Chương 43: Hôn Nhau Một Lúc
BooMew
18/08/2019
#BooMew
Tô Hiển Nhiên nghĩ nghĩ nói.
" Sau này tiền ở trong tú các chồng muốn mua gì thì mua, nhưng hiện tại còn hơn 2 tỷ đúng không? "
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh nhớ lại lúc trưa có đếm tiền cùng Tô Hiển Nhiên đích thật còn gần 3 tỷ nên cả hai đồng thời gật đầu.
Tô Hiển Nhiên môi khẽ câu lên nham hiểm nói.
" Còn nhiều như vậy cũng tốt. Để đánh thức bà mẹ bị đầu độc bởi hai bố con kia thì cần phải sử dụng tiền này. "
Hơn hai tỷ ở tinh cầu này thật sự rất nhiều, không những thế tiền ở tinh cầu này rất đắc nhìn đi mua nhiều quần áo cho hai anh chồng như vậy mà tốn đâu có nhiều tiền.
Càng nghĩ Tô Hiển Nhiên càng nghi ngờ, có khi nào Tô Tú Vi mỗi lần đem tiền đến có cắt xén không.
Một người là con ruột, còn một người là con nuôi, thật là nực cười mà.
Bản thân là CEO của một công ty lớn, cha mẹ cô rất yêu thương cô, tuy hiện tại có đứa con trai, chính là em trai cô nhưng họ cũng chưa từng có ý định lấy lại quyền điều hành công ty để cho thằng em trai của cô.
Nhưng còn ở đây, Nữ Quyền thì Nữ Quyền, việc nhận nuôi con gái là chuyện cũng bình thường nhưng mỗi lần nghĩ đến mẹ của nguyên chủ luôn bị người che đi mắt như vậy thật sự rất tức giận.
Tô Hiển Nhiên thu hết lại khí lạnh, ngẩng đầu nhìn hai anh chồng, trong lòng cô không khỏi mềm nhũn ngứa ngáy. . .
Tô Hiển Nhiên không nhanh không chậm đi tới trước mặt hai anh chồng, môi cô câu lên nhẹ giọng nói.
" Hôn nhau một lúc trước khi ngủ có được không? "
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh hai mắt trừng to kinh ngạc, chính là còn chưa hồi phục, Tô Hiển Nhiên liền ôm lấy cổ Nhậm Thừa Vinh, kéo nhẹ cổ anh xuống, môi cô hôn lấy môi của Nhậm Thừa Vinh, Nhậm Thừa Vinh cứng đờ hai mắt trừng to, Tô Hiển Nhiên khẽ nói.
" Nhắm mắt lại. " Nhậm Thừa Vinh nhắm lại.
Tô Hiển Nhiên nhẹ nhàng mút lấy cánh môi Nhậm Thừa Vinh, cứ mút mãi như vậy một lúc, buông môi anh ra, Tô Hiển Nhiên câu lên khóe môi khi nhìn thấy Nhậm Thừa Vinh cả khuôn mặt đỏ bừng.
Tô Hiển Nhiên nhìn mà thầm nói ' Đáng Yêu quá.'
Vừa dứt nụ hôn này, Tô Hiển Nhiên lại kéo cổ của Đỗ Đức Trí xuống, cũng như Nhậm Thừa Vinh, Đỗ Đức Trí cũng cứng đờ người ra, Tô Hiển Nhiên hôn xuống cánh môi của anh, miệng cô mút lấy mút để cánh trên đến cánh dưới môi, trước khi rời đi Tô Hiển Nhiên cũng không quên cắn mạnh xuống môi anh một cái.
Cả hai anh chồng mặt đỏ bừng, Tô Hiển Nhiên mặc dù có xấu hổ nhưng thật sự rất thích nha. . .
Hương vị cũng không tệ. . .
Hôn xong Tô Hiển Nhiên thật sự kiệt sức, muốn bước đi lên tầng nhưng hai chân cô còn chưa đi nhiều đc, đi đến cầu thang mới bước lên liền ngã xuống chính là Đỗ Đức Trí nhanh chóng chạy đến đón cô, nên không bị té, sau khi ôm Tô Hiển Nhiên đặt lên giường, chờ cô ngủ thì anh đi xuống. . .
Tô Hiển Nhiên nghĩ nghĩ nói.
" Sau này tiền ở trong tú các chồng muốn mua gì thì mua, nhưng hiện tại còn hơn 2 tỷ đúng không? "
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh nhớ lại lúc trưa có đếm tiền cùng Tô Hiển Nhiên đích thật còn gần 3 tỷ nên cả hai đồng thời gật đầu.
Tô Hiển Nhiên môi khẽ câu lên nham hiểm nói.
" Còn nhiều như vậy cũng tốt. Để đánh thức bà mẹ bị đầu độc bởi hai bố con kia thì cần phải sử dụng tiền này. "
Hơn hai tỷ ở tinh cầu này thật sự rất nhiều, không những thế tiền ở tinh cầu này rất đắc nhìn đi mua nhiều quần áo cho hai anh chồng như vậy mà tốn đâu có nhiều tiền.
Càng nghĩ Tô Hiển Nhiên càng nghi ngờ, có khi nào Tô Tú Vi mỗi lần đem tiền đến có cắt xén không.
Một người là con ruột, còn một người là con nuôi, thật là nực cười mà.
Bản thân là CEO của một công ty lớn, cha mẹ cô rất yêu thương cô, tuy hiện tại có đứa con trai, chính là em trai cô nhưng họ cũng chưa từng có ý định lấy lại quyền điều hành công ty để cho thằng em trai của cô.
Nhưng còn ở đây, Nữ Quyền thì Nữ Quyền, việc nhận nuôi con gái là chuyện cũng bình thường nhưng mỗi lần nghĩ đến mẹ của nguyên chủ luôn bị người che đi mắt như vậy thật sự rất tức giận.
Tô Hiển Nhiên thu hết lại khí lạnh, ngẩng đầu nhìn hai anh chồng, trong lòng cô không khỏi mềm nhũn ngứa ngáy. . .
Tô Hiển Nhiên không nhanh không chậm đi tới trước mặt hai anh chồng, môi cô câu lên nhẹ giọng nói.
" Hôn nhau một lúc trước khi ngủ có được không? "
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh hai mắt trừng to kinh ngạc, chính là còn chưa hồi phục, Tô Hiển Nhiên liền ôm lấy cổ Nhậm Thừa Vinh, kéo nhẹ cổ anh xuống, môi cô hôn lấy môi của Nhậm Thừa Vinh, Nhậm Thừa Vinh cứng đờ hai mắt trừng to, Tô Hiển Nhiên khẽ nói.
" Nhắm mắt lại. " Nhậm Thừa Vinh nhắm lại.
Tô Hiển Nhiên nhẹ nhàng mút lấy cánh môi Nhậm Thừa Vinh, cứ mút mãi như vậy một lúc, buông môi anh ra, Tô Hiển Nhiên câu lên khóe môi khi nhìn thấy Nhậm Thừa Vinh cả khuôn mặt đỏ bừng.
Tô Hiển Nhiên nhìn mà thầm nói ' Đáng Yêu quá.'
Vừa dứt nụ hôn này, Tô Hiển Nhiên lại kéo cổ của Đỗ Đức Trí xuống, cũng như Nhậm Thừa Vinh, Đỗ Đức Trí cũng cứng đờ người ra, Tô Hiển Nhiên hôn xuống cánh môi của anh, miệng cô mút lấy mút để cánh trên đến cánh dưới môi, trước khi rời đi Tô Hiển Nhiên cũng không quên cắn mạnh xuống môi anh một cái.
Cả hai anh chồng mặt đỏ bừng, Tô Hiển Nhiên mặc dù có xấu hổ nhưng thật sự rất thích nha. . .
Hương vị cũng không tệ. . .
Hôn xong Tô Hiển Nhiên thật sự kiệt sức, muốn bước đi lên tầng nhưng hai chân cô còn chưa đi nhiều đc, đi đến cầu thang mới bước lên liền ngã xuống chính là Đỗ Đức Trí nhanh chóng chạy đến đón cô, nên không bị té, sau khi ôm Tô Hiển Nhiên đặt lên giường, chờ cô ngủ thì anh đi xuống. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.