Chương 42: Nguyên Chủ Não Tàn Thích Tạo Drama
BooMew
18/08/2019
#BooMew
" Nhiên Nhiên lúc mới bị đuổi đã làm một vài chuyện không tốt với hàng xóm, Nhiên Nhiên sinh ra ăn sung mặc sướng quen rồi, thật sự anh cũng chỉ nghe người ta nói thôi.
Những năm đầu, à không phải kể trước khi bị đuổi, ngoài Kiều Hà Quang ra thì Nhiên Nhiên không xem ai ra gì, tuy không làm gì hại người nhưng những câu Nhiên Nhiên nói ra rất độc, Nhiên Nhiên không thắc mắc là tại sao Tô phu nhân lại tin Em gái nuôi của Nhiên Nhiên thay vì Nhiên Nhiên sao? Vì có một lần Nhiên Nhiên nói là sẽ làm cho Tô nhị tiểu thư danh bại thân liệt, lúc trước Nhiên Nhiên không chỉ chỉ có cái vỏ, mà còn rất mạnh miệng, cũng vì thế trong mắt mọi người Nhiên Nhiên luôn ăn hiếp Tô nhị tiểu thư, còn Tô nhị tiểu thư thì lúc nào cũng nhẫn nhịn.
Năm năm trước, không phải không có ai nói là nên làm rõ lại sự việc nhưng Tô phu nhân lại không cần nhìn đến cái gì gọi là chứng cứ chứng minh mà đuổi Nhiên Nhiên đi.
Nhiên Nhiên lúc đó thật chất rất ngu ngốc. "
Tô Hiểu Nhiên nhíu mày trong lòng không ngừng kêu gào.
' Là nguyên chủ ngu ngốc có phải tôi đâu. '
" Vậy sao hai anh không đi? Em rất ngu ngốc mà. "
Kiềm nén cơn tức giận của mình, Tô Hiển Nhiên hỏi.
Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí như nhìn ra Tô Hiển Nhiên giận, đầu khẽ cúi xuống nói.
" Có định chạy nhưng muốn chạy phải có máu của Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên biết mà ở đây cái gì cũng phải dùng máu của Nhiên Nhiên mới làm được. "
" Ngày em bị Tô Tú Vi đập đầu có máu sao không lấy. "
" Máu đó không sử dụng được. "
Tô Hiển Nhiên nhíu nhíu mày, cũng không nghĩ nhiều lại hỏi.
" Ngoài ra lúc trước em còn làm gì? "
" Sau khi bị đuổi em vẫn còn kiêu ngạo, nghe đâu ngày đầu em đã chửi chồng của hàng xóm là đỉ, còn nói gì đó rất khó nghe với họ, nên họ không để ý tới em, còn có. . . ngày nào em cũng tranh cãi với mọi người, không đi làm mãi khi bị Tô Tú Vi và Chu Liên đến đây nói em ăn bám vài lần em mới đi làm, cũng vì thế mới mua được bọn anh, còn có em không làm được gì, khi đi làm bị mắng em lại đánh đập bọn anh. . . "
Nhậm Thừa Vinh kể hết những chuyện mà anh biết, kể một lúc Tô Hiển Nhiên như nhớ gì đó hỏi.
" Cũng vì thế tiền trong tủ đến nay vẫn còn vì em không xài? "
Cả hai anh chồng gật đầu xong, lại len lén nhìn Tô Hiển Nhiên, Tô Hiển Nhiên nhíu mày suy nghĩ.
Trong lòng cô không khỏi chửi nguyên chủ ngu ngốc.
Bị người đuổi ra, còn lo lắng nói bản thân ăn bám, ăn bám thì sao? Đó là nhà của mình có phải của ai đâu mà lo.
Còn cái kiểu máu S, có vỏ không có ruột, còn có ngu ngốc nhu nhược, lắm lời, khinh người chết là đáng.
Haizz xuyên đâu không xuyên, xuyên ngay con nguyên chủ não tàn thích tạo DRAMA, tuy ở đây có trai đẹp, ăn sung mặc sướng, nhưng mà trước khi sống tốt, trước khi ăn sung mặc sướng thì. . . cô phải vượt qua lắm ải a, chắc ngày mai gặp lắm kẻ thù.
Nhớ tới Lâm Hân Khi cũng không thích cô mấy thì cũng nhìn ra. . . những người cùng lứa ai cũng ghét cô.
" Nhiên Nhiên lúc mới bị đuổi đã làm một vài chuyện không tốt với hàng xóm, Nhiên Nhiên sinh ra ăn sung mặc sướng quen rồi, thật sự anh cũng chỉ nghe người ta nói thôi.
Những năm đầu, à không phải kể trước khi bị đuổi, ngoài Kiều Hà Quang ra thì Nhiên Nhiên không xem ai ra gì, tuy không làm gì hại người nhưng những câu Nhiên Nhiên nói ra rất độc, Nhiên Nhiên không thắc mắc là tại sao Tô phu nhân lại tin Em gái nuôi của Nhiên Nhiên thay vì Nhiên Nhiên sao? Vì có một lần Nhiên Nhiên nói là sẽ làm cho Tô nhị tiểu thư danh bại thân liệt, lúc trước Nhiên Nhiên không chỉ chỉ có cái vỏ, mà còn rất mạnh miệng, cũng vì thế trong mắt mọi người Nhiên Nhiên luôn ăn hiếp Tô nhị tiểu thư, còn Tô nhị tiểu thư thì lúc nào cũng nhẫn nhịn.
Năm năm trước, không phải không có ai nói là nên làm rõ lại sự việc nhưng Tô phu nhân lại không cần nhìn đến cái gì gọi là chứng cứ chứng minh mà đuổi Nhiên Nhiên đi.
Nhiên Nhiên lúc đó thật chất rất ngu ngốc. "
Tô Hiểu Nhiên nhíu mày trong lòng không ngừng kêu gào.
' Là nguyên chủ ngu ngốc có phải tôi đâu. '
" Vậy sao hai anh không đi? Em rất ngu ngốc mà. "
Kiềm nén cơn tức giận của mình, Tô Hiển Nhiên hỏi.
Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí như nhìn ra Tô Hiển Nhiên giận, đầu khẽ cúi xuống nói.
" Có định chạy nhưng muốn chạy phải có máu của Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên biết mà ở đây cái gì cũng phải dùng máu của Nhiên Nhiên mới làm được. "
" Ngày em bị Tô Tú Vi đập đầu có máu sao không lấy. "
" Máu đó không sử dụng được. "
Tô Hiển Nhiên nhíu nhíu mày, cũng không nghĩ nhiều lại hỏi.
" Ngoài ra lúc trước em còn làm gì? "
" Sau khi bị đuổi em vẫn còn kiêu ngạo, nghe đâu ngày đầu em đã chửi chồng của hàng xóm là đỉ, còn nói gì đó rất khó nghe với họ, nên họ không để ý tới em, còn có. . . ngày nào em cũng tranh cãi với mọi người, không đi làm mãi khi bị Tô Tú Vi và Chu Liên đến đây nói em ăn bám vài lần em mới đi làm, cũng vì thế mới mua được bọn anh, còn có em không làm được gì, khi đi làm bị mắng em lại đánh đập bọn anh. . . "
Nhậm Thừa Vinh kể hết những chuyện mà anh biết, kể một lúc Tô Hiển Nhiên như nhớ gì đó hỏi.
" Cũng vì thế tiền trong tủ đến nay vẫn còn vì em không xài? "
Cả hai anh chồng gật đầu xong, lại len lén nhìn Tô Hiển Nhiên, Tô Hiển Nhiên nhíu mày suy nghĩ.
Trong lòng cô không khỏi chửi nguyên chủ ngu ngốc.
Bị người đuổi ra, còn lo lắng nói bản thân ăn bám, ăn bám thì sao? Đó là nhà của mình có phải của ai đâu mà lo.
Còn cái kiểu máu S, có vỏ không có ruột, còn có ngu ngốc nhu nhược, lắm lời, khinh người chết là đáng.
Haizz xuyên đâu không xuyên, xuyên ngay con nguyên chủ não tàn thích tạo DRAMA, tuy ở đây có trai đẹp, ăn sung mặc sướng, nhưng mà trước khi sống tốt, trước khi ăn sung mặc sướng thì. . . cô phải vượt qua lắm ải a, chắc ngày mai gặp lắm kẻ thù.
Nhớ tới Lâm Hân Khi cũng không thích cô mấy thì cũng nhìn ra. . . những người cùng lứa ai cũng ghét cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.