Hai Thế Giới

Chương 31: Khó đoán

Kagi

29/03/2013

Ầm ầm ầm ...

Âm thanh đổ sụp không ngừng vang lên, từng mảng lớn đất đá sập xuống đè chết rất nhiều người, thành phố bị tàn phá cực kì kinh khủng.

Raizel nhìn vào thành Rel trước mắt, trong ánh mắt có phần nào kinh ngạc. Hắn cũng có phần bất ngờ vì nhóm quân thủ thành này cầm cự tốt đến vậy, vừa rồi một nhóm võ sĩ trung cấp và một võ sĩ cao cấp lao lên tường thành làm "đội chữa cháy" hắn cũng thấy rõ, từ đó tinh thần của loạn quân tăng lên khá cao, miễn cưỡng vẫn thủ được tường thành không bị chiếm mất.

Sĩ khí, là một thứ rất mơ hồ, nhưng có tác dụng rất trọng yếu trong một trận chiến. Hiện tại dĩ nhiên sĩ khí của quân thủ thành đang dâng lên rất cao, có phần cân bằng với các ưu thế của quân đế quốc.

Qua ống nhòm điện tử, Raizel cũng nhận ra Lis, thủ lĩnh nhóm quân này, cũng là võ sĩ cao cấp duy nhất trong tòa thành. Tuy nhiên theo hắn nhóm võ sĩ này cũng là một con cá bướng bỉnh cố gắng bơi ngược dòng trong vô vọng mà thôi.

Sĩ khí, dù sao cũng chỉ là một thứ mơ hồ. Một khi binh lính đã thiệt hại nhiều., khi họ không còn nhìn thấy hy vọng ngày mai, khi họ hoảng loạn nhìn đồng đội bên cạnh không ngừng ngã xuống, sĩ khi cũng sẽ dần tiêu tan, nhường chỗ cho sự chán nản tuyệt vọng.

Hắn nhìn về bên trái, đội bộ binh hắn vừa gửi đi đã tiến tới góc trái của tường thành, nơi có một lỗ hõm ghê tợn vì sự tàn phá của ma pháp, thầm nhủ:

-Tới đây có lẽ nên chấm dứt đi thôi.

Trong thành tình hình rất không ổn, khắp nơi đều là máu thịt, chân tay vương vãi khắp nơi, ánh lửa thì không ngừng bùng cháy. Tiếng kêu gào vang lên mang theo một nỗi đau vô hạn.

Lis thở dốc một cái, liếc qua bên phải, nơi đó có một cánh quân đang tiến tới, hắn nheo mắt, nhìn rõ thứ vài người dẫn đầu đang cầm. Sắc mặt hắn trở nên méo mó, hét lên với đội cung thủ trên tường thành:

-Bắn vào cánh quân kia, tập trung vào những người ở đầu, mau lên.

Rồi hắn quay ra sau, thét lên với viên sĩ quan phía sau:

-Kêu đội trọng trang bộ binh tới góc thành bên kia trấn thủ ở đó, đồng thời tập hợp toàn bộ kị binh lại đây:

Viên quan kia ngập ngừng một chút, nói:

-Nhưng đại nhân, trọng trang bộ binh của chúng ta chỉ có năm mươi mà thôi, kị binh cũng chỉ còn chưa tới hai trăm, dùng lúc này có sớm quá không?

-Sớm con mẹ ngươi, bây giờ mà không đem ra dùng thì đợi thành phá à, triệu tập họ lại đây, bao nhiêu cũng kêu tới đây, mau lên. Lis cũng đã không nhịn nổi, hắn rên đến khản cả giọng. Rồi hắn quay sang quát với đội võ sĩ đằng sau:

-Các anh em, thời khắc khó khăn nhất đã đến, theo ta xuống dưới liều mạng đi thôi.

Xung quanh hắn là một nhóm vài chục võ sĩ trung câp, ai nấy cũng mệt mỏi thở dốc, trên người toàn máu là máu, tuy nhiên ánh mắt vẫn tràn đầy quyết tâm. Nghe hắn nói xong tất cả chỉ gần đầu, sau đó nhảy xuống tường thành, tới chỗ kị binh tập hợp/

Dù đội cung thủ rất cố gắng nhưng số lượng của họ cũng quá ít, đã thế còn phải chịu uy hiếp từ ma pháp sư cùng cung thủ bên kia nữa. Nên cánh quân nọ rất dễ dàng tiến sát đến tường thành. Vài người dẫn đầu móc một vật tròn tròn từ bên hông ra, đưa lên miệng cắn mạnh một cái rồi ném vào tường thành trước mặt.

Lựu đạn, nhóm quân trên tường thành kinh hoàng nhìn vật tròn tròn kia vẽ một đường vòng cung bay tới tường thành. Vài người phản ứng nhanh thì nhảy khỏi đoạn tường thành đó. Những người phản ứng chậm hơn thì chỉ biết trơ mắt ra.

Rầm.



Một tiếng nổ dữ dội, mảng lớn đất đá đổ xuống, mang theo nhiều sinh mạng quân thủ thành, người thì bị đè, người lại bị ảnh hưởng của vụ nổ mà tan xương nát thịt. Cánh quân đế quốc kia lập tức ập vào.

Rất may mắn là phản ứng của Lis khá nhanh, đội trọng trang bộ binh đã tới kịp lúc ngăn cản thế ùa vào của quân đội đế quốc, nhất thời một góc tường thành lâm vào hỗn chiến. Trọng trang bộ binh nhờ vào giáp nặng và địa hình chật hẹp rất có lợi thế trong việc phòng thủ khu vực tường thành đó, quân đế quốc cũng không có cách nào khác là từ từ bào mòn lớp "tường thành" mới này, hy sinh tăng lên khá nhiều. Tuy nhiên số lượng của trọng trang bộ binh cũng quá ít, trong khi cánh quân kia cũng phải gần hai ngàn người, dù có bao nhiêu lợi thế thì bị tiêu diệt cũng là chuyện sớm muộn.

Chỉ không đầy vài phút thì đội trọng trang bộ binh cũng không còn lại bao nhiêu. Lúc này một vòng tròn ma pháp hiện ra, hàng trăm tia sét gào thét lao tới nhóm quân đế quốc, làm đội hình họ có phần tán loạn, tạo ra một khoảng trống ở mặt trước, chính là một trong ba ma pháp sư trung cấp của quân thủ thành. Đội trọng trang bộ binh thở ra một hơi sau đó lùi ra hai bên.

Từ phía sau họ khói bụi bốc lên mịt mù, một đội kị binh lao tới góc thành bị hỏng kia, dẫn đầu là Lis cùng nhóm võ sĩ trung cấp. Từng tiếng vó ngựa vang vọng trong thành phố, đấu khí sáng lên lóa mắt mang theo hy vọng của phản quân. Lúc này hai bên đã tiến rất gần nhau, thậm chí Lis còn thấy vẻ mặt bàng hoàng và lúng túng của đội quân đế quốc, hắn nghiến răng nâng kị thương lên một chút.

Ầm.

Âm thanh va chạm giữa áo giáp, thịt, vũ khí vang lên trầm đục. Dưới lực xung kích nổi tiếng cường đại của kị binh, đội hình quân đế quốc liền tán loạn, hơn nữa những người đi đầu toàn bộ đều có đấu khí nên gia tăng lực trùng kích lên rất nhiều. Đâm một đường, ma pháp sư thỉnh thoảng cũng yểm trợ cho kị binh, tiếng người ngựa giáp trụ ngã xuống vang lên liên tục, đội quân đế quốc không ngừng có người ngã xuống, nhóm kị binh cũng ngày một ít đi. Sau một thoáng trước mặt Lis đã là bình nguyên trống không, hắn không ngờ đã xuyên qua đội ngũ quân đế quốc kia.

Lis lúc này toàn thân đầy máu thịt, không rõ của hắn hay của kẻ thù, hai mắt đỏ ngầu, hơi thở nặng nề, tuy nhiên tay vẫn nắm chặt vũ khí. Trên bả vai và bụng bị hai vết chém, là do hai võ sĩ trung cấp của sư đoàn bảy mươi ba đả thương, cũng may hắn phản xạ nhanh chứ không thì đã toi mạng rồi. Nhìn lại sau lưng, nhóm kị binh ít ỏi cũng chỉ còn lại hơn một trăm, ngoài ra cũng còn một nhóm nhỏ bị kẹt lại trong rừng người chỗ kia, còn lại thì đều nằm xuống trên chặng xung phong vừa rồi. Con đường xung phong rất nhanh bị quân lính lấp lại, dù vậy vẫn nhìn thấy một màu đỏ thẫm, xác người, ngựa, các bộ phận cơ thể có mặt khắp nơi, bị quân lính dẫm đạp lên tung tóe ra rất nhiều. Có nhiều người không chết vì kị binh trùng kích mà bị vó ngựa cùng đồng bạn giẫm đạp thành thịt nát.

Nhìn quanh một lượt, cả chiến trường bị hắn thu vào tầm mắt, Lis cắn răng quát với viên sĩ quan lúc nãy:

-Chỗ này giao cho ngươi, bằng mọi giá phải thủ được chỗ này.

Nói xong, không chờ người kia phản ứng, hắn thét lên với nhóm kị binh:

-Anh em, theo ta tới kia sát con mẹ nó đám chó đế quốc. Hướng hắn chỉ chính là đoạn phía dưới tường thành, nơi nhóm bộ binh đế quốc đang bắc thang leo lên và cố gắng phá cửa thành.

-Sát con mẹ nó. Hơn trăm kị binh đều đồng thanh.

Lis cười, một nụ cười không màng tất cả, hắn thúc vào bụng ngựa, la lên:

-Giết một huề vốn, giết hai có lời, xung phong.

-Xung phong. Tiếng vó ngựa lại vang lên, một nhóm kị binh nhỏ nhưng khí thế quả thật rất cao.

Raizel rất ngạc nhiên, hắn không ngờ tên Lis kia lại có bản lĩnh như vậy. Lựa chọn vừa rồi đúng là cực kì xuất sắc, dồn tất cả tinh nhuệ vào để đột phá góc thành kia, sau đó cho đội kị binh càn quét những cầu thang và nhóm quân đế quốc dưới thành chính là điều tốt nhất mà đám phản quân kia có thể làm. Chỉ cần nhóm kị binh kia có thể phá hủy các cầu thang và gây ra sát thương đáng kể với quân đế quốc, vậy thì loạn quân còn có hy vọng thủ qua ngày hôm nay.

Tuy nhiên Raizel cũng không vì vậy mà hoang mang, hắn cũng có kị binh. Dù sư đoàn bảy mươi ba là một sư đoàn bộ binh nhưng hắn vẫn có hai ngàn kị binh dùng vào các nhiệm vụ đặc thù. Hắn chắc chắn một khi hai ngàn kị binh này xung phong thì tòa thành kia cũng không còn hy vọng gì nữa.

Vừa định ra lệnh thì Raizel thấy vài điểm đen trên ngọn dốc bên phải cách chiến trường một khoảng gần một kilomet. Đầu hắn "oanh" một cái, ngay lập tức giật ống nhòm điện tử của viên sĩ quan bên cạnh. Càng nhìn kỹ, mồ hôi lạnh trên trán Raizel chảy càng nhiều.

Trên ngọn dốc là một nhóm quân khoảng năm ngàn người, có vẻ là lính đánh thuê được phản quân gọi tới. Tuy nhiên cái khiến Raizel kinh ngạc chính là trang phục của họ. Áo giáp da nhẹ rằn ri, một số thì ăn mặc tùy ý, trên tay ai nấy cũng lăm lăm một thứ vũ khí bằng kim loại không quá lớn, chính là súng. Đa phần đều là súng tiểu liên, còn có vài tên dùng súng hạng nặng, trên vai vắt một dây đạn, cả bọn ánh mặt đều lạnh như băng, có phần cuồng nhiệt. Toàn bộ đều là lính đánh thuê từ Địa cầu.

Nhìn kỹ hơn, có khoảng hai mươi người không cầm vũ khí và lại vác vài dụng cụ kì quái, tim Raizel nhảy lên một cái:



-Pháo cỡ nhỏ vác vai, còn là hai mươi khẩu. Hắn thì thào.

Khi thấy hai mươi người đều bỏ dụng cụ xuống lắp ráp, Raizel biết lúc này bản thân phải phản ứng ngay, không thì hỏng mất cả đội hình. Hắn quát:

-Cung thủ, ma pháp sư, tập trung toàn bộ hỏa lực qua bên kia, ngay lập tức. Kị binh chuẩn bị xung phong.

Những tiếng chú ngữ lại vang lên, năm người một nhóm mười vòng tròn ma pháp hiện lên trên trời, năm màu xanh, ba đỏ, hai vàng. Raizel hơi thở ra một cái, chỉ cần áp chế hỏa lực trước cho kị binh xung phong thì cũng không có gì quá nguy hiểm.

-"Hừ, không ngờ đám phản quân lại thuê cả lính đánh thuê của địa cầu, chuyện này có mùi bất thường rồi đây." Raizel nghĩ thầm.

Đoàng.

Một tiếng súng vang lên, một ma pháp sư ngã xuống, vòng tròn ma pháp trên nhóm năm người đó cũng tan biến. Raizel biến sắc, quay ngoắt vào mảnh rừng phía đông bắc, ánh mắt lạnh lại, hắn đã tính sót trường hợp này.

Trong rừng, một cô gái ngồi trên một thân cây to, trên tay là một khẩu súng tỉa XM2030 đã được mod màu đen, nòng súng bốc khói mờ mờ. Cô nàng có mái tóc đen để ngang vai, gương mặt khá dễ thương, làn da không quá trắng do đi nắng nhiều, tuy nhiên cô vẫn có một nét thu hút riêng.

Cạch cạch đoàng.

Chính xác tới từng động tác, lại một ma pháp sư nữa ngã xuống, sau đó cô tiếp tục khai hỏa trong lúc nhóm ma pháp sư kia vẫn còn chưa phản ứng kịp.

Đoàng đoàng đoàng ....

Tám tiếng súng vang lên liên tiếp, lại có thêm tám người ngã xuống, mười vòng tròn trên trời đã biến mất toàn bộ. Cô thu súng lại khẽ cười một cái, nói thầm:

-Nhiệm vụ coi như hoàn thành.

Loại cộng hưởng ma pháp này tuy uy lực rất lớn nhưng có khuyết điểm chí mạng là không được phép có bất kì quấy rầy nào lúc đang niệm chú, bằng không thì toàn bộ ma pháp sẽ bị hỏng mất.

Nhóm ma pháp sư kia còn đang lúng túng sắp xếp lại đội hình để phóng thích ma pháp, lại có phần sợ sệt tay bắn tỉa kia, cung thủ thì cũng không biết làm gì do tầm bắn quá xa. Raizel hơi nhiến răng, quả nhiên hắn đã tính sót. Nhưng lúc này cũng không còn kịp nữa, những khẩu pháo cỡ nhỏ đã được lắp ráp xong.

Bùm bùm bùm.

Những tiếng pháo vang lên, sau đó các viên đạn bay thẳng vào đội hình sư đoàn bảy mươi ba làm rối loạn tất cả. Không còn cách nào khác, Raizel đành cho đội kị bịnh xung phong dù biết không có yểm trợ hỏa lực thì thương vong sẽ rất cao, hắn quát:

-Kị binh xung phong, ai có đấu khí bảo vệ thì lên đầu. Những người còn lại giữa vững đội hình, Pet, ngươi dẫn doanh số ba của ngươi đi sau đội kị binh, bằng mọi giá phải đập tan nhóm lính đánh thuê kia, tập trung phá các vũ khí hạng nặng trước.

Tiếng hào xung trận vang lên. Đội kị binh bắt đầu lấy đà xung phong, tiếng vó ngựa vang lên rầm rầm, mặt đất cũng hơi rung chuyển.

Tình thế chiến trường trở thành cực kì khó đoán.

Bản giao hưởng của máu lại hòa thêm một âm sắc mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Thế Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook