Ham Muốn Vợ Sắp Cưới Của Cháu Trai

Chương 17:

Yến Kha

27/04/2024

Thời Khanh quấn áo khoác ngồi vào trong xe của anh, đè nén sự tò mò của mình, ngồi thẳng lưng, trong xe cũng có mùi thơm thoang thoảng giống anh, rất dễ ngửi.

Cho đến khi được đắp thảm lên đùi, cô mới quay đầu nhìn Phó Hoài Yến.

“Đắp lên.”

Nói xong thì cụp mắt xuống nhìn tài liệu vẫn còn trong tay.

Thời Khanh ngoan ngoãn nghe lời mà ôm thảm, mắt nhìn về phía trước, chỉ khóe mắt lại không hề bỏ sót bất kỳ chuyển động nào của người bên cạnh, anh xoay cổ tay, xương bàn tay mạnh mẽ khi ký tên lên giấy tờ, thỉnh thoảng ngón tay lại xoa xoa giữa mày.

Trong xe im lặng không một tiếng động, hai người cứ ngồi như vậy.

Khi đến nhà hàng đã đặt sẵn, Thời Khanh đi theo anh vào, chắc là phòng riêng của Phó Hoài Yến, trên tấm bảng gỗ có chữ "Yến".

Hai người ngồi đối diện nhau, Phó Hoài Yến ra hiệu cho phục vụ rót trà xong thì rời đi.

“Vừa rồi không thấy nhàm chán sao?”

Thời Khanh nhấp một ngụm trà nhạt, cô không uống được trà đặc, ngước mắt nhìn anh đầy khó hiểu.

Phó Hoài Yến dùng đầu ngón tay gõ nhẹ vào tách trà. "Chúng ta có thói quen sinh hoạt khác nhau, mỗi ngày tôi đều phải xử lý đủ loại công việc và chuyện rườm rà trong gia tộc. Hẳn là em nên tìm một người cùng tuổi có thể chơi cùng mình."

Lúc này Thời Khanh mới chậm chạp nhận ra, hóa ra là từ lúc lên xe Phó Hoài Yến cố ý không nói chuyện cùng cô.

“Nhưng em không cảm thấy nhàm chán…” Thời Khanh bị tiếng mở cửa cắt ngang câu nói.

“Chú nhỏ, ông nội bảo cháu đi theo chú…” Phó Từ đứng ở cửa.



Thời Khanh nhìn vị khách không mời mà đến này, khẽ cắn môi, ánh mắt oán hận nhìn Phó Hoài Yến, đây chính là "bạn đồng trang lứa" với cô.

Phó Hoài Yến đọc ra được sự bất mãn của Thời Khanh, coi là cô không hài lòng với sự riêng tư của căn phòng.

"Ai cho cháu tùy ý vào đây?"

Phó Từ cũng sửng sốt, thân là người nhỏ nhất nhà họ Phó, thực ra anh ta cũng là một kẻ không có phép tắc gì, xông vào nơi người lớn đang nói chuyện cũng là chuyện thường tình.

Nhưng đây là lần đầu tiên anh ta bị Phó Hoài Yến chất vấn.

“Cháu hỏi lịch trình của chú.” Phó Từ nhìn thấy Thời Khanh đang ngồi đối diện mình. “Sao cô lại đến đây?”

Thời Khanh nhìn thấy anh ta thì lập tức tức giận, quay đầu đi không thèm để ý đến anh ta.

"Có phải ông nội bảo cô đến bàn chuyện hôn sự của tôi không?" Phó Từ không hề để lời khiển trách vừa rồi vào trong lòng, ngược lại còn trực tiếp tiến vào ngồi cạnh Thời Khanh, quay đầu nhìn Thời Khanh nói: "Bộ dạng hôm nay cũng không tệ lắm."

Thời Khanh lại ngửi thấy mùi nước hoa trên người anh ta, nhưng sự giáo dưỡng lại không cho phép cô đưa tay lên bịt mũi, chỉ có thể lặng lẽ di chuyển vị trí của mình.

Cổ họng ngứa ngáy, cô ho khan vài lần, nhưng ấm trà lại cách xa cô nhất.

Cô chỉ đơn giản đưa tách trà về phía trước, không hề che giấu khí chất mềm mại của mình. "Phó Hoài Yến, rót cho tôi chén trà."

"Giáo dưỡng của nhà họ Thời thế nào vậy?" Phó Từ nghe thấy tên chú nhỏ mình, nhất thời cảm thấy kinh ngạc, giơ tay cầm lấy ấm trà: "Gọi chú nhỏ đi."

Thời Khanh nghĩ thầm, nếu Phó Từ chạm vào tách trà thì hôm nay cô có ho đến chết thì cũng không dùng đến nữa. Cô ngước mắt lên nhìn nhìn người đàn ông đang bình tĩnh ngồi ở đầu bàn, cố ý kéo dài giọng điệu.

"Chú nhỏ ——"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ham Muốn Vợ Sắp Cưới Của Cháu Trai

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook