Chương 392: đồng tâm chi nan đề.
Hắc Bạch Giả
18/02/2024
Cả Hàn Thiên cùng Đông Phương Thái Ngọc đều không ngờ Nhược Mộng còn có ma pháp ảo diệu đến vậy, Nhược Mộng xưa nay uy tín đều rất cao, nếu nàng đã nói thì nhất định không phải chỉ đang đùa giỡn hay tạo hi vọng vô ích, mà thực sự có phần nào đó nắm chắc.
Nếu thực sự đã có phương hướng khả thi để theo đuổi, thì bọn Hàn Thiên cũng không ngại bàn tính thử một lần, sau khi suy nghĩ qua các vấn đề một lượt, Hàn Thiên liền nhìn Nhược Mộng hỏi.
-đồng tâm thuật kia có hiệu quả như thế nào???, nếu cần liên kết tâm trí liên tục trong thời gian cực kỳ dài, lên đến hàng tháng trời, thì liệu nó có gây nguy hiễm gì cho nàng hay không???.
-vấn đề này nàng nhất định phải nói rõ cho ta biết, nếu không ta sẽ không chấp nhận việc bản thân tu luyện tăng tiến tu vi, mà lại gây ảnh hưởng đến người ta trân quý nhất.
Mấy lời quan tâm của Hàn Thiên thoáng khiến gương mặt Nhược Mộng hồng lên trông rất xinh đẹp, bản thân tỏ vẻ không có gì đáng ngại, Nhược Mộng trực tiếp đáp.
-đồng tâm thuật chỉ là một ma pháp phổ thông, tu vi đại ma đạo sư đã có thể thi triễn được rồi, ban đầu mục đích của thuật này chính là tạo mạng lưới liên kết giữa các ma pháp sư để hình thành một hệ thống liên lạc cực kỳ rộng, làm công tác tình báo trên chiến trường, thế nên việc ma pháp sư phải kết nối vào mạng lưới liên lạc hàng tháng trời cũng là chuyện bình thường.
-với khả năng của muội hiện tại, dùng thuật đồng tâm cũng dễ như nhất tay nhất chân mà thôi, căn bản không tốn chút sức nào, hơn nữa vẫn còn có thể phân thần minh tưởng tăng tiến tinh thần lực nữa kia.
Có mấy lời này của Nhược Mộng làm Hàn Thiên cũng yên tâm hơn không ít, nghĩ đoạn lại hướng Đông Phương Thái Ngọc ở gần đó hỏi.
-ba loại thần hỏa ta nói đến, yêu nữ cô hẵn cũng rõ sự lợi hại của chúng rồi nhỉ???, tuy tâm pháp tạo ra chúng cô có thể học được, nhưng mà cách thức tạo ra thần hỏa giữa ta và cô sẽ không giống nhau, bởi lực lượng chúng ta sữ dụng không tương đồng.
-ta là luyện thể giả, nên sữ dụng thần niệm lực thông qua chân nguyên lực làm vật dẫn từ hư không gom tụ hỏa nguyên chi khí chuyển hóa thành thần hỏa.
-thế nhưng Đông Phương Thái Ngọc cô không có chân nguyên lực, nên phải dùng đấu khí lực thay thế, tuy các loại lực lượng bên ngoài này chỉ là vật dẫn, mấu chốt vẫn dựa vào thần niệm lực cùng khả năng lĩnh ngộ tâm pháp.
-thế nhưng đạo bất đồng, ta không thể truyền được những kinh nghiệm mà mình có trong hai tháng qua cho cô, mọi chuyện đều phải để Đông Phương Thái Ngọc cô tự lĩnh ngộ, mà có làm được hay không, thực sự là còn khó nói đi.
Trước ý tứ quan ngại của Hàn Thiên, Đông Phương Thái Ngọc liền tỏ thái độ cao ngạo đáp.
-ngươi không biết người đang đứng trước mắt ngươi đã chơi với lửa từ hồi mới hai tuổi à??? Dị hỏa kỳ lạ ở trên đời này, ta chỉ cần có được một chút liền tự khắc nghiên cứu được cách thức tạo ra nó.
-ba loại thần hỏa của Hàn Thiên ngươi, ta vừa nghe qua liền có thể hình dung được đại khái, nếu tự nghiên cứu thì có thể tốn mấy năm mới tìm ra cách thức tạo nên những loại thần hỏa này, tuy nhiên nếu đã có sẵn cách thức, chuyện sửa lại cho phù hợp với ta, sẽ không tốn quá nhiều thời gian.
-Hàn Thiên ngươi cứ truyền cho ta tâm pháp tạo nên ba loại thần hỏa ấy, chuyện còn lại cứ để ta tự mày mò.
Dừng một chút Đông Phương Thái Ngọc chợt dùng giọng nghi kỵ tiếp.
-Hàn Thiên ngươi chắc không phải đang lo lắng ta biết được bí thuật của ngươi, sẽ đem đi hại người hay đối phó lại ngươi đó chứ???
-nếu thế thì ngươi không cần phải lo, ta có thể phát thệ ngoài để giúp ngươi nhanh chóng tu luyện được thần thông, ta sẽ không đem thuật pháp ngươi truyền dạy dùng ở nơi khác, thế này ngươi an tâm rồi chứ???
Đông Phương Thái Ngọc thẳng thắng như thế quả thực làm Hàn Thiên có chút chạnh lòng, rất nhanh đã cười xòa đáp.
-thuật pháp của ta truyền ra, ta còn sợ cô dùng nó để đối phó mình ư???, nếu cô có thể bỏ thời gian công sức trợ giúp, Hàn Thiên ta còn phải tiếc một hai cái thuật pháp với cô ư???.
-khỏi cần lo chuyện đó, ba loại thần hỏa kia dù gì cũng chỉ là tiền đề để luyện nên minh thần nhãn, thực sự không quá trọng yếu, Đông Phương Thái Ngọc cô nếu có thể tận dụng được chúng để tăng tiến tu vi của mình, thế thì cứ làm, Hàn Thiên ta không để tâm.
-tương tự việc cô dùng chúng để đối phó ai, đối với ta cũng không liên can, khi nào cô vẫn chưa phạm đến ta, chúng ta vẫn là bằng hữu.
Nói đoạn liền trực tiếp hướng Đông Phương Thái Ngọc đi tới, sau khi đến trước mặt nàng, Hàn Thiên liền điểm chỉ lên mi tâm đối phương, giọng trấn an đáp.
-không cần cảnh giác ta đang truyền thụ tâm pháp tạo nên tam đại thần hỏa cho cô, rất nhanh thôi, khoảng vài cái chớp mắt ấy mà, đã cùng nhau đi đến bước này, ta cần gì phải hại cô chứ???
Vẻ mặt thoáng hiện nét hưởng thụ, giọng Đông Phương Thái Ngọc thoáng cất lên, nhỏ đến mức gần như chỉ mình nàng có thể nghe thấy.
-cảnh giác gì chứ???, đối với kẻ tâm cơ phơi bày hẵn ra trước mắt thiên hạ như ngươi, bản lâu chủ có thể không cần cảnh giác gì cả!!!
Bất giác có tiếng Hàn Thiên nghi hoặc đáp.
-cô đang nói gì đấy???
-à chỉ là đang cảm khái về thuật pháp mà ngươi truyền thụ cho thôi, không có gì đâu!!!.
Rất nhanh Hàn Thiên đã truyền thụ xong tâm pháp tạo nên ba loại thần hỏa cho Đông Phương Thái Ngọc, nhìn biểu cảm đầy nét háo hức của ma nữ này, Hàn Thiên bình thản nói.
-không cần quá chuyên tâm như thế đâu, ta hiện tại đã có thể cơ bản nắm được cách tạo nên hai loại thần hỏa cùng lúc, chỉ cô tạo được một loại thần hỏa khác loại nữa, thế là chúng ta có thể bắt đầu tu luyện rồi.
-cứ tìm xem cô thích hợp với loại thần hỏa nào nhất rồi học cách ngưng luyện, hai loại còn lại cô có thể từ từ nghiên cứu cũng được.
Việc nắm giữ được cách thức tạo ra thần hỏa không phải cứ ngày một ngày hai là làm được, hơn nữa Đông Phương Thái Ngọc còn phải tìm cách sửa lại cách thức tạo ra thần hỏa cho phù hợp với người sữ dụng đấu khí lực như nàng nữa, thế nên việc sau bao lâu sẽ thành công, chính là điều mà không ai nói trước được.
Thời gian sau đó mỗi người trong ba người bọn Hàn Thiên đều có việc cho riêng mình, Nhược Mộng thì vẫn tu luyện như bình thường, thi thoảng đem đồng tâm thuật ra liên kết tâm trí của cả ba lại với nhau để tập quen dần, Đông Phương Thái Ngọc sau khi nghiên cứu tính chất của ba loại thần hỏa, thì cực kỳ hứng thú với thấu tâm ma hỏa, nên đã chọn tập cách ngưng luyện ra loại thần hỏa này.
Riêng Hàn Thiên do đã có Đông Phương Thái Ngọc san sẻ giúp việc tạo ra một loại thần hỏa, thế nên việc còn lại của hắn chỉ là thành thục khả năng tạo ra cùng lúc hai loại thần hỏa còn lại, mà cái khả năng này thì trong hai tháng qua Hàn Thiên hắn đã cơ bản lĩnh ngộ được rồi, bây giờ chỉ cần tiếp tục tìm hiểu và phát triển thêm mà thôi
Không biết là vì mục tiêu bé lại khiển tâm cảnh phấn chấn hơn, hay là vì cởi bỏ được khúc mắt khiến tâm trí càng thêm khai sáng, mà chỉ trong hai tuần tiếp sau đó, Hàn Thiên đã có thể học được cách cùng lúc tạo nên hai loại thần hỏa với số lượng vừa đủ để bắt đầu tu luyện minh thần nhãn.
Bất ngờ không kém đó là Đông Phương Thái Ngọc sau hai tuần khổ luyện, không ngờ cũng đã thành công nắm được cách thức tạo nên thấu tâm ma hỏa, phải nói ma nữ này đối với phương diện hỏa thuật tạo nghệ cực kỳ bất phàm, việc khó như thay đổi cách thức vận hành tâm pháp mà nàng ta cũng có thể hoàn thành trong thời gian ngắn, độ thông tuệ cùng thiên phú phi thường bất phàm, xo với Hàn Thiên cùng Nhược Mộng thì quả đúng là cùng một loại người.
Cứ thế cả ba người bọn Hàn Thiên đều đã đạt được điều kiện cần thiết để bắt đầu tu luyện minh thần nhãn, lúc này trong một căn thạch thất, cả ba người bọn họ đều đang ngồi xếp bằng, mặt nhìn vào đối phương, phương vị vừa hay tạo thành một tam giác đều hoàn hảo, mỗi cạnh dài khoảng ba gang tay.
Nhược Mộng là người đề xướng nên phương pháp tu luyện này, thế nên trước khi bắt đầu, nàng cũng không ngần ngại lên tiếng nói.
-đồng tâm thuật này đối với ta mà nói có thể dùng lâu vô hạn, thế nhưng hai người nếu có bất kỳ ai không chịu nổi, thì nhất định phải thông báo ta dừng lại ngay lập tức.
-bởi lẽ đồng tâm thuật không phải là liên kết đơn giản như dùng một cây cầu bắt qua vách núi, chỉ cần cắt đứt cầu, thì cả hai phía sẽ lập tức đứt đoạn liên lạc.
-liên kết của đồng tâm thuật là khiến tâm thức của ba chúng ta như hòa làm một thể, tất cả suy nghĩ của đối phương đều sẽ trong suốt trước hai người còn lại, nghĩa là liên kết một cách toàn diện thành thể thống nhất.
-trong đó chỉ cần thần niệm của một người chịu thương tổn, hai người kia cũng sẽ không tránh khỏi, mức tổn thương sẽ chia đều cho cả ba, thế nên nếu gặp bất kỳ vấn đề gì, đều phải đặt tính an toàn lên hàng đầu, thông báo cho ta biết trước khi có chuyện không hay xảy ra.
Sau khi giải thích xong xuôi các mặt lợi hại một lượt, Nhược Mộng liền bắt đầu niệm chú thi pháp, rất nhanh không gian giữa ba người liền xuất hiện một quần sáng bao phũ tất cả vào bên trong, do đã rèn luyện khả năng liên kết này từ trước thế nên quá trình này hiện không có vấn đề trở ngại nào.
Sau khi được liên kết với Nhược Mộng và Đông Phương Thái Ngọc qua đồng tâm thuật, Hàn Thiên liền cảm thấy bản thân như trở thành một bộ phận trên một bộ máy lớn, trong lúc này lời nói mà hắn chỉ vừa suy nghĩ trong đầu, liền có thể trực tiếp bị Nhược Mộng và Đông Phương Thái Ngọc biết được, và ngược lại cũng vậy.
Do chưa quen với trạng thái này, thế nên Hàn Thiên vẫn chưa học được cách chỉ chú tâm suy nghĩ về những thứ cần thiết, mà thi thoảng vẫn hay có những suy nghĩ ngoài luồn, một trong số đó chính là sự áy náy của bản thân hắn do đã làm ảnh hưởng đến việc tu luyện của Nhược Mộng và Đông Phương Thái Ngọc, vì khiến cả hai phải ra sức giúp mình.
Suy nghĩ này rất nhanh đã bị Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc đọc được, rất nhanh hai luồn suy nghĩ khác đã xuất hiện trong đầu Hàn Thiên, đấy là suy nghĩ của Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc, Nhược Mộng cảm nghĩ bản thân cùng Hàn Thiên đã kết thành đạo lữ thì khó khăn hoạn nạn phải cùng chia xớt, ai được ai mất thì không cần phải nói đến.
Còn Đông Phương Thái Ngọc thì nghĩ bản thân nhờ Hàn Thiên mà có được bí pháp tu luyện nên ba loại thần hỏa, việc này đã có trợ giúp cực kỳ lớn cho quá trình tu luyện của nàng sau này, nên có giúp Hàn Thiên tu luyện cũng coi như không lỗ vốn, huống hồ gì thực lực của nàng chịu sự ảnh hưởng bởi thực lực của viêm thần mãng, hiện tại đầu yêu thú này cần phải bắt kịp thực lực của nàng.
thế nên dù tu luyện chậm lại một chút thì cũng chẳng ảnh hưởng gì, trong quá trình này Đông Phương Thái Ngọc vẫn có thể dùng để chờ viêm thần mãng tiến giai, cộng thêm việc bản thân nàng rèn luyện được cách thức tu luyện ba loại thần hỏa mới, mối làm ăn này thực sự là không hề lỗ.
liên kết tâm trí kiểu này đã khiển ai nấy đều có thể ngay lập tức hiểu được tâm ý đối phương, thế nhưng việc này rõ ràng cũng có điểm bất tiện, bởi lẽ nếu đọc được suy nghĩ của đối phương, thì cảm giác của người này đối với người kia cũng có thể bị đọc được.
tình cảm của Nhược Mộng cùng Hàn Thiên tất nhiên là đồng loạt hướng về nhau, nếu chỉ có hai người liên kết tâm thức, điều này hẵn sẽ rất tuyệt, bởi lẽ ngày ngày cả hai người họ đều cảm nhận được tình cảm của đối phương dành cho mình là nhiều đến thế nào, cơ mà đâu đó trong hai luồn tình cảm này, lại có một luồn khác xen vào.
Tình cảm của Đông Phương Thái Ngọc không giống người thường, nó rõ ràng là cực kỳ phức tạp, có lúc xuất hiện, có lúc lại biến mất, khi mãnh liệt, khi thì băng lạnh, giống như một sợi dây bị hai người lực lưỡng dằng kéo, lúc nghiêng về bên này, lúc lại nghiêng về bên kia, phiêu hốt khó nắm bắt, hơn nữa quả giống với những gì hay thể hiện ra bên ngoài, tình cảm của Đông Phương Thái Ngọc thực sự là có phần của Nhược Mộng trong đó, tình cảm ấy rất quái lạ, vừa yêu vừa ghét, cực kỳ bất thường.
Đông Phương Thái Ngọc không vừa mắt Nhược Mộng, đấy là chuyện không quá khó hiểu, thế nhưng thứ tình cảm mê luyến kỳ quái còn lại thì quả là quái lạ, bởi Thứ tình cảm ấy là bất thường giữa nữ nhân với nữ nhân, lại có hương vị đồng nhất với tình cảm mà Đông Phương Thái Ngọc dành cho Hàn Thiên, tuy độ lớn không bằng, nhưng một nữ tử có thể nảy sinh cảm tình với cả nam lẫn nữ, hơn nữa điểm đặc thù là cặp nam nữ mà nữ tử kia hướng đến, lại đều có tình cảm giành cho nhau.
Chuyện rối ren cảm lạnh thế này, Nhược Mộng biết được liền không khỏi thấy rợn sống lưng, Hàn Thiên cũng không ngoại lệ, dù Đông Phương Thái Ngọc cũng chẳng thèm giấu diếm, liên tục thể hiện điều này ra bên ngoài, nhưng lúc thực sự cảm nhận được suy nghĩ bên trong này của Đông Phương Thái Ngọc, cả Hàn Thiên và Nhược Mộng đều lâm vào trạng thái cứng nửa người, không biết giải quyết thế nào cho vừa.
Dù đã trãi nghiệm qua vài lần mà vẫn chưa quen được, bất quá thâm tâm Hàn Thiên và Nhược Mộng vẫn nghĩ, có thể do bản thân Đông Phương Thái Ngọc che giấu tâm cơ quá tốt, nên đấy chỉ là cách thức nàng dùng để qua mắt hai người mà thôi, còn sự thật chỉ có bản thân Đông Phương Thái Ngọc biết, suy nghĩ của mình đều là thực, không cần phải giấu.
tự thâm tâm nàng cũng khao khát kết nối và chia sẽ như bao người khác, chỉ là vì xung quanh nàng có quá nhiều kẻ không đáng tin, hoặc khiến nàng quan ngại, chỉ khi gặp được Hàn Thiên cùng Nhược Mộng, Đông Phương Thái Ngọc nàng mới có thể là chính mình, yêu thì không ngại nói, ghét đối phương thì cứ cãi nhau thống khoái một trận, chẳng cần dè chừng gì cả, cảm giác sẽ chia thành tâm và chân thực ấy, Đông Phương Thái Ngọc thực sự không muốn nó biến mất.
tình huống éo le kiều này, sau một thời gian cả ba quen dần, học được cách tiết chế suy nghĩ của bản thân trong lúc liên kết, liền có thể khắc phục được, nhưng trong lúc đó Hàn Thiên vẫn thường xuyên phải chịu những cuộc đấu khẩu không hồi kết giữa hai nữ tử ở trong đầu mình, mà ngay lúc này bản thân hắn liền chẳng thể phớt lờ hay tránh né đi đâu được.
may mắn là sau ba ngày chiến đấu, cả Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc đều nhàm chán, bắt đầu nghiêm túc hơn trong việc trợ giúp Hàn Thiên tu luyện, đến lúc này Hàn Thiên mới trở thành kẻ chiếm thế chủ động, ý định của hắn chính là điều mà Đông Phương Thái Ngọc cần phải thực hiện.
Nhược Mộng thì phân thần minh tưởng tu luyện, thỉnh thoảng cảm thấy Đông Phương Thái Ngọc bắt đầu không còn nghiêm túc và trở nên quá phận thì mới xông vào can thiệp, kết quả việc tu luyện minh thần nhãn của Hàn Thiên rốt cuộc cũng đã có những bước tiến triễn đầu tiên.
Nhìn một luồn thông linh thiên hỏa sáng chói ở bên phải cùng một luồn tịch diệt thánh hỏa nóng cháy ở bên trái, kế đó lại nhìn sang một luồn thấu tâm ma hỏa lạnh lẽo quỷ dị trước mặt Đông Phương Thái Ngọc, ba loại thần hỏa đều đã hội tụ, số lượng cũng đã tương đồng, ngày Hàn Thiên hắn luyện thành minh thần nhãn, nay đã không còn xa.
Nếu thực sự đã có phương hướng khả thi để theo đuổi, thì bọn Hàn Thiên cũng không ngại bàn tính thử một lần, sau khi suy nghĩ qua các vấn đề một lượt, Hàn Thiên liền nhìn Nhược Mộng hỏi.
-đồng tâm thuật kia có hiệu quả như thế nào???, nếu cần liên kết tâm trí liên tục trong thời gian cực kỳ dài, lên đến hàng tháng trời, thì liệu nó có gây nguy hiễm gì cho nàng hay không???.
-vấn đề này nàng nhất định phải nói rõ cho ta biết, nếu không ta sẽ không chấp nhận việc bản thân tu luyện tăng tiến tu vi, mà lại gây ảnh hưởng đến người ta trân quý nhất.
Mấy lời quan tâm của Hàn Thiên thoáng khiến gương mặt Nhược Mộng hồng lên trông rất xinh đẹp, bản thân tỏ vẻ không có gì đáng ngại, Nhược Mộng trực tiếp đáp.
-đồng tâm thuật chỉ là một ma pháp phổ thông, tu vi đại ma đạo sư đã có thể thi triễn được rồi, ban đầu mục đích của thuật này chính là tạo mạng lưới liên kết giữa các ma pháp sư để hình thành một hệ thống liên lạc cực kỳ rộng, làm công tác tình báo trên chiến trường, thế nên việc ma pháp sư phải kết nối vào mạng lưới liên lạc hàng tháng trời cũng là chuyện bình thường.
-với khả năng của muội hiện tại, dùng thuật đồng tâm cũng dễ như nhất tay nhất chân mà thôi, căn bản không tốn chút sức nào, hơn nữa vẫn còn có thể phân thần minh tưởng tăng tiến tinh thần lực nữa kia.
Có mấy lời này của Nhược Mộng làm Hàn Thiên cũng yên tâm hơn không ít, nghĩ đoạn lại hướng Đông Phương Thái Ngọc ở gần đó hỏi.
-ba loại thần hỏa ta nói đến, yêu nữ cô hẵn cũng rõ sự lợi hại của chúng rồi nhỉ???, tuy tâm pháp tạo ra chúng cô có thể học được, nhưng mà cách thức tạo ra thần hỏa giữa ta và cô sẽ không giống nhau, bởi lực lượng chúng ta sữ dụng không tương đồng.
-ta là luyện thể giả, nên sữ dụng thần niệm lực thông qua chân nguyên lực làm vật dẫn từ hư không gom tụ hỏa nguyên chi khí chuyển hóa thành thần hỏa.
-thế nhưng Đông Phương Thái Ngọc cô không có chân nguyên lực, nên phải dùng đấu khí lực thay thế, tuy các loại lực lượng bên ngoài này chỉ là vật dẫn, mấu chốt vẫn dựa vào thần niệm lực cùng khả năng lĩnh ngộ tâm pháp.
-thế nhưng đạo bất đồng, ta không thể truyền được những kinh nghiệm mà mình có trong hai tháng qua cho cô, mọi chuyện đều phải để Đông Phương Thái Ngọc cô tự lĩnh ngộ, mà có làm được hay không, thực sự là còn khó nói đi.
Trước ý tứ quan ngại của Hàn Thiên, Đông Phương Thái Ngọc liền tỏ thái độ cao ngạo đáp.
-ngươi không biết người đang đứng trước mắt ngươi đã chơi với lửa từ hồi mới hai tuổi à??? Dị hỏa kỳ lạ ở trên đời này, ta chỉ cần có được một chút liền tự khắc nghiên cứu được cách thức tạo ra nó.
-ba loại thần hỏa của Hàn Thiên ngươi, ta vừa nghe qua liền có thể hình dung được đại khái, nếu tự nghiên cứu thì có thể tốn mấy năm mới tìm ra cách thức tạo nên những loại thần hỏa này, tuy nhiên nếu đã có sẵn cách thức, chuyện sửa lại cho phù hợp với ta, sẽ không tốn quá nhiều thời gian.
-Hàn Thiên ngươi cứ truyền cho ta tâm pháp tạo nên ba loại thần hỏa ấy, chuyện còn lại cứ để ta tự mày mò.
Dừng một chút Đông Phương Thái Ngọc chợt dùng giọng nghi kỵ tiếp.
-Hàn Thiên ngươi chắc không phải đang lo lắng ta biết được bí thuật của ngươi, sẽ đem đi hại người hay đối phó lại ngươi đó chứ???
-nếu thế thì ngươi không cần phải lo, ta có thể phát thệ ngoài để giúp ngươi nhanh chóng tu luyện được thần thông, ta sẽ không đem thuật pháp ngươi truyền dạy dùng ở nơi khác, thế này ngươi an tâm rồi chứ???
Đông Phương Thái Ngọc thẳng thắng như thế quả thực làm Hàn Thiên có chút chạnh lòng, rất nhanh đã cười xòa đáp.
-thuật pháp của ta truyền ra, ta còn sợ cô dùng nó để đối phó mình ư???, nếu cô có thể bỏ thời gian công sức trợ giúp, Hàn Thiên ta còn phải tiếc một hai cái thuật pháp với cô ư???.
-khỏi cần lo chuyện đó, ba loại thần hỏa kia dù gì cũng chỉ là tiền đề để luyện nên minh thần nhãn, thực sự không quá trọng yếu, Đông Phương Thái Ngọc cô nếu có thể tận dụng được chúng để tăng tiến tu vi của mình, thế thì cứ làm, Hàn Thiên ta không để tâm.
-tương tự việc cô dùng chúng để đối phó ai, đối với ta cũng không liên can, khi nào cô vẫn chưa phạm đến ta, chúng ta vẫn là bằng hữu.
Nói đoạn liền trực tiếp hướng Đông Phương Thái Ngọc đi tới, sau khi đến trước mặt nàng, Hàn Thiên liền điểm chỉ lên mi tâm đối phương, giọng trấn an đáp.
-không cần cảnh giác ta đang truyền thụ tâm pháp tạo nên tam đại thần hỏa cho cô, rất nhanh thôi, khoảng vài cái chớp mắt ấy mà, đã cùng nhau đi đến bước này, ta cần gì phải hại cô chứ???
Vẻ mặt thoáng hiện nét hưởng thụ, giọng Đông Phương Thái Ngọc thoáng cất lên, nhỏ đến mức gần như chỉ mình nàng có thể nghe thấy.
-cảnh giác gì chứ???, đối với kẻ tâm cơ phơi bày hẵn ra trước mắt thiên hạ như ngươi, bản lâu chủ có thể không cần cảnh giác gì cả!!!
Bất giác có tiếng Hàn Thiên nghi hoặc đáp.
-cô đang nói gì đấy???
-à chỉ là đang cảm khái về thuật pháp mà ngươi truyền thụ cho thôi, không có gì đâu!!!.
Rất nhanh Hàn Thiên đã truyền thụ xong tâm pháp tạo nên ba loại thần hỏa cho Đông Phương Thái Ngọc, nhìn biểu cảm đầy nét háo hức của ma nữ này, Hàn Thiên bình thản nói.
-không cần quá chuyên tâm như thế đâu, ta hiện tại đã có thể cơ bản nắm được cách tạo nên hai loại thần hỏa cùng lúc, chỉ cô tạo được một loại thần hỏa khác loại nữa, thế là chúng ta có thể bắt đầu tu luyện rồi.
-cứ tìm xem cô thích hợp với loại thần hỏa nào nhất rồi học cách ngưng luyện, hai loại còn lại cô có thể từ từ nghiên cứu cũng được.
Việc nắm giữ được cách thức tạo ra thần hỏa không phải cứ ngày một ngày hai là làm được, hơn nữa Đông Phương Thái Ngọc còn phải tìm cách sửa lại cách thức tạo ra thần hỏa cho phù hợp với người sữ dụng đấu khí lực như nàng nữa, thế nên việc sau bao lâu sẽ thành công, chính là điều mà không ai nói trước được.
Thời gian sau đó mỗi người trong ba người bọn Hàn Thiên đều có việc cho riêng mình, Nhược Mộng thì vẫn tu luyện như bình thường, thi thoảng đem đồng tâm thuật ra liên kết tâm trí của cả ba lại với nhau để tập quen dần, Đông Phương Thái Ngọc sau khi nghiên cứu tính chất của ba loại thần hỏa, thì cực kỳ hứng thú với thấu tâm ma hỏa, nên đã chọn tập cách ngưng luyện ra loại thần hỏa này.
Riêng Hàn Thiên do đã có Đông Phương Thái Ngọc san sẻ giúp việc tạo ra một loại thần hỏa, thế nên việc còn lại của hắn chỉ là thành thục khả năng tạo ra cùng lúc hai loại thần hỏa còn lại, mà cái khả năng này thì trong hai tháng qua Hàn Thiên hắn đã cơ bản lĩnh ngộ được rồi, bây giờ chỉ cần tiếp tục tìm hiểu và phát triển thêm mà thôi
Không biết là vì mục tiêu bé lại khiển tâm cảnh phấn chấn hơn, hay là vì cởi bỏ được khúc mắt khiến tâm trí càng thêm khai sáng, mà chỉ trong hai tuần tiếp sau đó, Hàn Thiên đã có thể học được cách cùng lúc tạo nên hai loại thần hỏa với số lượng vừa đủ để bắt đầu tu luyện minh thần nhãn.
Bất ngờ không kém đó là Đông Phương Thái Ngọc sau hai tuần khổ luyện, không ngờ cũng đã thành công nắm được cách thức tạo nên thấu tâm ma hỏa, phải nói ma nữ này đối với phương diện hỏa thuật tạo nghệ cực kỳ bất phàm, việc khó như thay đổi cách thức vận hành tâm pháp mà nàng ta cũng có thể hoàn thành trong thời gian ngắn, độ thông tuệ cùng thiên phú phi thường bất phàm, xo với Hàn Thiên cùng Nhược Mộng thì quả đúng là cùng một loại người.
Cứ thế cả ba người bọn Hàn Thiên đều đã đạt được điều kiện cần thiết để bắt đầu tu luyện minh thần nhãn, lúc này trong một căn thạch thất, cả ba người bọn họ đều đang ngồi xếp bằng, mặt nhìn vào đối phương, phương vị vừa hay tạo thành một tam giác đều hoàn hảo, mỗi cạnh dài khoảng ba gang tay.
Nhược Mộng là người đề xướng nên phương pháp tu luyện này, thế nên trước khi bắt đầu, nàng cũng không ngần ngại lên tiếng nói.
-đồng tâm thuật này đối với ta mà nói có thể dùng lâu vô hạn, thế nhưng hai người nếu có bất kỳ ai không chịu nổi, thì nhất định phải thông báo ta dừng lại ngay lập tức.
-bởi lẽ đồng tâm thuật không phải là liên kết đơn giản như dùng một cây cầu bắt qua vách núi, chỉ cần cắt đứt cầu, thì cả hai phía sẽ lập tức đứt đoạn liên lạc.
-liên kết của đồng tâm thuật là khiến tâm thức của ba chúng ta như hòa làm một thể, tất cả suy nghĩ của đối phương đều sẽ trong suốt trước hai người còn lại, nghĩa là liên kết một cách toàn diện thành thể thống nhất.
-trong đó chỉ cần thần niệm của một người chịu thương tổn, hai người kia cũng sẽ không tránh khỏi, mức tổn thương sẽ chia đều cho cả ba, thế nên nếu gặp bất kỳ vấn đề gì, đều phải đặt tính an toàn lên hàng đầu, thông báo cho ta biết trước khi có chuyện không hay xảy ra.
Sau khi giải thích xong xuôi các mặt lợi hại một lượt, Nhược Mộng liền bắt đầu niệm chú thi pháp, rất nhanh không gian giữa ba người liền xuất hiện một quần sáng bao phũ tất cả vào bên trong, do đã rèn luyện khả năng liên kết này từ trước thế nên quá trình này hiện không có vấn đề trở ngại nào.
Sau khi được liên kết với Nhược Mộng và Đông Phương Thái Ngọc qua đồng tâm thuật, Hàn Thiên liền cảm thấy bản thân như trở thành một bộ phận trên một bộ máy lớn, trong lúc này lời nói mà hắn chỉ vừa suy nghĩ trong đầu, liền có thể trực tiếp bị Nhược Mộng và Đông Phương Thái Ngọc biết được, và ngược lại cũng vậy.
Do chưa quen với trạng thái này, thế nên Hàn Thiên vẫn chưa học được cách chỉ chú tâm suy nghĩ về những thứ cần thiết, mà thi thoảng vẫn hay có những suy nghĩ ngoài luồn, một trong số đó chính là sự áy náy của bản thân hắn do đã làm ảnh hưởng đến việc tu luyện của Nhược Mộng và Đông Phương Thái Ngọc, vì khiến cả hai phải ra sức giúp mình.
Suy nghĩ này rất nhanh đã bị Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc đọc được, rất nhanh hai luồn suy nghĩ khác đã xuất hiện trong đầu Hàn Thiên, đấy là suy nghĩ của Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc, Nhược Mộng cảm nghĩ bản thân cùng Hàn Thiên đã kết thành đạo lữ thì khó khăn hoạn nạn phải cùng chia xớt, ai được ai mất thì không cần phải nói đến.
Còn Đông Phương Thái Ngọc thì nghĩ bản thân nhờ Hàn Thiên mà có được bí pháp tu luyện nên ba loại thần hỏa, việc này đã có trợ giúp cực kỳ lớn cho quá trình tu luyện của nàng sau này, nên có giúp Hàn Thiên tu luyện cũng coi như không lỗ vốn, huống hồ gì thực lực của nàng chịu sự ảnh hưởng bởi thực lực của viêm thần mãng, hiện tại đầu yêu thú này cần phải bắt kịp thực lực của nàng.
thế nên dù tu luyện chậm lại một chút thì cũng chẳng ảnh hưởng gì, trong quá trình này Đông Phương Thái Ngọc vẫn có thể dùng để chờ viêm thần mãng tiến giai, cộng thêm việc bản thân nàng rèn luyện được cách thức tu luyện ba loại thần hỏa mới, mối làm ăn này thực sự là không hề lỗ.
liên kết tâm trí kiểu này đã khiển ai nấy đều có thể ngay lập tức hiểu được tâm ý đối phương, thế nhưng việc này rõ ràng cũng có điểm bất tiện, bởi lẽ nếu đọc được suy nghĩ của đối phương, thì cảm giác của người này đối với người kia cũng có thể bị đọc được.
tình cảm của Nhược Mộng cùng Hàn Thiên tất nhiên là đồng loạt hướng về nhau, nếu chỉ có hai người liên kết tâm thức, điều này hẵn sẽ rất tuyệt, bởi lẽ ngày ngày cả hai người họ đều cảm nhận được tình cảm của đối phương dành cho mình là nhiều đến thế nào, cơ mà đâu đó trong hai luồn tình cảm này, lại có một luồn khác xen vào.
Tình cảm của Đông Phương Thái Ngọc không giống người thường, nó rõ ràng là cực kỳ phức tạp, có lúc xuất hiện, có lúc lại biến mất, khi mãnh liệt, khi thì băng lạnh, giống như một sợi dây bị hai người lực lưỡng dằng kéo, lúc nghiêng về bên này, lúc lại nghiêng về bên kia, phiêu hốt khó nắm bắt, hơn nữa quả giống với những gì hay thể hiện ra bên ngoài, tình cảm của Đông Phương Thái Ngọc thực sự là có phần của Nhược Mộng trong đó, tình cảm ấy rất quái lạ, vừa yêu vừa ghét, cực kỳ bất thường.
Đông Phương Thái Ngọc không vừa mắt Nhược Mộng, đấy là chuyện không quá khó hiểu, thế nhưng thứ tình cảm mê luyến kỳ quái còn lại thì quả là quái lạ, bởi Thứ tình cảm ấy là bất thường giữa nữ nhân với nữ nhân, lại có hương vị đồng nhất với tình cảm mà Đông Phương Thái Ngọc dành cho Hàn Thiên, tuy độ lớn không bằng, nhưng một nữ tử có thể nảy sinh cảm tình với cả nam lẫn nữ, hơn nữa điểm đặc thù là cặp nam nữ mà nữ tử kia hướng đến, lại đều có tình cảm giành cho nhau.
Chuyện rối ren cảm lạnh thế này, Nhược Mộng biết được liền không khỏi thấy rợn sống lưng, Hàn Thiên cũng không ngoại lệ, dù Đông Phương Thái Ngọc cũng chẳng thèm giấu diếm, liên tục thể hiện điều này ra bên ngoài, nhưng lúc thực sự cảm nhận được suy nghĩ bên trong này của Đông Phương Thái Ngọc, cả Hàn Thiên và Nhược Mộng đều lâm vào trạng thái cứng nửa người, không biết giải quyết thế nào cho vừa.
Dù đã trãi nghiệm qua vài lần mà vẫn chưa quen được, bất quá thâm tâm Hàn Thiên và Nhược Mộng vẫn nghĩ, có thể do bản thân Đông Phương Thái Ngọc che giấu tâm cơ quá tốt, nên đấy chỉ là cách thức nàng dùng để qua mắt hai người mà thôi, còn sự thật chỉ có bản thân Đông Phương Thái Ngọc biết, suy nghĩ của mình đều là thực, không cần phải giấu.
tự thâm tâm nàng cũng khao khát kết nối và chia sẽ như bao người khác, chỉ là vì xung quanh nàng có quá nhiều kẻ không đáng tin, hoặc khiến nàng quan ngại, chỉ khi gặp được Hàn Thiên cùng Nhược Mộng, Đông Phương Thái Ngọc nàng mới có thể là chính mình, yêu thì không ngại nói, ghét đối phương thì cứ cãi nhau thống khoái một trận, chẳng cần dè chừng gì cả, cảm giác sẽ chia thành tâm và chân thực ấy, Đông Phương Thái Ngọc thực sự không muốn nó biến mất.
tình huống éo le kiều này, sau một thời gian cả ba quen dần, học được cách tiết chế suy nghĩ của bản thân trong lúc liên kết, liền có thể khắc phục được, nhưng trong lúc đó Hàn Thiên vẫn thường xuyên phải chịu những cuộc đấu khẩu không hồi kết giữa hai nữ tử ở trong đầu mình, mà ngay lúc này bản thân hắn liền chẳng thể phớt lờ hay tránh né đi đâu được.
may mắn là sau ba ngày chiến đấu, cả Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc đều nhàm chán, bắt đầu nghiêm túc hơn trong việc trợ giúp Hàn Thiên tu luyện, đến lúc này Hàn Thiên mới trở thành kẻ chiếm thế chủ động, ý định của hắn chính là điều mà Đông Phương Thái Ngọc cần phải thực hiện.
Nhược Mộng thì phân thần minh tưởng tu luyện, thỉnh thoảng cảm thấy Đông Phương Thái Ngọc bắt đầu không còn nghiêm túc và trở nên quá phận thì mới xông vào can thiệp, kết quả việc tu luyện minh thần nhãn của Hàn Thiên rốt cuộc cũng đã có những bước tiến triễn đầu tiên.
Nhìn một luồn thông linh thiên hỏa sáng chói ở bên phải cùng một luồn tịch diệt thánh hỏa nóng cháy ở bên trái, kế đó lại nhìn sang một luồn thấu tâm ma hỏa lạnh lẽo quỷ dị trước mặt Đông Phương Thái Ngọc, ba loại thần hỏa đều đã hội tụ, số lượng cũng đã tương đồng, ngày Hàn Thiên hắn luyện thành minh thần nhãn, nay đã không còn xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.