Chương 93: Ám Khí Đáng Sợ
Lưu Hương
07/07/2021
Cô tò mò ấn vào lần nữa, đột nhiên một họa tiết trên chiếc vòng tay bật ra, để lộ một thứ có đầu nhọn hoắt.
“A.” Kỷ Hi Nguyệt kéo mảnh thép cứng đó ra.
“Đây là một lưỡi dao thép sắc bén. Một khi gặp nguy hiểm, em có thể dùng nó để cắt kim loại hoặc đánh lén.” Triệu Húc Hàn nghiêm nghị nói với cô.
Kỷ Hi Nguyệt há hốc miệng nhìn anh, cảm thấy hơi sợ hãi, đây không phải là phim truyền hình đấy chứ?
Tại sao cô lại cần những thứ này? Trong suy nghĩ của cô, lưỡi dao thép này là một tình tiết trong phim hành động mới có, một đao lập tức giết chết kẻ thù, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc giết người mà.
"Dùng để phòng thân, ví dụ như nếu bị trói, em có thể cắt dây. Tất nhiên, trước tiên em phải biết vận dụng linh hoạt thì mới sử dụng thành thạo được chiếc vòng này. Sau này đừng tháo xuống, vòng được làm bằng kim cương, không thấm nước." Triệu Húc Hàn giải thích rất rõ ràng.
Kỷ Hi Nguyệt không biết phải trả lời như thế nào, vì vậy cô chỉ gật đầu, sau đó nhấn nút bên trong. Lưỡi dao thép tự gập lại, chiếc vòng tay liền trở lại trạng thái ban đầu, hoàn toàn không nhìn ra có gì bất thường.
“Đeo nhẫn vào, ngón giữa.” Triệu Húc Hàn nhìn cô tiếp tục nghiên cứu chiếc vòng, chỉ có thể lên tiếng nhắc nhở.
“Cái này cũng là của em à?” Kỷ Hi Nguyệt còn tưởng chiếc nhẫn không phải của cô, cô nhanh chóng nhặt nó lên và đeo vào ngón giữa của bàn tay phải, phát hiện kích thước của chiếc nhẫn rất vừa vặn.
“Vừa in này.” Kỷ Hi Nguyệt thấy chiếc nhẫn cũng rất tinh xảo, bên trên có họa tiết hình trái tim cùng màu với vòng tay: “Cái này có cơ chế gì không?”
Kỷ Hi Nguyệt biết chắc là thứ này cũng không đơn giản.
“Bấm vào hình tim.” Triệu Húc Hàn nói.
Kỷ Hi Nguyệt ngoan ngoãn nhẹ nhàng ấn vào, và thấy một cây kim đâm ra từ hình trái tim ấy, chỉ dài khoảng hai cm.
"Đây là kim tiêm gây mê, nhẫn được thiết kế rỗng, bên trong có thuốc mê, chỉ cần năm giây là có thể hạ gục một người đàn ông nặng một trăm cân.” Triệu Húc Hàn giải thích.
Kỷ Hi Nguyệt lại há to miệng, kinh hãi nhìn mũi kim nhọn.
“Anh Hàn, tôi phải cần những thứ này sao?” Kỷ Hi Nguyệt có chút sợ hãi.
"Nhất định cần, nguy hiểm có thể ở khắp mọi nơi và bất cứ lúc nào, thân thủ của em chỉ có thể tự tìm chết, hai thứ đồ này có thể cứu mạng em trong lúc nguy cấp.” Triệu Húc Hàn nghiêm túc nói.
“Bây giờ là xã hội có luật pháp, sẽ không có người ngông cuồng như vậy chứ?” Kỷ Hi Nguyệt cau mày nói.
Triệu Húc Hàn lập tức lạnh lùng, nói đại: "Em cho rằng việc của em rất an toàn sao? Em cho rằng đứng ở bên cạnh tôi sẽ an toàn sao? Nhất định phải đeo! Khi chưa kích hoạt thì chỉ là đồ trang trí của phụ nữ, tôi hi vọng em không cần dùng tới!"
Nói xong Triệu Húc Hàn đi thẳng lên lầu, chỉ để lại một bóng lưng giận dữ.
Thím Lý lặng lẽ bước ra, nhìn về phía cầu thang, vội vàng nói với Kỷ Hi Nguyệt: "Cô Kỷ, cô cứ nhận đi, cô không biết hai thứ này quý giá như thế nào sao? Cậu chủ phải trả một cái giá rất lớn mới có thể lấy được hai thứ này từ chỗ chú Bưu đấy.”
Kỷ Hi Nguyệt cười khổ, hai thứ này trâu bò như thế, chắc chắn là rất quý giá. Nhưng loại đồ này quá hiếm và tàn nhẫn, trong lòng cô vẫn cảm thấy quá rất bất ngờ.
“Thím Lý, chú Bưu là ai vậy?” Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể nhận món quà này, mặc dù nó trông rất đẹp và hợp với cô, nhưng khi nói về công năng thì nó vẫn có một chút rùng rợn.
“Chú Bưu là một cao thủ chuyên thiết kế ám khí, rất trong giới, muốn mua ám khí ở chỗ ông ta, ông chủ nhất định phải đáp ứng điều kiện của ông ta.” Thím Lý nhìn lên lầu nói: “Ông chủ đối xử với cô rất tốt, cô nên vui mừng mới đúng.”
Sau khi suy nghĩ một lát, Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, "Vậy thì tôi sẽ cảm ơn anh ấy, anh ấy có vẻ đang tức giận."
Thím Lý ngay lập tức giơ ngón tay cái lên với Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt cười toe toét, chạy lên lầu, lập tức gõ cửa phòng Triệu Húc Hàn.
…….
“A.” Kỷ Hi Nguyệt kéo mảnh thép cứng đó ra.
“Đây là một lưỡi dao thép sắc bén. Một khi gặp nguy hiểm, em có thể dùng nó để cắt kim loại hoặc đánh lén.” Triệu Húc Hàn nghiêm nghị nói với cô.
Kỷ Hi Nguyệt há hốc miệng nhìn anh, cảm thấy hơi sợ hãi, đây không phải là phim truyền hình đấy chứ?
Tại sao cô lại cần những thứ này? Trong suy nghĩ của cô, lưỡi dao thép này là một tình tiết trong phim hành động mới có, một đao lập tức giết chết kẻ thù, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc giết người mà.
"Dùng để phòng thân, ví dụ như nếu bị trói, em có thể cắt dây. Tất nhiên, trước tiên em phải biết vận dụng linh hoạt thì mới sử dụng thành thạo được chiếc vòng này. Sau này đừng tháo xuống, vòng được làm bằng kim cương, không thấm nước." Triệu Húc Hàn giải thích rất rõ ràng.
Kỷ Hi Nguyệt không biết phải trả lời như thế nào, vì vậy cô chỉ gật đầu, sau đó nhấn nút bên trong. Lưỡi dao thép tự gập lại, chiếc vòng tay liền trở lại trạng thái ban đầu, hoàn toàn không nhìn ra có gì bất thường.
“Đeo nhẫn vào, ngón giữa.” Triệu Húc Hàn nhìn cô tiếp tục nghiên cứu chiếc vòng, chỉ có thể lên tiếng nhắc nhở.
“Cái này cũng là của em à?” Kỷ Hi Nguyệt còn tưởng chiếc nhẫn không phải của cô, cô nhanh chóng nhặt nó lên và đeo vào ngón giữa của bàn tay phải, phát hiện kích thước của chiếc nhẫn rất vừa vặn.
“Vừa in này.” Kỷ Hi Nguyệt thấy chiếc nhẫn cũng rất tinh xảo, bên trên có họa tiết hình trái tim cùng màu với vòng tay: “Cái này có cơ chế gì không?”
Kỷ Hi Nguyệt biết chắc là thứ này cũng không đơn giản.
“Bấm vào hình tim.” Triệu Húc Hàn nói.
Kỷ Hi Nguyệt ngoan ngoãn nhẹ nhàng ấn vào, và thấy một cây kim đâm ra từ hình trái tim ấy, chỉ dài khoảng hai cm.
"Đây là kim tiêm gây mê, nhẫn được thiết kế rỗng, bên trong có thuốc mê, chỉ cần năm giây là có thể hạ gục một người đàn ông nặng một trăm cân.” Triệu Húc Hàn giải thích.
Kỷ Hi Nguyệt lại há to miệng, kinh hãi nhìn mũi kim nhọn.
“Anh Hàn, tôi phải cần những thứ này sao?” Kỷ Hi Nguyệt có chút sợ hãi.
"Nhất định cần, nguy hiểm có thể ở khắp mọi nơi và bất cứ lúc nào, thân thủ của em chỉ có thể tự tìm chết, hai thứ đồ này có thể cứu mạng em trong lúc nguy cấp.” Triệu Húc Hàn nghiêm túc nói.
“Bây giờ là xã hội có luật pháp, sẽ không có người ngông cuồng như vậy chứ?” Kỷ Hi Nguyệt cau mày nói.
Triệu Húc Hàn lập tức lạnh lùng, nói đại: "Em cho rằng việc của em rất an toàn sao? Em cho rằng đứng ở bên cạnh tôi sẽ an toàn sao? Nhất định phải đeo! Khi chưa kích hoạt thì chỉ là đồ trang trí của phụ nữ, tôi hi vọng em không cần dùng tới!"
Nói xong Triệu Húc Hàn đi thẳng lên lầu, chỉ để lại một bóng lưng giận dữ.
Thím Lý lặng lẽ bước ra, nhìn về phía cầu thang, vội vàng nói với Kỷ Hi Nguyệt: "Cô Kỷ, cô cứ nhận đi, cô không biết hai thứ này quý giá như thế nào sao? Cậu chủ phải trả một cái giá rất lớn mới có thể lấy được hai thứ này từ chỗ chú Bưu đấy.”
Kỷ Hi Nguyệt cười khổ, hai thứ này trâu bò như thế, chắc chắn là rất quý giá. Nhưng loại đồ này quá hiếm và tàn nhẫn, trong lòng cô vẫn cảm thấy quá rất bất ngờ.
“Thím Lý, chú Bưu là ai vậy?” Kỷ Hi Nguyệt chỉ có thể nhận món quà này, mặc dù nó trông rất đẹp và hợp với cô, nhưng khi nói về công năng thì nó vẫn có một chút rùng rợn.
“Chú Bưu là một cao thủ chuyên thiết kế ám khí, rất trong giới, muốn mua ám khí ở chỗ ông ta, ông chủ nhất định phải đáp ứng điều kiện của ông ta.” Thím Lý nhìn lên lầu nói: “Ông chủ đối xử với cô rất tốt, cô nên vui mừng mới đúng.”
Sau khi suy nghĩ một lát, Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, "Vậy thì tôi sẽ cảm ơn anh ấy, anh ấy có vẻ đang tức giận."
Thím Lý ngay lập tức giơ ngón tay cái lên với Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt cười toe toét, chạy lên lầu, lập tức gõ cửa phòng Triệu Húc Hàn.
…….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.