Chương 10: Kiếm mang.
Đại Minh Vương
16/04/2013
Chờ đợi thật là lâu, nhưng mà đáng giá. Hai con Thương Ưng trên không trung bay mấy chục vòng, cuối cùng cũng không ngăn đựơc sự cám dỗ của mỹ thực, bắt đầu hướng về phía Lạc Phi bay xuống.
Hai con Thương Ưng này chắc là 1 trống 1 mái, 1 đôi phu thê Ưng, chúng nó phối hợp rất cặn kẽ, phối hợp lao về hứơng Lạc Phi. Chúng nó chi sở dĩ không có lập tức lao xuống công kích Lạc Phi, chính là muốn xem xem Lạc Phi có bị thương thật hay không còn năng lực phản kháng không.
Ba trăm thước, hai trăm thước, một trăm thước, năm mươi thước. Lúc 2 đầu Thương Ưng cách Lạc Phi còn không đến 20 thước, Ưng trảo cừng miệng Ưng đã thấy rõ ràng, làm cho Lac Phi thấy trầm trọng.
Lạc Phi không khỏi lo lắng, hắn thầm mắng chính mình quá lổ mãng.
Việc mình có thể phát động Long Uy rốt cuộc chỉ là 1 suy đoán, Long uy có thể hù chết Thương Ưng cũng chỉ là suy đoán, vạn nhất đến lúc đó Lạc Phi không thể phát động Long uy, hoặc giả Long uy không thể đem Thương Ưng hù chết, là phải chính diện đánh nhau với Thương Ưng nha.
Thương Ưng trong rặng núi Fanors đều đáng sợ, chúng rất cừơng đại, thậm chí còn mạnh hơn lang hổ. Một con Thương Ưng thành niên có thể dễ dàng như giỡn cắp bay lên 1 con miên dương, mõ ưng trong nháy mắt có thể đập vỡ hộp sọ. Muốn đối phó một con Thương Ưng, thực lực chí ít phải đạt tới Nhị Cấp Chiến Sĩ đích, chứ như Lạc Phi thì 7,8 tên cũng không đối phó được 1 con thương Ưng.
Cuối cùng, 1 con Thương Ưng cất tiếng rít, hướng về phía đầu Lạc Phi với tốc độ nhanh hơn thiểm điện
"Long uy, hù chết nó đi!" Lúc Thương Ưng cách Lạc Phi không tới 20 thước thì hắn dột ngột nhảy lên.
Lạc Phi đem tất cả tinh thần lực hướng về tim, cỗ thần bí hỏa diễm trong nháy mắt thiêu đốt, một cỗ năng lượng ba động lấy Lạc Phi làm trung tâm, hướng 4 phía xung quanh tuông trào.
Không gian tựa hồ động lại, áp lực tăng lên mấy chục lần.
Thương Ưng đang tấn công bị hù dọa, nó giãy giụa muốn thoát đi nhưng than thể không thể điều khiển , "Phù phù" một tiếng, nó rơt xuống cách Lạc Phi 7,8 thước.
"Oa, thành công !" Lạc Phi đại hỉ, lập tức giơ đại kiếm trên tay lên, lập tức cắt đầu Thương Ưng.
Thương Ưng đáng thương không biết vì sao mình chết, vì cái gì mà con mồi bị thương ngay lập tức có thể phát ra Long tức.Thân thể Thương Ưng không đầu lắc lư vài cái cuối cùng bất động.
"Oa..." Chính lúc Lạc Phi đang đắc ý thì 1 tiếng rống giận vang lên, con Thương Ưng còn lại từ trên trời lao xuống.
"dân thức ăn tận miệng! haha càng nhiều càng tốt!" Lạc Phi ngạo nghễ ngẩng đầu, chuẩn bị phóng thích Long uy.
Nhưng, lúc tinh thần lực Lạc Phi thăm dò đến buồng tim, lại phát hiện đoàn hỏa diễm bên trong kia yếu đi rất nhiều, phát ra Long Uy nhỏ hơn khi nãy gấp trăm lần.
Chỉ còn bao nhiêu đó Long uy làm sao hù chết con Thương Ưng này?
Đáp án là không thể nào. Ngừơi yêu của con Thương Ưng này bị mình giết chết, lá gan của nó cũng lớn hơn hồi nãy nhiều. Mà đối với loại Long Uy hư vô mờ mịch này, đảm bảo số lượng mới là biện pháp tốt nhất
Bởi thế con Thương Ưng này không hề giữ hình tượng, lao thẳng vào Lạc Phi. Tuy nhiên, lúc mấu chốt, Lạc Phi kịp thời né qua bên trái, trốn sau tang cây, nhưng bả vai hắn bị Thương Ưng trảo 1 cái.
"Mụ nội nó, lão tử trong tay có kiếm, không tin dánh không lại ngươi!" Lạc Phi đau đến khắp người run rẩy, hắn triệt để bị chọc giận, từ trong tang cây lao ra, chem. Điên cuồng về phía Thương Ưng.
"Ông!" Một tiếng vang lên, trong lúc nóng giận, Lạc Phi tình cớ rót Long uy vào thanh bảo kiếm không biết tên, bảo kiếm phát ra 1 đạo hàn quang, phát ra từng tiếng ”ong gong”, kiếm phong còn chưa chạm vào than thể, Thương Ưng đã bắt đầu tan rã.
Không có tiếng kêu thảmchỉ có 1 trời huyết vũ, Thương Ưng hơn 20 cân bị kiếm quang làm cho vỡ nát.
"Không thể nào, sao lại thế này?" nhìn vào đống thịt nhão, Lạc Phi tức giận giậm chân.
Nguy hiểm giải trừ , Lạc Phi đích cũng từ từ bình tĩnh trở lại, hắn mới bắt đầu nghĩ đến những việc vừa phát sinh.
Long uy tuy cường đại nhưng cũng rất hao phí năng lượng, bởi thế Long Uy không có khả năng lien tục phóng thích. Sau mỗi lần phóng thích Long Uy phải chờ 1 thời gian, cho lực lương dần dần hồi phục, mới có thể phóng thích Long uy 1 lần nữa. Đây là điểm mà Lạc Phi biết đựơc, bởi vì hắn cảm giác được cỗ hỏa diễm đang dần dần lớn lên.
Mà thanh kiếm xảy ra chuyện gì, vì sao có thể phát ra cự đại quang mang?
Thanh kiếm này là Lạc Phi thuận tay từ bảo khố Seth Kaya mang ra, nguyên bản là dùng đến cắt xé Liệt Hỏa Điểu, vì muốn tăng them hiệu suất săn giất Thương Ưng, Lạc Phi mới đem theo thanh bảo kiếm này.
Một thanh bảo kiếm dài 3 thước, không có hao văn điêu khắc hoa lệ, cũng không có khảm nạm bảo thạch sang quý, nó không có 1 điểm trân quý, không hề thu hút ánh mắt ngừơi khác. Lạc Phi sở dĩ chọn thanh kiếm này, tựu là thanh kiếm này rất phổ thông, Seth Kaya rất khó phát hiện.
Nhưng mà thanh kiếm này, sau khi rót vào Long Lực lại phát ra kiếm mang, kiếm mang cư nhiên đánh 1 con Thương Ung thành bột phấn.
Là do thanh kiếm này là Thần Kiếm, hay là do Long Uy?
Làm Thập Hoang Giả, Lạc Phi đã từng thấy rất nhiều cao thủ đấu võ, hắn cũng từng nhìn thấy kiếm mang. Lạc Phi biết, làm xuất ra kiếm mang chỉ có 2 cách, một cái là bảo kiếm có 1 loại thuộc tính Ma Pháp nào đó, là Ma Pháp trang bị. Tình huống còn lại là do thất cấp đã ngoài Chiến Sĩ tạo ra, bọn họ đem tự thân đấu khí rót vào bên trong kiếm, cũng có thể làm bảo kiếm phát ra quang mang
Lần nữa rót Long Uy vào bảo kiếm, kiếm mang lại xuất hiện . Bảo kiếm phat ra tiếng ”Ong Ong”, tựa hồ là nó có ý thức, thập phần khát vọng công kích một cái nào đó.
"Giết!" Lạc Phi hai tay cầm kiếm, chém xuống khối đá trước mặt.
"Phanh!" Một tiếng nổ vang, khối đá vài trăm cân bị chém vỡ nát, mãnh vụn văn tứ phía.
Mà thanh kiếm kia bởi vì không cách nào thừa nhận đựơc lực lượng này nên vỡ thành 7,8 mãnh.
"Nguyên lai không phải là một thanh thần kiếm a!" Lạc Phi thất vọng, thuận tay cầm chuôi kiếm quăng xuống vách đá.
Hiện tại đã có thể xác định , có thể làm bảo kiếm phát xạ kiếm mang là Long uy. Có nghĩa miễn là vũ khí, chỉ cần Lạc Phi rót vào một ít Long uy, liền có thể đề cao rất lớn lực công kích cho vũ khí.
Vũ khí Phổ thong đã như vậy thì thần Kiếm sẽ ra sao?
Hôm nay thu hoạch đúng là rất phong phú, Lạc Phi có được 1 con Liệt Hỏa Điểu và Thương Ưng, giải quyết vấn đề thức ăn trong 1 tháng. Hắn cũng tìm đựơc 1 phương pháp săn bắt hữu hiệu, sau này chỉ cần Seth Kaya không ở chỗ này, chỉ cần có chim bay từ đỉnh núi bay qua, Lạc Phi có thể săn giết lấy thịt.
Càng trọng yếu là, Lạc Phi biết chính mình đã không còn là phổ thông Thập Hoang Giả , hắn có thể phóng thích Long uy, có thể khiến các chủng vũ khí gia tăng lực công kích, hắn đã bước vào hàng ngũ cao thủ.
Cao thủ, một cái danh hiệu được nhiều người hâm mộ!
Trong dĩ vãng, Lạc Phi chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ nhìn vào những cao thủ phơi bài bản lĩnh, trong lòng tự hỏi mình vì sao không dược như họ?
Hiện tại, Lạc Phi cũng đã trở thành cao thủ, mà lại là có thể phóng thích Long uy, là cao thủ có thể phóng thích kiếm mang.
Phải biết là , Thiết Huyết Mân Côi Mạo Hiểm Giả đoàn đội trong lòng Lạc Phi là vô cùng cường đại, nhưng ngừơi cường đại nhất trong bọn họ cũng chưa phóng thích được kiếm mang.
Thực lực tăng thêm, khát vọng sống tiếp càng cường liệt .
Hiện tại, ăn thịt nướng đã không thể thỏa mãn Lạc Phi, hắn lần đầu tiên bắt đầu tự hỏi, làm thế nào để rời khỏi Long Huyệt đây.
Nghĩ tới nghì lui, chỉ có 1 cách duy nhất đó là bắt được Thương Ưng, hoặc giả sinh vật biết bay có thể tích tương tự Thương Ưng, sau đó bám lấy nó từ trên vách đá nhảy xuống.
Nói là làm, Lạc Phi lập tức phản hồi sơn động, đem 4 cái rương bảo bối của Seth Kaya, đem lên đỉnh núi.
Bốn cái rương này rương nhỏ nhất ước chừng chứa 5 cân trân bảo, lớn nhất ước chừng ba mươi cân trân bảo. Lạc Phi suy xét, tương lai án nếu bắt được sinh vật có thể chịu đựng nổi trọng tải, phải xem xét đến việc mang theo 1 rương ly khai.
Nhưng mà, qua hơn 10 ngày thời gian Lạc Phi nhìn chằm chằm lên trời, ngay 1 con Ảnh Tử cũng không có. Tựa hồ tất cả tất cả loài biết bay đều nhận được tin tức, nơi này rất nguy hiểm, nơi này có một tên muốn bắt tụi nó,đừng lại đây.
Ngày thứ 13, Lạc Phi không thể đợi chim bay đến, mà lại đợi được Seth Kaya cùng Ron Artest phản hồi từ Phong Long Đài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.