Chương 11: Thịt nướng mỹ vị.
Đại Minh Vương
16/04/2013
" Seth Kaya tiểu thư mỹ lệ, ta chỉ có thể tiễn ngươi đến đây thôi. Dựa theo quy củ của Long tộc, nam tính Cự Long không được phép tiến vào khuê phòng của nữ tính Cự Long từ tam giai trở xuống." Cự Long Ron Artest ưu nhã nói: "Hi vọng ngươi hảo hảo tu luyện, mau chóng tiến giai thành tứ giai Cự Long. Đến lúc đó chúng ta có thể mỗi ngày ở cùng 1 chổ."
"Ron Artest, ngươi yên tâm, ta sẽ hảo hảo tu luyện. Ta đã ăn Long Hồn thảo, ta cảm giác được loại lực lượng thần kỳ này, ta tin tưởng rất nhanh ta sẽ tiến giai. Đến lúc đó ta sẽ bđi tìm ngươi chơi đùa, ngươi cũng không thể không để ý tới ta nga?" tư thế phi hành của Seth Kaya càng ưu mỹ, nàng ỷ ôi bên người Ron Artest, trong ánh mắt tràn đầy tình cảm.
"Ta tin tưởng ngày này sẽ đến rất nhanh." Ron Artest lưu luyến nhìn một cái Seth Kaya: " tiểu thư Seth Kaya Mỹ lệ, theo chỉ thị của Long Vương, phàm là Cự Long trở thành Long sứ, đều phải tiến hành ba trăm năm thử luyện. Ta đi lần này , là phài đến biển lớn phương Nam. Nghe nói nơi đó có rất nhiều bảo vật thần kỳ, lúc ta trở về ta sẽ mang lễ vật cho ngươi."
"Đi đường cẩn thận nha!" Seth Kaya nhìn vào bong lưng Ron Artest đang xa dần, muốn bay theo nhưng cuối cùng cũng nhẫn nhịn quay trở về Long Huyệt.
"Ô ô..." Hơn mười phút sau, tiếng khóc của Cự Long Seth Kaya bắt đầu vang vọng trong sơn cốc.
Tuy nhiên Seth Kaya tận lưc áp chế chính mình, làm cho tiếng khóc nhỏ đi, nhưng là cổ họng Cự Long nào dễ dàng áp chế như vậy, nghe như tiếng sấm bên tai.
Trên đỉnh núi, Lạc Phi nghe tiếng khóc của Seth Kaya sợ đến mồ hôi lạnh trực trào.
Truyền thuyết Parrott mỗi một lần phong Long, thời gian kéo dài lien tục hơn 3 tháng, bởi thế Lạc Phi mới dám ở chỗ này hồ nháo, mới dám đem rương bảo thạch của Seth Kaya lên trên đỉnh núi. Nhưng Seth Kaya lại đột nhiên đã trở về, xem ra tâm tình lại không tốt, vạn nhất nàng phát hiện thiếu một vài món bảo bối, còn không xông tới đem Lạc Phi xé xát a!
"Chim nhỏ a, mau tới cứu ta đi!" Lạc Phi khát vọng hướng không trung tìm kiếm.
Nhưng mà trên trời bởi vì Cự Long vừa đến, nên phụ cận bán kính 1km không có 1 con chim nào dám bay, thậm chí cả tiểu động vật trên mặt đất cũng bắt9 đầu bỏ chạy.
"Seth Kaya vừa mới đi Phong Long Đài, nàng nhất định rất mệt mỏi, nói không chừng sẽ lập tức tiến vào ngủ say, mà lần ngủ say này kéo dài tới 300 năm!" Toát mồ hôi lạnh, Lạc Phi không ngừng an ủi chính mình.
Nhưng mà Seth Kaya lại không có ngủ, lien tục trong 7 ngày ngay cả hiện tượng buồn ngủ cũng không có. Nàng một mực khóc lóc, thanh âm lien tục dứt đoạn, tràn đầy bi ai, thậm chí còn có một tia phẫn nộ.
Mà Lạc Phi nhưng không thể không từ đỉnh núi đi xuống, bởi vì thịt ưng đã ăn sạch , hắn tất phải đem thịt Liệt Hỏa Điểu lên.
"Đặng đặng đặng..." Chính đang Lạc Phi nâng lên hơn mười cân thịt Liệt Hỏa Điểu đã phơi khô, lúc chuẩn bị lần nữa bò lên đỉnh núi, một trận tiếng bước chân trầm thấp từ trong sơn động vọng tới, cái đầu to của Seth Kaya đụng Lạc Phi ngã nhào.
"Di, ngươi cư nhiên còn còn sống, cư nhiên còn có thịt ăn?" Tuy nước mắt chưa khô, nhưng là Seth Kaya bị lòng hiế kỳ hấp dẫn, nàng đưa mũi tới gần người Lạc Phi ngửi ngửi, đầu lữơi khẽ chuyển, sau đó cuốn lấy phần thịt trên tay Lạc Phi.
"Miếng Thịt khô này là ta tỉ mĩ chế biến a!" Lạc Phi hận không thể nhào lên cùng Seth Kaya giành ăn.
Mười cân thịt khô chỉ đủ để nhét kẽ răng, Seth Kaya vốn có thể trực tiếp nuốt xuống. Nhưng mà một lần này Seth Kaya lại ăn rất chậm, nàng đem miếng thịt khô từng chút từng chút xé nhỏ, dùng đầu lưỡi cuốn trong miệng chầm chậm thưởng thứcphát ra thanh âm ô ô, vẽ mặt rất là đắc ý.
"Ăn ngon, đây là cái gì, ta trước nay chưa từng ăn qua!" Ăn xong thịt khô, Seth Kaya tròng mắt sáng ngời: "Còn có hay không, cho ta đi?"
"Ngu xuẩn Long a, ngươi đương nhiên không có ăn mỹ thực của nhân loại rồi, các ngươi chỉ là một quần sinh vật máu lạnh dã man!" Lạc Phi bị tức suyt ngất , cư nhiên bắt đầu chửi rủa Long tộc.
"Đây là ngươi làm?" Trước sức hút của mỹ vị, Seth Kaya tạm thời bỏ qua sự mạo phạm của Lạc Phi, nàng nhìn đến trên mặt đất có mấy cái long của Liệt Hỏa Điểu, bổng nhiên đại ngộ nói: "Nga, đây là thịt Liệt Hỏa Điểu a? Ngươi là làm sao bắt được một con Liệt Hỏa Điểu? Ngươi dùng bảo rương của ta đựng thịt nướng"
Lạc Phi lúc này mới ý thức được phiền toái , Seth Kaya nếu truy cứu trách nhiệm, rất có thể đem hắn coi như khô thịt ăn sạch.
"Đúng a, là một chích váng đầu Liệt Hỏa Điểu, không biết vì cái gì đụng đầu chết ở chỗ này ." Lạc Phi bắt đầu túa mồ hôi: "Ta cảm thấy cái này mộc rương không có dùng làm việc gì, nên dùng để nướng thịt . Trời đất chứng giám a, ta chỉ ăn một bộ phận rất nhỏ, còn lại đều là lưu cho ngươi hưởng dụng rồi!"
"Thật sao? Ngươi chờ đó, ta đi bắt Liệt Hỏa Điểu!" Seth Kaya hoan hô một tiếng, hướng nơi xa bay đi.
"Sống ba ngàn năm, còn không bằng một cái tiểu nữ hài tử hiểu chuyện, thật là một đầu ngốc Long." Nhìn vào hướng Seth Kayarời đi, Lạc Phi thở dài một hơi.
Từ biểu hiện của Seth Kaya, nàng nhất định là rất muốn Lạc Phi làm thịt khô cho nàng ăn, vì được ăn mỹ vị nên nàng bỏ qua truy cứu trách nhiệm của Lạc Phi .
Hiện tại Cự Long đã trở về, thiên không sẽ là nơi cấm bay, không khả năng sẽ có con chimkhác bay vào. Lạc Phi nếu muốn có thức sung túc chỉ còn đường theo cách của Seth Kaya thôi. Làm món thịt khô ngon nhất, hấp dẫn vị giác của nàng, chỉ cần nàng không đi ngủ, chính mình sẽ không bị chết đói.
Sau khi phân tích xong tình huống, Lạc Phi lại leo lên đỉnh núi, đem 4 cái rương xuống, để lại vào bảo khố của Seth Kaya.
Không đến một giờ, tiếng Long ngâm lại vang vọng trong sơn cốc, thân ảnh Seth Kaya đã xuất hiện trong tầm nhìn.
Nhìn xa xa, dứơi chân Seth Kaya là 1 đồ vật bong sáng. Đợi đến khi vừa tầm mắt, thì Lạc Phi biết nguyên lai là do hơi nước của Băng Sương ma Pháp thả ra, bên trong tầng hơi nước tựa hồ có vật gì đó.
" Liệt Hỏa Điểu đây !" Seth Kaya quát to một tiếng, đem vật trong đoàn hơi nước hướng cửa động ném vào.
"Ghé đằng, ghé đằng..." Sau 1 trận ồn ào, hơi nước tán đi , cửa động xuất hiện hơn ba mươi chích Liệt Hỏa Điểu. Những Liệt Hỏa Điểu này đều nặng hơn 30 cân, lông vũ đã tiến hóa thành kim hoàng sắc, nhưng tựa hồ mới nở, lông vũ còn chưa khô. Những Liệt Hỏa Điểu này trên người đều không có vết thương, tựa hồ toàn bộ là chết cóng.
"Quá tàn nhẫn , ngươi sẽ không giết một gia tộc Liệt Hỏa Điểu chứ?" Lạc Phi rùng mình một cái.
"Liệt Hỏa Điểu là thức ăn ưa thích của ta, mỗi lần đều là ăn cả nhà." Seth Kaya đáp xuống cửa động, một bên nuốt nước miếng, một bên thúc giục nói: "Nhanh lên, ta muốn ăn món thịt Liệt Hỏa Điểu như lúc nãy."
Ăn 1 bữa 5,6 trăm cân, thật là một vua ăn nha. Chẳng qua thấy thể tích nặng gần 10 tấn của Seth Kaya, Lạc Phi không thể không thừa nhận, đây chỉ là 1 bữa ăn bình thường của Cự Long thôi.
Lạc Phi nhìn vào một đại đội Hỏa Liệt Điểu, trong lòng bắt đầu tính toán thế nào lợi dụng tố cơ hội lân này: "Ở đây không đủ củi khô, không bằng chúng ta xuống dứơi chân núi đi , ở đó có đủ củi khô. Ta bảo đảm ngươi sẽ ăn được món thịt nướng mà cả dời khó quên."
"Muốn củi khô à, ta đi tìm." Seth Kaya 1 chút cơ hội cũng không cấp cho Lạc Phi, nhúng người bay đi tìm củi khô .
Không đến hai mười phút, 1 tấn bị Seth Kaya đem lên, Lạc Phi lần nữa nói: "Còn cần phải Thanh Thủy, đem ta dẫn tới bên hồ đi ta không nghĩ là ngươi sẽ ăn thức ăn dính đầy bùn chứ?"
"Tưởng gì, ta là Băng Sương Cự Long, ngươi muốn bao nhiêu nước ta cũng có thể cung cấp." Seth Kaya nói xong, lập tức phóng ra một cái long ngữ Ma Pháp mười mấy gọt nước to như bồn rửa mặt từ trên trời giáng xuống, trong đó một cái nện vào đầu Lạc Phi, làm hắn giống như chó mắc mưa.
Xem ra không thể gấp gáp được. Lạc Phi thu hồi suy nghĩ, hướng về phía 30 con Liệt Hỏa Điểu bắt đầu làm việc.
Hơn 2 tiếng sau, Lạc Phi mới đem long vũ và nội tạng xữ lý xong, rồi dùng bốn cây to xiên qua mấy con Liệt Hỏa Điểu bắt đầu nướng thịt.
Rất nhanh, thịt Liệt Hỏa Điểu bắt đầu chuyển vàng, mở rơi xuống phát ra tiếng xèo xèo. Lạc Phi mở ra Khố Kỳ Rương Bao, đem tất cả gia vị bên trong lấy ra, bôi quẹt lên thịt Liệt Hỏa Điểu. Đây là gia vị mà Thiết Huyết Mân Côi mạo hiểm đoàn chuẩn bị dùng trong 1 tháng, Lạc Phi đem tất cả ra sử dụng mới miễng cưỡng đủ dùng.
Còn không đợi thịt nướng nướng chín, Seth Kaya cũng đã nhịn không được, nàng quơ lấy một chuỗi thịt nướng, từng ngụm từng ngụm ăn: "Rất ngon, them 1 xâu nữa."
Không đến hai mười phút, bốn xâu thịt nướng bị Seth Kaya ăn ba xâu. Khi móng vuốt Seth Kaya vươn đến chuỗi thịt nướng sau cùng, Lạc Phi cũngkhông nhịn được nữa , cắt ra một miếng khoảng 4,5 cân, không hài lòng nói: "Ngươi là 1 đầu ngu Long, tham ăn Long, thịt còn chưa nướng chin, thịt như vậy sẽ không ngon."
"Không có a, ta thấy ăn rất ngon mà."
"Ăn ngon? chờ một lát ngươi sẽ hối hận!" Lạc Phi dùng thân thể yểm hộ, chậm rì rì nướng con Liệt Hỏa Điểu sau cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.