Chương 6: Long Hồn thảo.
Đại Minh Vương
16/04/2013
Ngừơi là 1 loại sinh vật yếu nhược, đặt biệt là người chưa từng trải qua sinh tử khảo nghiệm như Lạc Phi thì càng yếu nhược.
Lúc đói khát, Lạc Phi sẽ quên đau đớn, lao vào nhai ngấu nghiến Nhị Hoa. Lúc đau đớn truyền tới, Lạc Phi hối hận muốn khóc, hận không thể nhổ ra hết những thứ mình vừa mới ăn .
Trong đoạn thời gian này, Lạc Phi sống rất đơn giản, cũng rất gian nan.
lúc thanh tỉnh, Lạc Phi lại luyện công, nghiên cứu lai lịch và thuộc tính cổ thần bí hỏa diễm. Đói bụng ăn vài ngụm cự hình Nhị Hoa, sau đó đau đớn như tê tâm liệt phế. Mỗi lần, Lạc Phi đều sẽ bị đau đến ngất xỉu, sau đó đánh một giấc, tỉnh lại sau đó tiếp tục lặp lại lịch trình gian khổ này.
Mỗi một lần đau đớn, Lạc Phi đều có xúc động muốn nhảy xuống vực.
Nhưng sự lưu luyến sinh mệnh khiến hắn chùng bước .
Lần thứ mười một tỉnh lại, Lạc Phi phát hiện một hiện tượng kỳ quái, rừng cây đối diện sơn động từ thúy lục biến thành màu hoàng kim, vốn là gió thổi hướng nam nay lại đổi sang hướng bắc, mà nhiệt độ không khí cũng giảm đi rất nhiều.
"Không thể nào, chẳng lẽ đã vào mùa thu ?" Nhìn lá cây dồn dập rơi xuống, Lạc Phi trợn mắt há mồm.
Lạc Phi theo gót Mạo Hiểm Giả tiến vào rặng núi là tháng 5, ở trong núi dạo quanh hơn mười ngày, hiện tại nên là tháng sáu. Nhưng nhìn theo hiện trạng thì lại là tháng 9.
Chẳng lẽ mỗi lần ngủ đều hơn 10 ngày?
Cách nghĩ này làm cho Lạc Phi vừa hoan hỉ vừa lo lắng. Hoan hỉ vì, một giác có thể ngủ đến mười ngày, thời gian hắn sống càng dài. Lo lắng là, cuộc sống như vậy thì còn gì ý nghĩa?
Vì chứng minh chính mình ngủ 1 lần 10 ngày, Lạc Phi lại một lần nữa đi vào sơn động, đem một cái sa lậu cự đại qua.( sa lậu chắc là loại đồng hồ cát)
Cái sa lậu này cao 2 thước, sa tử bên trong chí ít cũng 400 cân, trên sa lộ điêu khắc hình 4 cự nhân. Không cần hỏi, đây nhất định là công cụ tính giờ mà Titan Cự Nhân mấy ngàn năm trước từng tung hoành đại lục sử dụng, thời gian tính lên đến 1 tháng.
Đối với việc có thể dễ dàng dời khối sa lậu này qua, Lạc Phi cũng tự cấp cho mình 1 cái giải thích.
Nhất định là do Ma Cô cự đại kia gây ra.
Ma Cô từ phân Cự Long sinh trưởng ra, nhiều ít hấp thu một ít lực lượng Cự Long, sau khi bị mình ăn nên cũng có 1 ít Long Lực.
Đem sa lậu đặt tại cửa động, Lạc Phi tử tế quan sát mấy giờ, xác định mỗi một ngày rớt xuống bao nhiêu sa lượng. Lúc thời gian chạng vạng, lúc Lạc Phi chuẩn bị ăn Độc Ma Cô, hắn trên mặt trên sa lậu làm một cái ký hiệu.
Quả nhiên, lúc Lạc Phi lần nữa tỉnh lại, sa tử trong sa lậu đã chảy xuống đi gần một nửa, tính toán sơ qua đại khái khoảng 10 ngày.
Nhìn lại rừng núi bên ngoài, chỉ thấy lá cây cũng rụng gần một nửa.
đây thật là 1 kiểu sinh hoạt kỳ quái, ngủ 1 lần là hơn 10 ngày, nếu đem đại Ma Cô này ăn hết cũng qua 7,8 năm thời gian.
Đương nhiên , tiền đề là Độc Ma Cô không bị hư thối.
Độc Ma Cô này cũng thật thần kỳ,gió thổi mạnh hơn 100 ngày nó vẫn y nguyên như cũ, tươi mới, tràn đầy hơi nước. Tựa hồ trên mặt của nó có 1 tầng vật chất thần kỳ, có thể ngăn mất nước cũng có thể ngăn ngoại giới xâm nhập.
"Có lẽ ăn không tới 1 năm ta cũng sẽ ngán và nhảy xuống vực rồi!" Lạc Phi ngồi trên nép vách đá, nhìn vào rặng núi Fanors nguy nga, trong lòng chợt nghĩ: "Bất kể thế nào, ta cũng tính là đã sáng tạo một kỳ tích, ta là người duy nhất từ trước tới nay có thể ở trong sào huyệt Cự Long sinh hoạt nhiều năm."
Một trận gió lạnh thổi qua, Lạc Phi rùng mình 1 cái.
Không có biện pháp, Lạc Phi lập tức tiến vào trạng thái minh tưởng, tinh thần lực của hắn toàn bộ tập trung ở vị trí tâm tạng, tỉ mỉ xem xết cỗ noãn lưu kia.
Hiện tại, Lạc Phi đã không nghĩ tới việc học Phù Không Chi Vũ, rồi từ trong sơn động bay ra ngoài , hắn ngồi xuống tu luyện với mục đích duy nhất là muốn được thoải mái. Bởi vì chỉ có lúc minh tưởng,đoàn hỏa diễm bao bọc tâm tạng mới thiêu đốt, cung cấp cho hắn 1 ít hơi ấm.
Bởi vì có hơn mười lần kinh nghiệm, Lạc Phi có thể trong chớp mắt điều khiển tinh thần lực đến đúng vị trí, cũng có thể trong tích tăc làm đoàn hỏa diễm đốt lên, tinh thần lực giống như 1 mồi lửa, dưới mệnh lệnh của Lạc Phi tùy ý châm đốt.
Đối với đoàn hỏa diễm này hắn đã nghiêng cứu hơn 10 lần, Lạc Phi vẫn không cách nào biết nó là cái quái gì, cũng chẵng biết thuộc tính của nó.
Chẳng qua có 1 việc Lạc Phi chắc chắn, là cổ hỏa diễm và Độc Ma Cô có liên quan với nhau.
Lạc Phi từng thử dùng tinh thần lực đem doàn hỏa diểm đến 2 đùi, để kiểm tra việc mình tăng cường lực lượng có liên quan đến cổ hỏa diễm này hay không. Hắn cũng từng án chiếu phương pháp trước kia Ma Pháp Sư dạy bảo, niệm mấy câu Ma Pháp chú ngữ, hi vọng nó có thể biên thành ma lực, vậy là hắn có thể trở thành một Ma Pháp Sư.
Nhưng mà hết thảy nỗ lực đều không có kết quả, Lạc Phi trừ xác nhận đoàn hỏa diễm ẩn chứa lực lượng cường đại ngoài ra không biết thêm được gì.
Tiếp tục minh tưởng rồi ngủ say. Đông đi xuân tới, hoa nở hoa tàn, Độc Ma Cô bị ăn không còn tới 10 cân, hắn cũng minh tưởng rồi ngủ say hơn 30 lần. tính toán sơ lượt hắn đã bị nhốt ở đây 7,8 năm .
Một ngày kia, trong lúc Lạc Phi đang nghiêng cứu đoàn hỏa diễm, thì từ trong Huyệt động truyền tới tiếng bước chân vang dội.
Lạc Phi trong lòng cả kinh, vội vàng đứng lên, thân thể dán chặt lên thạch bích.
Trong chớp mắt, Cự Long Seth Kaya điên cuồng chạy, cái miệng to lớn mở ra điên cuồng hít thở nguồn không khí tươi mới.
Seth Kaya xoay người, 2 chân Cự Long đặt trên 2 tảng đá, “phẹt” 1 cái, vài trăm cân phân và nước tiểu lũ lượt trào ra, ào ào trúc xuống.
"Trên đời này, không có sự tình gì thống khoái bằng việc ngủ 1 giấc !" Seth Kaya tự lẩm bẩm, nghiêng đầu nhìn phía dưới Long xí.
"Trời ạ, ta tạo ra Long Hồn Thảo a !" Seth Kaya kinh hô một tiếng, triển khai hai cánh, bay lên không.
Seth Kaya tại không trung xoay vòng, trong miệng hưng phấn mà lớn tiếng gầm, tựa hồ giải khai dược tâm sự.
Đột nhiên, Seth Kaya trên không trung bổ nhào xuống, nhào hướng vách đá bên cạnh đích Long xí.
"Ầm ầm, ầm ầm!" Một đoạn Độc Ma Cô bị ném lên, rơi đến trước chân Lạc Phi. Lạc Phi sợ đến vội vàng lùi về sau, để tránh bị vài trăm cân Ma Cô nện vào. Vài phút sau, Độc Ma Cô dài đến hơn hai mươi thước, trọng lượng chí ít bốn năm tấn bị Seth Kaya toàn bộ ném vào sơn động, Seth Kaya cũng hoan hô rồi chui vào.
"Ha ha, Long Hồn thảo, mười vạn năm Long Hồn thảo mới xuất hiện một lần cư nhiên ta gặp phải, ta lập tức liền có thể tiến giai !" Seth Kaya hưng phấn lớn tiếng gào thét, bắt đầu lang thôn hổ yết Độc Ma Cô.
Seth Kaya là một đầu tam giai Băng Sương cự long, thể dài hơn ba mươi thước, trọng lượng trên hai mươi tấn. Cái miệng lớn của Seth Kaya mở ra, chí ít cũng rộng 3 thước, có thể một ngụm nuốt xuống vài trăm cân thức ăn. Long Nha dàiHơn một thước ma sát vài cái, Độc Ma Cô liền bị mài thành mảnh vụn, thuận theo cổ họng tiến vào Long phúc.
Lạc Phi dựa lưng thạch bích, nhìn vào tướng ăn đáng sợ của Seth Kaya, khắp người không tự chủ được run rẩy."Thần a, may mà nàng không có ăn ta, nếu không tư cách nhét kẽ răng cho nàng cũng không có!"
Seth Kaya ăn rất nhanh , không đến mười phút, nàng cư nhiên ăn 1 lượng so với thể tích nàng không kém bao nhiêu.Độc Ma Cô bằng 1 phần 5 trọng lượng cơ thể bị nàng ăn sạch sẽ, thậm chí ngay cả 10 cân Nhị Hoa của Lạc Phi cũng bị ăn mất.
Mỗi khi Seth Kaya vỗ bụng, nàng laị nhảy lên, lắc lắc thân thể, không thể tưởng tượng dược là bụng nàng lại nhỏ xuống .
Sau cùng, lúc ánh mắt Seth Kaya dừng trên ngườ Lạc Phi, Lạc Phi mới lấy hết can đảm kêu gào:"Uy, ta không phải Ma Cô, ngươi không thể ăn ta?"
"Di, ngươi còn sống?" Seth Kaya rất đỗi kinh nghi, trừng mắt: "Chẳng lẽ ta chỉ ngủ một ngày, ngươi làm sao không bị chết đói a?"
Một ngày, ít nhất là bảy năm a!
Chẳng qua Lạc Phi cũng không dám thừa nhận, bởi vì hắn đã phát hiện, đầu Cự Long này đối với cự hình Ma Cô xem như bảo bối, nều để nàng biết chính mình đem bộ phận tinh hoa của Độc Ma Cô ăn sạch, nàng còn không đem mình lập tức xé xác sao!
"đúng, ngươi mới ngủ có 10 giờ." Lạc Phi nói bừa.
"Làm sao có thể? Ta rõ ràng đã mơ 1 giấc, mơ 1 giấc nhiều năm, chẳng lẽ trong lúc ngủ mơ thời gian sẽ kéo dài?" Seth Kaya cảm thấy rất mê hoặc, cự đại Long đầu đung đưa.
"Tôn kính Long công chúa điện hạ, xin hỏi Cái gì là Long Hồn thảo?" Tuy sợ hãi, nhưng là lòng hiếu kỳ còn là khiến Lạc Phi lá gan to hơn hỏi ra nghi vấn trong lòng: "Như quả ta không nhìn lầm, ngài vừa mới ăn rõ ràng là một gốc đại Ma Cô mà?"
"Ma Cô, ngươi cư nhiên đem thực vật thần kỳ nhất trên thế giới gọi là Ma Cô?" Seth Kaya vui đến ha ha cười lớn: " nhân loại Ngu xuẩn a, các ngươi nhất định không có nghĩ đến, trên cái thế giới này cư nhiên tồn tại lên một loại sinh vật thần kỳ. Long Hồn thảo là đồ vật chỉ sinh trưởng trong sào huyệt Cự Long, cả thảy rặng núi Fanors, cách mười vạn năm mới xuất hiện một gốc. Long Hồn thảo bởi vì kề cận Cự Long sào huyệt, bởi vì hấp thu dinh dưỡng trong phân Cự Long, qua mấy vạn năm tẩy lễ, từ đó có thể sinh ra 1 ít thuộc tính của Cự Long. Trong Long tộc, chúng ta xem Long Hồn Thảo là Long thực."
"Long thực?" Lạc Phi lần đầu tiên nghe qua danh từ này: "Nó có bản lĩnh gì?"
"Nó không có bản lĩnh gì , chỉ để thể ăn. Một đầu Cự Long, chỉ cần ăn một gốc Long Hồn thảo, trong mười ngày sẽ tiến giai." Seth Kaya đắc ý huy động cánh, cự đại khí lưu suýt nữa đem Lạc Phi thổi bay: "Ta hiện tại ăn Long Hồn thảo, thời gian ta tiến giai thành tứ giai Cự Long chí ít cũng giảm bớt 1 ngàn năm!"
Lạc Phi lo lắng bất an hỏi: "nếu là một cái nhân loại ăn Long Hồn thảo, sẽ phát sinh sự tình gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.