Chương 7: Long tộc lão xử nữ.
Đại Minh Vương
16/04/2013
"Nhân loại?" Seth Kaya lắc đầu: "Trong Long tộc, có thể ăn Long Hồn thảo cũng chỉ có 1 phần ngàn, nhân loại nào có tư cách ăn Long Hồn thảo? Nhân loại đều không biết trên thế giới có loại dồ vật thần kỳ này "
"Chưa chắc, Ta cũng ăn nó rồi đây!" Chẳng qua Lạc Phi chỉ có thể nói thầm không dám nói ra miệng.
"Chẳng qua, ta có thể đoán được nhân loại sau khi ăn sẽ sinh ra phản ứng gì." Seth Kaya đầy sát khí nói: "Long Hồn thảo ẩn chứa long lực cường đại, phổ thông Cự Long còn khó hấp thụ. Nếu là người ăn , nhất định nổ tan xác bởi vì không cách nào thừa nhận nguồn năng lượng vô cùng lớn này."
"Long Hồn thảo nặng hớn 1 tấn, 1 nhân loại làm sao có thể ăn hết như vậy?" Lạc Phi mồ hôi lạnh đổ ra: "Nếu mỗi ngày chỉ ăn 1 chút, ăn trong 8,10 năm thì có nổ tung không?"
" nhân loại Ngu xuẩn, đều sẽ hỏi vấn đề ngu xuẩn ." Seth Kaya hà hơi một cái, cất bước hướng vào trong bước tới: "Ta ăn Long Hồn thảo, tất phải hảo hảo nghỉ ngơi mấy ngày, chuẩn bị tiến giai ."
"Uy uy, chờ một chút, tôn kính Long công chúa điện hạ!" Lạc Phi lo lắng Seth Kaya một ngủ là nhiều năm, vội vàng cầm lấy cuộn da dê Phù Không Chi Vũ nói: "Cự Long đều là Ma Pháp Sư vĩ đại, ngài có thể nói cho ta, vì cái gì ta án chiếu tu luyện Ma Pháp theo mặt trên dồ án, lại không có kết quả?"
"Ngươi, ngươi cư nhiên lại tu luyện cái này?" Seth Kaya tựa hồ nghe được sự kiện buồn cười nhất thế giới, che bụng lăng lộn cười trên mặt đất: "Cười chết ta , thật là cười chết ta , ha ha ha!"
"Có cái gì buồn cười? Ngươi không nguyện ý đưa ta xuông ta chỉ có thể tự mình nghỉ biện pháp !" Lạc Phi đối với Seth Kaya tràn đầy oán hận, bởi thế ngữ khí cũng cứng nhắc hơn.
" hơn Hai ngàn năm trăm năm trước, lúc ta còn là một đầu Nhất giai Tiểu Long, có một lần ta không cẩn thận, trên 1 cuộn da dê vẫy bào niệu . Sau đó xuất hiện 3 bức đồ án này." Seth Kaya cười đến dầu va vào đá: "Cuộn da dê trên tay ngươi trừ mấy chữ bên ngoài, còn lại là do bổn công chúa làm. Ha ha ha, ngươi cư nhiên đem nó coi như đồ phổ tu luyện Ma Pháp, ngươi nói buồn cười hay không cười?"
Khó trách chính mình tu luyện không thành công, nguyên lai đây là niệu tí a!
Tát bào niệu lại có thể niệu ra dồ án luyện công, Cự Long thật là một chủng sinh vật kỳ quái.
Seth Kaya đi , Lạc Phi lại lâm vào tuyệt vọng.
Lạc Phi cũng không sợ hãi chính mình ăn Long Hồn thảo, thân thể sẽ nổ tung. Lạc Phi lo lắng là thức đã không còn, hắn còn có thể sống mấy ngày?
Seth Kaya vừa mới ăn đống Long Hồn Thảo, ngay cả Nhị Hoa của Phi lcũng không ưu lại.
"Ăn đi, ăn đi, nghẹn chết ngươi!" Lạc Phi nguyền rủa Seth Kaya, bắt đầu lục lọi những thứ còn sót lại.
Miệng của Seth Kaya quá lớn nên không thể ăn tử tế như nhân loại được, bởi thế còn sót lại không ít thức ăn. Sau 1 phen tìm kiếm Lạc Phi gom lại được 4,5 cân trong đó có 1 khối khoảng 1 cân.
đây chỉ là thân của Longt Hồn Thảo chứ không phải là tinh hoa của nó.
Theo tính toán của Lạc Phi,nếu công hiệu cũng giống như Nhị Hoa,ăn 1 lần ngủ 10 ngày thì có thể sống được 4 tháng.
Buồn bực nhìn ra ngoài rừng cây, Lạc Phi biết bây giờ là mùa hè.
Có lẽ, tới mùa đông,nhân loại duy nhất sống trong Long Huyệt 7,8 năm cũng sẽ chết hóa thành 1 đống thây khô.
Thân thể bị Long Hồn Thảo cải tạo qua so tảng đá còn cứng hơn, Lạc Phi một quyền nện lên tảng đá tạo ra 1 cái hố to, rơi xuống vài chục cân đá.
cổ Liệt hỏa bên trong tâm tạng là long lực, nó đã được Seth Kaya chứng thực.
Một Nhân loại lại có Long Lực đặc hữu của Cự Long thì sẽ phát inh sự tình gì, Lạc Phi lười suy nghĩ, bởi vì lực lượng có lớn hơn nữa cũng không thể dùng thay cơm, không thể làm cho mình từ 400 thước rơi xuống mà không chết.
Lạc Phi ngồi ngây ngốc trên vách đá, bên tai truyền tiếng ngáy của Seth Kaya như ẩn như hiện, trong lòng một mảnh thê lương.
Đến đêm, Lạc Phi đói , hắn cẩn thận cầm nữa cân Long Hồn Thảo ăn sạch, sau đó yên tĩnh chờ con đau xuất hiện.
Nhưng mà, qua mấy giờ , Lạc Phi một điểm cảm giác đau dớn cũng không có. Ngược lại hắn cảm thấy mình thần thanh khí sảng, 1 chút uể oải cũng không có, trong cơ thể tràng ngập lực lượng.
Chẳng lẽ ta đã thích ứng với lực lượng của Long Hồn Thảo, hoặc giã phần thân Long Hồn Thảo không có Long Lực?
Lúc mặt trời lên, Lạc Phi đột nhiên ý thức được, tử vong so với trước càng gần, bởi vì hắn lại cảm giác đói.
Trước kia, một cân tinh hoa Long Hồn thảo có thể giúp hắn chống chọi 10 ngày. Hiện tại, một cân phổ thông Long Hồn thảo lại chỉ có thể làm bụng hắn thỏa mãn mười mấy giờ. Tình ra hắn chỉ đủ thức ăn trong hơn 10 ngày nữa. Nếu vận khí tốt, trời đổ mưa thì hắn có thể sống tối da 1 tháng .
"Đau a, van cầu ngươi cho ta đau ngất đi!" Lạc Phi tuyệt vọng kêu khóc.
Thống khổ cũng tốt, tuyệt vọng cũng tốt, hiện thực là tàn khốc như vậy, Lạc Phi cũng không có năng lực cải biến hết thảy . Trừ phi là phát sinh kỳ tích, trừ phi lại có 1 gốc Long Hồn Thảo sinh ra, nếu không, Lạc Phi chết đói trên vách đá là kết cục định sẵn.
"Thà rằng ngã chết, cũng không muốn chết đói!" Mười ngày sau, Lạc Phi ăn xong khối Long Hồn Thảo cuối cùng, hắn đứng trên vách núi chuẩn bị kết thúc cuôc đời mình.
"Uy uy, cho hỏi ta đã ngủ bao lâu rồi?" Đột nhiên, Seth Kaya xuất hiện, đem Lạc Phi lôi vào.
"Mười Ngày!" sắp chết rồi, Lạc Phi cũng không sợ Seth Kaya nữa: "Ngươi là 1 đầu Long ngu xuẩn, cả việc mình ngủ bao lâu cũng không nhớ nửa, đâm đầu chết cho rồi."
"ta thật muốn đâm dầu chết a!" Không nghĩ tới Seth Kaya không có bị chọc giận, hắn đi đến cửa vào huyệt động, dứng trên vách đá nói: "Mười ngày, ta lại không có tiến giai thành tứ giai Cự Long, ta không muốn sống."
"Chết đi, chết đi! Chẳng qua trước khi ngươ tự sát, tốt nhất đem ta đưa xuống dưới đi." Lạc Phi không có chú ý tới Seth Kaya đang bi thương, ngữ khí càng cứng ngắc .
"Mười vạn năm mới xuất hiện một cây Long Hồn thảo bị ta ăn sạch , ta vốn là cho là ta nhất định sẽ trở cự long đầu tiên trong 10 vạn năm qua trước 3000 tuổi trở thành tứ giai cự long. Nhưng mà ta sai rồi,ta không đợi Long Hồn Thảo hoàn toàn trưởng thành đã đem nó ăn sạch . Ô ô... cơ hội 10 vạn năm 1 lần lại bị ta lãng phí a!"
Seth Kaya thương tâm muốn chết, nước mắt lớn nhỏ cuồn cuộn chảy xuống.
Không thể nào, ta ở chỗ này bị khốn bảy tám năm mà chưa khóc, ngươi mới ăn một gốc Độc Ma Cô mà lại khóc như vậy, ngươi mà là Cự Long ư, so với tiểu hài tử còn không bằng!
Lạc Phi lớn gan, đi qua vỗ vỗ Long Nha: "Tiểu Long đừng khóc, không tiến giai thì không tiến giai. So với nhân loại chúng ta, Cự Long là chủng tộc có cuộc sống an toàn nhất rồi, cơ hồ không có thiên địch, ngươi muốn cường đại như vậy làm gì?"
"Ngươi biết cái gì a? Tuy 1000 năm chưa chắc đã chiến dấu 1 lần, nhưng không có nghĩa là chúng ta vức bỏ vũ lực." Seth Kaya dứt khoát nằm tại trên tảng đá, 2 bắp đùi nặng gần 2 tấn dứt khoát dặt trên tảng đá: "Còn có, ta đã 3000 tuổi, trở thành “gái già”, nếu còn không tiến giai, thì Hảo Long đều bị Long cô nương khác chiếm hết a!"
Cô nương 3000 tuổi đủ già a.
Nhưng là Seth Kaya là một đầu Cự Long , Long tộc có thể sống hơn một vạn năm, Ba nghìn tuổi chẳn qua cũng chỉ là thiếu nữ thôi.
"Muốn tìm nam bằng hữu , đơn giản, ngươi bay ra ngoài, đến Long Huyệt khác dạo vài vòng, nói không chừng sẽ câu dẫn vài đầu nam tính Cự Long." Lạc Phi cố ý chọc giận Seth Kaya: "Ngươi sẽ không nói là ngươi thấy cự Long Khác sẽ ói mửa nha?"
"Không phải." cái đầu Seth Kaya đung đưa: "Là bởi vì ta đẳng cấp không đủ. Trong Long tộc đạt đến tứ giai mới có thể sinh con đẻ cái. Nếu không dến tứ giai, ngươi cả đời sẽ làm lão xử nữ, xữ nam đi . Trong lich sử, đã từng có rất nhiều Cự Long tựu là bởi vì không thể vào tứ giai, một dời cô đơn, đến chết cũng không có con cái."
Nguyên lai là bởi vì cái này, Lạc Phi trong lòng vui vẽ. Chính vì mình sống lâu mấy năm, lại khiến hôn nhân của 1 Cự Long chậm đi vài năm, đúng là có ý tứ.
"Oa... Ta nhớ ra rồi!" Đột nhiên, Seth Kaya gầm một tiếng nhảy dựng lên: " nhân loại Đáng ghét, phải hay không ngươi ăn Long Hồn thảo của ta?"
"Không... Không có!" Lạc Phi từng bước lùi về sau: "Bụng ta nhỏ như vậy làm sao có thể ăn mấy tấn Long HỒn Thảo?"
Seth Kaya cũng không dám khẳng định phán đoán của chính mình , thế là dùng một đôi mắt to trừng mắt Lạc Phi.
"Oa..." Đột nhiên, thiên không trung truyền đến ngoài ra một đầu Cự Long đích gầm gào: "Seth Kaya, nhanh đi Phong Long Đài a, Long Vương muốn phong Long !"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.