Chương 33: Thiên diện phì miêu.
Đại Minh Vương
16/04/2013
Công kích xảy ra quá mức đột nhiên, song phương lại quá gần, chỉ có năm sáu thước, dù là một cao cấp chiến sĩ cũng rất khó né tránh.
Lạc Phi không phải cao cấp chiến sĩ, hắn thậm chí không có có ý thức chính mình đang gặp công kích, lúc bạch quang xuất hiện hắn còn rất buồn bực: Lão Thiên a, như thế nào lại có sét đánh ?
Nhược Lan nhìn thấy hết thảy, nhưng là nàng chẳng những không lo lắng, ngược lại bật cười: cái tên Nạp Cách này quá không biết tự lượng sức mình , mới thập nhất cấp Ma pháp sư lại dám công kích Hàng Long giả?
Nạp Cách không phải dùng chú ngữ thích phóng ma pháp, mà là do bộ ma pháp trang bị trên người, cái cúc áo trước ngực hắn đột nhiên vỡ vụn. Ngay sau đó, cái nút áo thứ 2,3 lần lượt vỡ vụn, ba cái Phong Đao thành hình chữ phẩm, cùng nhau đánh về phía Lạc Phi.
"Hắc hắc, xong !" Nạp Cách hai mắt phát ra hào quang hưng phấn.
Tuy chỉ là ma pháp nguyên tố liên kết thành Phong Đao, nhưng uy lực tuyệt đối không thua gì đao kiếm thật sự, thân thể huyết nhục căn bản không cáh nào chống đở, cho dù là Lạc Phi mặc bì giáp vừa mua cũng không ngăn cản được.
Nhưng mà, chuyện tình không thể tưởng tượng lại phát sinh, Phong Đao đến gần phạm vi 1 mét xung quanh Lạc Phi, gió thổi phi phong sau lưng Lạc Phi bay phần phật, Phong Đao sắp chạm và ngực Lạc Phi.
"Bang Bang Bang!" Vang lên 3 tiếng, Phong Đao chẳng những có cắt vỡ áo choàng, ngược lại bị bắn ngược trở về.
"A a a!" 1 tiếng kêu đau dớn vang lên, Nạp Cách hai tay cùng chân trái bị Pong Đao đánh trúng, lập tức máu tươi tươi phun ra như suối, ngã trên mặt dất rên rỉ thống khổ.
"Di, không cho ngươi ăn, ngươi cũng không cần tự hại mình như vậy chứ a?" Lạc Phi vẫn không minh bạch đã xảy ra chuyện gì, đồng tình nói "Xem ra ngươi thật sự đói bụng. Được rồi, dù sao thịt hầm cũng nhiều, căn bản ăn không hết, tiện nghi cho ngươi, một ngân tệ là đủ, đứng dậy ăn đi."
"Ô ô ô..." Nạp Cách hoảng sợ, không ngừng lui về phía sau.
Nạp Cách phóng thích chính là ba cái lục cấp Phong Đao, tuy Phong Đao bị bắn ra trở về nên bị suy giảm, uy lực không đủ để giết người, hắn chỉ là bị thương da thịt. Nhưng là lòng tin của hắn đã bị triệt để đánh bại, mấy lần muốn chạy nhưng không thành công.
Lạc Phi vừa rồi chỉ thấy bạch quang lóe lên, Nạp Cách lại ngã xuống đất, bởi vậy rất kỳ quái, hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"
Nhược Lan cho rằng Lạc Phi là cố ý giả bộ hồ đồ, nên nàng lúc này cũng đứng yên bên xem kịch.
1 Hàng Long giả kỳ quái, thân mang tuyệt kỷ lại không muốn cho người khác biết. Hôm trước cứu vớt toàn bộ thôn dân Khố Kỳ trấn, Lạc Phi cố ý làm cho mình 1 thân bùn đất, hôm nay đánh lui Nạp Cách đột nhiên tập kích nhưng làm bộ như không biết, là phẩm đức cao thượng, hay là tính tình quái dị?
Một thập nhất cấp Ma pháp sư, ở đâu củng được mọi người chú ý, cũng được xem là 1 cường giả, nhưng Nạp Cách sau khi đánh bại chẳng những không phản kích, còn kêu khóc thảm thiết, nước mũi nước mắt chảy một đống, Nhược Lan rất là khinh thường, bởi vậy ngữ khí cũng không cn2 cung kính nữa.
"Ngươi lá gan không nhỏ a, dám công kích chủ nhân của ta? Chủ nhân của ta chính là Hàng Long giả, cả Cự Long còn không sợ, còn sợ ngươi tên thập nhất bậc Ma pháp sư?" Tại thời khắc này, Nhược Lan rốt cục cũng vì thân phận người hầu của Hàng Long giả mà cảm thấy tự hào .
"Cái gì là Hàng Long giả?" Nạp Cách sờ sờ bắp đùi mình, tính toán xem có thể bỏ chạỵ hay không.
"Ngươi là Ma pháp sư, ngay cả Hàng Long giả cũng không biết?" Nhược Lan càng xem thường Nạp Cách.
"Cái gì, ngươi nói hắn là Hàng Long giả, không phải gọi Hàng Long giả?" Nạp Cách vốn đã đứng lên, nghe ong liền ngã xuống đất, toàn thân run rẩy, giống như nhìn thấy ngày tận thế.
"Ta hiểu rồi, nguyên lai ngươi muốn giết ta!" Đột nhiên, Lạc Phi nổi khùng, một bước nhào tới, hai bóp cổ Nạp Cách.
Tên dế nhũi phản ứng cũng không tính quá chậm, sau khi nghe Nhược Lan cũng tỉnh ngộ.
Áo choàng màu xám tuy đem Phong Đao của Nạp Cách bắn ngược trở về, nhưng vẫn có 1 lực lượng nhỏ tac động vào Lạc Phi. Lạc Phi còn đang kỳ quái , như thế nào áo choàng đột nhiên bị một cổ lực lượng thần bí kéo, những sợi tơ bằng kim chúc thần bí kia đột nhiên lay động, thậm chí một khỏa ma pháp tinh hạch ở cổ áo truyền đến người Lạc Phi một cổ lực lượng thần bí, lại bị Long uy trong người Lạc Phi hấp thu.
Lạc Phi mừng rỡ trong lòng, nguyên lai cái này áo choàng thật sự là ma pháp trang bị, có thể bắn ngược ma pháp công kích! Trách không được Cự Long Tắc Tư Tạp Á lại cất nó trong núi bảo bối của mình, đây không phải một kiện đồ rác rưởi, mà là một kiện cực phẩm bảo vật a!
Cự Long, quả nhiên đều là đại hành gia về bảo vật!
Cho tới nay, Lạc Phi đều cảm thấy cái áo choàng này không đơn giản, nhưng không biết đến tột cùng là nó có chỗ đặc biệt gì, hôm nay bị Nạp Cách công kích, lại phát hiện ra đây là một phòng ngự ma áo choàng. Thậm chí so với phòng ngự áo choàng truyền thống còn tốt hơn, bởi vì phòng ngự áo choàng bình thường chỉ có thể ngăn cản ma pháp công kích, mà cài áo choàng này lại có thể bắn ngược lại công kích.
Lạc Phi thầm nghĩ may mắn, may mắn hôm trước mặt áo choàng trên người, nếu không có bán cho Mori .
Bất quá, tâm tình vui sướng của Lạc Phi rất nhanh chuyển hóa thành phẫn nộ, trước khi nghiên cứu công dụng của áo choàng, hắn phải biết được tại sao tên mập này lại muốn giết hắn.
Nạp Cách mặc dù nặng hơn hai trăm cân, nhưng trong tay Lạc Phi lại giống như xách 1 con gà, bị Lạc Phi dung lực giơ lên cao, thân thể cơ hồ muốn vỡ thành từng mảnh.
"Tôn kính, vĩ đại Hàng Long giả đại nhân, van cầu ngài không nên giết ta a!" Lời khen trong miệng Nạp Cách như thủy triều tuông ra ra: "Ngài là vĩ đại Hàng Long giả, ta chỉ là 1 Ma pháp sư nho nhỏ, ngài là ánh dương trên bầu trời, ta chỉ là một con kiến mà thôi, van cầu ngài buông tha ta đi, giết ta sẽ làm bẩn thanh danh của ngày mà thôi !"
Lạc Phi đích thật là tức khí, hắn lớn như vậy còn chưa bị đánh lén lần nào, trên thế giới chỉ có Thập Hoang Giả đánh lén người khác, có tên nào bị người khác đánh lén đâu!
"Ngươi tại sao muốn giết ta?" Lạc Phi năm ngón tay dùng sức, ngón tay đâm thật sâu vào thịt trên người của mập mạp, cơ hồ nhìn thấy nữa .
"Ta đáng chết, ta bị ác ma dụ dỗ, chỉ vì một ngàn kim tệ tiền thưởng, cũng dám lừa ta đi ám sát vĩ đại Hàng Long giả đại nhân, ta thật là oan ức mà!" Nạp Cách đau đến nước mắt chảy dài, tuy cố gắng giãy dụa, nhưng không cách nào thoát khỏi ma trảo của Lạc Phi.
"Một ngàn mai kim tệ? Ai treo thưởng ám sát ta?" Lạc Phi cảm thấy ngoài ý muốn, mạng của mình như thế nào đột nhiên đáng giá vậy , một ngàn mai kim tệ a, cũng đủ thuê một cái đỉnh cấp sát thủ ám sát 1 đại nhân vật .
Nếu như là tám năm trước, Lạc Phi hận không thể tự mình giết chính mình rồi đi lĩnh thưởng.( chết rồi mà còn đòi lãnh thưởng)
"Đúng vậy, là 1 tên chết tiệt, Evan!" Nạp Cách biểu tình đầy căm phẫn: "tên ác ôn Evan làm hại ta, gan bọn hắn nhỏ như chuột, chỉ biết ỷ mạnh hiếp yếu. Hôm trước hắn định cướp sạch Khố Kỳ trấn, bị vĩ đại Hàng Long giả đại nhân ngài đánh cho bỏ chạy, chật vật trốn về, lại không biết hối cải, lại thuê sát thủ, treo giải thưởng một ngàn kim tệ mua đầu của ngày. Ta vừa mới nhận được tin tức, bởi vì ngưỡng mộ uy danh của Hàng Long giả đại nhân, nên giả làm thích khách đến bái phỏng đại nhân. Kỳ thật, ta không phải đến ám sát ngày, ta chỉ là vì muốn thấy phong thái của Hàng Long Giả đại nhân..."
"Cái gì giả mạo, rõ ràng là ám sát, nếu không phải bản Hàng Long giả có... Có bản lĩnh thật sự, sớm đã bị ngươi giết rồi !" Nghe Nạp Cách nói, Lạc Phi càng nghe càng tức giận: "Nghe nói giết người vì tự vệ sẽ không bị truy cứu trách nhiệm, hôm nay ngươi muốn giết ta, ta phản kích đánh chết ngươi hẳn là..."
"Tha mạng a!" Như ngửi được 1 cổ máu tanh, Nạp Cách sợ tới mức tiểu trong quần: "Ngài bản lĩnh cao cường như thế, ta sao có thể giết chết ngài ? đùa à, ta nói toàn bộ là sự thật a!"
Thấy biểu hiện của Nạp Cách như thế, Nhược Lan nhịn không được , cười lạnh nói: "Một cái thập nhất cấp Phong Hệ Ma pháp sư, dùng phương pháp đánh lén đử sức giết 1 Ma đạo sư , như thế nào xem như vui đùa?"
"Ta thật sự chỉ là đùa thôi mà, bởi vì ta căn bản không phải thập nhất cấp Phong Hệ Ma pháp sư." Tên mập liều mạng dập đầu cầu khẩn nói: "Ta chỉ là một cá thập nhất cấp Huyễn Thuật Sư, không là Ma pháp sư, lại càng không phải là thích khách, ta là người chuyên tổ chức lễ mừng cho người khác, không tin các ngươi có thể đi nghe ngóng thử, Thiên Diện Phì Miêu mọi người đều biết a."
"Thiên Diện Phì Miêu?" Nhược Lan đột nhiên cười lên ha hả, chỉ vào Nạp Cách: "Ngươi... Ha ha ha... Ngươi chính là tên được xưng là làm việc không đàng hoàng, sự sỉ nhục của quý tộc Andorra, huyễn thuật sư Thiên Diện Phì Miêu?"
Nạp Cách cúi đầu xuống, tinh thần chán nản nói: "Ách, đây đều là biệt hiệu do những tên không có hảo ý nói lung tung, kỳ chức nghiệp chính của ta là người ngâm thơ rong." Đột nhiên, Nạp Cách nhãn tình sáng lên, quỳ gối , ôm lấy hai chân Nhược Lan điên cuồng hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.