Hạnh Phúc Đó Vốn Không Phải Của Em

Chương 71

Ricky_bn

10/07/2022

Sáng sớm Phương Hạo và cả Khải Trạch đã bị Lạc Y Sương tống cổ đi một lượt hai bố con vì tội sáng sớm đã quấy rầy cô, hai bố con cùng chung số phận, Khải Trạch ngồi trên xe được anh đưa sang ông bà nội liền lên tiếng.

“ Con sau này mà lấy vợ nhất định không sợ vợ như Daddy ”

“ Tiểu tử thối con được lắm, con thử đi rồi biết nhé ” Phương Hạo cũng muốn bó tay với Khải Trạch nhiều câu cậu bé phát ngôn ra khiến anh và Lạc Y Sương không đỡ nổi.

Khải Trạch liền tỏ thái độ nhìn Phương Hạo rồi nhẹ nhàng nói “ Dù có sợ cũng không sợ như Daddy đâu yên tâm nhé ”.

Phương Hạo bật cười nhìn thằng bé không nói gì, đúng là chỉ có người từng trải qua mới hiểu được, anh đây đợi xem thằng tiểu tử thối này sau này như thế nào.

Đưa Khải Trạch cho ông bà nội xong liền lái xe đến công ty, anh dự định sẽ đưa Khải Trạch sang cho ông bà nội và ông bà ngoại chăm, vài hôm nữa ba mẹ coi cũng sẽ lên đây ở cùng ba mẹ anh, hai ông có thể trò truyện đánh cờ, còn hai bà có thể nói chuyện phím với nhau cho đỡ buồn, sẵn tiện cũng sẽ dễ thăm cháu hơn nữa.

Anh vừa đi đến công ty thì đã nhắn tin cho Lạc Y Sương ngay, sáng nay hai bố con anh chọc giận cô liền bị cô thẳng tay đuổi đi.

[ Bà xã đang làm gì vậy? ]

Lạc Y Sương bên kia cũng đang ở shop thời trang của mình, liếc nhìn qua chiếc điện thoại hiển thị tin nhắn của anh liền hừ lạnh một cái rồi mới cầm điện thoại lên trả lời.

[ Đang ở cửa tiệm ]

[ Bà xã em đừng giận, anh biết sai rồi sau này không bênh vực Khải Trạch nữa ] Phương Hạo bên kia tha thiết nhắn tin lia lịa xin lỗi Lạc Y Sương.



[ Bà xã anh chuyển thằng bé sang nhà ông bà ở nhé, như vậy chúng ta mới có không gian riêng ] Phương Hạo thấy cô không trả lời liền nhắn tiếp.

[ Hai bố con anh đều về nhà chính ở đi, ở đây phiền chết đi được ] Lạc Y Sương cảm thấy như là ở nhà phải giữ hẳng hai đứa trẻ con vậy.

Phương Hạo bên kia chưa gì đã cuốn cuồn lên, anh không thể nào ngủ một mình được rất khó chịu, anh thật sự không muốn đâu, Khải Trạch ơi Daddy có lỗi với con.

[ Một mình Khải Trạch thôi, anh không sống xa em được đâu, bà xã anh không muốn ]

[ Xa tận 2 năm anh vẫn sống tốt mà ] Lạc Y Sương bên kia nhanh chóng đáp trả.

[ xin lỗi ] Phương Hạo thấy cô nhắn liền giật mình trầm mặc trả lời.

Lúc trước anh để cô chịu khổ chịu cực, bây giờ anh thật sự không muốn thế nữa, anh chỉ muốn dùng cả tâm can này ra bảo vệ và lo lắng cho cô.

Đầu dây bên kia không trả lời nữa, Phương Hạo liền bắt tay xử lí đống văn kiện chất chồng như núi suốt mấy ngày qua.

Còn Lạc Y Sương nhận xong tin nhắn cảm giác bản thân không nên nhắc lại chuyện đã qua, cô mặc kệ liền bắt tay vào vẽ mẫu thiết kế quần áo đã được khách đặt trước, dạo này tiệm của cô làm ăn rất được nha, đơn hàng lên liên tục đều mang bản quyền và thương hiệu của Lạc Y Sương cô đấy nhé.

Hôm nay Dương Tử Văn phải về mỹ, anh không nói cho Lạc Y Sương biết vì ở hiện tại chắc chắn Phương Hạo sẽ mang lại hạnh phúc cho cô, anh lái xe đến tiệm của cô, đậu bên lề đường nhìn vào trong, ở khoản cách xa như vậy anh vẫn có thể nhìn thấy cô bé năm nào đang ở trước mắt.

Tử Văn đã thích cô từ lúc còn đi học, đến giờ vẫn thích, chỉ là anh đến sau Phương Hạo một bước liền không thể bên cạnh cô, yêu đơn phương là như vậy, chỉ có thể ở phía sau đứng nhìn người mình yêu bên người khác, vui buồn đều tự chịu.

Gác lại tình yêu này, Tử Văn anh phải bắt đầu một cuộc sống mới, huống hồ chi bây giờ anh cũng có hôn thê rồi, dù là không có tình cảm thì anh cũng không muốn người khác nói hôn thê của mình chỉ là bức bình phong.



“ Sương Nhi phải thật hạnh phúc nhé. Tạm biệt! ”

Dương Tử Văn cuối cùng cũng không vào trong, ở bên ngoài nhìn một lúc liền lái xe đi thẳng đến sân bay, không một lời từ biệt nào cả.

Lạc Y Sương trong tiệm đột nhiên quay đầu nhìn ra bên ngoài, sao cô cứ cảm thấy có ai đó đang nhìn mình vậy nhỉ? Chẳng lẽ bọn bắt cóc đó lại đến theo dõi cô nữa hay sao vậy trời?

Đột nhiên Trình Vy Vy ở bên ngoài bước vào, sắc mặt không hề tốt chút nào cả, đều mang nét mang mát buồn.

“ Sao lại đến đây? Không ở nhà với Chu Thiếu nhà cậu sao? ” Lạc Y Sương đứng dựa vào bàn nhìn Trình Vy Vy đang đến lại gần mình không một chút mùa xuân liền lên tiếng trêu chọc.

“ Cậu đừng có nhắc anh ta nữa ” Trình Vy Vy đi thẳng lại sofa ngã lưng xuống, nhắm mắt trả lời, cô mệt chết đi được, Chu Hạc Hiên giận dai thật đến giờ còn không thèm nói chuyện đến cô, mà cô cũng chẳng quan tâm, mặc kệ anh ta, dù sao anh ta cũng có phụ nữ mới rồi liên quan gì đến cô chứ.

“ Sao? Cãi nhau rồi ” Lạc Y Sương đi lại sofa ngồi xuống hỏi nhỏ.

Trình Vy Vy mở mắt ngồi lại ngay ngắn, sắc mắt lạnh tanh trả lời “ Tớ và anh ta sao này không liên quan đến nhau nữa, cậu đừng nhắc anh ta với tớ, anh ta có người khác rồi ”.

“ Ồ Tiểu Bảo Bảo đừng buồn, tôi nuôi cậu được yên tâm ” Lạc Y Sương vỗ vỗ vai an ủi Trình Vy Vy cô biết, hai người này giận nhau chắc chăn cũng không lâu được.

Trình Vy Vy liền bật cười vui vẻ nhìn Lạc Y Sương đúng là bạn thân cô thật không uổng công cô chơi với Lạc Y Sương bấy lâu mà, thật đáng yêu.

Cả hai nói chuyện rôm rả đến mức Vy Vy quên đi chuyện của Chu Hạc Hiên, Lạc Y Sương còn kể cho Vy Vy nghe chuyện hai bố con của Khải Trạch sáng nay làm Vy Vy cười đến nổi đau bụng luôn, Trình Vy Vy cô không ngờ Lạc Y Sương yếu đuối ngày nào bây giờ là nóc nhà cực kỳ quyền lực nói một là một hai là hai mà

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hạnh Phúc Đó Vốn Không Phải Của Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook