Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh

Chương 166: Số đo ba vòng

Chúc Nỵ

17/09/2021

- Đến nơi rồi!

Xe của Thiên Hàn dừng lại ở một ngôi nhà khá to, Vân Y đưa tay mở cửa xe bước ra. Đây là một ngọn núi cách khá xa Bạch gia của hắn, không rất trong lành.

Thiên Hàn bước xuống xe đi vòng qua gần cô, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi.

- Nơi này được chứ?

Vân Y gật đầu, hít một hơi sâu rồi nói.

- Ừm! Không khí trong lành, thanh mát rất ổn! Tại sao anh biết được nơi này vậy?

Thiên Hàn cười nhẹ, xoa đầu cô nói nhỏ.

- Vô tình biết thôi! Ít ra khi nào mệt mỏi cũng có thể đến đây!

Vân Y gật đầu đồng tình.

- Ừm! Nơi này thích hợp để nghỉ ngơi!

Thiên Hàn cúi người xuống, nói nhỏ vào tai cô.

- Anh đoán là em sẽ thích!

Vân Y mỉm cười gật đầu. Tư Vũ từ đâu đi lại cùng Lục Hạ, hai cười vui vẻ lên tiếng.

- Thiên Hàn! Nơi này được đấy chứ! Căn nhà đằng đấy nhà của mày sao?

- Ừm! Nhất Phàm đâu?

- Lúc nãy chạy sau, chắc sắp đến rồi đấy!

Vừa nói xong thì một chiếc xe khác chạy đến. Nhất Phàm và Tử Yên đi từ trong xe ra tiến về phía này. Nhất Phàm cặp cổ Tư Vũ hất mặt về phía Thiên Hàn nói.

- Có lòng tốt rủ bạn bè đi dã ngoại chỉ có lão Bạch nhà ta mà thôi! Haha! Thiên Hàn đúng là số một!

Tử Yên gật đầu tán thưởng.

- Phải! Ở đây không khí trong lành thế này, thích hợp để dã ngoại nghỉ ngơi!

Lục Hạ cười vui vẻ nói.

- Thật là cảm ơn Thiên Hàn ca ca!

- Được rồi! Vào trong chọn phòng đi!

Nói rồi cả team của chúng ta lấy đồ đạc của mình rồi đem vào nhà, rồi mỗi cặp một phòng hết. Thiên Hàn sau khi phụ Vân Y xong thì lên tiếng nói.

- Anh đi thay quần áo!

Vân Y gật đầu rồi sắp xếp một số vật dụng còn lại xong chờ Thiên Hàn ra rồi cô cũng lấy một bộ quần áo khác đi vào phòng tắm thay ra. Đi ra ngoài thì thấy Thiên Hàn ngồi ở sofa đọc sách, Vân Y cũng chẳng nói gì, đến giường ngồi xuống vươn vai một cái rồi nói.

- Bây giờ đi ngủ một giấc đã!

Có ai như Tiểu Vân Y nhà ta không, dã ngoại đâu chưa thấy mà thấy là muốn đi ngủ rồi.

Vân Y còn chưa kịp nằm xuống thì tiếng chuông điện thoại của cô lại vang lên, cô nhíu mày nhìn cầm điện thoại nghe máy.

"Alo"

"Vân Y! Đi xuống dưới, đi chơi mà sao mày ở trên này vậy?"_ Lục Hạ bên đầu dây nói.

"Định... Định ngủ một chút!"_ Vân Y dụi mắt nói.

"Ngủ gì! Dưới này chị Tử Yên đang làm đồ nướng! Xuống đây!"_ Lục Hạ nói

"Đồ nướng! Được được!"

"Nhanh đấy!"



Lục Hạ nói rồi tắt máy, Vân Y quay nhìn Thiên Hàn bảo.

- Thiên Hàn! Đi ăn thịt nướng thôi!

Thiên Hàn chưa trả lời rồi thì đã bị Vân Y kéo tay đi khỏi phòng.

Cả hai đi xuống gần bờ hồ, bây giờ Lục Hạ và Tử Yên đã có mặt ở đây, mùi thịt nướng thơm nứt mũi khiến Vân Y thích thú chạy lại.

- A thơm thật!

Chị Tử Yên vừa lật miếng thịt lại vừa bảo.

- Còn phải chờ một tí nữa cô nương!

Lục Hạ đứng cạnh bên cười tít mắt nói.

- Tay nghề nướng thịt của chị Yên là đỉnh lắm nha!

Vân Y mới nhớ ra là lúc nãy mê đồ ăn mà buông tay Thiên Hàn ra chạy lại đây, bây giờ quay lại thì không thấy Thiên Hàn đâu, khẽ cau mày quay sang hỏi Lục Hạ.

- A! Ủa? Mà Tư Vũ với Nhất Phàm đâu sao không thấy!

- Đằng hồ bơi kìa!

Vân Y gật đầu nhìn về phía hồ bơi thì thấy ba nam nhân mặc áo phông trắng cùng với chiếc quần short ngắn đang đứng nói chuyện với nhau là đó chính là Thiên Hàn, Tư Vũ và Nhất Phàm.

Tư Vũ cau mày nhìn Nhất Phàm lên tiếng.

- Nè! Bạch tổng! Xuống bơi đi chứ!

Thiên Hàn khoanh tay trước ngực nhìn Tư Vũ và Nhất Phàm đáp.

- Mày với Nhất Phàm bơi đi!

Nhất Phàm gật đầu đồng tình.

- Dù sao một lát nữa đồ nướng cũng mới chín mà! Xuống bơi đi!

Tư Vũ thấy Vân Y đi đến thì hất tay Nhất Phàm nói nhỏ.

- Nhất Phàm! Đi đi đi đi!

Vừa nói Tư Vũ vừa kéo Thiên Hàn lại chỗ Tử Yên và Lục Hạ đang nướng thịt.

Lục Hạ thấy hai anh chàng kia đi đến thì hiếu kì hỏi.

- Vũ! Sao hai người lại đây rồi!

Tư Vũ chỉ tay về phía bóng lưng Thiên Hàn và Vân Y cười bảo.

- Thiên Hàn với Vân Y ở đấy, đứng đó hai người đó cho ăn cơm chó đấy!

- À!

Lục Hạ gật đầu hiểu ra, vừa quay lại định nói chuyện với Tử Yên thì Nhất Phàm đã giành chỗ đứng cạnh Tử Yên, ân cần lau mồ hôi trên trán Tử Yên, nhẹ giọng nói.

- Yên! Để anh phụ em! Nãy giờ em đứng nướng lâu rồi!

Tử Yên cười tươi nhìn anh người yêu Nhất Phàm của mình mà không khỏi nghi ngờ.

- Được không đấy!

Nhất Phàm cầm lấy cây gắp thịt từ tay Tử Yên gật đầu.

- Được mà! Em yêu an tâm!

Lục Hạ nhăn mặt quay sang Tư Vũ mà bảo.



- Ủa? Ở đây cũng ăn cơm chó mà anh!

Tư Vũ đứng hình mất năm giây nhìn đôi yêu nhau đang nướng thịt cùng kia mà khẽ cau mày, quay sang nhìn Lục Hạ.

- Anh bó tay!

[...]

Thấy Vân Y đi đến đang đứng kế bên mình nhìn xuống hồ bơi, Thiên Hàn liền ghé sát tai cô nói khẽ.

- Có muốn xuống bơi không?

Vân Y quay sang nhìn Thiên Hàn, vội lắc đầu.

- Không! Em không biết bơi! Hay anh bơi đi, em xem anh bơi!

Anh không lên tiếng trả lời cô chỉ nhếch môi cười khẩy một cái rồi nhảy xuống hồ bơi.

"Ùm!"

Vân Y chỉ đứng trên này nhìn theo dáng Thiên Hàn bơi, cô thì thảnh thơi ngồi trên hồ bơi thả chân xuống nước, trông chốc lát một cảm giác mát lạnh từ chân truyền lên. Cô vui vẻ ngồi bên hồ nghịch nước, nhất thời không chú ý đến hành tung của Thiên Hàn. Đột nhiên Thiên Hàn từ đầu bơi đến, bất thình lình tóm lấy chân cô, kéo phắt cô xuống dưới.

- A!

Vân Y rơi tõm xuống nước một cách không hề phòng bị, bất ngờ bị lôi xuống nước như thế khiến cô giật mình, cả người ướt sũng, chiếc váy trên người dính chặt trên thân, toàn bộ đường cong lộ ra bên ngoài. Vì không biết bơi lại sợ bị chết đuối, nên ôm chặt lấy thân thể của Thiên Hàn. Cô đưa tay vuốt nước trên mặt, bực bội nói.

- Anh làm trò gì vậy? Khụ... khụ... Em uống mấy ngụm nước rồi nè!

Thiên Hàn mỉm cười đưa tay ôm lấy eo Vân Y, nhìn cô mà nói.

- Dạy em bơi!

- A không cần!

Thiên Hàn chỉ im lặng nở nụ cười nguy hiểm, tay lại ôm chặt lấy eo Vân Y khiến cô giật mình nhíu mày.

- Nè anh làm gì vậy?

Thiên Hàn bình thản nói.

- Ôm em!

Vân Y cau mày, nếu bây giờ hắn buông cô ra thì có nước chết đuối mất.

- A! Cho em lên bờ!

Thiên Hàn cười khẽ, nói nhỏ.

- Để anh xem số đo ba vòng của em!!

Vân Y nhìn Thiên Hàn, mặt khong vui thấy rõ.

- Bạch Thiên Hàn! Ở đây không phải nhà riêng của anh đâu!

- Những người kia cũng chẳng nhìn đâu!

Thiên Hàn mỉm cười nói rồi quay lưng về hai cặp đôi đang nướng thịt đằng kia, đưa tay ôm sát cô vào cúi đầu xuống tham lam chiếm lĩnh bờ môi của cô, nhẹ nhàng tận hưởng vị ngọt lịm từ môi cô.

Vân Y lắc đầu thở dài nhìn Thiên Hàn bảo.

- Cho em lên bờ!

Thiên Hàn lại cười nhẹ rồi nói.

- Hừm! Y Y! Body em ở dưới nước quyến rũ thật đấy!

Vân Y im lặng không nói gì vì bây giờ mặt cô đang đỏ lên thấy rõ. Thiên Hàn cười nhẹ, phả một chút hơi nóng vào tai cô, nói khẽ.

- A! Để anh đoán số đo ba vòng của em nhé!86...59...90! Y Y! Số đo ba vòng của em chuẩn đấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook