Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh

Chương 167: Sẽ có tin vui

Chúc Nỵ

17/09/2021

- A! Để anh đoán số đo ba vòng của em nhé!86...59...90! Y Y! Số đo ba vòng của em chuẩn đấy!

Vân Y mặc đỏ như trái gấc, vội nói.

- A! Lên bờ! Cho em lên bờ!

Thiên Hàn chỉ mỉm cười nhẹ rồi bế cô bơi lên bờ. Bên phía Tư Vũ vừa nhìn qua thì thấy Thiên Hàn đang cùng Vân Y bơi vào thì liền quay sang Lục Hạ lên tiếng.

- Hạ Y lên tới rồi! Đừng nhìn đừng nhìn!

Lục Hạ cũng hiểu ra nên quay về phía Tử Yên và Nhất Phàm mà ngắm thịt chín.

[...]

Vừa lên đến phòng thì Vân Y để vùng ra khỏi tay Thiên Hàn, xấu hổ chạy vào nhà tắm. Đứng trong nhà tắm mà không khỏi ngại ngùng, chợt nhớ ra gì đó, cô đập tay vào tường than vãn.

- Triệu Vân Y! Mày định đi tắm mà không có đồ! Sao mày lại quên chứ? Trời ơi Vân Y!

"Cốc... Cốc... Cốc" Đang mắng thầm bản thân trong này thì tiếng gõ cửa vang lên.

- Em định không lấy quần áo à?

Tiếng Thiên Hàn vọng từ ngoài vào, Vân Y vuốt mái tóc ướt xù xụ ra sau rồi lên tiếng hỏi.

- Có chuyện gì?

- Đồ này! Em có lấy không?

- Lấy lấy lấy!

Vân Y gật đầu, mở cửa hé ra một chút rồi mò mẩm nhận lấy quần áo từ tay Thiên Hàn rồi nhanh chóng đóng cửa lại. Thiên Hàn bên ngoài chỉ biết cười trừ rồi lên tiếng bảo.

- Tắm mau! Anh cũng phải tắm đấy!

- Em... Em biết rồi!

Vân Y vỗ vỗ tay vào mặt mình vài cái rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần để... Đi tắm.

Sau khi tắm xong thì cô đi ra ngoài, vừa mở cửa thì Thiên Hàn đang đứng trước cửa chờ sẵn, thấy cô ra khẽ cười một cái rồi đi vào trong. Vân Y thì ở ngoài sấy tóc cho khô, khi vừa sấy xong thì Thiên Hàn cũng bước ra. Vân Y ngồi lướt điện thoại một lúc thì quay sang Thiên Hàn nói.

- Đi xuống dưới ăn thịt nướng!

- Em xuống trước đi, một lát anh xuống!

Vân Y cũng không nói gì gật đầu rồi đi ra khỏi phòng. Thấy cô xuống một mình, Lục Hạ thắc mắc hỏi.

- Ủa? Nãy lên cùng Thiên Hàn ca ca mà sao giờ xuống một mình rồi?

Vân Y nhìn Lục Hạ trả lời rồi nhìn qua những miếng thịt thơm phức đang được nướng.

- Một lát xuống! Chị Yên, thịt chín chưa?



- Rồi rồi nè cô nương!

Vừa nói chị Tử Yên vừa để thịt ra đĩa, đưa cho Nhất Phàm bảo.

- Anh để lại bàn đi! Dọn ra đầy đủ rồi cả team cùng ăn!

- Để em vào nhà lấy nước ngọt ra uống!

Vân Y nhìn Tử Yên rồi bảo, Tư Vũ nhìn Vân Y nói với theo.

- Vân Y! Nhớ lấy bia luôn nhé!

Cô gật đầu rồi đi nhanh vào nhà.

Vân Y vào nhà rồi đi xuống nhà bếp, mở tủ lạnh lấy ra mấy lon nước ngọt cùng mấy lon bia, vừa đóng cửa tủ lại thì Thiên Hàn từ đâu vào mấy cầm lấy lon nước trên tay cô.

Vân Y đưa mắt nhìn Thiên Hàn mỉm cười nói.

- Xuống rồi hả? Đi ra ngoài thôi!

Thiên Hàn gật đầu rồi đi ra ngoài cùng Vân Y. Thiên Hàn vừa đi ra thì Tư Vũ liền đi lại cặp cổ hắn nói.

- Lão Bạch à! Lúc nãy ở dưới hồ bơi, mày và Vân Y làm gì thế?

Thiên Hàn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn Tư Vũ rồi lên tiếng đáp trả.

- Tò mò dễ chết!

- Hừm! Thằng này!

Tư Vũ tối sầm mặt buông Thiên Hàn ra, hắn chỉ nhếch môi cười rồi đi lại bàn đặt những lon nước xuống. Nhất Phàm thấy Thiên Hàn thì lên tiếng nói nhỏ.

- Thiên Hàn! Việc ở bang giải quyết xong hết rồi chứ?

- Chưa! Xong buổi dã ngoại này rồi tính tiếp, tao không muốn đi dã ngoại cùng Y Y mà mang theo muộn phiền!

- Ừm! Có gì thì nhớ cho tao hay!

Thiên Hàn gật đầu.

[...]

Tư Vũ lấy một lon bia mở ra rót vào ly rồi vui vẻ nói.

- A! Mọi người nhập tiệc đi! Nhập tiệc đi nào!

Lục Hạ gật đầu vui vẻ nói xong quay sang Vân Y đang ngồi ăn tích cực mà lên tiếng hỏi.

- Hôm nay thời tiết cũng khá mát mẻ nhỉ! Vân Y! Mày với Thiên Hàn ca ca khi nào định công khai đây!

Nhất Phàm gật đầu đồng ý với Lục Hạ, đưa mắt nhìn sang Thiên Hàn nói.



- Phải đó Thiên Hàn! Dù sao Vân Y cũng là con gái, mày định mập mờ với con bé đến bao giờ!

Vân Y cầm xiên thịt nhìn nhìn Thiên Hàn cười một cái rồi tiếp tục ăn mà không nói gì, chẳng để ý những lời nói kia mà chuyên tâm vào việc ăn.

Tử Yên thấy cô vậy thì bật cười, lên tiếng bảo.

- Ăn từ từ thôi cô nương! Bọn họ đang bàn chuyện của em với Thiên Hàn mà em còn ngồi ăn được à?

- Thôi! Em không quan tâm! Tới đâu hay tới đó!

Vân Y lắc đầu nói rồi ăn tiếp, Thiên Hàn nhìn Vân Y cười nhẹ, đưa tay mở lon nước rót vào tẩy đá rồi đưa cô. Vân Y nhìn ly nước từ tay Thiên Hàn thì cũng hiểu ra, mỉm cười cầm lấy ly nước.

Nhất Phàm cười rồi lên tiếng bảo.

- Giờ Tư Vũ cũng đã cầu hôn Lục Hạ rồi, tao với Tử Yên cũng ra mắt gia đình rồi, giờ còn mày với Vân Y đấy!

Tư Vũ vỗ vai Nhất Phàm tỏ ý đồng tình.

- Gì thì nhanh lên! Bọn này chờ tin của mày với Vân Y!

Thiên Hàn nhếch môi cười khẽ, nhếch mày nhìn Vân Y rồi nói.

- Sẽ có tin vui!

Tư Vũ và Nhất Phàm nhìn nhau "Ồ" lên một tiếng rồi gật đầu cười vui vẻ.

Còn Vân Y nghe Thiên Hàn nói thì chỉ cười trừ. Trong lòng cô thì suy nghĩ "Ừm! Sẽ có tin vui sớm thôi mà!"

Tử Yên nhìn Vân Y mỉm cười hỏi.

- Vân Y! Ý em thế nào?

Lục Hạ vỗ vai cô một cái rồi bảo.

- Phải đó Vân Y! Nãy giờ im lặng vậy, nói gì đi!

Vân Y nhìn Lục Hạ và Tử Yên mỉm cười cho qua chuyện rồi quay sang Thiên Hàn hỏi.

- Thiên Hàn! Mình làm gì tiếp theo!

Thiên Hàn xoa đầu cô cười nhẹ rồi lên tiếng nói.

- Ừm! Ăn xong thì nghỉ ngơi đi, tối hẹn ở đây! Ngắm sao! Ở đây trời đêm khá đẹp!

Tư Vũ nghe vậy thì lên tiếng đồng ý, cười vui vẻ lên tiếng nói.

- Được đấy Bạch tổng! Tao có đem bài theo! Chúng ta sẽ tìm vài trò để chơi!

Lục Hạ gật đầu.

- Được được! Rồi ăn uống nó chuyện đi này!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook