Chương 3: NHẬP HỌC
Minh Anh
18/03/2015
CHƯƠNG 3: NHẬP HỌC
* 6h sáng, tại phòng nó:
// Cộc cộc// - Mời tiểu thư xuống dùng bữa - Hồ quản gia đứng trước cửa phòng nó.
Mãi không có tiếng trả lời, ông quản gia ( đáng thương) vội gõ cửa ( mà không biết tai họa sắp ập xuống đầu mình) : - Tiểu thư, tiểu thư...
// Cạch// Cửa phòng nó đột nhiên bật mở, nó xuất hiện với vẻ mặt lạnh lùng có chút khó chịu. Ông quản gia giật mình, luống cuống cúi đầu: - Tiểu thư, mời...
Không để Hồ quản gia nói hết câu, nó quay người đi thẳng xuống phòng ăn, để lại ông quản gia với một đống thắc mắc. Mãi một lúc sau, ông mới nhớ ra lời dặn của Hàn thiếu gia ( Thiên Vũ): - Băng rất ít nói chuyện, cũng không bao giờ trả lời, ông đừng làm Băng phật ý. Ông rõ rồi chứ?. Hồ quản gia toát mồ hôi lạnh. Lúc đó ông chỉ nghĩ Hàn thiếu gia không muốn ông làm phiền Hàn tiểu thư, nhưng giờ ông đã hiểu. Ông vội bước theo nó, tự nhủ sẽ không bao giờ dám quên lời dặn này nữa
* Tại phòng ăn:
Nó từ tốn dùng bữa. Từ nó toát lên vẻ cao quý, sang trọng của một thiên kim tiểu thư. Ông quản gia đứng cạnh nó, khẽ nói: - Thưa tiểu thư, người sẽ theo học tại trường MOON, tôi đã chuẩn bị sẵn đồng phục và sách vở...
- Bao giờ? - Nó ngừng ăn, cất tiếng hỏi. Giọng nói của nó làm Hồ quản gia vô cùng ngạc nhiên. Chưa bao giờ ông nghe thấy một giọng nói hay đến như vậy. Giọng nó trong trẻo, nghe rất hay nhưng... LẠNH.
- Dạ, hôm nay, thưa tiểu thư - ông quản gia trả lời.
Nó đứng dậy, đi lên phòng. Người giúp việc đã để sẵn bộ đồng phục và sách vở trên bàn. Nó mặc bộ đồng phục, đứng trước gương. Nó thấy bộ đồng phục cũng khá đẹp, không hổ danh là trường quý tộc. Bộ đồng phục gồm chiếc áo sơ mi trắng, trên cổ thắt chiếc nơ to bản màu đen. Chiếc áo vest khoác ngoài cùng màu với nơ, viền cổ áo và viền tay màu trắng. Chân váy cũng màu đen, xếp li to, cộng thêm đôi giày búp bê, trông nó thật dễ thương ( trừ gương mặt lạnh như băng)
Nó bước xuống nhà, nói với ông quản gia: - Tôi sẽ tự lái xe.
* Trường MOON:
Đám học sinh đang đứng túm tụm nói chuyện, đột nhiên dạt ra hai bên. Hai chiếc siêu xe: một là Koenigsegg CCX đen và một là Mercedes SLR McLaren xanh dương tiến vào. Cả trường ồ lên. Khánh bước ra từ chiếc Mercedes, tiến về phía chiếc Koenigsegg của hắn. Đám con gái bâu kín hai chiếc xe:
- Ôi anh Khánh đẹp trai quá <3 - g1
- Không anh Phong của tao đẹp trai hơn - g2
- Anh Khánh trông baby quá đi!!! - g3
- Anh Phong lạnh lùng chưa kìa - g4
...
Cả trường đang náo loạn thì //KÉTTTT// Tiếng phanh xe phát ra chói tai. Cả trường quay lại, nhìn về nơi phát ra âm thanh ấy.
Một chiếc Bugatti Veyron Grand Sport trắng đang đứng yên, đột nhiên lao thẳng vào chỗ đám nữ sinh đang đứng và //KÉTTTTT//, chiếc xe phanh ngay khi chỉ còn cách váy của 1 nữ sinh 1cm khiến cô nữ sinh đó gần như xỉu tại chỗ. Toàn bộ hành động này đã lọt vào mắt Hải Phong khi hắn vừa bước xuống xe.
Nó bẻ lái, đỗ xe cách xe hắn vài trăm mét. Nó bước xuống, khoác cặp lên và đi thẳng đến phòng hiệu trưởng, bỏ lại đám học sinh đang ngơ ngác. Có vài tiếng xì xào:
- Ai thế nhỉ?
- Chắc mới đến.
- Trời ơi người đó giàu thật đấy!
...
// Cộc cộc// - Mời vào - Tiếng ông hiệu trưởng vang lên.
Nó bước vào, khẽ cúi đầu chào. Ông hiệu trưởng thấy nó thì luống cuống đứng dậy, cúi đầu:
- Hàn tiểu thư!
- Lớp nào? - Nó hỏi.
- Dạ, 11A1 - Ông hiệu trưởng kính cẩn nói.
Nó không nói gì, đẩy cửa bước ra ngoài.
* Lớp 11A1:
- Em là học sinh mới à? - GVCN hỏi nó.
Nó gật đầu thay cho câu trả lời.
- Vậy em đứng đây đợi cô một lát nhé - Cô giáo bước vào lớp.
- Các em - * Vẫn ầm ầm* - //RẦM// - CÁC EM - *Im phăng phắc*
Giọng cô dịu xuống - Hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới. Em vào đi.
Nó bước vào lớp , cả lớp đứng hình.Có nhiều tiếng thán phục từ dưới lớp: - Đẹp quá!
- Em giới thiệu về mình đi - Cô giáo mỉm cười.
- Hàn Lệ Băng - Lời nói từ miệng nó vừa thoát ra, lập tức làm cả lớp ầm ầm như ong vỡ tổ.
- Tên hay quá - b1
- Giọng cũng hay nữa - b2
- Mặt xinh thế kia cơ mà - b3
- Bạn ơi, tập đoàn nhà bạn là gì vậy? - Một nữ sinh lên tiếng.
Cả lớp im lặng, chờ câu trả lời của nó. Nhưng trái với sự mong đợi, nó tuyệt nhiên không hé răng nói nửa lời, đi thẳng xuống 1 bàn sát cửa sổ, gần cuối lớp.
- Băng, cái... cái bàn đó - Cô giáo lắp bắp lên tiếng.
Cả lớp cũng quay xuống nhìn nó. Một số nữ sinh ghen tị với sắc đẹp của nó cảm thấy thích thú vì chiếc bàn đó ở trên bàn của hắn và Khánh, mà hắn ghét ai ngồi gần hắn ( trừ Khánh), vì thế bàn đó mới trống. Họ chờ, chờ hắn lên tiếng đuổi nó đi. Họ muốn xem nó bẽ mặt như thế nào.
Nó bỏ ngoài tai lời nói của cô giáo, đặt cặp xuống, ngồi vào bàn...
Lúc này, cả lớp không một tiếng động, chờ cơn thịnh nộ từ chàng hoàng tử của họ. nhưng:
- Hi, mình là Hạo Duy Khánh, rất vui được làm quen với bạn - Duy Khánh với lên bàn nó, tươi cười chào hỏi. Còn hắn im lặng, mắt nhắm hờ, tai đeo earphone, không có ý định lên tiếng. Nó khẽ gật đầu rồi quay lên, lấy laptop ra làm việc. Hành động của nó khiến Khánh có phần thất vọng, tiu nghỉu ngồi xuống.
Toàn bộ nhưng hành động vừa xảy ra đã được cả lớp nhìn thấy. Mấy nữ sinh còn đắc chí lúc đầu thì há hốc mồm, không tin nổi vào mắt mình // CẠCH CẠCH// - Các em, chúng ta bắt đầu tiết học - Cô giáo gõ thước xuống bàn, kéo cả lớp về thực tại...
Ngày hôm đó trôi qua thật tẻ nhạt. Cả lớp 11A1 chỉ chú ý đến 3 con người cuối lớp: Một nghe nhạc, một làm việc, một chơi game. Có vẻ như, đối với 3 người họ, chỉ có bản thân họ tồn tại vậy...
* 6h sáng, tại phòng nó:
// Cộc cộc// - Mời tiểu thư xuống dùng bữa - Hồ quản gia đứng trước cửa phòng nó.
Mãi không có tiếng trả lời, ông quản gia ( đáng thương) vội gõ cửa ( mà không biết tai họa sắp ập xuống đầu mình) : - Tiểu thư, tiểu thư...
// Cạch// Cửa phòng nó đột nhiên bật mở, nó xuất hiện với vẻ mặt lạnh lùng có chút khó chịu. Ông quản gia giật mình, luống cuống cúi đầu: - Tiểu thư, mời...
Không để Hồ quản gia nói hết câu, nó quay người đi thẳng xuống phòng ăn, để lại ông quản gia với một đống thắc mắc. Mãi một lúc sau, ông mới nhớ ra lời dặn của Hàn thiếu gia ( Thiên Vũ): - Băng rất ít nói chuyện, cũng không bao giờ trả lời, ông đừng làm Băng phật ý. Ông rõ rồi chứ?. Hồ quản gia toát mồ hôi lạnh. Lúc đó ông chỉ nghĩ Hàn thiếu gia không muốn ông làm phiền Hàn tiểu thư, nhưng giờ ông đã hiểu. Ông vội bước theo nó, tự nhủ sẽ không bao giờ dám quên lời dặn này nữa
* Tại phòng ăn:
Nó từ tốn dùng bữa. Từ nó toát lên vẻ cao quý, sang trọng của một thiên kim tiểu thư. Ông quản gia đứng cạnh nó, khẽ nói: - Thưa tiểu thư, người sẽ theo học tại trường MOON, tôi đã chuẩn bị sẵn đồng phục và sách vở...
- Bao giờ? - Nó ngừng ăn, cất tiếng hỏi. Giọng nói của nó làm Hồ quản gia vô cùng ngạc nhiên. Chưa bao giờ ông nghe thấy một giọng nói hay đến như vậy. Giọng nó trong trẻo, nghe rất hay nhưng... LẠNH.
- Dạ, hôm nay, thưa tiểu thư - ông quản gia trả lời.
Nó đứng dậy, đi lên phòng. Người giúp việc đã để sẵn bộ đồng phục và sách vở trên bàn. Nó mặc bộ đồng phục, đứng trước gương. Nó thấy bộ đồng phục cũng khá đẹp, không hổ danh là trường quý tộc. Bộ đồng phục gồm chiếc áo sơ mi trắng, trên cổ thắt chiếc nơ to bản màu đen. Chiếc áo vest khoác ngoài cùng màu với nơ, viền cổ áo và viền tay màu trắng. Chân váy cũng màu đen, xếp li to, cộng thêm đôi giày búp bê, trông nó thật dễ thương ( trừ gương mặt lạnh như băng)
Nó bước xuống nhà, nói với ông quản gia: - Tôi sẽ tự lái xe.
* Trường MOON:
Đám học sinh đang đứng túm tụm nói chuyện, đột nhiên dạt ra hai bên. Hai chiếc siêu xe: một là Koenigsegg CCX đen và một là Mercedes SLR McLaren xanh dương tiến vào. Cả trường ồ lên. Khánh bước ra từ chiếc Mercedes, tiến về phía chiếc Koenigsegg của hắn. Đám con gái bâu kín hai chiếc xe:
- Ôi anh Khánh đẹp trai quá <3 - g1
- Không anh Phong của tao đẹp trai hơn - g2
- Anh Khánh trông baby quá đi!!! - g3
- Anh Phong lạnh lùng chưa kìa - g4
...
Cả trường đang náo loạn thì //KÉTTTT// Tiếng phanh xe phát ra chói tai. Cả trường quay lại, nhìn về nơi phát ra âm thanh ấy.
Một chiếc Bugatti Veyron Grand Sport trắng đang đứng yên, đột nhiên lao thẳng vào chỗ đám nữ sinh đang đứng và //KÉTTTTT//, chiếc xe phanh ngay khi chỉ còn cách váy của 1 nữ sinh 1cm khiến cô nữ sinh đó gần như xỉu tại chỗ. Toàn bộ hành động này đã lọt vào mắt Hải Phong khi hắn vừa bước xuống xe.
Nó bẻ lái, đỗ xe cách xe hắn vài trăm mét. Nó bước xuống, khoác cặp lên và đi thẳng đến phòng hiệu trưởng, bỏ lại đám học sinh đang ngơ ngác. Có vài tiếng xì xào:
- Ai thế nhỉ?
- Chắc mới đến.
- Trời ơi người đó giàu thật đấy!
...
// Cộc cộc// - Mời vào - Tiếng ông hiệu trưởng vang lên.
Nó bước vào, khẽ cúi đầu chào. Ông hiệu trưởng thấy nó thì luống cuống đứng dậy, cúi đầu:
- Hàn tiểu thư!
- Lớp nào? - Nó hỏi.
- Dạ, 11A1 - Ông hiệu trưởng kính cẩn nói.
Nó không nói gì, đẩy cửa bước ra ngoài.
* Lớp 11A1:
- Em là học sinh mới à? - GVCN hỏi nó.
Nó gật đầu thay cho câu trả lời.
- Vậy em đứng đây đợi cô một lát nhé - Cô giáo bước vào lớp.
- Các em - * Vẫn ầm ầm* - //RẦM// - CÁC EM - *Im phăng phắc*
Giọng cô dịu xuống - Hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới. Em vào đi.
Nó bước vào lớp , cả lớp đứng hình.Có nhiều tiếng thán phục từ dưới lớp: - Đẹp quá!
- Em giới thiệu về mình đi - Cô giáo mỉm cười.
- Hàn Lệ Băng - Lời nói từ miệng nó vừa thoát ra, lập tức làm cả lớp ầm ầm như ong vỡ tổ.
- Tên hay quá - b1
- Giọng cũng hay nữa - b2
- Mặt xinh thế kia cơ mà - b3
- Bạn ơi, tập đoàn nhà bạn là gì vậy? - Một nữ sinh lên tiếng.
Cả lớp im lặng, chờ câu trả lời của nó. Nhưng trái với sự mong đợi, nó tuyệt nhiên không hé răng nói nửa lời, đi thẳng xuống 1 bàn sát cửa sổ, gần cuối lớp.
- Băng, cái... cái bàn đó - Cô giáo lắp bắp lên tiếng.
Cả lớp cũng quay xuống nhìn nó. Một số nữ sinh ghen tị với sắc đẹp của nó cảm thấy thích thú vì chiếc bàn đó ở trên bàn của hắn và Khánh, mà hắn ghét ai ngồi gần hắn ( trừ Khánh), vì thế bàn đó mới trống. Họ chờ, chờ hắn lên tiếng đuổi nó đi. Họ muốn xem nó bẽ mặt như thế nào.
Nó bỏ ngoài tai lời nói của cô giáo, đặt cặp xuống, ngồi vào bàn...
Lúc này, cả lớp không một tiếng động, chờ cơn thịnh nộ từ chàng hoàng tử của họ. nhưng:
- Hi, mình là Hạo Duy Khánh, rất vui được làm quen với bạn - Duy Khánh với lên bàn nó, tươi cười chào hỏi. Còn hắn im lặng, mắt nhắm hờ, tai đeo earphone, không có ý định lên tiếng. Nó khẽ gật đầu rồi quay lên, lấy laptop ra làm việc. Hành động của nó khiến Khánh có phần thất vọng, tiu nghỉu ngồi xuống.
Toàn bộ nhưng hành động vừa xảy ra đã được cả lớp nhìn thấy. Mấy nữ sinh còn đắc chí lúc đầu thì há hốc mồm, không tin nổi vào mắt mình // CẠCH CẠCH// - Các em, chúng ta bắt đầu tiết học - Cô giáo gõ thước xuống bàn, kéo cả lớp về thực tại...
Ngày hôm đó trôi qua thật tẻ nhạt. Cả lớp 11A1 chỉ chú ý đến 3 con người cuối lớp: Một nghe nhạc, một làm việc, một chơi game. Có vẻ như, đối với 3 người họ, chỉ có bản thân họ tồn tại vậy...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.