Chương 350: Cái gì cũng có cái giá của nó !
Hoa lan trắng
25/06/2020
Cố Ngạo và Cố Hàm có ý muốn đưa vợ về nhà nhưng anh em Bảo Dụ cứ ngập ngừng tại chỗ không chịu đi. Trang Bảo nói nhỏ vào tai Trang Dụ:
" Anh còn chưa muốn về nhà. Anh Bảo còn chưa được đi chơi nhiều mà. Về nhà chán lắm hết ăn rồi ngủ ngủ rồi lại ăn, không được đi đâu hết. Chán dữ lắm luôn á. "
" Em cũng không muốn về nhà bây giờ. Ít nhất phải đi chơi, ngắm cảnh vài ngày mới về chứ. Bị bắt về sớm ghê. "
" Hay là anh em mình cầu xin chồng cho đi chơi vài hôm ha. Với vẻ đáng yêu, nũng nịu, đẹp trai hết phần thiên hạ của chúng ta thì cỡ nào cỡ chồng cũng xiêu lòng hà. "
" Vậy chúng ta đi chơi 1 tháng ha? Anh chịu không? "
" Ok ok, 1 tháng còn chưa đủ đô của chúng ta ấy chứ. Thôi kệ, có còn hơn không. Chuẩn bị dụ dỗ chồng nha. 1... 2... 3... bắt đầu! "
Trang Dụ và Trang Bảo chia nhau ra đứng trước mặt chồng chớp chớp mắt, cười rất chi là ngọt ngào.
" Ông xã... aaa. Chúng ta thương lượng với nhau một chút được không? "
Cố Ngạo hôn lên cái môi nhỏ nhắn, chu chu kia một cái, cười cười:
" Em muốn thương lượng chuyện gì thì nói đi. Anh đây sẵn sàng dọn tai nghe bà xã nói. "
Cậu gãi gãi đầu, hơi ngập ngừng không dám nhìn vô mắt anh:
" Em... em chưa muốn về nhà. Anh để anh em em đi chơi thêm đi. Khi nào chơi đã tụi em về. Chớ ở nhà hoài tụi em chán lắm. Nha ông xã! "
Trang Bảo cũng chớp chớp mắt nhìn Cố Hàm. Anh cười cười, xoa đầu Trang Bảo.
" Anh biết em định nói cái gì rồi. Trong đầu Bảo Bảo suốt ngày chỉ biết mỗi đi chơi. "
" Tại Hàm Hàm bắt nhốt Bảo Bảo ở nhà hoài nên Bảo Bảo chán chớ bộ. Tiểu Dụ là mang thai mới ở nhà suốt thôi, còn em quanh năm suốt tháng có được đi đâu đâu. Hàm Hàm đi làm, ở nhà chơi xếp hình hoài cũng chán chớ bộ. Hàm Hàm cho em đi chơi nha. "
Cố Hàm nhìn Cố Ngạo, hai anh em đồng thời gật đầu.
" Muốn đi cũng được nhưng tụi anh có điều kiện. Vợ đáp ứng được thì anh mới cho đi. "
Trang Bảo cười tít mắt, gật đầu lia lịa:." Chuyện gì? Chuyện gì? Anh nói đi, tụi em sẵn sàng đáp ứng. "
" Hừm, muốn đi chơi thì phải để tụi anh đi theo. Hai thai phu các em đi như vậy rất nguy hiểm. Hồi nãy hai người chạy là anh muốn quíu rồi. Chạy nhanh thế không sợ ngã à? "
Cúi gầm mặt, Trang Bảo chọt chọt ngực Cố Hàm, giọng đầy ủy khuất.
" Bảo Bảo biết sai rồi. Tại nãy tên kia giật đồ của tiểu Dụ chứ bộ. Không đuổi theo đòi lại tụi em đói chết a. Không tiền lấy gì mà ăn? "
" Được được, đều tại tên cướp kia không biết điều. Bảo Bảo ngoan, đừng buồn ha. Lát anh mua kem to đùng cho em ăn. "
Được ăn ngon Trang Bảo vui vẻ lại liền nhưng Trang Dụ thì chưa. Cậu không thể tin được hai người họ chỉ đi theo bảo vệ mình. Cậu khẳng định hai người này có mục đích khác nè.
" Ông xã! Ngoài việc đi theo tụi em anh còn có điều kiện gì nói ra luôn đi. Hừ, để tụi em còn biết đường chuẩn bị tâm lý. "
Cố Ngạo bắt đầu cười tà, ôm eo vợ xoa xoa:
" Ờ thì thực ra anh nhịn cũng đã lâu rồi. Giờ sức khỏe của vợ đã ổn định cho nên tụi anh cần chút thú vui ấy mà. Bà xã cũng hiểu cái sung sướng ấy anh nghiện còn hơn thuốc phiện, nhịn lâu vậy anh khó chịu lắm a. Trên đời này chỉ có Dụ Dụ mới có sức gây nghiện này đối với anh thôi. Bà xã chắc đáp ứng được mà đúng không? Hắc hắc! "
Biết ngay mà, đời đâu ai tự nhiên tốt với mình đột xuất như thế. Thôi thì đã làm vợ người ta phải tròn nghĩa vụ làm vợ. Đau chút nhưng mình cũng sung sướng mà.
" Vậy anh định khi nào đem tụi em thịt? "
" Ờ chắc ngày mốt ha. Nay ngày 1 thông báo cho em biết, ngày 2 để em chuẩn bị, ngày 3 thì... hắc hắc... như em đã biết rồi đấy. "
" Được, em cho anh làm nhưng mạnh bạo quá em sẽ thiến anh. Nhớ đấy! "
" Vậy em định đi chơi trong bao lâu? "
Hừ, đã bỏ ra một cái giá quá lớn thì tăng thêm chút thời gian cũng chẳng là gì. Đi chơi cho đã trước rồi tính:
" 2 tháng! "
" Không được, 2 tháng quá lâu. Em quên chúng ta còn hai thằng cu tí ở nhà à? Coi vậy chớ tụi nhỏ thương em dữ lắm. Ai đời bỏ con bơ vơ mà đi chơi lâu thế. "
" Vậy thì 1 tháng! "
"Không được, vẫn lâu! "
" 2 tuần! "
" Không được! "
" Vậy thì 1 tuần. Lần này anh không chịu em đi tới đẻ mới về. Đừng có thấy em thương con rồi được nước ăn hiếp tới nha. Muốn oánh lộn không? Giờ em với anh đánh tay đôi nè. Em đánh thắng xong trận này, đảo chính luôn thể. "
Vợ anh bạo lực gia đình quá đi, chút đòi thiến chút đòi đánh. Anh giờ có 1 ngàn tiểu huynh đệ cũng không đủ cho vợ thiến.
Trang Bảo thấy vui quá cũng muốn góp vui:
" Cho anh Bảo đánh với. Ha ha, anh phụ tiểu Dụ chọc mông tiểu Ngạo. Xong tiểu Dụ phụ anh Bảo chọc mông Hàm Hàm. 1 đánh 1 không thắng nổi đâu. 2 đánh 1 mới nổi cơ. Yay da chéo chéo chéo... "
" Bớt nháo nhào lại. Chúng ta đi mướn khách sạn trước xong đi chơi. "
Cố Hàm khụy thấp xuống cõng Trang Bảo lên, cậu vui vẻ huơ tay múa chân.
" Yea yea đi chơi, đi chơi. Hàm Hàm là ông chồng tốt nhất thế gian. Hàm Hàm mua kem cho Bảo Bảo nha. Chỗ kia có bán kem kìa. Em muốn ăn kem trà xanh. Cây to nhất cơ. "
Vợ chồng Cố Ngạo, Trang Dụ nắm tay đi từ từ ở đằng sau. Anh xoay qua hỏi cậu:
" Bà xã có muốn anh cõng em không? Lâu quá anh chưa có cõng em a. Em còn nhớ lần trước anh cũng giúp em lấy lại tiền không? Ây da, anh đây cũng cõng em đi cả chặn đường về nhà đó. Hắc hắc, nhằm nỗi qua hôm sau anh bị sốt luôn mới ghê. "
" Nhớ chứ... Những kĩ niệm đó em nào nỡ quên. Phải công nhận thời gian trôi qua nhanh thật. Mới đó mà đã hơn ba năm rồi. Tiểu Minh, tiểu Tinh sắp lên tiểu học, hồi chưa gặp anh tụi nhỏ ngoan ngoãn, đáng yêu quá trời, cái gì cũng baba con phụ baba nha, con nhường cho baba nè. Gặp anh rồi tụi nhỏ lại biến thành sói con, cha ơi baba cần ăn cơm, cha ơi baba nhớ cha, cha ơi baba muốn đảo chính... "
" Hắc hắc! Cái này không trách anh được. Lúc tụi nhỏ chưa biết anh là cha đã muốn ship anh với em thành đôi rồi. Cái đó tụi nhỏ chỉ chờ điều kiện thích hợp để bộc phát sói tính thôi. Con nít nó có cảm nhận vô cùng chính xác nhá. Trên đời này chỉ một mình anh mới xứng làm chồng của em. "
Trang Dụ mắt phiếm hồng, úp mặt vào ngực anh:
" Phải là em may mắn lắm mới được gả cho anh. Hơn hai mươi năm em làm đủ chuyện xấu vậy mà cuộc đời em lại không xấu như em tưởng. "
Vợ anh lại nghĩ lung tung nữa rồi, vợ anh đâu có làm gì xấu đâu. Hồi xưa do cách giáo dục không tốt với tính tình chẻ trâu tí thôi chớ vợ anh tốt bụng cực kì. Nói về xấu không ai qua nổi anh đâu. Hắc hắc, trăng hoa chọc ghẹo thiên hạ, gây nghiệp từ nhỏ cho tới lớn. Nhân cơ hội xúc động đậy thế này, chọc ghẹo vợ tí cho vui nhà vui cửa.
" Em nói anh tốt vậy thì từ này em đừng đòi đảo chính nữa, an an ổn ổn phục vụ anh đêm đêm ha. Hắc hắc! Anh kinh nghiệm tình trường trong lăn giường không thiếu đâu. "
Cậu đỏ mặt, đánh yêu anh mấy cái đỡ nhột trong người.
" Anh đáng ghét! Việc gì nhượng bộ anh được chứ đảo chính thì đừng mơ. Em đây phải có một lần lên ngôi vị công mới được. Nằm dưới riếc đau lắm còn phải sinh con đẻ cái cho anh nữa chứ. Biết đâu được anh cũng có thiên phú sinh con cho em. Cái gì cũng pharit hử một lần cho biết. Hừ hừ... "
Đâu phải cái gì muốn thử cũng được đâu em. Hắc hắc! Bà xã thật là ảo tưởng sức mạnh. Em cứ mặt sức ảo tưởng, anh đây càng ra sức dạy dỗ em nên người.
...............n...............:))
Cà khịa khôn tốt cho sức khỏe nhưng mà vui.
" Anh còn chưa muốn về nhà. Anh Bảo còn chưa được đi chơi nhiều mà. Về nhà chán lắm hết ăn rồi ngủ ngủ rồi lại ăn, không được đi đâu hết. Chán dữ lắm luôn á. "
" Em cũng không muốn về nhà bây giờ. Ít nhất phải đi chơi, ngắm cảnh vài ngày mới về chứ. Bị bắt về sớm ghê. "
" Hay là anh em mình cầu xin chồng cho đi chơi vài hôm ha. Với vẻ đáng yêu, nũng nịu, đẹp trai hết phần thiên hạ của chúng ta thì cỡ nào cỡ chồng cũng xiêu lòng hà. "
" Vậy chúng ta đi chơi 1 tháng ha? Anh chịu không? "
" Ok ok, 1 tháng còn chưa đủ đô của chúng ta ấy chứ. Thôi kệ, có còn hơn không. Chuẩn bị dụ dỗ chồng nha. 1... 2... 3... bắt đầu! "
Trang Dụ và Trang Bảo chia nhau ra đứng trước mặt chồng chớp chớp mắt, cười rất chi là ngọt ngào.
" Ông xã... aaa. Chúng ta thương lượng với nhau một chút được không? "
Cố Ngạo hôn lên cái môi nhỏ nhắn, chu chu kia một cái, cười cười:
" Em muốn thương lượng chuyện gì thì nói đi. Anh đây sẵn sàng dọn tai nghe bà xã nói. "
Cậu gãi gãi đầu, hơi ngập ngừng không dám nhìn vô mắt anh:
" Em... em chưa muốn về nhà. Anh để anh em em đi chơi thêm đi. Khi nào chơi đã tụi em về. Chớ ở nhà hoài tụi em chán lắm. Nha ông xã! "
Trang Bảo cũng chớp chớp mắt nhìn Cố Hàm. Anh cười cười, xoa đầu Trang Bảo.
" Anh biết em định nói cái gì rồi. Trong đầu Bảo Bảo suốt ngày chỉ biết mỗi đi chơi. "
" Tại Hàm Hàm bắt nhốt Bảo Bảo ở nhà hoài nên Bảo Bảo chán chớ bộ. Tiểu Dụ là mang thai mới ở nhà suốt thôi, còn em quanh năm suốt tháng có được đi đâu đâu. Hàm Hàm đi làm, ở nhà chơi xếp hình hoài cũng chán chớ bộ. Hàm Hàm cho em đi chơi nha. "
Cố Hàm nhìn Cố Ngạo, hai anh em đồng thời gật đầu.
" Muốn đi cũng được nhưng tụi anh có điều kiện. Vợ đáp ứng được thì anh mới cho đi. "
Trang Bảo cười tít mắt, gật đầu lia lịa:." Chuyện gì? Chuyện gì? Anh nói đi, tụi em sẵn sàng đáp ứng. "
" Hừm, muốn đi chơi thì phải để tụi anh đi theo. Hai thai phu các em đi như vậy rất nguy hiểm. Hồi nãy hai người chạy là anh muốn quíu rồi. Chạy nhanh thế không sợ ngã à? "
Cúi gầm mặt, Trang Bảo chọt chọt ngực Cố Hàm, giọng đầy ủy khuất.
" Bảo Bảo biết sai rồi. Tại nãy tên kia giật đồ của tiểu Dụ chứ bộ. Không đuổi theo đòi lại tụi em đói chết a. Không tiền lấy gì mà ăn? "
" Được được, đều tại tên cướp kia không biết điều. Bảo Bảo ngoan, đừng buồn ha. Lát anh mua kem to đùng cho em ăn. "
Được ăn ngon Trang Bảo vui vẻ lại liền nhưng Trang Dụ thì chưa. Cậu không thể tin được hai người họ chỉ đi theo bảo vệ mình. Cậu khẳng định hai người này có mục đích khác nè.
" Ông xã! Ngoài việc đi theo tụi em anh còn có điều kiện gì nói ra luôn đi. Hừ, để tụi em còn biết đường chuẩn bị tâm lý. "
Cố Ngạo bắt đầu cười tà, ôm eo vợ xoa xoa:
" Ờ thì thực ra anh nhịn cũng đã lâu rồi. Giờ sức khỏe của vợ đã ổn định cho nên tụi anh cần chút thú vui ấy mà. Bà xã cũng hiểu cái sung sướng ấy anh nghiện còn hơn thuốc phiện, nhịn lâu vậy anh khó chịu lắm a. Trên đời này chỉ có Dụ Dụ mới có sức gây nghiện này đối với anh thôi. Bà xã chắc đáp ứng được mà đúng không? Hắc hắc! "
Biết ngay mà, đời đâu ai tự nhiên tốt với mình đột xuất như thế. Thôi thì đã làm vợ người ta phải tròn nghĩa vụ làm vợ. Đau chút nhưng mình cũng sung sướng mà.
" Vậy anh định khi nào đem tụi em thịt? "
" Ờ chắc ngày mốt ha. Nay ngày 1 thông báo cho em biết, ngày 2 để em chuẩn bị, ngày 3 thì... hắc hắc... như em đã biết rồi đấy. "
" Được, em cho anh làm nhưng mạnh bạo quá em sẽ thiến anh. Nhớ đấy! "
" Vậy em định đi chơi trong bao lâu? "
Hừ, đã bỏ ra một cái giá quá lớn thì tăng thêm chút thời gian cũng chẳng là gì. Đi chơi cho đã trước rồi tính:
" 2 tháng! "
" Không được, 2 tháng quá lâu. Em quên chúng ta còn hai thằng cu tí ở nhà à? Coi vậy chớ tụi nhỏ thương em dữ lắm. Ai đời bỏ con bơ vơ mà đi chơi lâu thế. "
" Vậy thì 1 tháng! "
"Không được, vẫn lâu! "
" 2 tuần! "
" Không được! "
" Vậy thì 1 tuần. Lần này anh không chịu em đi tới đẻ mới về. Đừng có thấy em thương con rồi được nước ăn hiếp tới nha. Muốn oánh lộn không? Giờ em với anh đánh tay đôi nè. Em đánh thắng xong trận này, đảo chính luôn thể. "
Vợ anh bạo lực gia đình quá đi, chút đòi thiến chút đòi đánh. Anh giờ có 1 ngàn tiểu huynh đệ cũng không đủ cho vợ thiến.
Trang Bảo thấy vui quá cũng muốn góp vui:
" Cho anh Bảo đánh với. Ha ha, anh phụ tiểu Dụ chọc mông tiểu Ngạo. Xong tiểu Dụ phụ anh Bảo chọc mông Hàm Hàm. 1 đánh 1 không thắng nổi đâu. 2 đánh 1 mới nổi cơ. Yay da chéo chéo chéo... "
" Bớt nháo nhào lại. Chúng ta đi mướn khách sạn trước xong đi chơi. "
Cố Hàm khụy thấp xuống cõng Trang Bảo lên, cậu vui vẻ huơ tay múa chân.
" Yea yea đi chơi, đi chơi. Hàm Hàm là ông chồng tốt nhất thế gian. Hàm Hàm mua kem cho Bảo Bảo nha. Chỗ kia có bán kem kìa. Em muốn ăn kem trà xanh. Cây to nhất cơ. "
Vợ chồng Cố Ngạo, Trang Dụ nắm tay đi từ từ ở đằng sau. Anh xoay qua hỏi cậu:
" Bà xã có muốn anh cõng em không? Lâu quá anh chưa có cõng em a. Em còn nhớ lần trước anh cũng giúp em lấy lại tiền không? Ây da, anh đây cũng cõng em đi cả chặn đường về nhà đó. Hắc hắc, nhằm nỗi qua hôm sau anh bị sốt luôn mới ghê. "
" Nhớ chứ... Những kĩ niệm đó em nào nỡ quên. Phải công nhận thời gian trôi qua nhanh thật. Mới đó mà đã hơn ba năm rồi. Tiểu Minh, tiểu Tinh sắp lên tiểu học, hồi chưa gặp anh tụi nhỏ ngoan ngoãn, đáng yêu quá trời, cái gì cũng baba con phụ baba nha, con nhường cho baba nè. Gặp anh rồi tụi nhỏ lại biến thành sói con, cha ơi baba cần ăn cơm, cha ơi baba nhớ cha, cha ơi baba muốn đảo chính... "
" Hắc hắc! Cái này không trách anh được. Lúc tụi nhỏ chưa biết anh là cha đã muốn ship anh với em thành đôi rồi. Cái đó tụi nhỏ chỉ chờ điều kiện thích hợp để bộc phát sói tính thôi. Con nít nó có cảm nhận vô cùng chính xác nhá. Trên đời này chỉ một mình anh mới xứng làm chồng của em. "
Trang Dụ mắt phiếm hồng, úp mặt vào ngực anh:
" Phải là em may mắn lắm mới được gả cho anh. Hơn hai mươi năm em làm đủ chuyện xấu vậy mà cuộc đời em lại không xấu như em tưởng. "
Vợ anh lại nghĩ lung tung nữa rồi, vợ anh đâu có làm gì xấu đâu. Hồi xưa do cách giáo dục không tốt với tính tình chẻ trâu tí thôi chớ vợ anh tốt bụng cực kì. Nói về xấu không ai qua nổi anh đâu. Hắc hắc, trăng hoa chọc ghẹo thiên hạ, gây nghiệp từ nhỏ cho tới lớn. Nhân cơ hội xúc động đậy thế này, chọc ghẹo vợ tí cho vui nhà vui cửa.
" Em nói anh tốt vậy thì từ này em đừng đòi đảo chính nữa, an an ổn ổn phục vụ anh đêm đêm ha. Hắc hắc! Anh kinh nghiệm tình trường trong lăn giường không thiếu đâu. "
Cậu đỏ mặt, đánh yêu anh mấy cái đỡ nhột trong người.
" Anh đáng ghét! Việc gì nhượng bộ anh được chứ đảo chính thì đừng mơ. Em đây phải có một lần lên ngôi vị công mới được. Nằm dưới riếc đau lắm còn phải sinh con đẻ cái cho anh nữa chứ. Biết đâu được anh cũng có thiên phú sinh con cho em. Cái gì cũng pharit hử một lần cho biết. Hừ hừ... "
Đâu phải cái gì muốn thử cũng được đâu em. Hắc hắc! Bà xã thật là ảo tưởng sức mạnh. Em cứ mặt sức ảo tưởng, anh đây càng ra sức dạy dỗ em nên người.
...............n...............:))
Cà khịa khôn tốt cho sức khỏe nhưng mà vui.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.