Chương 16: Đi Xa
Tiểu Thạc Thử 5030
02/11/2022
Cửa hàng rau dưa đã ổn định, tu vi cũng đã tiến vào đến tầng thứ hai, cô cùng Khương Trí cảm thấy có thể bắt đầu bước tiếp theo trong kế hoạch.
Đầu tiên, hai người phiếu nước đi nhà máy nước, nhận nước khoáng trở về, công nhân trong nhà máy thấy hai người tới rất nhiều lần trong một ngày, liền nhận ra hai người. Liền tò mò hỏi Khương Trí:
- Hai người nhận một lúc nhiều nước như vậy làm gì a?
Khương Trí liền qua loa nói với hắn:
- Này không phải phúc lợi của đơn vị chúng ta sao, mỗi công nhân đều có. Chúng tôi chính là anh em công nhân nhờ tới kéo nước. Nước kéo về đến đơn vị rồi phân chia, tránh từng người từng người đến phà máy nhận nước, đỡ phiền toái.
Cũng không biết công nhân nhà máy nước có tin Khương Trí hay không nói, hai người nhận nước xong, liền trở về.
Tiếp theo hai người lại mua thêm 200 thùng nhựa loại 50 lít, đặt vào nhẫn để dự phòng. Cuối cùng liền bắt đầu kế hoạch đi xa một lần.
Hai người dự định 5-1 này đi Y thị một chuyến.
Khương Trí có một dì nhỏ tên Lý Thục Cúc, cùng chú nhỏ là Lữ Khánh kết hôn, sau đó liền đi tới quê nhà của chú nhỏ ở Y thị. Nơi đó là một vùng núi, nhà hắn ở dưới chân núi, gần đó còn có một lâm trường. Đều nói dựa núi ăn núi, nhà dì nhỏ một nhà cũng là dựa vào bán một ít thổ sản vùng núi để kiếm tiền. Mỗi năm dì nhỏ đều gửi cho mẹ Khương một ít mộc nhĩ cùng hạt thông thổ sản vùng núi, có thời gian cũng tới D thị thăm mẹ Khương.
Nghe mẹ Khương nói một nhà dì nhỏ trước kia cũng rất khổ, muốn kiếm tiền thì phải lên núi làm việc. Những thổ sản vùng núi kia, lái buôn cũng không thu mua nhiều, cho nên trong nhà điều kiện vẫn luôn bình thường. Nhưng mấy năm nay chính sách tốt, mọi người cũng biết đến thổ sản ở đó tốt, chỗ nhà dì nhỏ còn được dạy về trồng các loại mộc nhĩ, chăm sóc rừng thông, cho nên hiện tại sinh hoạt càng ngày càng tốt hơn.
Hai người muốn đi trong núi nhìn xem, xem có thể mua được số lượng lớn thổ sản vùng núi hay không.
Nhưng nguồn cung cấp rau dưa cho cửa hàng lại là vấn đề. Cuối cùng hai người thuê một cái kho lạnh, đem đồ ăn đặt vào bên trong, này đó đồ ăn đủ bán trong một tháng. Lại mướn một cái xe vận tải nhỏ, mỗi ngày vào sáng để ba Khương đi theo chở hàng về, tài xế xe vận tải kiêm nhiệm công khuân vác. Con trai liền phó thác cho ba mẹ Khúc.
An bài xong tất cả mọi chuyện, hai người mang theo tất cả tiền tiết kiệm trong nhà cùng tiền kiếm được từ cửa hàng rau dưa trong một tháng, tổng cộng 120 vạn tiền mặt, lái xe xuất phát.
Dọc theo đường đi, bởi vì là pháp định vào ngày nghỉ, đường cao tốc không thu phí, cho nên hai người chỉ cần đến trạm xăng dầu liền quẹo vào mua thêm hai thùng xăng cùng dầu diesel, những này đó không thể được lượng lớn trong một lần, chỉ có thể xé lẻ góp nhặt. Ở nơi có thôn trang, cũng lái xe đi xuống. Bởi vì hai người muốn vào thôn mua một ít gia cầm, bãi cỏ trong không gian của cô vẫn luôn trống không, Khương Trí sớm đã đem hàng rào cùng chuồng gà gì đó đều bố trí tốt, chỉ chờ mang các loại gia cầm vào nuôi.
Hai người mua được 30 con gà con, 4 con gà mái nhỏ đang lúc đẻ trứng, một con gà trống ngẩng đầu ưỡn ngực. 10 con vịt cùng 10 con ngỗng. Heo nhỏ thì chỉ mua 4 con, hai trống hai nái. Mua 10 con dê, nửa đực và nửa cái. Mua 4 con bê, một con đực, ba con cái. Theo yêu cầu mạnh mẽ của cô, hai người đã mua thêm 4 con lừa, không phải nói rồng trên trời, lừa dưới đất sao, hai người đều là vì chất lượng sinh hoạt về sau, mới mua mấy đầu. Cái này thật khó mua, bây giờ lừa có rất ít người nuôi, lừa nhỏ cũng rất ít, lừa lớn thì người ta lại không muốn bán, thật không dễ dàng.
Vốn dĩ nông thôn còn có nhà nuôi con thỏ, nhưng cô sợ nó đào đất trong không gian thành cái động, liền không dám mua. Quay đầu chỉ mua hai con chó nhỏ ngốc nghếch, tương lai sẽ trông vào nó để dưỡng lão.. Cô đem bọn chúng đê vào trong sân trước nhà gỗ.
Ở nông thôn cô nhìn thấy có nhà nuôi cá, liền phân chủng loại mua thêm một ít, hố nước trong không gian của cô quá nhỏ, cũng đã nuôi quá nhiều cá, trước đó cá trích đã đẻ trứng sau, cô liền vớt chúng lên, đặt vào trong nhẫn, hiện tại cá trích trong vũng nước cũng không biết là đời thứ mấy.
Một đường này đi đi dừng dừng, tuy rằng đi chậm trễ không ít, nhưng thu hoạch lại rất lớn. Hai người thay nhau tiến vào không gian, tu luyện ( buổi tối khi nghỉ ngơi liền song tu ), nhặt trứng gà, trứng vịt, trứng ngỗng, cho chó con ăn ( lấy cá làm thức ăn ), thu hoạch rau dưa.
Ở trên đường đi 6 ngày, hai người mới chạy đến Y thị.
Dì nhỏ ở nhà chờ hai người đã nóng vội, cho rằng bọn họ ở trên đường xảy ra chuyện gì, sau đó gọi điện thoại biết hai người bọn họ là vừa đi vừa chơi, mới yên lòng.
Bà ấy chuẩn bị cho hai người thật nhiều ăn ngon, có chiên trứng hương xuân, rau rừng dại xào, thịt khô xào măng, tiểu kê (gà) hầm nấm, trứng gà tiểu bổn xào mộc nhĩ, thịt thỏ xào cay, đây đều là đặc sản của nơi này. Cô cũng bất chấp lần đầu tiên đến nhà người khác làm khách hẳn là nên câu nệ khách khí lễ nghĩa một chút, cô một hơi ăn ba chén cơm lớn, ăn đến miệng bóng nhẫy, đầy hương, Khương Trí lấy ra bình rượu dâu tây hai người mang đến tặng chú nhỏ, cùng chú nhỏ uống xoàng mấy chén.
Chú nhỏ uống vài chén rượu sau liền hoàn toàn buông lỏng, cùng hai người nói rất nhiều chuyện trong núi, nói năm đó ông cơ trí dũng cảm như thế nào như thế nào, ở trong núi sâu chạy trốn khỏi gấu lớn( kỳ thật chính là bò lên cây, đợi gấu bỏ đi. ), nói nhà bọn họ có bao cây tùng, bao nhiêu hạt thông, nói mộc nhĩ nhà bọn họ năm trước bán được nhiều ít bao nhiêu tiền. Uống thẳng đến trời tối, ông mới dừng lại những lời dong dài, dì nhỏ ngại ông mất mặt, nhưng hai người thực thích nghe, bởi vì bọn họ có mục đích mà tới, đây chính là đang dò hỏi quân tình. Nghe nhiều biết nhiều, hai người mới có thể biết nên đi nơi nào thu thập đồ cần thiết.
Sáng sớm hôm sau, lúc dì nhỏ nấu cơm, Khúc Nghệ liền đi tới làm trợ thủ cho bà, thuận tiện học tập cách dùng bệ bếp cùng bếp củi như thế nào.
Cô nhìn dì nhỏ cho từng khối đầu gỗ vào trong bếp, liền hỏi:
- Dì nhỏ, củi ở nơi này đều là đầu gỗ sao? Này thật lãng phí a, trên núi không phải có nhánh cây sao?
- Nào có thời gian đi nhặt nhánh cây kia a, chúng ta nơi này có nhiều cây, còn gần lâm trường, đầu gỗ còn có thể thiếu sao, lại nói cái này cháy tốt hơn nhánh cây.
Dì nhỏ không để trong lòng nói.
Thật là quá xa xỉ, lúc Khương Trí cùng cô muốn mở cửa hàng rau dưa, mua một ít gỗ để làm kệ hàng cùng chuồng gà, cái kia thật quý a, sớm biết nơi này có nhiều gỗ như vậy, hai người đã tới đây một chuyến trước, có phải là tiết kiệm được chút tiền hay không. Cô nhìn đầu gỗ mà dì nhỏ đốt đều tốt hơn gỗ mà Khương Trí mua, bọn họ có thể không mất phí chuyên chở. Thật là, ngẫm lại hai người đã dùng nhiều tiền ra ngoài như vậy liền đau lòng a.
Khương Trí nhìn bộ dáng rối rắm kia của cô, liền biết lòng cô suy nghĩ cái gì, liền nói:
- Dì nhỏ, đến lâm trường mua đầu gỗ có được không?
- Cháu muốn mua đầu gỗ làm gì?
Dì nhỏ nghi vấn nhìn Khương Trí.
- Không phải, cháu không mua, cháu chính là hỏi một chút.
Khương Trí nghĩ, cái này chính là để cho vợ anh an tâm đi..
- Nếu mua đầu gỗ nhỏ, thì để chú cháu tìm người là được, nhưng nếu là muốn mua nhiều, liền không được.
Dì nhỏ nhìn ra Khương Trí không phải muốn mua bó củi, liền an tâm.
Khương Trí nhìn cô, ánh mắt giống như đang nói, "Nhìn xem đi, đầu gỗ không phải muốn mua là có thể mua."
Ăn qua cơm sáng, hai người không để dì nhỏ đi cùng, nói tự mình đi dạo quanh quanh. Dì nhỏ cũng rất bận, sắp gieo trồng mộc nhĩ, bà phải chuẩn bị tốt rất nhiều đồ, cho nên liền đồng ý.
Hai người nắm tay nhau ra cửa đi dạo tới dạo lui, lái xe đi tới trong huyện, cũng không sợ đi lạc, bởi vì chỉ có một con đường. Tối qua, hai người đã nghe chú nhỏ nói, trong huyện có viện nghiên cứu công nghệ nông nghiệp bán các loại nấm, tất cả đều đã được xử lý, người mua chỉ cần cầm về nhà rồi đặt vào đầu gỗ mục là được. Đương nhiên nếu muốn được mùa, lúc nuôi trồng còn phải chú ý hoàn cảnh độ ấm, độ ẩm, sâu bệnh ..v..v.
Hai người nghĩ có thể mua chút mộc nghĩ đã được xử lý tốt hay không, tự mình trồng trong không gian. Cho nên hai người liền đi tới viện nghiên cứu công nghệ nông nghiệp trong huyện.
Ban đầu, nhân viên công tác ở đó thấy hai người không giống nông dân cũng liền không để, hai người hỏi hắn, hắn trả lời cũng rất đơn giản, thẳng đến khi hai người lơ đãng lộ ra một tá tiền ở trước mặt hắn, nói với hắn rằng bọn họ muốn gieo trồng 10 mẫu mộc nhĩ đen, hắn mới biến thành nhiệt tình, kỹ càng tỉ mỉ giảng giải chủng loại mộc nhĩ cho hai người, phương pháp gieo trồng này nọ, còn nói các loại kỹ thuật gieo trồng nấm, hai người đều thật hứng thú.
Cuối cùng, cô quyết định chọn trồng mộc nhĩ đen cho 10 mẫu đất, cùng các loại nấm khác, nhân viên công tác còn đáp ứng cho hai người một đĩa quang, bên trong có cách hướng dẫn gieo trồng. Hai người giao tiền trả trước, hẹn thời gian lấy hàng hóa, rồi liền rời đi.
Đầu tiên, hai người phiếu nước đi nhà máy nước, nhận nước khoáng trở về, công nhân trong nhà máy thấy hai người tới rất nhiều lần trong một ngày, liền nhận ra hai người. Liền tò mò hỏi Khương Trí:
- Hai người nhận một lúc nhiều nước như vậy làm gì a?
Khương Trí liền qua loa nói với hắn:
- Này không phải phúc lợi của đơn vị chúng ta sao, mỗi công nhân đều có. Chúng tôi chính là anh em công nhân nhờ tới kéo nước. Nước kéo về đến đơn vị rồi phân chia, tránh từng người từng người đến phà máy nhận nước, đỡ phiền toái.
Cũng không biết công nhân nhà máy nước có tin Khương Trí hay không nói, hai người nhận nước xong, liền trở về.
Tiếp theo hai người lại mua thêm 200 thùng nhựa loại 50 lít, đặt vào nhẫn để dự phòng. Cuối cùng liền bắt đầu kế hoạch đi xa một lần.
Hai người dự định 5-1 này đi Y thị một chuyến.
Khương Trí có một dì nhỏ tên Lý Thục Cúc, cùng chú nhỏ là Lữ Khánh kết hôn, sau đó liền đi tới quê nhà của chú nhỏ ở Y thị. Nơi đó là một vùng núi, nhà hắn ở dưới chân núi, gần đó còn có một lâm trường. Đều nói dựa núi ăn núi, nhà dì nhỏ một nhà cũng là dựa vào bán một ít thổ sản vùng núi để kiếm tiền. Mỗi năm dì nhỏ đều gửi cho mẹ Khương một ít mộc nhĩ cùng hạt thông thổ sản vùng núi, có thời gian cũng tới D thị thăm mẹ Khương.
Nghe mẹ Khương nói một nhà dì nhỏ trước kia cũng rất khổ, muốn kiếm tiền thì phải lên núi làm việc. Những thổ sản vùng núi kia, lái buôn cũng không thu mua nhiều, cho nên trong nhà điều kiện vẫn luôn bình thường. Nhưng mấy năm nay chính sách tốt, mọi người cũng biết đến thổ sản ở đó tốt, chỗ nhà dì nhỏ còn được dạy về trồng các loại mộc nhĩ, chăm sóc rừng thông, cho nên hiện tại sinh hoạt càng ngày càng tốt hơn.
Hai người muốn đi trong núi nhìn xem, xem có thể mua được số lượng lớn thổ sản vùng núi hay không.
Nhưng nguồn cung cấp rau dưa cho cửa hàng lại là vấn đề. Cuối cùng hai người thuê một cái kho lạnh, đem đồ ăn đặt vào bên trong, này đó đồ ăn đủ bán trong một tháng. Lại mướn một cái xe vận tải nhỏ, mỗi ngày vào sáng để ba Khương đi theo chở hàng về, tài xế xe vận tải kiêm nhiệm công khuân vác. Con trai liền phó thác cho ba mẹ Khúc.
An bài xong tất cả mọi chuyện, hai người mang theo tất cả tiền tiết kiệm trong nhà cùng tiền kiếm được từ cửa hàng rau dưa trong một tháng, tổng cộng 120 vạn tiền mặt, lái xe xuất phát.
Dọc theo đường đi, bởi vì là pháp định vào ngày nghỉ, đường cao tốc không thu phí, cho nên hai người chỉ cần đến trạm xăng dầu liền quẹo vào mua thêm hai thùng xăng cùng dầu diesel, những này đó không thể được lượng lớn trong một lần, chỉ có thể xé lẻ góp nhặt. Ở nơi có thôn trang, cũng lái xe đi xuống. Bởi vì hai người muốn vào thôn mua một ít gia cầm, bãi cỏ trong không gian của cô vẫn luôn trống không, Khương Trí sớm đã đem hàng rào cùng chuồng gà gì đó đều bố trí tốt, chỉ chờ mang các loại gia cầm vào nuôi.
Hai người mua được 30 con gà con, 4 con gà mái nhỏ đang lúc đẻ trứng, một con gà trống ngẩng đầu ưỡn ngực. 10 con vịt cùng 10 con ngỗng. Heo nhỏ thì chỉ mua 4 con, hai trống hai nái. Mua 10 con dê, nửa đực và nửa cái. Mua 4 con bê, một con đực, ba con cái. Theo yêu cầu mạnh mẽ của cô, hai người đã mua thêm 4 con lừa, không phải nói rồng trên trời, lừa dưới đất sao, hai người đều là vì chất lượng sinh hoạt về sau, mới mua mấy đầu. Cái này thật khó mua, bây giờ lừa có rất ít người nuôi, lừa nhỏ cũng rất ít, lừa lớn thì người ta lại không muốn bán, thật không dễ dàng.
Vốn dĩ nông thôn còn có nhà nuôi con thỏ, nhưng cô sợ nó đào đất trong không gian thành cái động, liền không dám mua. Quay đầu chỉ mua hai con chó nhỏ ngốc nghếch, tương lai sẽ trông vào nó để dưỡng lão.. Cô đem bọn chúng đê vào trong sân trước nhà gỗ.
Ở nông thôn cô nhìn thấy có nhà nuôi cá, liền phân chủng loại mua thêm một ít, hố nước trong không gian của cô quá nhỏ, cũng đã nuôi quá nhiều cá, trước đó cá trích đã đẻ trứng sau, cô liền vớt chúng lên, đặt vào trong nhẫn, hiện tại cá trích trong vũng nước cũng không biết là đời thứ mấy.
Một đường này đi đi dừng dừng, tuy rằng đi chậm trễ không ít, nhưng thu hoạch lại rất lớn. Hai người thay nhau tiến vào không gian, tu luyện ( buổi tối khi nghỉ ngơi liền song tu ), nhặt trứng gà, trứng vịt, trứng ngỗng, cho chó con ăn ( lấy cá làm thức ăn ), thu hoạch rau dưa.
Ở trên đường đi 6 ngày, hai người mới chạy đến Y thị.
Dì nhỏ ở nhà chờ hai người đã nóng vội, cho rằng bọn họ ở trên đường xảy ra chuyện gì, sau đó gọi điện thoại biết hai người bọn họ là vừa đi vừa chơi, mới yên lòng.
Bà ấy chuẩn bị cho hai người thật nhiều ăn ngon, có chiên trứng hương xuân, rau rừng dại xào, thịt khô xào măng, tiểu kê (gà) hầm nấm, trứng gà tiểu bổn xào mộc nhĩ, thịt thỏ xào cay, đây đều là đặc sản của nơi này. Cô cũng bất chấp lần đầu tiên đến nhà người khác làm khách hẳn là nên câu nệ khách khí lễ nghĩa một chút, cô một hơi ăn ba chén cơm lớn, ăn đến miệng bóng nhẫy, đầy hương, Khương Trí lấy ra bình rượu dâu tây hai người mang đến tặng chú nhỏ, cùng chú nhỏ uống xoàng mấy chén.
Chú nhỏ uống vài chén rượu sau liền hoàn toàn buông lỏng, cùng hai người nói rất nhiều chuyện trong núi, nói năm đó ông cơ trí dũng cảm như thế nào như thế nào, ở trong núi sâu chạy trốn khỏi gấu lớn( kỳ thật chính là bò lên cây, đợi gấu bỏ đi. ), nói nhà bọn họ có bao cây tùng, bao nhiêu hạt thông, nói mộc nhĩ nhà bọn họ năm trước bán được nhiều ít bao nhiêu tiền. Uống thẳng đến trời tối, ông mới dừng lại những lời dong dài, dì nhỏ ngại ông mất mặt, nhưng hai người thực thích nghe, bởi vì bọn họ có mục đích mà tới, đây chính là đang dò hỏi quân tình. Nghe nhiều biết nhiều, hai người mới có thể biết nên đi nơi nào thu thập đồ cần thiết.
Sáng sớm hôm sau, lúc dì nhỏ nấu cơm, Khúc Nghệ liền đi tới làm trợ thủ cho bà, thuận tiện học tập cách dùng bệ bếp cùng bếp củi như thế nào.
Cô nhìn dì nhỏ cho từng khối đầu gỗ vào trong bếp, liền hỏi:
- Dì nhỏ, củi ở nơi này đều là đầu gỗ sao? Này thật lãng phí a, trên núi không phải có nhánh cây sao?
- Nào có thời gian đi nhặt nhánh cây kia a, chúng ta nơi này có nhiều cây, còn gần lâm trường, đầu gỗ còn có thể thiếu sao, lại nói cái này cháy tốt hơn nhánh cây.
Dì nhỏ không để trong lòng nói.
Thật là quá xa xỉ, lúc Khương Trí cùng cô muốn mở cửa hàng rau dưa, mua một ít gỗ để làm kệ hàng cùng chuồng gà, cái kia thật quý a, sớm biết nơi này có nhiều gỗ như vậy, hai người đã tới đây một chuyến trước, có phải là tiết kiệm được chút tiền hay không. Cô nhìn đầu gỗ mà dì nhỏ đốt đều tốt hơn gỗ mà Khương Trí mua, bọn họ có thể không mất phí chuyên chở. Thật là, ngẫm lại hai người đã dùng nhiều tiền ra ngoài như vậy liền đau lòng a.
Khương Trí nhìn bộ dáng rối rắm kia của cô, liền biết lòng cô suy nghĩ cái gì, liền nói:
- Dì nhỏ, đến lâm trường mua đầu gỗ có được không?
- Cháu muốn mua đầu gỗ làm gì?
Dì nhỏ nghi vấn nhìn Khương Trí.
- Không phải, cháu không mua, cháu chính là hỏi một chút.
Khương Trí nghĩ, cái này chính là để cho vợ anh an tâm đi..
- Nếu mua đầu gỗ nhỏ, thì để chú cháu tìm người là được, nhưng nếu là muốn mua nhiều, liền không được.
Dì nhỏ nhìn ra Khương Trí không phải muốn mua bó củi, liền an tâm.
Khương Trí nhìn cô, ánh mắt giống như đang nói, "Nhìn xem đi, đầu gỗ không phải muốn mua là có thể mua."
Ăn qua cơm sáng, hai người không để dì nhỏ đi cùng, nói tự mình đi dạo quanh quanh. Dì nhỏ cũng rất bận, sắp gieo trồng mộc nhĩ, bà phải chuẩn bị tốt rất nhiều đồ, cho nên liền đồng ý.
Hai người nắm tay nhau ra cửa đi dạo tới dạo lui, lái xe đi tới trong huyện, cũng không sợ đi lạc, bởi vì chỉ có một con đường. Tối qua, hai người đã nghe chú nhỏ nói, trong huyện có viện nghiên cứu công nghệ nông nghiệp bán các loại nấm, tất cả đều đã được xử lý, người mua chỉ cần cầm về nhà rồi đặt vào đầu gỗ mục là được. Đương nhiên nếu muốn được mùa, lúc nuôi trồng còn phải chú ý hoàn cảnh độ ấm, độ ẩm, sâu bệnh ..v..v.
Hai người nghĩ có thể mua chút mộc nghĩ đã được xử lý tốt hay không, tự mình trồng trong không gian. Cho nên hai người liền đi tới viện nghiên cứu công nghệ nông nghiệp trong huyện.
Ban đầu, nhân viên công tác ở đó thấy hai người không giống nông dân cũng liền không để, hai người hỏi hắn, hắn trả lời cũng rất đơn giản, thẳng đến khi hai người lơ đãng lộ ra một tá tiền ở trước mặt hắn, nói với hắn rằng bọn họ muốn gieo trồng 10 mẫu mộc nhĩ đen, hắn mới biến thành nhiệt tình, kỹ càng tỉ mỉ giảng giải chủng loại mộc nhĩ cho hai người, phương pháp gieo trồng này nọ, còn nói các loại kỹ thuật gieo trồng nấm, hai người đều thật hứng thú.
Cuối cùng, cô quyết định chọn trồng mộc nhĩ đen cho 10 mẫu đất, cùng các loại nấm khác, nhân viên công tác còn đáp ứng cho hai người một đĩa quang, bên trong có cách hướng dẫn gieo trồng. Hai người giao tiền trả trước, hẹn thời gian lấy hàng hóa, rồi liền rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.