Chương 28: Tụ Họp
Tiểu Thạc Thử 5030
02/11/2022
Định ra thời gian liên hoan, mấy ngày kế tiếp hai người liền xuống tay chuẩn bị.
Chuẩn bị cái gì đâu, chủ yếu là lấy đồ trong không gian, cho nên mấy ngày nay hai người ở trên mạng học tập phương pháp đồ tể, để hạ thủ với heo dê bò trâu trong không gian.
Vì để khống chế số lượng vật nuôi bên trong không gian, hai người đã áp dụng phương pháp khôn sống mống chết, đem những con gà vịt ngỗng không thể phát huy giá trị tự thân đi thịt. Đem những con heo dê bò trâu chỉ biết đánh nhau ẩu đả, không lao động gì, làm thịt.
Bởi vậy Khương trí đối với việc thịt các loại súc vật đều có kinh nghiệm quý giá, cũng tiếp tục phát dương quang đại sau này.
Mấy ngày này, cô cũng không nhàn rỗi, ở trong không gian trừ bỏ tu luyện chính là không ngừng tách dầu trà ( cô nghĩ không tu luyện, nhưng Khương trí không cho ). Cũng không biết là hai người mua được loại cây tốt, hay là không gian quá biến thái, cây dầu trà không cần nghỉ ngơi, cô mới hái xong một lượt, thì đợt mới đã ra tới. Cô phi thường buồn bực! Cô còn nghĩ nếu chúng nó có thể tự mình rơi từ trên cây xuống dưới, xếp thành một đống, cô sẽ thật cao hứng.
Mặc kệ cô đối với cây dầu trà có bao nhiêu rối rắm, cô cũng không thể nhìn hạt dầu trà treo ở trên cây mà không đi hái. Bởi vậy, so với buồn bực, cô càng sợ đau lòng. Ô ~ ô ~ ô ~, cô như thế nào mệnh khổ như vậy a, thật vất vả mới có được cái không gian còn vất vả như vậy.
Tới rồi ngày đó tụ hội, Khương trí từ sớm đã bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu cơm. Hôm nay có hơn 10 người lớn, 3 đứa nhỏ, cho nên hai người quyết định liền làm 10 món ăn, mỗi món ăn đều là đồ tốt cho sức khỏe.
Cô chuẩn bị làm khấu giò, thịt dê nồi tử, thăn bò xào ớt, canh gà nấm dại, thịt kho tàu, cá trích, bông cải xanh xào tỏi, rau trộn, khoai tây cùng thịt ngỗng nướng, ruột già xào, cuối cùng còn suy xét đến món yêu thích của những đứa nhỏ, liền làm khoai lang nướng.
Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều là đồ không gian sản xuất, phi thường an toàn cho sức khỏe.
Có vài món thức ăn làm tương đối chậm, ví dụ như canh gà nấm dại cùng khoai tây thịt ngỗng nướng, hai người liền dùng nồi sắt ở trong không gian đặt lên bếp củi hầm, hương vị so với khí gas thì ăn ngon hơn. ( lúc ở nhà dì nhỏ, hai người đã học cách sử dụng bệ bếp )
Không đến giữa trưa, thân thích đều tới, hai người cũng gọi điện thoại cho ba mẹ Khương, để bọn họ đóng cửa hàng rồi tới nhà hai người ăn cơm.
Ngoài ý muốn chính là, nhà chị hai cô không chỉ là ba người một nhà bọn họ tới, còn mang theo hai người phụ nữ xa lạ tới.
Thoạt nhìn hình như là mẹ con, đều trang điểm hoa hòe lộng lẫy. Tuổi lớn thì đánh phấn đến mặt trắng bệch, dáng người có chút mập, mặc một kiện áo gió đỏ thẫm, quần màu hồng cánh sen, giày da màu đỏ, chân có chút thô, giày da bị bà ta căng có chút biến hình, khóa kéo còn chưa kéo lên hết. Từ bề ngoài nhìn vào, chính là một chữ tục.
Người tuổi trẻ chính là một cô gái không tệ, dáng người không tồi, làn da có chút ngăm, ăn mặc vẫn là tương đối bình thường, chính cái túi trên tay cô ta có chút quen mắt, hình như là anh rể hai đi Hong Kong công tác mua về cho chị hai cô, là hàng hiệu. Lúc cô ta nhìn hai người khúc Nghệ thực bình thường, tươi cười điềm tĩnh, nhưng là cô cảm giác lúc cô ta nhìn Khương trí có chút không giống, trong ánh mắt mang theo một ít kinh diễm, lúc cười với Khương trí, trên mặt còn mang theo gì đó.
Giới thiệu một chút mới biết được đây là cô hai của anh rể hai cùng con gái bà ta. Cô cảm thấy rất kỳ quái, đây là tụ hội gia đình bọn họ, hai người đó tới làm gì. Bất quá người tới là khách, cô cũng không thể đuổi người đi đúng không, hơn nữa tính ra đều là thân thích.
Chờ chị hai cô đi cùng tới phòng bếp, hai người mới biết được là chuyện gì.
Nguyên lai cô hai của anh rể hai, Vương Phượng Cầm cùng chồng ly hôn, liền mang theo con gái 17 tuổi Lý Ngọc Kiều tới nhà anh trai của ba ta, cũng chính là nhà ba của anh rể hai, chị của chị hai.
Lúc bọn họ vừa tới còn đỡ, biết mình là khách, lúc ở nhà sẽ giúp đỡ làm một ít việc nhà. Anh rể hai còn tìm hai phần công việc tạm thời ở đơn vị cho bọn họ, nhưng không bao lâu bọn họ liền ngại mệt không làm, còn nói công việc tạm thời, thanh danh không dễ nghe, về sau sẽ ảnh hưởng đến chuyện Lý Ngọc Kiều tìm đối tượng.
Trước đó không lâu lại cho rằng nhà chồng chị hai quá nhỏ, bọn họ ở không tiện, liền nói với ba Vương muốn đi tới nhà anh rể hai, Vương húc ở, mẹ Vương tuy rằng không muốn để bọn họ làm phiền con trai, nhưng bà thật sự chịu không nổi đôi mẹ con này, không thèm nhìn bọn họ, liền đồng ý.
Cho nên hiện tại đôi mẹ con này ở nhà chị hai, lúc bắt đầu còn có chút thu liễm, nhưng là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, không tới mấy ngày liền lộ nguyên hình tất.
Ở nhà chị hai cô giống như là một tôn Phật. Cơm không làm, còn bắt bẻ đồ ăn thiếu thịt, làm không ngon.
Quần áo không giặt, quần áo dơ đều ném hết vào máy giặt, nói là để lúc chị hai cô giặt quần áo thuận tiện liền giặt sạch.
Trong tay hai mẹ con bà ta không có tiền cho nên rất ít khi ra ngoài, một người từ sớm đến tối bá chiếm TV, một người thì ôm máy tính mỗi ngày cùng người ta nói chuyện phiếm. Ở nhà chị hai cô cực kỳ tùy tiện, ăn mặc mọi thứ đề quăng tán loạn, lúc vào phòng chị hai Khúc trước nay đều không biết gõ cửa.
Nếu ở nhà muốn ăn cái gì, liền gọi điện thoại cho chị hai Khúc, để chị ấy tan tầm mang về.
Làm chị hai cô phát phiền cũng không có biện pháp. Cũng từng nói với anh rể hai việc này, muốn cho hia người bọn họ trở về nhà họ Vương. Nhưng là anh rể hai đối với này đó không hiểu nhiều, hắn mỗi ngày đều đi làm ở bên ngoài, hai người cô hai nhà hắn có việc cũng chỉ tìm chị hai Khúc, việc nhà cũng đều là chị ấy làm, cho nên anh rể hai tuy rằng biết chuyện này, nhưng hiểu biết không sâu, không thể lý giải việc chị hai Khúc với bọn họ căm thù đến tận xương tuỷ. Hắn cho rằng mặc kệ thế nào, đây cũng là cô hai ruột của hắn, bọn họ làm tiểu bối có thể chiếu cố chút.
Hôm nay, biết một nhà chị hai cô muốn đi nhà em mở cửa hàng rau dưa kia để ăn cơm, liền tỏ vẻ muốn đi cùng. Bắt đầu chị hai Khúc không đáp ứng, người một nhà bọn họ tụ hội, mẹ con cô hai họ Vương này là người ngoài, nếu đi thì tính là gì. Nhưng anh rể hai nhìn đến biểu tình ủy khuất của Lý Ngọc Kiều, liền nói chi hai Khúc, đều là thân thích, mang theo đi em gái đi cũng sẽ không để ý. Cứ như vậy mẹ con bà ta liền đi tới nhà cô.
Đối với mẹ con cô hai nhà họ Vương, trong lòng cô không thích nổi, cô cũng thực không chào đón hai người bọn họ, nhưng tựa như anh rể hai nói, khách nhân là bọn họ mang đến, cũng không làm ra chuyện gì khiến người ta oán giận ở nhà cô, cũng không thể đuổi bọn họ đi được a.
Nghĩ dù sao cũng chỉ là một bữa cơm, về sau cũng không có giao thoa gì, chỉ là khổ cho chị hai Khúc.
Giữa trưa, lúc chính thức bắt đầu ăn cơm, trên bàn là 10 món ăn, 12 người lớn. Vốn dĩ cái bàn làm không dưới, nhưng đông người đành phân bàn, bọn họ liền muốn cho Lý ngọc ngồi cùng mấy đứa nhỏ ở trên bàn trà ăn, nhưng cô hai Vương không đồng ý, nói là Lý Ngọc Kiều nhát gan, sợ người lạ, chỉ có thể ngồi cùng bà ta. Không có biện pháp, bà cơm nhà cô chỉ có thể ngồi 10 người, cuối cùng ngồi 12 người.
Bắt đầu ăn cơm sau, mấy người đều phát hiện cô hai Vương kia thật cực phẩm. Lúc bà ta ăn cơm không có một chút lễ nghi bàn ăn, ngay cả con trai cô mà bà ta còn không bằng.
Vừa mới bắt đầu ăn, bà ta thật giống như đã không được ăn cơm, cầm đũa liền hùng hổ gắp, không chỉ gắp vào bát mình, bà ta còn gắp đầy một bát thịt cho con gái.
Lý Ngọc Kiều giống như ngượng ngùng nhìn về phía Khương trí nói:
- Ngượng ngùng, mẹ tôi lâu lắm rồi không được ăn đồ ngon, mới kích động như vậy.
Lời này thế nhưng có ý tứ, cô ta đây là khen Khương trí làm cơm ăn ngon, hay là nói chị hai Khúc bình thường đều ngược đãi hai mẹ con cô ta, không làm đồ ăn ngon cho cô ta. Còn có, lúc nói cái này, vì sao cô ta lại nói với Khương trí, làm khách nếu muốn giải thích gì đó không phải nên hướng về nữ chủ nhân là cô sao?
Cô gái này tâm nhãn không ít a, giống người Vương gia.
Sau đó bọn họ có thể là ăn đã miệng rồi, rốt cuộc không ăn ngấu nghiến nữa, nhưng vẫn không có giảm bớt tra tấn mấy người khúc Nghệ. Tốc độ ăn của cô hai họ Vương chậm lại, nhưng lúc bà ta gắp đồ ăn, miệng bẹp bẹp tặc vang, ăn xong, liền đem cho đũa vào trong miệng mút, sau đó lại chiếc đũa đã bị dính nước bọt của ba ta, đảo qua đảo lại đồ ăn trên bà. Bà ta thật đáng giận.
Còn có, nói bà ta ăn cơm liền ăn cơm, không thể câm miệng mà nhai sao, lúc ăn còn phải đánh giá đồ ăn.
- Cái giò này không tồi.
- Cái ruột già này rất có hương vị, mọi người đừng nhìn a, mau ăn, mau ăn.
Cô rất muốn nói cho bà ta, đây là nhà cô, thật sự.
Miệng bà ta có đồ ăn, theo lúc bà ta nói chuyện không ngừng phun ra ngoài. Đồ ăn trên bàn đều gặp tai ương.
Người xung quanh thấy một màn này đều buông chén đũa xuống, thật sự là ăn không vô nữa. Anh rể hai khả năng cũng không nghĩ tới cô của hắn sẽ không cho chính mình mặt mũi như vậy, cũng đen mặt buông đũa. Chỉ có chị hai Khúc giống như đã nhìn quen cảnh tượng như vậy, có vẻ rất bình tĩnh.
Chuẩn bị cái gì đâu, chủ yếu là lấy đồ trong không gian, cho nên mấy ngày nay hai người ở trên mạng học tập phương pháp đồ tể, để hạ thủ với heo dê bò trâu trong không gian.
Vì để khống chế số lượng vật nuôi bên trong không gian, hai người đã áp dụng phương pháp khôn sống mống chết, đem những con gà vịt ngỗng không thể phát huy giá trị tự thân đi thịt. Đem những con heo dê bò trâu chỉ biết đánh nhau ẩu đả, không lao động gì, làm thịt.
Bởi vậy Khương trí đối với việc thịt các loại súc vật đều có kinh nghiệm quý giá, cũng tiếp tục phát dương quang đại sau này.
Mấy ngày này, cô cũng không nhàn rỗi, ở trong không gian trừ bỏ tu luyện chính là không ngừng tách dầu trà ( cô nghĩ không tu luyện, nhưng Khương trí không cho ). Cũng không biết là hai người mua được loại cây tốt, hay là không gian quá biến thái, cây dầu trà không cần nghỉ ngơi, cô mới hái xong một lượt, thì đợt mới đã ra tới. Cô phi thường buồn bực! Cô còn nghĩ nếu chúng nó có thể tự mình rơi từ trên cây xuống dưới, xếp thành một đống, cô sẽ thật cao hứng.
Mặc kệ cô đối với cây dầu trà có bao nhiêu rối rắm, cô cũng không thể nhìn hạt dầu trà treo ở trên cây mà không đi hái. Bởi vậy, so với buồn bực, cô càng sợ đau lòng. Ô ~ ô ~ ô ~, cô như thế nào mệnh khổ như vậy a, thật vất vả mới có được cái không gian còn vất vả như vậy.
Tới rồi ngày đó tụ hội, Khương trí từ sớm đã bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu cơm. Hôm nay có hơn 10 người lớn, 3 đứa nhỏ, cho nên hai người quyết định liền làm 10 món ăn, mỗi món ăn đều là đồ tốt cho sức khỏe.
Cô chuẩn bị làm khấu giò, thịt dê nồi tử, thăn bò xào ớt, canh gà nấm dại, thịt kho tàu, cá trích, bông cải xanh xào tỏi, rau trộn, khoai tây cùng thịt ngỗng nướng, ruột già xào, cuối cùng còn suy xét đến món yêu thích của những đứa nhỏ, liền làm khoai lang nướng.
Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều là đồ không gian sản xuất, phi thường an toàn cho sức khỏe.
Có vài món thức ăn làm tương đối chậm, ví dụ như canh gà nấm dại cùng khoai tây thịt ngỗng nướng, hai người liền dùng nồi sắt ở trong không gian đặt lên bếp củi hầm, hương vị so với khí gas thì ăn ngon hơn. ( lúc ở nhà dì nhỏ, hai người đã học cách sử dụng bệ bếp )
Không đến giữa trưa, thân thích đều tới, hai người cũng gọi điện thoại cho ba mẹ Khương, để bọn họ đóng cửa hàng rồi tới nhà hai người ăn cơm.
Ngoài ý muốn chính là, nhà chị hai cô không chỉ là ba người một nhà bọn họ tới, còn mang theo hai người phụ nữ xa lạ tới.
Thoạt nhìn hình như là mẹ con, đều trang điểm hoa hòe lộng lẫy. Tuổi lớn thì đánh phấn đến mặt trắng bệch, dáng người có chút mập, mặc một kiện áo gió đỏ thẫm, quần màu hồng cánh sen, giày da màu đỏ, chân có chút thô, giày da bị bà ta căng có chút biến hình, khóa kéo còn chưa kéo lên hết. Từ bề ngoài nhìn vào, chính là một chữ tục.
Người tuổi trẻ chính là một cô gái không tệ, dáng người không tồi, làn da có chút ngăm, ăn mặc vẫn là tương đối bình thường, chính cái túi trên tay cô ta có chút quen mắt, hình như là anh rể hai đi Hong Kong công tác mua về cho chị hai cô, là hàng hiệu. Lúc cô ta nhìn hai người khúc Nghệ thực bình thường, tươi cười điềm tĩnh, nhưng là cô cảm giác lúc cô ta nhìn Khương trí có chút không giống, trong ánh mắt mang theo một ít kinh diễm, lúc cười với Khương trí, trên mặt còn mang theo gì đó.
Giới thiệu một chút mới biết được đây là cô hai của anh rể hai cùng con gái bà ta. Cô cảm thấy rất kỳ quái, đây là tụ hội gia đình bọn họ, hai người đó tới làm gì. Bất quá người tới là khách, cô cũng không thể đuổi người đi đúng không, hơn nữa tính ra đều là thân thích.
Chờ chị hai cô đi cùng tới phòng bếp, hai người mới biết được là chuyện gì.
Nguyên lai cô hai của anh rể hai, Vương Phượng Cầm cùng chồng ly hôn, liền mang theo con gái 17 tuổi Lý Ngọc Kiều tới nhà anh trai của ba ta, cũng chính là nhà ba của anh rể hai, chị của chị hai.
Lúc bọn họ vừa tới còn đỡ, biết mình là khách, lúc ở nhà sẽ giúp đỡ làm một ít việc nhà. Anh rể hai còn tìm hai phần công việc tạm thời ở đơn vị cho bọn họ, nhưng không bao lâu bọn họ liền ngại mệt không làm, còn nói công việc tạm thời, thanh danh không dễ nghe, về sau sẽ ảnh hưởng đến chuyện Lý Ngọc Kiều tìm đối tượng.
Trước đó không lâu lại cho rằng nhà chồng chị hai quá nhỏ, bọn họ ở không tiện, liền nói với ba Vương muốn đi tới nhà anh rể hai, Vương húc ở, mẹ Vương tuy rằng không muốn để bọn họ làm phiền con trai, nhưng bà thật sự chịu không nổi đôi mẹ con này, không thèm nhìn bọn họ, liền đồng ý.
Cho nên hiện tại đôi mẹ con này ở nhà chị hai, lúc bắt đầu còn có chút thu liễm, nhưng là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, không tới mấy ngày liền lộ nguyên hình tất.
Ở nhà chị hai cô giống như là một tôn Phật. Cơm không làm, còn bắt bẻ đồ ăn thiếu thịt, làm không ngon.
Quần áo không giặt, quần áo dơ đều ném hết vào máy giặt, nói là để lúc chị hai cô giặt quần áo thuận tiện liền giặt sạch.
Trong tay hai mẹ con bà ta không có tiền cho nên rất ít khi ra ngoài, một người từ sớm đến tối bá chiếm TV, một người thì ôm máy tính mỗi ngày cùng người ta nói chuyện phiếm. Ở nhà chị hai cô cực kỳ tùy tiện, ăn mặc mọi thứ đề quăng tán loạn, lúc vào phòng chị hai Khúc trước nay đều không biết gõ cửa.
Nếu ở nhà muốn ăn cái gì, liền gọi điện thoại cho chị hai Khúc, để chị ấy tan tầm mang về.
Làm chị hai cô phát phiền cũng không có biện pháp. Cũng từng nói với anh rể hai việc này, muốn cho hia người bọn họ trở về nhà họ Vương. Nhưng là anh rể hai đối với này đó không hiểu nhiều, hắn mỗi ngày đều đi làm ở bên ngoài, hai người cô hai nhà hắn có việc cũng chỉ tìm chị hai Khúc, việc nhà cũng đều là chị ấy làm, cho nên anh rể hai tuy rằng biết chuyện này, nhưng hiểu biết không sâu, không thể lý giải việc chị hai Khúc với bọn họ căm thù đến tận xương tuỷ. Hắn cho rằng mặc kệ thế nào, đây cũng là cô hai ruột của hắn, bọn họ làm tiểu bối có thể chiếu cố chút.
Hôm nay, biết một nhà chị hai cô muốn đi nhà em mở cửa hàng rau dưa kia để ăn cơm, liền tỏ vẻ muốn đi cùng. Bắt đầu chị hai Khúc không đáp ứng, người một nhà bọn họ tụ hội, mẹ con cô hai họ Vương này là người ngoài, nếu đi thì tính là gì. Nhưng anh rể hai nhìn đến biểu tình ủy khuất của Lý Ngọc Kiều, liền nói chi hai Khúc, đều là thân thích, mang theo đi em gái đi cũng sẽ không để ý. Cứ như vậy mẹ con bà ta liền đi tới nhà cô.
Đối với mẹ con cô hai nhà họ Vương, trong lòng cô không thích nổi, cô cũng thực không chào đón hai người bọn họ, nhưng tựa như anh rể hai nói, khách nhân là bọn họ mang đến, cũng không làm ra chuyện gì khiến người ta oán giận ở nhà cô, cũng không thể đuổi bọn họ đi được a.
Nghĩ dù sao cũng chỉ là một bữa cơm, về sau cũng không có giao thoa gì, chỉ là khổ cho chị hai Khúc.
Giữa trưa, lúc chính thức bắt đầu ăn cơm, trên bàn là 10 món ăn, 12 người lớn. Vốn dĩ cái bàn làm không dưới, nhưng đông người đành phân bàn, bọn họ liền muốn cho Lý ngọc ngồi cùng mấy đứa nhỏ ở trên bàn trà ăn, nhưng cô hai Vương không đồng ý, nói là Lý Ngọc Kiều nhát gan, sợ người lạ, chỉ có thể ngồi cùng bà ta. Không có biện pháp, bà cơm nhà cô chỉ có thể ngồi 10 người, cuối cùng ngồi 12 người.
Bắt đầu ăn cơm sau, mấy người đều phát hiện cô hai Vương kia thật cực phẩm. Lúc bà ta ăn cơm không có một chút lễ nghi bàn ăn, ngay cả con trai cô mà bà ta còn không bằng.
Vừa mới bắt đầu ăn, bà ta thật giống như đã không được ăn cơm, cầm đũa liền hùng hổ gắp, không chỉ gắp vào bát mình, bà ta còn gắp đầy một bát thịt cho con gái.
Lý Ngọc Kiều giống như ngượng ngùng nhìn về phía Khương trí nói:
- Ngượng ngùng, mẹ tôi lâu lắm rồi không được ăn đồ ngon, mới kích động như vậy.
Lời này thế nhưng có ý tứ, cô ta đây là khen Khương trí làm cơm ăn ngon, hay là nói chị hai Khúc bình thường đều ngược đãi hai mẹ con cô ta, không làm đồ ăn ngon cho cô ta. Còn có, lúc nói cái này, vì sao cô ta lại nói với Khương trí, làm khách nếu muốn giải thích gì đó không phải nên hướng về nữ chủ nhân là cô sao?
Cô gái này tâm nhãn không ít a, giống người Vương gia.
Sau đó bọn họ có thể là ăn đã miệng rồi, rốt cuộc không ăn ngấu nghiến nữa, nhưng vẫn không có giảm bớt tra tấn mấy người khúc Nghệ. Tốc độ ăn của cô hai họ Vương chậm lại, nhưng lúc bà ta gắp đồ ăn, miệng bẹp bẹp tặc vang, ăn xong, liền đem cho đũa vào trong miệng mút, sau đó lại chiếc đũa đã bị dính nước bọt của ba ta, đảo qua đảo lại đồ ăn trên bà. Bà ta thật đáng giận.
Còn có, nói bà ta ăn cơm liền ăn cơm, không thể câm miệng mà nhai sao, lúc ăn còn phải đánh giá đồ ăn.
- Cái giò này không tồi.
- Cái ruột già này rất có hương vị, mọi người đừng nhìn a, mau ăn, mau ăn.
Cô rất muốn nói cho bà ta, đây là nhà cô, thật sự.
Miệng bà ta có đồ ăn, theo lúc bà ta nói chuyện không ngừng phun ra ngoài. Đồ ăn trên bàn đều gặp tai ương.
Người xung quanh thấy một màn này đều buông chén đũa xuống, thật sự là ăn không vô nữa. Anh rể hai khả năng cũng không nghĩ tới cô của hắn sẽ không cho chính mình mặt mũi như vậy, cũng đen mặt buông đũa. Chỉ có chị hai Khúc giống như đã nhìn quen cảnh tượng như vậy, có vẻ rất bình tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.