Chương 8: Hình phạt
Vương Vũ
08/04/2014
Tại phòng y tế.
Sư Tử mếu máo nhìn cái chân tạm thời đã trở thành cục giò bột. Cô thật thê thảm, cô nguyền rủa, nguyền rủa cái bàn chết tiệt, nguyền rủa cái thằng mua cái bàn đó, nguyền rủa luôn cái đứa chế tạo ra cái bàn đó luôn. Hu hu suốt cuộc đời này cô thề không bao giờ làm cái trò đó nữa hức hức.
-Sao thế, thấy chơi ngu chưa.- Bạch Dương ngồi khoanh tay bên ghế cạnh giường cô lên tiếng mỉa mai
- Câm mồm, đồ cái thằng xỏ lá-Sư Tử hét
-Không! ngu thì chịu - Bạch Dươngvẫn ung dung chưởi lại
-Hứ ngươi đang làm phiền bệnh nhân đấy biết chưa?
-Ngươi không phải bệnh nhân. Ngươi là một con heo bị đột quỵ.
-Gì chứ?
..........
Nghe Bạch Dương nói vậy cứ nghĩ Bạch Dương ghét Sư Tử nhưng thật ra không phải như vậy. Cậu rất yêu Sư Tử, thế nhưng trời sinh vốn không biết an ủi, cậu không có cái tài rót mật vào tai người như Song Tử hay Bảo Bình or Thiên Yết. Cậu chỉ có thể nói những lời mà người nghe cảm thấy như bị tát cho phồng mặt, như bị đấm cho xịt máu vậy. Nhưng thế mới gọi là Bạch Dương, nếu mà Bạch Dương nói chuyện như Song Tử thì trên đời này không biết sẽ có thêm bao nhiêu cô gái chết dưới chân cậu nữa.
Cơ mà hai đứa nó không hề có ý định ngừng chưởi nhau cho đến khi cô y tế vào. Có ai nói chưa nhỉ? Con mẹ y tế của trường có thể nói cách khác là " Con mẹ phù thủy vô lương tâm". Có lần, Bảo Bình bị đứt tay,Thiên Yết lôi cô lên phòng y tế để cho con mẹ này băng bó, vết đứt chỉ là vết đứt nhỏ, nhờ mẹ băng bó và bôi thuốc cho nên mấy ngày sau lở loét ra và suýt nữa là hoại tử. Có biết vì sao không? đơn giản là bà ta không hề có bằng đại học, chăng qua nhờ làm em hiệu trưởng nên có thể ngồi lên làm cô y tế cho nên một chút về y học cũng không biết, cứ chét chét bôi bôi thế là mấy ngày sau cái tay của Bảo Bình trông phát thảm thương luôn.
-Sư Tử, em nên uống thuốc đi!- Bà ta vừa nói vừa đưa nắm thuốc lại gần Sư Tử, cô toát mồ hôi. Nếu uống đống thuốc đó có khi nào cô sẽ được lên trển đoàn tụ với ông bà trên trển quá. Cô đưa mắt nhìn Bạch Dương nhưng có vẻ con cừu k.hốn nạn đó chả có tí dì là sẽ giúp đỡ cô cả, người cô đổ mồ hôi hột mỗi khi nắm thuốc đó tiến gần đến cô! Không thể từ chối lại không thể chạy. Không lẽ cô sẽ phải từ biệt cõi đời ở cái tuổi đang đẹp này sao? Không không được đâu mà, cô còn nhiều ước mơ lắm. Cô phải giàu như Bill Gates cơ hu hu.
May thay vừa lúc đó, oang oác từ đâu cái họng của Thiên Bình và Song Ngư.
- Sư Tử cu te
-Hả?
-A trời ơi bà phải bó bột hả?-Thiên Bình hỏi. Nhỏ nhìn cái chân của Sư Tử mà muốn lòi cả con mắt ra ngoài. Con nhỏ tỉnh ruồi này chắc đang miên man suy nghĩ đến một ngày mà nhỏ cũng bị vậy là sẽ có sẹo, có sẹo sẽ xấu, xấu thì ko ai thèm để ý, and bla..bla......bla
Còn nhỏ Song Ngư thì vốn cái tính thương người, vùa nhìn thấy cái chân của Sư Tử thì cái mặt bắt đầu mếu máo. Nhỏ phóng một cái bụp lên giường Sư Tử, nắm chặt lấy hai tay sư tử, nhìn chằm chằm với cái vẻ thương hại làm cho Sư Tử gai ốc mọc thành hàng. Và bây giờ cô đã thấm rồi, biết thế cô thà uống hết nắm thuốc kia cho rồi sau đó lên trển cho lẹ còn bây giờ cô phải ngồi đây, nghe con nhỏ "rất bình thường" này hỏi thăm.
-Sư Tử ơi cậu sắp chết chưa?
-Ừ
-Sư Tử ơi cậu thích mua loại hòm nào?
-Ừ
-Hu hu hu cậu bị gãy chân nên chắc cơn đau nó truyền lên thần kinh khiến cậu bị ngu luôn rồi. Sao toàn ừ vậy ?
-.........
-À cậu làm kiểm điểm chưa? Tớ với Thiên Yết, Bảo Bình, Song Tử, làm rồi nè!
-Hở! đưa tớ mượn cái nào.
Sư Tử chộp lấy cái mớ giấy nhăn nhó như dẻ lau nhà kia xem. Phải hén! cô còn chưa làm bản kiểm điểm mà! sao mà cô ngu thế nhể? Biết thế cô đập tay cho nó gãy đỡ phải viết kiểm với chả điểm! cô có biết cái ếu gì âu. Cơ mà bây giờ cô mới thấy yêu con nhỏ Ngư Ngố này làm sao cơ, đem cho cô mấy cái bản kiểm điểm như vầy để cô làm mẫu. Cô liền rút cái bản của Song Ngư ra đọc đầu tiên.
Bảng Kiển Điển
Họ và têng : Võ Trần Tểu(Tiểu) Song Ngưu
Học nớp: 7a8
Ní do nàm bảng kiển điển: Em đã nàm gí đó em hăm biết nhưng mà thầy cô lói em có nỗi thì chắc nà em có nỗi Em xin thành thật thật thật thật xin lỗi cac thày cô mong các thầy cô ha nỗi cho em em hứa từ lay về xau xẽ không bao giờ như hế nữa à không xẻ không bao dờ có nần tiếp heo. Cám ơn thầy cô đã đọc.
Kí Tên
Song Ngưn
___________o0o_______
Sau khi đọc xong cái..... "bảng Kiển Điển" của "Song Ngưn", các cơ mạch của Sư Tử như bị co dật. Thật là một bản kiểm điểm thử thách người ta, chính tả thì sai trên 100 chữ, toàn bài văn không hề xuất hiện bất kì một dấu chấm dấu phẩy nào cả! Đọc xong mà muốn đứt cả hơi. Sư Tử thề nếu như Song Ngư đi thi viết chính tả thì đảm bảo sẽ bị cô giám thị và người chấm táng cho mấy cái, sau đó đem làm mồi cho con chó bec giê.
Sư Tử thở dài, cất cái " Bảng Kiển Điển" của"Song Ngưn" ra đằng sau và xem tiếp cái bảng của Bảo Bình!
Bảng Kiểm Điểm
Em tên: Chắc cô biết em tên gì rồi khỏi phải ghi nữa tốn mực.
Học lớp: 7a......
Lí do: Biết mẹ gì đâu mà viết!
Kí tên
Người cô biết
_____o0o_____
Sau bao nhiêu năm đi học, bây giờ cô mới hiểu được đẳng cấp của troll là thế nào. What a short bản kiểm điểm! Bảo Bình đúng là thâm thiệt. Ai đọc được cái bản kiểm diểm này thì cũng phải sôi máu, cao huyết áp dẫn đến đột quỵ mà chết thôi. Đúng thật là!
Thở dài một cái, cô lại cầm bản kiểm điểm của Bảo Bình ra đằng sau và đọc tiếp của Thiên Yết.
Bảng Kiểm Điểm
Họ Tên: Võ Đỗ Dương Hạ Thiên Yết
Lớp: 7a8
Lí do: Đẹp hơn cô, giỏi hơn cô, Xinh hơn cô và nhiều thứ hơn cô nên cô ghen. Cô ghen nên cố tình *** hại em! => em không có tội.
Kí tên:
Thiên Yết
___o0o___
Mồ hôi chảy ròng ròng, mặc dù ko đối diện với Thiên Yết nhưng Sư Tử vẫn có thể cảm nhận được sát khí nơi con mẹ Gì ghẻ quốc dân. Mà phải công nhận, con mẹ này tự tin có hạng luôn nhé! đúng thật là Thiên Yết, trời sinh vốn có khí chất quý tộc.
Nhưng cái bản kiểm điểm này thì thật là .... Cô chảy mặt, tiếp tục đọc cái bản kiểm điểm cuối cùng. Bản kiểm điểm của Song Tử.
Bản Kiểm Điểm
Họ tên: Người đẹp trai nhất trên thế giới này.
Lớp: Thiên tài thế giới.
Hế lô cô. Đây là sđt của em: 0987568321. Rất vui được làm quen một lây đi già như cô, cô đem cái số này về cho con cô đi nhé! hẳn bé sẽ rất vui cho xem. Ngày nào cũng lẽo đẽo theo em như cái đuôi vậy, công nhận cô và con bé giống nhau dễ sợ, mặt một đống thịt hahaha. Oops! em xin lỗi, quá lời mất rồi!. Chúc cô một ngày dzui dzẻ ~`+`~
Kí tên
Chàng trai đẹp nhất trên thế giới này.
_____o0o______
Tự kỉ có đẳng cấp, suy nghĩ đầu tiên hiện trong đầu Sư Tử, sao trên đời lại có người tự kỉ nặng đến thế không hiểu nổi. Chắc là nhiều cô bị hắn đá quá, yểm bùa cho hắn thành vậy luôn, công nhận tội dễ sợ. Một phút mặc niệm bắt đầu.
Mà thôi kệ, cứ làm đại cái bản kiểm diếm đi cho nó rồi. Đằng nào thì cũng đã bị phạt rồi còn gì nữa đâu mà sợ. Ý mà hình như cô quên ai đó thì phải, cô quay qua nhìn Bạch Dương. Chà cậu vẫn ngồi đó, thế cô cứ tưởng cậu về rồi, nở nụ cười tươi rói, cô nói với Bạch Dương
-Bạch Dương về cùng tớ nhé ^^
-Hở? Ừ!
Sư Tử cười tươi quá, tim cậu lại chệch nhịp rồi.
Thế là hôm đó có bốn đứa năm tay nhau đi về. À không có một đứa phải đi nạng.
Sư Tử mếu máo nhìn cái chân tạm thời đã trở thành cục giò bột. Cô thật thê thảm, cô nguyền rủa, nguyền rủa cái bàn chết tiệt, nguyền rủa cái thằng mua cái bàn đó, nguyền rủa luôn cái đứa chế tạo ra cái bàn đó luôn. Hu hu suốt cuộc đời này cô thề không bao giờ làm cái trò đó nữa hức hức.
-Sao thế, thấy chơi ngu chưa.- Bạch Dương ngồi khoanh tay bên ghế cạnh giường cô lên tiếng mỉa mai
- Câm mồm, đồ cái thằng xỏ lá-Sư Tử hét
-Không! ngu thì chịu - Bạch Dươngvẫn ung dung chưởi lại
-Hứ ngươi đang làm phiền bệnh nhân đấy biết chưa?
-Ngươi không phải bệnh nhân. Ngươi là một con heo bị đột quỵ.
-Gì chứ?
..........
Nghe Bạch Dương nói vậy cứ nghĩ Bạch Dương ghét Sư Tử nhưng thật ra không phải như vậy. Cậu rất yêu Sư Tử, thế nhưng trời sinh vốn không biết an ủi, cậu không có cái tài rót mật vào tai người như Song Tử hay Bảo Bình or Thiên Yết. Cậu chỉ có thể nói những lời mà người nghe cảm thấy như bị tát cho phồng mặt, như bị đấm cho xịt máu vậy. Nhưng thế mới gọi là Bạch Dương, nếu mà Bạch Dương nói chuyện như Song Tử thì trên đời này không biết sẽ có thêm bao nhiêu cô gái chết dưới chân cậu nữa.
Cơ mà hai đứa nó không hề có ý định ngừng chưởi nhau cho đến khi cô y tế vào. Có ai nói chưa nhỉ? Con mẹ y tế của trường có thể nói cách khác là " Con mẹ phù thủy vô lương tâm". Có lần, Bảo Bình bị đứt tay,Thiên Yết lôi cô lên phòng y tế để cho con mẹ này băng bó, vết đứt chỉ là vết đứt nhỏ, nhờ mẹ băng bó và bôi thuốc cho nên mấy ngày sau lở loét ra và suýt nữa là hoại tử. Có biết vì sao không? đơn giản là bà ta không hề có bằng đại học, chăng qua nhờ làm em hiệu trưởng nên có thể ngồi lên làm cô y tế cho nên một chút về y học cũng không biết, cứ chét chét bôi bôi thế là mấy ngày sau cái tay của Bảo Bình trông phát thảm thương luôn.
-Sư Tử, em nên uống thuốc đi!- Bà ta vừa nói vừa đưa nắm thuốc lại gần Sư Tử, cô toát mồ hôi. Nếu uống đống thuốc đó có khi nào cô sẽ được lên trển đoàn tụ với ông bà trên trển quá. Cô đưa mắt nhìn Bạch Dương nhưng có vẻ con cừu k.hốn nạn đó chả có tí dì là sẽ giúp đỡ cô cả, người cô đổ mồ hôi hột mỗi khi nắm thuốc đó tiến gần đến cô! Không thể từ chối lại không thể chạy. Không lẽ cô sẽ phải từ biệt cõi đời ở cái tuổi đang đẹp này sao? Không không được đâu mà, cô còn nhiều ước mơ lắm. Cô phải giàu như Bill Gates cơ hu hu.
May thay vừa lúc đó, oang oác từ đâu cái họng của Thiên Bình và Song Ngư.
- Sư Tử cu te
-Hả?
-A trời ơi bà phải bó bột hả?-Thiên Bình hỏi. Nhỏ nhìn cái chân của Sư Tử mà muốn lòi cả con mắt ra ngoài. Con nhỏ tỉnh ruồi này chắc đang miên man suy nghĩ đến một ngày mà nhỏ cũng bị vậy là sẽ có sẹo, có sẹo sẽ xấu, xấu thì ko ai thèm để ý, and bla..bla......bla
Còn nhỏ Song Ngư thì vốn cái tính thương người, vùa nhìn thấy cái chân của Sư Tử thì cái mặt bắt đầu mếu máo. Nhỏ phóng một cái bụp lên giường Sư Tử, nắm chặt lấy hai tay sư tử, nhìn chằm chằm với cái vẻ thương hại làm cho Sư Tử gai ốc mọc thành hàng. Và bây giờ cô đã thấm rồi, biết thế cô thà uống hết nắm thuốc kia cho rồi sau đó lên trển cho lẹ còn bây giờ cô phải ngồi đây, nghe con nhỏ "rất bình thường" này hỏi thăm.
-Sư Tử ơi cậu sắp chết chưa?
-Ừ
-Sư Tử ơi cậu thích mua loại hòm nào?
-Ừ
-Hu hu hu cậu bị gãy chân nên chắc cơn đau nó truyền lên thần kinh khiến cậu bị ngu luôn rồi. Sao toàn ừ vậy ?
-.........
-À cậu làm kiểm điểm chưa? Tớ với Thiên Yết, Bảo Bình, Song Tử, làm rồi nè!
-Hở! đưa tớ mượn cái nào.
Sư Tử chộp lấy cái mớ giấy nhăn nhó như dẻ lau nhà kia xem. Phải hén! cô còn chưa làm bản kiểm điểm mà! sao mà cô ngu thế nhể? Biết thế cô đập tay cho nó gãy đỡ phải viết kiểm với chả điểm! cô có biết cái ếu gì âu. Cơ mà bây giờ cô mới thấy yêu con nhỏ Ngư Ngố này làm sao cơ, đem cho cô mấy cái bản kiểm điểm như vầy để cô làm mẫu. Cô liền rút cái bản của Song Ngư ra đọc đầu tiên.
Bảng Kiển Điển
Họ và têng : Võ Trần Tểu(Tiểu) Song Ngưu
Học nớp: 7a8
Ní do nàm bảng kiển điển: Em đã nàm gí đó em hăm biết nhưng mà thầy cô lói em có nỗi thì chắc nà em có nỗi Em xin thành thật thật thật thật xin lỗi cac thày cô mong các thầy cô ha nỗi cho em em hứa từ lay về xau xẽ không bao giờ như hế nữa à không xẻ không bao dờ có nần tiếp heo. Cám ơn thầy cô đã đọc.
Kí Tên
Song Ngưn
___________o0o_______
Sau khi đọc xong cái..... "bảng Kiển Điển" của "Song Ngưn", các cơ mạch của Sư Tử như bị co dật. Thật là một bản kiểm điểm thử thách người ta, chính tả thì sai trên 100 chữ, toàn bài văn không hề xuất hiện bất kì một dấu chấm dấu phẩy nào cả! Đọc xong mà muốn đứt cả hơi. Sư Tử thề nếu như Song Ngư đi thi viết chính tả thì đảm bảo sẽ bị cô giám thị và người chấm táng cho mấy cái, sau đó đem làm mồi cho con chó bec giê.
Sư Tử thở dài, cất cái " Bảng Kiển Điển" của"Song Ngưn" ra đằng sau và xem tiếp cái bảng của Bảo Bình!
Bảng Kiểm Điểm
Em tên: Chắc cô biết em tên gì rồi khỏi phải ghi nữa tốn mực.
Học lớp: 7a......
Lí do: Biết mẹ gì đâu mà viết!
Kí tên
Người cô biết
_____o0o_____
Sau bao nhiêu năm đi học, bây giờ cô mới hiểu được đẳng cấp của troll là thế nào. What a short bản kiểm điểm! Bảo Bình đúng là thâm thiệt. Ai đọc được cái bản kiểm diểm này thì cũng phải sôi máu, cao huyết áp dẫn đến đột quỵ mà chết thôi. Đúng thật là!
Thở dài một cái, cô lại cầm bản kiểm điểm của Bảo Bình ra đằng sau và đọc tiếp của Thiên Yết.
Bảng Kiểm Điểm
Họ Tên: Võ Đỗ Dương Hạ Thiên Yết
Lớp: 7a8
Lí do: Đẹp hơn cô, giỏi hơn cô, Xinh hơn cô và nhiều thứ hơn cô nên cô ghen. Cô ghen nên cố tình *** hại em! => em không có tội.
Kí tên:
Thiên Yết
___o0o___
Mồ hôi chảy ròng ròng, mặc dù ko đối diện với Thiên Yết nhưng Sư Tử vẫn có thể cảm nhận được sát khí nơi con mẹ Gì ghẻ quốc dân. Mà phải công nhận, con mẹ này tự tin có hạng luôn nhé! đúng thật là Thiên Yết, trời sinh vốn có khí chất quý tộc.
Nhưng cái bản kiểm điểm này thì thật là .... Cô chảy mặt, tiếp tục đọc cái bản kiểm điểm cuối cùng. Bản kiểm điểm của Song Tử.
Bản Kiểm Điểm
Họ tên: Người đẹp trai nhất trên thế giới này.
Lớp: Thiên tài thế giới.
Hế lô cô. Đây là sđt của em: 0987568321. Rất vui được làm quen một lây đi già như cô, cô đem cái số này về cho con cô đi nhé! hẳn bé sẽ rất vui cho xem. Ngày nào cũng lẽo đẽo theo em như cái đuôi vậy, công nhận cô và con bé giống nhau dễ sợ, mặt một đống thịt hahaha. Oops! em xin lỗi, quá lời mất rồi!. Chúc cô một ngày dzui dzẻ ~`+`~
Kí tên
Chàng trai đẹp nhất trên thế giới này.
_____o0o______
Tự kỉ có đẳng cấp, suy nghĩ đầu tiên hiện trong đầu Sư Tử, sao trên đời lại có người tự kỉ nặng đến thế không hiểu nổi. Chắc là nhiều cô bị hắn đá quá, yểm bùa cho hắn thành vậy luôn, công nhận tội dễ sợ. Một phút mặc niệm bắt đầu.
Mà thôi kệ, cứ làm đại cái bản kiểm diếm đi cho nó rồi. Đằng nào thì cũng đã bị phạt rồi còn gì nữa đâu mà sợ. Ý mà hình như cô quên ai đó thì phải, cô quay qua nhìn Bạch Dương. Chà cậu vẫn ngồi đó, thế cô cứ tưởng cậu về rồi, nở nụ cười tươi rói, cô nói với Bạch Dương
-Bạch Dương về cùng tớ nhé ^^
-Hở? Ừ!
Sư Tử cười tươi quá, tim cậu lại chệch nhịp rồi.
Thế là hôm đó có bốn đứa năm tay nhau đi về. À không có một đứa phải đi nạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.