Hành Trình Của Yêu Nghiệt Trong Showbiz
Chương 25: Tình thế đảo ngược
Hoàn Ưu Bất Thịnh Nghiên
30/10/2015
“Đừng bỏ lại anh, Yoo Jin.” – Kwon Ji Yong
Kwon Ji Yong bị vẻ mặt bình thản của Uhey ở phòng tập kích thích, nghĩ thầm chẳng lẽ vì là ở bên ngoài nên lạnh nhạt với mình? Hay là… hắn nhớ tới việc người nhảy nền vừa nãy, trong lòng nhất thời lạnh ngắt.
Tối nay về nhà xong đời rồi.. Bảo bối rốt cuộc thấy được bao nhiêu?
Kwon Ji Yong hiện giờ chỉ cần điều kiện cho phép thì đều về ngôi nhà của hai người ngủ, dù sao cũng không quá xa. Nhưng mà tối nay về đến nhà, chỉ thấy Uhey đang ngồi trên sofa chờ, bên cạnh là chăn đệm của hắn.
“Việc đó.. em yêu, là tai nạn, tai nạn mà thôi..” Kwon Ji Yong xách giày vội vàng chạy tới giải thích. Trước kia hắn vẫn quen chơi đùa thân thiết với đám nữ thực tập sinh, nhưng từ sau khi ở cùng một chỗ với Uhey, thật sự là giữ mình trong sạch vô cùng, còn hơn cả Tae Yang ấy chứ!
“Ở chỗ em không nhìn thấy được, quỷ mới biết có bao nhiêu tai nạn như thế.” Uhey nhìn hắn một cái, “Hơn nữa anh lại không đẩy ra, em rất tức giận. Hay chẳng lẽ là, có người cần tạo ra scandal để trở nên nổi tiếng?” Uhey gần như châm chọc, cô ghét nhất là loại phụ nữ như vậy, khiến cô nghĩ đến bi ai sau khi bị lợi dụng kiếp trước của mình.
“Yoo Jin, em không thể nói như vậy.” Có lẽ là giọng điệu của Uhey quá nặng, vẻ mặt Kwon Ji Yong có chút nghiêm túc, “Dù sao cũng chỉ là một đứa bé còn nhỏ tuổi mà thôi.”
“Thay vì yêu thích vớ vẩn, còn không bằng nghĩ làm thế nào nâng mình lên. Nếu cô ta muốn nhờ vào anh để nổi, anh lại bằng lòng, em không còn lời nào để nói.” Uhey cho rằng, bọn họ đều là người trong vòng giải trí, chuyện xấu, scandal đều luôn kể cổ đe dọa, hôm nay chỉ là một thực tập sinh, ngày mai có thể sẽ là một nữ minh tinh nào đó. “Có điều, giữa chúng ta…”
“Kim Yoo Jin!!” Kwon Ji Yong hoàn toàn giận dữ, hắn biết cô nói đều là sự thật, nhưng lạnh lùng nói muốn tách ra như vậy là sao đây? “Chỉ là một chuyện nhỏ, em đừng ầm ĩ làm to chuyện.”
Uhey cũng nổi giận: “Em ầm ĩ? Em chỉ nói theo lý mà thôi, tùy tiện cũng có thể bắt gặp một người, xác suất này thật là hiếm đến cỡ nào? Hơn nữa em để ý là biểu hiện của anh, anh hiểu hay không?”
“Yasshi!!! Vậy em muốn anh làm gì đây?” Kwon Ji Yong phiền muộn vò đầu. Sao lại thành gây nhau thế này?
“Chết tiệt! Đàn ông quả nhiên không ai tốt cả. Hôm nay anh ngủ ở phòng khách đi, em không muốn nói với anh nữa.” Uhey cảm thấy lý trí của mình đang dần mất khống chế, càng nói càng khiến quan hệ giữa đôi bên bị tổn thương, không quản đến phản ứng của Kwon Ji Yong nữa, vào phòng, đóng cửa, ngủ!
Bỏ lại Kwon Ji Yong một mình trong phòng khách, đầu có chút mờ mịt.. Hử? Không cãi nhau nữa?
Hai người bắt đầu tình trạng chiến tranh lạnh, Uhey không muốn để ý đến Kwon Ji Yong, Kwon Ji Yong không biết nên dỗ Uhey thế nào, kết quả tình hình cứ thế liền bế tắc.
Nhưng vào tháng hai, Uhey phải đi đóng phim “Nữ hoàng Seon Deok”, liền mắt không thấy lòng không phiền xách theo hành lý đi thẳng đến nơi quay phim.
Kết quả Uhey một ngày không về, hai ngày không về, đến ngày thứ ba, Kwon Ji Yong chợt phát hiện quần áo Uhey thiếu một ít, lúc này thật sự phát hoảng – hắn hoàn toàn quên mất chuyện Uhey phải đi đóng phim.
Di động gì gì đều tắt máy. Vì giữ bí mật quan hệ giữa hai người, hắn không thể hỏi người đại diện của cô, số điện thoại của bạn bè cô hắn cũng không biết, cuối cùng chỉ có thể liều mạng nhắn tin trong điện thoại: “Bảo bối, anh sai rồi, làm sao để xin lỗi em đây.. Bảo bối…”
“Anh xin thề, sau này ngoại trừ em, tuyệt đối không có hành động ái muội gì với nữ giới bên ngoài nữa.”
“Hôm nay anh rất nhớ em, rất nhớ em, rất nhớ em. Bé yêu, em ở nơi nào? Ký túc xá cũng không có em..”
“Kim Yoo Jin, em đã nói em yêu anh, em sẽ không phải là không cần anh nữa đúng không?”
“Yoo Jin, đừng không còn yêu anh nữa, đừng bỏ lại anh.”
Mối tình đầu đau xót của Kwon Ji Yong khiến hắn luôn khuyết thiếu cảm giác an toàn đối với tình yêu. Đến giờ, hắn bắt đầu sợ hãi, có phải Uhey chán ghét hắn? Sau đó không nhận điện thoại, từ từ cắt đứt liên hệ với mình?
“Hyung, em muốn uống rượu.” Kwon Ji Yong cảm thấy chính mình dường như rơi vào một nơi đầy cảm giác tuyệt vọng, nói với TOP đang chơi game: “Anh đi cùng em.”
TOP đều nhìn ra hết cảm giác nôn nóng và bất an mấy ngày nay của Kwon Ji Yong, anh đặt máy chơi game xuống, bình tĩnh hỏi: “Cậu chọc Uhey-sshi tức giận?”
“Vâng, nhưng em đã nhận sai rồi, cô ấy vẫn không để ý đến em.” Kwon Ji Yong lúc này cũng chẳng quản TOP làm sao biết được, hiện giờ trong ký túc xá chỉ còn ông anh cả này, hắn liền coi như thùng rác xả phiền muộn tâm tình: “Đau lòng quá, hyung.”
TOP nhìn cậu em đang nghẹn ngào, nghĩ có vẻ sự tình còn nghiêm trọng hơn so với mọi người nghĩ. Sau mối tình đầu, Kwon Ji Yong cũng có mấy lần yêu đương, đá người ta, bị người ta đá, cậu ta đều rất quái đản khác người, viết một hai bài hát, phủi mông quay mặt đi liền hết chuyện. Hôm nay bất quá cãi nhau và chiến tranh lạnh với bạn gái, lại dằn vặt đau khổ như nam chính phim Hàn Quốc thất tình..
“Chúng ta ra ngoài uống một chén đi.” TOP cảm thấy mình thân là anh cả, cũng nên quan tâm đến cậu em một chút.
Kết quả đến tối Kwon Ji Yong say khướt được TOP đưa về, lại còn hô lớn cả quãng đường: “Sao em có thể không quan tâm đến anh? Anh ngoan….hức.. như vậy.. Xấu xa, cô bé xấu xa.. anh cũng không để ý đến em nữa.. không để ý đến em.. hức!..”
Sau đó khi bị ném xuống giường, lại bắt đầu ôm gối rúc đầu khóc nức nở: “Yoo Jin, anh thật sự ngoan mà… em ở đâu??”
TOP nhìn Kwon Ji Yong bộ dạng chưa từng thấy như thế này, trong lòng cũng có chút không đành, cau mày nghĩ, Uhey-sshi cũng thật là, mấy ngày liền không để ý đến cậu ta như vậy, còn không bằng hai người nói chuyện cho rõ ràng. Nhưng anh cũng không biết nên giúp đỡ thế nào, Dae Sung và SeungRi đều có việc bận, còn Tae Yang – lại đến nhà thờ.
Ngày hôm sau, Kwon Ji Yong say rượu tỉnh lại, ngơ ngác ngồi trên giường ngẩn người, sau đó yên lặng cầm lấy giấy viết nhạc của mình, bắt đầu viết:
…
Chỉ cần là em, tôi sẽ chạy tới bên, nhưng em lại cứ bỏ đi
Em không chấp nhận tôi? Lý do là gì thế?
Biểu hiện tự tin của em đã nói lên tất cả, và làm cho tôi đau khổ
Nhưng tôi vẫn yêu em, và xin em một cơ hội nữa
Nhưng em lại quay bước, tôi căm ghét ánh mắt lạnh lùng của em
No no
yo ma heart heart heart heart heart breaker
Em là nỗi đau giằng xé con tim tôi…
Tôi đã làm gì sai?..
…
(HeartBreaker– G-Dragon)
Kwon Ji Yong cuối cùng vẫn là mỗi tối đều chờ ở nhà trọ, hắn nghĩ, đối với Kim Yoo Jin, bản thân mình vẫn luôn ôm hy vọng, hèn mọn cho rằng, có lẽ cô ấy sẽ không bỏ lại mình.
Khi Uhey rốt cuộc thần tốc hoàn thành phần quay phim của mình, mới mở điện thoại vẫn tắt máy ra – hầu như mọi người đều biết cô đang đóng phim nên từ chối hết lời mời của mấy tiết mục.
Nhưng nhìn thấy những tin nhắn của Kwon Ji Yong, còn có lời nhắn thoại, cô nhất thời cảm thấy dở khóc dở cười. Tuy nhiên khi nghe giọng hắn nghẹn ngào nói đừng bỏ lại anh, Uhey cảm thấy mình có phải hơi quá đáng? Cô cố ý tắt máy, bất quá cũng là muốn giáo huấn hắn một chút.
Chuyện Uhey có bạn trai, Park Yeong Jin cũng biết, nhưng chị không nỡ mắng cô bé này, liền vẫn giúp cô giấu diếm, cuối cùng đưa Uhey đến dưới lầu nhà trọ rồi rời đi.
Uhey xách hành lý vừa vào cửa, liền thấy anh chàng tóc rối tung nằm trên sofa phòng khách, nghe tiếng mở cửa, đầu tiên là ngạc nhiên mừng rỡ nhìn qua, sau khi chắc chắn là cô, lại làm bộ không thèm để ý đến nằm xuống tiếp.
“Hừ.” Sau đó nghe hắn hừ lạnh một tiếng, xoay mình nằm quay lưng lại.
Anh chàng này.. Uhey bỗng cảm thấy trong lòng mềm xuống, bỏ vali xuống bước qua, “Biết sai lầm rồi?”
Kwon Ji Yong lưng đờ ra, nhất thời giống như mèo xù lông bật dậy: “Là vì thế, em liền bỏ lại anh, một tuần không thèm để ý đến anh? Vì như thế? Kim Yoo Jin, em sao có thể quá đáng như vậy? Em có biết không, mỗi ngày anh đều ở chỗ này chờ em, chỉ sợ em về sẽ đem đồ của mình đi..” Tự tôn gì anh cũng chẳng cần, em vừa về liền nói một câu như vậy? Đến câu cuối cùng, vành mắt đã đỏ ửng.
“Chẳng lẽ em chưa nói cho anh à, tuần này em phải đi quay phim, mọi phương tiện thông tin liên lạc đều phải tắt hết mà?” Uhey cầm khăn giấy đưa cho anh chàng, bất đắc dĩ nói. Tại sao nam nữ giận nhau, cuối cùng lại là hắn khóc?
“Hả? Hức! Hức!” Vừa mới một hơi nói liền đoạn dài, lại vì quá kích động, kết quả là bị nấc, “Yoo Jin.. hức.. Bảo bối Yoo Jin.. Hức.. anh muốn uống nước.”
Kwon Ji Yong bị vẻ mặt bình thản của Uhey ở phòng tập kích thích, nghĩ thầm chẳng lẽ vì là ở bên ngoài nên lạnh nhạt với mình? Hay là… hắn nhớ tới việc người nhảy nền vừa nãy, trong lòng nhất thời lạnh ngắt.
Tối nay về nhà xong đời rồi.. Bảo bối rốt cuộc thấy được bao nhiêu?
Kwon Ji Yong hiện giờ chỉ cần điều kiện cho phép thì đều về ngôi nhà của hai người ngủ, dù sao cũng không quá xa. Nhưng mà tối nay về đến nhà, chỉ thấy Uhey đang ngồi trên sofa chờ, bên cạnh là chăn đệm của hắn.
“Việc đó.. em yêu, là tai nạn, tai nạn mà thôi..” Kwon Ji Yong xách giày vội vàng chạy tới giải thích. Trước kia hắn vẫn quen chơi đùa thân thiết với đám nữ thực tập sinh, nhưng từ sau khi ở cùng một chỗ với Uhey, thật sự là giữ mình trong sạch vô cùng, còn hơn cả Tae Yang ấy chứ!
“Ở chỗ em không nhìn thấy được, quỷ mới biết có bao nhiêu tai nạn như thế.” Uhey nhìn hắn một cái, “Hơn nữa anh lại không đẩy ra, em rất tức giận. Hay chẳng lẽ là, có người cần tạo ra scandal để trở nên nổi tiếng?” Uhey gần như châm chọc, cô ghét nhất là loại phụ nữ như vậy, khiến cô nghĩ đến bi ai sau khi bị lợi dụng kiếp trước của mình.
“Yoo Jin, em không thể nói như vậy.” Có lẽ là giọng điệu của Uhey quá nặng, vẻ mặt Kwon Ji Yong có chút nghiêm túc, “Dù sao cũng chỉ là một đứa bé còn nhỏ tuổi mà thôi.”
“Thay vì yêu thích vớ vẩn, còn không bằng nghĩ làm thế nào nâng mình lên. Nếu cô ta muốn nhờ vào anh để nổi, anh lại bằng lòng, em không còn lời nào để nói.” Uhey cho rằng, bọn họ đều là người trong vòng giải trí, chuyện xấu, scandal đều luôn kể cổ đe dọa, hôm nay chỉ là một thực tập sinh, ngày mai có thể sẽ là một nữ minh tinh nào đó. “Có điều, giữa chúng ta…”
“Kim Yoo Jin!!” Kwon Ji Yong hoàn toàn giận dữ, hắn biết cô nói đều là sự thật, nhưng lạnh lùng nói muốn tách ra như vậy là sao đây? “Chỉ là một chuyện nhỏ, em đừng ầm ĩ làm to chuyện.”
Uhey cũng nổi giận: “Em ầm ĩ? Em chỉ nói theo lý mà thôi, tùy tiện cũng có thể bắt gặp một người, xác suất này thật là hiếm đến cỡ nào? Hơn nữa em để ý là biểu hiện của anh, anh hiểu hay không?”
“Yasshi!!! Vậy em muốn anh làm gì đây?” Kwon Ji Yong phiền muộn vò đầu. Sao lại thành gây nhau thế này?
“Chết tiệt! Đàn ông quả nhiên không ai tốt cả. Hôm nay anh ngủ ở phòng khách đi, em không muốn nói với anh nữa.” Uhey cảm thấy lý trí của mình đang dần mất khống chế, càng nói càng khiến quan hệ giữa đôi bên bị tổn thương, không quản đến phản ứng của Kwon Ji Yong nữa, vào phòng, đóng cửa, ngủ!
Bỏ lại Kwon Ji Yong một mình trong phòng khách, đầu có chút mờ mịt.. Hử? Không cãi nhau nữa?
Hai người bắt đầu tình trạng chiến tranh lạnh, Uhey không muốn để ý đến Kwon Ji Yong, Kwon Ji Yong không biết nên dỗ Uhey thế nào, kết quả tình hình cứ thế liền bế tắc.
Nhưng vào tháng hai, Uhey phải đi đóng phim “Nữ hoàng Seon Deok”, liền mắt không thấy lòng không phiền xách theo hành lý đi thẳng đến nơi quay phim.
Kết quả Uhey một ngày không về, hai ngày không về, đến ngày thứ ba, Kwon Ji Yong chợt phát hiện quần áo Uhey thiếu một ít, lúc này thật sự phát hoảng – hắn hoàn toàn quên mất chuyện Uhey phải đi đóng phim.
Di động gì gì đều tắt máy. Vì giữ bí mật quan hệ giữa hai người, hắn không thể hỏi người đại diện của cô, số điện thoại của bạn bè cô hắn cũng không biết, cuối cùng chỉ có thể liều mạng nhắn tin trong điện thoại: “Bảo bối, anh sai rồi, làm sao để xin lỗi em đây.. Bảo bối…”
“Anh xin thề, sau này ngoại trừ em, tuyệt đối không có hành động ái muội gì với nữ giới bên ngoài nữa.”
“Hôm nay anh rất nhớ em, rất nhớ em, rất nhớ em. Bé yêu, em ở nơi nào? Ký túc xá cũng không có em..”
“Kim Yoo Jin, em đã nói em yêu anh, em sẽ không phải là không cần anh nữa đúng không?”
“Yoo Jin, đừng không còn yêu anh nữa, đừng bỏ lại anh.”
Mối tình đầu đau xót của Kwon Ji Yong khiến hắn luôn khuyết thiếu cảm giác an toàn đối với tình yêu. Đến giờ, hắn bắt đầu sợ hãi, có phải Uhey chán ghét hắn? Sau đó không nhận điện thoại, từ từ cắt đứt liên hệ với mình?
“Hyung, em muốn uống rượu.” Kwon Ji Yong cảm thấy chính mình dường như rơi vào một nơi đầy cảm giác tuyệt vọng, nói với TOP đang chơi game: “Anh đi cùng em.”
TOP đều nhìn ra hết cảm giác nôn nóng và bất an mấy ngày nay của Kwon Ji Yong, anh đặt máy chơi game xuống, bình tĩnh hỏi: “Cậu chọc Uhey-sshi tức giận?”
“Vâng, nhưng em đã nhận sai rồi, cô ấy vẫn không để ý đến em.” Kwon Ji Yong lúc này cũng chẳng quản TOP làm sao biết được, hiện giờ trong ký túc xá chỉ còn ông anh cả này, hắn liền coi như thùng rác xả phiền muộn tâm tình: “Đau lòng quá, hyung.”
TOP nhìn cậu em đang nghẹn ngào, nghĩ có vẻ sự tình còn nghiêm trọng hơn so với mọi người nghĩ. Sau mối tình đầu, Kwon Ji Yong cũng có mấy lần yêu đương, đá người ta, bị người ta đá, cậu ta đều rất quái đản khác người, viết một hai bài hát, phủi mông quay mặt đi liền hết chuyện. Hôm nay bất quá cãi nhau và chiến tranh lạnh với bạn gái, lại dằn vặt đau khổ như nam chính phim Hàn Quốc thất tình..
“Chúng ta ra ngoài uống một chén đi.” TOP cảm thấy mình thân là anh cả, cũng nên quan tâm đến cậu em một chút.
Kết quả đến tối Kwon Ji Yong say khướt được TOP đưa về, lại còn hô lớn cả quãng đường: “Sao em có thể không quan tâm đến anh? Anh ngoan….hức.. như vậy.. Xấu xa, cô bé xấu xa.. anh cũng không để ý đến em nữa.. không để ý đến em.. hức!..”
Sau đó khi bị ném xuống giường, lại bắt đầu ôm gối rúc đầu khóc nức nở: “Yoo Jin, anh thật sự ngoan mà… em ở đâu??”
TOP nhìn Kwon Ji Yong bộ dạng chưa từng thấy như thế này, trong lòng cũng có chút không đành, cau mày nghĩ, Uhey-sshi cũng thật là, mấy ngày liền không để ý đến cậu ta như vậy, còn không bằng hai người nói chuyện cho rõ ràng. Nhưng anh cũng không biết nên giúp đỡ thế nào, Dae Sung và SeungRi đều có việc bận, còn Tae Yang – lại đến nhà thờ.
Ngày hôm sau, Kwon Ji Yong say rượu tỉnh lại, ngơ ngác ngồi trên giường ngẩn người, sau đó yên lặng cầm lấy giấy viết nhạc của mình, bắt đầu viết:
…
Chỉ cần là em, tôi sẽ chạy tới bên, nhưng em lại cứ bỏ đi
Em không chấp nhận tôi? Lý do là gì thế?
Biểu hiện tự tin của em đã nói lên tất cả, và làm cho tôi đau khổ
Nhưng tôi vẫn yêu em, và xin em một cơ hội nữa
Nhưng em lại quay bước, tôi căm ghét ánh mắt lạnh lùng của em
No no
yo ma heart heart heart heart heart breaker
Em là nỗi đau giằng xé con tim tôi…
Tôi đã làm gì sai?..
…
(HeartBreaker– G-Dragon)
Kwon Ji Yong cuối cùng vẫn là mỗi tối đều chờ ở nhà trọ, hắn nghĩ, đối với Kim Yoo Jin, bản thân mình vẫn luôn ôm hy vọng, hèn mọn cho rằng, có lẽ cô ấy sẽ không bỏ lại mình.
Khi Uhey rốt cuộc thần tốc hoàn thành phần quay phim của mình, mới mở điện thoại vẫn tắt máy ra – hầu như mọi người đều biết cô đang đóng phim nên từ chối hết lời mời của mấy tiết mục.
Nhưng nhìn thấy những tin nhắn của Kwon Ji Yong, còn có lời nhắn thoại, cô nhất thời cảm thấy dở khóc dở cười. Tuy nhiên khi nghe giọng hắn nghẹn ngào nói đừng bỏ lại anh, Uhey cảm thấy mình có phải hơi quá đáng? Cô cố ý tắt máy, bất quá cũng là muốn giáo huấn hắn một chút.
Chuyện Uhey có bạn trai, Park Yeong Jin cũng biết, nhưng chị không nỡ mắng cô bé này, liền vẫn giúp cô giấu diếm, cuối cùng đưa Uhey đến dưới lầu nhà trọ rồi rời đi.
Uhey xách hành lý vừa vào cửa, liền thấy anh chàng tóc rối tung nằm trên sofa phòng khách, nghe tiếng mở cửa, đầu tiên là ngạc nhiên mừng rỡ nhìn qua, sau khi chắc chắn là cô, lại làm bộ không thèm để ý đến nằm xuống tiếp.
“Hừ.” Sau đó nghe hắn hừ lạnh một tiếng, xoay mình nằm quay lưng lại.
Anh chàng này.. Uhey bỗng cảm thấy trong lòng mềm xuống, bỏ vali xuống bước qua, “Biết sai lầm rồi?”
Kwon Ji Yong lưng đờ ra, nhất thời giống như mèo xù lông bật dậy: “Là vì thế, em liền bỏ lại anh, một tuần không thèm để ý đến anh? Vì như thế? Kim Yoo Jin, em sao có thể quá đáng như vậy? Em có biết không, mỗi ngày anh đều ở chỗ này chờ em, chỉ sợ em về sẽ đem đồ của mình đi..” Tự tôn gì anh cũng chẳng cần, em vừa về liền nói một câu như vậy? Đến câu cuối cùng, vành mắt đã đỏ ửng.
“Chẳng lẽ em chưa nói cho anh à, tuần này em phải đi quay phim, mọi phương tiện thông tin liên lạc đều phải tắt hết mà?” Uhey cầm khăn giấy đưa cho anh chàng, bất đắc dĩ nói. Tại sao nam nữ giận nhau, cuối cùng lại là hắn khóc?
“Hả? Hức! Hức!” Vừa mới một hơi nói liền đoạn dài, lại vì quá kích động, kết quả là bị nấc, “Yoo Jin.. hức.. Bảo bối Yoo Jin.. Hức.. anh muốn uống nước.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.