Hành Trình Của Yêu Nghiệt Trong Showbiz
Chương 27: Yong ta lên mặt
Hoàn Ưu Bất Thịnh Nghiên
30/10/2015
“Gaho à, mừng con về với apa oma.” – Kwon Ji Yong
Uhey cảm thấy mình thật tình rất ngốc. Chủ động đem mình đến miệng một con sói háo sắc, còn cho phép hắn ăn rồi lại ăn. Trên giường, tủ đầu giường, sofa, phòng tắm, thậm chí là trước giá CD, hai người toàn bộ đều đã làm.
Về sau nhìn những thứ đó làm sao mà giữ thái độ bình thường được đây? Ngày này thật qua không nổi nữa! Uhey chôn chặt mình trong chăn, chết cũng không dậy.
“Bé cưng, anh mua trà mật táo đỏ này, còn có mì sợi em thích ăn nhất nữa.” Kwon Ji Yong đã dậy từ sớm, đem Uhey vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ xong, coi như có lương tâm ra ngoài mua bữa sáng.
Thế nhưng – trà mật táo đỏ đi chết đi! Chị đây cũng không phải đến tháng!!! Uhey trong chăn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Kwon Ji Yong vào phòng, nhìn chăn cuộn thành một đống, cười tủm tỉm dùng ngón tay quệt khóe miệng, sau đó nhào tới ôm đống chăn kia. “Bé cưng, bé cưng, rời giường thôi, oppa mua bữa sáng cho em này.” Cọ, lại cọ, sau đó híp mắt luồn tay vào trong ổ chăn. Từ đêm qua đến sáng nay, ép buộc thời gian dài như vậy, làm bộ đáng yêu cũng có, ra vẻ dữ dằn cũng có, anh chàng họ Kwon nào đó thể xác và tinh thần đều thư sướng, suýt chút nữa thì thành tiên.
“Anh.. anh sờ cái gì?” Uhey cuối cùng cũng rời giường, tuy rằng mặt hơi sưng lên, nhưng sau khi đã trở thành phụ nữ, phong vị quyến rũ khiến cho hô hấp Kwon Ji Yong nhất thời trở nên dồn dập.
“Anh là người đàn ông của em, là ông xã của em kia mà, có gì cũng đều đã nhìn rồi hôn rồi, còn.. á á á..” Uhey cảm thấy nếu mình còn để hắn nói tiếp, ngón chân đều sẽ cuộn vào mất.
“Lấy quần áo đến cho em, mà anh đang mặc là…” Uhey hỏi làm sao mà cứ cảm thấy quần áo anh chàng trước mặt đang mặc quen quen, thì ra hắn cứ thế mà mặc áo lông cánh dơi của mình ra ngoài.
“Ừ thế nào? Quần áo em rất đẹp, anh cũng có thể mặc này.” Anh chàng nào đó ra vẻ đỏm dáng, “Em cũng có thể mặc đồ của anh.”
Uhey tỏ vẻ xin miễn, quần áo hắn nổi bần bật như vậy, mặc đi ra ngoài chẳng phải là làm nổ tung cả giới giải trí? Bọn họ tha cho trái tim quần chúng Đại Hàn Dân Quốc đi thôi.
“Hôm nay anh được nghỉ à?” Uhey mặc quần áo ở nhà hỏi anh chàng.
“Đúng vậy, hôm nay chúng ta ra ngoài chơi nhé.” Ca khúc “HeartBreaker” vì Kwon Ji Yong sợ hãi bị Uhey vứt bỏ mà viết đã hoàn thành. Hơn nữa ngày hôm qua qua đi, hắn cảm giác trong đầu lại có chút linh cảm, sáng sớm đã tỉnh dậy viết nhạc. Hiện giờ hết thảy đều xong, hai người ra ngoài hẹn hò là hay nhất.
Rửa mặt xong, Uhey đang ăn bữa dáng, cô cũng cảm thấy nên như vậy. Dù sao hai người mới vừa làm lành, còn đột phá tầng quan hệ cuối cùng, hôm nay thả lỏng một chút cũng có thể.
Khi đi ngang qua sạp báo, Uhey thấy đầu đề một tạp chí viết về chuyện mình tham gia đóng phim “Nữ hoàng Seon Deok”, thật hiển nhiên, đối với một ca sĩ mới nổi đi quay phim, rất nhiều người cho rằng chỉ là trò đùa, cũng không coi trọng.
“Ca sĩ nên tập trung vào ca hát.” Trên báo viết như vậy, Kwon Ji Yong đương nhiên cũng thấy được tin tức này, kỳ thật lúc sáng sớm, hắn đã nhìn thấy trên mạng rất nhiều bình luận phản đối Uhey tham gia đóng phim truyền hình. Hắn rất tức giận, nhưng cũng không thể làm gì được.
“Anh làm gì mà vẻ mặt như thế?” Uhey có chút buồn cười nhìn bạn trai trước mặt. “Ở vị trí này của chúng ta, còn điều gì mà không phải nghe qua chứ?”
“Đừng làm như mình đã bảy tám mươi tuổi rồi ấy.” Kwon Ji Yong mặc trang phục tùy tiện, có điều đeo kính khiến hắn có vẻ nho nhã một chút, “Rõ ràng là đàn em của anh.”
“Chúng ta đi đâu đây?” Uhey quyết định không nhắc đến chuyện phiền phức này nữa, bọn họ hôm nay đi hẹn hò, không phải là tự tìm khó chịu.
“Anh muốn đến cửa hàng thú cưng.” Kwon Ji Yong nắm tay Uhey, nói: “Cứ cảm thấy trong nhà chúng ta thiếu một thành viên nhỏ, chúng ta đi mua một con thú cưng về đi.” Ai da, hắn và bảo bối, thêm một nhóc thú cưng thông minh, một nhà ba người thật tuyệt.
Uhey cũng không phản đối, kỳ thật vốn dĩ cô từng nuôi một con cún giống Samoyed, sau này đã đem cho bố mẹ nuôi. Hiện giờ cô có cảm giác mình kỳ thật đã sớm nuôi một chú Golden Retriever lông vàng rồi. Thế nhưng không thể nói với anh chàng này được, bằng không lại sẽ sống chết làm nũng nói với mình đã làm tổn thương trái tim yếu đuối của hắn.
Đó là một cửa hàng thú cưng rất nhỏ, nhưng được cái ở nơi an toàn. Kwon Ji Yong vểnh mông cúi nhìn một hàng: “Con này, con này trông đáng yêu quá.” Hắn quay qua nói với Uhey, “Em yêu, chúng ta mua con này đi.” Kwon Ji Yong nhìn trúng một bé Husky nhỏ.
Nhân viên cửa hàng có chút tò mò đối với cặp tình nhân đeo mắt kính này, nhưng vì tố chất nghề nghiệp nên luôn giữ im lặng.
“Em muốn con này.” Uhey giơ tay chỉ, Kwon Ji Yong kinh ngạc, Shar Pei?
“Xấu quá.” Kwon Ji Yong vốn chỉ thích những thứ xinh đẹp, ghét bỏ nhìn thoáng qua chú SharPei đang trầm ngâm nằm đó, “Không đáng yêu như con này.”
“Em thích, con này rất yên lặng.” Trong nhà đã có một tên thường thường động kinh, thích làm bộ đáng yêu, lại sắm thêm một con nữa về sao? “Hơn nữa nhìn kỹ thì.. uhm.. cũng khá là đáng yêu mà.” Nói thật ra, là quá xấu.
“Kim bánh bao, mắt em có vấn đề.” Kwon Ji Yong phồng má cãi.
“Cho nên coi trọng anh.” Uhey lạnh nhạt trả lời.
“Hừ.” Kwon Ji Yong mặc dù có chút bất mãn, nhưng làm một người đàn ông tôn trọng phái nữ, hắn ngẫm lại, vẫn là mua con SharPei này về.
“Này, về sau ta chính là apa, cô ấy là oma, biết không?” Về nhà, xem chú SharPei lười biếng nằm gục trên sàn nhà, Kwon Ji Yong ngồi xổm chỗ đó giáo dục nó: “Sau này khi apa không có nhà, phải nghe lời oma nhé.”
“Nó có thể nghe hiểu sao?” Uhey rửa xong hoa quả ra khỏi phòng bếp, liền thấy Kwon Ji Yong lại bắt đầu động kinh.
“Chúng ta đặt tên cho nó đi.” Kwon Ji Yong vẫn đắm chìm trong thế giới của mình, “Gaho thì sao? Khí thế đúng không?”
“Tùy anh.” Uhey không phản đối, cô không am hiểu chuyện đặt tên này lắm, như con cún trước kia của cô, ba năm sau cô vẫn còn gọi nó là “chó” không thôi.
“Kwon Gaho, từ giờ con là thành viên của nhà chúng ta, nhớ kỹ nhé!” Kwon Ji Yong ôm lấy thành viên mới Gaho, đắc ý nói. Nhìn lâu thấy cũng không đến nỗi xấu.
‘Anh chàng mặc đồ kỳ lạ này đúng là dong dài.’ Gaho cho là như vậy, tiếp tục híp đôi mắt nhỏ bảo trì lạnh nhạt.
Kwon Ji Yong không thể mỗi ngày đều ở cùng với Uhey, và Uhey cũng có việc của chính mình. Công ty cho ra mắt nhóm After School, cô làm tiền bối đương nhiên rảnh thì hướng dẫn bọn họ làm quen với giới giải trí – cũng nên bù lại một chút vì làm xáo trộn đội hình trước đây.
Nhưng Kwon Ji Yong sau khi quay về ký túc xá, trong lúc thay đồ, lỡ để cho Tae Yang và TOP nhìn thấy vết cào loang lổ trên thân thể chẳng lấy làm cường tráng gì cho lắm của hắn.
“………..” Tae Yang cảm thấy mình không còn lời nào để nói.
Còn TOP thì cẩn thận nhìn qua, tỏ vẻ: “Sau này bạn gái mình nhất định phải cắt móng tay.”
Kwon Ji Yong: “…………”
Vốn báo chí và internet đối với chuyện Uhey quay phim có chút phê phán, kết quả khi tiền bối Go Hyun Jung ngày nào đó tán thưởng “Uhey là diễn viên trời sinh”, tình thế chậm rãi thay đổi.
“Cảm ơn tiến bối Go Hyun Jung khích lệ, rất nhiều tiền bối cũng giúp đỡ tôi trên phim trường. Tôi thật sự rất vui khi được mọi người khen ngợi như vậy.” Uhey trên đường chụp ảnh cho tạp chí nhận phỏng vấn của phóng viên, trả lời đúng mực thỏa đáng, cuối cùng còn tươi tắn hướng màn ảnh nói: “Cho nên, các Honey đừng lo lắng cho tôi, Uhey vĩnh viễn sẽ không để mọi người phải mất mặt.”
Đối với những bình luận phản đối, sức nhẫn nại của Uhey chính là đã trải qua huấn luyện những hai đời.
Cô cũng biết các fan của mình vì những phê bình gần đây quá nhiều nên sĩ khí xuống thấp. Đối với những người nghe bên ngoài phê bình nhiều đến thế vẫn còn tiếp tục yêu quý cô, Uhey tuyệt đối không để bọn họ cảm thấy thấp kém.
Các fan của Uhey tự nhiên là rất cảm động.
“U Bảo của chúng ta đúng là cô bé khiến người ta đau lòng, nhưng làm không tốt cũng không sao, dù sao có ai mà không dần dần mới tiến bộ lên được?” Có fan nhắn lại trên Twitter như vậy.
“U Bảo đúng là rất hiếu thắng, có điều chúng tôi chính là yêu người kiên cường không chịu thua như vậy.” Biểu lộ đều cuồng nhiệt.
“Sống là fan U Bảo, chết là ma nhà U Bảo!” Truyền thông gì đó cứ tự đi mà sầu.
Ảnh trong phim của Uhey cũng được phát tán trên mạng, rất nhiều người đều tỏ vẻ, Uhey mặc đồ cổ trang đen trắng thật sự rất xinh đẹp. Ánh mắt mang theo dã tâm và khinh thị – aigoo.. Ai nói Uhey diễn kém, đó chính là kẻ ghen tị.
Kwon Ji Yong ở trên mạng chậm rãi xem ảnh trong phim của bạn gái, hắn thích nhất là tấm ảnh cô mặc váy cổ trang màu đen ngồi ở một chỗ giơ hai ngón tay làm chữ V, nhìn xem, thật ngọt ngào. Đập bàn khẳng định!
Đối với hai bài hát hắn sáng tác, Yang Hyun Suk đều rất vừa lòng, về quá trình viết “HeartBreaker” thì TOP hiểu được, nhưng còn “She’s Gone” là chuyện gì đây? Chẳng lẽ cậu ta vẫn còn có loại tâm tư như vậy đối với Uhey-sshi?
TOP xem tên Yong đang ngồi trước máy tính lên mặt, trong lòng cảm thấy hơi sợ hãi.
Uhey cảm thấy mình thật tình rất ngốc. Chủ động đem mình đến miệng một con sói háo sắc, còn cho phép hắn ăn rồi lại ăn. Trên giường, tủ đầu giường, sofa, phòng tắm, thậm chí là trước giá CD, hai người toàn bộ đều đã làm.
Về sau nhìn những thứ đó làm sao mà giữ thái độ bình thường được đây? Ngày này thật qua không nổi nữa! Uhey chôn chặt mình trong chăn, chết cũng không dậy.
“Bé cưng, anh mua trà mật táo đỏ này, còn có mì sợi em thích ăn nhất nữa.” Kwon Ji Yong đã dậy từ sớm, đem Uhey vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ xong, coi như có lương tâm ra ngoài mua bữa sáng.
Thế nhưng – trà mật táo đỏ đi chết đi! Chị đây cũng không phải đến tháng!!! Uhey trong chăn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Kwon Ji Yong vào phòng, nhìn chăn cuộn thành một đống, cười tủm tỉm dùng ngón tay quệt khóe miệng, sau đó nhào tới ôm đống chăn kia. “Bé cưng, bé cưng, rời giường thôi, oppa mua bữa sáng cho em này.” Cọ, lại cọ, sau đó híp mắt luồn tay vào trong ổ chăn. Từ đêm qua đến sáng nay, ép buộc thời gian dài như vậy, làm bộ đáng yêu cũng có, ra vẻ dữ dằn cũng có, anh chàng họ Kwon nào đó thể xác và tinh thần đều thư sướng, suýt chút nữa thì thành tiên.
“Anh.. anh sờ cái gì?” Uhey cuối cùng cũng rời giường, tuy rằng mặt hơi sưng lên, nhưng sau khi đã trở thành phụ nữ, phong vị quyến rũ khiến cho hô hấp Kwon Ji Yong nhất thời trở nên dồn dập.
“Anh là người đàn ông của em, là ông xã của em kia mà, có gì cũng đều đã nhìn rồi hôn rồi, còn.. á á á..” Uhey cảm thấy nếu mình còn để hắn nói tiếp, ngón chân đều sẽ cuộn vào mất.
“Lấy quần áo đến cho em, mà anh đang mặc là…” Uhey hỏi làm sao mà cứ cảm thấy quần áo anh chàng trước mặt đang mặc quen quen, thì ra hắn cứ thế mà mặc áo lông cánh dơi của mình ra ngoài.
“Ừ thế nào? Quần áo em rất đẹp, anh cũng có thể mặc này.” Anh chàng nào đó ra vẻ đỏm dáng, “Em cũng có thể mặc đồ của anh.”
Uhey tỏ vẻ xin miễn, quần áo hắn nổi bần bật như vậy, mặc đi ra ngoài chẳng phải là làm nổ tung cả giới giải trí? Bọn họ tha cho trái tim quần chúng Đại Hàn Dân Quốc đi thôi.
“Hôm nay anh được nghỉ à?” Uhey mặc quần áo ở nhà hỏi anh chàng.
“Đúng vậy, hôm nay chúng ta ra ngoài chơi nhé.” Ca khúc “HeartBreaker” vì Kwon Ji Yong sợ hãi bị Uhey vứt bỏ mà viết đã hoàn thành. Hơn nữa ngày hôm qua qua đi, hắn cảm giác trong đầu lại có chút linh cảm, sáng sớm đã tỉnh dậy viết nhạc. Hiện giờ hết thảy đều xong, hai người ra ngoài hẹn hò là hay nhất.
Rửa mặt xong, Uhey đang ăn bữa dáng, cô cũng cảm thấy nên như vậy. Dù sao hai người mới vừa làm lành, còn đột phá tầng quan hệ cuối cùng, hôm nay thả lỏng một chút cũng có thể.
Khi đi ngang qua sạp báo, Uhey thấy đầu đề một tạp chí viết về chuyện mình tham gia đóng phim “Nữ hoàng Seon Deok”, thật hiển nhiên, đối với một ca sĩ mới nổi đi quay phim, rất nhiều người cho rằng chỉ là trò đùa, cũng không coi trọng.
“Ca sĩ nên tập trung vào ca hát.” Trên báo viết như vậy, Kwon Ji Yong đương nhiên cũng thấy được tin tức này, kỳ thật lúc sáng sớm, hắn đã nhìn thấy trên mạng rất nhiều bình luận phản đối Uhey tham gia đóng phim truyền hình. Hắn rất tức giận, nhưng cũng không thể làm gì được.
“Anh làm gì mà vẻ mặt như thế?” Uhey có chút buồn cười nhìn bạn trai trước mặt. “Ở vị trí này của chúng ta, còn điều gì mà không phải nghe qua chứ?”
“Đừng làm như mình đã bảy tám mươi tuổi rồi ấy.” Kwon Ji Yong mặc trang phục tùy tiện, có điều đeo kính khiến hắn có vẻ nho nhã một chút, “Rõ ràng là đàn em của anh.”
“Chúng ta đi đâu đây?” Uhey quyết định không nhắc đến chuyện phiền phức này nữa, bọn họ hôm nay đi hẹn hò, không phải là tự tìm khó chịu.
“Anh muốn đến cửa hàng thú cưng.” Kwon Ji Yong nắm tay Uhey, nói: “Cứ cảm thấy trong nhà chúng ta thiếu một thành viên nhỏ, chúng ta đi mua một con thú cưng về đi.” Ai da, hắn và bảo bối, thêm một nhóc thú cưng thông minh, một nhà ba người thật tuyệt.
Uhey cũng không phản đối, kỳ thật vốn dĩ cô từng nuôi một con cún giống Samoyed, sau này đã đem cho bố mẹ nuôi. Hiện giờ cô có cảm giác mình kỳ thật đã sớm nuôi một chú Golden Retriever lông vàng rồi. Thế nhưng không thể nói với anh chàng này được, bằng không lại sẽ sống chết làm nũng nói với mình đã làm tổn thương trái tim yếu đuối của hắn.
Đó là một cửa hàng thú cưng rất nhỏ, nhưng được cái ở nơi an toàn. Kwon Ji Yong vểnh mông cúi nhìn một hàng: “Con này, con này trông đáng yêu quá.” Hắn quay qua nói với Uhey, “Em yêu, chúng ta mua con này đi.” Kwon Ji Yong nhìn trúng một bé Husky nhỏ.
Nhân viên cửa hàng có chút tò mò đối với cặp tình nhân đeo mắt kính này, nhưng vì tố chất nghề nghiệp nên luôn giữ im lặng.
“Em muốn con này.” Uhey giơ tay chỉ, Kwon Ji Yong kinh ngạc, Shar Pei?
“Xấu quá.” Kwon Ji Yong vốn chỉ thích những thứ xinh đẹp, ghét bỏ nhìn thoáng qua chú SharPei đang trầm ngâm nằm đó, “Không đáng yêu như con này.”
“Em thích, con này rất yên lặng.” Trong nhà đã có một tên thường thường động kinh, thích làm bộ đáng yêu, lại sắm thêm một con nữa về sao? “Hơn nữa nhìn kỹ thì.. uhm.. cũng khá là đáng yêu mà.” Nói thật ra, là quá xấu.
“Kim bánh bao, mắt em có vấn đề.” Kwon Ji Yong phồng má cãi.
“Cho nên coi trọng anh.” Uhey lạnh nhạt trả lời.
“Hừ.” Kwon Ji Yong mặc dù có chút bất mãn, nhưng làm một người đàn ông tôn trọng phái nữ, hắn ngẫm lại, vẫn là mua con SharPei này về.
“Này, về sau ta chính là apa, cô ấy là oma, biết không?” Về nhà, xem chú SharPei lười biếng nằm gục trên sàn nhà, Kwon Ji Yong ngồi xổm chỗ đó giáo dục nó: “Sau này khi apa không có nhà, phải nghe lời oma nhé.”
“Nó có thể nghe hiểu sao?” Uhey rửa xong hoa quả ra khỏi phòng bếp, liền thấy Kwon Ji Yong lại bắt đầu động kinh.
“Chúng ta đặt tên cho nó đi.” Kwon Ji Yong vẫn đắm chìm trong thế giới của mình, “Gaho thì sao? Khí thế đúng không?”
“Tùy anh.” Uhey không phản đối, cô không am hiểu chuyện đặt tên này lắm, như con cún trước kia của cô, ba năm sau cô vẫn còn gọi nó là “chó” không thôi.
“Kwon Gaho, từ giờ con là thành viên của nhà chúng ta, nhớ kỹ nhé!” Kwon Ji Yong ôm lấy thành viên mới Gaho, đắc ý nói. Nhìn lâu thấy cũng không đến nỗi xấu.
‘Anh chàng mặc đồ kỳ lạ này đúng là dong dài.’ Gaho cho là như vậy, tiếp tục híp đôi mắt nhỏ bảo trì lạnh nhạt.
Kwon Ji Yong không thể mỗi ngày đều ở cùng với Uhey, và Uhey cũng có việc của chính mình. Công ty cho ra mắt nhóm After School, cô làm tiền bối đương nhiên rảnh thì hướng dẫn bọn họ làm quen với giới giải trí – cũng nên bù lại một chút vì làm xáo trộn đội hình trước đây.
Nhưng Kwon Ji Yong sau khi quay về ký túc xá, trong lúc thay đồ, lỡ để cho Tae Yang và TOP nhìn thấy vết cào loang lổ trên thân thể chẳng lấy làm cường tráng gì cho lắm của hắn.
“………..” Tae Yang cảm thấy mình không còn lời nào để nói.
Còn TOP thì cẩn thận nhìn qua, tỏ vẻ: “Sau này bạn gái mình nhất định phải cắt móng tay.”
Kwon Ji Yong: “…………”
Vốn báo chí và internet đối với chuyện Uhey quay phim có chút phê phán, kết quả khi tiền bối Go Hyun Jung ngày nào đó tán thưởng “Uhey là diễn viên trời sinh”, tình thế chậm rãi thay đổi.
“Cảm ơn tiến bối Go Hyun Jung khích lệ, rất nhiều tiền bối cũng giúp đỡ tôi trên phim trường. Tôi thật sự rất vui khi được mọi người khen ngợi như vậy.” Uhey trên đường chụp ảnh cho tạp chí nhận phỏng vấn của phóng viên, trả lời đúng mực thỏa đáng, cuối cùng còn tươi tắn hướng màn ảnh nói: “Cho nên, các Honey đừng lo lắng cho tôi, Uhey vĩnh viễn sẽ không để mọi người phải mất mặt.”
Đối với những bình luận phản đối, sức nhẫn nại của Uhey chính là đã trải qua huấn luyện những hai đời.
Cô cũng biết các fan của mình vì những phê bình gần đây quá nhiều nên sĩ khí xuống thấp. Đối với những người nghe bên ngoài phê bình nhiều đến thế vẫn còn tiếp tục yêu quý cô, Uhey tuyệt đối không để bọn họ cảm thấy thấp kém.
Các fan của Uhey tự nhiên là rất cảm động.
“U Bảo của chúng ta đúng là cô bé khiến người ta đau lòng, nhưng làm không tốt cũng không sao, dù sao có ai mà không dần dần mới tiến bộ lên được?” Có fan nhắn lại trên Twitter như vậy.
“U Bảo đúng là rất hiếu thắng, có điều chúng tôi chính là yêu người kiên cường không chịu thua như vậy.” Biểu lộ đều cuồng nhiệt.
“Sống là fan U Bảo, chết là ma nhà U Bảo!” Truyền thông gì đó cứ tự đi mà sầu.
Ảnh trong phim của Uhey cũng được phát tán trên mạng, rất nhiều người đều tỏ vẻ, Uhey mặc đồ cổ trang đen trắng thật sự rất xinh đẹp. Ánh mắt mang theo dã tâm và khinh thị – aigoo.. Ai nói Uhey diễn kém, đó chính là kẻ ghen tị.
Kwon Ji Yong ở trên mạng chậm rãi xem ảnh trong phim của bạn gái, hắn thích nhất là tấm ảnh cô mặc váy cổ trang màu đen ngồi ở một chỗ giơ hai ngón tay làm chữ V, nhìn xem, thật ngọt ngào. Đập bàn khẳng định!
Đối với hai bài hát hắn sáng tác, Yang Hyun Suk đều rất vừa lòng, về quá trình viết “HeartBreaker” thì TOP hiểu được, nhưng còn “She’s Gone” là chuyện gì đây? Chẳng lẽ cậu ta vẫn còn có loại tâm tư như vậy đối với Uhey-sshi?
TOP xem tên Yong đang ngồi trước máy tính lên mặt, trong lòng cảm thấy hơi sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.