Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư
Chương 102: Khảo hạch tàn khốc (22)
Lam
02/02/2023
Chỉ còn khoảng mười mấy người thực lực không thấp, cũng đang phòng bị nhìn xung quanh, sợ có người tập kích, mà lúc này chỉ có Bạch Lam Y chú ý đến Vân Phong Nhã, nhưng người cũng đã không thấy bên trong trận pháp.
Vân Phong Nhã cũng không hiểu vì sao bản thân lại sức hiện ở nơi này? Nàng vừa rồi rõ ràng còn đang cùng luồn tinh thần lực cường đại kia đối kháng, nàng sắp chịu không nổi khi, luồn tinh thần lực kia lại biến mất, bạch quang hiện lên khi, nàng cũng đã xuất hiện ở nơi này, vẫn là một hang động, nhưng bên trong chỉ có nàng một người, mà trước mặt nàng là một bộ xương cốt đang ngồi xếp bằng tọa định, chưa chờ nàng căn nhất đến cùng xảy ra chuyện gì?
Ngay sau đó, một cổ uy áp cường đại đem nàng bao phủ đè ép xuống, Vân Phong Nhã chỉ cảm thấy cả người như bị một ngọn núi đè đến không thở nổi, đây là thực lực trên lệch quá lớn sao? Đôi mắt nàng càng trở nên sắc bén, Vân Phong Nhã cắn chặt răng chịu đựng, không để cho mình quỳ xuống.
Phượng Hoàng cũng cảm giác được Vân Phong Nhã thống khổ, nó muốn đi ra ngoài trợ giúp, nhưng không hiểu sao bên ngoài giống như đã bị thứ gì phong bế, nó không có cách nào ra ngoài, nó lúc này cũng như Vân Phong Nhã đồng cảm, nếu thực lực của nó khôi phục như phía trước cường thịnh năm phần, cái kết giới này nó một ngón tay cũng đủ làm nó vở vụn thành mảnh nhỏ rồi, thanh âm lo lắng của Phượng Hoàng không ngừng vang lên trong đầu Vân Phong Nhã.
" Chủ nhân, ngươi không sao chứ? Chủ nhân ta hiện tại ra ngoài không được, chủ nhân cố gắng chịu đựng, ta sẽ nghĩ cách ra đến giúp chủ nhân..."
Vân Phong Nhã tuy nghe được Phượng Hoàng lo lắng lời nói, nàng rất muốn chấn an nó, nhưng hiện tại nàng cũng không có sức lực cùng nó lời nói.
Đột nhiên, không biết từ đâu truyền đến một đạo hồn hậu mà bừa bãi tiếng cười, cùng kích động thanh âm trong han động từng tiếng quanh quẩn truyền ra.
" Ha ha ha, Hảo... hảo... hảo." Ba chữ hảo hảo hảo hưng phấn truyền đến.
" ta đợi nhiều năm như vậy, còn cho là đời này sẽ không có truyền nhân rồi, ha ha ha, ta rốt cuộc cũng đã chờ tới ngươi, ha ha ha."
Tiếng nói vừa dứt uy áp đè ép cũng tan biến, trói buộc tiêu tán, Vân Phong Nhã cả người như muốn vô lực, nhưng trên mặt nàng vẫn là bình tĩnh, đứng nơi đó không để cho mình ngã xuống.
Lúc này trong ấn đường của bộ xương khô bên trong, bay ra một tia bạch quang ở giữa không trung, trước mặt nàng cũng từ từ hiện lên một mạt bóng hình người, là một nam nhân cao ráo, khoảng chừng 30 tuổi, anh tuấn vô xong, nhất là đôi mắt đào hoa như câu hồn người, cùng với khoé môi có chút cong cong độ cung, như là đang cười khẽ vậy, lại có một cổ cao ngạo bừa bãi không kìm chế được khí chất, một thân bạch y như phiêu trong gió, đây cũng là nam tử anh tuấn nhất mà nàng từng thấy đi.
" Ha ha ha, ta nên ngội ngươi là tiểu tử hai là tiểu nha đầu đây? Có được Thất Thải Linh Lung Tim, còn có bản mạng khế ước là Thượng Cổ Phượng Hoàng, tuy nó hiện tại là thời kỳ yếu nhất, nhưng uy áp thượng cổ bá chủ vẫn còn rất có ít nha."
Phượng Hoàng bên trong thức hải nghe vậy, nhảy dựng lên mắn.
" Lão già đáng chết, a không phải, ngươi đã chết rồi, lão già đáng giận, ngươi đến cùng là đang khen hai là chế diễu Bản Tôn hả, Bản Tôn tồn tại khi, lão già ngươi không biết còn đang ở xó xỉnh nào đấy...hừ hừ hừ."
Vân Phong Nhã lúc này dở khóc dở cười, không phải vừa rồi còn một bộ nôn nóng không thôi sau? Bây giờ lại như tiểu hài tử ba tuổi vậy, thật là đáng yêu.
Vân Phong Nhã vừa rồi tuy bị uy áp đè nặng, nhưng nàng cũng không cảm giác được sát ý, cũng giống như vừa rồi tinh thần lực công kích vậy, khi nàng muốn không chống đỡ nổi, thì nó lại rút lui, lần này cũng vậy, giống như là một loại bị người khảo hạch ảo giác?
Vân Phong Nhã chấp tay trước ngực, không sợ hãi, không su nịnh chào hỏi.
" Tiểu bối Vân Phong Nhã gặp qua tiền bối."
" Hảo, hảo, ha ha, xem ra đời này Bắc Phàm ta cũng xem như là không uổng phí chờ, ở cuối cùng tinh huyết ý niệm tiêu tán phía trước, đưa tiểu nha đầu ngươi đến, chẳng những có được bản mạng khế ước thượng cổ Phượng Hoàng, còn có được thiên địa chi Thất Thải Linh Lung Tim."
Vân Phong Nhã nghe nói vậy, ngẩn ra, nàng vừa rồi cũng nghe vị này nói qua." Thất Thải Linh Lung Tim." Năm chữ này, nàng lúc đầu còn cho là vị cường giả này tán thưởng mình vì cứu giúp đồng đội nên mới lâm vào nguy hiểm bên trong, xem ra là không phải ý tứ này, như vậy?????
" Tiền bối, không biết tiền bối nói Thất Thải Linh Lung Tim là có ý tứ gì?"Vân Phong Nhã một bộ tò mò không hiểu hỏi.
Nam tử nghe Vân Phong Nhã như vậy hỏi, hồ nghi hỏi lại.
" Tiểu nha đầu, không phải ngươi dùng che giấu giới tính Linh khí, là vì sợ người phát hiện ngươi có Thất Thải Linh Lung Tim sao?" Hắn nhìn Vân Phong Nhã trên mặt mờ mịt không hiểu." ngươi thật sự không biết ngươi có Thất Thải Linh Lung Tim?"
" Xin tiền bối chỉ điểm?" Vân Phong Nhã chấp tay cung kính nói.
Bắc Phàm thấy Vân Phong Nhã thật sự không biết về Thất Thải Linh Lung Tim, mạt danh kỳ lạ? Nhưng cũng giản dạy cho nàng.
" Thất Thải Linh Lung Tim, còn được xưng là Thiên Địa chi linh, có thể nói nó là Thiên Địa chi nhi nữ cũng có thể, người có được Thất Thải Linh Lung Tim là bất độc bất xâm, cho dù có thương thế nặng như thế nào, khoi phục cũng sẽ hơn những người khác ngấp mấy lần, linh khí hấp thụ vào trong cơ thể cũng thuần tịnh và nhanh ngấp mấy lần được xưng là thiên tài người, những cường giả thọ nguyên sắp đến, chỉ cần thai đổi Thất Thải Linh Lung Tim cho bản thân, thì người đó có thể tiếp tục sống thêm một ngàn năm nữa, mà Thất Thải Linh Lung Tim chỉ có trên người nữ nhân mới có."
Vân Phong Nhã nhìn trâm chú trên cổ tay, vòng tay không gian, nàng lúc này cũng đã hiểu vì sao mẫu thân bảo nàng thế thân xông bào thai ca ca, dùng thân phận nam nhân kỳ người, nhưng vì sao? nàng trở thành thân thể này phía trước, thân thể này thiên phú có thể nói là phế vật một cái? Vân Phong Nhã linh quan chợt lóe, trong kí ức nàng trước lúc 9 tuổi năm đó nàng và xông bào thai ca ca gặp nạn, nhưng nàng lại không nhớ đến cùng đã phát sinh sự tình gì? Có lẽ nàng đã bị người phong ấn kí ức, Vân Phong Nhã nhìn nam nhân trước mắt, chấp tay hỏi.
" Tiền bối, ta thật không rối ngạt ngày, ta thật ra tu luyện chân chính chưa đến một năm thời gian, ta 13 tuổi phía trước chỉ là Linh sư vừa bước vào nhị cấp, có thể nói cùng với phế vật không sai biệt lắm, ngày biết đây là vì sao sao?"
" Cái gì? Tiểu nha đầu, ngươi vừa nói ngươi tu luyện chưa đến một năm, từ Linh sư nhị cấp đã đến Đại Linh Sư cửu cấp đỉnh phong rồi?"
Hắn kinh ngạc là vì Vân Phong Nhã chưa đến một năm thời gian, có thể lên đến ngần hai đại cấp bậc, đây nào còn là thiên tài trong thiên tài nữa, mà là quỷ tài chân chính a.
" Nếu ta đoán không lầm, nha đầu ngươi lúc trước không thể tu luyện như người bình thường, là trong thân thể bị người phong ấn."
Vân Phong Nhã nghe nói vậy, cũng không mấy bất ngờ, vì nàng cũng đã nghĩ đến này khả năng, xem ra thân thể này thật sự có rất nhiều bí mật nha.
Bắc Phàm thấy nàng trầm tư liền nói.
" Nha đầu, thế nào? Có muốn làm ta con môn đệ tử sao? Ha ha, ta vẫn chưa nói với tiểu nha đầu ngươi, ta chính là Đại Tông trận pháp sư đi, khi ngươi bước vào ta bài bố trận pháp, hơi thở của ngươi bên trong có mang theo một chút Phượng Hoàng hơi thở, còn việc làm sao ta lại biết ngươi Tim là Thất Thải Linh Lung? Là vì trên người của ngươi phong ấn đã bắt đầu suy yếu theo thực lực tăng trưởng của ngươi, mà với thực lực ở đại lục này người, cũng sẽ nhìn không ra đến ngươi có Thất Thải Linh Lung Tim, nhưng những lão quái vật ở phía trên đại lục kia, chỉ cần cẩn thận dò xét là có thể nhìn ra đến, ta thực lực không như những người đó như vậy lợi hại, nhưng ta là Đại Tông trận pháp sư, chỉ cần ngươi bước vào trận pháp, thực lực lại như vậy nhược, ta là dể dàng phát hiện ra ngươi bí mật! cho nên, hắc hắc, tiểu nha đầu, chỉ cần ngươi nguyện ý bái ta vi sư, ta sẽ giúp ngươi thêm vào trận pháp che giấu thân phận, bảo đảm những lão quái vật đó cũng nhìn không ra, còn có thực lực của ngươi chưa đạt đến Linh Hoàng cấp bậc, thì không nên đi đến đại lục phía trên đi, nếu không sẽ rất nguy hiểm."
Vân Phong Nhã nghe nói vậy, không đáp ứng cũng không từ chối, hỏi.
" Đa tạ tiền bối nhất nhở, không biết tiểu bối có thể giúp gì tiền bối không?"
Bắc Phàm đôi con ngươi đào hoa sáng quắc nhìn chằm chằm nàng, trên mặt không che giấu được vui sướng, tiểu nha đầu tuổi tuy nhỏ, nhưng thật sự rất cơ trí, hắn hài lòng cười nói.
" Ta đã nói qua, ta ở nơi này là vì chờ người có thể thông qua ta khảo hạch, sẽ được ta truyền thừa, mà ngươi chính là người đã thông qua ta khảo hạch, tinh thần lực cùng nghị lực đều đạt ta tiêu chuẩn." Hơn một chút. Hắn cười ha hả nhìn liếc mắt Vân Phong Nhã từ trên xuống dưới."cùng với Nhan giá trị nha."
Vân Phong Nhã khoé môi rật rật, khảo hạch tinh thần lực, nghị lực thì có đạo lý, còn có nhan giá trị là vì ý tứ a? Chẳng lẽ xấu sẽ không được thông qua sao?
Nam nhân như hiểu được Vân Phong Nhã đang suy nghĩ, hắn liền cho nàng đáp án.
"Theo như ngươi suy nghĩ, nếu xấu ta sẽ không nhận làm đệ tử, ta đường đường là một phong chủ ở Tiêu Giao Cung, danh tiếng lẫy lừng, làm sao đệ nhất thu nhận đệ tử, nhan giá trị thấp được, không phải để người chế nhạo sao? Ta dù gì cũng là đệ nhất mỹ nam tử a." Nhưng nếu là tiểu nha đầu ngươi, ta vẫn sẽ thu.
Vân Phong Nhã nhìn phía trên đá, cạn lời, đây là lần đầu tiên nàng nhìn đến người thu nhận đệ tử, chỉ xem mặt không xem thiên phú người a.
Nam nhân thấy Vân Phong Nhã vẽ mặt bình tĩnh, không giống như những gì hắn nghĩ a, nếu đổi lại là người khác, nghe được một cường giả muốn thu bản thân làm đệ tử, còn lập tức được truyền thừa, phỏng chừng lập tức quỳ xuống bái sư rồi, mà trước mặt tiểu nha đầu này vẻ mặt đó là gì a? Hắn không vui hỏi
" Tiểu nha đầu, ngươi không muốn bái ta vi sư?"
________________________________
Vân Phong Nhã cũng không hiểu vì sao bản thân lại sức hiện ở nơi này? Nàng vừa rồi rõ ràng còn đang cùng luồn tinh thần lực cường đại kia đối kháng, nàng sắp chịu không nổi khi, luồn tinh thần lực kia lại biến mất, bạch quang hiện lên khi, nàng cũng đã xuất hiện ở nơi này, vẫn là một hang động, nhưng bên trong chỉ có nàng một người, mà trước mặt nàng là một bộ xương cốt đang ngồi xếp bằng tọa định, chưa chờ nàng căn nhất đến cùng xảy ra chuyện gì?
Ngay sau đó, một cổ uy áp cường đại đem nàng bao phủ đè ép xuống, Vân Phong Nhã chỉ cảm thấy cả người như bị một ngọn núi đè đến không thở nổi, đây là thực lực trên lệch quá lớn sao? Đôi mắt nàng càng trở nên sắc bén, Vân Phong Nhã cắn chặt răng chịu đựng, không để cho mình quỳ xuống.
Phượng Hoàng cũng cảm giác được Vân Phong Nhã thống khổ, nó muốn đi ra ngoài trợ giúp, nhưng không hiểu sao bên ngoài giống như đã bị thứ gì phong bế, nó không có cách nào ra ngoài, nó lúc này cũng như Vân Phong Nhã đồng cảm, nếu thực lực của nó khôi phục như phía trước cường thịnh năm phần, cái kết giới này nó một ngón tay cũng đủ làm nó vở vụn thành mảnh nhỏ rồi, thanh âm lo lắng của Phượng Hoàng không ngừng vang lên trong đầu Vân Phong Nhã.
" Chủ nhân, ngươi không sao chứ? Chủ nhân ta hiện tại ra ngoài không được, chủ nhân cố gắng chịu đựng, ta sẽ nghĩ cách ra đến giúp chủ nhân..."
Vân Phong Nhã tuy nghe được Phượng Hoàng lo lắng lời nói, nàng rất muốn chấn an nó, nhưng hiện tại nàng cũng không có sức lực cùng nó lời nói.
Đột nhiên, không biết từ đâu truyền đến một đạo hồn hậu mà bừa bãi tiếng cười, cùng kích động thanh âm trong han động từng tiếng quanh quẩn truyền ra.
" Ha ha ha, Hảo... hảo... hảo." Ba chữ hảo hảo hảo hưng phấn truyền đến.
" ta đợi nhiều năm như vậy, còn cho là đời này sẽ không có truyền nhân rồi, ha ha ha, ta rốt cuộc cũng đã chờ tới ngươi, ha ha ha."
Tiếng nói vừa dứt uy áp đè ép cũng tan biến, trói buộc tiêu tán, Vân Phong Nhã cả người như muốn vô lực, nhưng trên mặt nàng vẫn là bình tĩnh, đứng nơi đó không để cho mình ngã xuống.
Lúc này trong ấn đường của bộ xương khô bên trong, bay ra một tia bạch quang ở giữa không trung, trước mặt nàng cũng từ từ hiện lên một mạt bóng hình người, là một nam nhân cao ráo, khoảng chừng 30 tuổi, anh tuấn vô xong, nhất là đôi mắt đào hoa như câu hồn người, cùng với khoé môi có chút cong cong độ cung, như là đang cười khẽ vậy, lại có một cổ cao ngạo bừa bãi không kìm chế được khí chất, một thân bạch y như phiêu trong gió, đây cũng là nam tử anh tuấn nhất mà nàng từng thấy đi.
" Ha ha ha, ta nên ngội ngươi là tiểu tử hai là tiểu nha đầu đây? Có được Thất Thải Linh Lung Tim, còn có bản mạng khế ước là Thượng Cổ Phượng Hoàng, tuy nó hiện tại là thời kỳ yếu nhất, nhưng uy áp thượng cổ bá chủ vẫn còn rất có ít nha."
Phượng Hoàng bên trong thức hải nghe vậy, nhảy dựng lên mắn.
" Lão già đáng chết, a không phải, ngươi đã chết rồi, lão già đáng giận, ngươi đến cùng là đang khen hai là chế diễu Bản Tôn hả, Bản Tôn tồn tại khi, lão già ngươi không biết còn đang ở xó xỉnh nào đấy...hừ hừ hừ."
Vân Phong Nhã lúc này dở khóc dở cười, không phải vừa rồi còn một bộ nôn nóng không thôi sau? Bây giờ lại như tiểu hài tử ba tuổi vậy, thật là đáng yêu.
Vân Phong Nhã vừa rồi tuy bị uy áp đè nặng, nhưng nàng cũng không cảm giác được sát ý, cũng giống như vừa rồi tinh thần lực công kích vậy, khi nàng muốn không chống đỡ nổi, thì nó lại rút lui, lần này cũng vậy, giống như là một loại bị người khảo hạch ảo giác?
Vân Phong Nhã chấp tay trước ngực, không sợ hãi, không su nịnh chào hỏi.
" Tiểu bối Vân Phong Nhã gặp qua tiền bối."
" Hảo, hảo, ha ha, xem ra đời này Bắc Phàm ta cũng xem như là không uổng phí chờ, ở cuối cùng tinh huyết ý niệm tiêu tán phía trước, đưa tiểu nha đầu ngươi đến, chẳng những có được bản mạng khế ước thượng cổ Phượng Hoàng, còn có được thiên địa chi Thất Thải Linh Lung Tim."
Vân Phong Nhã nghe nói vậy, ngẩn ra, nàng vừa rồi cũng nghe vị này nói qua." Thất Thải Linh Lung Tim." Năm chữ này, nàng lúc đầu còn cho là vị cường giả này tán thưởng mình vì cứu giúp đồng đội nên mới lâm vào nguy hiểm bên trong, xem ra là không phải ý tứ này, như vậy?????
" Tiền bối, không biết tiền bối nói Thất Thải Linh Lung Tim là có ý tứ gì?"Vân Phong Nhã một bộ tò mò không hiểu hỏi.
Nam tử nghe Vân Phong Nhã như vậy hỏi, hồ nghi hỏi lại.
" Tiểu nha đầu, không phải ngươi dùng che giấu giới tính Linh khí, là vì sợ người phát hiện ngươi có Thất Thải Linh Lung Tim sao?" Hắn nhìn Vân Phong Nhã trên mặt mờ mịt không hiểu." ngươi thật sự không biết ngươi có Thất Thải Linh Lung Tim?"
" Xin tiền bối chỉ điểm?" Vân Phong Nhã chấp tay cung kính nói.
Bắc Phàm thấy Vân Phong Nhã thật sự không biết về Thất Thải Linh Lung Tim, mạt danh kỳ lạ? Nhưng cũng giản dạy cho nàng.
" Thất Thải Linh Lung Tim, còn được xưng là Thiên Địa chi linh, có thể nói nó là Thiên Địa chi nhi nữ cũng có thể, người có được Thất Thải Linh Lung Tim là bất độc bất xâm, cho dù có thương thế nặng như thế nào, khoi phục cũng sẽ hơn những người khác ngấp mấy lần, linh khí hấp thụ vào trong cơ thể cũng thuần tịnh và nhanh ngấp mấy lần được xưng là thiên tài người, những cường giả thọ nguyên sắp đến, chỉ cần thai đổi Thất Thải Linh Lung Tim cho bản thân, thì người đó có thể tiếp tục sống thêm một ngàn năm nữa, mà Thất Thải Linh Lung Tim chỉ có trên người nữ nhân mới có."
Vân Phong Nhã nhìn trâm chú trên cổ tay, vòng tay không gian, nàng lúc này cũng đã hiểu vì sao mẫu thân bảo nàng thế thân xông bào thai ca ca, dùng thân phận nam nhân kỳ người, nhưng vì sao? nàng trở thành thân thể này phía trước, thân thể này thiên phú có thể nói là phế vật một cái? Vân Phong Nhã linh quan chợt lóe, trong kí ức nàng trước lúc 9 tuổi năm đó nàng và xông bào thai ca ca gặp nạn, nhưng nàng lại không nhớ đến cùng đã phát sinh sự tình gì? Có lẽ nàng đã bị người phong ấn kí ức, Vân Phong Nhã nhìn nam nhân trước mắt, chấp tay hỏi.
" Tiền bối, ta thật không rối ngạt ngày, ta thật ra tu luyện chân chính chưa đến một năm thời gian, ta 13 tuổi phía trước chỉ là Linh sư vừa bước vào nhị cấp, có thể nói cùng với phế vật không sai biệt lắm, ngày biết đây là vì sao sao?"
" Cái gì? Tiểu nha đầu, ngươi vừa nói ngươi tu luyện chưa đến một năm, từ Linh sư nhị cấp đã đến Đại Linh Sư cửu cấp đỉnh phong rồi?"
Hắn kinh ngạc là vì Vân Phong Nhã chưa đến một năm thời gian, có thể lên đến ngần hai đại cấp bậc, đây nào còn là thiên tài trong thiên tài nữa, mà là quỷ tài chân chính a.
" Nếu ta đoán không lầm, nha đầu ngươi lúc trước không thể tu luyện như người bình thường, là trong thân thể bị người phong ấn."
Vân Phong Nhã nghe nói vậy, cũng không mấy bất ngờ, vì nàng cũng đã nghĩ đến này khả năng, xem ra thân thể này thật sự có rất nhiều bí mật nha.
Bắc Phàm thấy nàng trầm tư liền nói.
" Nha đầu, thế nào? Có muốn làm ta con môn đệ tử sao? Ha ha, ta vẫn chưa nói với tiểu nha đầu ngươi, ta chính là Đại Tông trận pháp sư đi, khi ngươi bước vào ta bài bố trận pháp, hơi thở của ngươi bên trong có mang theo một chút Phượng Hoàng hơi thở, còn việc làm sao ta lại biết ngươi Tim là Thất Thải Linh Lung? Là vì trên người của ngươi phong ấn đã bắt đầu suy yếu theo thực lực tăng trưởng của ngươi, mà với thực lực ở đại lục này người, cũng sẽ nhìn không ra đến ngươi có Thất Thải Linh Lung Tim, nhưng những lão quái vật ở phía trên đại lục kia, chỉ cần cẩn thận dò xét là có thể nhìn ra đến, ta thực lực không như những người đó như vậy lợi hại, nhưng ta là Đại Tông trận pháp sư, chỉ cần ngươi bước vào trận pháp, thực lực lại như vậy nhược, ta là dể dàng phát hiện ra ngươi bí mật! cho nên, hắc hắc, tiểu nha đầu, chỉ cần ngươi nguyện ý bái ta vi sư, ta sẽ giúp ngươi thêm vào trận pháp che giấu thân phận, bảo đảm những lão quái vật đó cũng nhìn không ra, còn có thực lực của ngươi chưa đạt đến Linh Hoàng cấp bậc, thì không nên đi đến đại lục phía trên đi, nếu không sẽ rất nguy hiểm."
Vân Phong Nhã nghe nói vậy, không đáp ứng cũng không từ chối, hỏi.
" Đa tạ tiền bối nhất nhở, không biết tiểu bối có thể giúp gì tiền bối không?"
Bắc Phàm đôi con ngươi đào hoa sáng quắc nhìn chằm chằm nàng, trên mặt không che giấu được vui sướng, tiểu nha đầu tuổi tuy nhỏ, nhưng thật sự rất cơ trí, hắn hài lòng cười nói.
" Ta đã nói qua, ta ở nơi này là vì chờ người có thể thông qua ta khảo hạch, sẽ được ta truyền thừa, mà ngươi chính là người đã thông qua ta khảo hạch, tinh thần lực cùng nghị lực đều đạt ta tiêu chuẩn." Hơn một chút. Hắn cười ha hả nhìn liếc mắt Vân Phong Nhã từ trên xuống dưới."cùng với Nhan giá trị nha."
Vân Phong Nhã khoé môi rật rật, khảo hạch tinh thần lực, nghị lực thì có đạo lý, còn có nhan giá trị là vì ý tứ a? Chẳng lẽ xấu sẽ không được thông qua sao?
Nam nhân như hiểu được Vân Phong Nhã đang suy nghĩ, hắn liền cho nàng đáp án.
"Theo như ngươi suy nghĩ, nếu xấu ta sẽ không nhận làm đệ tử, ta đường đường là một phong chủ ở Tiêu Giao Cung, danh tiếng lẫy lừng, làm sao đệ nhất thu nhận đệ tử, nhan giá trị thấp được, không phải để người chế nhạo sao? Ta dù gì cũng là đệ nhất mỹ nam tử a." Nhưng nếu là tiểu nha đầu ngươi, ta vẫn sẽ thu.
Vân Phong Nhã nhìn phía trên đá, cạn lời, đây là lần đầu tiên nàng nhìn đến người thu nhận đệ tử, chỉ xem mặt không xem thiên phú người a.
Nam nhân thấy Vân Phong Nhã vẽ mặt bình tĩnh, không giống như những gì hắn nghĩ a, nếu đổi lại là người khác, nghe được một cường giả muốn thu bản thân làm đệ tử, còn lập tức được truyền thừa, phỏng chừng lập tức quỳ xuống bái sư rồi, mà trước mặt tiểu nha đầu này vẻ mặt đó là gì a? Hắn không vui hỏi
" Tiểu nha đầu, ngươi không muốn bái ta vi sư?"
________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.