Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Quyển 3 - Chương 250: Cố Tử Hàn, thử động vào Kiều Tịch Hoàn xem?! 3
Ân Ngận Trạch
25/10/2021
“Dĩ nhiên không phải.” Doãn Tường lắc đầu, “Nào có ‘Ai’ gì ở đây, em chỉ dựa theo phân tích logic của em mà thôi.”
Kiều Tịch Hoàn cười lạnh.
Giả bộ đi.
Xem mấy người còn giả bộ được đến bao lâu!
Cô đảo mắt, “Được rồi, không có chuyện gì cậu đi ra ngoài trước đi.”
“Vâng.” Doãn Tường gật đầu, rời đi.
Kiều Tịch Hoàn nhìn Doãn Tường rời đi, cảm giác người đàn ông này đánh Thái cực còn lợi hại hơn mình!
Cô mím môi, cảm thấy hôm nay đi làm, thật sự không phải là một bắt đầu vui vẻ.
Cô day huyệt thái dương hơi nhức của mình, đầu đột nhiên hơi đau.
Lúc này, cô không có tâm tư xử lý công việc nữa, cô cũng không phải là thần, hoàn toàn không có thất tình lục dục.
Cô đứng lên, đi về phía cửa sổ phòng làm việc, nhìn đường phố Thượng Hải cao thẳng, từng tòa nhà cao, suy nghĩ bay bổng, nghĩ tới đô thị quốc tế này, trong nhiều tòa nhà văn phòng như vậy, đoàn người tới tới lui lui, vội vội vàng vàng đi qua, nét mực cuộc đời của mình…
Điện thoại trên bàn làm việc vang lên.
Cô điều chỉnh cảm xúc hơi phù phiếm của mình, đi tới cầm điện thoại lên, nhìn hiển thị gọi tới, nhận, “Bối Địch.”
“Hắt xì!” Vừa nhận, bên kia đã truyền tới tiếng hắt xì thật lớn.
Kiều Tịch Hoàn nhíu mày, “Cậu bị cảm.”
“Ừ, có thể tối hôm qua bị cảm, bắt đầu từ sáng sớm nay càng không ngừng hắt xì, sau đó người không thăng bằng.” Diêu Bối Địch giải thích.
“Sao cậu lớn như vậy rồi còn có thể bị cảm vậy.” Kiều Tịch Hoàn cau mày.
“…” Diêu Bối Địch không thể nói rằng mình vì chờ Tiêu Dạ, sau đó ngủ quên trên ghế salon được. Cô vuốt mũi không thoải mái, nói, “Hôm nay tớ gọi điện thoại cho cậu để nói cho cậu biết… Lôi Lôi bị người cưỡng hiếp.”
“Cái gì?” Kiều Tịch Hoàn hơi kinh ngạc, “Tình huống thế nào?”
“Chính là chuyện xảy ra tối qua. Bây giờ còn đang ở bệnh viện…” Diêu Bối Địch nói, sau đó nói lại cho Kiều Tịch Hoàn biết chuyện hôm qua Tiêu Dạ nói cho cô, cuối cùng còn thêm một câu, “Cậu cảm thấy Lôi Lôi đáng thương không?”
“Tớ cảm thấy cô ta đáng đời!” Kiều Tịch Hoàn hung hăng nói.
Diêu Bối Địch trợn mắt há hốc mồm.
“Tiêu Dạ đâu?” Kiều Tịch Hoàn hỏi.
“Đi ra ngoài rồi, sáng sớm nay đã đi rồi.” Diêu Bối Địch nói.
“Chắc đi bệnh viện?”
“Tớ không hỏi.” Giọng Diêu Bối Địch hơi nhỏ.
“Nói gì cậu mới được đây?!” Kiều Tịch Hoàn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Lôi Lôi xảy ra chuyện như vậy, tớ nào dám nhiều lời, hơn nữa cậu cũng biết, là bởi vì Tiêu Dạ nên Lôi Lôi mới có thể xảy ra chuyện như vậy, Tiêu Dạ áy náy trong lòng, lúc này tớ còn cố tình gây sự, bản thân tớ không làm được! Mặc dù trong lòng không thoải mái…”
“Tớ nói cho cậu biết Diêu Bối Địch, Lôi Lôi người kia có lẽ nắm bắt được tâm lý của cậu và Tiêu Dạ!” Kiều Tịch Hoàn đột nhiên nói.
“Có ý gì?”
“Có ý gì cậu cũng đừng hỏi nữa. Tớ nói cho cậu biết Diêu Bối Địch, nếu như cậu thật sự muốn sống vui vẻ với Tiêu Dạ, trong khoảng thời gian này cậu canh chừng kỹ Tiêu Dạ vào, đừng để Lôi Lôi chui vào chỗ trống, đến lúc đó cậu có hối hận cũng không kịp.” Kiều Tịch Hoàn nói từng chữ nhắc nhở.
“Rốt cuộc là có ý gì?” Diêu Bối Địch vẫn không hiểu.
“Sao cậu ngu vậy!”
“…” Diêu Bối Địch cắn môi, thành tích của cô rất tốt, thông minh rõ ràng rất cao.
“Thôi, nói với cậu nhiều cậu cũng không biết lòng người hiểm ác.” Kiều Tịch Hoàn thật sự không muốn giải thích, “Đoán chừng bây giờ cậu còn cảm thấy, toàn thế giới chỉ có cậu từng làm một chuyện xấu, chính là quyến rũ Tiêu Dạ lên giường!”
Vốn chính là chuyện xấu, không phải cảm thấy.
Diêu Bối Địch cắn môi.
“Không nói nữa, cúp đây.” Kiều Tịch Hoàn cúp luôn điện thoại.
Diêu Bối Địch quá đơn thuần, cô ấy chưa bao giờ hoài nghi người khác sẽ dùng thủ đoạn gì, nhưng đối với Kiều Tịch Hoàn mà nói, cô đã từng thấy quá nhiều tính toán lục đục đấu đá, thậm chí vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào, Lôi Lôi người phụ nữ này không đơn giản, có lẽ sẽ dùng phương thức lấy bản thân là giá cao cũng không chừng.
Thật ra thì cô vốn định đợi chuyện trên tay mình xử lý xong, sẽ xử Lôi Lôi thứ hàng kia, nhưng không ngờ ngược lại bị người nhanh chân đến trước, Lôi Lôi người phụ nữ này bất ngờ đi trước một bước, nếu như cố ý, vậy thật sự là đi một nước cờ tốt nhất?!
Kiều Tịch Hoàn đảo mắt, mím môi, chỉ mong mình suy nghĩ nhiều!
…
Đến buổi chiều.
Giờ tan việc.
Kiều Tịch Hoàn ngồi xe Diêu Bối Khôn lái đi tới Đỉnh Hạo Hãn.
Đi thẳng đến phòng bao đặt trước.
Trương Kiều Ân và Milk đã ở đó rồi, hình như Milk một mực nói chuyện phiếm với Trương Kiều Ân, tránh những đề tài nhạy cảm kia.
Hai người thấy Kiều Tịch Hoàn đến, đều đứng lên.
“Tan việc rồi không cần câu nệ như vậy, hơn nữa em đã từ chức, chị đã chuyển đơn từ chức của em cho bộ phận nhân sự, bên đó sẽ nhanh chóng xử lý đơn từ chức của em, trong khoảng thời gian này ở nhà, nghỉ ngơi một chút đi.” Kiều Tịch Hoàn nói.
“Cám ơn quản lý Kiều.” Trương Kiều Ân cảm kích cười một tiếng.
Kiều Tịch Hoàn gật gật đầu.
Nhân viên phục vụ lục tục mang thức ăn lên.
Mấy người, gọi không nhiều món, nhưng cũng rất xa hoa.
Trương Kiều Ân ngược lại ăn không biết ngon, Kiều Tịch Hoàn cũng ăn không nhiều lắm, Milk nhìn bọn họ đều ăn không ngon, mình dùng sức ăn cũng vô duyên, nên không ăn bao nhiêu, rượu ngược lại uống chút.
Milk còn rất biết điều chỉnh không khí, vẫn không ngừng tìm đề tài nói chuyện phiếm, ngược lại không khiến không khí nhiều lúng túng.
Kiều Tịch Hoàn nhìn Trương Kiều Ân, đột nhiên mở miệng nói, “Tiếp theo em chuẩn bị làm gì, sau khi từ chức?”
“Không biết, có lẽ lại lựa chọn một thành thị xa lạ, qua loa không chừng đi.” Trương Kiều Ân hết cách nói.
“Em có định về nhà không?”
“Chưa từng nghĩ.” Trương Kiều Ân lắc đầu, “Làm chuyện này, nào có mặt mũi về, cha mẹ em thấy em, nhất định sẽ đánh gãy chân em.”
“Em chưa về, sao biết?!”
“Có một số việc không cần làm, nghĩ cũng có thể nghĩ đến.” Trương Kiều Ân lặng lẽ nói.
Kiều Tịch Hoàn cười nhạt, không nói thêm gì.
Milk nhìn không khí giữa hai người lại hơi gượng gạo, vội vàng cầm ly lên, “Nào, chúng ta uống rượu, Kiều Ân sẽ lập tức rời đi, không biết ngày tháng năm nào mới có thể gặp lại nữa, cho nên tối nay không say không về!”
Kiều Tịch Hoàn và Trương Kiều Ân cũng không nhiều lời, mấy người phụ nữ điên cuồng uống rượu.
Uống rượu.
Uống đến bắt đầu buồn ói rồi.
Kiều Tịch Hoàn mơ mơ màng màng nhìn đồng hồ, kêu nhân viên phục vụ, tính tiền rời đi trước.
Trương Kiều Ân và Milk đều độc thân, cho nên cô đặt phòng cho bọn họ trên lầu, uống say để nhân viên phục vụ đưa bọn họ lên ngủ, còn cô, không thể ngủ bên ngoài, thật ra thì bản thân chưa kết hôn, nhưng bởi vì thân thể này, cũng bắt đầu thực hiện giác ngộ giữa vợ chồng nên có.
Cô mơ mơ màng màng ngồi vào trong xe con.
Diêu Bối Khôn nhìn dáng vẻ Kiều Tịch Hoàn, “Nữ thần, chị uống say rồi sao?”
Kiều Tịch Hoàn không nói gì, trong dạ dày hơi khó chịu.
“Sao uống nhiều rượu vậy?!” Diêu Bối Khôn cau mày.
Kiều Tịch Hoàn vẫn không nói chuyện.
Diêu Bối Khôn thở dài, “Chị đừng uống nhiều quá, uống nhiều khó chịu chính là dạ dày của mình, em đây cũng thích uống rượu ca hát, nhưng tửu lượng em tốt, vốn không uống say, uống rượu với bạn, em luôn là người truyền hình trực tiếp, cảm giác kia đừng nói có bao nhiêu sảng khoái…”
“Dừng xe.”
“Nữ thần, chị lại định đuổi em đi sao? Bởi vì em nói nhiều…”
“Dừng xe!” Kiều Tịch Hoàn kêu to.
Diêu Bối Khôn còn đang giải thích cho mình, “Nữ thần, chị đừng tức giận, em bảo đảm…”
“Diêu Bối Khôn, cậu lập tức dừng xe cho tôi, tôi muốn ói!” Kiều Tịch Hoàn cắn răng nghiến lợi, thằng nhóc thúi này, thật đúng là cắn chết người không đền mạng.
“Nha.” Diêu Bối Khôn chợt thẳng gấp.
Kiều Tịch Hoàn vốn không chuẩn bị trước, cả người đột ngột đụng lên chỗ ngồi trước mặt, lại chợt dựa lại vào ghế ngồi, cảm giác hoàn toàn mê muội khiến cho cô không chịu nổi thật lâu, cô mở cửa xe, ọc ọc ói đầy đất…
Ói một lần lại một lần, gần như ói đến túi mật vàng đều đi ra cả.
Diêu Bối Khôn cũng từ trên xe xuống, đứng bên cạnh cô, còn dùng tay nhẹ nhàng vỗ lưng cô, nói, “Chị xem đi xem đi, uống say có phải bản thân khó chịu không, tốt chút nào chưa, có muốn uống nước súc miệng không?”
Kiều Tịch Hoàn đưa tay nhận lấy nước suối trên tay Diêu Bối Khôn, súc miệng, lại ọc ọc phun ra.
“Haizzz, nhìn chị khó chịu như vậy, em cũng cảm thấy trong dạ dày khó chịu, sao chị lại không biết thương tiếc thân thể như vậy chứ? Phụ nữ đến tuổi sẽ dễ già đi, chị giày vò như vậy, sẽ nhanh chóng thành thiếu phụ luống tuổi…”
“Diêu Bối Khôn!” Kiều Tịch Hoàn không nhịn được cắn răng nghiến lợi, “Cậu đủ chưa! Cậu thấy tôi ói chưa đủ, còn định để tôi ói nhiều hơn sao?!”
Diêu Bối Khôn kinh ngạc nhìn Kiều Tịch Hoàn, “Em nói lời gì khiến chị mắc ói sao? Em đều vì tốt cho chị mà, nữ thần.”
“Lái xe!” Kiều Tịch Hoàn xúc miệng lần nữa, hình như cảm thấy trong dạ dày thoải mái hơn.
Cô thật sự cảm thấy, hôm nay cô bị lời Diêu Bối Khôn nói làm mắc ói!
Xe coi như ổn định đến đại viện nhà họ Cố.
Bây giờ đã khuya lắm rồi, đại viện rất yên tĩnh.
Diêu Bối Khôn nhìn thân thể hơi xiêu xiêu vẹo vẹo của Kiều Tịch Hoàn, “Nữ thần, em đưa chị vào đi?”
Kiều Tịch Hoàn liếc một ánh mắt tới.
Diêu Bối Khôn quy củ nói, “Nữ thần chị đi thong thả, ngày mai em sẽ đúng giờ đến đón chị đi làm.”
Sau đó lái xe, nghênh ngang rời đi.
Kiều Tịch Hoàn vừa ôm dạ dạy, vừa đi vào trong nhà.
Thật ra Diêu Bối Khôn nói đúng, uống nhiều rượu, đau là mình.
Cô cắn môi, cố gắng để cho mình giữ bình tĩnh lên lầu, trở về phòng.
Bước chân khựng lại ở đầu bậc cầu thang, bởi vì hình như cô mơ hồ thấy được Cố Tử Hàn, nhìn anh ta đứng trước mặt mình, mặt lạnh.
Hiện giờ Kiều Tịch Hoàn cảm thấy đầu rất choáng, không có tâm tình đấu trí đấu dũng với anh ta.
Cô nện bước chân định rời đi, lại bị Cố Tử Hàn hung hăng kéo tay lại, “Kiều Tịch Hoàn.”
Kiều Tịch Hoàn giật giật tay, giật không ra, “Buông tôi ra!”
“Kiều Tịch Hoàn, cô tin không? Hiện giờ tôi chỉ cần khẽ gẩy đầu ngón tay, cô sẽ từ nơi này lăn xuống dưới lầu!” Cố Tử Hàn âm trầm nói, vang lên bên tai cô, lạnh lẽo như băng, rét lạnh vô cùng.
Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra, một khắc kia hình như hơi rượu đã tỉnh táo lại một chút.
Cô nỗ lực nhìn Cố Tử Hàn, nhìn gương mặt máu lạnh của anh ta!
“Cố Tử Hàn, chú có thể thử xem!” Một giọng nam tính đột nhiên vang lên sau lưng Cố Tử Hàn.
Kiều Tịch Hoàn nghiêng đầu, nhìn người đàn ông trên xe lăn.
Cố Tử Hàn không quay đầu lại, tay nắm cánh tay Kiều Tịch Hoàn đột nhiên run run, rất rõ ràng, cho nên dù lúc ấy Kiều Tịch Hoàn đã say rượu, nhưng vẫn có thể cảm thấy hết sức rõ ràng, Cố Tử Hàn đột nhiên khác thường…
Kiều Tịch Hoàn cười lạnh.
Giả bộ đi.
Xem mấy người còn giả bộ được đến bao lâu!
Cô đảo mắt, “Được rồi, không có chuyện gì cậu đi ra ngoài trước đi.”
“Vâng.” Doãn Tường gật đầu, rời đi.
Kiều Tịch Hoàn nhìn Doãn Tường rời đi, cảm giác người đàn ông này đánh Thái cực còn lợi hại hơn mình!
Cô mím môi, cảm thấy hôm nay đi làm, thật sự không phải là một bắt đầu vui vẻ.
Cô day huyệt thái dương hơi nhức của mình, đầu đột nhiên hơi đau.
Lúc này, cô không có tâm tư xử lý công việc nữa, cô cũng không phải là thần, hoàn toàn không có thất tình lục dục.
Cô đứng lên, đi về phía cửa sổ phòng làm việc, nhìn đường phố Thượng Hải cao thẳng, từng tòa nhà cao, suy nghĩ bay bổng, nghĩ tới đô thị quốc tế này, trong nhiều tòa nhà văn phòng như vậy, đoàn người tới tới lui lui, vội vội vàng vàng đi qua, nét mực cuộc đời của mình…
Điện thoại trên bàn làm việc vang lên.
Cô điều chỉnh cảm xúc hơi phù phiếm của mình, đi tới cầm điện thoại lên, nhìn hiển thị gọi tới, nhận, “Bối Địch.”
“Hắt xì!” Vừa nhận, bên kia đã truyền tới tiếng hắt xì thật lớn.
Kiều Tịch Hoàn nhíu mày, “Cậu bị cảm.”
“Ừ, có thể tối hôm qua bị cảm, bắt đầu từ sáng sớm nay càng không ngừng hắt xì, sau đó người không thăng bằng.” Diêu Bối Địch giải thích.
“Sao cậu lớn như vậy rồi còn có thể bị cảm vậy.” Kiều Tịch Hoàn cau mày.
“…” Diêu Bối Địch không thể nói rằng mình vì chờ Tiêu Dạ, sau đó ngủ quên trên ghế salon được. Cô vuốt mũi không thoải mái, nói, “Hôm nay tớ gọi điện thoại cho cậu để nói cho cậu biết… Lôi Lôi bị người cưỡng hiếp.”
“Cái gì?” Kiều Tịch Hoàn hơi kinh ngạc, “Tình huống thế nào?”
“Chính là chuyện xảy ra tối qua. Bây giờ còn đang ở bệnh viện…” Diêu Bối Địch nói, sau đó nói lại cho Kiều Tịch Hoàn biết chuyện hôm qua Tiêu Dạ nói cho cô, cuối cùng còn thêm một câu, “Cậu cảm thấy Lôi Lôi đáng thương không?”
“Tớ cảm thấy cô ta đáng đời!” Kiều Tịch Hoàn hung hăng nói.
Diêu Bối Địch trợn mắt há hốc mồm.
“Tiêu Dạ đâu?” Kiều Tịch Hoàn hỏi.
“Đi ra ngoài rồi, sáng sớm nay đã đi rồi.” Diêu Bối Địch nói.
“Chắc đi bệnh viện?”
“Tớ không hỏi.” Giọng Diêu Bối Địch hơi nhỏ.
“Nói gì cậu mới được đây?!” Kiều Tịch Hoàn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Lôi Lôi xảy ra chuyện như vậy, tớ nào dám nhiều lời, hơn nữa cậu cũng biết, là bởi vì Tiêu Dạ nên Lôi Lôi mới có thể xảy ra chuyện như vậy, Tiêu Dạ áy náy trong lòng, lúc này tớ còn cố tình gây sự, bản thân tớ không làm được! Mặc dù trong lòng không thoải mái…”
“Tớ nói cho cậu biết Diêu Bối Địch, Lôi Lôi người kia có lẽ nắm bắt được tâm lý của cậu và Tiêu Dạ!” Kiều Tịch Hoàn đột nhiên nói.
“Có ý gì?”
“Có ý gì cậu cũng đừng hỏi nữa. Tớ nói cho cậu biết Diêu Bối Địch, nếu như cậu thật sự muốn sống vui vẻ với Tiêu Dạ, trong khoảng thời gian này cậu canh chừng kỹ Tiêu Dạ vào, đừng để Lôi Lôi chui vào chỗ trống, đến lúc đó cậu có hối hận cũng không kịp.” Kiều Tịch Hoàn nói từng chữ nhắc nhở.
“Rốt cuộc là có ý gì?” Diêu Bối Địch vẫn không hiểu.
“Sao cậu ngu vậy!”
“…” Diêu Bối Địch cắn môi, thành tích của cô rất tốt, thông minh rõ ràng rất cao.
“Thôi, nói với cậu nhiều cậu cũng không biết lòng người hiểm ác.” Kiều Tịch Hoàn thật sự không muốn giải thích, “Đoán chừng bây giờ cậu còn cảm thấy, toàn thế giới chỉ có cậu từng làm một chuyện xấu, chính là quyến rũ Tiêu Dạ lên giường!”
Vốn chính là chuyện xấu, không phải cảm thấy.
Diêu Bối Địch cắn môi.
“Không nói nữa, cúp đây.” Kiều Tịch Hoàn cúp luôn điện thoại.
Diêu Bối Địch quá đơn thuần, cô ấy chưa bao giờ hoài nghi người khác sẽ dùng thủ đoạn gì, nhưng đối với Kiều Tịch Hoàn mà nói, cô đã từng thấy quá nhiều tính toán lục đục đấu đá, thậm chí vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào, Lôi Lôi người phụ nữ này không đơn giản, có lẽ sẽ dùng phương thức lấy bản thân là giá cao cũng không chừng.
Thật ra thì cô vốn định đợi chuyện trên tay mình xử lý xong, sẽ xử Lôi Lôi thứ hàng kia, nhưng không ngờ ngược lại bị người nhanh chân đến trước, Lôi Lôi người phụ nữ này bất ngờ đi trước một bước, nếu như cố ý, vậy thật sự là đi một nước cờ tốt nhất?!
Kiều Tịch Hoàn đảo mắt, mím môi, chỉ mong mình suy nghĩ nhiều!
…
Đến buổi chiều.
Giờ tan việc.
Kiều Tịch Hoàn ngồi xe Diêu Bối Khôn lái đi tới Đỉnh Hạo Hãn.
Đi thẳng đến phòng bao đặt trước.
Trương Kiều Ân và Milk đã ở đó rồi, hình như Milk một mực nói chuyện phiếm với Trương Kiều Ân, tránh những đề tài nhạy cảm kia.
Hai người thấy Kiều Tịch Hoàn đến, đều đứng lên.
“Tan việc rồi không cần câu nệ như vậy, hơn nữa em đã từ chức, chị đã chuyển đơn từ chức của em cho bộ phận nhân sự, bên đó sẽ nhanh chóng xử lý đơn từ chức của em, trong khoảng thời gian này ở nhà, nghỉ ngơi một chút đi.” Kiều Tịch Hoàn nói.
“Cám ơn quản lý Kiều.” Trương Kiều Ân cảm kích cười một tiếng.
Kiều Tịch Hoàn gật gật đầu.
Nhân viên phục vụ lục tục mang thức ăn lên.
Mấy người, gọi không nhiều món, nhưng cũng rất xa hoa.
Trương Kiều Ân ngược lại ăn không biết ngon, Kiều Tịch Hoàn cũng ăn không nhiều lắm, Milk nhìn bọn họ đều ăn không ngon, mình dùng sức ăn cũng vô duyên, nên không ăn bao nhiêu, rượu ngược lại uống chút.
Milk còn rất biết điều chỉnh không khí, vẫn không ngừng tìm đề tài nói chuyện phiếm, ngược lại không khiến không khí nhiều lúng túng.
Kiều Tịch Hoàn nhìn Trương Kiều Ân, đột nhiên mở miệng nói, “Tiếp theo em chuẩn bị làm gì, sau khi từ chức?”
“Không biết, có lẽ lại lựa chọn một thành thị xa lạ, qua loa không chừng đi.” Trương Kiều Ân hết cách nói.
“Em có định về nhà không?”
“Chưa từng nghĩ.” Trương Kiều Ân lắc đầu, “Làm chuyện này, nào có mặt mũi về, cha mẹ em thấy em, nhất định sẽ đánh gãy chân em.”
“Em chưa về, sao biết?!”
“Có một số việc không cần làm, nghĩ cũng có thể nghĩ đến.” Trương Kiều Ân lặng lẽ nói.
Kiều Tịch Hoàn cười nhạt, không nói thêm gì.
Milk nhìn không khí giữa hai người lại hơi gượng gạo, vội vàng cầm ly lên, “Nào, chúng ta uống rượu, Kiều Ân sẽ lập tức rời đi, không biết ngày tháng năm nào mới có thể gặp lại nữa, cho nên tối nay không say không về!”
Kiều Tịch Hoàn và Trương Kiều Ân cũng không nhiều lời, mấy người phụ nữ điên cuồng uống rượu.
Uống rượu.
Uống đến bắt đầu buồn ói rồi.
Kiều Tịch Hoàn mơ mơ màng màng nhìn đồng hồ, kêu nhân viên phục vụ, tính tiền rời đi trước.
Trương Kiều Ân và Milk đều độc thân, cho nên cô đặt phòng cho bọn họ trên lầu, uống say để nhân viên phục vụ đưa bọn họ lên ngủ, còn cô, không thể ngủ bên ngoài, thật ra thì bản thân chưa kết hôn, nhưng bởi vì thân thể này, cũng bắt đầu thực hiện giác ngộ giữa vợ chồng nên có.
Cô mơ mơ màng màng ngồi vào trong xe con.
Diêu Bối Khôn nhìn dáng vẻ Kiều Tịch Hoàn, “Nữ thần, chị uống say rồi sao?”
Kiều Tịch Hoàn không nói gì, trong dạ dày hơi khó chịu.
“Sao uống nhiều rượu vậy?!” Diêu Bối Khôn cau mày.
Kiều Tịch Hoàn vẫn không nói chuyện.
Diêu Bối Khôn thở dài, “Chị đừng uống nhiều quá, uống nhiều khó chịu chính là dạ dày của mình, em đây cũng thích uống rượu ca hát, nhưng tửu lượng em tốt, vốn không uống say, uống rượu với bạn, em luôn là người truyền hình trực tiếp, cảm giác kia đừng nói có bao nhiêu sảng khoái…”
“Dừng xe.”
“Nữ thần, chị lại định đuổi em đi sao? Bởi vì em nói nhiều…”
“Dừng xe!” Kiều Tịch Hoàn kêu to.
Diêu Bối Khôn còn đang giải thích cho mình, “Nữ thần, chị đừng tức giận, em bảo đảm…”
“Diêu Bối Khôn, cậu lập tức dừng xe cho tôi, tôi muốn ói!” Kiều Tịch Hoàn cắn răng nghiến lợi, thằng nhóc thúi này, thật đúng là cắn chết người không đền mạng.
“Nha.” Diêu Bối Khôn chợt thẳng gấp.
Kiều Tịch Hoàn vốn không chuẩn bị trước, cả người đột ngột đụng lên chỗ ngồi trước mặt, lại chợt dựa lại vào ghế ngồi, cảm giác hoàn toàn mê muội khiến cho cô không chịu nổi thật lâu, cô mở cửa xe, ọc ọc ói đầy đất…
Ói một lần lại một lần, gần như ói đến túi mật vàng đều đi ra cả.
Diêu Bối Khôn cũng từ trên xe xuống, đứng bên cạnh cô, còn dùng tay nhẹ nhàng vỗ lưng cô, nói, “Chị xem đi xem đi, uống say có phải bản thân khó chịu không, tốt chút nào chưa, có muốn uống nước súc miệng không?”
Kiều Tịch Hoàn đưa tay nhận lấy nước suối trên tay Diêu Bối Khôn, súc miệng, lại ọc ọc phun ra.
“Haizzz, nhìn chị khó chịu như vậy, em cũng cảm thấy trong dạ dày khó chịu, sao chị lại không biết thương tiếc thân thể như vậy chứ? Phụ nữ đến tuổi sẽ dễ già đi, chị giày vò như vậy, sẽ nhanh chóng thành thiếu phụ luống tuổi…”
“Diêu Bối Khôn!” Kiều Tịch Hoàn không nhịn được cắn răng nghiến lợi, “Cậu đủ chưa! Cậu thấy tôi ói chưa đủ, còn định để tôi ói nhiều hơn sao?!”
Diêu Bối Khôn kinh ngạc nhìn Kiều Tịch Hoàn, “Em nói lời gì khiến chị mắc ói sao? Em đều vì tốt cho chị mà, nữ thần.”
“Lái xe!” Kiều Tịch Hoàn xúc miệng lần nữa, hình như cảm thấy trong dạ dày thoải mái hơn.
Cô thật sự cảm thấy, hôm nay cô bị lời Diêu Bối Khôn nói làm mắc ói!
Xe coi như ổn định đến đại viện nhà họ Cố.
Bây giờ đã khuya lắm rồi, đại viện rất yên tĩnh.
Diêu Bối Khôn nhìn thân thể hơi xiêu xiêu vẹo vẹo của Kiều Tịch Hoàn, “Nữ thần, em đưa chị vào đi?”
Kiều Tịch Hoàn liếc một ánh mắt tới.
Diêu Bối Khôn quy củ nói, “Nữ thần chị đi thong thả, ngày mai em sẽ đúng giờ đến đón chị đi làm.”
Sau đó lái xe, nghênh ngang rời đi.
Kiều Tịch Hoàn vừa ôm dạ dạy, vừa đi vào trong nhà.
Thật ra Diêu Bối Khôn nói đúng, uống nhiều rượu, đau là mình.
Cô cắn môi, cố gắng để cho mình giữ bình tĩnh lên lầu, trở về phòng.
Bước chân khựng lại ở đầu bậc cầu thang, bởi vì hình như cô mơ hồ thấy được Cố Tử Hàn, nhìn anh ta đứng trước mặt mình, mặt lạnh.
Hiện giờ Kiều Tịch Hoàn cảm thấy đầu rất choáng, không có tâm tình đấu trí đấu dũng với anh ta.
Cô nện bước chân định rời đi, lại bị Cố Tử Hàn hung hăng kéo tay lại, “Kiều Tịch Hoàn.”
Kiều Tịch Hoàn giật giật tay, giật không ra, “Buông tôi ra!”
“Kiều Tịch Hoàn, cô tin không? Hiện giờ tôi chỉ cần khẽ gẩy đầu ngón tay, cô sẽ từ nơi này lăn xuống dưới lầu!” Cố Tử Hàn âm trầm nói, vang lên bên tai cô, lạnh lẽo như băng, rét lạnh vô cùng.
Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra, một khắc kia hình như hơi rượu đã tỉnh táo lại một chút.
Cô nỗ lực nhìn Cố Tử Hàn, nhìn gương mặt máu lạnh của anh ta!
“Cố Tử Hàn, chú có thể thử xem!” Một giọng nam tính đột nhiên vang lên sau lưng Cố Tử Hàn.
Kiều Tịch Hoàn nghiêng đầu, nhìn người đàn ông trên xe lăn.
Cố Tử Hàn không quay đầu lại, tay nắm cánh tay Kiều Tịch Hoàn đột nhiên run run, rất rõ ràng, cho nên dù lúc ấy Kiều Tịch Hoàn đã say rượu, nhưng vẫn có thể cảm thấy hết sức rõ ràng, Cố Tử Hàn đột nhiên khác thường…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.