Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Quyển 3 - Chương 258: Cố Tử Thần, anh sẽ hối hận sao 2
Ân Ngận Trạch
25/10/2021
Bây giờ còn rất sớm, hình như Cố Tử Thần mới vừa tắm xong, đang chuẩn bị lên giường, quay đầu nhìn Kiều Tịch Hoàn trở lại, hơi dừng mắt lại,
không nói gì.
Kiều Tịch Hoàn tiện tay để túi xách sang bên, không chút để ý nói với Cố Tử Thần, “Em hai của anh lại muốn cưới vợ rồi.”
Cố Tử Thần rất bình tĩnh, “Tôi biết rõ.”
“Sao em cứ cảm thấy, anh nhìn như không quan tâm chuyện gì, ngược lại cái gì cũng biết?!” Kiều Tịch Hoàn đột nhiên đi về phía Cố Tử Thần, hỏi anh ở khoảng cách gần.
Giống như chính là định dựa vào nét mặt của anh để nhìn thấy cảm xúc khác.
“Cha từng nói cho tôi.” Đối với Kiều Tịch Hoàn nhìn kỹ, Cố Tử Thần vẫn tỏ vẻ bình tĩnh.
“Cái gì cha đều nói cho anh.” Kiều Tịch Hoàn hơi híp mắt lại.
Cố Tử Thần đảo mắt nhìn Kiều Tịch Hoàn, sắc mặt khẽ biến thành lạnh lùng, “Có vấn đề sao?!”
Kiều Tịch Hoàn nhún vai, “Có vấn đề cái rắm!”
Cố Tử Thần thay đổi sắc mặt.
Kiều Tịch Hoàn xoay người đi phòng để quần áo, vừa đi vừa cảm thán, “Cuộc sống sau này, càng khó qua hơn!”
Cố Tử Thần nhìn Kiều Tịch Hoàn cứ lẩm bẩm như vậy, sau đó cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Tròng mắt hơi đổi.
…
Hôm sau.
Kiều Tịch Hoàn rời giường đi làm.
Mới vừa đi ra ngoài cửa phòng, lại một lần nữa đụng phải Cố Tử Hàn.
Có lúc Kiều Tịch Hoàn cảm thấy, càng là người đáng ghét càng âm hồn bất tán.
Rất dễ nhận thấy, khi Cố Tử Hàn nhìn mình, sắc mặt cũng không quá tốt.
Hình như hai người đều rất không muốn nhìn thấy đối phương, không nói lời nào, từng người xuống lầu.
Ở dưới lầu toàn bộ người giúp việc đang dọn vệ sinh, nhìn như tổng vệ sinh, Tề Tuệ Phân đang tự mình chỉ huy, nhìn thấy Cố Tử Hàn và Kiều Tịch Hoàn xuất hiện, vội vàng đi tới nói, “Tử Hàn, bây giờ con đi đón Diệp Mị sao?”
“Vâng. Chúng con đi lĩnh giấy chứng nhận trước, sau đó buổi trưa ăn riêng một bữa cơm, buổi tối con mang cô ấy về nhà, thuận tiện đón mẹ cô ấy đi cùng. Đợi lát nữa đồ của Diệp Mị sẽ có tài xế đưa đến cho cô ấy, đến lúc đó mẹ kêu người giúp việc chuyển thẳng lên phòng con là được.”
“Được, con cứ thoải mái đi.” Tề Tuệ Phân nói, đột nhiên nghĩ đến điều gì, “Đồ của Ngôn Hân Đồng ở trong phòng con đều đã thu dọn sạch sẽ rồi chứ?”
“Lúc Ngôn Hân Đồng rời nhà, đồ gì đều để cô ta mang đi, tối qua con lại về kiểm tra một chút, không có bất cứ thứ gì của cô ta nữa.”
“Vậy thì tốt. Cho dù Diệp Mị rộng lượng bao nhiêu, nhưng chuyện giữa phụ nữ vẫn sẽ tính toán so đo, phương diện này con chú ý một chút. Ga giường gì đó, lát nữa mẹ để giúp việc thay mới cho con.”
“Cám ơn mẹ.” Cố Tử Hàn nói cám ơn, “Không có chuyện gì nữa con đi ra ngoài trước. Diệp Mị đang chờ con.”
“Ừ, đi đi, hôm nay chơi vui vẻ chút.” Tề Tuệ Phân cười nói.
Nhìn giống như nhà bình thường vậy, con trai mình tìm được bà xã, làm cha mẹ vô cùng vui vẻ.
Kiều Tịch Hoàn ở bên cạnh nhìn mà hơi buồn cười, nhưng chỉ cười nhẹ, “Mẹ, vậy con cũng đi làm.”
“Hoàn Hoàn, tối nay Diệp Mị sẽ đến nhà, coi như là cô dâu mới, lần đầu tiên tới cửa. Con làm chị dâu cả, trở về sớm chút biết không? Đừng để Diệp Mị cảm thấy nhà minh chậm trễ cô ấy.” Tề Tuệ Phân căn dặn Kiều Tịch Hoàn.
“Vâng mẹ, con sẽ về sớm chút.”
“Không có chuyện gì nữa, hai đứa đi mau lên.” Tề Tuệ Phân nói, lại kêu người giúp việc vệ sinh trong nhà.
Kiều Tịch Hoàn nhìn dáng vẻ Tề Tuệ Phân, xoay người đi ra khỏi phòng khách.
Cố Tử Thần ở cửa chính.
Kiều Tịch Hoàn nhìn anh ta, hình như người đàn ông này đang cố ý đợi cô.
Cô rất bình tĩnh đi tới, đứng bên cạnh anh ta.
Cố Tử Hàn không nhìn cô, bình tĩnh nói, “Tôi sẽ không đi Thẩm Dương nữa.”
Kiều Tịch Hoàn cười lạnh, “Chú không cần nói riêng cho tôi, tối hôm qua tôi nghe rất rõ ràng.”
Dù sao, anh vì ở lại Thượng Hải, chiêu gì đều dùng ra được.
“Mấy ngày nữa tôi sẽ trở lại công ty đi làm.” Cố Tử Hàn quay đầu, hung hăng nhìn Kiều Tịch Hoàn, “Muốn xua đuổi tôi, cô mơ đi!”
Nói xong, đã vào xe con.
Xe rời đi, nghênh ngang rời đi.
Kiều Tịch Hoàn cảm thấy thật nực cười.
Cố Tử Hàn cần riêng biệt tới khoe khoang như vậy sao?!
Nhưng mà ngược lại, cô thật sự hơi tức, Cố Diệu Kỳ nuốt lời.
Cô mím môi, ngồi vào trong xe con Diêu Bối Khôn lái.
Diêu Bối Khôn càng ngày càng biết nhìn sắc mặt của cô rồi, nhìn cô hôm nay tâm tình rõ ràng không được tốt, nên cũng không dám quấy rầy, hết sức chăm chú lái xe.
Đến tòa nhà Cố thị, Kiều Tịch Hoàn đi thẳng vào phòng làm việc.
Milk đang báo cáo công việc, đột nhiên nhận được điện thoại của Cố Diệu Kỳ, Kiều Tịch Hoàn mím môi, đứng dậy đi tới phòng làm việc của Cố Diệu Kỳ.
Gõ cửa.
“Đi vào.”
Kiều Tịch Hoàn đẩy cửa phòng ra, nhìn Cố Diệu Kỳ ngồi trên ghế làm việc, giọng vừa dầy vừa nặng nói, “Ngồi.”
Kiều Tịch Hoàn gật đầu, quy củ ngồi đối diện Cố Diệu Kỳ.
“Gọi cô tới, nói chuyện của Tử Hàn.” Cố Diệu Kỳ thẳng thắn.
Kiều Tịch Hoàn mím môi, nở nụ cười, “Tôi biết rõ, hôm nay Tử Hàn nói cho tôi biết, cậu ấy sẽ tiếp tục ở lại Thượng Hải. Hơn nữa tối ngày hôm qua Diệp phu nhân cũng đã nói rõ ràng như vậy.”
Cố Diệu Kỳ gật đầu rất khẽ, “Cô có thể tự hiểu thì tốt. Tôi không muốn người một nhà chúng ta có ngăn cách gì, hiểu không?”
“Vâng, đã biết.” Kiều Tịch Hoàn khép léo đáp trả.
Nhưng trong lòng lại cười lạnh.
Không muốn người một nhà có gì ngăn cách? Vậy ông xử lý sự việc công bằng rồi nói!
“Hơn nữa không chỉ vì Diêp phu nhân, tôi có tính toán khác đối với Tử Hàn.” Cố Diệu Kỳ nhấp một ngụm trà nói.
Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Diệu Kỳ, chờ đợi lời tiếp theo của ông ta
“Qua nhiều năm như vậy, Ngôn Cử Trọng đừng nói không để ý đến tình nghĩa thông gia của chúng ta, có trợ giúp gì cho chúng ta, ngược lại càng làm khó chúng ta khắp nơi. Hiện giờ Ngôn Hân Đồng và nhà chúng ta coi như đã phủi sạch quan hệ rồi, tôi cũng không đáng để ý đến tình cảm gì, nhẫn nhịn ông ta khắp nơi. Tôi để Tử Hàn trở lại Cố thị, bắt đầu thu mua tập đoàn Ngôn thị. Nhà họ Diệp có nhược điểm của Ngôn Cử Trọng, Tử Hàn sẽ thuyết phục Diệp Mị, lấy từ chỗ mẹ cô ấy.” Cố Diệu Kỳ nói từng chữ, nói như chuyện đương nhiên.
Kiều Tịch Hoàn mím môi, ngón tay đặt trên đùi cũng siết chặt lại.
Lão già này, quả nhiên lòng tham không đáy.
Cô cuối cùng đã biết được tính tình của Cố Tử Hàn giống ai rồi?!
Quả nhiên đều vì lợi ích, có thể đuổi tận giết tuyệt!
“Chuyện này cô biết là được, tôi sẽ để Cố Tử Hàn tiến hành toàn bộ.” Cố Diệu Kỳ tiếp tục nói.
Kiều Tịch Hoàn gật đầu, “Vâng.”
Cô không phát biểu ý kiến, lúc này, cũng không có gì có thể phát biểu ý kiến.
Cố Diệu Kỳ đã cay nghiệt quyết định đối nghịch với công ty Ngôn thị như vậy, cô cũng không có lập trường gì để nói.
Hơn nữa đổi một góc độ mà nói, có liên quan gì đến cô?!
“Đúng rồi, thông báo nhậm chức của cô tôi đã để bộ phận tổng hợp định ra, hôm nay sẽ ra văn bản. Đến lúc đó để thư ký của cô mang đồ của cô đến tầng này, làm cấp lãnh đạo, về sau trách nhiệm đối với Cố thị sẽ càng nặng chút. Cô làm cho tốt.” Cố Diệu Kỳ nói.
“Cám ơn chủ tịch, tôi sẽ nỗ lực.” Kiều Tịch Hoàn nhếch miệng cười.
Cố Diệu Kỳ gật đầu.
“Không có chuyện gì khác, tôi đi ra ngoài làm việc trước.”
“Kiều Tịch Hoàn.” Cố Diệu Kỳ đột nhiên ý vị sâu xa gọi cô.
“Vâng.” Kiều Tịch Hoàn vô cùng cung kính.
“Thật ra thì công ty như chúng ta, vẫn phải đoàn kết hòa thuận nội bộ mới có thể phát triển tốt, Tử Hàn làm việc ở công ty nhiều năm như vậy, công lao nhiều, khổ lao cũng không ít, về sau cô hỗ trợ cậu ấy nhiều hơn, tranh thủ trong năm năm, để Cố thị có một bước nhảy vọt đáng giá.”
Hỗ trợ Cố Tử Hàn?!
Kiều Tịch Hoàn cuối cùng nghe rõ.
Cố Diệu Kỳ thật ra vẫn lấy công ty này hay Cố Tử Hàn là chủ.
Cố Tử Hàn thật đúng là, hy sinh một Ngôn Hân Đồng, lấy lòng Cố Diệu Kỳ như vậy.
Cô khẽ nhếch miệng cười, “Yên tâm đi chủ tịch, tôi sẽ cố gắng hỗ trợ Cố Tử Hàn, để công ty phát triển tốt hơn.”
“Nghe cô nói như vậy, tôi cũng yên tâm. Đúng rồi, mẹ cô có nói cho cô chưa, buổi tối nay Diệp Mị sẽ đến nhà, kêu cô tan việc sớm chút, đừng về nhà quá muộn.” Cố Diệu Kỳ dặn dò.
“Vâng, mẹ đã nói cho tôi biết rồi, tôi sẽ về sớm một chút.”
“Vậy không có chuyện gì khác, cô đi ra ngoài trước đi.”
“Vâng.” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
Rời khỏi phòng làm việc, sắc mặt trầm xuống.
Cố Tử Hàn.
Tôi xem anh còn có thể nhảy lên bao lâu!
Đi thẳng về phòng làm việc, mới vừa ngồi lên ghế làm việc, Milk đã mặt say mê cuồng nhiệt chạy vào, nói, “Chúc mừng quản lý Kiều, vinh dự trở thành trợ lý tổng giám đốc công ty, về sau nên gọi chị là Kiều tổng rồi.”
Kiều Tịch Hoàn ngước mắt, lạnh lùng nở nụ cười.
Trợ lý tổng giám đốc?!
Cô vẫn cho rằng, sau trợ lý tổng giám đốc nên kèm với một chủ trì công việc.
Lại không nghĩ rằng, Cố Tử Hàn đột nhiên giết về!
“Chị giống như không mấy vui vẻ?” Milk hỏi.
“Không có.” Kiều Tịch Hoàn nói, đột nhiên đứng lên, “Em thu dọn đồ của chị đi, dời đến phòng làm việc mới. Hôm nay chị có chuyện, đi trước.”
“Nha.” Milk nhìn quản lý Kiều.
Rõ ràng đang không vui vẻ đúng không?!
Kiều Tịch Hoàn đi thẳng ra khỏi tòa nhà Cố thị.
Hôm nay cũng không còn tâm tình đi làm.
Cô ngồi vào trong xe con của Diêu Bối Khôn, cầm điện thoại lên, “Cổ Nguyên.”
“Ừ.”
“Buổi tối cậu sẽ đi nhà họ Cố ăn cơm chứ?”
“Sẽ đi.” Cổ Nguyên nói.
“Buổi trưa ăn cơm chung trước.” Kiều Tịch Hoàn nói.
“Buổi trưa hôm nay?” Cổ Nguyên cau mày.
“Đúng, buổi trưa hôm nay, chỗ cũ, không gặp không về.” Nói xong, đã cúp điện thoại.
Diêu Bối Khôn nhìn dáng vẻ Kiều Tịch Hoàn, không dám thở mạnh.
Kiều Tịch Hoàn suy nghĩ một chút, lại bấm số điện thoại khác, “Bối Địch.”
“Kiều Tịch Hoàn.”
“Buổi trưa cùng nhau ăn cơm.”
“Tại sao?”
“Mời cậu ăn cơm, sao nói nhảm nhiều vậy. Chỗ cũ, nhanh.” Nói xong, lại cúp điện thoại.
Diêu Bối Khôn cảm thấy hôm nay nữ thần thật sự ăn thuốc nổ.
Cậu vẫn quá nhỏ bé, nên co bé thêm đi, dù sao cảm thấy giờ phút này mình nên biến thành một hạt bụi nhỏ.
Xe đi thẳng đến Khê Thủy Nhân Gia.
Lúc Kiều Tịch Hoàn xuống xe, hỏi Diêu Bối Khôn, “Cậu có muốn cùng ăn cơm không?”
“Chị gọi cả chị em, em không đi đâu.” Diêu Bối Khôn yếu ớt nói.
Kiều Tịch Hoàn không nhiều lời nữa, mắt trợn trắng, “Vậy cậu đi trước, muộn chút tôi tự về.”
“Vâng.” Diêu Bối Khôn vội vàng đáp.
Hôm nay nữ thần rõ ràng rất nóng nảy, vẫn chạy là thượng sách.
Kiều Tịch Hoàn đặt một phòng, ngồi trong đó.
Giờ phút này thật ra vẫn còn sớm, chỉ hơn mười giờ, cách giờ cơm trưa còn rất sớm, chỉ có một mình cô trong phòng bao lớn như vậy, gọi một ly đồ uống, sau đó đi ra ngoài ban công phòng bao ngồi lên ghế lười, nằm nhìn ánh mặt trời chiếu sáng, rực rỡ mặt sông Hoàng Phổ.
Kiếp trước cũng như thế, khi mình gặp phải chuyện phiền lòng, chỉ thích gọi hai người bọn họ, nói chuyện.
Khi đó không muốn mình có chút cảm xúc phiền não nào ảnh hưởng đến Tề Lăng Phong, cho nên luôn phát tiết nóng nảy và khó chịu lên hai người, nhớ tới, cảm thấy mình thật châm chọc, châm chọc làm nhiều chuyện hoang đường như vậy.
Nửa giờ.
Cổ Nguyên đã đến.
Kiều Tịch Hoàn tiện tay để túi xách sang bên, không chút để ý nói với Cố Tử Thần, “Em hai của anh lại muốn cưới vợ rồi.”
Cố Tử Thần rất bình tĩnh, “Tôi biết rõ.”
“Sao em cứ cảm thấy, anh nhìn như không quan tâm chuyện gì, ngược lại cái gì cũng biết?!” Kiều Tịch Hoàn đột nhiên đi về phía Cố Tử Thần, hỏi anh ở khoảng cách gần.
Giống như chính là định dựa vào nét mặt của anh để nhìn thấy cảm xúc khác.
“Cha từng nói cho tôi.” Đối với Kiều Tịch Hoàn nhìn kỹ, Cố Tử Thần vẫn tỏ vẻ bình tĩnh.
“Cái gì cha đều nói cho anh.” Kiều Tịch Hoàn hơi híp mắt lại.
Cố Tử Thần đảo mắt nhìn Kiều Tịch Hoàn, sắc mặt khẽ biến thành lạnh lùng, “Có vấn đề sao?!”
Kiều Tịch Hoàn nhún vai, “Có vấn đề cái rắm!”
Cố Tử Thần thay đổi sắc mặt.
Kiều Tịch Hoàn xoay người đi phòng để quần áo, vừa đi vừa cảm thán, “Cuộc sống sau này, càng khó qua hơn!”
Cố Tử Thần nhìn Kiều Tịch Hoàn cứ lẩm bẩm như vậy, sau đó cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Tròng mắt hơi đổi.
…
Hôm sau.
Kiều Tịch Hoàn rời giường đi làm.
Mới vừa đi ra ngoài cửa phòng, lại một lần nữa đụng phải Cố Tử Hàn.
Có lúc Kiều Tịch Hoàn cảm thấy, càng là người đáng ghét càng âm hồn bất tán.
Rất dễ nhận thấy, khi Cố Tử Hàn nhìn mình, sắc mặt cũng không quá tốt.
Hình như hai người đều rất không muốn nhìn thấy đối phương, không nói lời nào, từng người xuống lầu.
Ở dưới lầu toàn bộ người giúp việc đang dọn vệ sinh, nhìn như tổng vệ sinh, Tề Tuệ Phân đang tự mình chỉ huy, nhìn thấy Cố Tử Hàn và Kiều Tịch Hoàn xuất hiện, vội vàng đi tới nói, “Tử Hàn, bây giờ con đi đón Diệp Mị sao?”
“Vâng. Chúng con đi lĩnh giấy chứng nhận trước, sau đó buổi trưa ăn riêng một bữa cơm, buổi tối con mang cô ấy về nhà, thuận tiện đón mẹ cô ấy đi cùng. Đợi lát nữa đồ của Diệp Mị sẽ có tài xế đưa đến cho cô ấy, đến lúc đó mẹ kêu người giúp việc chuyển thẳng lên phòng con là được.”
“Được, con cứ thoải mái đi.” Tề Tuệ Phân nói, đột nhiên nghĩ đến điều gì, “Đồ của Ngôn Hân Đồng ở trong phòng con đều đã thu dọn sạch sẽ rồi chứ?”
“Lúc Ngôn Hân Đồng rời nhà, đồ gì đều để cô ta mang đi, tối qua con lại về kiểm tra một chút, không có bất cứ thứ gì của cô ta nữa.”
“Vậy thì tốt. Cho dù Diệp Mị rộng lượng bao nhiêu, nhưng chuyện giữa phụ nữ vẫn sẽ tính toán so đo, phương diện này con chú ý một chút. Ga giường gì đó, lát nữa mẹ để giúp việc thay mới cho con.”
“Cám ơn mẹ.” Cố Tử Hàn nói cám ơn, “Không có chuyện gì nữa con đi ra ngoài trước. Diệp Mị đang chờ con.”
“Ừ, đi đi, hôm nay chơi vui vẻ chút.” Tề Tuệ Phân cười nói.
Nhìn giống như nhà bình thường vậy, con trai mình tìm được bà xã, làm cha mẹ vô cùng vui vẻ.
Kiều Tịch Hoàn ở bên cạnh nhìn mà hơi buồn cười, nhưng chỉ cười nhẹ, “Mẹ, vậy con cũng đi làm.”
“Hoàn Hoàn, tối nay Diệp Mị sẽ đến nhà, coi như là cô dâu mới, lần đầu tiên tới cửa. Con làm chị dâu cả, trở về sớm chút biết không? Đừng để Diệp Mị cảm thấy nhà minh chậm trễ cô ấy.” Tề Tuệ Phân căn dặn Kiều Tịch Hoàn.
“Vâng mẹ, con sẽ về sớm chút.”
“Không có chuyện gì nữa, hai đứa đi mau lên.” Tề Tuệ Phân nói, lại kêu người giúp việc vệ sinh trong nhà.
Kiều Tịch Hoàn nhìn dáng vẻ Tề Tuệ Phân, xoay người đi ra khỏi phòng khách.
Cố Tử Thần ở cửa chính.
Kiều Tịch Hoàn nhìn anh ta, hình như người đàn ông này đang cố ý đợi cô.
Cô rất bình tĩnh đi tới, đứng bên cạnh anh ta.
Cố Tử Hàn không nhìn cô, bình tĩnh nói, “Tôi sẽ không đi Thẩm Dương nữa.”
Kiều Tịch Hoàn cười lạnh, “Chú không cần nói riêng cho tôi, tối hôm qua tôi nghe rất rõ ràng.”
Dù sao, anh vì ở lại Thượng Hải, chiêu gì đều dùng ra được.
“Mấy ngày nữa tôi sẽ trở lại công ty đi làm.” Cố Tử Hàn quay đầu, hung hăng nhìn Kiều Tịch Hoàn, “Muốn xua đuổi tôi, cô mơ đi!”
Nói xong, đã vào xe con.
Xe rời đi, nghênh ngang rời đi.
Kiều Tịch Hoàn cảm thấy thật nực cười.
Cố Tử Hàn cần riêng biệt tới khoe khoang như vậy sao?!
Nhưng mà ngược lại, cô thật sự hơi tức, Cố Diệu Kỳ nuốt lời.
Cô mím môi, ngồi vào trong xe con Diêu Bối Khôn lái.
Diêu Bối Khôn càng ngày càng biết nhìn sắc mặt của cô rồi, nhìn cô hôm nay tâm tình rõ ràng không được tốt, nên cũng không dám quấy rầy, hết sức chăm chú lái xe.
Đến tòa nhà Cố thị, Kiều Tịch Hoàn đi thẳng vào phòng làm việc.
Milk đang báo cáo công việc, đột nhiên nhận được điện thoại của Cố Diệu Kỳ, Kiều Tịch Hoàn mím môi, đứng dậy đi tới phòng làm việc của Cố Diệu Kỳ.
Gõ cửa.
“Đi vào.”
Kiều Tịch Hoàn đẩy cửa phòng ra, nhìn Cố Diệu Kỳ ngồi trên ghế làm việc, giọng vừa dầy vừa nặng nói, “Ngồi.”
Kiều Tịch Hoàn gật đầu, quy củ ngồi đối diện Cố Diệu Kỳ.
“Gọi cô tới, nói chuyện của Tử Hàn.” Cố Diệu Kỳ thẳng thắn.
Kiều Tịch Hoàn mím môi, nở nụ cười, “Tôi biết rõ, hôm nay Tử Hàn nói cho tôi biết, cậu ấy sẽ tiếp tục ở lại Thượng Hải. Hơn nữa tối ngày hôm qua Diệp phu nhân cũng đã nói rõ ràng như vậy.”
Cố Diệu Kỳ gật đầu rất khẽ, “Cô có thể tự hiểu thì tốt. Tôi không muốn người một nhà chúng ta có ngăn cách gì, hiểu không?”
“Vâng, đã biết.” Kiều Tịch Hoàn khép léo đáp trả.
Nhưng trong lòng lại cười lạnh.
Không muốn người một nhà có gì ngăn cách? Vậy ông xử lý sự việc công bằng rồi nói!
“Hơn nữa không chỉ vì Diêp phu nhân, tôi có tính toán khác đối với Tử Hàn.” Cố Diệu Kỳ nhấp một ngụm trà nói.
Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Diệu Kỳ, chờ đợi lời tiếp theo của ông ta
“Qua nhiều năm như vậy, Ngôn Cử Trọng đừng nói không để ý đến tình nghĩa thông gia của chúng ta, có trợ giúp gì cho chúng ta, ngược lại càng làm khó chúng ta khắp nơi. Hiện giờ Ngôn Hân Đồng và nhà chúng ta coi như đã phủi sạch quan hệ rồi, tôi cũng không đáng để ý đến tình cảm gì, nhẫn nhịn ông ta khắp nơi. Tôi để Tử Hàn trở lại Cố thị, bắt đầu thu mua tập đoàn Ngôn thị. Nhà họ Diệp có nhược điểm của Ngôn Cử Trọng, Tử Hàn sẽ thuyết phục Diệp Mị, lấy từ chỗ mẹ cô ấy.” Cố Diệu Kỳ nói từng chữ, nói như chuyện đương nhiên.
Kiều Tịch Hoàn mím môi, ngón tay đặt trên đùi cũng siết chặt lại.
Lão già này, quả nhiên lòng tham không đáy.
Cô cuối cùng đã biết được tính tình của Cố Tử Hàn giống ai rồi?!
Quả nhiên đều vì lợi ích, có thể đuổi tận giết tuyệt!
“Chuyện này cô biết là được, tôi sẽ để Cố Tử Hàn tiến hành toàn bộ.” Cố Diệu Kỳ tiếp tục nói.
Kiều Tịch Hoàn gật đầu, “Vâng.”
Cô không phát biểu ý kiến, lúc này, cũng không có gì có thể phát biểu ý kiến.
Cố Diệu Kỳ đã cay nghiệt quyết định đối nghịch với công ty Ngôn thị như vậy, cô cũng không có lập trường gì để nói.
Hơn nữa đổi một góc độ mà nói, có liên quan gì đến cô?!
“Đúng rồi, thông báo nhậm chức của cô tôi đã để bộ phận tổng hợp định ra, hôm nay sẽ ra văn bản. Đến lúc đó để thư ký của cô mang đồ của cô đến tầng này, làm cấp lãnh đạo, về sau trách nhiệm đối với Cố thị sẽ càng nặng chút. Cô làm cho tốt.” Cố Diệu Kỳ nói.
“Cám ơn chủ tịch, tôi sẽ nỗ lực.” Kiều Tịch Hoàn nhếch miệng cười.
Cố Diệu Kỳ gật đầu.
“Không có chuyện gì khác, tôi đi ra ngoài làm việc trước.”
“Kiều Tịch Hoàn.” Cố Diệu Kỳ đột nhiên ý vị sâu xa gọi cô.
“Vâng.” Kiều Tịch Hoàn vô cùng cung kính.
“Thật ra thì công ty như chúng ta, vẫn phải đoàn kết hòa thuận nội bộ mới có thể phát triển tốt, Tử Hàn làm việc ở công ty nhiều năm như vậy, công lao nhiều, khổ lao cũng không ít, về sau cô hỗ trợ cậu ấy nhiều hơn, tranh thủ trong năm năm, để Cố thị có một bước nhảy vọt đáng giá.”
Hỗ trợ Cố Tử Hàn?!
Kiều Tịch Hoàn cuối cùng nghe rõ.
Cố Diệu Kỳ thật ra vẫn lấy công ty này hay Cố Tử Hàn là chủ.
Cố Tử Hàn thật đúng là, hy sinh một Ngôn Hân Đồng, lấy lòng Cố Diệu Kỳ như vậy.
Cô khẽ nhếch miệng cười, “Yên tâm đi chủ tịch, tôi sẽ cố gắng hỗ trợ Cố Tử Hàn, để công ty phát triển tốt hơn.”
“Nghe cô nói như vậy, tôi cũng yên tâm. Đúng rồi, mẹ cô có nói cho cô chưa, buổi tối nay Diệp Mị sẽ đến nhà, kêu cô tan việc sớm chút, đừng về nhà quá muộn.” Cố Diệu Kỳ dặn dò.
“Vâng, mẹ đã nói cho tôi biết rồi, tôi sẽ về sớm một chút.”
“Vậy không có chuyện gì khác, cô đi ra ngoài trước đi.”
“Vâng.” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.
Rời khỏi phòng làm việc, sắc mặt trầm xuống.
Cố Tử Hàn.
Tôi xem anh còn có thể nhảy lên bao lâu!
Đi thẳng về phòng làm việc, mới vừa ngồi lên ghế làm việc, Milk đã mặt say mê cuồng nhiệt chạy vào, nói, “Chúc mừng quản lý Kiều, vinh dự trở thành trợ lý tổng giám đốc công ty, về sau nên gọi chị là Kiều tổng rồi.”
Kiều Tịch Hoàn ngước mắt, lạnh lùng nở nụ cười.
Trợ lý tổng giám đốc?!
Cô vẫn cho rằng, sau trợ lý tổng giám đốc nên kèm với một chủ trì công việc.
Lại không nghĩ rằng, Cố Tử Hàn đột nhiên giết về!
“Chị giống như không mấy vui vẻ?” Milk hỏi.
“Không có.” Kiều Tịch Hoàn nói, đột nhiên đứng lên, “Em thu dọn đồ của chị đi, dời đến phòng làm việc mới. Hôm nay chị có chuyện, đi trước.”
“Nha.” Milk nhìn quản lý Kiều.
Rõ ràng đang không vui vẻ đúng không?!
Kiều Tịch Hoàn đi thẳng ra khỏi tòa nhà Cố thị.
Hôm nay cũng không còn tâm tình đi làm.
Cô ngồi vào trong xe con của Diêu Bối Khôn, cầm điện thoại lên, “Cổ Nguyên.”
“Ừ.”
“Buổi tối cậu sẽ đi nhà họ Cố ăn cơm chứ?”
“Sẽ đi.” Cổ Nguyên nói.
“Buổi trưa ăn cơm chung trước.” Kiều Tịch Hoàn nói.
“Buổi trưa hôm nay?” Cổ Nguyên cau mày.
“Đúng, buổi trưa hôm nay, chỗ cũ, không gặp không về.” Nói xong, đã cúp điện thoại.
Diêu Bối Khôn nhìn dáng vẻ Kiều Tịch Hoàn, không dám thở mạnh.
Kiều Tịch Hoàn suy nghĩ một chút, lại bấm số điện thoại khác, “Bối Địch.”
“Kiều Tịch Hoàn.”
“Buổi trưa cùng nhau ăn cơm.”
“Tại sao?”
“Mời cậu ăn cơm, sao nói nhảm nhiều vậy. Chỗ cũ, nhanh.” Nói xong, lại cúp điện thoại.
Diêu Bối Khôn cảm thấy hôm nay nữ thần thật sự ăn thuốc nổ.
Cậu vẫn quá nhỏ bé, nên co bé thêm đi, dù sao cảm thấy giờ phút này mình nên biến thành một hạt bụi nhỏ.
Xe đi thẳng đến Khê Thủy Nhân Gia.
Lúc Kiều Tịch Hoàn xuống xe, hỏi Diêu Bối Khôn, “Cậu có muốn cùng ăn cơm không?”
“Chị gọi cả chị em, em không đi đâu.” Diêu Bối Khôn yếu ớt nói.
Kiều Tịch Hoàn không nhiều lời nữa, mắt trợn trắng, “Vậy cậu đi trước, muộn chút tôi tự về.”
“Vâng.” Diêu Bối Khôn vội vàng đáp.
Hôm nay nữ thần rõ ràng rất nóng nảy, vẫn chạy là thượng sách.
Kiều Tịch Hoàn đặt một phòng, ngồi trong đó.
Giờ phút này thật ra vẫn còn sớm, chỉ hơn mười giờ, cách giờ cơm trưa còn rất sớm, chỉ có một mình cô trong phòng bao lớn như vậy, gọi một ly đồ uống, sau đó đi ra ngoài ban công phòng bao ngồi lên ghế lười, nằm nhìn ánh mặt trời chiếu sáng, rực rỡ mặt sông Hoàng Phổ.
Kiếp trước cũng như thế, khi mình gặp phải chuyện phiền lòng, chỉ thích gọi hai người bọn họ, nói chuyện.
Khi đó không muốn mình có chút cảm xúc phiền não nào ảnh hưởng đến Tề Lăng Phong, cho nên luôn phát tiết nóng nảy và khó chịu lên hai người, nhớ tới, cảm thấy mình thật châm chọc, châm chọc làm nhiều chuyện hoang đường như vậy.
Nửa giờ.
Cổ Nguyên đã đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.