Hào Môn Trọng Sinh: Nữ Thầy Tướng Mắt Quỷ
Chương 57: Bắt Tiểu Quỷ (Hai)
Phi Tú
03/04/2024
Đầu lâu lộ ra, quỷ nước hiện nguyên hình, hình thể của nó cũng không khác con người lắm, rất thấp bé, nhưng đôi mắt thì đỏ ngầu, cả người sưng phồng vì bị ngâm nước, toàn thân đều là dịch nhờn, bên trong thì là nước mủ, thậm chí có mùi gay mũi, trên gương mặt là khoảng thịt thối rữa đỏ tươi, da thì nở ra như váng sữa đậu nành, chỉ cần Tô Uẩn động vào một chút là sẽ tan.
Đây chắc hẳn là thời điểm mà nó chết, mặc dù chỉ là hình dạng như vậy, nhưng nhìn vẫn rất buồn nôn. Nó nổi giận, sóng nước trong sông sục sôi, quỷ nước thuận theo sóng nước vọt lên, hai tay vươn ra ngoài, nhìn bộ dạng như chuẩn bị bắt lấy chân của Tô Uẩn, sau đó kéo vào nước, ở trong nước chính là thiên hạ của nó.
Tô Uẩn co người tránh đi cánh tay của nó, rồi giơ bùa chú vừa vẽ trong tay ra, bắt đầu điều động Khu Hồn Trận, đồng thời, hiệu quả của nó cũng bắt đầu được kích hoạt, thuận theo chiếc bùa chú này tụ tập chút linh khí, lập tức đánh vào người con quỷ nước kia, nó kêu thảm một tiếng, muốn chạy trốn, nhưng mà Tô Uẩn sao có thể để nó trốn thoát dễ dàng như vậy.
Phía trước đã bố trí gỗ che lại, ngăn cản đường đi, Tô Uẩn nhanh chóng đi tới phía trước, dán lá bùa chú này vào linh thể đã mờ đi ít nhiều của quỷ nước. Ban đầu, nó giãy dụa mãnh liệt, sau đó thì chậm rãi chịu bị Khu Hồn Trận trấn áp. Linh thể càng ngày càng mờ, cuối cùng biến mất, bọt nước trong sông cũng ngưng lại, lá bùa dán trên đỉnh đầu nó lững lờ trôi tới lòng bàn tay của Tô Uẩn.
Cầm cái linh phù này trong tay, chỉ thấy trên đó có thêm một hình vẽ người nhỏ, Tô Uẩn thậm chí còn cảm giác được, chỉ cần hơi tiếp xúc với thứ bên trong là có thể điều động nó.
Sau lưng vang lên tiếng bước chân trầm ổn, Tô Uẩn không quay đầu lại nhưng cũng biết là Mộc Chính Thanh, nởi vì hơi lạnh riêng biệt trên cơ thể hắn xông tới, tất cả mọi thứ xung quanh người hắn đều như đóng băng: "Thử một chút đi..." Ngón tay thon dài trắng nõn vén lọn tóc rối vào tai cho cô, đầu ngón tay xẹt qua gương mặt Tô Uẩn, mang theo sự lạnh lẽo chỉ mình hắn có, còn cả dịu dàng, sau đó thu tay lại.
Tô Uẩn quay người lại, chỉ có thể ngửa đầu, nhìn đối phương, ngược nắng, mặt của hắn cũng trở nên hư ảo, có lẽ vì vừa rồi hắn cứu cô từ trong nước lên, giúp đỡ cô vào thời điểm cô bất lực nhất, cho nên giờ phút này cô có cảm giác đặc biệt xúc động. Sư huynh... rốt cuộc huynh là một người như thế nào... không thể nhìn thấu được...
Mặc dù sống hai đời, vẫn không thể nhìn thấu cặp mắt sâu thẳm của đối phương, dường như trong nó cất giấu cái gì, chuyện gì không muốn kể ra, giống như là kiếp trước quá kinh khủng của cô vậy.
"Không cần, sư huynh, chúng ta tiếp tục đi..." Lúc này Tô Uẩn giống như một con búp bê sứ xinh đẹp, đôi môi đỏ thắm nhếch lên, mỉm cười. Tô Uẩn không thử mà cất tiểu quỷ phù kia vào trong túi, các vật dụng quanh đấy cũng cất gọn vào, kéo góc áo Mộc Chính Thanh.
Mộc Chính Thanh nhíu nhíu mày nhưng cũng không nói gì, ánh mắt đảo qua Tô Uẩn một chút, thấy vẻ mặt cô hồng hào lên nhiều, cũng không còn tái nhợt đến dọa người như lúc nãy nữa thì lập tức gật đầu. Hai người tiếp tục huấn luyện còn dang dở trước đó. Bởi vì đã có kinh nghiệm, cho nên lần này Tô Uẩn chạy nhẹ nhàng hơn nhiều, nhưng tác dụng của thải độc gần như là không có.
Đây chắc hẳn là thời điểm mà nó chết, mặc dù chỉ là hình dạng như vậy, nhưng nhìn vẫn rất buồn nôn. Nó nổi giận, sóng nước trong sông sục sôi, quỷ nước thuận theo sóng nước vọt lên, hai tay vươn ra ngoài, nhìn bộ dạng như chuẩn bị bắt lấy chân của Tô Uẩn, sau đó kéo vào nước, ở trong nước chính là thiên hạ của nó.
Tô Uẩn co người tránh đi cánh tay của nó, rồi giơ bùa chú vừa vẽ trong tay ra, bắt đầu điều động Khu Hồn Trận, đồng thời, hiệu quả của nó cũng bắt đầu được kích hoạt, thuận theo chiếc bùa chú này tụ tập chút linh khí, lập tức đánh vào người con quỷ nước kia, nó kêu thảm một tiếng, muốn chạy trốn, nhưng mà Tô Uẩn sao có thể để nó trốn thoát dễ dàng như vậy.
Phía trước đã bố trí gỗ che lại, ngăn cản đường đi, Tô Uẩn nhanh chóng đi tới phía trước, dán lá bùa chú này vào linh thể đã mờ đi ít nhiều của quỷ nước. Ban đầu, nó giãy dụa mãnh liệt, sau đó thì chậm rãi chịu bị Khu Hồn Trận trấn áp. Linh thể càng ngày càng mờ, cuối cùng biến mất, bọt nước trong sông cũng ngưng lại, lá bùa dán trên đỉnh đầu nó lững lờ trôi tới lòng bàn tay của Tô Uẩn.
Cầm cái linh phù này trong tay, chỉ thấy trên đó có thêm một hình vẽ người nhỏ, Tô Uẩn thậm chí còn cảm giác được, chỉ cần hơi tiếp xúc với thứ bên trong là có thể điều động nó.
Sau lưng vang lên tiếng bước chân trầm ổn, Tô Uẩn không quay đầu lại nhưng cũng biết là Mộc Chính Thanh, nởi vì hơi lạnh riêng biệt trên cơ thể hắn xông tới, tất cả mọi thứ xung quanh người hắn đều như đóng băng: "Thử một chút đi..." Ngón tay thon dài trắng nõn vén lọn tóc rối vào tai cho cô, đầu ngón tay xẹt qua gương mặt Tô Uẩn, mang theo sự lạnh lẽo chỉ mình hắn có, còn cả dịu dàng, sau đó thu tay lại.
Tô Uẩn quay người lại, chỉ có thể ngửa đầu, nhìn đối phương, ngược nắng, mặt của hắn cũng trở nên hư ảo, có lẽ vì vừa rồi hắn cứu cô từ trong nước lên, giúp đỡ cô vào thời điểm cô bất lực nhất, cho nên giờ phút này cô có cảm giác đặc biệt xúc động. Sư huynh... rốt cuộc huynh là một người như thế nào... không thể nhìn thấu được...
Mặc dù sống hai đời, vẫn không thể nhìn thấu cặp mắt sâu thẳm của đối phương, dường như trong nó cất giấu cái gì, chuyện gì không muốn kể ra, giống như là kiếp trước quá kinh khủng của cô vậy.
"Không cần, sư huynh, chúng ta tiếp tục đi..." Lúc này Tô Uẩn giống như một con búp bê sứ xinh đẹp, đôi môi đỏ thắm nhếch lên, mỉm cười. Tô Uẩn không thử mà cất tiểu quỷ phù kia vào trong túi, các vật dụng quanh đấy cũng cất gọn vào, kéo góc áo Mộc Chính Thanh.
Mộc Chính Thanh nhíu nhíu mày nhưng cũng không nói gì, ánh mắt đảo qua Tô Uẩn một chút, thấy vẻ mặt cô hồng hào lên nhiều, cũng không còn tái nhợt đến dọa người như lúc nãy nữa thì lập tức gật đầu. Hai người tiếp tục huấn luyện còn dang dở trước đó. Bởi vì đã có kinh nghiệm, cho nên lần này Tô Uẩn chạy nhẹ nhàng hơn nhiều, nhưng tác dụng của thải độc gần như là không có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.