Chương 283
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
“Tiến cung?” Hai chữ này khiến cho Mạn Yên khẩn
trương một trận trong lòng, lòng bàn tay cũng toát ra mồ hôi lạnh.
“Đúng vậy, vào cung đó.” Tiểu Thiên cấp cho Mạn Yên một ánh mắt khẳng định, “Ngươi xem, Lan mụ mụ này ngày ngày bắt ngươi làm công cụ kiếm tiền, phải phục vụ nhiều nam nhân như vậy, ngươi a, suy nghĩ một chút là thấy vào cung tốt hơn nhiều, ngươi xem đi, hôn quân kia tính khí là thúi một chút xíu, nhưng người ta cũng là có tiền có thế, hơn nữa dáng dấp cũng không phải tầm thường, phải không?”
“Ý của nương nương là . . . . .” Mạn Yên mặc dù là ngoài mặt còn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã sớm khẩn trương vô cùng.
Vì sao hết thảy nàng đều thuận lợi như vậy. Lần này, vị Hoàng Hậu này lại vẫn ngây thơ muốn nàng vào cung, đây là cơ hội mà nàng nằm mộng cũng muốn có được a, tiếp xúc Hoàng Phủ Tấn với khoảng cách gần như vậy, không phải là có thể dễ dàng đạt tới mục đích sao.
“Chính là để cho ngươi làm phi tử của hoàng thượng a.”
“Hoàng. . . . . . Hoàng Thượng ngài ấy đồng ý sao?” Mạn Yên làm ra vẻ không dám tin. Vẻ mặt Hoàng Phủ Tấn ngày đó nàng cũng không phải là không nhìn thấy, Hoàng Phủ Tấn quan tâm vị hoàng hậu này bao nhiêu, người sáng suốt tất nhiên sẽ nhìn thấy, hắn không thể nào đồng ý.
“Hắn nha. . . . . .” Điểm này, thật ra khiến cho Tiểu Thiên nhíu mày, hôn quân ngày đó hình như là không có nói đồng ý, nhưng hắn cũng không có nói không đồng ý nha. Như Mộng là cô gái xinh đẹp như vậy, là nam nhân ai cũng sẽ thích đi, hôn quân nhất định sẽ đồng ý .
“Ừ, hoàng thượng đồng ý.” Tiểu Thiên gật đầu một cái, tự tiện quyết định thay cho Hoàng Phủ Tấn.
Đáp án của Tiểu Thiên làm cho Như Sương kinh ngạc không nhỏ, Hoàng Phủ Tấn làm sao có thể đồng ý chứ, chẳng lẽ ngày đó Đoạn Ngự đã nhận ra nàng, mới có thể cố ý tương kế tựu kế sao?
Nếu là như vậy, nếu như nàng đáp ứng vị hoàng hậu này vào cung, không phải là đưa mình vào miệng cọp sao.
Nhưng , đây là một cơ hội hiếm có, làm sao nàng có thể cứ như vậy bỏ qua?
Trầm mặt một lúc lâu, chân mày nàng ta cau thật chặt, giống như đang quyết định một việc gì khó khăn lắm, một lúc lâu sau, nàng khẽ cắn răng nhìn về phía Tiểu Thiên, lòng bàn tay đã sớm tiết ra mồ hôi lạnh: “Vậy….Vậy Như Mộng cám ơn hoàng hậu trước.”
“Không cần khách khí thế, dù sao giúp ngươi chính là ta giúp chính mình, chỉ cần ngươi vào cung, đoán chừng hôn quân cũng sẽ quấn quýt lấy ngươi , đến lúc đó muốn ta làm cái gì thì làm cái đó, ha ha ~~~” Nghĩ tới cuộc sống tự do về sau, Tiểu Thiên cao hứng cười.
“Đúng vậy, vào cung đó.” Tiểu Thiên cấp cho Mạn Yên một ánh mắt khẳng định, “Ngươi xem, Lan mụ mụ này ngày ngày bắt ngươi làm công cụ kiếm tiền, phải phục vụ nhiều nam nhân như vậy, ngươi a, suy nghĩ một chút là thấy vào cung tốt hơn nhiều, ngươi xem đi, hôn quân kia tính khí là thúi một chút xíu, nhưng người ta cũng là có tiền có thế, hơn nữa dáng dấp cũng không phải tầm thường, phải không?”
“Ý của nương nương là . . . . .” Mạn Yên mặc dù là ngoài mặt còn rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã sớm khẩn trương vô cùng.
Vì sao hết thảy nàng đều thuận lợi như vậy. Lần này, vị Hoàng Hậu này lại vẫn ngây thơ muốn nàng vào cung, đây là cơ hội mà nàng nằm mộng cũng muốn có được a, tiếp xúc Hoàng Phủ Tấn với khoảng cách gần như vậy, không phải là có thể dễ dàng đạt tới mục đích sao.
“Chính là để cho ngươi làm phi tử của hoàng thượng a.”
“Hoàng. . . . . . Hoàng Thượng ngài ấy đồng ý sao?” Mạn Yên làm ra vẻ không dám tin. Vẻ mặt Hoàng Phủ Tấn ngày đó nàng cũng không phải là không nhìn thấy, Hoàng Phủ Tấn quan tâm vị hoàng hậu này bao nhiêu, người sáng suốt tất nhiên sẽ nhìn thấy, hắn không thể nào đồng ý.
“Hắn nha. . . . . .” Điểm này, thật ra khiến cho Tiểu Thiên nhíu mày, hôn quân ngày đó hình như là không có nói đồng ý, nhưng hắn cũng không có nói không đồng ý nha. Như Mộng là cô gái xinh đẹp như vậy, là nam nhân ai cũng sẽ thích đi, hôn quân nhất định sẽ đồng ý .
“Ừ, hoàng thượng đồng ý.” Tiểu Thiên gật đầu một cái, tự tiện quyết định thay cho Hoàng Phủ Tấn.
Đáp án của Tiểu Thiên làm cho Như Sương kinh ngạc không nhỏ, Hoàng Phủ Tấn làm sao có thể đồng ý chứ, chẳng lẽ ngày đó Đoạn Ngự đã nhận ra nàng, mới có thể cố ý tương kế tựu kế sao?
Nếu là như vậy, nếu như nàng đáp ứng vị hoàng hậu này vào cung, không phải là đưa mình vào miệng cọp sao.
Nhưng , đây là một cơ hội hiếm có, làm sao nàng có thể cứ như vậy bỏ qua?
Trầm mặt một lúc lâu, chân mày nàng ta cau thật chặt, giống như đang quyết định một việc gì khó khăn lắm, một lúc lâu sau, nàng khẽ cắn răng nhìn về phía Tiểu Thiên, lòng bàn tay đã sớm tiết ra mồ hôi lạnh: “Vậy….Vậy Như Mộng cám ơn hoàng hậu trước.”
“Không cần khách khí thế, dù sao giúp ngươi chính là ta giúp chính mình, chỉ cần ngươi vào cung, đoán chừng hôn quân cũng sẽ quấn quýt lấy ngươi , đến lúc đó muốn ta làm cái gì thì làm cái đó, ha ha ~~~” Nghĩ tới cuộc sống tự do về sau, Tiểu Thiên cao hứng cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.