Chương 500
Sửu Tiểu Áp
06/07/2013
Tiểu Thiên rất kích động, Ám Dạ tốn rất nhiều thời
gian mới từ từ trấn an được nàng.
"Tốt lắm, trước tiên chớ khẩn trương, ta cùng ngươi trở về tìm có được không?"
Tâm tình kích động đã qua đi, lúc này Tiểu Thiên lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, nàng đưa tay, xoa xoa nước mắt ở khóe mắt, lắc đầu một cái với Ám Dạ, "Không cần, thật ra cũng chỉ là một khối ngọc thôi, không sao, mất thì mất." Thờ ơ nhún vai một cái, nàng miễn cưỡng nặn ra một nụ cười đối với Ám Dạ, tựa như muốn cố ý giải thích, nàng mở miệng nói: "Nhưng thật ra vì khối lục tùng thạch kia rất đáng tiền, ta mới khẩn trương như vậy, bất quá mất cũng đã mất, coi như xong, cùng lắm thì lần sau đi cướp, cướp khối khác đắt tiền thay thế."
"Thật sự không cần?" Ám Dạ hỏi lại một lần nữa, hắn biết, khối ngọc lục tùng thạch kia đối với Tiểu Thiên ý nghĩa tuyệt không phải đơn giản như thế.
"Ừ, không cần, chúng ta trở về đi thôi." Nắm lấy cánh tay Ám Dạ, Tiểu Thiên bước nhanh hướng Đoạn Tình cốc trở về.
Đi được một khoảng cách, mi mắt của nàng rũ xuống.
Mất thì mất đi, có thể đây chính là thiên ý, có thể ông trời cũng muốn để cho nàng cùng tên hoàng đế kia hoàn toàn không còn lưu luyến gì, lục tùng thạch mất, giữa nàng cùng hoàng thượng không còn bất kỳ liên quan nào.
Bất quá như vậy cũng tốt, từ nay về sau không còn có ràng buộc nữa, nhưng là tâm mất, còn có thể tìm trở về sao?
Chiêu Lăng khách điếm ——
"Trương huynh, ngày hôm qua ngươi đoán thật chính xác a, nhà Lý viên ngoại lại bị thần tiên đại hiệp cướp vô ích, bất quá nghe nói, ngày hôm qua thần tiên đại hiệp còn dẫn theo một cô gái, ta đoán. . . . . ."
Nói đến đây, tên nam tử nói chuyện mập mờ này nở nụ cười, "Các ngươi đoán nàng có phải là thần tiên đại hiệp phu nhân hay không a?"
"Ha ha ~~~ cũng có có thể!" Người chung quanh đi theo cười rộ lên, "Bất quá giống như Lý viên ngoại, cái loại đó làm giàu không chính đáng, cũng xứng đáng bị cướp, thần tiên đại hiệp lần này lại vì dân chúng làm chuyện tốt."
"Đúng vậy a, Đúng vậy a."
"Đúng, đúng, thần tiên đại hiệp thật đúng là thần tiên sống."
". . . . . ."
Ngồi cách vách cũng nghe mọi người bàn tán xôn xao, thấy được, thần tiên đại hiệp này trong lòng bọn họ địa vị rất cao.
"Tốt lắm, trước tiên chớ khẩn trương, ta cùng ngươi trở về tìm có được không?"
Tâm tình kích động đã qua đi, lúc này Tiểu Thiên lại có vẻ vô cùng bình tĩnh, nàng đưa tay, xoa xoa nước mắt ở khóe mắt, lắc đầu một cái với Ám Dạ, "Không cần, thật ra cũng chỉ là một khối ngọc thôi, không sao, mất thì mất." Thờ ơ nhún vai một cái, nàng miễn cưỡng nặn ra một nụ cười đối với Ám Dạ, tựa như muốn cố ý giải thích, nàng mở miệng nói: "Nhưng thật ra vì khối lục tùng thạch kia rất đáng tiền, ta mới khẩn trương như vậy, bất quá mất cũng đã mất, coi như xong, cùng lắm thì lần sau đi cướp, cướp khối khác đắt tiền thay thế."
"Thật sự không cần?" Ám Dạ hỏi lại một lần nữa, hắn biết, khối ngọc lục tùng thạch kia đối với Tiểu Thiên ý nghĩa tuyệt không phải đơn giản như thế.
"Ừ, không cần, chúng ta trở về đi thôi." Nắm lấy cánh tay Ám Dạ, Tiểu Thiên bước nhanh hướng Đoạn Tình cốc trở về.
Đi được một khoảng cách, mi mắt của nàng rũ xuống.
Mất thì mất đi, có thể đây chính là thiên ý, có thể ông trời cũng muốn để cho nàng cùng tên hoàng đế kia hoàn toàn không còn lưu luyến gì, lục tùng thạch mất, giữa nàng cùng hoàng thượng không còn bất kỳ liên quan nào.
Bất quá như vậy cũng tốt, từ nay về sau không còn có ràng buộc nữa, nhưng là tâm mất, còn có thể tìm trở về sao?
Chiêu Lăng khách điếm ——
"Trương huynh, ngày hôm qua ngươi đoán thật chính xác a, nhà Lý viên ngoại lại bị thần tiên đại hiệp cướp vô ích, bất quá nghe nói, ngày hôm qua thần tiên đại hiệp còn dẫn theo một cô gái, ta đoán. . . . . ."
Nói đến đây, tên nam tử nói chuyện mập mờ này nở nụ cười, "Các ngươi đoán nàng có phải là thần tiên đại hiệp phu nhân hay không a?"
"Ha ha ~~~ cũng có có thể!" Người chung quanh đi theo cười rộ lên, "Bất quá giống như Lý viên ngoại, cái loại đó làm giàu không chính đáng, cũng xứng đáng bị cướp, thần tiên đại hiệp lần này lại vì dân chúng làm chuyện tốt."
"Đúng vậy a, Đúng vậy a."
"Đúng, đúng, thần tiên đại hiệp thật đúng là thần tiên sống."
". . . . . ."
Ngồi cách vách cũng nghe mọi người bàn tán xôn xao, thấy được, thần tiên đại hiệp này trong lòng bọn họ địa vị rất cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.