Chương 312:
Hhaa
14/05/2024
Một năm saụ
Sắc mùa thu thật dễ chịu, trên cây treo đầy những chùm vàng đỏ, Cố Lê, Dâm Bụt và Thân Vương phủ chơi với Ninh Lạc và Tiểu Bao Tử trong sân, cùng với một cặp song sinh long phượng vừa mới được một trăm ngày tuổi.
Ninh Lạc thật may mắn, mới chuyển đến phủ không bao lâu liền có thai, tính toán thời gian thì nàng mang thai từ lúc trên xe ngựa, khi tin tức song thai long phượng được truyền ra, tất cả quần chúng muốn hóng chuyện đều vô cùng ngưỡng mộ, sự phổ biến của đầu âm đế to lại một lần nữa được nâng lên tầm cao mới, các mẹ chồng đang cố gắng hết sức lấy được tức phụ có âm đế to, các nữ nhân cũng thấy tự hào vì mình có âm đế to.
Song thai long phượng, tiểu nam nhi làm ca ca Bánh bao nhân thịt, tiểu nữ nhi làm muội muội là Bánh bao nhân đậu, sau khi Tiểu Bao Tử trở thành ca ca, nhóc khó khăn lắm mới tìm được một đôi em trai em gái, ngày nào cũng quấn lấy chúng, Tiểu Bao Tử chảy nước miếng khi nhìn muội muội Bánh bao nhân đậu đang vui vẻ bú sữa trong tay mẫu thân, ánh mắt nhóc dán chặt vào muội muội, khiến mấy người Cố Lê bật cười.
Thuần Lộ nói đùa “Bao Bao ngoan, sữa này con không được uống, con đừng thèm nhé Ha ha.”
Tiểu Bao Tử lập tức phản bác “Uống ngon lắm Cha giành sữa với Bao Bao ”
Lời nói của Tiểu Bao Tử lại khiến các nàng ấy bật cười, Ninh Lạc bị bọn họ chế giễu đến đỏ bừng cả người, trong lòng nàng không khỏi phàn nàn rằng Tiêu Phi Ngôn quá trẻ con, từ khi sinh Tiểu Bao Tử hắn đã tranh giành sữa với hài tử, khiến cho Tiểu Bao Tử phải lớn lên nhờ phần lớn sữa của bà vú.
Bánh bao nhân thịt và Nhân đậu sinh ra đã gầy yếu hơn, Ninh Lạc sống chết muốn nuôi hài tử bằng sữa non của chính mình, nếu không bây giờ sao lại có được hai đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp như vậy được. Nhưng dạo gần đây, khi hắn thấy các hài tử đã phát triển tốt hơn thì lại bắt đầu tranh bú sữa với hài tử, nàng chỉ có một đôi bông đào, mặc dù sau khi mang thai nàng ngày càng trẻ ra, vú cũng to hơn nhưng bắt nàng cho bốn người bú cùng một lúc thì thực sự là quá đáng, dù có thân cận đến đâu Ninh Lạc cũng chỉ có một cái đầu và hai bầu vú lớn.
Mẫu thân không đành lòng nhìn hài tử thèm như vậy, một tay ôm Bao Tử vào lòng, tay còn lại giữ bầu vú còn trống đưa vào miệng cho nhóc bú, Tiểu Bao Tử liền mút hai đầṳ vú, trước khi nhóc kịp nếm được dòng sữa ngọt ngào của mẫu thân, không biết Lục gia từ đâu đã xuất hiện, bế nhóc ra khỏi vòng tay mềm mại của mẫu thân.
“Ngươi là đồ tiểu tử thúi ”
Ninh Lạc đeo lên mặt nạ cười nhìn nhi tử mình nói “Gia, chàng lại dọa Bao Tử rồi ”
Nàng cũng không hiểu tại sao đường đường là một đại tướng quân lại mê sữa của nàng như vậy? Thật dễ thươռg Chỉ nghĩ đến việc Lục gia dùng cây gậy to như cột sắt của mình để vừa thúc ra vào tiểu huyệt vừa mút bầu vú của nàng một cách bất chấp, tiểu huyệt của nàng lại chảy nước.
Tiểu Bao Tử trước ánh mắt uy hiếp của Lục gia đành chịu thua, sau khi Tiêu Phi Ngôn bắt nạt tiểu hài tử của mình xong liền chuyển sự chú ý sang nữ nhân mình yêu, Ninh Lạc mặc một bộ váy mùa thu, chiếc váy màu hoa sen để lộ bầu vú và tiểu huyệt, đeo trang sức đỏ ngọc lục bảo, đầu âm đế to tròn đầy đặn như ẩn hiện giữa hai chân khép kín.
Mấy người Cố Lê nhìn đôi mắt xanh biếc của Lục gia, liếc nhìn Ninh Lạc với ánh mắt tự cầu phúc cho mình, sau đó hiểu ý trở về phủ, Mộc Lan cũng dẫn các tiểu chủ tử đi để nhường chỗ cho Lục gia, kỳ này ¢hắc ngày mai chủ tử sẽ không thể khép chân được rồi.
Tiêu Phi Ngôn không khách khí nữa, ôm Ninh Lạc như hài tử để lộ tiểu huyệt đi vào tɾong phòng, gió thu thổi chiếc chuông vàng nhạt trên mép tiểu huyệt, kích thích khiến tiểu huyệt của nàng càng phun nước ra liên tục, làm ướt đẫm hai vành tiểu huyệt, kiến nó óng ánh hấp dẫn người ta.
Sắc mùa thu thật dễ chịu, trên cây treo đầy những chùm vàng đỏ, Cố Lê, Dâm Bụt và Thân Vương phủ chơi với Ninh Lạc và Tiểu Bao Tử trong sân, cùng với một cặp song sinh long phượng vừa mới được một trăm ngày tuổi.
Ninh Lạc thật may mắn, mới chuyển đến phủ không bao lâu liền có thai, tính toán thời gian thì nàng mang thai từ lúc trên xe ngựa, khi tin tức song thai long phượng được truyền ra, tất cả quần chúng muốn hóng chuyện đều vô cùng ngưỡng mộ, sự phổ biến của đầu âm đế to lại một lần nữa được nâng lên tầm cao mới, các mẹ chồng đang cố gắng hết sức lấy được tức phụ có âm đế to, các nữ nhân cũng thấy tự hào vì mình có âm đế to.
Song thai long phượng, tiểu nam nhi làm ca ca Bánh bao nhân thịt, tiểu nữ nhi làm muội muội là Bánh bao nhân đậu, sau khi Tiểu Bao Tử trở thành ca ca, nhóc khó khăn lắm mới tìm được một đôi em trai em gái, ngày nào cũng quấn lấy chúng, Tiểu Bao Tử chảy nước miếng khi nhìn muội muội Bánh bao nhân đậu đang vui vẻ bú sữa trong tay mẫu thân, ánh mắt nhóc dán chặt vào muội muội, khiến mấy người Cố Lê bật cười.
Thuần Lộ nói đùa “Bao Bao ngoan, sữa này con không được uống, con đừng thèm nhé Ha ha.”
Tiểu Bao Tử lập tức phản bác “Uống ngon lắm Cha giành sữa với Bao Bao ”
Lời nói của Tiểu Bao Tử lại khiến các nàng ấy bật cười, Ninh Lạc bị bọn họ chế giễu đến đỏ bừng cả người, trong lòng nàng không khỏi phàn nàn rằng Tiêu Phi Ngôn quá trẻ con, từ khi sinh Tiểu Bao Tử hắn đã tranh giành sữa với hài tử, khiến cho Tiểu Bao Tử phải lớn lên nhờ phần lớn sữa của bà vú.
Bánh bao nhân thịt và Nhân đậu sinh ra đã gầy yếu hơn, Ninh Lạc sống chết muốn nuôi hài tử bằng sữa non của chính mình, nếu không bây giờ sao lại có được hai đứa nhỏ trắng trẻo mập mạp như vậy được. Nhưng dạo gần đây, khi hắn thấy các hài tử đã phát triển tốt hơn thì lại bắt đầu tranh bú sữa với hài tử, nàng chỉ có một đôi bông đào, mặc dù sau khi mang thai nàng ngày càng trẻ ra, vú cũng to hơn nhưng bắt nàng cho bốn người bú cùng một lúc thì thực sự là quá đáng, dù có thân cận đến đâu Ninh Lạc cũng chỉ có một cái đầu và hai bầu vú lớn.
Mẫu thân không đành lòng nhìn hài tử thèm như vậy, một tay ôm Bao Tử vào lòng, tay còn lại giữ bầu vú còn trống đưa vào miệng cho nhóc bú, Tiểu Bao Tử liền mút hai đầṳ vú, trước khi nhóc kịp nếm được dòng sữa ngọt ngào của mẫu thân, không biết Lục gia từ đâu đã xuất hiện, bế nhóc ra khỏi vòng tay mềm mại của mẫu thân.
“Ngươi là đồ tiểu tử thúi ”
Ninh Lạc đeo lên mặt nạ cười nhìn nhi tử mình nói “Gia, chàng lại dọa Bao Tử rồi ”
Nàng cũng không hiểu tại sao đường đường là một đại tướng quân lại mê sữa của nàng như vậy? Thật dễ thươռg Chỉ nghĩ đến việc Lục gia dùng cây gậy to như cột sắt của mình để vừa thúc ra vào tiểu huyệt vừa mút bầu vú của nàng một cách bất chấp, tiểu huyệt của nàng lại chảy nước.
Tiểu Bao Tử trước ánh mắt uy hiếp của Lục gia đành chịu thua, sau khi Tiêu Phi Ngôn bắt nạt tiểu hài tử của mình xong liền chuyển sự chú ý sang nữ nhân mình yêu, Ninh Lạc mặc một bộ váy mùa thu, chiếc váy màu hoa sen để lộ bầu vú và tiểu huyệt, đeo trang sức đỏ ngọc lục bảo, đầu âm đế to tròn đầy đặn như ẩn hiện giữa hai chân khép kín.
Mấy người Cố Lê nhìn đôi mắt xanh biếc của Lục gia, liếc nhìn Ninh Lạc với ánh mắt tự cầu phúc cho mình, sau đó hiểu ý trở về phủ, Mộc Lan cũng dẫn các tiểu chủ tử đi để nhường chỗ cho Lục gia, kỳ này ¢hắc ngày mai chủ tử sẽ không thể khép chân được rồi.
Tiêu Phi Ngôn không khách khí nữa, ôm Ninh Lạc như hài tử để lộ tiểu huyệt đi vào tɾong phòng, gió thu thổi chiếc chuông vàng nhạt trên mép tiểu huyệt, kích thích khiến tiểu huyệt của nàng càng phun nước ra liên tục, làm ướt đẫm hai vành tiểu huyệt, kiến nó óng ánh hấp dẫn người ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.