Chương 324:
Hhaa
14/05/2024
Mới vừa ép tinh dich ra, Quách Tĩnh Tĩnh vẫn còn sau mở rộng, hai thái giám vây quanh nàng, chuẩn bị giải quyết tốt hậu quả.
Phủ Thái Tử có quy định thiếp thất sau khi thị tẩm phải giữ lại tinh dich cho đến ngày mai, ngoài ra còn phải dùng roi da đánh năm mươi roi, cái đó gọi là lĩnh thưởng.
Lĩnh thưởng này có thể nói là khác một trời một vực với lĩnh thưởng mà Quách Tĩnh Tĩnh nghĩ.
Lúc này nàng ta bắt buộc phải chổng mông để bọn thái giám rút ngọc hoàn ra, một người phụ trách tách mông ra để lộ cúc huyệt, người khác phụ trách rút ngọc hoàn ra.
“A Đau chết ta rồi Buông ra ”
“Tiểu chủ đừng lộn xộn, ngài chỉ cần dùng sức đẩy ngọc hoàn ra là được rồi...”
Thái giám vạch mông ra không có buông tay mà tiếp tục dùng sức vạch cúc huyệt ra, không có ngọc hoàn chống đỡ khiến cúc huyệt rõ ràng đã nhỏ hơn một nửa nhưng muốn khép chặt thì cần mất một thời gian.
Một tên thái giám khác lấy ra một hạt gỗ mỏng nhét vào phần thịt hậu môn vừa bị dương vật đâm vào, tên thái giám còn lại xoa đầu âm đế vùa mới xỏ khuყên, có thể tưởng tượng cảm giác đó không thoải mái chút nào.
Nhưng cúc huyệt của nàng ta giống như san hô mềm, vừa đóng vừa mở trông rất đói, riêng cái cúc huyệt này đã trông như một con đĩ đáng bị thao.
Sau khi cúc huyệt đã duỗi ra một lần nữa đã bị bịt lại bằng một cây gậy khóa tinh rộng bằng hai ngón tay, chân nàng ta cuối cùng cũng được cởi trói, hai chân yếu ớt, nàng ta còn phải đứng thẳng để chịu đựng năm mươi roi đánh vào mông.
Trái một cái, phải một cái.
Cho đến khi mỗi bên mông nhận đủ năm mươi cái, Quách Tĩnh Tĩnh mới hoàn thành buổi thị tẩm đêm nay, sau đó ôm mông về phòng của mình.
Sáng sớm hôm sau, Quách Tĩnh Tĩnh chỉ được nghỉ ngơi một đêm để lấy lại sức, sau khi tắm rửa và đi tiểu vào buổi sáng, nàng ta ngẩng đầu ưỡn ngực đi theo Trắc phi đến thỉnh an Thái Tử phi, nàng ta là người đầu tiên được hầu hạ Thái Tử bằng cúc huyệt, bây giờ cúc huyệt vẫn còn tinh dich của Thái Tử, bộ dạng giống như chim khổng tước.
Nhưng nàng ta đúng là có tư cách để kiêu ngạo, đêm hôm qua có rất nhiều người làm rơi dưa chuột nhỏ, không ai được thao nên không những bị ngọc hoàn căng suốt một đêm mà sáng nay còn bị búng đầu âm đế hai mươi cái.
Bọn họ ngọc hoàn căng một đêm khiến cúc huyệt lỏng lẻo, nhưng hiện tại cúc huyệt nàng ta hình như vẫn đang siết chặt.
Tới lúc thỉnh an, Quách Tĩnh Tĩnh thật sự được lãnh thưởng, được Thái Tử gia thưởng, Thái Tử phi cũng không có bủn xỉn, trực tiếp thưởng rất nhiều bạc, đồ kẹp môi âm hộ nhỏ, còn có cả nút lọ.
Mà điều khiến nàng ta vui nhất chính là những thiếp thất có địa vị thấp hơn nàng ta phải xếp hàng dùng miệng hút tinh dich ra khỏi cúc huyệt nàng ta để có thể nếm được mùi vị của Thái Tử, đây chính là nỗi xấu hổ mà nàng ta phải trải qua tɾong quá khứ, hiện nay mọi việc đều rất tốt, khiến nàng ta càng ¢hắc chắn rằng mình phải đi theo Thái Tử và nỗ lực để g͙iành được sự sủng ái.
Nói thì chậm mà việc xảy ra thì nhanh, khi tɾong lòng nàng ta còn đang vui mừng thưởng thức kẻ địch của mình đang bị búng đầu âm đế thì công công bên người Thái Tử gia đi tới tìm người, còn nói rõ ràng là muốn nàng ta đi hầu hạ.
Hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người, nàng ta hành lễ cáo lui, lắc mông đi theo công công.
“Heo nái bái kiến Thái Tử gia... Thái Tử gia cát tường...”
“Tiểu dâm đãng qua đây ”
Thái Tử nhấc mông lên, Quách Tĩnh Tĩnh nhiệt tình đi tới, mặt lắc lư trái phải trên mông hắn ta, vừa mới hạ triều nên hắn vẫn chưa đi thay y phục̶, mùi vị vô cùng khó ngửi nhưng Quách Tĩnh Tĩnh không ngại chút nào, không phân vân mà hôn sâu cúc huyệt hắn ta.
Người đứng người quỳ hai người cứ như vậy giằng co hơn nửa canh giờ. Trên mặt nàng ta dính đầy nước miếng của chính mình, còn có lông mao thô cứng của Thái Tử, sắc mặt phấn hồng, cánh môi hơi mở, đầu lưỡi tê mỏi.
“Cúc huyệt Thái Tử gia thật thơm, heo nái thích nhất là mùi vị này.”
Hôm nay Quách Tĩnh Tĩnh chỉ đeo kẹp môi âm hộ, không có màn dạo đầu, Thái Tử giữ lấy nàng ta rồi tiến vào, cửa hậu môn bị dương vật thọc vào rút ra, khi hồi phục thần trí cúc huyệt đã kẹp Thái Tử đến dục tiên dục tử, nàng ta lại bị thao thêm lần nữa.
“A a... Heo nái sướng chết mất... A ưm... dương vật Thái Tử gia vừa thô vừa dài... A... thọc thật sâu..”
“A... cúc huyệt thật ngứa... Thái Tử gia ma͙nh chút... Thái chết heo nái... A thật sướng...”
Sau đó Thập Tam gia và các phụ tá khác đến, Thái Tử gia không chút kiêng kị tiếp tục thao nàng ta, thao xong cúc huyệt lại thao hoa huyệt, Quách Tĩnh Tĩnh cứ như vậy bị thao trước mặt mọi người đến phun nước tıểu, dương vật thâm nhập quá kích thích, nàng ta không phải là người có thể chịu được, cuối cùng bị thái giám kéo ra ngoài tɾong trạng thái nửa hôn mê.
Sau khi đạt được điều ước, Thái Tử gia rót đầy tinh dich vào huyệt trước huyệt sau của Quách Tĩnh Tĩnh, nàng ta cảm thấy vô cùng thỏa mãn mà chìm vào giấc ngủ.
Một tháng sau Thái Tử càng thêm sủng ái Quách Tĩnh Tĩnh, tɾong phòng nàng ta chất đầy lễ vật được ban thưởng.
Nhưng thời gian tốt đẹp không kéo dài được bao lâu, một tin tức như sét đánh ngang trời truyền vào phủ Thái Tử, Lục gia và Thập Tứ gia bình an hồi kinh, Thái Tử bị giáng thành thứ dân lưu đày nơi biên cương, thê thiếp của phủ Thái Tử cũng bị đày đi, nữ quan bị quay về Lộng Nguyệt Cung dạy dỗ một lần nữa.
Quách Tĩnh Tĩnh không thể tin được khi nghe thấy tin tức này, cuộc sống tươi đẹp của nàng ta cứ như vậy mà kết thúc, phủ Thái Tử bị lục soát, vàng bạc châu báu đều bị tịch thụ
Nếu nàng ta còn là nữ quan thì ít nhất vẫn có thể ở lại kinh thành, nếu gả cho người tốt thì vẫn có thể có cơ hội hưởng phúc, nhưng khi nàng ta mang thai thì điều đó là không có khả năng.
Chờ khi trấn định lại được mọi chuyện, Quách Tĩnh Tĩnh mặc vải bố ôm bụng ngồi trên xe ngựa, do Hoàng Thượng vẫn còn niệm một chút tình xưa mới có phúc lợi như vậy.
Nàng ta ngồi trên chiếc xe ngựa chật kín người nhìn ra ngoài với ánh mắt thất thần, vừa vặn gặp gỡ đội ngũ của Lục gia đến thái ấp.
Ninh Lạc hạnh phúc ôm tiểu bảo bảo được Lục gia đỡ lên xe ngựa to rộng, bộ dáng ung dung quý phái khiến nàng ta đau mắt, cúi đầu nhìn mình, toàn thân chỉ còn hai lượng vàng trộm được nhét tɾong cúc huyệt là đáng giá.
Nàng ta thua rồi, đã triệt để thua rồi
Đời này dù thế nào đi nữa nàng ta cũng không thể so được với Ninh Lạc, nàng ta đành chấp nhận số phận, sờ sờ bụng, hy vọng vào cuộc sống ở tương lai, mong rằng sẽ không đến mức quá ċһán nản đi.
=====TOÀN VĂN HOÀN=====
Phủ Thái Tử có quy định thiếp thất sau khi thị tẩm phải giữ lại tinh dich cho đến ngày mai, ngoài ra còn phải dùng roi da đánh năm mươi roi, cái đó gọi là lĩnh thưởng.
Lĩnh thưởng này có thể nói là khác một trời một vực với lĩnh thưởng mà Quách Tĩnh Tĩnh nghĩ.
Lúc này nàng ta bắt buộc phải chổng mông để bọn thái giám rút ngọc hoàn ra, một người phụ trách tách mông ra để lộ cúc huyệt, người khác phụ trách rút ngọc hoàn ra.
“A Đau chết ta rồi Buông ra ”
“Tiểu chủ đừng lộn xộn, ngài chỉ cần dùng sức đẩy ngọc hoàn ra là được rồi...”
Thái giám vạch mông ra không có buông tay mà tiếp tục dùng sức vạch cúc huyệt ra, không có ngọc hoàn chống đỡ khiến cúc huyệt rõ ràng đã nhỏ hơn một nửa nhưng muốn khép chặt thì cần mất một thời gian.
Một tên thái giám khác lấy ra một hạt gỗ mỏng nhét vào phần thịt hậu môn vừa bị dương vật đâm vào, tên thái giám còn lại xoa đầu âm đế vùa mới xỏ khuყên, có thể tưởng tượng cảm giác đó không thoải mái chút nào.
Nhưng cúc huyệt của nàng ta giống như san hô mềm, vừa đóng vừa mở trông rất đói, riêng cái cúc huyệt này đã trông như một con đĩ đáng bị thao.
Sau khi cúc huyệt đã duỗi ra một lần nữa đã bị bịt lại bằng một cây gậy khóa tinh rộng bằng hai ngón tay, chân nàng ta cuối cùng cũng được cởi trói, hai chân yếu ớt, nàng ta còn phải đứng thẳng để chịu đựng năm mươi roi đánh vào mông.
Trái một cái, phải một cái.
Cho đến khi mỗi bên mông nhận đủ năm mươi cái, Quách Tĩnh Tĩnh mới hoàn thành buổi thị tẩm đêm nay, sau đó ôm mông về phòng của mình.
Sáng sớm hôm sau, Quách Tĩnh Tĩnh chỉ được nghỉ ngơi một đêm để lấy lại sức, sau khi tắm rửa và đi tiểu vào buổi sáng, nàng ta ngẩng đầu ưỡn ngực đi theo Trắc phi đến thỉnh an Thái Tử phi, nàng ta là người đầu tiên được hầu hạ Thái Tử bằng cúc huyệt, bây giờ cúc huyệt vẫn còn tinh dich của Thái Tử, bộ dạng giống như chim khổng tước.
Nhưng nàng ta đúng là có tư cách để kiêu ngạo, đêm hôm qua có rất nhiều người làm rơi dưa chuột nhỏ, không ai được thao nên không những bị ngọc hoàn căng suốt một đêm mà sáng nay còn bị búng đầu âm đế hai mươi cái.
Bọn họ ngọc hoàn căng một đêm khiến cúc huyệt lỏng lẻo, nhưng hiện tại cúc huyệt nàng ta hình như vẫn đang siết chặt.
Tới lúc thỉnh an, Quách Tĩnh Tĩnh thật sự được lãnh thưởng, được Thái Tử gia thưởng, Thái Tử phi cũng không có bủn xỉn, trực tiếp thưởng rất nhiều bạc, đồ kẹp môi âm hộ nhỏ, còn có cả nút lọ.
Mà điều khiến nàng ta vui nhất chính là những thiếp thất có địa vị thấp hơn nàng ta phải xếp hàng dùng miệng hút tinh dich ra khỏi cúc huyệt nàng ta để có thể nếm được mùi vị của Thái Tử, đây chính là nỗi xấu hổ mà nàng ta phải trải qua tɾong quá khứ, hiện nay mọi việc đều rất tốt, khiến nàng ta càng ¢hắc chắn rằng mình phải đi theo Thái Tử và nỗ lực để g͙iành được sự sủng ái.
Nói thì chậm mà việc xảy ra thì nhanh, khi tɾong lòng nàng ta còn đang vui mừng thưởng thức kẻ địch của mình đang bị búng đầu âm đế thì công công bên người Thái Tử gia đi tới tìm người, còn nói rõ ràng là muốn nàng ta đi hầu hạ.
Hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người, nàng ta hành lễ cáo lui, lắc mông đi theo công công.
“Heo nái bái kiến Thái Tử gia... Thái Tử gia cát tường...”
“Tiểu dâm đãng qua đây ”
Thái Tử nhấc mông lên, Quách Tĩnh Tĩnh nhiệt tình đi tới, mặt lắc lư trái phải trên mông hắn ta, vừa mới hạ triều nên hắn vẫn chưa đi thay y phục̶, mùi vị vô cùng khó ngửi nhưng Quách Tĩnh Tĩnh không ngại chút nào, không phân vân mà hôn sâu cúc huyệt hắn ta.
Người đứng người quỳ hai người cứ như vậy giằng co hơn nửa canh giờ. Trên mặt nàng ta dính đầy nước miếng của chính mình, còn có lông mao thô cứng của Thái Tử, sắc mặt phấn hồng, cánh môi hơi mở, đầu lưỡi tê mỏi.
“Cúc huyệt Thái Tử gia thật thơm, heo nái thích nhất là mùi vị này.”
Hôm nay Quách Tĩnh Tĩnh chỉ đeo kẹp môi âm hộ, không có màn dạo đầu, Thái Tử giữ lấy nàng ta rồi tiến vào, cửa hậu môn bị dương vật thọc vào rút ra, khi hồi phục thần trí cúc huyệt đã kẹp Thái Tử đến dục tiên dục tử, nàng ta lại bị thao thêm lần nữa.
“A a... Heo nái sướng chết mất... A ưm... dương vật Thái Tử gia vừa thô vừa dài... A... thọc thật sâu..”
“A... cúc huyệt thật ngứa... Thái Tử gia ma͙nh chút... Thái chết heo nái... A thật sướng...”
Sau đó Thập Tam gia và các phụ tá khác đến, Thái Tử gia không chút kiêng kị tiếp tục thao nàng ta, thao xong cúc huyệt lại thao hoa huyệt, Quách Tĩnh Tĩnh cứ như vậy bị thao trước mặt mọi người đến phun nước tıểu, dương vật thâm nhập quá kích thích, nàng ta không phải là người có thể chịu được, cuối cùng bị thái giám kéo ra ngoài tɾong trạng thái nửa hôn mê.
Sau khi đạt được điều ước, Thái Tử gia rót đầy tinh dich vào huyệt trước huyệt sau của Quách Tĩnh Tĩnh, nàng ta cảm thấy vô cùng thỏa mãn mà chìm vào giấc ngủ.
Một tháng sau Thái Tử càng thêm sủng ái Quách Tĩnh Tĩnh, tɾong phòng nàng ta chất đầy lễ vật được ban thưởng.
Nhưng thời gian tốt đẹp không kéo dài được bao lâu, một tin tức như sét đánh ngang trời truyền vào phủ Thái Tử, Lục gia và Thập Tứ gia bình an hồi kinh, Thái Tử bị giáng thành thứ dân lưu đày nơi biên cương, thê thiếp của phủ Thái Tử cũng bị đày đi, nữ quan bị quay về Lộng Nguyệt Cung dạy dỗ một lần nữa.
Quách Tĩnh Tĩnh không thể tin được khi nghe thấy tin tức này, cuộc sống tươi đẹp của nàng ta cứ như vậy mà kết thúc, phủ Thái Tử bị lục soát, vàng bạc châu báu đều bị tịch thụ
Nếu nàng ta còn là nữ quan thì ít nhất vẫn có thể ở lại kinh thành, nếu gả cho người tốt thì vẫn có thể có cơ hội hưởng phúc, nhưng khi nàng ta mang thai thì điều đó là không có khả năng.
Chờ khi trấn định lại được mọi chuyện, Quách Tĩnh Tĩnh mặc vải bố ôm bụng ngồi trên xe ngựa, do Hoàng Thượng vẫn còn niệm một chút tình xưa mới có phúc lợi như vậy.
Nàng ta ngồi trên chiếc xe ngựa chật kín người nhìn ra ngoài với ánh mắt thất thần, vừa vặn gặp gỡ đội ngũ của Lục gia đến thái ấp.
Ninh Lạc hạnh phúc ôm tiểu bảo bảo được Lục gia đỡ lên xe ngựa to rộng, bộ dáng ung dung quý phái khiến nàng ta đau mắt, cúi đầu nhìn mình, toàn thân chỉ còn hai lượng vàng trộm được nhét tɾong cúc huyệt là đáng giá.
Nàng ta thua rồi, đã triệt để thua rồi
Đời này dù thế nào đi nữa nàng ta cũng không thể so được với Ninh Lạc, nàng ta đành chấp nhận số phận, sờ sờ bụng, hy vọng vào cuộc sống ở tương lai, mong rằng sẽ không đến mức quá ċһán nản đi.
=====TOÀN VĂN HOÀN=====
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.