Hậu Harry Potter: Thế Hệ Kế Tiếp
Chương 11: Giành Cúp
Fanfic
23/11/2023
Trận đấu Quidditch với đội Hufflepuff đã tới. Tôi thật không ngờ Truy Thủ của đội đó chính là…Rose. Cô ấy phì cười khi thấy vẻ mặt ngơ ngác của tôi. Hóa ra tôi không phải là Vũ Khí Bí Mật duy nhất.
Lần đầu do còn chưa hết ngạc nhiên nên tôi đã bị Rose ném bóng lọt gôn. Không hiểu sao khi đối đầu với cô ấy lại khiến tôi mất tập trung tới vậy. Và quả thật….tôi bị lọt lưới lần 2. Tỷ số lúc này là 20-10 nghiêng về đội Hufflepuff.
Anh Fred quát:
- Không cần phải tỏ ra ga lăng lịch sự đâu! Cứ chơi hết mình đi!
Rose lúc này lại ôm bóng xông tới lần 3. Cô nhoẻn miệng cười. Nhưng lần này tôi đã chụp được bóng. Tôi đã bình tĩnh trở lại. Trận này tôi quyết không thể thua được!
Lulu lúc này đang hăng say bình luận
-…..hiện giờ tỷ số đang nghiêng về đội Hufflepuff. Tôi thật sự mong đội Griffindor có thể phục thù cho đội của tôi! Dạ, em nói sự thật mà cô…và Rose đã vượt qua tất cả cầu thủ đội Griffindor để lao tới cột gôn….
Rose quả thực là một người cưỡi chổi giỏi hơn tôi. Và đường bóng cô ấy ném rất nhanh. Hầu như mọi người nghĩ tôi đã không thể chụp kịp. Nhưng đôi tay nhanh nhẹn của tôi đã phát huy rất tốt. Tôi đã chụp được bóng. Điều đó khiến mọi người rất ngạc nhiên. Học sinh Nhà Griffindor reo hò tên tôi ầm ĩ.
Dường như đã sắp hết giờ mà anh Fred vẫn chưa tìm thấy Snitch. Thật may là Alice Spinnet đã ghi thêm một quả gỡ hòa. Tỷ số lúc này là 20-20. Theo luật mới của môn Quidditch là nếu hết giờ mà không đội nào bắt được Snitch thì sẽ phải đấu tiếp cho tới khi một trong hai đội bắt được trái Snitch mới thôi. Nói tóm lại là hủy chế độ tính giờ.
Rose lúc này đang lao tới phía tôi lần nữa. Nếu lần này tôi chụp hụt thì đội Griffindor thua chắc. Đường bóng nhanh một cách bất ngờ. Tôi nghĩ nếu chụp thì chắc chắn sẽ hụt. Thế là tôi liền đấm quả bóng cho nó chệch quỹ đạo. Và quả thật, trái Quaffle đã đập vào cạnh vòng và nẩy ra. Khán giả Griffindor lại được phen thở phào.
Khi chỉ còn một phút cuối cùng. Tôi đã tin là trận đấu chuẩn bị chuyển sang chế độ không tính giờ thì Ronald Vane đã làm khán giả một phen bất ngờ khi ghi thêm một bàn thắng nữa cho đội Griffindor. Tôi hò reo vui sướng. Thế là đội tôi đã giành được cúp Quidditch năm nay. Thế là tôi đã giành được chiến thắng. Cha mẹ tôi chắc chắn sẽ rất vui.
Với chiến thắng của đội tôi, bảng điểm Nhà Griffindor đã đứng đầu. Rose đã không thành công khi ôm mộng muốn Nhà Hufflepuff được Cúp Nhà. Nhưng tôi nghĩ Nhà Hufflepuff hiện giờ đang đứng thứ 2 phải gọi là lần đầu tiên trong lịch sử chứ chả chơi. Thật may là Rose không tỏ ra buồn. Cô ấy còn chúc mừng tôi nữa chứ. Và anh James bảo: Anh thật tự hào vì em đấy.
Không hiểu có phải do tôi đã thức quá khuy để ăn mừng hay không mà tối hôm đó tôi có một giấc mơ kỳ lạ: Ở trong một khu rừng nào đó lúc đêm tối, một người đàn ông lạ mặt mặc áo choàng đen đang nói chuyện với một chàng trai trẻ mà tôi không rõ mặt. Người đàn ông có khuôn mặt trắng bệch một cách đáng sợ.
Ông ta hình như đang rất ngạc nhiên:
- Cậu nói….thật chứ? Nhưng làm sao tôi có thể tin cậu?
Anh chàng đó đang khoanh tay và đứng dựa lưng vào một thân cây. Giọng anh ta nghe rất quen:
- Hãy tin tôi, chúng tôi sẽ thu nhận các ông. Một Thời Đại Mới sắp nổ ra. Tôi sẽ cho ông thấy. Các ông sẽ không phải sống cuộc sống ẩn dật nữa. Ông chỉ việc làm như tôi nói. Các ông sẽ được tự do đi lại và sống một cuộc sống bình thường. Thế Giới Pháp Thuật này rồi sẽ nằm trong sự kiểm soát của chúng ta.
Anh ta rất tự tin vào lời nói của mình Người đàn ông dường như đã bình tĩnh lại:
- Nhưng Hòn Đá Hồi Sinh hiện giờ đang được bảo vệ rất nghiêm ngặt ở Hogwart. Làm sao có thể lấy lại chứ?
Anh ta cười:
- Ông biết tại sao tôi lại tìm ông không? Tôi đã đọc cuốn sách Những sinh vật nguy hiểm nhất mọi thời đại. Ông là Chúa Tể của các Vampire hùng mạnh nhất mọi thời đại. Là sinh vật mà các loại bùa chú pháp thuật đều vô tác dụng với ông. Ông hoàn toàn có thể vượt qua mọi cạm bẫy pháp thuật để lấy nó.
- Nhưng tôi không biết Hòn Đá đấy ở đâu?
- Tôi nghĩ là mình sắp tìm ra nơi cất giấu viên đá rồi, cứ chờ đấy, mấy hôm nữa tôi sẽ đến nói cho ông biết.
Tôi giật mình tỉnh giấc. Giấc mơ vừa rồi là sao? Hòn Đá Hồi Sinh là một trong ba Bảo Bối Của Tử Thần. Nó đã bị mất tích trong khu rừng Cấm rồi mà? Sao bây giờ lại ở trong Hogwart? Phải chăng ai đó ở Hogwart đã tìm thấy và cất giấu nó ở đâu đó? Có lẽ cô Mc Gonagall biết chuyện này. Nhưng rốt cục giấc mơ của tôi có phải là thật không? Gã thanh niên đó là ai? Người đàn ông đó dường như là một Vampire. Chẳng lẽ khu rừng đó chính là rừng Cấm.
Tôi không biết phải tính sao nữa. Chẳng lẽ lại đi kể với cô Mc Gonagall. Tôi nghĩ cô sẽ không bao giờ tin vào chuyện này. Nhưng tôi cảm thấy giấc mơ của tôi là một điềm báo trước.
Lần đầu do còn chưa hết ngạc nhiên nên tôi đã bị Rose ném bóng lọt gôn. Không hiểu sao khi đối đầu với cô ấy lại khiến tôi mất tập trung tới vậy. Và quả thật….tôi bị lọt lưới lần 2. Tỷ số lúc này là 20-10 nghiêng về đội Hufflepuff.
Anh Fred quát:
- Không cần phải tỏ ra ga lăng lịch sự đâu! Cứ chơi hết mình đi!
Rose lúc này lại ôm bóng xông tới lần 3. Cô nhoẻn miệng cười. Nhưng lần này tôi đã chụp được bóng. Tôi đã bình tĩnh trở lại. Trận này tôi quyết không thể thua được!
Lulu lúc này đang hăng say bình luận
-…..hiện giờ tỷ số đang nghiêng về đội Hufflepuff. Tôi thật sự mong đội Griffindor có thể phục thù cho đội của tôi! Dạ, em nói sự thật mà cô…và Rose đã vượt qua tất cả cầu thủ đội Griffindor để lao tới cột gôn….
Rose quả thực là một người cưỡi chổi giỏi hơn tôi. Và đường bóng cô ấy ném rất nhanh. Hầu như mọi người nghĩ tôi đã không thể chụp kịp. Nhưng đôi tay nhanh nhẹn của tôi đã phát huy rất tốt. Tôi đã chụp được bóng. Điều đó khiến mọi người rất ngạc nhiên. Học sinh Nhà Griffindor reo hò tên tôi ầm ĩ.
Dường như đã sắp hết giờ mà anh Fred vẫn chưa tìm thấy Snitch. Thật may là Alice Spinnet đã ghi thêm một quả gỡ hòa. Tỷ số lúc này là 20-20. Theo luật mới của môn Quidditch là nếu hết giờ mà không đội nào bắt được Snitch thì sẽ phải đấu tiếp cho tới khi một trong hai đội bắt được trái Snitch mới thôi. Nói tóm lại là hủy chế độ tính giờ.
Rose lúc này đang lao tới phía tôi lần nữa. Nếu lần này tôi chụp hụt thì đội Griffindor thua chắc. Đường bóng nhanh một cách bất ngờ. Tôi nghĩ nếu chụp thì chắc chắn sẽ hụt. Thế là tôi liền đấm quả bóng cho nó chệch quỹ đạo. Và quả thật, trái Quaffle đã đập vào cạnh vòng và nẩy ra. Khán giả Griffindor lại được phen thở phào.
Khi chỉ còn một phút cuối cùng. Tôi đã tin là trận đấu chuẩn bị chuyển sang chế độ không tính giờ thì Ronald Vane đã làm khán giả một phen bất ngờ khi ghi thêm một bàn thắng nữa cho đội Griffindor. Tôi hò reo vui sướng. Thế là đội tôi đã giành được cúp Quidditch năm nay. Thế là tôi đã giành được chiến thắng. Cha mẹ tôi chắc chắn sẽ rất vui.
Với chiến thắng của đội tôi, bảng điểm Nhà Griffindor đã đứng đầu. Rose đã không thành công khi ôm mộng muốn Nhà Hufflepuff được Cúp Nhà. Nhưng tôi nghĩ Nhà Hufflepuff hiện giờ đang đứng thứ 2 phải gọi là lần đầu tiên trong lịch sử chứ chả chơi. Thật may là Rose không tỏ ra buồn. Cô ấy còn chúc mừng tôi nữa chứ. Và anh James bảo: Anh thật tự hào vì em đấy.
Không hiểu có phải do tôi đã thức quá khuy để ăn mừng hay không mà tối hôm đó tôi có một giấc mơ kỳ lạ: Ở trong một khu rừng nào đó lúc đêm tối, một người đàn ông lạ mặt mặc áo choàng đen đang nói chuyện với một chàng trai trẻ mà tôi không rõ mặt. Người đàn ông có khuôn mặt trắng bệch một cách đáng sợ.
Ông ta hình như đang rất ngạc nhiên:
- Cậu nói….thật chứ? Nhưng làm sao tôi có thể tin cậu?
Anh chàng đó đang khoanh tay và đứng dựa lưng vào một thân cây. Giọng anh ta nghe rất quen:
- Hãy tin tôi, chúng tôi sẽ thu nhận các ông. Một Thời Đại Mới sắp nổ ra. Tôi sẽ cho ông thấy. Các ông sẽ không phải sống cuộc sống ẩn dật nữa. Ông chỉ việc làm như tôi nói. Các ông sẽ được tự do đi lại và sống một cuộc sống bình thường. Thế Giới Pháp Thuật này rồi sẽ nằm trong sự kiểm soát của chúng ta.
Anh ta rất tự tin vào lời nói của mình Người đàn ông dường như đã bình tĩnh lại:
- Nhưng Hòn Đá Hồi Sinh hiện giờ đang được bảo vệ rất nghiêm ngặt ở Hogwart. Làm sao có thể lấy lại chứ?
Anh ta cười:
- Ông biết tại sao tôi lại tìm ông không? Tôi đã đọc cuốn sách Những sinh vật nguy hiểm nhất mọi thời đại. Ông là Chúa Tể của các Vampire hùng mạnh nhất mọi thời đại. Là sinh vật mà các loại bùa chú pháp thuật đều vô tác dụng với ông. Ông hoàn toàn có thể vượt qua mọi cạm bẫy pháp thuật để lấy nó.
- Nhưng tôi không biết Hòn Đá đấy ở đâu?
- Tôi nghĩ là mình sắp tìm ra nơi cất giấu viên đá rồi, cứ chờ đấy, mấy hôm nữa tôi sẽ đến nói cho ông biết.
Tôi giật mình tỉnh giấc. Giấc mơ vừa rồi là sao? Hòn Đá Hồi Sinh là một trong ba Bảo Bối Của Tử Thần. Nó đã bị mất tích trong khu rừng Cấm rồi mà? Sao bây giờ lại ở trong Hogwart? Phải chăng ai đó ở Hogwart đã tìm thấy và cất giấu nó ở đâu đó? Có lẽ cô Mc Gonagall biết chuyện này. Nhưng rốt cục giấc mơ của tôi có phải là thật không? Gã thanh niên đó là ai? Người đàn ông đó dường như là một Vampire. Chẳng lẽ khu rừng đó chính là rừng Cấm.
Tôi không biết phải tính sao nữa. Chẳng lẽ lại đi kể với cô Mc Gonagall. Tôi nghĩ cô sẽ không bao giờ tin vào chuyện này. Nhưng tôi cảm thấy giấc mơ của tôi là một điềm báo trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.