Hậu Tinh Thần Biến

Quyển 12 - Chương 5: Tần Vũ độ Thiên Khanh

Ngã Cật Tây Hồng Thị

10/04/2013

Mối quan hệ của Bích thành cùng Ma thành cũng giống như quan hệ của Sa thành với Tử thành, là hai phòng tuyến hai đầu nam bắc của Tu La giới, vây quanh khu vực trung ương trọng yếu của Tu La thành ở bên trong, còn lại bốn thành phân biệt là Kim Mộc Thủy Hỏa bốn tòa thành là phòng tuyến của hai hướng đông tây, giống như những vệ tinh bao vây vòng quanh để bảo vệ Tu La hoàng tộc, không người nào có khả năng công phá phòng tuyến ở bốn phương tám hướng thẳng đến phạm vi bên trong Tu La thành.

Lực lượng phòng vệ của Bích thành so với Ma thành rõ ràng yếu hơn rất nhiều, nơi này cửa thành luôn mở rộng, vài cặp binh sĩ Tu La tộc lôi thôi nhếch nhác uể oải dò xét đám người qua lại, ra vào cửa thành hoàn toàn không cần tra xét.

“Đại ca, Bích thành hình như không có rộng lớn bằng Ma thành a!” Ước chừng Bích thành chỉ bằng một nửa của Ma thành, Đế Thiên Hồn vẻ mặt kinh ngạc nói.

Chếch về hướng đông bắc của Bích thành là một khu rừng rậm rạp, bên cạnh chính là cây Tu La dưỡng nuôi và sinh sản của Tu La nhân. Cùng với Thiên Liên của Thiên giới có công dụng thần kỳ giống nhau.

Đế Tuyết Phong gật gật đầu không trả lời, ánh mắt láo liên ngắm nhìn mỹ nữ Tu La tộc qua qua lại lại quanh mình, thờ ơ nói:

“Tòa thành này mặc dù không lớn bằng Ma thành, nhưng lực lượng phòng vệ của nó so ra còn mạnh hơn Ma thành ít nhất gấp bốn năm lần!”

Nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của Đế Thiên Hồn, Đế Tuyết Phong thản nhiên cười nói:

“Ngươi hôm nay cũng đạt tới sáu cánh thượng giai rồi, mặc dù cách đột phá còn phải trải qua một đoạn đường rất dài, nhưng ta tin rằng thần thức của ngươi đã có thể cảm nhận được áp lực uy nghi tới từ trong thiên địa!”

Đế Thiên Hồn kinh ngạc nói:

“Không sai, gần đây không biết vì sao, luôn có cái cảm giác kinh hãi run sợ, mà dường như có một cổ uy nghiêm không biết gọi là gì trong thiên địa đó khiến đệ sợ hãi trong lòng, làm cho đệ có cảm giác mình quá nhỏ bé!”

“Cái này là dấu hiệu tiến nhanh của thần thức!” Đế Tuyết Phong truyền âm nói: “Một khi tiến vào bảy đôi cánh, ngươi sẽ phát hiện vốn dĩ chính mình so với thiên địa mênh mông bát ngát đó thì nhỏ bé bất lực làm sao, cảm giác thế này thỉnh thoảng sẽ xuất hiện ở tận đáy lòng ngươi, làm tiêu tan ý chí của ngươi, cuối cùng khiến cho ngươi mất đi dũng khí để tiếp tục truy cầu Thiên đạo!”

Đế Thiên Hồn trợn mắt há hốc mồm nghe Đế Tuyết Phong dùng truyền âm giọng trầm thấp nói:

“Đó cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao rất nhiều người đã dừng lại tại cảnh giới sáu đôi cánh, suốt cả đời không cách nào tiến vào đẳng cấp cao hơn được, cuối cùng ôm hận mà rời trần thế!”

Hắn chỉ chỉ lên đỉnh đầu, khí trời có chút hôn ám, một đám mây đen lớn tụ tập trên bầu trời, làm cho người ta không biết vì sao tự nhiên liền nảy sinh ra cảm giác bị kiềm chế:

“Thiên đúng là mênh mông bao la không bờ bến, mà hầu như tư tưởng của chúng ta đều giống nhau, tâm tư cao bao nhiêu, truy cầu của ngươi thì sẽ cao bấy nhiêu, con đường của ngươi đi cũng sẽ dài lâu bấy nhiêu!”

Thần sắc của Đế Tuyết Phong cực kỳ nghiêm túc, nhìn Đế Thiên Hồn trên mặt lộ ra ánh mắt cầu xin chỉ giáo, thấp giọng nói:

“Mà khi ngươi đột phá được bức rào chắn tâm linh của mình mà chính tự nó thiết lập ra, thì khi đó thần thức của ngươi sẽ lập tức có biến chuyển, biến chuyển thành một cái hình dáng người trong suốt tại trong thân thể của ngươi, và đến lúc này ngươi đã có thể cảm ứng được một chút với những mối nguy hiểm chưa biết sắp xảy ra!”

Đế Thiên Hồn mơ hồ có hơi hiểu ý câu nói của Đế Tuyết Phong, trầm ngâm một lát lên tiếng hỏi:

“Đại ca là nói huynh có thể nhận thấy được tòa thành này có hơi hám của nguy hiểm?”



Đế Tuyết Phong gật gật đầu, cười nói:

“Đây là sau khi tiến vào cảnh giới bảy đôi cánh thần thức tiến hóa thu hoạch được, đối với một vài khí tức nguy hiểm và địa điểm cũng có thể cảm ứng được!”

“Đệ hiểu rồi, cám ơn đại ca chỉ điểm!” Đế Thiên Hồn cúi đầu như có điều suy nghĩ, Đế Tuyết Phong nhất định là gần đây nhìn ra hắn tâm tình không bình thường, lực lượng toàn thân mơ hồ xuất hiện tình trạng không ổn định, cho nên mới tận lực tìm cơ hội thức tỉnh mình.

Nghĩ tới đây, Đế Thiên Hồn cảm kích ngẩng đầu lên, kiên quyết nói:

“Đại ca xin yên tâm, đệ nhất định có thể đột phá rào chắn của tâm linh, sớm ngày tiến vào cảnh giới bảy đôi cánh, không làm mất thể diện của gia tộc Đế Thích chúng ta!”

Đế Tuyết Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn, vui mừng cười cười, tên đệ đệ này mặc dù tính tình luôn lạnh lùng, nhưng sự hiểu biết cũng thật là đặc sắc, từ nhỏ cho dù một điểm nhỏ cũng tìm tòi học hỏi khiến cho tâm tư của hắn nhận thức được rất nhiều.

Hai người chậm rãi tản bộ trong thành, Đế Thiên Hồn tập trung tinh lực toàn thân, cố gắng khống chế thần thức dò tra bốn phía, muốn được như Đế Tuyết Phong cảm thụ cái loại cảm giác có thể nhận ra được mối nguy hiểm chưa biết đó.

Trong mơ hồ, Đế Thiên Hồn đột nhiên phát hiện, tại trung tâm tòa thành, trên một cái quảng truờng thật rộng, ba cái tiểu đỉnh bằng đồng có dáng hình tam giác đứng sừng sửng giữa quảng truờng, từng đạo từng đạo áp lực không biết tên bắt đầu từ ba cái tiểu đỉnh đó phát ra chung quanh, cái loại áp lực cực kỳ cổ quái thế này, nếu như không phải Đế Thiên Hồn dốc toàn lực dò tra dứt khoát không cách nào cảm nhận được sự tồn tại của loại áp lực ấy,có lẽ chỉ là nhằm vào những người tu luyện ở đẳng cấp cao.

Đế Tuyết Phong thì rõ ràng cảm nhận được sự cường đại của áp lực, kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể có hơi lay động một chút, toàn thân quang mang chợt lóe, gắng gượng giậm chân ấn sâu hai cái dấu chân trên mặt đất mới đứng được tại chỗ vững vàng ổn định, thở dài nói:

“Không hổ là Lục Đỉnh Định Hồn của Tu La tộc, quả là lợi hại như thế!”

Đế Thiên Hồn không hiểu nội tình, mặc dù toàn lực dò xét cũng đã nhận ra sự tồn tại của một tia áp lực, nhưng trong cảm nhận của hắn cũng không có mãnh liệt giống như Đế Tuyết Phong, chẳng qua là có cảm giác không thoải mái một chút mà thôi.

“Không nên xem thường ba cái đỉnh đồng đó, ba cái đỉnh đồng này nhằm vào chính là cao thủ bảy đôi cánh trở lên, tu vi càng cao, áp lực của nó cảm nhận được thì càng lớn, trừ phi đạt tới tu vi tám cánh trung giai trở lên, nếu không hoàn toàn không cách nào chống cự được áp lực tới từ Lục Đỉnh Định Hồn!”

“Vậy ba cái đỉnh khác ở đâu?” Đế Thiên Hồn vô cùng kinh ngạc lục soát một hồi, nhưng không cách nào dò tra được tung tích của ba cái đỉnh kia.

“Ở trong lòng đất, ba cái đỉnh đó đúng ở phía dưới!” Đế Tuyết Phong sắc mặt có chút khó coi, mắng: “Lực lượng phòng thủ của Bích thành này đúng là cường đại như vậy, khó trách Thiên nhân tộc chúng ta từ trước tới nay không có công phá được nơi này!”

“Không phải chỉ nhằm vào cao thủ bảy cánh trở lên sao? Phụ thân hẳn là đã phái người cao hơn bảy cánh một chút đến tấn công nơi này a!” Đế Thiên Hồn buồn bực hỏi.

“Trong tòa thành có một tên cao thủ bảy cánh thượng giai!” Đế Tuyết Phong thận trọng nói: “Ngươi không thể tưởng tượng một tên cao thủ bảy cánh thượng giai thì thực sự cường đại đến cỡ nào, coi như mười người như ngươi cũng không phải là đối thủ cùa một cao thủ bảy cánh thượng giai!”

Đế Thiên Hồn im lặng, trong lòng thầm nghĩ: ‘Có lẽ đây chính là ‘một người giữ ải vạn người khó qua’ đây.

Sau khi tiến vào cảnh giới bảy đôi cánh, bất luận là Thiên nhân hay là Tu La nhân, thân thể họ đều sẽ phát sinh biến hóa thật lớn, nguyên vốn là nguyên hạch màu đen tồn tại trong đan điền sẽ từ từ biến thành một khối khí quấn quanh tại trong đan điền, và việc hấp thu chuyển đổi linh khí sẽ không còn thông qua nguyên hạch tiến hành nữa, mà trực tiếp tiến hóa đến mọi chỗ trên toàn thân đều có thể hấp thu chuyển đổi linh khí.

Đến lúc này, linh khí trong thiên địa thích hợp cho việc tu luyện của bản thân đều có thể tùy tiện mà sử dụng, không cần phải thông qua cánh phía sau lưng để chứa đựng năng lượng nữa, trong từng cử chỉ từng hành động, toàn thân lực lượng lưu chuyển không ngừng, uy lực liên miên không dứt. So với người tu luyện bảy cánh trở xuống cần phải dùng cánh phía sau lưng để chứa đựng năng lượng mà nói: Trình tự giảm bớt đi một phần năng lượng để chuyển đổi không nói, mà linh khí trong thiên địa vô cùng vô tận, tất nhiên không còn lo lắng lực lượng hiện hữu của thiên nhiên khô cạn.



Cao thủ như thế nếu như muốn giết người, tất nhiên là hết sức đơn giản, chỉ cần có một cao thủ bảy cánh canh giữ ở nơi này, phối hợp với Lục Đỉnh Định Hồn, thử nghĩ trừ phi Đế Thích Thiên tự thân đến đây, nếu không thì có thêm vài người có năng lực từ nơi này tấn công vào trong Tu La thành.

Đế Thiên Hồn im lặng nhìn người đi đường rất thưa thớt ở chung quanh, trong lòng thầm mắng bọn Tu La nhân biến thái, lại có thể tìm được cái thứ này để phòng thủ Bích thành, rõ ràng là nhằm để đối phó với Thiên nhân.

-o-o-o-

Vào lúc này đám người Tần Vũ ở cạnh Thiên Khanh vừa khéo đang bắt đầu nhức cả đầu óc.

Cam Vân và Mục Thiên cùng với Tình nhi ba người với vẻ mặt khó hiểu nhìn Tần Vũ, Tình nhi buồn bực hỏi:

“Vũ ca ca, chúng ta không phải muốn tìm người sao? Tại sao phải tới chốn này? Đây là cái địa phương gì, làm sao khiến cho người ta có loại cảm giác kinh khủng vậy!”

Mục Thiên vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Tần Vũ, chờ hắn giải thích. Cam Vân và Tình nhi không biết, nhưng Mục Thiên hắn thì biết rõ rành rành, nơi này chính là giới tuyến phân cách giữa Thiên giới và Tu La giới, Thiên Khanh.

Trong truyền thuyết là nơi chiến đấu giữa Đế quân của Thiên nhân cùng Đế quân Tu La tộc, cũng là nơi giết chết vô số Thiên nhân vì ham mê mỹ nữ Tu La tộc, tự mình định thông qua chỗ này để xâm nhập Tu La giới. Vì thế mà được xưng là vùng đất chết Thiên Khanh.

Tần Vũ nhìn thoáng qua ba người, trên mặt lộ ra nụ cười bình thản như không có gì, thản nhiên nói:

“Không tới đây, chúng ta làm sao tìm được bảo vật làm động lòng người kia chứ?”

“Đại nhân, chúng ta không phải là...” Mục Thiên thất kinh, toàn thân chấn động, kinh hãi nói: “Bảo vật theo như lời ngài nói chẳng lẽ là ở trong Tu La giới?”

Khi nhìn thấy Tần Vũ gật đầu khẳng định, Mục Thiên có cảm giác như sắp vỡ tung ra, Tu La giới, hắn cũng không sợ, cho tới bây giờ không có đi qua nơi đó, Mục Thiên thậm chí còn mơ hồ cảm nhận được có chút hưng phấn và rạo rực mong ước. Thế nhưng Thiên Khanh trước mắt kia không thấy rõ tình hình bên trong thế nào lại khiến cho hắn ngần ngại, cái Thiên Khanh này tại trong tầng lớp cao của Thiên nhân lưu truyền lại, nếu như không phải ngẫu nhiên một lần nghe được lời nói của Tử Dực Thiên Vương với Kim Tư, Mục Thiên cũng không cách nào biết được truyền thuyết về Thiên Khanh.

Chỉ là, hắn đã nghe qua rồi, hơn nữa lúc này đang đứng tại bên cạnh Thiên Khanh trong truyền thuyết, càng xác định chính là, hắn sắp sửa đi theo Tần Vũ, cùng nhau tiến vào trong đó.

“Nhưng mà tu vi của chúng ta quá thấp, hoàn toàn không thể vượt qua được bức tường chắn kia a!” Mục Thiên cùng Tần Vũ nói chuyện với nhau khiến Cam Vân và Tình nhi nghe được càng thêm mờ mịt, nhìn thấy thần sắc nghiêm trọng của Mục Thiên, hai người cũng đoán được phía trước cách đó không xa, ở chỗ sương mù lất phất mơ hồ đó không phải là địa phương an toàn, có lẽ tồn tại nguy hiểm cực kỳ.

Tần Vũ vẻ mặt tự tin cười nói:

“Có ta ở đây, các ngươi làm sao có thể gặp nguy hiểm chứ. Yên tâm đi, đợi giải quyết xong người phía sau muốn ngăn cản chúng ta, ta lập tức dẫn ba người các ngươi tiến vào trong không gian này!”

Vừa dứt lời, toàn thân Tần Vũ đột nhiên bùng phát ra khí thế mãnh liệt, ánh mắt lạnh lùng nhìn về hướng đông nam, lớn tiếng quát:

“Là ai nghe lén ở đó? Lăn ra đây cho ta!”

Từng cơn từng cơn sóng gợn vô hình theo thanh âm của Tần Vũ trong nháy mắt kích vào tảng đá lớn đàng xa, chỉ thấy tảng đá lớn kia đột nhiên lẳng lặng không một tiếng động hóa thành phấn vụn, một gương mặt kinh hoàng tột độ hiện ra ở trước mặt bốn người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hậu Tinh Thần Biến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook