Chương 335: Vẫn bị ướt
Đang cập nhập
26/06/2021
"Lê Hân Dư, em không thay đổi được gì đâu, đây chính là số mạng của em”
Dù muốn ở bên cạnh Giang Dật Hàn đến cỡ nào đi nữa, cô cũng đừng hòng được toại nguyện.
Cô mãi mãi là người của anh.
Lê Hân Dự bị kích thích bởi những lời nói nhục mạ của anh, nhưng sự thỏa mãn về thể xác đã phá vỡ sự xấu hổ bên trong có nhiều hơn.
Lăng Diệu dùng sức siết chặt vòng eo mảnh mai của cô, như thể muốn bẻ gãy eo cô.
“Lăng Diệu... Lăng Diệu....
"Lê Hán Dư, em là của anh, anh không cho phép em nghĩ tới Giang Dật Hàn, em có nghe không?"
Cô mù mịt nhìn vào mắt anh, nhưng ánh mắt lại mang theo vẻ mỉa mai.
Lãng Diệu ôm lấy thân thể cô, năm đè lên người có trên hàng ghế sau.
Bọn họ vẫn quấn chặt lấy nhau, chưa từng tách ra.
Cả người Lê Hân Dư khô nóng đến khó chịu, cô rên lên từng tiếng: "Lăng Diệu.
“Là anh đây, không sai. Anh khiến em sung sướng cho nên em đừng trở về bên cạnh Giang Dật Hàn được không?” Động tác của anh thô lỗ đến đáng sợ, hết lần này đến lần khác đâm xuống giống như muốn đâm thủng cơ thể cô, nhưng lời nói ra lại rất nhẹ nhàng.
Cô căn chặt môi, ngoài kêu tên anh ra thì không chịu nói gì thêm nữa.
Lăng Diệu lấy áo khoác che thân thể trần trụi của cô, kéo quần lên sau đó ôm cô đi vào nhà.
Lần này đổi mật mã vân tay, người ngoài hoàn toàn không thể mở cửa được nữa.
Vì tay của Lăng Diệu đã mò mẫm những chỗ nên và không nên chạm trên người cô, ngón tay hơi nhờn dính, nên không thể quẹt vân tay được.
Anh lại chà ngón tay lên mặt cô, lúc này mới mở cửa.
Còn Lê Hân Dư thì lại yếu ớt dựa vào lòng anh, mỉm cười chua xót, đúng là anh ấy xem mình là một món đồ chơi...
Lăng Diệu đặt cô lên giường sau đó lại cởi áo khoác trên người cô, cơ thể mịn màng của cô phơi bày trước måt anh.
Tay anh vẫn đặt lên người cô, xoa
Dù muốn ở bên cạnh Giang Dật Hàn đến cỡ nào đi nữa, cô cũng đừng hòng được toại nguyện.
Cô mãi mãi là người của anh.
Lê Hân Dự bị kích thích bởi những lời nói nhục mạ của anh, nhưng sự thỏa mãn về thể xác đã phá vỡ sự xấu hổ bên trong có nhiều hơn.
Lăng Diệu dùng sức siết chặt vòng eo mảnh mai của cô, như thể muốn bẻ gãy eo cô.
“Lăng Diệu... Lăng Diệu....
"Lê Hán Dư, em là của anh, anh không cho phép em nghĩ tới Giang Dật Hàn, em có nghe không?"
Cô mù mịt nhìn vào mắt anh, nhưng ánh mắt lại mang theo vẻ mỉa mai.
Lãng Diệu ôm lấy thân thể cô, năm đè lên người có trên hàng ghế sau.
Bọn họ vẫn quấn chặt lấy nhau, chưa từng tách ra.
Cả người Lê Hân Dư khô nóng đến khó chịu, cô rên lên từng tiếng: "Lăng Diệu.
“Là anh đây, không sai. Anh khiến em sung sướng cho nên em đừng trở về bên cạnh Giang Dật Hàn được không?” Động tác của anh thô lỗ đến đáng sợ, hết lần này đến lần khác đâm xuống giống như muốn đâm thủng cơ thể cô, nhưng lời nói ra lại rất nhẹ nhàng.
Cô căn chặt môi, ngoài kêu tên anh ra thì không chịu nói gì thêm nữa.
Lăng Diệu lấy áo khoác che thân thể trần trụi của cô, kéo quần lên sau đó ôm cô đi vào nhà.
Lần này đổi mật mã vân tay, người ngoài hoàn toàn không thể mở cửa được nữa.
Vì tay của Lăng Diệu đã mò mẫm những chỗ nên và không nên chạm trên người cô, ngón tay hơi nhờn dính, nên không thể quẹt vân tay được.
Anh lại chà ngón tay lên mặt cô, lúc này mới mở cửa.
Còn Lê Hân Dư thì lại yếu ớt dựa vào lòng anh, mỉm cười chua xót, đúng là anh ấy xem mình là một món đồ chơi...
Lăng Diệu đặt cô lên giường sau đó lại cởi áo khoác trên người cô, cơ thể mịn màng của cô phơi bày trước måt anh.
Tay anh vẫn đặt lên người cô, xoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.