Hãy Để Anh Lần Cuối Nói Lời Yêu Em
Chương 28: Bất Ngờ (2)
jini
14/01/2020
Trong lúc Băng Nhi đang cùng mẹ cô và thím Lan chuẩn bị đồ ăn thì họ nghe được tiếng xe hơi ở trước cửa lớn.
Chắc có lẽ là ông chủ của căn biệt thự này - Đường Khải Chính trở về.
Ông vừa bước vào thì ngửi được mùi thơm từ trong phòng bếp. Nên ông vừa vào phòng bếp thì thấy cảnh tượng khá bất ngờ. Vợ ông đang nấu đồ ăn ư? Ông không tin được những gì trước mắt ông. Ông cứ tưởng rằng là thím Lan nấu chứ!
"Sao hôm nay bà có tâm trạng mà xuống bếp vậy chứ?"
"Sao ông không nói con gái của ông đi?"
Khải Chính ngồi vào bàn ăn, miệng ông bắt đầu cười "Kế hoạch của con bé thành công rồi sao?"
"Đúng là như vậy! Nhưng ông đợi đi, rồi ông sẽ biết chuyện gì đang xảy ra."
Khải Chính vẫn không hiểu vợ mình đang nói gì. Ông mới chợt nhớ rằng vẫn chưa thấy Băng Nhi lúc ông trở về.
Bỗng nhiên, đôi tay của ai đó choàng ôm cổ của ông.
"Ba à, mừng ba về nhà!"
Nghe tiếng thôi cũng đủ biết người đó là Băng Nhi. Nhưng ngay tức khắc, ông có cảm giác điều gì đó không đúng.
Băng Nhi ngồi xe lăn, tần suất để ôm cổ của ông là điều không thể vì Băng Nhi thấp hơn ông.
Ông bất giác xoay người lại thì đập vào trong mắt ông vẫn là nụ cười hồn nhiên ấy.
Khải Chính nhìn từ trên xuống, đôi mắt càng trở nên ngạc nhiên hơn. Ông đứng dậy vẫn không rời mắt khỏi con gái.
"Con... đứng được sao?"
"Không chỉ như vậy đâu ba, con còn có thể thi chạy cùng ba nữa đó!"
Bỗng nhiên, khuôn mặt Khải Chính nghiêm lại, không còn vẻ mặt ngạc nhiên nữa. Giống như là ông đang rất giận con gái của mình.
"Con đi lại được từ bao giờ Băng Nhi?"
"Từ... Từ sau khi cuộc phẫu thuật thứ ba."
"Ba nhớ là cuộc phẫu thuật thất bại mà?"
"Con đã nhờ bác sĩ nói là cuộc phẫu thuật đó thất bại. Bởi vì con muốn chính con phải có thể tự đứng trên đôi chân mà không nhờ đến bất kì đến sự giúp đỡ của ai. Con... Con xin lỗi."
Không khí giờ đây thật yên tĩnh, đến nỗi bà Phương cũng không ngờ rằng chồng bà lại giận đến vậy, cứ tưởng rằng ông ấy sẽ vui chứ.
"Ba, ba đừng giận con!"
"Muốn ba không giận thì ngồi xuống ăn cơm cùng cả nhà, sau đó... con và ba sẽ thử chạy đua một trận. Chịu không?"
Lúc này Băng Nhi nhìn nụ cười trên mặt ba, cô mới biết ba chỉ nói đùa với cô. Cô vui vẻ gật đầu.
Chắc có lẽ là ông chủ của căn biệt thự này - Đường Khải Chính trở về.
Ông vừa bước vào thì ngửi được mùi thơm từ trong phòng bếp. Nên ông vừa vào phòng bếp thì thấy cảnh tượng khá bất ngờ. Vợ ông đang nấu đồ ăn ư? Ông không tin được những gì trước mắt ông. Ông cứ tưởng rằng là thím Lan nấu chứ!
"Sao hôm nay bà có tâm trạng mà xuống bếp vậy chứ?"
"Sao ông không nói con gái của ông đi?"
Khải Chính ngồi vào bàn ăn, miệng ông bắt đầu cười "Kế hoạch của con bé thành công rồi sao?"
"Đúng là như vậy! Nhưng ông đợi đi, rồi ông sẽ biết chuyện gì đang xảy ra."
Khải Chính vẫn không hiểu vợ mình đang nói gì. Ông mới chợt nhớ rằng vẫn chưa thấy Băng Nhi lúc ông trở về.
Bỗng nhiên, đôi tay của ai đó choàng ôm cổ của ông.
"Ba à, mừng ba về nhà!"
Nghe tiếng thôi cũng đủ biết người đó là Băng Nhi. Nhưng ngay tức khắc, ông có cảm giác điều gì đó không đúng.
Băng Nhi ngồi xe lăn, tần suất để ôm cổ của ông là điều không thể vì Băng Nhi thấp hơn ông.
Ông bất giác xoay người lại thì đập vào trong mắt ông vẫn là nụ cười hồn nhiên ấy.
Khải Chính nhìn từ trên xuống, đôi mắt càng trở nên ngạc nhiên hơn. Ông đứng dậy vẫn không rời mắt khỏi con gái.
"Con... đứng được sao?"
"Không chỉ như vậy đâu ba, con còn có thể thi chạy cùng ba nữa đó!"
Bỗng nhiên, khuôn mặt Khải Chính nghiêm lại, không còn vẻ mặt ngạc nhiên nữa. Giống như là ông đang rất giận con gái của mình.
"Con đi lại được từ bao giờ Băng Nhi?"
"Từ... Từ sau khi cuộc phẫu thuật thứ ba."
"Ba nhớ là cuộc phẫu thuật thất bại mà?"
"Con đã nhờ bác sĩ nói là cuộc phẫu thuật đó thất bại. Bởi vì con muốn chính con phải có thể tự đứng trên đôi chân mà không nhờ đến bất kì đến sự giúp đỡ của ai. Con... Con xin lỗi."
Không khí giờ đây thật yên tĩnh, đến nỗi bà Phương cũng không ngờ rằng chồng bà lại giận đến vậy, cứ tưởng rằng ông ấy sẽ vui chứ.
"Ba, ba đừng giận con!"
"Muốn ba không giận thì ngồi xuống ăn cơm cùng cả nhà, sau đó... con và ba sẽ thử chạy đua một trận. Chịu không?"
Lúc này Băng Nhi nhìn nụ cười trên mặt ba, cô mới biết ba chỉ nói đùa với cô. Cô vui vẻ gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.