Hãy Để Anh Lần Cuối Nói Lời Yêu Em
Chương 36: Có Chết Cũng Không Ly Hôn
jini
14/01/2020
Một người đàn ông từ trong nhà bước vào thì thấy cảnh tượng trước mắt. Anh nhanh tay chạy đến đấm Nhạc Phong một cái thật mạnh.
Ái Linh mạng lớn, cô ta dường như là chết đi nếu không nhờ vào cú đấm đó.
Nhạc Phong ngã khụy xuống đất, tay ôm mặt. Ái Linh vừa từ cửa tử thần trở về. Cô giờ đây không biết chuyện gì vừa mới xảy ra. Cô nằm lên ghế sofa, cứ ho, cứ thở hồng hộc. Ái Linh vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.
Nhạc Phong đứng dậy xem ai lại dám cả gan xen vào chuyện của anh.
Người đàn ông trước mặt nhìn rất quen. Anh ta cao to giống như Nhạc Phong vậy. Nhưng hình dáng và khuôn mặt ấy khiến anh nhớ đến một người.
"John? Là cậu sao?"
"Tôi cứ tưởng là cậu đã quên người anh em này rồi chứ!"
"Tôi có xuống địa ngục đi nữa, tôi phải kéo cậu xuống chung thằng phản bội."
"Sao lại dùng lời lẽ nặng như vậy chứ? Tôi cũng là người rất dễ tổn thương đấy!"
"Tại sao năm đó mày lại chạy trốn cùng Băng Nhi? Tao đã kêu mày đừng xen vào chuyện của tao mà. Tại sao?"
"Không lẽ tôi cứ nhìn cô ấy bị cậu hành hạ mãi sao? Cậu bây giờ chẳng khác nào Nhạc Phong của 7 năm trước. Nếu như mà tôi đến trễ, Ái Linh sẽ như thế nào trong tay cậu?"
"Hừ, cô ta đáng bị như vậy? Nếu không phải vì cô ta thì tao sẽ không trở nên như vậy?"
Ái Linh từ từ ngồi dậy, cô chưa gọi là hoàn toàn mất đi ý thức nhưng cũng nghe được toàn bộ câu chuyện.
Cô ta bắt đầu cười lớn.
"Nhạc Phong anh hèn lắm anh có biết không? Chỉ trong một ngày kết hôn mà khiến chúng ta thành như vậy. Có đáng không?"
"Là do cô tự chuốc lấy."
Nhạc Phong nhìn về phía người hầu.
"Cô mau vào thư phòng lấy tờ giấy tôi đã để trên bàn. Mau đem ra đây."
"Vâng thưa cậu chủ."
Cô người hầu vội vã chạy vào thư phòng và cầm lấy tờ giấy như đã dặn. Cô ta để trên bàn. Ba chữ rõ như một đập vào trong mắt mọi người.
'ĐƠN LY HÔN'
Không chỉ như vậy, còn có chữ ký xác nhận của Chu Nhạc Phong nữa.
"Nếu cô cảm thấy cuộc hôn nhân này không đáng. Vậy thì mời cô ký vào đơn ly hôn này. 10% cổ phần của công ty sẽ thuộc..."
"KHÔNG! Có chết tôi cũng không ký."
"Cô cứng đầu vừa phải thôi. Cô nên nhớ nếu John không xuất hiện kịp thời, thì bây giờ cô đã chết rồi."
"Nếu tôi chết, anh nghĩ Băng Nhi sẽ quay về với anh sao?"
"Cô..."
John khá bất ngờ vì câu trả lời của Ái Linh, anh ta kéo tay cô ta.
"Em bị điên hả? Tại sao em lại không muốn ly hôn. Sau này hắn ta lại bạo hành với em nữa thì sao?"
"John, anh đừng xen vào chuyện này. Em muốn anh ta có chết cũng không thể quay trở về với Băng Nhi."
"Ái Linh, em yêu quá hóa điên rồi."
Ái Linh vẫn mặc kệ lời khuyên của John. Nhạc Phong bắt đầu cười đểu.
"Rất mạnh miệng. Vậy thì chào mừng cô đến với căn nhà địa ngục này!"
Ái Linh mạng lớn, cô ta dường như là chết đi nếu không nhờ vào cú đấm đó.
Nhạc Phong ngã khụy xuống đất, tay ôm mặt. Ái Linh vừa từ cửa tử thần trở về. Cô giờ đây không biết chuyện gì vừa mới xảy ra. Cô nằm lên ghế sofa, cứ ho, cứ thở hồng hộc. Ái Linh vẫn chưa hồi phục lại tinh thần.
Nhạc Phong đứng dậy xem ai lại dám cả gan xen vào chuyện của anh.
Người đàn ông trước mặt nhìn rất quen. Anh ta cao to giống như Nhạc Phong vậy. Nhưng hình dáng và khuôn mặt ấy khiến anh nhớ đến một người.
"John? Là cậu sao?"
"Tôi cứ tưởng là cậu đã quên người anh em này rồi chứ!"
"Tôi có xuống địa ngục đi nữa, tôi phải kéo cậu xuống chung thằng phản bội."
"Sao lại dùng lời lẽ nặng như vậy chứ? Tôi cũng là người rất dễ tổn thương đấy!"
"Tại sao năm đó mày lại chạy trốn cùng Băng Nhi? Tao đã kêu mày đừng xen vào chuyện của tao mà. Tại sao?"
"Không lẽ tôi cứ nhìn cô ấy bị cậu hành hạ mãi sao? Cậu bây giờ chẳng khác nào Nhạc Phong của 7 năm trước. Nếu như mà tôi đến trễ, Ái Linh sẽ như thế nào trong tay cậu?"
"Hừ, cô ta đáng bị như vậy? Nếu không phải vì cô ta thì tao sẽ không trở nên như vậy?"
Ái Linh từ từ ngồi dậy, cô chưa gọi là hoàn toàn mất đi ý thức nhưng cũng nghe được toàn bộ câu chuyện.
Cô ta bắt đầu cười lớn.
"Nhạc Phong anh hèn lắm anh có biết không? Chỉ trong một ngày kết hôn mà khiến chúng ta thành như vậy. Có đáng không?"
"Là do cô tự chuốc lấy."
Nhạc Phong nhìn về phía người hầu.
"Cô mau vào thư phòng lấy tờ giấy tôi đã để trên bàn. Mau đem ra đây."
"Vâng thưa cậu chủ."
Cô người hầu vội vã chạy vào thư phòng và cầm lấy tờ giấy như đã dặn. Cô ta để trên bàn. Ba chữ rõ như một đập vào trong mắt mọi người.
'ĐƠN LY HÔN'
Không chỉ như vậy, còn có chữ ký xác nhận của Chu Nhạc Phong nữa.
"Nếu cô cảm thấy cuộc hôn nhân này không đáng. Vậy thì mời cô ký vào đơn ly hôn này. 10% cổ phần của công ty sẽ thuộc..."
"KHÔNG! Có chết tôi cũng không ký."
"Cô cứng đầu vừa phải thôi. Cô nên nhớ nếu John không xuất hiện kịp thời, thì bây giờ cô đã chết rồi."
"Nếu tôi chết, anh nghĩ Băng Nhi sẽ quay về với anh sao?"
"Cô..."
John khá bất ngờ vì câu trả lời của Ái Linh, anh ta kéo tay cô ta.
"Em bị điên hả? Tại sao em lại không muốn ly hôn. Sau này hắn ta lại bạo hành với em nữa thì sao?"
"John, anh đừng xen vào chuyện này. Em muốn anh ta có chết cũng không thể quay trở về với Băng Nhi."
"Ái Linh, em yêu quá hóa điên rồi."
Ái Linh vẫn mặc kệ lời khuyên của John. Nhạc Phong bắt đầu cười đểu.
"Rất mạnh miệng. Vậy thì chào mừng cô đến với căn nhà địa ngục này!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.