Hãy Để Em Yêu Anh, Anh Chàng Lạnh Lùng

Chương 9: Lời chia tay cuối cùng

Vô Danh

05/05/2014

---sáng, 8:56 a.m. tại nhà nó----

-" dậy đi nhóc, có ng tìm nhóc kìa!" chị nó lại lay nó, từ khi chị về lại phá đám giấc ngủ của nó.Giờ nó mới để ý là chị nó và TK đều gọi nó là nhóc cả.

-" dạ rồi, em dậy đây!" nó lểu thểu vào bathroom. 10' sau vẫn bộ đồ ngủ, tóc tai thì bù xù nó bước ra cổng.

-" hahaha...sao lại thế này? vào sửa soạn nhanh đi nhóc, trông như con mèo lười đó" TK cười rồi đẩy nó vào nhà.Nó thì gãi đầu đi vào phòng mình*** chỉ biết lắc đầu với nó, dù đã 17 tuổi nhưng sao nó còn con nít quá.

15' sau nó bước ra, lần này là ổn rồi, 1 chiếc váy ngang đùi và 1 cái áo thun hollister, đơn giản lắm*** đưa nó đi ăn sáng, anh lo cho nó từng chút 1.Với ng khác anh vẫn nói giọng lạnh như băng ấy nhưng quay sang nó lại là 1 giọng vô cùng ấm áp.Nó chẳng biết trong khi nó đang vui vẻ cùng ai đó thì cũng có 1 ai đó đau ở tim lắm.

*Phải cười lên khi mình thấy cô ấy đi cùng ng khác

đừng tỏ ra quá đau lòng và cần cô ấy đến vậy

như thế đáng khinh lắm, cô ấy sẽ chẳng xem mình là gì ,chính vì vậy mình cứ kười cho đến khi cô ấy quay đầu lại và thấy mình wan trọng ra sao!!!* đó là suy nghĩ của ng đó lúc này, là hắn.

Nó và TK cứ thế hạnh phúc, ngày nào anh cũng bên nó và nó ở bên anh. Chúng nó ko biết sẽ có chuyện xảy ra với chúng nó, ko sớm thì muộn.Anh và nó luôn làm cho nhau cười và cứ thế tình cảm của nó lại cứ lớn dần.Nó yêu anh từ lúc nào ko hay, nó rất yêu anh và ngược lại anh cũng yêu nó nhiều hơn chính cả bản thân mình.Chính t/y của anh đã lấp đầy khoảng trống khi nó chưa thực sự yêu anh và h đây nhờ t/y đó nó mới yêu anh thế này.

đt nó, 1 số máy lạ....

-" hello" nó nghe máy

-" ngày 14 tôi có thể gặp cô chứ?" ng đàn ông trong máy lên tiếng.

-" ông là ai?" nó ngạc nhiên và ko khỏi tò mò.

-" là quản gia của cậu chủ TK, tôi cần gặp cô tối đó, ko đc nói cho cậu chủ biết và cô nên nhớ cô phải đến vì ch liên quan đến cậu chủ.Tôi sẽ cho cô địa sau" rồi lão ta dập máy, để lại cho nó bao nhiêu là suy nghĩ.Nó thẫn thờ cho đến lúc TK đánh thức nó, mặt nó tái đi dần vì linh cảm có gì đó ko tốt.

-" 14 là ngày kia, là sn của QC! anh sẽ đến đón nhóc ha?" TK nhéo má nó, mọi lần là nó hét lên rồi nhưng lần này thì ko.

-" 14 là sn QC sao?? hôm đó em bận rồi, có lẽ em sẽ ko đến đc" nó sẽ đi gặp ông ấy vì nó muốn biết ch gì liên quan đến TK.

-" nhóc ko dời lại đc sao? sn QC sao em ko đi đc chứ? nó giận đó" TK thoáng buồn.

-" em bận thật mà, em có ch rất quan trọng vì thế em sẽ n/c vs QC mà! anh đừng lo" nó cố gượng cười, che dấu nỗi lo sợ đó.

---7h p.m ngày 14----

Nó lang thang trên con đường quen thuộc, tìm kiếm gì đó còn lưu đọng lại nơi đây.Nó ko đi taxi mà hnay nó đi bằng đôi chân của mình.Nó thầm nghĩ h chắc mọi ng đang vui sn rồi nên chắc ko ai nhớ nó nữa đâu.

Nó đến chỗ hẹn, 1 căn nhà rất sang trọng nhưng lại toát ra vẻ gì đó kỳ bí đến rợn ng.Ngôi nhà cổng cao màu đen, có những hàng cây bao phủ lấy.Nó bước vào trong, sâu hơn, nó đặt chân tại phòng khách.Nó vẫn ko thấy bóng ai, căn nhà thì tối tăm ko 1 ánh đèn nhỏ le lói.Rồi 1 ng đàn ông mặc vest đen tiến đến gần nó, trông rất quen nên nó nhận ra ngay ông ấy chính là ông quản gia của Nguyễn Đình.Ông ta im lặng, chỉ đường nó bước lên 1 căn phòng có đèn mờ mờ ảo ảo.Nó bước vô, hơi do dự nhưng nó nghĩ lỡ đến rồi thì sợ gì nữa chứ.

-" cô ngồi đi" ng đàn ông xoay ghê về phía nó.1 ng đàn ông chạc tuổi papa nó, ông ta nhìn nó.



-"ông là ai?" nó buộc miệng hỏi.

-"ta là chủ tịch tập đoàn Nguyễn Đình, ba của TK và QC.Ta cũng ko dài dòng với cô làm gì.Cô đến gần TK là vì tiền, thế nên hãy cầm chỗ này mà về nơi cô sống đi và đừng để con trai tôi nuôi hy vọng" ông ta ném tờ ngân phiếu lên bàn, nó ko thấy rõ nhưng dường như là 1 con số rất rất lớn.Ông ta thật giống với TK lần đầu gặp nó, lại chỉ có tiền.

-"ông đang muốn nói gì?" nó thấy sống mũi mình cay cay.

-" dời xa con trai tôi, cô ko hợp với nó.Đừng có đũa mốc mà chòi mâm son nữa, cô và cả nó là 2 ng sống trong thế giới khác nhau.Nó là 1 thằng con trai trụ cột và là trai trưởng của NGuyễn Đình, thế nên nó phải có 1 ng vợ hợp với nó.Tôi mong cô hiểu, đừng bám lấy nó nữa" Ông ta lạnh lùng y như TK vậy, hận đàn bà.

-" tôi hiểu ông muốn nói gì! thứ nhất, tôi ko yêu con trai ông vì tiền.Thứ 2, tôi sẽ dời xa anh ta nhưng ko vì thế là có nghĩa tôi thừa nhận ch của ông nói là đúng.Và điều cuối cùng, tiền này ông nên cho từ thiện thì hơn, đối vs tôi c/s của những kẻ giàu có như các ng thì làm gì biết tình yêu thực sự là gì, chỉ có tiền và tiền là trên hết.Tôi xin lỗi vì đã thất lễ, tôi xin phép" nó mạnh miệng thế thôi nhưng thực chất tim nó đau như bị ngàn vết dao đâm thẳng vào vậy.

Ông ta biết ông ta đã làm tổn thương 1 cô bé như nó là có tội, ông đang muốn thử thách nó.Ông thấy nó nói đúng, c/s của ông chỉ có tiền và tiền đã là thứ làm mờ mắt những ng như ông.Ông thấy cô bé ấy thực sự ko như ông tưởng bởi ông biết con bé yêu con ông thế nào.

Từ khi dời khỏi ngôi nhà lạnh như tiền ấy, trời bỗng mưa nặng hạt hơn.Nó thì lang thang trong mưa như kẻ thất tình, đúng! nó đang thất tình.Nó biết nó sẽ phải trả giá đắt cho t/y mà nhất là yêu 1 cậu chủ như TK.Nó biết thế giới nó và anh ko bao h giống nhau và nó cũng biết thời gian nó và anh cũng chẳng bao h giao nhau cả.Nó thấy màn đêm bao phủ hết cuộc đời nó, nó thấy mình choáng váng và nó....nó ngã xuống.Nó ngất trên con đường nó đã từng đi với hắn, ng anh trai hờ của nó.Nó cảm nhận đc ai đó đang bồng nó trên tay.

---10h p.m tại biệt thự họ Vũ----

Hắn đang chăm sóc nó, hôm nay hắn cũng ko đến dự sinh nhật của QC vì hắn sợ đối mặt vs nó và TK vậy mà h đây hắn lại thấy nó ướt nhẹp nằm trên đường.Hắn thấy thương nó biết nhường nào, hắn thấy nó đang thực sự rất đau.

-" tỉnh rồi sao cô bé!!" hắn nhìn nó mỉm cười khi thấy mắt nó đã mở.

-" sao lại là you? ko đi sn QC sao?" nó ngồi dậy, ôm lấy đầu.

-" ko!! thế nên mới gặp đc con chuột lột ngoài đường đây! mà có ch gì, nói cho anh trai nghe đi em gái, sẽ thoải mái hơn đó" hắn rất đau khi phải nói là em gái và anh trai, hắn ko muốn thế, điều hắn muốn là đc gọi nó là *honey* kìa.

Nó kể cho hắn nghe và ko quên nhắc hắn ko đc mở miệng cho bất kì ai.Nó sẽ trở lại nơi nó sống sớm hơn dự định và hắn sẽ là ng giúp nó.Nó muốn xa TK càng sớm càng tốt, nó ko muốn nó lún sâu hơn nữa.Hắn hứa sẽ giúp nó mà, và thế là nó quyết định dời xa ng nó yêu.Đó là cái giá nó phải trả khi yêu, 1 cái giá đắt vô cùng.

Tối hôm đó nó về nhà và n/c với chị nó, chị nó cũng gật đầu để nó về vì chị nó là ng hiểu nó nhất mà.Cả đêm TK vẫn gọi cho nó nhưng nó ko nghe, tn thì ko trả lời lại, đến tìm nó thì chị nó bảo nó vắng nhà.Cả đêm nó trằn trọc ko ngủ đc, nó khóc....khóc rất nhiều.

---Sáng, 7h a.m. tại sân bay Tân Sơn Nhất----

Chỉ có 1 ng tiễn nó đi, chỉ có 1 ng hiểu đc cảm giác hiện h của nó.Nó tiếc rằng tại sao nó ko yêu hắn, hắn là ng luôn làm mọi thứ cho nó.Mới bắt đầu mối tình này, chính hắn cũng là ng cảnh cáo nó rồi nhưng nó ngu ngốc cứ lao đầu vô.Nó thấy hắn quả là 1 ông anh trai tuyệt vời.

tiếng ng trong loa vang lên.

Nó ôm lấy hắn 1 lần nữa, mắt ngấn lệ....

-" nhớ phải liên lạc vs tui nghe ko? đừng quên ông anh trai và ng bạn thân này" hắn xoa đầu nó.

-" biết rồi, you là ông anh trai no. one của tôi!! tôi sẽ liên lạc vs you sau" nó cười buồn, nó chỉ giỏi che dấu cảm xúc.

-" hãy quên mọi thứ và bắt đầu 1 cuộc sống mới!!" hắn khuyên nó.

-"Tôi sẽ quên đc ng...nhưg... chỉ khi nào tôi ko còn iu thương nữa" rồi nó đi thẳng vào trong.Đôi khi nó có thể khoác lên ng vẻ điềm tình đến mức kì lạ...

Dù bên trong mọi thứ đang vỡ vụn....



Đã 2 ngày nó về lại c/s vốn có của nó, 1 c/s rất bình thường.Và cũng đã 2 ngày TK tìm kiếm nó trong vô vọng.Nó vội đến rồi cũng vội đi, để lại cho anh bao nỗi nhớ.

-" các ng phải kiếm cô ấy bằng đc cho tôi, ko thì đừng về đây nữa" TK hất đổ mọi thứ trên bàn làm việc, anh ấy như 1 con thú hoang đang tìm kiếm mồi.Anh ấy ko biết lý do nó dời xa anh mà....

Nhỏ Đ, HA, QC và hắn thì thẫn thờ từ hôm đó đến h.Hắn vẫn ko hề nói rằng nó đã trở về Mỹ, hắn vẫn giả vờ như ko biết vì hắn đã hứa với nó đến khi cần thiết sẽ nói vs mọi ng mà.Nhưng hắn ko chịu nổi cảnh ai cũng ủ rũ rồi nhắc đến ch đã có lúc QC nói vs nó rằng chỉ muốn nó làm chị dâu, thế mà h nó lại xa biền biệt.Ai cũng than ngắn thở dài trc mặt hắn khiến hắn lòng đau như cắt.Thế là hắn phải nói ra..........

* Đào ơi!!

Tao xin lỗi về việc trở lại về Mỹ sớm hơn dự định mà ko cho mày biết dù m là bạn thân t. Gđ tao bên đó có chuyện gấp nên tao phải về.Tao sẽ nhớ mày lắm, m là con bạn thân of tao mãi mãi.Cũng cảm ơn nhờ cái tính mê trai đẹp của mà tao quen đc vs 2 hotboy ấy, MQ và HA.Tao sẽ gọi điện về cho mày trong thời gian sớm nhất có thể, mày hãy giữ số cũ ha....Hằng*

*QC thân mến!!

Dù mới quen QC thôi nhưng H biết QC rất tốt, 1 ng bạn tuyệt vời.Cảm ơn trong thời gian qua đã trị đc HA nhé!! hãy chăm sóc cậu ấy giúp mình, đó là 1 chàng trai tốt và yêu QC lắm.Mới lần đầu gặp mặt thôi cũng đã bắt H dạy làm cupcake vì biết QC thích ăn, H ghen tị với tình yêu đó đấy nhé.H cũng cảm ơn vì thời gian qua nhờ có QC vun xới, tình cảm của mình và anh TK cũng tốt hơn.Cho H xin lỗi vì ko thể làm chị dâu của QC đâu nhé!! H sẽ nhớ mãi ng bạn này...Hằng*

* Cảm ơn ng anh trai tốt của tôi, HA!! Thời gian ở VN cũng ko phí tí nào vì H đã quen đc 2 ng anh trai tốt như MQ và HA đây.Rất tiếc là hồi đó ko yêu đc HA chỉ vì cái tính trẻ con của cậu rất giống vs anh Phong.H nghĩ H đã lựa chọn rất đúng khi từ chối tình cảm của HA.H đã làm tốt nhiệm vụ là giúp 2 rồi đấy nhé, HA mà làm QC khóc là H méc anh TK đòi QC về đó nhen! QC là 1 cô bé yếu đuối lắm nên đừng làm gì để cô bé buồn.Hãy giúp H tìm 1 cô chị dâu mới cho QC nhé...Nhớ HA nhiều*

* cái đồ lạnh lùng MQ! mới lúc đầu gặp là ko có cảm tình rồi nhé, hãy bỏ ngay cái tính lạnh lùng đó đi.Trong thời gian qua, nhờ có you mà tôi đã vui chơi đc rất nhiều nơi rồi nhé.Cảm ơn vì 3 ngày yêu ấy, tôi đã rất hp đó! đã có lúc tưởng rằng trái tim sẽ hướng về you nhưng số phận lại ko đưa đẩy tôi đến nơi đó.Tôi rất cảm ơn tình yêu cậu đã dành cho tôi, hãy để nó bay đi 1 nơi nào đó đi.Những nụ hôn tôi dành cho you cũng hãy gửi gắm hết cho gió mang đến nơi mang tên kỷ niệm để còn lưu giữ cho con cháu sau này.You là ex-boyfriend của tôi đấy nhá,đừng quên tôi vẫn là cô bạn thân và cô em gái bé nhỏ của cậu.Nhờ có you mà tôi đã có thể đối diện vs sự thật, vs mọi thứ tôi nghĩ mình ko thể nào làm đc.Tôi quý mến you lắm, tôi thấy you là một con ng thật sự tốt đó.Cũng đừng buồn vì cái quá khứ ngày xưa nữa nhé, đừng mang vỏ bọc lạnh lùng chi cho mệt.Tôi sẽ liên lạc với you sớm*

Tất cả nó đều gửi cho từng ng nó yêu thương trong suốt thời gian qua.Ai cũng trách hắn tại sao ko cho tụi nó biết, tội nghiệp hắn.Nhỏ Đ vs nhỏ QC thì ôm nhau khóc sướt mướt nãy h, cứ làm như nó chết ko bằng.

---tại biệt thự Nguyễn Đình----

-" anh 2, H về Mỹ rồi!!" nhỏ QC ko gõ cửa chạy ầm vào phòng TK, nhỏ thấy TK đang ngắm nhìn nó qua tấm hình bọn nó đã chụp làm kỷ niệm.Đã mấy ngày anh ấy lo cho nó mà quên mất ăn uống, trông xanh xao và gầy đi hẳn.Nghe tên nó thôi là TK nhảy dựng lên rồi.

-" e nói sao? H về Mỹ? ai nói cho e biết?" TK bám lấy vai nhỏ QC siết chặt như muốn nhỏ khai ra hết.

-" e ko biết, H có gửi cho 2 cái này" nhỏ đưa lá thư rồi chạy ra khỏi phòng.

* Ngày buồn, tháng nhớ, năm cô đơn

Em xin lỗi vì ra đi ko cho anh biết, có lẽ khi anh đọc lá thư này thì em đã trở về c/s vốn có của mình rồi và trả anh về vs c/s của anh.Anh biết ko,mới đầu em thực sự ghét anh lắm nhưng cũng bởi vì quá ghét anh nên em đã yêu anh thật rồi.Anh đừng tìm kiếm em làm gì nữa bởi chúng ta ko chung thế giới, ko chung 1 con đường anh à!! Ông ta nói đúng, đỉa mà sao đòi đeo chân hạc đc chứ!! Em và anh chắc chỉ là những tình cảm nhất thời thôi a ạ.Chúng ta cũng chưa có nhiều kỷ niệm để ko thể quên. Em muốn trở về c/s mà 1 con bé ngày nào cũng cười đùa vui tươi, em ko muốn mình yêu rồi lại đau khổ.Trên thế giới này, trong t/y có 2 thứ ko bao h thành sự thật đó là "duy nhất" và "mãi mãi". Thế nên, anh có thể nghĩ em như những đứa con gái khác, đến vs anh chỉ vì đồng tiền cũng đc.Em chỉ là 1 con bé 17 tuổi ko biết gì về t/y thực sự cả nên anh cũng đừng nhớ nó làm gì.Anh hãy tìm cho anh 1 cô vợ tốt và cho QC 1 cô chị dâu tuyệt vời hơn em nhé!! Dù anh có trách mắng em thế nào cũng đc nhưng xin anh hãy ngừng yêu em, đc ko a??E ước trái tim là nước,Để ko còn nhữg vết xước bên trong...anh nhỉ?E ko đủ xinh đẹp để ai cũng yêu...

...E ko đủ lớn để nổi bật giữa mọi ng....

.......Ko đủ ngọt ngào để xiêu lòng ng khác.....

................Nhưng.........

....Đủ tự tin và nghị lực để sống là chính mình........vì thế anh đừng lo lắng gì cho em.Hãy làm 1 ông anh trai tốt của QC cũng như của em nhé anh!!E sẽ tìm 1 thiên thần để cô ấy yêu a thay e....( em sẽ trở về mà! chẳng hạn như đám cưới của anh đó)Cho phép em lần cuối nói yêu anh....em yêu anh nhiều lắm TK!!!

Nhóc con của anh*

Anh hất đổ mọi thứ 1 lần nữa, anh thấy mình như bị tê liệt mọi thứ.Anh cứ nốc...nốc hết chai rượu để quên đi đc nó nhưng sao càng uống anh càng thấy nó ở bên.Anh quyết định sẽ thành công để đưa nó trở về, chứ anh ko muốn ủ rũ thế này để rồi mất nó mãi đc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hãy Để Em Yêu Anh, Anh Chàng Lạnh Lùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook