Hãy Để Em Yêu Anh, Anh Chàng Lạnh Lùng

Chương 8: Tình yêu chợt đến

Vô Danh

05/05/2014

-" đừng!! đừng....đánh....tôi....đau...đ..a..u...lắm" nó hét lên trong khi nó mắt nó vẫn nhắm.Cái kí ức ng ta đánh nó vẫn ko phai, nó sợ, bật dậy...rồi nó khóc!!!

-" ko sao rồi! có anh, anh sẽ ko cho ai đánh em đâu mà!!" TK ôm lấy nó vào lòng, an ủi nhưng tim anh ấy như bị ai bóp nghẹn lại, sống mũi cay cay.

-" đừng! đừng xa tôi, tôi sợ ng ta... ng ta....đông lắm... ng ta... đ..a..n..g... đ..ế..n... k..ì...i..a" nó cứ nấc nghẹn lên từng hồi, nó nhớ lại ngàu xưa và cả bây h.

---- Quá khứ, lúc 7 tuổi...tại trường học----

-" mấy ng đừng đánh chị tôi! chị ấy ko có lỗi mà, đừng đánh chị ấy nữa" 1 cô bé khóc sướt mướt năn nỉ bộn côn đồ.

-" có khôn hồn thì biến, ko thôi tụi t cho ăn đòn chung đấy" 1 tên trong đó lên tiếng.Tụi nó có 10 thằng, bao vây lấy chị nó. Rồi tụi nó lôi chị nó vào căn phòng trống cuối dãy, rồi tụi nó xé áo chị... nó chạy vào và cầm thanh gỗ đập lên lưng kẻ đã xé áo chị nó.Với sức của 1 con bé nhỏ như nó thì chỉ đáng gãi ngứa cho tên đó chứ làm gì.

-" con này láo!! tụi m xử nó cho t" tên cầm đầu ra lệnh.

Rồi 1 trong bọn chúng đè nó xuống cái bàn học, tên đó rờ lên ng nó, rồi giựt đứt cái cúc áo trên cái đầm trắng đi học của nó.Nó vùng vẫn, tên đó tát nó, có cựa quậy, tên đó lại giựt thêm cúc áo của nó....rồi sau đó, 1 cậu bé đã nhìn thấy và báo chú bảo vệ, thế là chị e nó đc cứu.Cái kí ức đó ko hề phai nhoà trong nó, và h đây nó lại đc lập lại 1 lần nữa.

--- hiện tại, 2:13 a.m sáng-----

TK vẫn cứ ôm lấy nó, nó thì ngủ trong lòng anh ấy.Nó có cảm giác bình yên lắm,1 chút gì đó rất ấm áp.

-" e khát nước" nó đòi nước sau khi ho mấy tiếng.

-" nước đây! e ko sao chứ, anh gọi bác sĩ nhé!" TK nhẹ nhàng với nó lắm, a ko còn lạnh lùng với nó nữa.

-" ko cần đâu!! cảm ơn a nha, thế này a đỡ đáng sợ hơn rồi đấy" nó khẽ cười.

-" e vừa mơ gì thế, nói cho a nghe đc ko?? đáng sợ lắm hả?" TK quan tâm nhưng vô tình lại kéo kí ức đó về với nó.

Nó cũng ko ngại ngùng kể câu ch ngày xưa của nó cho TK nghe.Sau khi nghe nó kể, anh có cảm giác là lạ về câu ch ấy, dường như anh đã chứng kiến nó ở đâu đó.

-" trường học đó tên gì?" TK hỏi nó.

-" Chu Văn An" nó nhìn anh vẻ tò mò vì thấy khuôn mặt anh đã biến sắc.

-"vậy e là cô bé đó sao? a nhớ có 1 lần đang đi ra đằng sau phòng ở cuối dãy để hái mấy cây cỏ 3 lá về làm thí nghiệm, chỉ ở cuối dãy đó mới có.Sau khi hái xong, a thấy bọn côn đồ đang làm gì đó, đang bắt nạt 2 ng con gái và thế là a đã chạy báo chú bảo vệ.Thế ra em lại là cô bé đó, cô bé mà a đã từng nhiều lần quan sát trong trường" TK có vẻ ngạc nhiên vì hồi đó anh ấy đã từng thích 1 cô bé cấp dưới.Ngày nào anh cũng nhìn cô bé vui chơi, anh thích cô bé ấy lâu rồi và cô bé ấy lại là nó...đúng là duyên số.

-" thế ra anh là ân nhân của em!! cảm ơn anh lần 2 nhé! nhưng sao anh lại quan sát em?" nó hơi tò mò về câu nói đó.

-" tại anh thích em mà, dù lúc đó vẫn nhỏ thôi nhưng anh vẫn thường tự nhủ rằng sau này anh sẽ cưới cô bé đó đấy.Anh nhớ có lần lớp anh đang tập thể dục ở ngoài sân trường và lớp cô bé cũng thế, bọn anh đang chơi đá banh thì lúc đó 1 cô bé chạy lại nhặt trái cầu rồi bị trái banh rơi trúng đầu.Thế là cô bé đã ngồi khóc huhu mặc cho mọi ng dỗ dành...."TK kể lại cho nó nghe.

-" và anh là ng đã cho e kẹo, sau đó e hết khóc phải ko?" nó mở to mắt sau khi nhìn thấy TK gật đầu.Nó thích thú vì nó đã gặp đc ng mà ngày xưa nó cũng nghĩ sẽ lấy ng làm nó nín khóc làm chồng.

Cả 2 cùng cười vì ch ngày xưa ấy, nó ko ngờ chàng trai băng giá này cũng có điểm đáng yêu lắm chứ.Nhất là chàng trai đó lại là ng đã làm nó nín khóc hồi nó nhỏ xíu.Hồi bé, nó biệt danh khóc dai lắm, ai dỗ nó cũng ko nín vậy mà chỉ có chàng trai đó có thể làm nó nín bằng 1 cây kẹo hình trái tim dễ thương lắm.Hồi đó nó có tặng chàng trai 1 cái hình trái tim nho nhỏ lúc nó làm thủ công mà, trái tim đó còn viết cả tên nó nữa kìa.

-" a còn giữ trái tim đó chứ?" nó hỏi TK khi thấy anh đang ngồi mân mê ngọt táo cho nó.

-" uk! vẫn còn, a cất nó kĩ lắm nên nó ko mất đc đâu" TK cười, đó là thứ đã theo anh ấy từ lúc xa ngôi trường đó mà.Anh ấy đã trân trọng nó như thế nào, mỗi lần vấp ngã trong c/s, a ấy đều lấy nó để tăng thêm sức mạnh.



-" vậy bây h anh có còn thích cô bé đó ko?" nó buộc miệng hỏi TK.

-" a đã thích ng khác mất rồi! A thích 1 cô bé mà lúc ở trong nhà hàng, bị anh đâm trúng rồi la ong ỏng.Anh thích cô bé mà đc 3 chàng hotboy đưa vào bar và sau đó tát 1 nhỏ đã tát mình...blah...blah..." TK ko nhìn nó, mặt anh bỗng đỏ lên.

-" ng e đụng là a sao?? a theo dõi e hả?" nó ngạc nhiên.

-" ko! chỉ là vô tình thôi, tất cả sự vô tình làm a chú ý đến e.Bỗng 1 chàng trai lạnh lùng vô cảm như anh lại có cảm giác vs 1 cô nhóc mới trông thấy.Rồi sau đó anh cứ đi đâu là lại gặp e ở đó, và e đã cứu e gái a.A lại có cơ hội gần e hơn và từ đó anh yêu em." TK nhìn nó cười trìu mến.Nó thì bỗng cảm giác khuôn mặt nóng bừng bừng, tim đập liên hồi.

Nó có cảm giác vs anh sao?? anh là ng mở trái tim nó lần nữa sao??? nó đã từng ghét cay đắng ng này cơ mà, tại sao ng này lại yêu nó cơ chứ??Nó ko thể tin đc, ng lạnh lùng vô cảm thế này cũng bị nó chinh phục đc sao?( nó quả là thiên tài í nhỉ)

* ko! mình ko đc yêu!! Tình yêu là gì?? Trong đầu mình hồi trc chỉ có câu hỏi này và mình đã bjk câu trả lời...

Tình yêu là 3 dấu chấm

Yêu tớ nhé? -chấm hỏi

Tớ cũng yêu cậu! -chấm than

Chúng mình chia tay.- chấm hết

Thế nên mình yêu làm gì chứ* nó suy nghĩ.

----Tại phòng bệnh của nó, 8h a.m.----

-" 2 về nhà nghỉ ngơi đi, e chăm sóc H đc rồi" QC kéo tay 2 nó. 2 nó cũng gật đầu rồi ra về vì cũng mệt mỏi lắm rồi.

Nó thì vẫn đang cố gắng giúp HA đến đc vs QC, nó hứa sẽ giúp HA về vụ anh trai nhỏ QC mà.A Phong thì về lại Mỹ rồi, việc học của anh ko thể bỏ lỡ.Hắn thì đang mải suy nghĩ gì từ hôm qua đến h...

-" nhớ như điên nhưng vẫn thản nhiên im lặng" bỗng HA chợt lên tiếng.Nó thấy mặt hắn ửng đỏ sau khi nghe HA nói câu đó.HA thừa biết hắn đã yêu nó rồi nhưng chỉ tại cái tính ko chịu khuất phục trc con gái nên h đành mất nàng vậy.

-" mày muốn gì hả thằng HA kia?" hắn chỉ HA và nói.

-"tao Muốn...

Được" ai đó" nhắn tin mỗi tối

Được" ai đó" nhắc nhở, quan tâm

Được" ai đó" năn nỉ, dỗ dành

Được" ai đó" hát cho mình nghe

Được" ai đó" ôm mình thật chặt

Được" ai đó" nắm tay mình thật ấm



Được" ai đó" yêu mình thật lòng

HA ngân nga như bài ca vậy.Rồi chúng nó bật cười vì độ hài hước của HA ngày càng tăng.Chúng nó chuyện trò đủ thứ, la hét om sòm khiến bệnh viện như rung chuyển ý.

Sau khi HA đưa nhỏ QC về thì hắn lại nghiêm túc vs nó hơn.Hắn nhìn nó khiến nó hơn ớn lạnh vì cái kiểu nhìn đáng sợ ấy của hắn.Hắn hỏi nó về tình cảm dành cho TK nhưng nó thì lại lắc đầu.Hắn hiểu nó mà, hắn biết nó yêu tự do như hắn nên nó sẽ ko yêu TK đâu.Vì biết đc điều đó nên hắn ko bao h nói ra tình cảm của hắn dành cho nó vì hắn biết 1 khi đã nói, có thể tình cảm bạn bè cũng mất luôn.Thế nên hắn muốn thế này thì tốt hơn, miễn là đc ở bên nó là đc.Hắn lại lặng lẽ ngắm nó ngủ, 1 nụ cười lại nở trên môi nó.Cái núm đồng tiền của nó khiến nụ cười của nó đẹp như ánh bình minh vậy.Hắn cũng ko biết hắn đã yêu nó từ lúc nào nữa nhưng mỗi khi xa nó là hắn thấy nhớ vô cùng, nhìn thấy nó bên ai khác tim hắn lại đau thắt và mỗi khi nhìn thấy nước mắt nó rơi thì hắn thấy mình bất tài vô dụng đến mức ko làm gì đc khi thấy ng mình yêu khóc.

* Yêu đơn phương 1 ng cũng giống như tự cầm dao đâm vào tim mình vậy...dù rằng rất đau...nhưng cũng chẳng thể nào dừng tay lại đc...."hắn đang nghĩ, nghĩ về điều mà hắn thực sự đau.

Cánh cửa phòng hé mở, TK bước vào nhìn nó và hắn đang ở đó*** biết, biết hắn cũng yêu nó mà, yêu rất nhiều là đằng khác nhưng chỉ tại nó ngây thơ ko nhận ra đó thôi.(ko phải nó ko nhận ra mà là nó đang phủ nhận, nó ko muốn nói ra thôi)

* nhóc con này ko biết có gì tốt đẹp mà ai cũng yêu nó đến thế? Nó đc Phong yêu, HA yêu, MQ yêu và mình cũng yêu.Có quá nhiều ko ta, nhóc con này có nhận như thế là quá nhiều ko?? mình chỉ biết mỗi khi nhìn thấy nhóc là cảm giác rất bình yên, vui vẻ và hp. 1 thứ gì đó cũng len lỏi vào tim khiến mình cũng đau khi thấy nhóc con ấy. Mình đã từng nghĩ chỉ 1 ng là đủ, vậy mà h đây lại có nhóc con này....* TK chỉ biết nghĩ đến thế.

-" a vào đi! đứng đó làm gì?" hắn lên tiếng*** chỉ biết gật đầu bước vào cạnh nó và hắn.

-" anh yêu cô ấy thật lòng chứ?" hắn hỏi TK với con mắt dò hỏi và TK cũng lại chỉ biết gật đầu nhìn nó.

-" thôi tôi về đây, a chăm sóc H giùm tôi!" rồi hắn bước ra khỏi phòng, cũng ko quên quay lại nhìn nó lần nữa.

Cứ thế sau 3 ngày nó nằm lại bệnh viện, nó đc về nhà.Còn 27 ngày nữa nó phải về lại Mỹ rồi, nó ngán ngẩm nhìn cuốn lịch.Nó ko muốn xa nơi này chút nào nhưng việc học, gđ bên đó của nó nữa.Hôm nay TK có hứa sẽ cho nó 1 bất ngờ nên nó đành phải ở nhà chờ đợi.Từ lúc ở bệnh viện, TK là ng lo cho nó nhiều nhất, và nó cũng thân với anh nhiều hơn.Anh ko phải là con ng lạnh lùng như nó nói, chỉ tại anh ko thích thể hiện cảm xúc mà thôi.Còn nhỏ QC vs HA thì đang quen nhau rồi, tình cảm cũng tiến triển tốt lắm nên nó cũng thấy mừng cho họ.Nhỏ Đ thì phải về quê có công ch nên chẳng thể ở bên nó.Anh Phong thì vẫn gọi điện về hỏi thăm nó thường xuyên.

Khoảng 7h p.m. TK đến nhà đón nó đi, nó thì ko thể nào giấu nổi sự tò mò nên hỏi anh hoài nhưng anh đâu có chịu nói.Thế sau khoảng 10', chiếc xe dừng hẳn ở 1 toà nhà cao khoảng 10 tầng.Anh đưa nó lên sân thượng toà nhà ấy, rất rất nhiều nến đc trải rộng trên lối đi đến 1 trái tim.Hoa hồng thì ko ngừng rơi trông tuyệt đẹp.Nó thì sững sờ ngắm nhìn chúng như vật thể lạ vậy, nó bước đến...đến gần trái tim đó hơn nhưng nó ko bước vào.Nó dừng lại, suy nghĩ gì đó....

-" nếu yêu anh! e hãy bước vào đây nhé nhóc" TK lên tiếng nói, anh đã yên vị trong trái tim ấy.Còn nó, chần chừ do dự rất nhiều, nó ko biết tình cảm dành cho anh có phải tình yêu ko nữa.Đã lâu rồi nó cũng chẳng cảm nhận đc yêu là ng như thế nào nữa, nó muốn thử cảm giác đó 1 lần nữa nhưng nó lại sợ sẽ đau vì tình yêu ấy.

Trong đầu nó ko thể nào nghĩ thêm đc gì nữa, nó muốn làm theo tim mình mách bảo nhưng đôi chân lại níu ko cho nó bước vào.Chợt nó nhớ đến câu nói của ai đó dành cho nó* hãy chọn ng yêu mình chứ đừng chọn ng mình yêu*, nhưng có chắc TK sẽ yêu nó ko??Nó rối trí lắm, nó phân vân nửa có nửa ko, a làm nó bất ngờ quá.

-" nếu e ko thể bước vào thì thôi vậy!!" TK bước ra khỏi trái tim và rảo bước về phía lối ra.Nó thấy anh thật sự đang rất buồn và nó có thể hiểu cảm giác bị từ chối là thế nào.

-" em...e..m....đ..ồ...n..g.... ý...m..à" nó đã nói nhưng tại sao nó lại thấy giả dối quá.

-" em ko cần phải tl thế, anh biết em yêu MQ mà!" TK ngừng lại và nói, vẫn ko quay lại nhìn nó.

-" ko có! e chỉ coi MQ là anh trai và là 1 ng bạn thân, nếu anh nghĩ thế tại sao lại còn tỏ tình vs e chứ? anh điên hả??" nó thấy tim mình như nổ tung ra vậy.

-" đúng! anh điên nên mới em 1 cô nhóc như em, anh điên nên mới tỏ tình khi biết ng mình yêu đã yêu ng khác, anh điên nên mới nghĩ rằng em sẽ chấp nhận.Yêu là cho ng đó làm tổn thương mình, và ngớ ngẩn tin họ sẽ ko bao h làm thế.Đôi khi mình gặp 1 ng có rất nhiều ý nghĩa đối vs mình...nhưng...mình lại chẳng mang ý nghĩa gì đối với ng ấy" TK nói trong thất vọng, anh đã từng đau vì 1 ng như thế và h lại thêm 1 lần nữa.

-" a thôi đi! e ko muốn nghe nữa đâu mà, xin anh đấy! e ko muốn nghe mà, em ko...." nó nấc nghẹn từng hồi, tim nó như bị ai xé nát ra vậy.Nó ngồi bệt xuống đất, nước mắt lăn dài và nó ko thể lên tiếng nổi nữa.

TK chạy đến, đỡ nó lên và ôm nó vào lòng.Anh thấy mình thật ích kỷ vì anh mà nó đau như thế, nó đã khóc vì anh.Rồi anh đẩy nhẹ nó ra, hôn nó 1 cách mãnh liệt nhất có thể.Nó thì mặc kệ anh đang làm môi nó đau, hiện h thứ nó đau nhất là tim kìa.Còn anh, anh ko buông nó vì anh sợ nó sẽ đi mất, anh ko dời khỏi môi nó.Nụ hôn mà có cả nước mắt của nó, mặn đắng nhưng lại rất ngọt ngào.Nó đã hiểu bản thân nó muốn gì, chỉ là nó cứ phủ nhận cái tình cảm nó dành cho TK mà thôi.Nó thấy đau vì thấy anh ấy thất vọng, nó thấy khó chịu khi thấy anh ấy nói nó yêu ng khác, thứ tình cảm giống như nó đã từng dành cho Phong, còn nhiều hơn thế nữa kìa.

-" anh xin lỗi! xin lỗi em rất nhiều" TK dời khỏi môi nó và siết chặt tấm thân nhỏ bé của nó.Nó chỉ biết im lặng vì hiện h đây nó ko biết phải nói gì với anh cả.

-" em nói gì đi? anh xin lỗi em mà, anh ích kỷ quá! anh ko nghĩ cho em, anh sẽ cho em thời gian để hiểu tình cảm của mình mà" TK vuốt lấy tóc đang bay vào mắt nó, anh lau lấy những giọt nước mắt còn đọng trên má nó.

-" ko cần cho em thời gian, e đồng ý mà!!" nó nhìn anh trìu mến, anh cười và hôn lên môi nó 1 lần nữa.

Thế là nó và TK trở thành couple rồi đấy, nó lại có t/y.Thứ mà nó nghĩ sẽ ko bao h đến với nó nữa, nó cảm thấy mình đc giải thoát khỏi thế giới cô đơn.Nó có TK, ng nó nghĩ sẽ ko làm nó đau như Phong.Nó và TK cùng rảo bước về nhà, 2 ng 2 suy nghĩ nhưng chung nhịp đập của con tim.Hôm nay là ngày nó buồn nhất nhưng lại hạnh phúc nhất.Buồn vì nó đã khóc cho 1 thằng con trai khác, hạnh phúc vì nó đã có 1 thằng con trai khác yêu thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hãy Để Em Yêu Anh, Anh Chàng Lạnh Lùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook