Chương 27
Meii Hoàng
29/07/2023
_ Ái Bội Sam.
_ Chào cậu, bạn học Trương.
Ái Bội Sam quay người lại khi nhìn thấy người đã lên tiếng gọi mình cậu nhóc như thường lệ khẽ cúi đầu chào người trước mặt. Bạn học Trương Tuấn Dương lớp 12A, chiều cao 1m82, con nhà gia giáo, ngũ quan hài hoà. Cậu bạn học này thuộc kiểu người lịch thiệp ga lăng, chuẩn gu của các chị em, không chỉ vậy lại còn là học bá nữa, là người thường tranh top 1 với cô bạn lớp trưởng 12B.
_ Cứ gọi tớ là Tuấn Dương như trước là được rồi.
_ .... Ừm.
Ái Bội Sam và Trương Tuấn Dương cấp hai đã từng học chung lớp, đến cấp ba thì tách ra mỗi người một lớp. Hai người cũng có thể nói là khá thân nhau đi. Ấn tượng của cậu nhóc nhà ta với anh bạn này khá tốt, là một học bá chính hiệu đáng để học hỏi.
_ Tớ đi cùng cậu về lớp được chứ.
_ Tất nhiên là được rồi. Đi thôi.
Ái Bội Sam quay người đi trước, cậu bạn Trương Tuấn Dương cũng nhanh chóng đi song song bên cạnh. Hai người học bá đứng top 5 đi với nhau trên hành lang mọi người xung quanh khi thấy thì nhanh chóng né ra chỗ khác, một số người thích kiểu nam x nam còn suy diễn ra hai người họ là một đôi nữa cơ.
Gặp nhau ở dưới tầng một mà lớp của hai người ở tận tầng bốn vì vậy cả hai buộc phải đi cùng nhau thêm ba tầng nữa. Ái Bội Sam là kiểu người nếu không thân thì sẽ câm nín luôn vì vậy từ quãng đường lên lớp hầu như đều là cậu bạn Trương Tuấn Dương mở lời trước.
_ Sao dạo này không thấy cậu đi xe buýt vậy?
_ .... Tớ đi với người quen.
_ À vậy sao.
Bình thường Trương Tuấn Dương và Ái Bội Sam đều đi xe buýt đến trường nhưng cả hai hầu như không thân thiết với nhau như trước nữa, giờ đây nếu gặp cũng chỉ một hai câu chào hỏi nhau thôi. Hai ngày hôm nay khi thấy Ái Bội Sam không đi xe buýt Trương Tuấn Dương thấy khá thắc mắc nên mới lên tiếng hỏi.
_ Là bạn trai cậu sao.
_ ....
Ái Bội Sam khá ngạc nhiên khi nghe Trương Tuấn Dương hỏi mình như vậy nhưng sau đó lại rất nhanh chóng mà ngại ngùng gật đầu. Trương Tuấn Dương thấy biểu cảm này của cậu thì khá ghen tị, từ trước đây hai người học chung lớp với nhau Trương Tuấn Dương đã có tình cảm với Ái Bội Sam, nhưng sau khi lên cấp ba hai người đã không học với nhau vì vậy đoạn tình cảm này Trương Tuấn Dương đã quyết định gác nó sang một bên, quyết định từ bỏ đoạn tình cảm này.
Người tính không bằng trời tính, ngày hôm trước khi thấy Ái Bội Sam cùng Hàn Tử Thiên tay trong tay rời khỏi trường Trương Tuấn Dương lại thấy khó chịu. Về nhà suy nghĩ mới biết hoá ra là vẫn còn tình càm với Ái Bội Sam.
_ Vậy... cậu nghĩ sao về tớ.
_ Hả?
Ái Bội Sam ngơ ngác nhìn cậu bạn bên cạnh, nghĩ sao là như nào cơ chứ, thật khó hiểu mà, tự dưng hỏi không đầu không đuôi. Trương Tuấn Dương thấy cậu như vậy định nói tiếp nhưng sau đó liền bị một người khác ngắt lời.
_ Sam ơi.
Từ xa cô nàng Mộc Lam vẫy tay chạy đến, cô nhóc nhanh chóng ôm lấy cậu bạn mình. Ái Bội Sam cũng theo thói quen đưa tay đỡ lấy cô nàng.
_ Cậu chạy nhanh quá sẽ ngã đấy.
_ Không sao đâu mà, chạy nhanh mới bắt kịp cậu chứ.
_ Chào cậu bạn Mộc Lam.
_ Chào nha Trương Tuấn Dương.
Mộc Lam nở nụ cười với cậu bạn này, ngay sau đó lại kéo Ái Bội Sam đi luôn.
_ Tớ có việc cần cậu ấy, xin phép đi trước nha.
_ Ơ này...
Ái Bội Sam ngơ ngác theo chân cô bạn mình. Trương Tuấn Dương khó chịu nhìn hai người, trên mặt hiện rõ hai đường hắc tuyến, tờ tài liệu ôn tập trong tay cũng bị vò nát đi.
_ Có người muốn cướp Sam đi rồi, mình phải nhanh chóng báo với ông chú mới được.
Mộc Lam chìm trong suy nghĩ của bản thân trong khi cậu bạn thân Ái Bội Sam đã lên tiếng gọi không biết bao nhiêu lần. Đến khi Ái Bội Sam búng vào trán thì cô nàng mới ra khỏi đống suy nghĩ kia.
_ Lam à sao vậy, sao tự dưng lại kéo tớ đi nhanh vậy chứ.
_ Hì, tại sắp vào học rồi mà tớ có bài tập vẫn chưa hiểu nên muốn nhờ cậu giải thích hộ ấy mà.
_ Vậy sao.
_ Đúng rồi.
Mộc Lam ngoan ngoãn gật đầu lia lịa, chẳng lẽ cô lại nói rằng mình là tay chân của Hàn Tử Thiên đến để ngăn chặn mấy tên muốn tiếp cận cậu sao, cô đâu dại gì mà phản bội lại cái cây ATM này đâu.
Ái Bội Sam thấy cái lý do này của cô nàng cũng rất thuyết phục, mặc dù Mộc Lam cũng nằm trong top 15 nhưng khả năng tiếp thu kiến thức của cô lại khá chậm, vì vậy hầu như mỗi ngày lên lớp nếu học kiến thức mới đều cần Ái Bội Sam giảng lại thêm một lần nữa.
_ Bài nào chưa hiểu.
_ Đây, bài 3 trang 107. Tớ làm được một nửa rồi còn phần sau thì không biết làm.
Mộc Lam ngoan ngoãn mở sách ra cho cậu bạn của mình, Ái Bội Sam nhìn đề bài sau đó giải thích một cách đơn giản dễ hiểu nhất để cho cô nàng này hiểu.
_ Ồ, ra thế.
_ Ồ với chả ố, lần nào tớ giải thích xong cậu cũng toàn ồ.
_ Heheh.
_ Chào cậu, bạn học Trương.
Ái Bội Sam quay người lại khi nhìn thấy người đã lên tiếng gọi mình cậu nhóc như thường lệ khẽ cúi đầu chào người trước mặt. Bạn học Trương Tuấn Dương lớp 12A, chiều cao 1m82, con nhà gia giáo, ngũ quan hài hoà. Cậu bạn học này thuộc kiểu người lịch thiệp ga lăng, chuẩn gu của các chị em, không chỉ vậy lại còn là học bá nữa, là người thường tranh top 1 với cô bạn lớp trưởng 12B.
_ Cứ gọi tớ là Tuấn Dương như trước là được rồi.
_ .... Ừm.
Ái Bội Sam và Trương Tuấn Dương cấp hai đã từng học chung lớp, đến cấp ba thì tách ra mỗi người một lớp. Hai người cũng có thể nói là khá thân nhau đi. Ấn tượng của cậu nhóc nhà ta với anh bạn này khá tốt, là một học bá chính hiệu đáng để học hỏi.
_ Tớ đi cùng cậu về lớp được chứ.
_ Tất nhiên là được rồi. Đi thôi.
Ái Bội Sam quay người đi trước, cậu bạn Trương Tuấn Dương cũng nhanh chóng đi song song bên cạnh. Hai người học bá đứng top 5 đi với nhau trên hành lang mọi người xung quanh khi thấy thì nhanh chóng né ra chỗ khác, một số người thích kiểu nam x nam còn suy diễn ra hai người họ là một đôi nữa cơ.
Gặp nhau ở dưới tầng một mà lớp của hai người ở tận tầng bốn vì vậy cả hai buộc phải đi cùng nhau thêm ba tầng nữa. Ái Bội Sam là kiểu người nếu không thân thì sẽ câm nín luôn vì vậy từ quãng đường lên lớp hầu như đều là cậu bạn Trương Tuấn Dương mở lời trước.
_ Sao dạo này không thấy cậu đi xe buýt vậy?
_ .... Tớ đi với người quen.
_ À vậy sao.
Bình thường Trương Tuấn Dương và Ái Bội Sam đều đi xe buýt đến trường nhưng cả hai hầu như không thân thiết với nhau như trước nữa, giờ đây nếu gặp cũng chỉ một hai câu chào hỏi nhau thôi. Hai ngày hôm nay khi thấy Ái Bội Sam không đi xe buýt Trương Tuấn Dương thấy khá thắc mắc nên mới lên tiếng hỏi.
_ Là bạn trai cậu sao.
_ ....
Ái Bội Sam khá ngạc nhiên khi nghe Trương Tuấn Dương hỏi mình như vậy nhưng sau đó lại rất nhanh chóng mà ngại ngùng gật đầu. Trương Tuấn Dương thấy biểu cảm này của cậu thì khá ghen tị, từ trước đây hai người học chung lớp với nhau Trương Tuấn Dương đã có tình cảm với Ái Bội Sam, nhưng sau khi lên cấp ba hai người đã không học với nhau vì vậy đoạn tình cảm này Trương Tuấn Dương đã quyết định gác nó sang một bên, quyết định từ bỏ đoạn tình cảm này.
Người tính không bằng trời tính, ngày hôm trước khi thấy Ái Bội Sam cùng Hàn Tử Thiên tay trong tay rời khỏi trường Trương Tuấn Dương lại thấy khó chịu. Về nhà suy nghĩ mới biết hoá ra là vẫn còn tình càm với Ái Bội Sam.
_ Vậy... cậu nghĩ sao về tớ.
_ Hả?
Ái Bội Sam ngơ ngác nhìn cậu bạn bên cạnh, nghĩ sao là như nào cơ chứ, thật khó hiểu mà, tự dưng hỏi không đầu không đuôi. Trương Tuấn Dương thấy cậu như vậy định nói tiếp nhưng sau đó liền bị một người khác ngắt lời.
_ Sam ơi.
Từ xa cô nàng Mộc Lam vẫy tay chạy đến, cô nhóc nhanh chóng ôm lấy cậu bạn mình. Ái Bội Sam cũng theo thói quen đưa tay đỡ lấy cô nàng.
_ Cậu chạy nhanh quá sẽ ngã đấy.
_ Không sao đâu mà, chạy nhanh mới bắt kịp cậu chứ.
_ Chào cậu bạn Mộc Lam.
_ Chào nha Trương Tuấn Dương.
Mộc Lam nở nụ cười với cậu bạn này, ngay sau đó lại kéo Ái Bội Sam đi luôn.
_ Tớ có việc cần cậu ấy, xin phép đi trước nha.
_ Ơ này...
Ái Bội Sam ngơ ngác theo chân cô bạn mình. Trương Tuấn Dương khó chịu nhìn hai người, trên mặt hiện rõ hai đường hắc tuyến, tờ tài liệu ôn tập trong tay cũng bị vò nát đi.
_ Có người muốn cướp Sam đi rồi, mình phải nhanh chóng báo với ông chú mới được.
Mộc Lam chìm trong suy nghĩ của bản thân trong khi cậu bạn thân Ái Bội Sam đã lên tiếng gọi không biết bao nhiêu lần. Đến khi Ái Bội Sam búng vào trán thì cô nàng mới ra khỏi đống suy nghĩ kia.
_ Lam à sao vậy, sao tự dưng lại kéo tớ đi nhanh vậy chứ.
_ Hì, tại sắp vào học rồi mà tớ có bài tập vẫn chưa hiểu nên muốn nhờ cậu giải thích hộ ấy mà.
_ Vậy sao.
_ Đúng rồi.
Mộc Lam ngoan ngoãn gật đầu lia lịa, chẳng lẽ cô lại nói rằng mình là tay chân của Hàn Tử Thiên đến để ngăn chặn mấy tên muốn tiếp cận cậu sao, cô đâu dại gì mà phản bội lại cái cây ATM này đâu.
Ái Bội Sam thấy cái lý do này của cô nàng cũng rất thuyết phục, mặc dù Mộc Lam cũng nằm trong top 15 nhưng khả năng tiếp thu kiến thức của cô lại khá chậm, vì vậy hầu như mỗi ngày lên lớp nếu học kiến thức mới đều cần Ái Bội Sam giảng lại thêm một lần nữa.
_ Bài nào chưa hiểu.
_ Đây, bài 3 trang 107. Tớ làm được một nửa rồi còn phần sau thì không biết làm.
Mộc Lam ngoan ngoãn mở sách ra cho cậu bạn của mình, Ái Bội Sam nhìn đề bài sau đó giải thích một cách đơn giản dễ hiểu nhất để cho cô nàng này hiểu.
_ Ồ, ra thế.
_ Ồ với chả ố, lần nào tớ giải thích xong cậu cũng toàn ồ.
_ Heheh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.