Chương 28
Meii Hoàng
29/07/2023
_ Trương Tuấn Dương sao.
Hàn Tử Thiên nhìn đoạn tin nhắn mà cô trợ thủ Mộc Lam gửi đến trên mặt hằng lên rõ hai hàng hắc tuyến, không khí trong phòng làm việc cũng bị bao trùm bởi sát khí.
_ Hic... ông anh bị sao vậy trời.
Châu Ngọc Kỳ và cậu Thư ký Lâm đứng nép sát vào nhau khi nhìn thấy vẻ mặt này của Hàn Tử Thiên, cả hai người đều đổ mồ hôi hột, trong lòng không khỏi sợ hãi với vị giám đốc của mình ngày hôm nay.
Châu Ngọc Kỳ lấy hết dũng cảm tiến lên định nói vị anh trai của mình thu sát khí lại, kết quả anh lại ném cho cô một cái liếc mắt khiến lời muốn nói kết quả lại phải nuốt trở lại.
_ .... Giám đốc ngài có cuộc họp.
Thư ký Lâm e dè thông báo lịch trình với vị giám đốc này, cuối cùng cũng không ngoài mong đợi Hàn Tử Thiên cũng đứng dậy đi đến phòng họp nhưng tâm trạng của anh thực sự rất tệ, phải nói là tệ hơn chữ tệ nữa.
Châu Ngọc Kỳ và Thư ký Lâm đi phía sau thầm cầu mong cho mấy tên nhân viên chứ tâm trạng của vị chủ tịch này đang rất rất là xấu mà lát nữa trong lúc họp bọn họ làm sai ý hoặc không vừa ý của Hàn Tử Thiên thể nào cũng bị xả cho một trận.
_ Thư ký Lâm.
_ Có tôi.
Hàn Tử Thiên đột nhiên đứng lại lên tiếng gọi cậu Thư ký Lâm khiến cho cậu chàng không khỏi giật mình.
_ Đẩy nhanh lịch trình, tôi muốn được đến đón Ái Bội Sam.
_ Đã hiểu.
Thư ký Lâm nhanh chóng sắp xếp lại lịch trình. Hàn Tử Thiên cảm thấy vừa ý gương mặt liền dãn ra đôi chút nhưng mà tâm trạng vẫn rất khó coi như ban đầu.
_ Là ai đã chọc giận vị giám đốc đại nhân của chúng ta vậy.
Châu Ngọc Kỳ và Thư ký Lâm đứng sau nhìn bóng lưng của Hàn Tử Thiên rời đi, cả hai không hẹn mà nói ra câu nói này. Phải nói rằng một khi mà Hàn Tử Thiên tức giận thì y như rằng ngày hôm đó chính là địa ngục của các nhân viên, thật sự rất là đáng sợ.
Y như những gì mà cả hai người Châu Ngọc Kỳ và Thư ký Lâm đã nghĩ, cuộc họp diễn ra tất cả nhân viên đọc kết quả của công việc, bản thảo mới, kế hoạch mới tất cả đều khiến cho Hàn Tử Thiên cảm thấy không vừa ý, cảm thấy khó chịu, kết quả thì ai cũng biết rồi, bọn họ được nghe một bài ca từ vị giám đốc đại nhân của họ.
...----------------...
Trường học. Hiện tại lớp 12A và lớp 12B thật trùng hợp khi cả hai lớp đang diễn ra tiết thể dục.
_ Sam à nước nè.
_ Cảm ơn cậu.
Mộc Lam đưa cho cậu nhóc một chai nước khoáng mát lạnh, cả hai vừa đánh cầu xong nên hiện giờ chính là cần bổ xung năng lượng.
Chỉ còn vài tháng nữa là khối 12 sẽ thi tốt nghiệp vì vậy dưới sân trường có thể bắt gặp được một số bạn mang sách vở môn khác xuống học khi đang trong tiết thể dục như này.
_ Bội Sam, Mộc Lam.
_ Nữa, lại đến rồi.
Trương Tuấn Dương từ đằng xa đi đến, Mộc Lam nhìn thấy cậu bạn này khuôn mặt hiện rõ hai chữ "ghét bỏ" luôn.
_ Chào cậu.
Ái Bội Sam khẽ cười với cậu bạn này, Trương Tuấn Dương thấy nụ cười của cậu nhóc khuôn mặt lại hơi ửng đỏ. Mộc Lam biết cậu bạn này có ý với Ái Bội Sam vậy nên cô nàng cứ nhìn chằm chằm Trương Tuấn Dương mãi thôi.
_ Hai cậu đánh cầu giỏi thật đấy.
_ Không phải giỏi lắm đâu.
Ái Bội Sam khẽ gật đầu, giỏi gì mà giỏi chứ, đánh được như vậy cũng là bình thường rồi còn đâu.
_ Tại sao cậu lại chạy sang đây, không phải cậu nên quản các bạn lớp cậu sao.
Mộc Lam khó chịu nhìn cậu bạn này. Trương Tuấn Dương là lớp trưởng của lớp 12A mà chạy sang bên khu vực của lớp 12B như vậy đúng là điều không nên nha, trong khi đó giáo viên còn giao cho nhiệm vụ là quản lớp nữa kia mà.
_ À không sao đâu, thầy cho phép tớ sang bên khu vực lớp cậu rồi.
_ Oh~ vậy sao.
_ Ừ.
Mộc Lam và Trương Tuấn Dương nhìn nhau chằm chằm, đến mức còn có thể nghe thấy hai tiếng "xẹt xẹt" nữa. Ái Bội Sam ngồi bên cạnh cứ nghĩ hai người đang chơi xem ai mở mắt lâu hơn nên cũng chỉ im lặng uống nước.
_ Bội Sam à trưa nay chúng mình cùng đi ăn trưa nha.
_ Không, hôm nay Sam hứa là sẽ đi ăn với tớ rồi.
Mộc Lam nhanh chóng lên tiếng trả lời, trên mặt cô nàng hiện giờ đã thêm hai chữ "không ưa" nữa rồi. Trương Tuấn Dương vẫn không bỏ cuộc, cậu bạn tiếp tục lên tiếng nói.
_ Vậy cho tớ đi ăn với nha.
_ Không!!
_ Lam à.
Ái Bội Sam thật sự không hiểu cô bạn mình đang nghĩ gì, sao tự dưng lại không đồng ý như vậy.
_ Sam à hình như cậu có nói với tớ là sẽ không gần gũi với người con trai khác sao.
Mộc Lam ghé đến nói nhỏ vào tai của Ái Bội Sam, cậu nhóc nghe lời này của cô bạn cũng nhớ đến trước đây Hàn Tử Thiên đã nói không muốn mình gần gũi với người con trai khác thì cũng chỉ "à" lấy một tiếng.
_ Xin lỗi cậu nhưng tớ với Mộc Lam đã hứa sẽ ăn riêng với nhau rồi. Để lần sau chúng ta ăn cùng nha.
_ ... Ừ tớ hiểu rồi. Vậy tớ đi về lớp đây.
Trương Tuấn Dương quay người rời đi, tâm trạng cậu chàng giờ đây đã khác xa với vừa rồi, trên mặt hiện rõ hai chữ "khó chịu" . Còn phía bên này sau khi đuổi được người đi cô nàng Mộc Lam cười rất vui vẻ.
_ Này thì muốn tiếp cận Sam của ATM sao, không có cửa đâu.
Hàn Tử Thiên nhìn đoạn tin nhắn mà cô trợ thủ Mộc Lam gửi đến trên mặt hằng lên rõ hai hàng hắc tuyến, không khí trong phòng làm việc cũng bị bao trùm bởi sát khí.
_ Hic... ông anh bị sao vậy trời.
Châu Ngọc Kỳ và cậu Thư ký Lâm đứng nép sát vào nhau khi nhìn thấy vẻ mặt này của Hàn Tử Thiên, cả hai người đều đổ mồ hôi hột, trong lòng không khỏi sợ hãi với vị giám đốc của mình ngày hôm nay.
Châu Ngọc Kỳ lấy hết dũng cảm tiến lên định nói vị anh trai của mình thu sát khí lại, kết quả anh lại ném cho cô một cái liếc mắt khiến lời muốn nói kết quả lại phải nuốt trở lại.
_ .... Giám đốc ngài có cuộc họp.
Thư ký Lâm e dè thông báo lịch trình với vị giám đốc này, cuối cùng cũng không ngoài mong đợi Hàn Tử Thiên cũng đứng dậy đi đến phòng họp nhưng tâm trạng của anh thực sự rất tệ, phải nói là tệ hơn chữ tệ nữa.
Châu Ngọc Kỳ và Thư ký Lâm đi phía sau thầm cầu mong cho mấy tên nhân viên chứ tâm trạng của vị chủ tịch này đang rất rất là xấu mà lát nữa trong lúc họp bọn họ làm sai ý hoặc không vừa ý của Hàn Tử Thiên thể nào cũng bị xả cho một trận.
_ Thư ký Lâm.
_ Có tôi.
Hàn Tử Thiên đột nhiên đứng lại lên tiếng gọi cậu Thư ký Lâm khiến cho cậu chàng không khỏi giật mình.
_ Đẩy nhanh lịch trình, tôi muốn được đến đón Ái Bội Sam.
_ Đã hiểu.
Thư ký Lâm nhanh chóng sắp xếp lại lịch trình. Hàn Tử Thiên cảm thấy vừa ý gương mặt liền dãn ra đôi chút nhưng mà tâm trạng vẫn rất khó coi như ban đầu.
_ Là ai đã chọc giận vị giám đốc đại nhân của chúng ta vậy.
Châu Ngọc Kỳ và Thư ký Lâm đứng sau nhìn bóng lưng của Hàn Tử Thiên rời đi, cả hai không hẹn mà nói ra câu nói này. Phải nói rằng một khi mà Hàn Tử Thiên tức giận thì y như rằng ngày hôm đó chính là địa ngục của các nhân viên, thật sự rất là đáng sợ.
Y như những gì mà cả hai người Châu Ngọc Kỳ và Thư ký Lâm đã nghĩ, cuộc họp diễn ra tất cả nhân viên đọc kết quả của công việc, bản thảo mới, kế hoạch mới tất cả đều khiến cho Hàn Tử Thiên cảm thấy không vừa ý, cảm thấy khó chịu, kết quả thì ai cũng biết rồi, bọn họ được nghe một bài ca từ vị giám đốc đại nhân của họ.
...----------------...
Trường học. Hiện tại lớp 12A và lớp 12B thật trùng hợp khi cả hai lớp đang diễn ra tiết thể dục.
_ Sam à nước nè.
_ Cảm ơn cậu.
Mộc Lam đưa cho cậu nhóc một chai nước khoáng mát lạnh, cả hai vừa đánh cầu xong nên hiện giờ chính là cần bổ xung năng lượng.
Chỉ còn vài tháng nữa là khối 12 sẽ thi tốt nghiệp vì vậy dưới sân trường có thể bắt gặp được một số bạn mang sách vở môn khác xuống học khi đang trong tiết thể dục như này.
_ Bội Sam, Mộc Lam.
_ Nữa, lại đến rồi.
Trương Tuấn Dương từ đằng xa đi đến, Mộc Lam nhìn thấy cậu bạn này khuôn mặt hiện rõ hai chữ "ghét bỏ" luôn.
_ Chào cậu.
Ái Bội Sam khẽ cười với cậu bạn này, Trương Tuấn Dương thấy nụ cười của cậu nhóc khuôn mặt lại hơi ửng đỏ. Mộc Lam biết cậu bạn này có ý với Ái Bội Sam vậy nên cô nàng cứ nhìn chằm chằm Trương Tuấn Dương mãi thôi.
_ Hai cậu đánh cầu giỏi thật đấy.
_ Không phải giỏi lắm đâu.
Ái Bội Sam khẽ gật đầu, giỏi gì mà giỏi chứ, đánh được như vậy cũng là bình thường rồi còn đâu.
_ Tại sao cậu lại chạy sang đây, không phải cậu nên quản các bạn lớp cậu sao.
Mộc Lam khó chịu nhìn cậu bạn này. Trương Tuấn Dương là lớp trưởng của lớp 12A mà chạy sang bên khu vực của lớp 12B như vậy đúng là điều không nên nha, trong khi đó giáo viên còn giao cho nhiệm vụ là quản lớp nữa kia mà.
_ À không sao đâu, thầy cho phép tớ sang bên khu vực lớp cậu rồi.
_ Oh~ vậy sao.
_ Ừ.
Mộc Lam và Trương Tuấn Dương nhìn nhau chằm chằm, đến mức còn có thể nghe thấy hai tiếng "xẹt xẹt" nữa. Ái Bội Sam ngồi bên cạnh cứ nghĩ hai người đang chơi xem ai mở mắt lâu hơn nên cũng chỉ im lặng uống nước.
_ Bội Sam à trưa nay chúng mình cùng đi ăn trưa nha.
_ Không, hôm nay Sam hứa là sẽ đi ăn với tớ rồi.
Mộc Lam nhanh chóng lên tiếng trả lời, trên mặt cô nàng hiện giờ đã thêm hai chữ "không ưa" nữa rồi. Trương Tuấn Dương vẫn không bỏ cuộc, cậu bạn tiếp tục lên tiếng nói.
_ Vậy cho tớ đi ăn với nha.
_ Không!!
_ Lam à.
Ái Bội Sam thật sự không hiểu cô bạn mình đang nghĩ gì, sao tự dưng lại không đồng ý như vậy.
_ Sam à hình như cậu có nói với tớ là sẽ không gần gũi với người con trai khác sao.
Mộc Lam ghé đến nói nhỏ vào tai của Ái Bội Sam, cậu nhóc nghe lời này của cô bạn cũng nhớ đến trước đây Hàn Tử Thiên đã nói không muốn mình gần gũi với người con trai khác thì cũng chỉ "à" lấy một tiếng.
_ Xin lỗi cậu nhưng tớ với Mộc Lam đã hứa sẽ ăn riêng với nhau rồi. Để lần sau chúng ta ăn cùng nha.
_ ... Ừ tớ hiểu rồi. Vậy tớ đi về lớp đây.
Trương Tuấn Dương quay người rời đi, tâm trạng cậu chàng giờ đây đã khác xa với vừa rồi, trên mặt hiện rõ hai chữ "khó chịu" . Còn phía bên này sau khi đuổi được người đi cô nàng Mộc Lam cười rất vui vẻ.
_ Này thì muốn tiếp cận Sam của ATM sao, không có cửa đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.