Chương 29
Meii Hoàng
29/07/2023
Giờ nghỉ trưa. Để tránh việc lại bị cậu bạn Trương Tuấn Dương tìm đến vậy
nên Mộc Lam đã bắt Ái Bội Sam ngồi ở trong lớp, còn mình sẽ đi mua đồ ăn lên.
_ .... Hôm nay Lam tốt bụng ghê.
Ái Bội Sam nhìn cô bạn hăng hái chạy đi mua đồ cho mình thì lại bật cười. Mộc Lam đi mua đồ ăn rất nhanh, với khả năng chạy nhanh cùng với nhiệm vụ mà Hàn Tử Thiên giao cho thì chỉ chưa đến 10 phút cô nàng đã chạy về lớp rồi.
_ Của cậu đây.
_ Cảm ơn cậu nhiều.
Ái Bội Sam nhận lấy xuất cơm từ Mộc Lam, vẫn như mọi ngày Ái Bội Sam sẽ ăn một phần cơm còn cô nàng Mộc Lam sẽ là ba phần.
Ăn xong lại như thói quen người chơi điện thoại, người đọc truyện tranh, đọc sách sau đó mới nghỉ trưa.
/Tinh/ [Bé yêu em ăn trưa chưa] Tin nhắn từ phía Hàn Tử Thiên được gửi đến, Ái Bội Sam nhận được tin nhắn từ anh rất vui vẻ, cậu nhóc nhanh chóng trả lời lại.
[Sam ăn rồi ạ, còn anh ăn chưa]
[Anh đang ăn nè] Hàn Tử Thiên nhắn xong còn gửi thêm một bức ảnh nữa, trong ảnh có mặt của anh cùng với phần cơm trưa.
[Nghe nói hôm nay em có bạn mới hả]
[Không hẳn là mới đâu ạ, cậu ấy là bạn từ cấp hai ạ]
[Vậy sao] Hàn Tử Thiên thấy người thương thành thật trả lời như vậy trong lòng vừa vui vừa buồn.
[Sam và bạn ấy không có gì đâu, chỉ là bạn bè bình thường thôi ạ] Ái Bội Sam nhanh chóng nhắn lại, cậu nhóc sợ anh người yêu sẽ hiểu lầm mình, sợ anh sẽ giận mình mất.
[Ừ, anh tin Sam mà]
[Dạ] Ái Bội Sam tươi cười nhìn đoạn tin nhắn, là tin tưởng đấy, được người trong lòng tin tưởng thật vui nha.
Mộc Lam bên cạnh nhìn cậu bạn mình tươi cười nhắn tin với cây ATM liền lắc đầu ngao ngán, đúng là con người có tình yêu có khác.
Người vui vẻ là thế, nhưng còn Mộc Lam lại khác, trong lòng cô nàng đang rối tung rối bời với đống kế hoạch làm sao để cho Trương Tuấn Dương không đụng mặt cậu bạn của mình kia kìa. Tên đó có ý với Ái Bội Sam đã đành bây giờ hai lớp còn ngay sát nhau nữa cơ. Chạm mặt một cái coi như cô nàng đi tong một cuốn truyện tranh rồi.
_ Làm ơn từ giờ đến lúc ra về đừng lòi ra cái bản mặt của tên đáng ghét kia.
Mộc Lam trong đầu nhẩm đi nhẩm lại lời này, cô nàng chỉ mong sao tên Trương Tuấn Dương có thể biến khỏi trường này luôn, đi càng xa càng tốt.
...----------------...
_ Đáng yêu ghê.
Hàn Tử Thiên nhìn bức ảnh mà Ái Bội Sam gửi sang cho mình trong lòng liền vui vẻ hơn. Anh lại đưa tấm ảnh đấy vào bộ sưu tập của mình.
_ Ôi tình yêu.
Châu Ngọc Kỳ và Thư ký Lâm đứng bên cạnh mắt cá chết mà nhìn khuôn mặt tươi hơn hoa của vị giám đốc đại nhân này. Đúng là con người có tình yêu có khác, sáng thì mưa trưa thì nắng, tối chắc còn hơn cả nắng đi.
_ Khụ... Sếp à ký tên.
Châu Ngọc Kỳ ôm lấy một tệp tài liệu đi đến bàn làm việc của Hàn Tử Thiên, nhờ yêu cầu đẩy nhanh lịch trình của vị giám đốc đại nhân mà bây giờ hai cô cậu thư ký tuy đến giờ nghỉ trưa nhưng vẫn phải lao đầu vào đống tài liệu công việc kia.
Thư ký Lâm tịnh tâm đến mức còn tham gia vào việc gõ mõ tụng kinh online. Phận làm thuê nên biết sao được, thật sự muốn cho vị giám đốc này một trận nhưng cuối cùng vẫn phải nhịn thôi, vì miếng cơm manh áo, vì tương lai con cháu sau này.
_ Tôi đã liên hệ với bên đối tác, họ nói chiều nay 3 giờ sẽ đến chỗ hẹn.
Thư ký Lâm đi đến đưa lịch trình buổi chiều nay cho vị giám đốc này, trên mặt còn nở lấy một nụ cười gượng gạo. Châu Ngọc Kỳ bên cạnh nhìn thấy nụ cười của Thư ký Lâm cũng chỉ cười trừ.
_ Ừ. Cậu kiểm tra lại gương mặt đại diện cho sản phẩm mới của công ty đi.
Hàn Tử Thiên tay cầm bút ký tên, tay lật tài liệu đọc. Thư ký Lâm nghe lệnh liền nhanh chóng chạy ra ngoài.
Công ty của Hàn Tử Thiên là một công ty thuộc lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp và trang sức. Hiện tại công ty đang cho ra mắt sản phẩm nước hoa mới cũng vì vậy mà công việc của mọi người trong công ty cũng trở nên bận rộn hơn. Tất nhiên đây là một trong những công ty vững mạnh, luôn có các đãi ngộ cho nhân viên rất tốt cũng vì vậy mà những nhân viên khi tăng ca đều được tăng lương, mỗi năm đều được nhận thưởng vậy nên mọi nhân viên đều rất vui khi làm việc ở đây, họ tin tưởng và hết mình vì công ty.
_ .... Hôm nay Lam tốt bụng ghê.
Ái Bội Sam nhìn cô bạn hăng hái chạy đi mua đồ cho mình thì lại bật cười. Mộc Lam đi mua đồ ăn rất nhanh, với khả năng chạy nhanh cùng với nhiệm vụ mà Hàn Tử Thiên giao cho thì chỉ chưa đến 10 phút cô nàng đã chạy về lớp rồi.
_ Của cậu đây.
_ Cảm ơn cậu nhiều.
Ái Bội Sam nhận lấy xuất cơm từ Mộc Lam, vẫn như mọi ngày Ái Bội Sam sẽ ăn một phần cơm còn cô nàng Mộc Lam sẽ là ba phần.
Ăn xong lại như thói quen người chơi điện thoại, người đọc truyện tranh, đọc sách sau đó mới nghỉ trưa.
/Tinh/ [Bé yêu em ăn trưa chưa] Tin nhắn từ phía Hàn Tử Thiên được gửi đến, Ái Bội Sam nhận được tin nhắn từ anh rất vui vẻ, cậu nhóc nhanh chóng trả lời lại.
[Sam ăn rồi ạ, còn anh ăn chưa]
[Anh đang ăn nè] Hàn Tử Thiên nhắn xong còn gửi thêm một bức ảnh nữa, trong ảnh có mặt của anh cùng với phần cơm trưa.
[Nghe nói hôm nay em có bạn mới hả]
[Không hẳn là mới đâu ạ, cậu ấy là bạn từ cấp hai ạ]
[Vậy sao] Hàn Tử Thiên thấy người thương thành thật trả lời như vậy trong lòng vừa vui vừa buồn.
[Sam và bạn ấy không có gì đâu, chỉ là bạn bè bình thường thôi ạ] Ái Bội Sam nhanh chóng nhắn lại, cậu nhóc sợ anh người yêu sẽ hiểu lầm mình, sợ anh sẽ giận mình mất.
[Ừ, anh tin Sam mà]
[Dạ] Ái Bội Sam tươi cười nhìn đoạn tin nhắn, là tin tưởng đấy, được người trong lòng tin tưởng thật vui nha.
Mộc Lam bên cạnh nhìn cậu bạn mình tươi cười nhắn tin với cây ATM liền lắc đầu ngao ngán, đúng là con người có tình yêu có khác.
Người vui vẻ là thế, nhưng còn Mộc Lam lại khác, trong lòng cô nàng đang rối tung rối bời với đống kế hoạch làm sao để cho Trương Tuấn Dương không đụng mặt cậu bạn của mình kia kìa. Tên đó có ý với Ái Bội Sam đã đành bây giờ hai lớp còn ngay sát nhau nữa cơ. Chạm mặt một cái coi như cô nàng đi tong một cuốn truyện tranh rồi.
_ Làm ơn từ giờ đến lúc ra về đừng lòi ra cái bản mặt của tên đáng ghét kia.
Mộc Lam trong đầu nhẩm đi nhẩm lại lời này, cô nàng chỉ mong sao tên Trương Tuấn Dương có thể biến khỏi trường này luôn, đi càng xa càng tốt.
...----------------...
_ Đáng yêu ghê.
Hàn Tử Thiên nhìn bức ảnh mà Ái Bội Sam gửi sang cho mình trong lòng liền vui vẻ hơn. Anh lại đưa tấm ảnh đấy vào bộ sưu tập của mình.
_ Ôi tình yêu.
Châu Ngọc Kỳ và Thư ký Lâm đứng bên cạnh mắt cá chết mà nhìn khuôn mặt tươi hơn hoa của vị giám đốc đại nhân này. Đúng là con người có tình yêu có khác, sáng thì mưa trưa thì nắng, tối chắc còn hơn cả nắng đi.
_ Khụ... Sếp à ký tên.
Châu Ngọc Kỳ ôm lấy một tệp tài liệu đi đến bàn làm việc của Hàn Tử Thiên, nhờ yêu cầu đẩy nhanh lịch trình của vị giám đốc đại nhân mà bây giờ hai cô cậu thư ký tuy đến giờ nghỉ trưa nhưng vẫn phải lao đầu vào đống tài liệu công việc kia.
Thư ký Lâm tịnh tâm đến mức còn tham gia vào việc gõ mõ tụng kinh online. Phận làm thuê nên biết sao được, thật sự muốn cho vị giám đốc này một trận nhưng cuối cùng vẫn phải nhịn thôi, vì miếng cơm manh áo, vì tương lai con cháu sau này.
_ Tôi đã liên hệ với bên đối tác, họ nói chiều nay 3 giờ sẽ đến chỗ hẹn.
Thư ký Lâm đi đến đưa lịch trình buổi chiều nay cho vị giám đốc này, trên mặt còn nở lấy một nụ cười gượng gạo. Châu Ngọc Kỳ bên cạnh nhìn thấy nụ cười của Thư ký Lâm cũng chỉ cười trừ.
_ Ừ. Cậu kiểm tra lại gương mặt đại diện cho sản phẩm mới của công ty đi.
Hàn Tử Thiên tay cầm bút ký tên, tay lật tài liệu đọc. Thư ký Lâm nghe lệnh liền nhanh chóng chạy ra ngoài.
Công ty của Hàn Tử Thiên là một công ty thuộc lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp và trang sức. Hiện tại công ty đang cho ra mắt sản phẩm nước hoa mới cũng vì vậy mà công việc của mọi người trong công ty cũng trở nên bận rộn hơn. Tất nhiên đây là một trong những công ty vững mạnh, luôn có các đãi ngộ cho nhân viên rất tốt cũng vì vậy mà những nhân viên khi tăng ca đều được tăng lương, mỗi năm đều được nhận thưởng vậy nên mọi nhân viên đều rất vui khi làm việc ở đây, họ tin tưởng và hết mình vì công ty.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.