Chương 113: Chương 112
Hoitp2
03/10/2018
Chấn động cùng lôi điện giáng xuống, tạo thành 1 vụ nổ như bom điện từ vậy nhưng sức công phá kinh khủng hơn.
Phần nền đấu trường lõm xuống sâu tới 5m lôi điện còn lập lòe ngoài hắn đứng ở vùng trung tâm ra thì còn 5 người nữa.
Quần áo có chút tàn tạ rồi, bụi bặm phủ hết 5 người, cả 5 đều bị lôi điện làm cho tê liệt, mất sức chiến đấu....
Luồng khói bụi vẫn bốc cao lên cả chục mét...
Hắn nhìn thấy 1 cô gái bị tung cả khăn che mặt.
" Olivia..." Hắn sững sờ khi nhận ra cô, không ngờ lại là cô.
"Ngươi nhận ra muội ấy..." 1 người khác vẫn cố chống thanh kiếm gượng dậy...
Hắn cũng chỉ gật đầu, không nói lời nào...
Bất chợt Olivia níu lấy bàn tay hắn... " Muội.... đừng..đi nữa,... được không...."
Hắn cũng chỉ lắc đầu..." Không thể... vì vẫn còn những người bên cạnh....Tỷ biết mà..." Hắn khẽ gỡ tay cô rồi để xuống...
Hắn cũng rời khỏi làn khói bụi, trọng tài sẽ quyết định kết quả...
Ngũ Kiếm bị loại...
Khán giả sôi trào, gì chứ 5 đánh 1 còn không lại, lại còn là chiến sư, có mùi nghi vấn ở đây a...
Bên đám Hoành Vương thì cũng khá hốt khi hắn xử gọn xong đối thủ của mình.
" Nó cắn thuốc sao mà ghê vậy..."
Hoành Vương cũng vừa táng cho đối thủ của mình 1 phát game over vừa nhìn Yasuo đang hướng tới phía mình...
"Đéo biết, mà dẹp nhanh nên chút không nó cười cho..." Tiên Vũ cũng đánh thương đánh văng đối thủ của mình ra.
Hắn liền lao đến, giúp Emilya 1 tay hạ luôn 1 tên, Emilya không còn 1 chọi 2 thì cũng nhanh chóng đo ván cô gái kia...
Chỉ còn 5 người trên đấu trường...
"Ok, giờ tới lượt chúng ta nào... hãy đánh hết mình nha...."
Hắn khẽ cười nhìn 4 người còn lại.
"Vậy thì chơi 1 đòn đi..." Hoành Vương kêu.
" Ok, vậy liền chiến... xem ai là người đứng vững cuối cùng..." Tiên Vũ tán thành.
Hắn gật đầu thì Emilya cũng đồng ý.
5 người chia 5 phía ra đứng, bao phủ trong luồng sáng tỏa ra chói mắt
Hoành Vương cũng đeo lên bộ đồ chiến giáp Lôi thần, các họa tiết trên bộ giáp cũng rõ ràng 1 phần nhỏ, phía sau cũng kết thành 1 đôi cánh nhìn rất kì lạ vì chúng ghép từ các lôi điện với nhau.
2 tay cầm đôi Song Kiếm Tai Ương
Long Tinh thì hóa thành 1 con Bạch Long, 2 cánh mở rộng sau lưng, các vảy lân giáp cũng bao phủ lấy người từ đỉnh đầu đến chóp đuôi.
Tay cầm 1 thanh Cự kiếm hoàng kim Thánh Kiếm- Càn Khôn
Tiên Vũ thì hóa thành 1 vị thiên sứ với 2 cánh sau lưng, nhìn vô cùng anh tuấn quả cảm...Nắm trong tay cây Thương Luyện Ma Tinh
Emilya trang phục cũng chuyển sang màu lam băng, phía sau kết thành 1 đôi cánh như từ băng tinh vậy, tay cầm cây Băng Cung.
Còn hắn, đơn giản là cả người bốc lên dòng khí vàng kim, phía sau kết 1 đôi phong dực, tay chuyển sang cầm thanh Bán nguyệt đao...
5 người nhìn nhau rồi tất cả tung ra tuyệt kĩ của mình....
" Lôi thần thuật - Lôi đình kích"
" Càn Khôn- Tịnh Diệt"
" Ma Tinh Thương "
" Đại Băng Tiễn"
" Bão Kiếm- Chấn động."
5 người tung ra tuyệt kĩ của mình rồi lao tới.
Như muốn đẩy lên toàn lực cực hạn của bản thân vậy...
5 nguồn năng lượng khác nhau va chạm....
Không khí vặn vẹo, từng luồng khí rít gào bay loạn ra xung quanh...
Tuy cả 5 chọn không trung giao đấu nhưng sức ép vô hình đè lên mặt đất làm nó lõm xuống, hướng 5 phía cào đi lớp đất đá...
Những luồng khói bụi cuốn lên như những cơn lốc xoay quanh 5 người...
" R Ầ M M M M..."
1 cột sáng bắn mạnh lên trên không vô cùng to lớn, chọc thẳng trời xanh...
4 người bị chấn bay ra, va hẳn vào vòng bảo hộ rơi xuống.
Khóe miệng trào ra máu tươi nhưng vẫn cố đứng dậy...
Yasuo thì vẫn ở trung tâm, bộ giáp bị chấn tàn tạ, chiếc mặt nạ bị vỡ mất 1 nửa, để lộ ra khuôn mặt điển trai kia, nhưng không khác mấy người kia, hắn ọc ra 1 ngụm máu.
Đứng trên lòng chảo mà vụ va chạm gây ra ngước nhìn 4 người kia.
Cả 4 thương thế không kém nhau là mấy, gắng gượng trụ lại, xem người nào mới là kẻ đứng vững cuối cùng...
" Thằng ngu kia,... đã bảo.... đánh toàn lực... mà còn... ra vẻ..."
Hoành Vương cố gắng chửi hắn...
4 người đều nhìn Yasuo.
Vốn thì nói là đánh toàn lực phân cao thấp nhưng Yasuo thấy nguồn năng lượng kia vượt quá mức chịu của mọi người thì hắn bồi thêm 1 lần chấn động nữa, nện xuống ngay vùng giao thoa giữa 5 nguồn năng lượng, chấn nó bay lên.
Nhưng vì vậy hắn sẽ bị phản lực đập xuống cũng như thương thế sẽ nặng nhất...
Cả 5 người vẫn đứng, hắn cố gắng, tới khi... cả 4 người đồng loạt khuỵu xuống.
Trọng tài kết thúc trận đấu, cũng là lúc hắn đổ gục...
Khán giả vô cùng kinh ngạc với kết quả này, lại nhìn vào nửa khuôn mặt của hắn kia... như không tin vào mắt mình vậy.
" Chiến sư vậy mà thắng.... thật méo thể tin nổi..."
" Tôi đang thấy cái gì thế này...."
" Ai giải thích khoa học giùm cái...."
" Theo thuyết âm mưu..."
" Thuyết cái CMM..."
...
Khán giả sôi trào nghị luận về chiến cuộc lần này, những người được cho là tân binh thay thế đến lão binh đều bị 1 chiến sư đè bẹp....
" Sau cuộc thi lần này, mỗi người lọt vào vòng 3 sẽ được gửi đi những nơi huấn luyện riêng trong vòng 1 năm."
Thông báo đến tai mọi người, đa phần thì đây sẽ là cơ duyên của mỗi người nha, mạnh lên thì ai mà không muốn...
Địa điểm của mỗi người sẽ khác nhau nên hắn cũng chỉ biết từ biệt với 3 cô gái, hẹn họ sớm ngày gặp lại...
Và tất nhiên không thể thiếu cái đêm ân ái ngày chia tay rồi.
1 năm, không nhiều nhưng cũng sẽ là 1 khoảng thời gian dài đối với những người yêu nhau....
Sớm muộn cũng phải từ biệt thì hắn đi sớm 1 chút cố gắng không để bị níu kéo trong nước mắt, hi vọng khi gặp lại sẽ vui vẻ, hạnh phúc hơn...
Phần nền đấu trường lõm xuống sâu tới 5m lôi điện còn lập lòe ngoài hắn đứng ở vùng trung tâm ra thì còn 5 người nữa.
Quần áo có chút tàn tạ rồi, bụi bặm phủ hết 5 người, cả 5 đều bị lôi điện làm cho tê liệt, mất sức chiến đấu....
Luồng khói bụi vẫn bốc cao lên cả chục mét...
Hắn nhìn thấy 1 cô gái bị tung cả khăn che mặt.
" Olivia..." Hắn sững sờ khi nhận ra cô, không ngờ lại là cô.
"Ngươi nhận ra muội ấy..." 1 người khác vẫn cố chống thanh kiếm gượng dậy...
Hắn cũng chỉ gật đầu, không nói lời nào...
Bất chợt Olivia níu lấy bàn tay hắn... " Muội.... đừng..đi nữa,... được không...."
Hắn cũng chỉ lắc đầu..." Không thể... vì vẫn còn những người bên cạnh....Tỷ biết mà..." Hắn khẽ gỡ tay cô rồi để xuống...
Hắn cũng rời khỏi làn khói bụi, trọng tài sẽ quyết định kết quả...
Ngũ Kiếm bị loại...
Khán giả sôi trào, gì chứ 5 đánh 1 còn không lại, lại còn là chiến sư, có mùi nghi vấn ở đây a...
Bên đám Hoành Vương thì cũng khá hốt khi hắn xử gọn xong đối thủ của mình.
" Nó cắn thuốc sao mà ghê vậy..."
Hoành Vương cũng vừa táng cho đối thủ của mình 1 phát game over vừa nhìn Yasuo đang hướng tới phía mình...
"Đéo biết, mà dẹp nhanh nên chút không nó cười cho..." Tiên Vũ cũng đánh thương đánh văng đối thủ của mình ra.
Hắn liền lao đến, giúp Emilya 1 tay hạ luôn 1 tên, Emilya không còn 1 chọi 2 thì cũng nhanh chóng đo ván cô gái kia...
Chỉ còn 5 người trên đấu trường...
"Ok, giờ tới lượt chúng ta nào... hãy đánh hết mình nha...."
Hắn khẽ cười nhìn 4 người còn lại.
"Vậy thì chơi 1 đòn đi..." Hoành Vương kêu.
" Ok, vậy liền chiến... xem ai là người đứng vững cuối cùng..." Tiên Vũ tán thành.
Hắn gật đầu thì Emilya cũng đồng ý.
5 người chia 5 phía ra đứng, bao phủ trong luồng sáng tỏa ra chói mắt
Hoành Vương cũng đeo lên bộ đồ chiến giáp Lôi thần, các họa tiết trên bộ giáp cũng rõ ràng 1 phần nhỏ, phía sau cũng kết thành 1 đôi cánh nhìn rất kì lạ vì chúng ghép từ các lôi điện với nhau.
2 tay cầm đôi Song Kiếm Tai Ương
Long Tinh thì hóa thành 1 con Bạch Long, 2 cánh mở rộng sau lưng, các vảy lân giáp cũng bao phủ lấy người từ đỉnh đầu đến chóp đuôi.
Tay cầm 1 thanh Cự kiếm hoàng kim Thánh Kiếm- Càn Khôn
Tiên Vũ thì hóa thành 1 vị thiên sứ với 2 cánh sau lưng, nhìn vô cùng anh tuấn quả cảm...Nắm trong tay cây Thương Luyện Ma Tinh
Emilya trang phục cũng chuyển sang màu lam băng, phía sau kết thành 1 đôi cánh như từ băng tinh vậy, tay cầm cây Băng Cung.
Còn hắn, đơn giản là cả người bốc lên dòng khí vàng kim, phía sau kết 1 đôi phong dực, tay chuyển sang cầm thanh Bán nguyệt đao...
5 người nhìn nhau rồi tất cả tung ra tuyệt kĩ của mình....
" Lôi thần thuật - Lôi đình kích"
" Càn Khôn- Tịnh Diệt"
" Ma Tinh Thương "
" Đại Băng Tiễn"
" Bão Kiếm- Chấn động."
5 người tung ra tuyệt kĩ của mình rồi lao tới.
Như muốn đẩy lên toàn lực cực hạn của bản thân vậy...
5 nguồn năng lượng khác nhau va chạm....
Không khí vặn vẹo, từng luồng khí rít gào bay loạn ra xung quanh...
Tuy cả 5 chọn không trung giao đấu nhưng sức ép vô hình đè lên mặt đất làm nó lõm xuống, hướng 5 phía cào đi lớp đất đá...
Những luồng khói bụi cuốn lên như những cơn lốc xoay quanh 5 người...
" R Ầ M M M M..."
1 cột sáng bắn mạnh lên trên không vô cùng to lớn, chọc thẳng trời xanh...
4 người bị chấn bay ra, va hẳn vào vòng bảo hộ rơi xuống.
Khóe miệng trào ra máu tươi nhưng vẫn cố đứng dậy...
Yasuo thì vẫn ở trung tâm, bộ giáp bị chấn tàn tạ, chiếc mặt nạ bị vỡ mất 1 nửa, để lộ ra khuôn mặt điển trai kia, nhưng không khác mấy người kia, hắn ọc ra 1 ngụm máu.
Đứng trên lòng chảo mà vụ va chạm gây ra ngước nhìn 4 người kia.
Cả 4 thương thế không kém nhau là mấy, gắng gượng trụ lại, xem người nào mới là kẻ đứng vững cuối cùng...
" Thằng ngu kia,... đã bảo.... đánh toàn lực... mà còn... ra vẻ..."
Hoành Vương cố gắng chửi hắn...
4 người đều nhìn Yasuo.
Vốn thì nói là đánh toàn lực phân cao thấp nhưng Yasuo thấy nguồn năng lượng kia vượt quá mức chịu của mọi người thì hắn bồi thêm 1 lần chấn động nữa, nện xuống ngay vùng giao thoa giữa 5 nguồn năng lượng, chấn nó bay lên.
Nhưng vì vậy hắn sẽ bị phản lực đập xuống cũng như thương thế sẽ nặng nhất...
Cả 5 người vẫn đứng, hắn cố gắng, tới khi... cả 4 người đồng loạt khuỵu xuống.
Trọng tài kết thúc trận đấu, cũng là lúc hắn đổ gục...
Khán giả vô cùng kinh ngạc với kết quả này, lại nhìn vào nửa khuôn mặt của hắn kia... như không tin vào mắt mình vậy.
" Chiến sư vậy mà thắng.... thật méo thể tin nổi..."
" Tôi đang thấy cái gì thế này...."
" Ai giải thích khoa học giùm cái...."
" Theo thuyết âm mưu..."
" Thuyết cái CMM..."
...
Khán giả sôi trào nghị luận về chiến cuộc lần này, những người được cho là tân binh thay thế đến lão binh đều bị 1 chiến sư đè bẹp....
" Sau cuộc thi lần này, mỗi người lọt vào vòng 3 sẽ được gửi đi những nơi huấn luyện riêng trong vòng 1 năm."
Thông báo đến tai mọi người, đa phần thì đây sẽ là cơ duyên của mỗi người nha, mạnh lên thì ai mà không muốn...
Địa điểm của mỗi người sẽ khác nhau nên hắn cũng chỉ biết từ biệt với 3 cô gái, hẹn họ sớm ngày gặp lại...
Và tất nhiên không thể thiếu cái đêm ân ái ngày chia tay rồi.
1 năm, không nhiều nhưng cũng sẽ là 1 khoảng thời gian dài đối với những người yêu nhau....
Sớm muộn cũng phải từ biệt thì hắn đi sớm 1 chút cố gắng không để bị níu kéo trong nước mắt, hi vọng khi gặp lại sẽ vui vẻ, hạnh phúc hơn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.