Hệ Thống Cực Phẩm

Chương 114: Chương 113

Hoitp2

03/10/2018

Hắn cũng chỉ xin 1 tấm bản đồ dẫn đường rồi rời đi.

" Hệ thống, giờ có gì để làm không, cái gì vui vui 1 chút..."

Tinh Linh nhìn hắn rồi kết luận.

" Chủ nhân bây giờ có thể học tái sinh thuật.Chỉ là nếu sử dụng nó, chủ nhân sẽ mất hết tu vi hiện tại để sống lại 1 lần."

Hắn suy nghĩ 1 chút, dùng tu vi để đánh đổi 1 lần được sống lại, cũng đáng mà, tu vi có thể luyện lại nhưng cái mạng thì chỉ có 1, có thêm bảo mạng cũng tốt hơn.

"Vậy làm sao để đạt được..."

"Chủ nhân cần chết 1 lần."

"Ặc... chết rồi sao đạt được nữa..."

" Sẽ phải có người giúp chủ nhân hồi sinh trong vòng 24 giờ nếu không sẽ chết thật luôn..."

"Còn cách nào khác không?"

"Có. Gửi người vào thế giới khác... và "

"Và?"

"Chết."

"Ạch. Không phải vẫn vậy sao."

" Chủ nhân sẽ được người thế giới kia hồi sinh lại..."

"Dọa người cũng vừa phải thôi, Tinh Linh."

"Vậy điểm đến là?"

" 1 vị diện cấp thường."

"Vậy đi đi."

" Đã rõ thưa chủ nhân.Mời người chuẩn bị. Tinh Linh sẽ gặp lại người sau khi hoàn thành nhiệm vụ nên người cần phải tự mình đạt được điều kiện kia..."

"Được rồi. Đi thôi"

Ánh sáng dần dần bao trùm lấy hắn.Cả người dần dần biến mất đi như chưa hề tồn tại.

" Hự..."

Rầm...

Hắn cảm giác có gì đó đâm vào mình, giống như bị xe cán, có điều chưa chết mà thôi...

"Mới vào đã không muốn mình sống rồi..."

Hắn bị đâm té sấp mặt lờ.

Do vẫn còn choáng, mắt bị mù tạm thời vì nghịch ngu muốn ngắm nhìn ngay nơi đến mà không có nhắm mắt lại nên chưa thể nhìn thấy gì cho lắm nên hắn cứ sờ soạng lần mò lung tung không....

Mà thế méo nào, có cảm giác mềm mịn, khá mát mẻ nha....

"Uhm... xin lỗi..." Âm thanh nữ tính vang lên thì hắn dừng ngay việc đang làm lại.

" Là nữ sao?" Hắn tự hỏi.

Có điều, hắn muốn dậy cũng có chút khó, đơn giản là chưa có nhìn thấy gì.

Chỉ là mùi máu từ vết trầy của hắn lan ra...

"Máu...... máu.... xin.... xin lỗi...."

Hắn chưa hiểu cái mô tê gì cả thì liền bị cắn 1 cái vào gần cổ.

1 lượng máu nhỏ liền bị mất đi, nhưng với cái Tam Hoa Tụ quá bá kia chỉ cần không bị dồn 1 phát mất cả đám thì hắn sống dai hơn đỉa... nên bị hút 1 chút máu cũng chẳng ăn thua gì...

"Ơ..... mình xin lỗi..... mình chỉ........ tại do mình là 1 Vampire nên......a..... xin lỗi...."

Cô gái vội vàng xin lỗi hắn có điều hắn vẫn chưa nhìn được.

"Mắt cậu..... sao vậy..."

"Không sao, chỉ là bị mù tạm thời thôi..."



Hắn cười mà cay cú trong lòng, ít ra cũng phải xem xinh hay xấu, già trẻ lớn bé ra sao chứ, đằng này méo thấy gì mà lần, tức hộc máu mồm...

"Ơ... vậy để mình giúp cậu...."

Cô gái cũng đỡ hắn dậy....

"Cậu là thợ săn???"

"Là sao???" Hắn có chút ngạc nhiên hỏi lại.

Nhìn hắn ngơ ngác thì cô cũng không hỏi nữa, đưa lại 2 thanh kiếm cho hắn.

Hắn cũng cầm lấy và đeo lại vào sau lưng.

Đợi tới dài cổ thì hắn mới có thể nhìn lại.

Có chút chói mắt nhưng rồi bình thường trở lại. Hắn tự hứa sẽ không nghịch ngu thế này lần nào nữa...

Đứng trước mặt hắn là 1 cô gái với mái tóc hồng dài dễ thương, mặc 1 bộ đồng phục của sinh viên, 1 chiếc áo màu lục cổ viền trắng cùng 1 chiếc váy ngắn màu nâu...

Trước ngực đeo 1 chiếc thập tự giá kẹp giữa gò đồi bóng bẩy kia...

"Ơ cậu là...." Hắn có hơi ngơ ngác nhìn cô gái xinh đẹp này.

" Tốt quá, cậu nhìn thấy rồi....Ưm... Mình là Moka Akashiya"

Hắn cũng gật đầu rồi như nhớ ra gì đó...vội giữ lấy 2 tay Moka...

"Khoan, cậu nói cậu là 1 Vampire?"

Moka nhìn hắn 1 chút rồi cũng gật đầu...

" Cái quỷ gì đây" hắn như cố vỗ đầu nhớ lại cái gì đó nhưng cảm giác không có thông tin về nó rõ ràng cho lắm....

Nhìn hắn cứ đập vào đầu thì Moka vội ngăn lại... " Cậu làm sao vậy....."

Hắn thì cũng buông xuôi rồi, chỉ có thể dừng lại, nhưng có gì đó nó như mách bảo rằng cô gái trước mặt này rất tốt nên hắn cũng không có phản kháng nhiều.

" Mình có lẽ là lần đầu tới trường, mà cậu cũng tới học viện Youkai phải không?"

Nghe quen quen.... hình như chưa gặp bao giờ.

Vậy mà hắn cũng gật đầu luôn mới ghê...

"Vậy mình có thể làm bạn được không.... có lẽ do mình luôn cảm thấy 1 mình a...." Moka như tự an ủi chính mình.

Chẳng hiểu sao hắn nắm lấy tay Moka.

"Mình là Yasuo, rất vui khi gặp bạn, Moka..."

Và chủ yếu là Moka nói còn hắn chỉ lắng nghe, đôi khi cười nhẹ 1, 2 tiếng cho nó có ( Tự kỉ) thôi.

Cả 2 vừa mới quen mà cứ như 1 đôi vậy hướng phía học viện đi đến.

Và bây giờ hắn mới chú ý, ven đường toàn là nghĩ trang với xương trắng a, bài trí rất hợp lí, gây cảm giác mạnh, kích thích giác quan phiêu tới nóc...

Để yêu quái nghe được cũng chẳng con nào dám bảo hắn bình thường nữa....

2 người đến thì cũng là lúc khai giảng a...

Nơi này có thể nói là 1 trường học yêu quái và quái vật muốn học để trở thành 1 con người, từ mọi cái, ăn uống học hành....

Còn với hắn, trả cần học gì, vì hắn là người a...

Hắn tiến vào lớp cũng gây chú ý không ít cho cả đám này.... Mùi người...

Nhưng con người không thể tồn tại trong này nên đám kia cũng dẹp luôn ý nghĩ đó sang 1 bên.

Giáo viên chủ nhiệm lớp của hắn là 1 cô giáo mèo Shizuka Nekonome.

Vốn thì sẽ chỉ nhanh chóng thôi, nhưng cũng là lúc Moka xuất hiện.

" Xin lỗi cô, sau khai giảng em bị lạc nên tới muộn..."

"Không sao, vẫn còn chỗ đó em..."

Moka tiến vào lớp biết bao trầm trồ thán phục của đám nam sinh...

"Oa, trông cô ấy thật nóng bỏng...



Nhìn dễ thương quá đi...

Nữ thần của tôi ơi...

..."

"Yasuo?"

"Moka?"

Moka liền lao tới chỗ hắn ôm chầm lấy hắn, mặc kệ bao ánh mắt đang ganh ghét nhìn mình như ăn tươi nuốt sống...

Vậy mà cũng ngồi cạnh hắn luôn.

"Không ngờ chúng ta cùng chung lớp a...vui quá..."

Nhìn Moka cứ hồn nhiên ngây thơ vậy nên hắn cũng đành chịu thôi.

Cái đám nam sinh trong lớp thì nhìn hắn... quyết không đội trời chung...

Saizou thì ngồi liếm mép nhìn vô cùng đê tiện...." Hm..... Xoạc..."

Moka thì cứ kéo hắn chạy đi gây thù chuốc oán với bọn nam sinh khi đi cùng 1 cô gái xinh đẹp như vậy...

Cả 1 lũ chỉ có hằm hằm sát khí bức tới, cơ mà chả ăn thua gì với hắn.

Moka ôm lấy 1 tay hắn mà keo chạy khắp nơi trong ngôi trường này.

Đến khi chạm mặt Saizou.

"Dễ thương quá nhỉ.... Moka Akashiya."

"Hử...."

"Tôi là Saizou Komiya, cùng lớp với cô."

Thằng này vậy mà tính đến nhấc hắn lên, chỉ là khi cầm vào cổ áo thì cổ tay bị Yasuo bóp mạnh đau đớn mà chẳng dám kêu...

Đám xung quanh thì cũng bàn tán về tiếng tăm tên Saizou này.... không khác gì 1 đứa cặn bã vậy...

Dù vậy thằng này vẫn ngông cuồng vui vẻ đi tán tỉnh, trêu chọc hoặc như sàm sỡ các cô gái.

" Kể ra, 1 người xinh đẹp như cô bé lại kết bạn với 1 kẻ yếu đuối, kém cỏi như nó chứ..."

"Sao nào, hay cưng đi chơi với anh đi..."

Yasuo tay cầm 1 chuôi kiếm định rút ra cho thằng này 1 trận thì Moka nắm lấy tay hắn...

"Xin lỗi, tôi chỉ thích đi cùng với Yasuo thôi"Nói xong thì Moka liền kéo hắn chạy đi tới cầu thang thì mới dừng lại...

"Mình hỏi thật này... vậy bạn có muốn làm bạn với 1 tên yếu đuối như mình....hm... yếu đuối, kém cỏi... không tài giỏi như ai đó...."

Hắn có hơi cúi đầu 1 chút, mái tóc che đi đôi mắt hắn lóe lên 1 ánh đỏ...

Moka cầm lấy 1 tay hắn...

"Mình không nghĩ như vậy.... mà dù vậy cũng chẳng sao cả..."

Câu nói vừa an ủi vừa đả kích này khiến hắn dở khóc dở cười rồi, nhưng phải nói là Moka luôn nói thật lòng...

"Với mình thì máu của cậu là tuyệt nhất, thơm ngon,ngọt ngào tươi mát đậm đà... vượt xa nhưng gì mình gặp trước kia..."

Chỉ là câu sau cũng hơi đả kích quá, tại hắn chưa thể hiện đã bị cô kéo đi chứ bộ, đâu phải được mỗi cái máu ngon đâu... điểm tốt.... còn nhiều lắm a... chỉ là.. càng tìm thì nó càng ẩn mà thôi...

"Yasuo này..."

"Hử...."

" Thực ra,.. cậu là người đầu tiên mình hút máu trực tiếp như vậy...Có 1 cảm giác, rất vui vẻ, hạnh phúc khi ở bên cậu.....những cảm nhận đó, mình không bao giờ quên được..."

Hắn cũng ngẩng đầu lên nhìn Moka, đôi mắt trở về màu lam dịu êm....

Moka khẽ ôm lấy hắn còn hắn thì đứng như trời trồng...

Trong khi 2 người tình tứ thì thằng Saizou cay cú, nghiến răng nghiến lợi...

"Tao... sẽ không để mày lộng hành đâu...."

Moka thì lại kéo hắn rời đi, tiếp tục tham quan cái học viện quái vật này...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hệ Thống Cực Phẩm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook