Chương 17: Nhã Lệ, cậu ta muốn làm chị!
Hoàng Thiên Vực
27/03/2020
"Haha, âu yeah!!!" Cúp máy, Trần Vũ kích động không thôi.
Đây chính là lần đầu tiên có thể biểu diễn trên sân khấu.
"Có vậy thôi cũng kích động, đừng có dễ dãi như vậy chứ!" Tiểu Ưu nhảy nhót ra ngoài, đả kích nói.
"Mi thì biết cái gì, ta đây chính là từng bước đi lên không phải một bước lên trời. Thanh Ca Nhạc Hội có lẽ chính là sân khấu lớn nhất của ta hiện tại. Nhưng mà kỷ niệm của Nhạc Viện sân khấu cũng không phải nhỏ." Trần Vũ nói.
"Haha, anh còn có thể nghĩ như vậy!" Tiểu Ưu cười.
"Thì sao nào!" Đang nói chuyện, chuông điện thoại lần nữa vang lên, là Manh Manh gọi.
"Chào chị Manh Manh" Trần Vũ vội vàng tiếp điện thoại, tươi cười nói.
"Trần Vũ, hôm nay giữa trưa cơm nước xong thì đến hội trường nhỏ, chúng ta cần duyệt trước các tiết mục." Manh Manh nói.
"Được, lát nữa tôi sẽ qua". Trần Vũ gật đầu đáp.
Qua giờ ăn trưa, Trần Vũ vội vàng chạy đến hội trường, hội trường này có thể chứa 300 người dùng để tổ chức một số sự kiện nhỏ, cũng là nơi mà Hội Sinh Viên liên hệ dùng để tập luyện.
"Chị Manh Manh, chị Nhã Lệ!" Trần Vũ nhìn thấy hai người ở phía trước, ở đó đã có người đang tập luyện.
"Trần Vũ, cậu đến rồi!" Nhã Lệ nói.
"Vâng, đây là ca vũ kịch sao?" Trần Vũ nhìn lên sân khấu nói.
"Không sai, là ca vũ kịch, có phải rất đẹp không!?" Manh Manh kiêu ngạo gật đầu, đây chính là ba đàn chị biểu diễn.
Trong số đó có người đã được mấy công ty giải trí cấp hợp đồng.
Thực lực rất cường đại.
"Cũng rất đẹp, tuy nhiên tôi không thưởng thức được." Trần Vũ gật đầu nói làm Manh Manh muốn động thủ đánh người.
Nhã Lệ cười một tiếng, cô hiểu mỗi người không phải ai cũng đều có thể thưởng thức ca vũ kịch.
"Phải rồi, [Đồng thoại] của cậu có nhạc đệm không?" Nhã Lệ hỏi.
"Không có, bài này là biểu diễn cùng dương cầm, ở đây có người nào có thể đàn không?" Trần Vũ khẽ lắc đầu nói.
Tuy hắn rất muốn thể hiện với đàn dương cầm, nhưng lại không hề có kỹ năng.
"Trần Vũ, anh hiện tại có 1823 PTT, hoàn toàn có thể đổi một gói kỹ năng dương cầm. Xét thấy lần đầu tiên đổi lấy nhạc cụ, tôi cho anh giá ưu đãi, kỹ năng C+ chỉ tốn 1800 PTT, có đổi không?" Tiểu Ưu xông ra cười nói.
"Đậu, thật hay giả?" Trần Vũ hiện đang phát sầu vì việc này, kết quả Tiểu Ưu liền giải quyết cho hắn.
"Đương nhiên là thật" Tiểu Ưu đối với sự nghi ngờ của Trần Vũ chu miệng nhỏ hồng phấn nói.
"Còn chờ gì nữa, ta đổi" Trần Vũ lập tức nói.
"Đổi thành công" Âm thanh Tiểu Ưu vang lên, Trần Vũ thấy thân thể biến hóa, trong đầu nhiều thêm một tri thức.
Xem xét thuộc tính
Ký chủ: Trần Vũ
Giới tính: Nam
Tuổi: 18
Thể chất: 9.8 (tiêu chuẩn 10)
Tinh thần: 9.2 (tiêu chuẩn 10 , tinh thần có thể cho bằng trí lực.)
Kỹ năng: Đàn guitar C- , hát B-, vũ đạo F+, diễn xuất D- , dương cầm C+
Năng lực sáng tác: D
Tác phẩm: Tình yêu người lái đò, Mười tệ, Truy mộng xích tử tâm, Đồng thoại..
Kỹ năng đặc thù: khả năng tiếng Hàn, giọng của Hoa Văn (giới hạn trong Tình yêu người lái đò).
PTT: 23
"TRẦN VŨ!!" Âm thanh của Manh Manh đem Trần Vũ kéo về, Trần Vũ lập tức lấy lại tinh thần.
'Tên này đang suy nghĩ gì mà gọi mấy câu cũng không phản ứng' Manh Manh suy nghĩ nói.
"Ngại quá, vừa nghĩ đến chút chuyện nên hơi thất thần. Vừa rồi chị bảo gì cơ?" Trần Vũ xin lỗi cười nói.
"Chị Nhã Lệ có thể đàn, kỹ năng cũng không tồi. Thế nào, muốn chị Nhã Lệ đệm nhạc cho cậu không?" Manh Manh vừa nói đồng thời làm bộ dạng muốn thì mau tới cầu xin ta. Trần Vũ không biết nói gì.
"Ý kiến khá hay, chị Nhã Lệ đàn còn tôi hát, rất phù hợp với hoàn cảnh bài hát" Trần Vũ gật gật đầu. Vốn nghĩ đổi kỹ năng dương cầm sẽ một mình độc tấu, hiện tại nếu Nhã Lệ có thể đệm thì không còn gì bằng.
Hơn nữa Nhã Lệ lớn lên rất xinh đẹp, khí chất không tồi, hợp tác hẳn là tăng thêm sức mạnh.
"Cậu tưởng tốt như vậy sao, không hỏi một chút xem chị Nhã Lệ có đồng ý không."
"Chị Nhã Lệ, cậu ta muốn làm chị, chị nghĩ sao?" Manh Manh mở miệng trực tiếp đem chuyện của Trần Vũ và Nhã Lệ lộn đi đâu không biết.
'Đệch, ta muốn làm cô ta khi nào!' Trần Vũ trong lòng chửi rủa mắng.
Nhã Lệ ánh mắt nhìn chằm chằm Manh Manh, Manh Manh nghịch ngợm cuối cùng đầu hàng.
"Đùa chút, đùa chút, chị Nhã Lệ có muốn thử hợp tác với cậu ta xem sao không?"
"Chị Nhã Lệ không biết chị có đồng ý không?" Trần Vũ cười nói.
Là nam nhân, chuyện này hẳn là nên chủ động.
"Cũng được" Nhã Lệ trừng mắt liếc nhìn Manh Manh.
"Chờ ở đây một lát, tôi đi đóng dấu khuôn nhạc" Trần Vũ nói.
"Không cần, ở đây chúng ta có trang bị máy in, cậu đem nhạc đệm phổ ra, tôi đi đóng dấu." Manh Manh nói.
"Được!" Trần Vũ lấy một USB đưa cho Manh Manh, cái này hắn đổi từ hệ thống, chỉ tốn 1 PTT
"Được, chờ tôi một chút!" Manh Manh liền nhanh chóng đi in.
"Nhã Lệ, vị này là ai?" Một người mặc tiểu âu phục, diện mạo tương đối đẹp đi về phía Nhã Lệ nói.
"Trần Vũ, là đàn em khóa dưới" Nhã Lệ nhẹ nhàng nói.
"Thì ra là đàn em. Chào cậu, tôi là phó hội trưởng Hội Sinh Viên Trần Phong, học năm hai." Trần Phong cười nói.
"Chào anh, tôi là Trần Vũ, tân sinh viên." Trần Vũ phát hiện ra tên này mặc dù cùng hắn chào hỏi, nhưng lực chú ý vẫn đặt trên người Nhã Lệ. Hai kiếp làm người làm Trần Vũ hiểu đây là ý gì.
"Đàn chị, các ngươi trò chuyện tiếp, tôi đi trước" Trần Vũ thức thời rời đi, không muốn ở đó làm bóng đèn, dù sao hắn cũng không tính theo đuổi Nhã Lệ.
"Đi gì mà đi, ngoan ngoãn đứng đây đi, Manh Manh cũng sắp quay lại rồi.!" Sắc mặt Nhã Lệ đột nhiên hơi đổi nói.
Trần Vũ lập tức hiểu ra, Nhã Lệ đối với tên Trần Phong này không có hảo cảm, muốn lấy hắn làm bia đỡ.
Trần Vũ cười khổ một tiếng nói."Vâng!"
Đây chính là lần đầu tiên có thể biểu diễn trên sân khấu.
"Có vậy thôi cũng kích động, đừng có dễ dãi như vậy chứ!" Tiểu Ưu nhảy nhót ra ngoài, đả kích nói.
"Mi thì biết cái gì, ta đây chính là từng bước đi lên không phải một bước lên trời. Thanh Ca Nhạc Hội có lẽ chính là sân khấu lớn nhất của ta hiện tại. Nhưng mà kỷ niệm của Nhạc Viện sân khấu cũng không phải nhỏ." Trần Vũ nói.
"Haha, anh còn có thể nghĩ như vậy!" Tiểu Ưu cười.
"Thì sao nào!" Đang nói chuyện, chuông điện thoại lần nữa vang lên, là Manh Manh gọi.
"Chào chị Manh Manh" Trần Vũ vội vàng tiếp điện thoại, tươi cười nói.
"Trần Vũ, hôm nay giữa trưa cơm nước xong thì đến hội trường nhỏ, chúng ta cần duyệt trước các tiết mục." Manh Manh nói.
"Được, lát nữa tôi sẽ qua". Trần Vũ gật đầu đáp.
Qua giờ ăn trưa, Trần Vũ vội vàng chạy đến hội trường, hội trường này có thể chứa 300 người dùng để tổ chức một số sự kiện nhỏ, cũng là nơi mà Hội Sinh Viên liên hệ dùng để tập luyện.
"Chị Manh Manh, chị Nhã Lệ!" Trần Vũ nhìn thấy hai người ở phía trước, ở đó đã có người đang tập luyện.
"Trần Vũ, cậu đến rồi!" Nhã Lệ nói.
"Vâng, đây là ca vũ kịch sao?" Trần Vũ nhìn lên sân khấu nói.
"Không sai, là ca vũ kịch, có phải rất đẹp không!?" Manh Manh kiêu ngạo gật đầu, đây chính là ba đàn chị biểu diễn.
Trong số đó có người đã được mấy công ty giải trí cấp hợp đồng.
Thực lực rất cường đại.
"Cũng rất đẹp, tuy nhiên tôi không thưởng thức được." Trần Vũ gật đầu nói làm Manh Manh muốn động thủ đánh người.
Nhã Lệ cười một tiếng, cô hiểu mỗi người không phải ai cũng đều có thể thưởng thức ca vũ kịch.
"Phải rồi, [Đồng thoại] của cậu có nhạc đệm không?" Nhã Lệ hỏi.
"Không có, bài này là biểu diễn cùng dương cầm, ở đây có người nào có thể đàn không?" Trần Vũ khẽ lắc đầu nói.
Tuy hắn rất muốn thể hiện với đàn dương cầm, nhưng lại không hề có kỹ năng.
"Trần Vũ, anh hiện tại có 1823 PTT, hoàn toàn có thể đổi một gói kỹ năng dương cầm. Xét thấy lần đầu tiên đổi lấy nhạc cụ, tôi cho anh giá ưu đãi, kỹ năng C+ chỉ tốn 1800 PTT, có đổi không?" Tiểu Ưu xông ra cười nói.
"Đậu, thật hay giả?" Trần Vũ hiện đang phát sầu vì việc này, kết quả Tiểu Ưu liền giải quyết cho hắn.
"Đương nhiên là thật" Tiểu Ưu đối với sự nghi ngờ của Trần Vũ chu miệng nhỏ hồng phấn nói.
"Còn chờ gì nữa, ta đổi" Trần Vũ lập tức nói.
"Đổi thành công" Âm thanh Tiểu Ưu vang lên, Trần Vũ thấy thân thể biến hóa, trong đầu nhiều thêm một tri thức.
Xem xét thuộc tính
Ký chủ: Trần Vũ
Giới tính: Nam
Tuổi: 18
Thể chất: 9.8 (tiêu chuẩn 10)
Tinh thần: 9.2 (tiêu chuẩn 10 , tinh thần có thể cho bằng trí lực.)
Kỹ năng: Đàn guitar C- , hát B-, vũ đạo F+, diễn xuất D- , dương cầm C+
Năng lực sáng tác: D
Tác phẩm: Tình yêu người lái đò, Mười tệ, Truy mộng xích tử tâm, Đồng thoại..
Kỹ năng đặc thù: khả năng tiếng Hàn, giọng của Hoa Văn (giới hạn trong Tình yêu người lái đò).
PTT: 23
"TRẦN VŨ!!" Âm thanh của Manh Manh đem Trần Vũ kéo về, Trần Vũ lập tức lấy lại tinh thần.
'Tên này đang suy nghĩ gì mà gọi mấy câu cũng không phản ứng' Manh Manh suy nghĩ nói.
"Ngại quá, vừa nghĩ đến chút chuyện nên hơi thất thần. Vừa rồi chị bảo gì cơ?" Trần Vũ xin lỗi cười nói.
"Chị Nhã Lệ có thể đàn, kỹ năng cũng không tồi. Thế nào, muốn chị Nhã Lệ đệm nhạc cho cậu không?" Manh Manh vừa nói đồng thời làm bộ dạng muốn thì mau tới cầu xin ta. Trần Vũ không biết nói gì.
"Ý kiến khá hay, chị Nhã Lệ đàn còn tôi hát, rất phù hợp với hoàn cảnh bài hát" Trần Vũ gật gật đầu. Vốn nghĩ đổi kỹ năng dương cầm sẽ một mình độc tấu, hiện tại nếu Nhã Lệ có thể đệm thì không còn gì bằng.
Hơn nữa Nhã Lệ lớn lên rất xinh đẹp, khí chất không tồi, hợp tác hẳn là tăng thêm sức mạnh.
"Cậu tưởng tốt như vậy sao, không hỏi một chút xem chị Nhã Lệ có đồng ý không."
"Chị Nhã Lệ, cậu ta muốn làm chị, chị nghĩ sao?" Manh Manh mở miệng trực tiếp đem chuyện của Trần Vũ và Nhã Lệ lộn đi đâu không biết.
'Đệch, ta muốn làm cô ta khi nào!' Trần Vũ trong lòng chửi rủa mắng.
Nhã Lệ ánh mắt nhìn chằm chằm Manh Manh, Manh Manh nghịch ngợm cuối cùng đầu hàng.
"Đùa chút, đùa chút, chị Nhã Lệ có muốn thử hợp tác với cậu ta xem sao không?"
"Chị Nhã Lệ không biết chị có đồng ý không?" Trần Vũ cười nói.
Là nam nhân, chuyện này hẳn là nên chủ động.
"Cũng được" Nhã Lệ trừng mắt liếc nhìn Manh Manh.
"Chờ ở đây một lát, tôi đi đóng dấu khuôn nhạc" Trần Vũ nói.
"Không cần, ở đây chúng ta có trang bị máy in, cậu đem nhạc đệm phổ ra, tôi đi đóng dấu." Manh Manh nói.
"Được!" Trần Vũ lấy một USB đưa cho Manh Manh, cái này hắn đổi từ hệ thống, chỉ tốn 1 PTT
"Được, chờ tôi một chút!" Manh Manh liền nhanh chóng đi in.
"Nhã Lệ, vị này là ai?" Một người mặc tiểu âu phục, diện mạo tương đối đẹp đi về phía Nhã Lệ nói.
"Trần Vũ, là đàn em khóa dưới" Nhã Lệ nhẹ nhàng nói.
"Thì ra là đàn em. Chào cậu, tôi là phó hội trưởng Hội Sinh Viên Trần Phong, học năm hai." Trần Phong cười nói.
"Chào anh, tôi là Trần Vũ, tân sinh viên." Trần Vũ phát hiện ra tên này mặc dù cùng hắn chào hỏi, nhưng lực chú ý vẫn đặt trên người Nhã Lệ. Hai kiếp làm người làm Trần Vũ hiểu đây là ý gì.
"Đàn chị, các ngươi trò chuyện tiếp, tôi đi trước" Trần Vũ thức thời rời đi, không muốn ở đó làm bóng đèn, dù sao hắn cũng không tính theo đuổi Nhã Lệ.
"Đi gì mà đi, ngoan ngoãn đứng đây đi, Manh Manh cũng sắp quay lại rồi.!" Sắc mặt Nhã Lệ đột nhiên hơi đổi nói.
Trần Vũ lập tức hiểu ra, Nhã Lệ đối với tên Trần Phong này không có hảo cảm, muốn lấy hắn làm bia đỡ.
Trần Vũ cười khổ một tiếng nói."Vâng!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.