Chương 14: Thế giới rộng lớn như vậy
Hoàng Thiên Vực
27/03/2020
"Hay, rất hay!! Bài này thực sự do cậu sáng tác sao?" Sau khi hoàn mỹ kết thúc bài hát, hai người mới hồi phục lại. Manh Manh kích động nói.
"Đúng thế, không phải tôi chẳng lẽ là chị sao. Chị đã nghe ai hát bài này chưa!!??" Trần Vũ gật đầu nói.
"Không có, nếu ca khúc này đã từng có người hát khẳng định sẽ rất nổi, chúng tôi cũng không có khả năng không biết."
"Đúng vậy, bằng vào ca khúc chất lượng như vậy, tiệc tối tân sinh khẳng định sẽ có chỗ cho cậu." Nhã Lệ nói.
"Đừng nói mấy lời tự mãn như vậy, đôi khi một số quy tắc cũng không đơn giản như hai người nghĩ. Tiệc tối tân sinh có vẻ sẽ rất tốt để tỏa sáng, nhưng cũng không phải nơi tốt nhất. Dù sao, mục tiêu của tôi không phải chỗ đó. Thế giới rộng lớn như vậy, cần gì phải vất vả tâm huyết ở một cái vườn trường, hai chị xem đúng không.?!!" Trần Vũ cười cười.
Thực tế Trần Vũ muốn nói là thế giới mới là chỗ của tôi, ở xó xỉnh này làm gì?! Nhưng cũng đổi lại lời nói.
"Trần Vũ, tôi biết cậu có những hoài bão rất lớn, nhưng ước mơ cùng hiện thực không đơn giản như vậy. Xã hội lợi ích và ích kỷ tồn tại đan xen. Không phải cứ tài năng là sẽ phát triển." Nhã Lệ hiểu Trần Vũ là một người vô cùng tài năng, không can tâm làm người bình thường, nhưng xã hội này lấy lợi ích đặt trên đầu, sẽ rất khó bước đi.
"Tôi biết, bản chất của xã hội rất hỗn độn, mưu mô thủ đoạn gì đó đều hết sức cao thâm, nhưng đâu có làm sao, xã hội sẽ luôn thay đổi hà tất phải cố chấp đi một đường. Hơn nữa, đây chính là thời đại của công nghệ, của internet. Người tài năng sẽ không dễ gì mà vùi dập." Trần Vũ cười nói.
Manh Manh và Nhã Lệ muốn phản bác nhưng cũng không tìm ra từ nào để nói.
Trần Vũ nói không sai, xã hội hiện giờ là xã hội internet, muốn tùy tiện chà đạp ai đó cũng không dễ gì làm được.
"Haha, đùa một chút cho vui thôi. Tôi sẽ cố hết sức, không để cho hai người xấu mặt." Trần Vũ nhìn biểu cảm của hai người cười haha nói.
Có hệ thống điên cuồng tồn tại, vùi dập hắn!?
Đúng là nằm mơ.
Tức khắc ánh mắt hai người con gái u oán nhìn Trần Vũ.
"Tuy tôi rất muốn đấm cho cậu mấy phát, nhưng không thể không thừa nhận, cậu thật sự là một người có tài, tương lai có thể bấp bênh nhưng cũng sẽ có một ngày tỏa sáng." Manh Manh nói.
"Cảm ơn, bấp bênh gì đó thì cho qua đi. Tôi hy vong một đường thuận lợi, say gối mỹ nhân, thiên hạ ngước nhìn."
"Không phải là nên nắm quyền thiên hạ sao??"
" Quyền lực chính là một cái hố. Hơn nữa tôi không hứng thú làm chủ tịch gì cả. Hứng thú của tôi là đem giới giải trí khuẩy đảo long trời lở đất, mở ra cuộc đời điên cuồng. Thời niên thiếu điên cuồng một chút để đến lúc về già còn có hồi ức lưu lại." Trần Vũ cười to.
"Đúng là một tên khoác lác."
"Đúng vậy!"
"Haha!"
"Được rồi, bọn tôi đi đây. Để lại số liên lạc của cậu đi." Manh Manh có chút khí phách nói.
Trao đổi liên lạc xong. Hai cô gái chào tạm biệt rời đi.
"Để tôi tiễn hai chị!"
"Không cần, bọn tôi tự đi"
"Tôi biết hai chị đều là nữ cường nhân, nữ siêu nhân, nhưng tôi đây là chủ tiễn khách làm chuyện nên làm." Trần Vũ nói.
"Tùy cậu" Manh Manh ném lại một câu kéo Nhã lệ ra ngoài.
"Cậu có thể đi về, đã đến ký túc của chúng tôi rồi." Manh Manh bất đắc dĩ, cứ nghĩ tiễn tới chân ký túc thôi ai ngờ tiễn về hẳn chân ký túc xá nữ.
"Được rồi, tạm biệt. Có gì liên lạc sau."
"Liên lạc cái đầu nhà cậu" Manh Manh tức giận nói.
"Haha, thật đáng tiếc" Trần Vũ tiêu xái xoay người rời đi.
"Thằng nhóc con, tức chết ta" Manh Manh bĩu môi nhìn bóng lưng Trần Vũ rời đi.
"Haha, tiểu thư Manh Manh, chúng ta về thôi. Không cầm ở đây vì tiểu tử thối tức giận. Nhưng chị thấy cậu ta như là đang theo đuổi em đó!" Nhã Lệ trêu ghẹo nói.
"Trời ạ, chị đừng có nói bậy." Manh Manh mặt xụ ra, hai người đùa giỡn đi về phòng.
Trần Vũ về phòng mở máy tính chuẩn bị livestream.
Trần Vũ vẫn như cũ chuẩn bị 10 bài hát đang thịnh hành ở thế giới này.
Lượng người xem cũng không ít, tầm 300 người.
"Hello, chào mọi người, tôi quay lại rồi đây" Trần Vũ cũng người xem chào hỏi.
"Chủ phòng đen đi không ít, đúng là thật đi quân sự."
"Chủ phòng kể nghe một chút, có kiếm được bạn gái nào không? Tôi thấy Manh Manh và Nhã Lệ lần trước cũng ổn phết nha."
"Đúng thế, tôi khá thích Nhã Lệ, thanh nhã như tiểu thư khuê các."
"Có cái rắm, cô ta chính là kiêu ngạo, vẫn thích Manh Manh nhà chúng ta nhất, một cô nàng tươi vui."
Trần vũ có chút dở khóc dở cười.
"Mọi người đừng tám nữa, đó chỉ đơn thuần là hai đàn chị của tôi thôi" Trần Vũ ra vẻ ngại ngùng nói.
"Cái gì là đơn thuần!!"
"Chủ phòng đang tự vả mặt à, chủ phòng thấy gái đẹp liền đi không nổi"
"Chủ phòng lương tâm hỏng rồi, có đơn thuần cái rắm. Năm nay đang thịnh hành phi công đấy."
Sự việc này Trần Vũ thỉnh thoảng xem tin tức có biết một ít. Khoảng thời gian trước có một tin tức khá nổi, một cậu học sinh thành công đem lão sư của mình lên giường. Cái này chứng tỏ tuổi trẻ tài cao
"Cho mọi người một tin tức, đừng truyền ra ngoài đấy" Trần Vũ thần bí nói.
"Đảm bảo không nói!"
Trên màn hình đều là dòng chữ đảm bảo..
"Thật ra vừa rồi có hai đại mỹ nhân đến phòng của tôi."
Trần Vũ nói xong làm cả phòng nổ tung.
"Đậu xanh, ngu ngốc, chủ phòng không biết giữ hai cô đó lại sao!!"
"Cmn, chủ phòng chính là bá như vậy!"
"Thịt treo tới miệng còn bỏ, tôi hoài nghi mãnh liệt xu hướng giới tính của anh."
"Đúng thế, không phải tôi chẳng lẽ là chị sao. Chị đã nghe ai hát bài này chưa!!??" Trần Vũ gật đầu nói.
"Không có, nếu ca khúc này đã từng có người hát khẳng định sẽ rất nổi, chúng tôi cũng không có khả năng không biết."
"Đúng vậy, bằng vào ca khúc chất lượng như vậy, tiệc tối tân sinh khẳng định sẽ có chỗ cho cậu." Nhã Lệ nói.
"Đừng nói mấy lời tự mãn như vậy, đôi khi một số quy tắc cũng không đơn giản như hai người nghĩ. Tiệc tối tân sinh có vẻ sẽ rất tốt để tỏa sáng, nhưng cũng không phải nơi tốt nhất. Dù sao, mục tiêu của tôi không phải chỗ đó. Thế giới rộng lớn như vậy, cần gì phải vất vả tâm huyết ở một cái vườn trường, hai chị xem đúng không.?!!" Trần Vũ cười cười.
Thực tế Trần Vũ muốn nói là thế giới mới là chỗ của tôi, ở xó xỉnh này làm gì?! Nhưng cũng đổi lại lời nói.
"Trần Vũ, tôi biết cậu có những hoài bão rất lớn, nhưng ước mơ cùng hiện thực không đơn giản như vậy. Xã hội lợi ích và ích kỷ tồn tại đan xen. Không phải cứ tài năng là sẽ phát triển." Nhã Lệ hiểu Trần Vũ là một người vô cùng tài năng, không can tâm làm người bình thường, nhưng xã hội này lấy lợi ích đặt trên đầu, sẽ rất khó bước đi.
"Tôi biết, bản chất của xã hội rất hỗn độn, mưu mô thủ đoạn gì đó đều hết sức cao thâm, nhưng đâu có làm sao, xã hội sẽ luôn thay đổi hà tất phải cố chấp đi một đường. Hơn nữa, đây chính là thời đại của công nghệ, của internet. Người tài năng sẽ không dễ gì mà vùi dập." Trần Vũ cười nói.
Manh Manh và Nhã Lệ muốn phản bác nhưng cũng không tìm ra từ nào để nói.
Trần Vũ nói không sai, xã hội hiện giờ là xã hội internet, muốn tùy tiện chà đạp ai đó cũng không dễ gì làm được.
"Haha, đùa một chút cho vui thôi. Tôi sẽ cố hết sức, không để cho hai người xấu mặt." Trần Vũ nhìn biểu cảm của hai người cười haha nói.
Có hệ thống điên cuồng tồn tại, vùi dập hắn!?
Đúng là nằm mơ.
Tức khắc ánh mắt hai người con gái u oán nhìn Trần Vũ.
"Tuy tôi rất muốn đấm cho cậu mấy phát, nhưng không thể không thừa nhận, cậu thật sự là một người có tài, tương lai có thể bấp bênh nhưng cũng sẽ có một ngày tỏa sáng." Manh Manh nói.
"Cảm ơn, bấp bênh gì đó thì cho qua đi. Tôi hy vong một đường thuận lợi, say gối mỹ nhân, thiên hạ ngước nhìn."
"Không phải là nên nắm quyền thiên hạ sao??"
" Quyền lực chính là một cái hố. Hơn nữa tôi không hứng thú làm chủ tịch gì cả. Hứng thú của tôi là đem giới giải trí khuẩy đảo long trời lở đất, mở ra cuộc đời điên cuồng. Thời niên thiếu điên cuồng một chút để đến lúc về già còn có hồi ức lưu lại." Trần Vũ cười to.
"Đúng là một tên khoác lác."
"Đúng vậy!"
"Haha!"
"Được rồi, bọn tôi đi đây. Để lại số liên lạc của cậu đi." Manh Manh có chút khí phách nói.
Trao đổi liên lạc xong. Hai cô gái chào tạm biệt rời đi.
"Để tôi tiễn hai chị!"
"Không cần, bọn tôi tự đi"
"Tôi biết hai chị đều là nữ cường nhân, nữ siêu nhân, nhưng tôi đây là chủ tiễn khách làm chuyện nên làm." Trần Vũ nói.
"Tùy cậu" Manh Manh ném lại một câu kéo Nhã lệ ra ngoài.
"Cậu có thể đi về, đã đến ký túc của chúng tôi rồi." Manh Manh bất đắc dĩ, cứ nghĩ tiễn tới chân ký túc thôi ai ngờ tiễn về hẳn chân ký túc xá nữ.
"Được rồi, tạm biệt. Có gì liên lạc sau."
"Liên lạc cái đầu nhà cậu" Manh Manh tức giận nói.
"Haha, thật đáng tiếc" Trần Vũ tiêu xái xoay người rời đi.
"Thằng nhóc con, tức chết ta" Manh Manh bĩu môi nhìn bóng lưng Trần Vũ rời đi.
"Haha, tiểu thư Manh Manh, chúng ta về thôi. Không cầm ở đây vì tiểu tử thối tức giận. Nhưng chị thấy cậu ta như là đang theo đuổi em đó!" Nhã Lệ trêu ghẹo nói.
"Trời ạ, chị đừng có nói bậy." Manh Manh mặt xụ ra, hai người đùa giỡn đi về phòng.
Trần Vũ về phòng mở máy tính chuẩn bị livestream.
Trần Vũ vẫn như cũ chuẩn bị 10 bài hát đang thịnh hành ở thế giới này.
Lượng người xem cũng không ít, tầm 300 người.
"Hello, chào mọi người, tôi quay lại rồi đây" Trần Vũ cũng người xem chào hỏi.
"Chủ phòng đen đi không ít, đúng là thật đi quân sự."
"Chủ phòng kể nghe một chút, có kiếm được bạn gái nào không? Tôi thấy Manh Manh và Nhã Lệ lần trước cũng ổn phết nha."
"Đúng thế, tôi khá thích Nhã Lệ, thanh nhã như tiểu thư khuê các."
"Có cái rắm, cô ta chính là kiêu ngạo, vẫn thích Manh Manh nhà chúng ta nhất, một cô nàng tươi vui."
Trần vũ có chút dở khóc dở cười.
"Mọi người đừng tám nữa, đó chỉ đơn thuần là hai đàn chị của tôi thôi" Trần Vũ ra vẻ ngại ngùng nói.
"Cái gì là đơn thuần!!"
"Chủ phòng đang tự vả mặt à, chủ phòng thấy gái đẹp liền đi không nổi"
"Chủ phòng lương tâm hỏng rồi, có đơn thuần cái rắm. Năm nay đang thịnh hành phi công đấy."
Sự việc này Trần Vũ thỉnh thoảng xem tin tức có biết một ít. Khoảng thời gian trước có một tin tức khá nổi, một cậu học sinh thành công đem lão sư của mình lên giường. Cái này chứng tỏ tuổi trẻ tài cao
"Cho mọi người một tin tức, đừng truyền ra ngoài đấy" Trần Vũ thần bí nói.
"Đảm bảo không nói!"
Trên màn hình đều là dòng chữ đảm bảo..
"Thật ra vừa rồi có hai đại mỹ nhân đến phòng của tôi."
Trần Vũ nói xong làm cả phòng nổ tung.
"Đậu xanh, ngu ngốc, chủ phòng không biết giữ hai cô đó lại sao!!"
"Cmn, chủ phòng chính là bá như vậy!"
"Thịt treo tới miệng còn bỏ, tôi hoài nghi mãnh liệt xu hướng giới tính của anh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.