Chương 115: Bất đầu chỉnh đốn
Tuyết Đình Cây
11/03/2021
"Tây Hà Hoành Điếm Đoạn Ba.!"
"Song Ngư Y Vị Chấn Tam Hà."
Mọi người từ người không hiểu đến người có thể hiểu khi nghe được hai câu đối này thì liền rất kinh tâm nghi hoặc nhìn chằm chằm vào La Thần.
La Thần thì vẻ chẳng quan tâm đến mọi người nghĩ gì cho lắm, tiếp tục lại hướng mọi người lên tiếng nói.
"Hồng Hiên Nhiên, Mộng Tuyết, Mị Tuyết, Thập Ngũ Giai Nhân liền tìm đến một căn phòng đủ lớn trước cứ ở đó đợi ta. Mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân và người Hồng Gia Trang ở lại, còn những người khác thì cứ lui xuống làm việc của mình đi."
"Vâng thiếu gia.!" Lập tức rất đông liền đồng lên tiếng đáp.
Xong mọi người liền không suy nghĩ nhiều nữa lập tức nghe theo sự sắp xếp của thiếu gia mà làm.
Rất nhanh ở đây chỉ còn lại nhóm Nhất Đẳng Yêu Quân và toàn bộ người Hồng Gia Trang. Bên cạnh La Thần Song Ngư vẻ không muốn lui xuống hiện cũng cùng với tỷ tỷ Hồng Ngư, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc cũng đang ở lại.
La Thần thấy vậy liền quay sang Song Ngư nhẹ lên tiếng nói.
"Song nhi.! Muội cũng lui xuống đi, huynh muốn nói chuyện với bọn họ một chút. Khi sắp xếp xong huynh sẽ đi tìm muội ngay."
"Huynh hứa rồi đó." Song Ngư cũng rất biết điều đáp.
"Ừ.!" La Thần đáp.
"Vậy muội sẽ lui xuống trước, huynh khi xong chuyện thì phải qua gặp muội đấy." Nói xong Song Ngư liền cũng nhanh rời đi. Hồng Ngư tuy cũng muốn đi theo những vẫn nhịn được ở lại chờ La Thần hắn lên tiếng.
La Thần thấy Song Ngư, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc đã rời đi rồi thì liền lại ngồi xuống ghế đá, mắt hơi hững hờ nhìn trời lên tiếng nói.
"Hồng Gia Trang.! Năm lần bảy lượt tìm đến La Thần ta là có chuyện gì sao.?"
Hồng Cô nghe vậy liền bước lên đáp. "Thưa chủ nhân.! Hồng gia đời đời nguyện vì chủ nhân mà phò trợ."
"Tuy La Thần ta không hiểu lão bà bà đang nói lung tung những gì, nhưng La Thần ta lúc này cũng xin nói rõ rằng."
"Hồng Hiên Nhiên thuộc người của ta, cho nên ta mới tạm tiếp nhận Hồng Gia Trang của bà vào đây, chứ ta thật chẳng liên quan gì đến cái gì mà chủ nhân Hồng gia của lão bà bà đâu."
"Không thể sai được đâu, nếu không sao ngài lại có được Hắc Xích Phượng được chứ."
"Hử..." Nghe thế La Thần liền hơi bất ngờ nói. "Lão bà cũng nhận biết Hắc Xích Phượng."
"Có thể hình dung qua được, bởi Hồng gia truyền đời luôn có bức họa đôi cánh lớn của Hắc Xích Phượng, còn có thật nhiều ghi chép diễn tả về nó nữa."
Nghe đến đây La Thần liền đã có chút hiếu kì về chủ nhân trước kia của Hắc Xích Phượng rồi, vì bởi phải bật làm người kinh thiên như thế nào thì mới có thể khiến Hồng gia đời đời trung thành cung phụng như vậy đây.
"La Thần ta không muốn lừa gạt một lão bà bà, vậy nên hôm nay ta cũng xin khẳng định lại một lần cuối. Rằng La Thần ta không phải là chủ nhân gì đó của Hồng Gia Trang đâu, cho nên việc có muốn đi theo cùng ta hay không thì Hồng gia trước cứ lui xuống suy nghĩ thêm đi."
"Ngài là nói thật.!" Hồng Cô liền lập tức không dám tin nhìn chằm chằm vào La Thần.
"Là thật.! Cho nên lão bà bà cùng người của mình trước cứ lui xuống suy nghĩ lại thêm một chút đi. Nếu muốn ở lại thì cứ bảo Hồng Hiên Nhiên đến truyền lời một tiếng là được, còn nếu như không muốn thì Hồng gia ngoại trừ Hồng Hiên Nhiên tất cả có thể rời đi bất cứ lúc nào."
Hồng Cô lúc này đã thất thần không biết nên nói gì nữa rồi, bên cạnh cửu muội Hồng Oa liền cũng thở dài nhỏ lên tiếng nói.
"Đại tỷ.! Chúng ta trước cứ tạm lui trước, nghĩ lại thêm đi."
Nói xong Hồng Oa lập tức hướng La Thần lên tiếng nói.
"Vậy làm phiền công tử, Hồng Gia Trang trước sẽ tá túc lại vài hôm để suy nghĩ thêm, rất nhanh Hồng Gia Trang sẽ có câu trả lời cho công tử."
Nói xong Hồng Oa liền rất nhanh bảo mọi người Hồng Gia lập tức đỡ Hồng Cô lão bà bà rời đi ngay.
La Thần thấy vẻ thất vọng của Hồng Cô bà bà thì cũng chỉ biết thở dài lắc đầu tiếc nuối, bởi hắn thật cũng rất để ý đến nhóm ba mươi mốt người Nguyệt Vệ của Hồng Gia Trang, nếu mà hắn có được thì lực lượng phải nói là đại tăng nha.
Tuy có chút tiếc nuối nhưng La Thần hắn liền cũng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường, tiếp hướng nhóm mỹ yêu mắt sắc lạnh nhìn những mỹ yêu có dị tâm kia lên tiếng lạnh nhạt nói.
"La Thần ta có tài cán gì mà lại dám chứa các vị đại tỷ tỷ quốc sắc thiên hương này đây a."
"Bịch.!" Lập tức các mỹ yêu có dị tâm liền vội hướng La Thần quỳ xuống ngay lập tức, chỉ riêng Ô Trúc lúc này là hiện không có quỳ xuống.
Mỹ yêu dị tâm Thạch Hồng Thủy, Ngân Tâm Thảo, Thổ Thanh Liên, Tử Lan, Liễu Đồng cùng với bốn mỹ yêu luôn thích bàng quan Tử Anh, Tước Yên, Khiết Ly, Bàng Kim Thuyên thấy Ô Trúc bỗng không quỳ xuống thì liền có chút khó tin tròn mắt nhìn Ô Trúc.
Luôn cả những mỹ yêu quy tâm với La Thần thì cũng không ngoại lệ. Tiểu Hồng Ngư, Lãnh Điệp, Du Điệp, Thanh Trúc, Lam Trúc, Đằng Trúc, Mộc Lan, Tinh Đình, Liễu Nhu, Ấu Lam liền cũng rất khó có thể tin nhìn chằm chằm vào Ô Trúc.
La Thần thấy biểu hiện của Ô Trúc như vậy thì hắn cũng thật rất bất ngờ mắt liền lại nhìn kĩ hơn về Ô Trúc thân hình cao gầy xinh đẹp mỹ nhân kia.
Ô Trúc trong sự ngỡ ngàng của mọi người thì bỗng chấp tay hướng La Thần nhanh lên tiếng nói.
"Ô Trúc.! Nguyện hết mình vì thiếu chủ."
"Ồ..." La Thần liền có chút càng thêm khá bất ngờ nói.
"Xem ra Ô Trúc cô nhìn vậy nhưng rất không tầm thường nha."
Ngừng lại một chút La Thần lại nói. "Được.! Nể phục sự thông minh của cô, cho nên sau này cô cứ việc đi theo ta đi."
"Tạ thiếu chủ đã xá tội." Ô Trúc dứt lời liền buông hai tay xuống ngẩn đầu đứng rất ngay ngắn.
"Sao lại..." Những mỹ yêu có mặt chẳng hiểu sao lại như vậy cả, liền rất nhanh tất cả đều rất nghiêm túc suy nghĩ xem sao lại như thế.
La Thần thấy hết vào mắt thì liền trong lòng có chút buồn cười nghĩ cho dù bọn họ có nghĩ như thế nào thì cũng không thể suy nghĩ ngược lại với lối mòn cũ được đâu, vậy nên sẽ chẳng ai có thể hiểu được lối sống mọi người bình quyền như của La Thần hắn được cả đâu.
"Đừng nghĩ nữa.! Các cô trừ khi là dám đi ngược dòng may ra thì mới hiểu được La Thần ta đang nghĩ gì. Còn không thì các cô có sống thêm ngàn năm nữa thì cũng không thể hiểu được đâu."
"Nhưng sao Ô Trúc lại..." Nghe vậy các mỹ yêu lại càng thêm rất tò mò nhìn về Ô Trúc.
La Thần hắn hiện cũng rất tò mò không kém về Ô Trúc, nhưng hiện hắn không tiện nói thẳng ra để làm gì, cứ để sau từ từ rồi sẽ khảo nghiệm cô ta sau thì liền biết.
Phía Ô Trúc lúc này hai tay bỗng chấp về sau lưng che dấu đi sự ngại ngùng của mình. Cứ vậy hai tay của cô cứ xoắn tít lại với nhau không ngừng, mà cô hiện cũng rất lém lĩnh không nói thêm điều gì cả.
Hơi thở hắt ra một hơi, La Thần lúc này bỗng không muốn dài dòng làm khó bọn họ nữa nói. "Thôi.! Đứng lên hết đi. Ta sẽ cho thêm một lần cơ hội nữa cho các cô vậy."
"Nhưng lần này La Thần ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng gì tin tưởng các cô đâu. Vậy cho nên phải biết thân mà cố gắng hơn đi."
"Được rồi.! Hiện các cô cứ tạm lui xuống trước đi, còn về việc sắp xếp cho các cô làm gì thì ta sẽ suy nghĩ sau."
Nói xong La Thần liền đứng lên rời đi ngay, còn về mỹ yêu bọn họ thì cứ mặc cho bọn họ thư thả mà tự thân suy nghĩ thêm đi.
Khi thấy La Thần vừa đi xa thì tất cả mỹ yêu liền vội bao lấy Ô Trúc hỏi thăm không ngừng, nào là sao cô lại hiểu được chủ nhân, nào là sao cô biết về việc đó, nào là chủ nhân ngài ấy như vậy là như thế nào... v... v....
-----------...-----------
Ở một căn phòng lớn, lúc này ở đây có Hồng Hiên Nhiên, Mộng Tuyết, Mị Tuyết và nhóm Thập Ngũ Giai Nhân. Tất cả đều đang cũng rất tò mò vì sao thiếu gia lại muốn gặp riêng bọn họ để làm gì.
Và không để bọn họ phải chờ lâu, lúc này La Thần hắn liền cũng đã xuất hiện, lập tức rất mau La Thần liền đứng ở giữa phòng lớn mắt đảo nhanh nhìn hết một lượt mọi người xong mới lên tiếng nói.
"Hồng Mỹ Nhân.! Tỷ từng nói phải cần bao lâu thì mới có thể tạo ra một người có thể giỏi hát giỏi đàn vậy.?"
Nghe La Thần hắn nói thế, Hồng Hiên Nhiên liền biết thiếu gia là muốn làm gì rồi. Thế là cô liền nhanh đáp.
"Tứ Sắc Giai Nhân.! Hồng Hiên Nhiên từng một tay dạy qua, phải mất đến bảy năm."
"Bảy năm sao.! Không được, như vậy thì lâu quá. Vậy nếu Thập Ngũ Giai Nhân tất cả đều tinh thông âm luật thì sẽ như thế nào.?"
"Tinh thông âm luật.!" Nghe vậy Hồng tỷ liền rất bất ngờ nói. "Nếu đã là tinh thông thì liền tập thuộc giai điệu là đàn hát được rồi, cớ sao còn phải chỉ dạy nữa chứ."
"Tốt... tốt... tốt..." La Thần bỗng cảm thấy nhẹ nhõm lập tức gật đầu nói tốt, tiếp La Thần lại hướng tỷ muội Song Tuyết nói.
"Mộng Tuyết, Mị Tuyết.! Hai cô trước cứ về phòng mình đợi ta đi, xong việc ở đây ta sẽ qua ngay."
"Vâng thiếu gia.!" Tỷ muội Song Tuyết liền đáp rồi rời đi ngay.
Tiếp La Thần liền nói tiếp. "Được rồi.! Mọi người như cũ lấy vải bịt mắt lại đi."
Thập Ngũ Giai Nhân nghe vậy liền nghĩ chắc thiếu gia lại định làm chuyện kinh thiên như hôm trước rồi, thế là rất nhanh liền không do dự liền nhanh lấy ra khăn tay của bản thân lập tức bịt mắt mình lại.
Hồng Hiên Nhiên thì khác, bỗng lúc này cô ấy có chút lo lắng nói. "Thiếu gia.! Vết sẹo trên mặt của Hiên Nhiên thật không thể xóa đi được đâu, bởi nếu làm thế thì sẽ đắc tội với hoàng thất đấy."
"Hồng tỷ yên tâm đi, lần này không phải như lần trước đâu."
Nghe vậy Hồng Hiên Nhiên mới vẻ yên tâm hơn, lập tức cũng bịt mắt của mình lại. Tiếp La Thần liền hướng hệ thống nói.
"Hệ thống.! Bất đầu đi."
"Có ngay.!" Hệ thống liền đáp xong lập tức cả căn phòng liền xuất hiện ra dị tượng.
Lúc này bỗng có một lớp màng trong suốt vòng lớn bao trùm trọn tất cả mọi người vào bên trong, tiếp thấy dưới sàn nhà xuất hiện ra nhiều hoa văn dị hình ánh lam rực sáng giống như là một trận pháp gì đó vô cùng phức tạp.
Ring... "Không gian chế tạo thiết lập thành công."
Thông báo xong, Hệ thống liền nói tiếp. "Kí chủ ngài không biết là muốn chế tạo cái gì đây a. Phí dụng sẽ được tính phí cao thấp tùy theo vật liệu, pháp bảo, dị bảo, thảo dược,... v... v... khác nhau, mà cũng sẽ tính phí chênh lệch không giống nhau nha."
"Ặc... Cái đồ gian thương ngươi... ngươi rõ ràng lúc đầu giới thiệu qua không gian chế tạo này cũng không có nói là sẽ tính phí nha."
"Ây.. da... Kí chủ à.! Ngài cũng nên biết một điều đó là đâu ai cho không ai cái gì đâu mà đúng không."
"Nhưng... nhưng ta cũng không có chế tạo gì cả, ta chỉ nghe ngươi giới thiệu qua là truyền công pháp a. Công pháp là của ta đó nha, còn không gian chế tạo thì ta chỉ mượn dùng có một chút mà hệ thống ngươi cũng tính phí sao hả."
"Tính chứ.! Đâu ra lại có chuyện không tính vậy trời." Hệ thống vẻ rất vô tội đáp.
La Thần liền rất bực tức quát. "Bao nhiêu nhà ngươi cứ nói luôn đi.!"
"Ấy... Kí chủ bình tĩnh đi mà.! Để hệ thống tính thử một chút cái đã, dù sao cũng là lần đầu cho nên không biết phải là nên tính bao nhiêu đây này."
"Ặc... Là... là... lần đầu á.! Vậy... vậy... có gì để bảo đảm là sẽ thành công không vậy hả.?"
"Không sao... không sao đâu... chắc là sẽ thành công thôi."
"Ặc... Chắc là sẽ... Ngươi nói cái gì vậy hả."
"À... Không, không, không. Nói nhầm chút thôi, nhầm chút thôi. ha... ha..."
"Hừ... Vậy còn phải chờ bao lâu nữa hả.?"
"Được rồi.! Do lần đầu... à không... Do tình nghĩa hai ta cho nên hệ thống sẽ khuyến mãi thử một lần vậy. Chỉ thu mỗi một người là một ngàn lượng thôi."
"Cái gì... Một ngàn.... lượng.!" La Thần mắt liền muốn thất kinh rớt ra ngoài nói. "Hệ thống ngươi thật có biết giá cả thị trường hay không vậy hả... Một ngàn lượng ngươi có biết nó là nhiều như thế nào không vậy hả.?"
"Nếu chê mắc... vậy thôi chúng ta đừng có làm nữa vậy."
"Gian... thương... ngươi....."
La Thần hắn đã hết cách liền phải bóp bụng chấp nhận cái giá như cắt cổ kia của hệ thống gian thương. Tiếp rất nhanh thấy hệ thống liền hành động.
Ring.... "Khấu Trừ : 16.000 Lượng."
Ring... "Bất đầu truyền công pháp."
Ring... "Bát Vạn Thiên Âm : Bất đầu truyền thụ."
Lập tức cả cơ thể La Thần lúc này liền bỗng bị nhấc bổng lơ lửng lên giữa xung quanh Thập Ngũ Giai Nhân và Hồng Hiên Nhiên. Hệ thống cũng liền thông qua cơ thể La Thần mà lập tức phóng ra nhiều tia lam sắc bay loạn xạ trong trận pháp không gian chế tạo, bên dưới sàn nhà trận hình cũng hiện không ngừng dị động kịch liệt.
Thập Ngũ Giai Nhân và Hồng Hiên Nhiên lúc này đều bị những tia lam sắc của hệ thống làm cho tất cả liền lạc vào trong mộng cảnh. Mà mộng cảnh này công pháp Bát Vạn Thiên Âm liền cứ như từ hư không vô hình cứ thế liền lập tức tiến sâu vào trong đầu của mọi người.
Nào là nội pháp, ngoại pháp, tâm pháp cùng với vô số sự tinh diệu của công pháp Bát Vạn Thiên Âm liền được Thập Ngũ Giai Nhân và Hồng Hiên Nhiên tiếp nhận lấy tất cả.
La Thần lúc này tuy hắn không phải là người được truyền thụ, nhưng hắn do là người trung gian để hệ thống có thể kết nối với bên ngoài, cho nên những gì hệ thống truyền thụ tuy La Thần hắn không hiểu cho lắm nhưng cũng có thể cảm nhận được một ít.
- Bát Vạn Thiên Âm
Bát âm : Kim - Thạch - Thổ - Ti - Trúc -Bào - Cách - Mộc
Tương ứng cho rất nhiều thuộc tính như Huyên, Cầm, Biêu, Địch, Tỳ, Nhị, Tranh, Tiêu, Hầu, Bồn, Kiến, Bản, Bài, Điểm, Hổ, Biển, Bái, Bột, Ương, Yết, Đào, Lang, Bình, Nguyệt, Liễu, Mai, Nguyễn, Bàn, Văn, Dương.
Xuân Dạ Thành Văn Da Địch.
Thùy Gia Ngọc Địch Ám Phi Thanh.
Tán Nhập Xuân Phong Mãn Lạc Thành.
Thử Dạ Khúc Trung Văn Chiếc Liễu.
Hà Nhân Bất Khởi Cố Quốc Tình.
Những điều La Thần hắn có thể hiểu chỉ có bấy nhiêu, còn nhiều nhiều chi tiết khác nữa thì hắn hiện cũng thất sách chịu thua, quả thật có nghe được thì cũng chả hiểu cái quỷ gì cả.
----------...----------
Hơn một canh giờ sau.! Khi đã truyền thụ công pháp xong cho Hồng Hiên Nhiên và nhóm Thập Ngũ Giai Nhân, thì La Thần hắn liền bảo mọi người trước cứ rèn luyện với nhau, còn về công việc thì cứ không cần phải chú ý đến đâu. Còn có nếu cần bạc để mua nhạc cụ thì cứ hỏi Hoa Thiên tỷ mà lấy thoải mái, không cần phải tiết kiệm tiền.
La Thần nói nói rồi bảo Hiên Nhiên tỷ là người có kinh nghiệm nhất coi rồi tự mà sắp xếp cho ổn thỏa đi.
Xong xuôi La Thần lại đến một phòng khác gặp Mộng Tuyết, Mị Tuyết. Hai tỷ muội này đã từng không ngại hi sinh bản thân để bảo vệ cho Song Ngư, vậy nên La Thần hắn thật rất muốn mau trả ơn lại ân tình đó cho hai người họ.
Tiếp rất nhanh La Thần lại như lúc nãy, cùng với hệ thống hành động rất gọn lẹ. Mộng Tuyết, Mị Tuyết thì cũng liền nhanh lạc vào trong ảo cảnh. Nếu có khác thì khác là lần này hệ thống nó ăn tiền cao hơn, vì bởi lẽ nó bảo rằng công pháp này khó hơn nhiều, nên liền tính giá năm ngàn lượng một người.
Khi La Thần nghe được giá cả cũng rất khó chịu với cái tên gian thương hệ thống, nhưng hắn cũng chả làm được gì hơn ngoài việc phải cắn răng chấp nhận.
Tiếp lần này La Thần hắn cũng như trước, cũng có thể nghe ra được những lời tâm pháp chả hiểu được là bao.
- Phong Hoa Tuyết Nguyệt.
Cánh Hoa Đào Tuyết, Nguyệt Ảnh Rơi Đầy.
Cuồng Phong Bão Nổi, Hoàng Hà Huyết Nguyệt.
Phần thượng : Phong Hoa
Gió Nhẹ Hoa Rơi.
- Lạc Hoa Hữu Ý, Nguyệt Ảnh Vô Tình.
Phần hạ : Tuyết Nguyệt
Tuyết Đỏ Đầy Trời.
- Dạ Thâm Tri Tuyết Trọng, Thì Văn Chiết Nguyệt Hồng.
"Song Ngư Y Vị Chấn Tam Hà."
Mọi người từ người không hiểu đến người có thể hiểu khi nghe được hai câu đối này thì liền rất kinh tâm nghi hoặc nhìn chằm chằm vào La Thần.
La Thần thì vẻ chẳng quan tâm đến mọi người nghĩ gì cho lắm, tiếp tục lại hướng mọi người lên tiếng nói.
"Hồng Hiên Nhiên, Mộng Tuyết, Mị Tuyết, Thập Ngũ Giai Nhân liền tìm đến một căn phòng đủ lớn trước cứ ở đó đợi ta. Mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân và người Hồng Gia Trang ở lại, còn những người khác thì cứ lui xuống làm việc của mình đi."
"Vâng thiếu gia.!" Lập tức rất đông liền đồng lên tiếng đáp.
Xong mọi người liền không suy nghĩ nhiều nữa lập tức nghe theo sự sắp xếp của thiếu gia mà làm.
Rất nhanh ở đây chỉ còn lại nhóm Nhất Đẳng Yêu Quân và toàn bộ người Hồng Gia Trang. Bên cạnh La Thần Song Ngư vẻ không muốn lui xuống hiện cũng cùng với tỷ tỷ Hồng Ngư, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc cũng đang ở lại.
La Thần thấy vậy liền quay sang Song Ngư nhẹ lên tiếng nói.
"Song nhi.! Muội cũng lui xuống đi, huynh muốn nói chuyện với bọn họ một chút. Khi sắp xếp xong huynh sẽ đi tìm muội ngay."
"Huynh hứa rồi đó." Song Ngư cũng rất biết điều đáp.
"Ừ.!" La Thần đáp.
"Vậy muội sẽ lui xuống trước, huynh khi xong chuyện thì phải qua gặp muội đấy." Nói xong Song Ngư liền cũng nhanh rời đi. Hồng Ngư tuy cũng muốn đi theo những vẫn nhịn được ở lại chờ La Thần hắn lên tiếng.
La Thần thấy Song Ngư, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc đã rời đi rồi thì liền lại ngồi xuống ghế đá, mắt hơi hững hờ nhìn trời lên tiếng nói.
"Hồng Gia Trang.! Năm lần bảy lượt tìm đến La Thần ta là có chuyện gì sao.?"
Hồng Cô nghe vậy liền bước lên đáp. "Thưa chủ nhân.! Hồng gia đời đời nguyện vì chủ nhân mà phò trợ."
"Tuy La Thần ta không hiểu lão bà bà đang nói lung tung những gì, nhưng La Thần ta lúc này cũng xin nói rõ rằng."
"Hồng Hiên Nhiên thuộc người của ta, cho nên ta mới tạm tiếp nhận Hồng Gia Trang của bà vào đây, chứ ta thật chẳng liên quan gì đến cái gì mà chủ nhân Hồng gia của lão bà bà đâu."
"Không thể sai được đâu, nếu không sao ngài lại có được Hắc Xích Phượng được chứ."
"Hử..." Nghe thế La Thần liền hơi bất ngờ nói. "Lão bà cũng nhận biết Hắc Xích Phượng."
"Có thể hình dung qua được, bởi Hồng gia truyền đời luôn có bức họa đôi cánh lớn của Hắc Xích Phượng, còn có thật nhiều ghi chép diễn tả về nó nữa."
Nghe đến đây La Thần liền đã có chút hiếu kì về chủ nhân trước kia của Hắc Xích Phượng rồi, vì bởi phải bật làm người kinh thiên như thế nào thì mới có thể khiến Hồng gia đời đời trung thành cung phụng như vậy đây.
"La Thần ta không muốn lừa gạt một lão bà bà, vậy nên hôm nay ta cũng xin khẳng định lại một lần cuối. Rằng La Thần ta không phải là chủ nhân gì đó của Hồng Gia Trang đâu, cho nên việc có muốn đi theo cùng ta hay không thì Hồng gia trước cứ lui xuống suy nghĩ thêm đi."
"Ngài là nói thật.!" Hồng Cô liền lập tức không dám tin nhìn chằm chằm vào La Thần.
"Là thật.! Cho nên lão bà bà cùng người của mình trước cứ lui xuống suy nghĩ lại thêm một chút đi. Nếu muốn ở lại thì cứ bảo Hồng Hiên Nhiên đến truyền lời một tiếng là được, còn nếu như không muốn thì Hồng gia ngoại trừ Hồng Hiên Nhiên tất cả có thể rời đi bất cứ lúc nào."
Hồng Cô lúc này đã thất thần không biết nên nói gì nữa rồi, bên cạnh cửu muội Hồng Oa liền cũng thở dài nhỏ lên tiếng nói.
"Đại tỷ.! Chúng ta trước cứ tạm lui trước, nghĩ lại thêm đi."
Nói xong Hồng Oa lập tức hướng La Thần lên tiếng nói.
"Vậy làm phiền công tử, Hồng Gia Trang trước sẽ tá túc lại vài hôm để suy nghĩ thêm, rất nhanh Hồng Gia Trang sẽ có câu trả lời cho công tử."
Nói xong Hồng Oa liền rất nhanh bảo mọi người Hồng Gia lập tức đỡ Hồng Cô lão bà bà rời đi ngay.
La Thần thấy vẻ thất vọng của Hồng Cô bà bà thì cũng chỉ biết thở dài lắc đầu tiếc nuối, bởi hắn thật cũng rất để ý đến nhóm ba mươi mốt người Nguyệt Vệ của Hồng Gia Trang, nếu mà hắn có được thì lực lượng phải nói là đại tăng nha.
Tuy có chút tiếc nuối nhưng La Thần hắn liền cũng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường, tiếp hướng nhóm mỹ yêu mắt sắc lạnh nhìn những mỹ yêu có dị tâm kia lên tiếng lạnh nhạt nói.
"La Thần ta có tài cán gì mà lại dám chứa các vị đại tỷ tỷ quốc sắc thiên hương này đây a."
"Bịch.!" Lập tức các mỹ yêu có dị tâm liền vội hướng La Thần quỳ xuống ngay lập tức, chỉ riêng Ô Trúc lúc này là hiện không có quỳ xuống.
Mỹ yêu dị tâm Thạch Hồng Thủy, Ngân Tâm Thảo, Thổ Thanh Liên, Tử Lan, Liễu Đồng cùng với bốn mỹ yêu luôn thích bàng quan Tử Anh, Tước Yên, Khiết Ly, Bàng Kim Thuyên thấy Ô Trúc bỗng không quỳ xuống thì liền có chút khó tin tròn mắt nhìn Ô Trúc.
Luôn cả những mỹ yêu quy tâm với La Thần thì cũng không ngoại lệ. Tiểu Hồng Ngư, Lãnh Điệp, Du Điệp, Thanh Trúc, Lam Trúc, Đằng Trúc, Mộc Lan, Tinh Đình, Liễu Nhu, Ấu Lam liền cũng rất khó có thể tin nhìn chằm chằm vào Ô Trúc.
La Thần thấy biểu hiện của Ô Trúc như vậy thì hắn cũng thật rất bất ngờ mắt liền lại nhìn kĩ hơn về Ô Trúc thân hình cao gầy xinh đẹp mỹ nhân kia.
Ô Trúc trong sự ngỡ ngàng của mọi người thì bỗng chấp tay hướng La Thần nhanh lên tiếng nói.
"Ô Trúc.! Nguyện hết mình vì thiếu chủ."
"Ồ..." La Thần liền có chút càng thêm khá bất ngờ nói.
"Xem ra Ô Trúc cô nhìn vậy nhưng rất không tầm thường nha."
Ngừng lại một chút La Thần lại nói. "Được.! Nể phục sự thông minh của cô, cho nên sau này cô cứ việc đi theo ta đi."
"Tạ thiếu chủ đã xá tội." Ô Trúc dứt lời liền buông hai tay xuống ngẩn đầu đứng rất ngay ngắn.
"Sao lại..." Những mỹ yêu có mặt chẳng hiểu sao lại như vậy cả, liền rất nhanh tất cả đều rất nghiêm túc suy nghĩ xem sao lại như thế.
La Thần thấy hết vào mắt thì liền trong lòng có chút buồn cười nghĩ cho dù bọn họ có nghĩ như thế nào thì cũng không thể suy nghĩ ngược lại với lối mòn cũ được đâu, vậy nên sẽ chẳng ai có thể hiểu được lối sống mọi người bình quyền như của La Thần hắn được cả đâu.
"Đừng nghĩ nữa.! Các cô trừ khi là dám đi ngược dòng may ra thì mới hiểu được La Thần ta đang nghĩ gì. Còn không thì các cô có sống thêm ngàn năm nữa thì cũng không thể hiểu được đâu."
"Nhưng sao Ô Trúc lại..." Nghe vậy các mỹ yêu lại càng thêm rất tò mò nhìn về Ô Trúc.
La Thần hắn hiện cũng rất tò mò không kém về Ô Trúc, nhưng hiện hắn không tiện nói thẳng ra để làm gì, cứ để sau từ từ rồi sẽ khảo nghiệm cô ta sau thì liền biết.
Phía Ô Trúc lúc này hai tay bỗng chấp về sau lưng che dấu đi sự ngại ngùng của mình. Cứ vậy hai tay của cô cứ xoắn tít lại với nhau không ngừng, mà cô hiện cũng rất lém lĩnh không nói thêm điều gì cả.
Hơi thở hắt ra một hơi, La Thần lúc này bỗng không muốn dài dòng làm khó bọn họ nữa nói. "Thôi.! Đứng lên hết đi. Ta sẽ cho thêm một lần cơ hội nữa cho các cô vậy."
"Nhưng lần này La Thần ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng gì tin tưởng các cô đâu. Vậy cho nên phải biết thân mà cố gắng hơn đi."
"Được rồi.! Hiện các cô cứ tạm lui xuống trước đi, còn về việc sắp xếp cho các cô làm gì thì ta sẽ suy nghĩ sau."
Nói xong La Thần liền đứng lên rời đi ngay, còn về mỹ yêu bọn họ thì cứ mặc cho bọn họ thư thả mà tự thân suy nghĩ thêm đi.
Khi thấy La Thần vừa đi xa thì tất cả mỹ yêu liền vội bao lấy Ô Trúc hỏi thăm không ngừng, nào là sao cô lại hiểu được chủ nhân, nào là sao cô biết về việc đó, nào là chủ nhân ngài ấy như vậy là như thế nào... v... v....
-----------...-----------
Ở một căn phòng lớn, lúc này ở đây có Hồng Hiên Nhiên, Mộng Tuyết, Mị Tuyết và nhóm Thập Ngũ Giai Nhân. Tất cả đều đang cũng rất tò mò vì sao thiếu gia lại muốn gặp riêng bọn họ để làm gì.
Và không để bọn họ phải chờ lâu, lúc này La Thần hắn liền cũng đã xuất hiện, lập tức rất mau La Thần liền đứng ở giữa phòng lớn mắt đảo nhanh nhìn hết một lượt mọi người xong mới lên tiếng nói.
"Hồng Mỹ Nhân.! Tỷ từng nói phải cần bao lâu thì mới có thể tạo ra một người có thể giỏi hát giỏi đàn vậy.?"
Nghe La Thần hắn nói thế, Hồng Hiên Nhiên liền biết thiếu gia là muốn làm gì rồi. Thế là cô liền nhanh đáp.
"Tứ Sắc Giai Nhân.! Hồng Hiên Nhiên từng một tay dạy qua, phải mất đến bảy năm."
"Bảy năm sao.! Không được, như vậy thì lâu quá. Vậy nếu Thập Ngũ Giai Nhân tất cả đều tinh thông âm luật thì sẽ như thế nào.?"
"Tinh thông âm luật.!" Nghe vậy Hồng tỷ liền rất bất ngờ nói. "Nếu đã là tinh thông thì liền tập thuộc giai điệu là đàn hát được rồi, cớ sao còn phải chỉ dạy nữa chứ."
"Tốt... tốt... tốt..." La Thần bỗng cảm thấy nhẹ nhõm lập tức gật đầu nói tốt, tiếp La Thần lại hướng tỷ muội Song Tuyết nói.
"Mộng Tuyết, Mị Tuyết.! Hai cô trước cứ về phòng mình đợi ta đi, xong việc ở đây ta sẽ qua ngay."
"Vâng thiếu gia.!" Tỷ muội Song Tuyết liền đáp rồi rời đi ngay.
Tiếp La Thần liền nói tiếp. "Được rồi.! Mọi người như cũ lấy vải bịt mắt lại đi."
Thập Ngũ Giai Nhân nghe vậy liền nghĩ chắc thiếu gia lại định làm chuyện kinh thiên như hôm trước rồi, thế là rất nhanh liền không do dự liền nhanh lấy ra khăn tay của bản thân lập tức bịt mắt mình lại.
Hồng Hiên Nhiên thì khác, bỗng lúc này cô ấy có chút lo lắng nói. "Thiếu gia.! Vết sẹo trên mặt của Hiên Nhiên thật không thể xóa đi được đâu, bởi nếu làm thế thì sẽ đắc tội với hoàng thất đấy."
"Hồng tỷ yên tâm đi, lần này không phải như lần trước đâu."
Nghe vậy Hồng Hiên Nhiên mới vẻ yên tâm hơn, lập tức cũng bịt mắt của mình lại. Tiếp La Thần liền hướng hệ thống nói.
"Hệ thống.! Bất đầu đi."
"Có ngay.!" Hệ thống liền đáp xong lập tức cả căn phòng liền xuất hiện ra dị tượng.
Lúc này bỗng có một lớp màng trong suốt vòng lớn bao trùm trọn tất cả mọi người vào bên trong, tiếp thấy dưới sàn nhà xuất hiện ra nhiều hoa văn dị hình ánh lam rực sáng giống như là một trận pháp gì đó vô cùng phức tạp.
Ring... "Không gian chế tạo thiết lập thành công."
Thông báo xong, Hệ thống liền nói tiếp. "Kí chủ ngài không biết là muốn chế tạo cái gì đây a. Phí dụng sẽ được tính phí cao thấp tùy theo vật liệu, pháp bảo, dị bảo, thảo dược,... v... v... khác nhau, mà cũng sẽ tính phí chênh lệch không giống nhau nha."
"Ặc... Cái đồ gian thương ngươi... ngươi rõ ràng lúc đầu giới thiệu qua không gian chế tạo này cũng không có nói là sẽ tính phí nha."
"Ây.. da... Kí chủ à.! Ngài cũng nên biết một điều đó là đâu ai cho không ai cái gì đâu mà đúng không."
"Nhưng... nhưng ta cũng không có chế tạo gì cả, ta chỉ nghe ngươi giới thiệu qua là truyền công pháp a. Công pháp là của ta đó nha, còn không gian chế tạo thì ta chỉ mượn dùng có một chút mà hệ thống ngươi cũng tính phí sao hả."
"Tính chứ.! Đâu ra lại có chuyện không tính vậy trời." Hệ thống vẻ rất vô tội đáp.
La Thần liền rất bực tức quát. "Bao nhiêu nhà ngươi cứ nói luôn đi.!"
"Ấy... Kí chủ bình tĩnh đi mà.! Để hệ thống tính thử một chút cái đã, dù sao cũng là lần đầu cho nên không biết phải là nên tính bao nhiêu đây này."
"Ặc... Là... là... lần đầu á.! Vậy... vậy... có gì để bảo đảm là sẽ thành công không vậy hả.?"
"Không sao... không sao đâu... chắc là sẽ thành công thôi."
"Ặc... Chắc là sẽ... Ngươi nói cái gì vậy hả."
"À... Không, không, không. Nói nhầm chút thôi, nhầm chút thôi. ha... ha..."
"Hừ... Vậy còn phải chờ bao lâu nữa hả.?"
"Được rồi.! Do lần đầu... à không... Do tình nghĩa hai ta cho nên hệ thống sẽ khuyến mãi thử một lần vậy. Chỉ thu mỗi một người là một ngàn lượng thôi."
"Cái gì... Một ngàn.... lượng.!" La Thần mắt liền muốn thất kinh rớt ra ngoài nói. "Hệ thống ngươi thật có biết giá cả thị trường hay không vậy hả... Một ngàn lượng ngươi có biết nó là nhiều như thế nào không vậy hả.?"
"Nếu chê mắc... vậy thôi chúng ta đừng có làm nữa vậy."
"Gian... thương... ngươi....."
La Thần hắn đã hết cách liền phải bóp bụng chấp nhận cái giá như cắt cổ kia của hệ thống gian thương. Tiếp rất nhanh thấy hệ thống liền hành động.
Ring.... "Khấu Trừ : 16.000 Lượng."
Ring... "Bất đầu truyền công pháp."
Ring... "Bát Vạn Thiên Âm : Bất đầu truyền thụ."
Lập tức cả cơ thể La Thần lúc này liền bỗng bị nhấc bổng lơ lửng lên giữa xung quanh Thập Ngũ Giai Nhân và Hồng Hiên Nhiên. Hệ thống cũng liền thông qua cơ thể La Thần mà lập tức phóng ra nhiều tia lam sắc bay loạn xạ trong trận pháp không gian chế tạo, bên dưới sàn nhà trận hình cũng hiện không ngừng dị động kịch liệt.
Thập Ngũ Giai Nhân và Hồng Hiên Nhiên lúc này đều bị những tia lam sắc của hệ thống làm cho tất cả liền lạc vào trong mộng cảnh. Mà mộng cảnh này công pháp Bát Vạn Thiên Âm liền cứ như từ hư không vô hình cứ thế liền lập tức tiến sâu vào trong đầu của mọi người.
Nào là nội pháp, ngoại pháp, tâm pháp cùng với vô số sự tinh diệu của công pháp Bát Vạn Thiên Âm liền được Thập Ngũ Giai Nhân và Hồng Hiên Nhiên tiếp nhận lấy tất cả.
La Thần lúc này tuy hắn không phải là người được truyền thụ, nhưng hắn do là người trung gian để hệ thống có thể kết nối với bên ngoài, cho nên những gì hệ thống truyền thụ tuy La Thần hắn không hiểu cho lắm nhưng cũng có thể cảm nhận được một ít.
- Bát Vạn Thiên Âm
Bát âm : Kim - Thạch - Thổ - Ti - Trúc -Bào - Cách - Mộc
Tương ứng cho rất nhiều thuộc tính như Huyên, Cầm, Biêu, Địch, Tỳ, Nhị, Tranh, Tiêu, Hầu, Bồn, Kiến, Bản, Bài, Điểm, Hổ, Biển, Bái, Bột, Ương, Yết, Đào, Lang, Bình, Nguyệt, Liễu, Mai, Nguyễn, Bàn, Văn, Dương.
Xuân Dạ Thành Văn Da Địch.
Thùy Gia Ngọc Địch Ám Phi Thanh.
Tán Nhập Xuân Phong Mãn Lạc Thành.
Thử Dạ Khúc Trung Văn Chiếc Liễu.
Hà Nhân Bất Khởi Cố Quốc Tình.
Những điều La Thần hắn có thể hiểu chỉ có bấy nhiêu, còn nhiều nhiều chi tiết khác nữa thì hắn hiện cũng thất sách chịu thua, quả thật có nghe được thì cũng chả hiểu cái quỷ gì cả.
----------...----------
Hơn một canh giờ sau.! Khi đã truyền thụ công pháp xong cho Hồng Hiên Nhiên và nhóm Thập Ngũ Giai Nhân, thì La Thần hắn liền bảo mọi người trước cứ rèn luyện với nhau, còn về công việc thì cứ không cần phải chú ý đến đâu. Còn có nếu cần bạc để mua nhạc cụ thì cứ hỏi Hoa Thiên tỷ mà lấy thoải mái, không cần phải tiết kiệm tiền.
La Thần nói nói rồi bảo Hiên Nhiên tỷ là người có kinh nghiệm nhất coi rồi tự mà sắp xếp cho ổn thỏa đi.
Xong xuôi La Thần lại đến một phòng khác gặp Mộng Tuyết, Mị Tuyết. Hai tỷ muội này đã từng không ngại hi sinh bản thân để bảo vệ cho Song Ngư, vậy nên La Thần hắn thật rất muốn mau trả ơn lại ân tình đó cho hai người họ.
Tiếp rất nhanh La Thần lại như lúc nãy, cùng với hệ thống hành động rất gọn lẹ. Mộng Tuyết, Mị Tuyết thì cũng liền nhanh lạc vào trong ảo cảnh. Nếu có khác thì khác là lần này hệ thống nó ăn tiền cao hơn, vì bởi lẽ nó bảo rằng công pháp này khó hơn nhiều, nên liền tính giá năm ngàn lượng một người.
Khi La Thần nghe được giá cả cũng rất khó chịu với cái tên gian thương hệ thống, nhưng hắn cũng chả làm được gì hơn ngoài việc phải cắn răng chấp nhận.
Tiếp lần này La Thần hắn cũng như trước, cũng có thể nghe ra được những lời tâm pháp chả hiểu được là bao.
- Phong Hoa Tuyết Nguyệt.
Cánh Hoa Đào Tuyết, Nguyệt Ảnh Rơi Đầy.
Cuồng Phong Bão Nổi, Hoàng Hà Huyết Nguyệt.
Phần thượng : Phong Hoa
Gió Nhẹ Hoa Rơi.
- Lạc Hoa Hữu Ý, Nguyệt Ảnh Vô Tình.
Phần hạ : Tuyết Nguyệt
Tuyết Đỏ Đầy Trời.
- Dạ Thâm Tri Tuyết Trọng, Thì Văn Chiết Nguyệt Hồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.