Chương 124: Khai trương.! Người một nhà chúng ta chơi.
Tuyết Đình Cây
11/03/2021
Tây thành : Song Ngư lâu.
Bầu trời Kinh Sư đã chập tối, tây thành hôm nay có chút đông đúc đến lạ kỳ, chắc cũng là tại vì hôm nay tây thành nó vừa xuất hiện tặc tử làm loạn, vậy nên hiện mới có không ít người liền đi đến đây hóng chuyện rất nhiều.
Còn có cũng không ít người đến đây là vì hiếu kì về chuyện khai trương của Song Ngư Hoành Lâu danh chấn thành Kinh Sư.
Song Ngư Hoành Lâu lúc này lụa đỏ giăng khắp bên ngoài, còn có hai đường lụa đỏ kéo dài xuyên qua bên đường tới hàng liễu già bên cạnh con kênh nước phía bên kia đường trước mặt.
"Song Ngư Hoành Lâu." Nhiều người dân đi đường do đèn hoa ở đây hôm nay rực rỡ, nên liền nhìn rõ ràng được biển hiệu của Song Ngư lâu.
"Tây Hà Hoành Điếm Đoạn Ba."
"Song Ngư Y Vị Chấn Tam Hà."
Liền rất nhiều người lúc này lập tức tỏ ra rất kỳ lạ về hai câu đối trước cửa lớn của Song Ngư lâu. Thế là liền rất nhiều người lại một phen bàn tán.
"Tây Hà đoạn ba là ở đâu a... Y vị chấn tam hà nghe thôi cũng thấy thật có chút cuồng ngôn đi... Hàizz... Huynh đài này.! Huynh cũng muốn đi vào Song Ngư Hoành Lâu sao.... Àizz... Không dám không dám a... Vào cửa là một ngàn lượng lận đó nha.... X... x... o.... o...."
Tuy hiện Song Ngư Hoành Lâu danh tiếng rất thu hút chúng nhân, nhưng không vì lẽ thế mà tất cả bọn họ liền điên lên dám bỏ ra một ngàn lượng chỉ vì hiếu kì muốn đi vào xem thử.
----------...----------
Trang viện : La Thần
Bên trong trang viện La Thần mọi người đều hiện đang rất bận rộn chuẩn bị cho việc khai trương tối nay. La Thần hắn thì hiện cùng Hồng Hiên Nhiên, nhóm Thập Ngũ Giai Nhân đang rất gấp rút luyện tập tấu khúc.
Thiên Liên Anh lúc này thì tay luôn cầm tờ giấy lớn viết bài hát đứng bên cạnh Nhất Nguyệt nhắc bài cho cô ấy. Còn có Hồng Ca hiện cũng được gọi đến đây để tập một bài hát riêng. Dung nhi thì ở bên cạnh chuẩn bị trà nước cho mọi người.
Mỹ yêu Ấu Lam, Tiểu Bạch cũng được gọi đến đây để La Thần đích thân tập luyện ca hát, bên cạnh lại thấy Hải Na Na rất thích thú luôn bám dính lấy Tiểu Bạch. Nguyệt Vệ tất cả hiện cũng được gọi đến đây để có cơ hội làm quen với phong cách hát mới.
Song Ngư muội ấy thì hiện ngồi cùng với tỷ tỷ Hồng Ngư miệng cắn hạt dưa vẻ mặt hơi bực bội vì không được La Thần hắn để ý tới, Hồng Ngư bên cạnh thấy vậy thì liền chỉ biết thở dài buồn lòng cho muội muội của mình.
Nhóm Nhất Đẳng Yêu Quân thì hiện đang ở bên ngoài nhiều người không được La Thần hắn gọi vào, thế là liền tất cả lại không có gì làm lập tức lại cứ ở bên ngoài nghe ngóng nhìn qua nơi mọi người đang luyện tập.
Hoa Thiên Thiên, Bá thúc, phu thê Hải thúc, phu thê Lục thúc, phu thê Diệp thúc, Diệp Thanh, Diệp Hà, Thất Tinh Lang, cộng thêm nhiều người Hồng Gia Trang với năm tiểu nhị. Thì đang ở bên Song Ngư lâu sắp xếp chuẩn bị mọi thứ cho việc khai trương.
Hoa Đại Kỳ, Hoa Nhị Ngọc, Hải Hư Câu, Lục Diễn lúc này thì bỗng không cần ai sai bảo mà cũng liền rất chăm chỉ chạy sang Song Ngư lâu giúp đỡ mọi người.
Mộng Tuyết, Mị Tuyết thì hiện vẫn chưa cảm ngộ xong công pháp, vậy nên hiện vẫn không có xuất hiện. Còn có hai mỹ yêu Lãnh Điệp, Du Điệp thì do đã bị thương nên giờ đã quay về phòng dưỡng thương rồi.
----------...----------
Mỹ yêu Du Điệp do cảnh giới cao hơn Lãnh Điệp nên bị thương vẫn nhẹ hơn. Lúc này Du Điệp đang ngồi bên cạnh giường nhìn kĩ gương mặt hơi tái nhợt của Lãnh Điệp liền thở dài khẽ nói.
"Lãnh.! Ngươi không thể cứ như bao người nữ nhân khác không được hay sao chứ.!"
"Sao Lãnh ngươi lại cứ muốn khác người như vậy làm gì chứ.!"
"Lãnh.! Ngươi có thể quay lại con người trước kia của ngươi được hay không."
"Lãnh.! Không phải cứ như trước kia thì... thì... thì không phải chúng ta sẽ rất vui vẻ hơn sao chứ."
"Lãnh... x... x... o... o..."
Du Điệp nói xong một tràng trách cứ Lãnh Điệp nhiều thứ xong rồi cô liền cũng có chút đau lòng quay mặt sang một hướng khác không muốn nhìn Lãnh Điệp nữa. Tiếp cô liền trong lòng cảm thấy có chút đau nhói lập tức đứng lên rời giường đi đến cạnh cửa sổ, mắt nhìn lên bầu trời tối đen bỗng trong lòng rất ưu thương nhưng không hiểu vì sao mình lại ưu thương.
Lãnh Điệp vẫn nằm trên giường yên bất động, mắt thì vẫn nhắm nghiền giống như vẫn thiếp ngủ rất sâu, nào có giống đâu là người đang tỉnh cơ chứ.
Nhưng... nhưng lúc này đây bỗng nước mắt của cô liền tuôn rơi nơi khóe mi, nước mắt nóng rát cứ vậy rơi chảy ngang qua mang tai tiếp rơi thẳng xuống chăn mềm. Trong lòng cô thì hiện cũng như vạn đao dầy xé, đau đớn không tài nào tả xiết.
----------...----------
Bên ngoài khuôn viện mỹ yêu Ô Trúc cũng mắt chăm chăm nhìn về nơi mọi người đang luyện tập. Bỗng liền cô khẽ nhỏ nói.
"Nhị Hòa muội.! Muội sao không thèm quan tâm đến ta nữa vậy.?"
"Hả.! Ô Trúc cô là đang nói đến ai vậy.?" Bỗng mỹ yêu Thổ Thanh Liên lúc này vô tình nghe được nên liền hỏi.
"À... à... Không có gì đâu... Chắc là cô đã nghe nhầm rồi đi." Ô Trúc vẻ hơi ngại ngùng đáp.
"Ồ..." Mỹ yêu Thổ Thanh Liên mắt bỗng dưng mở lớn rất ngạc nhiên khi thấy Ô Trúc tựa băng sơn mà hiện cũng biết ngại ngùng.
"Hừ.! Hoa sen đất cô im ngay cho ta." Bỗng Ô Trúc không hiểu tại sao lại bùng nổ khi thấy dáng vẻ như trêu chọc kia của Thổ Thanh Liên.
"Í... Quỷ a..."
----------...----------
Tây thành : Song Ngư lâu.
Giờ lành đã điểm, Song Ngư Hoành Lâu liền đốt pháo khai hoa mở cửa đón khách đêm đầu tiên.
"Bùm... Bùm... Bùm..." Tiếng pháo nổ giòn tan rôm rả khiến không khí liền trở nên rất vui vẻ.
La Thần cùng mọi người hiện đã chuẩn bị xong hết mọi thứ, liền lúc này La Thần hắn đang ngồi ở trên tầng hai Song Ngư lâu nhìn ra bên ngoài ngắm cảnh đường người đi đông đúc.
Bên ngoài dân chúng tuy tối nay ai cũng hiếu kỳ về chuyện Song Ngư Hoành Lâu mà đến, ấy nhưng khi thấy tiếng pháo mừng khai trương đã điểm thì vẫn không hề thấy một ai là có ý muốn đi vào.
Phu thê Diệp Hào đảm đương việc đầu bếp thì hiện ở dưới bếp mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng bất cứ lúc nào đều liền cũng có thể lập tức nấu món đem lên ngay.
La Thần thấy vẻ lưỡng lự của mọi người ở bên ngoài thì liền nghĩ xem ra hôm nay sẽ không có khách rồi, thế là hắn bỗng liền muốn nhanh đóng cửa luôn cho mọi người có thể nghĩ ngơi luôn cho xong, đỡ phải mệt mỏi mà chẳng đem lại kết quả gì.
"Hoa Thiên tỷ.!" La Thần bỗng gọi.
"Thiếu gia có chuyện gì.?" Hoa Thiên tỷ rất nhanh liền chạy lên hỏi.
"Bảo dưới bếp cứ bất đầu nấu những món ăn ngon, liền mọi người chúng ta hôm nay sẽ mở tiệc ăn mừng vậy.!"
"Vâng.!" Hoa Thiên tỷ tuy không hiểu sao thiếu gia lại muốn như thế, nhưng tỷ ấy cũng không hỏi nhiều mà liền đáp xong nhanh đi xuống.
Chỉ một lúc sau Hoa Thiên tỷ liền lại chạy lên nói. "Thiếu gia.! Vậy giờ chúng ta sẽ không buôn bán nữa sao.?"
"Không cần quan tâm nữa.! Trước chúng ta cứ cùng nhau thử tay nghề của phu thê Diệp thúc trước đi."
"Món ngon chúng ta ăn, rượu ngon chúng ta uống. Hôm nay chúng ta cứ buông xả hết đi."
Hoa Thiên tỷ nghe vậy liền đã hiểu, thế là lại nhanh đi thông báo mọi người hôm nay chúng ta sẽ mở tiệc.
Gần một canh giờ sau vẫn không thấy một vị khách nhân nào bước vào Song Ngư Hoành Lâu. La Thần thấy thế liền bảo mọi người hãy dọn đồ ăn lên đi, chúng ta lập tức sẽ mở tiệc.
Liền rất nhanh nhiều bàn lớn, bàn nhỏ, dưới lầu, trên tầng, nhã gian cũng sắp xếp bàn không ít. Liền tất cả hiện đã đầy ấp món ngon cùng với rượu thơm.
Hồng gia Hồng Cô, Hồng Oa, Hồng Kỳ Yên dẫn đầu ngồi ở một nhã gian, còn những người còn lại thì cũng không ít hiện cũng đã bên dưới đầy người, tầng trên thì cũng đã đông đúc không kém.
La Thần thì vẫn ngồi ở nhã gian trên tầng trên cùng với Song Ngư, Hồng Ngư, Hồng Hiên Nhiên, Hoa Thiên Thiên, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Thiên Liên Anh, Dung nhi. Tiếp La Thần liền hướng mắt nhìn xuống tầng dưới hướng Bá thúc hô nói.
"Ngoại Quản Gia.! Thúc hãy dán thông báo ngoài tiệm đi."
"Vâng thiếu gia.!" Tiếp bá thúc rất nhanh theo sự chuẩn bị của La Thần liền ra bên ngoài dán lên tờ giấy thông báo.
Dân chúng hiếu kỳ bên ngoài đông đúc khi thấy tờ thông báo thì liền mắt mở to kinh ngạc há hốc vì quá bất ngờ với sự mới lạ về Song Ngư Hoành Lâu này.
Bởi thông báo nó viết rằng.
Song Ngư Hoành Lâu.
Giờ đón khách đã qua.
Đa tạ đã ủng hộ.
Hẹn mọi người ở lần sau.
"Ặc... Hoành lâu này làm ăn kiểu gì vậy a... Chỉ mới mở cửa chừng một canh giờ ấy vậy mà đã đóng cửa rồi sao... Ặc... Có cửa tiệm nào mà lại làm ăn như vậy không a... Thật.... Tại hạ cũng là lần đầu tiên mới gặp được đi..."
"..x... x... o... o...." Liền mọi người bên ngoài lại được một phen mới mẻ bàn tán xôn xao.
La Thần bên trong chẳng quan tâm liền bảo người đóng cửa lập tức mở tiệc, mọi người tuy vẫn không thể hiểu được thiếu gia sao lại vội vã như vậy làm gì, nhưng liền cũng không ai dám lên tiếng khuyên nói gì.
La Thần trên tầng hai nhã gian đứng dậy hướng mắt nhìn quanh qua những nhã gian xung quanh, xong tiếp lại nhìn xuống hết mọi người ở bên dưới lên tiếng nói.
"Chúng ta hôm nay ở đây món ngon cứ ăn, rượu ngon cứ uống, tấu khúc hay thì chúng ta nghe, cứ coi như hôm nay chúng ta ăn mừng khai trương quán của chúng ta đi."
"À.! Còn có mọi người hãy ăn uống hết mình mới được đó nha."
"Nào.! Giờ thì mọi người một nhà chúng ta hãy cùng nâng ly chúc mừng nào."
"Nào.! Mọi người... Cạn...."
Thất Tinh Lang một bàn bên dưới liền chẳng cần quan tâm đến thế sự, lập tức cũng liền vui vẻ hướng thiếu gia nâng ly hô lớn.
"Cạn...."
Tiếp La Thần liền nói. "Nào mọi người chúng ta cùng nhập tiệc HA..."
"Hô... hô... hô... Cạn... Cạn..." Năm tiểu nhị liền cũng chẳng quan tâm thế sự, lập tức cũng hô hào lớn giúp làm càng thêm náo nhiệt.
Năm tiểu nhị, bảy người Thất Tinh Lang, mười tám mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân, mười lăm người Thập Ngũ Giai Nhân, ba mươi mốt người Nguyệt Vệ, Hồng Gia Trang mười tám người, phu thê sáu người Hải, Lục, Diệp cùng một Bá thúc.
Diệp Thanh, Diệp Hà, Thiên Liên Anh, Dung nhi, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Hải Hư Câu, Hải Na Na, Lục Diễn, Hoa Đại Kỳ, Hoa Nhị Ngọc.
La Thần, Song Ngư, Hoa Thiên Thiên, Hồng Mỹ Nhân. Duy chỉ thiếu có Mộng Tuyết, Mị Tuyết, Du Điệp, Lãnh Điệp.
Tổng số người hiện nó liền lên tới hơn một trăm người, vậy nên Song Ngư Hoành Lâu tuy không có khách nhưng không khí bên trong thì nó hiện rất náo nhiệt không thể ngờ.
Song Ngư ngồi bên cạnh La Thần bỗng thấy chén của mình đầy ắp thức ăn vì bởi được La Thần và Tiểu Bạch không ngừng gắp cho. Thấy vậy Song Ngư liên mắt mở lớn không thể ăn nổi lên tiếng nói.
"Muội không phải là heo a..."
"Khục... khục..." La Thần nghe vậy liền bỗng có chút sặc sụa liền rất nhanh nhìn Tiểu Bạch ngây ngô vẫn không hiểu gì kia nói.
"Bạch Bạch.! Song nhi nào có phải heo đâu sao Bạch Bạch lại gắp nhiều thức ăn như vậy làm gì a..."
"Á... Nhưng đại ca ca người cũng có phần mà."
"Có sao... Ươm... Chắc Bạch Bạch là nhìn nhầm rồi đi."
"Á... Nào có thể nhìn nhầm chứ.! Mẫu thân tỷ tỷ... Là đại ca ca ăn hiếp Bạch Bạch a..."
"Ặc... nè.. nè.. Không được chơi ăn gian như thế chứ.!"
Mọi người xung quanh thấy thiếu gia nhà mình vẽ chẳng nề hà với mọi người mà cứ vô tư vui vẻ ngồi ăn uống cùng với mọi người như thế, thì mọi người tất cả liền lại rất vui vẻ và cảm thấy trong lòng rất may mắn khi được ở bên cạnh một chủ nhân như vậy.
"Đại tỷ.! Xem ra vị công tử La Thần hắn tấm lòng rất quan tâm xem trọng mọi người, xem ra quyết định của tỷ hiện muội cũng đã có chút có thể hiểu được rồi."
Hồng Chi tiểu thư cũng nhỏ nói với Bạch Nguyệt bên cạnh. "Thiếu gia người như vậy không sợ chúng hạ nhân sẽ không để ngài ấy vào mắt sao."
Bạch Nguyệt bên cạnh nghe vậy liền nói. "Tiểu thư.! Vậy người có ghét thiếu gia không,.. vậy người có không để thiếu gia vào mắt không.?"
Hồng Gia Trang bên kia mọi người lúc này liền thầm vui vẻ khi được cùng theo bên cạnh thiếu gia. Thất Tinh Lang, Thập Ngũ Giai Nhân thì đã quen nên hiện chẳng hề khép nép, liền người hô lớn, người cười to, cảnh tình cực kì khó có được ở bất cứ nơi đâu.
Đông Chí. "Để ta kể cho các ngươi biết lúc đó cái tên Hồ Thống hắn là mặt mài lo lắng sợ hãi đến như thế nào nha."
Hồ Thống. "Không được kể... Đông Chí ngươi mà dám nói thì ta sẽ tuyệt giao với ngươi luôn."
"Ha... ha... ha..." Mọi người nghe vậy thì liền một chàng cười lớn vui vẻ.
Nhóm Thập Ngũ Giai Nhân thì nhã nhận hơn nhiều, nhưng hiện cũng không kém phần nhộn nhịp nói.
Nhị Hồng. "Nói thật lúc đó ta còn tưởng cái bán nguyệt cầm nó là cây đàn hình mặt trăng cơ."
"Ha... ha.. ha... Thật vậy sao... ha.. ha.. ha..."
Thất Sương. "Còn ta lúc đó cứ tưởng mình là lạc vào tiên cảnh rồi cơ."
"Ha.. ha.. ha... Đúng... đúng... đấy... lúc đó ta cũng nghĩ như vậy đó."
"Xì... Thật sao..."
Bá thúc thì hiện cùng với mấy người bạn già rôm rả cười nói không ngớt. Liền mọi người chẳng hiểu sao khai trương nhưng hiện lại thành ra mở tiệc vui vẻ ăn uống no say.
Bá thúc. "Ươm... tay nghề nấu ăn của Diệp huynh xem ra rất ngon nha."
"Đúng đấy... đúng đấy.. Hải Đăng ta cũng thật không ngờ nó lại ngon như vậy luôn đấy."
"Lục Tài ta thì thật may mắn không uổng kiếp này rồi a."
Diệp thúc. "Huynh đệ quá lời rồi... chỉ là tài mọn mà thôi... không đáng để nói a..."
"Ngon thì bảo ngon có gì mà không dám nói chứ... Nào.! huynh đệ ta tiếp nâng ly đi..."
"Cạn...!"
Nhóm Nguyệt Vệ là đông người nhất, vậy nên hiện được chia ra ở nhiều bàn cùng ngồi ăn uống, cũng không kém phần náo nhiệt chút nào.
Hoàng Nguyệt. "Mỹ Nguyệt cô hãy kể nghe xem lúc đầu cô đã gặp thiếu gia như thế nào vậy.?"
"Đúng đấy.! Mỹ Nguyệt cô hãy kể đi... kể đi..."
Một bàn khác thì có Thủy Nguyệt nói. "Chỉ Nguyệt cô vậy mà lại cũng có ý với thiếu gia nha."
Trầm Nguyệt. "Ấy... Thủy Nguyệt muội đừng có trêu chọc Chỉ Nguyệt cô ấy nữa nha..."
"Đúng đấy... Ha... ha.. ha...." Liền lại một tràng cười rất vui vẻ.
Một bàn khác Tiểu Nguyệt lại nói. "Lộ Nguyệt tỷ có thể chỉ dạy muội cách dùng kiếm nhật được không.?"
"Đúng đó... còn những người chúng ta nữa nha..."
Còn về những mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân tuy không náo nhiệt như mọi người, nhưng hiện ít ra thì cũng chịu ngồi xuống cùng mọi người nhập tiệc. Thổ Thanh Liên cũng học theo kiểu cách của mọi người hướng Ô Trúc nói.
"Ô Trúc.! Nâng chén a..."
"Ờ.! Cạn." Ô Trúc mặt lạnh băng không cảm xúc nâng chén đáp.
Mỹ yêu Liễu Nhu thì lại cùng với Ấu Lam nói. "Ấu Lam cô ăn nhiều như vậy không sợ mập sao.?"
"Không sợ.! Không sợ. Đồ ăn ngon như vậy không kìm lòng được a."
Ngân Tâm Thảo vẻ lãnh cảm nâng chén. "Mọi người. Cạn.!"
"Cạn..!"
Vẻ mặt mọi người cứ như sắp ra chiến trường không bằng, chẳng thấy ai cười vui gì cả. Mà hiện chỉ thấy người thì không ngừng mời rượu, người thì không ngừng ăn.
La Thần trên tầng nhìn hết tất cả vẻ mặt vui cười có, nhiệt tình có, của mọi người vào mắt, thì liền trong lòng hắn cũng lập tức có chút ấm áp nhẹ mĩm cười khẽ lên tiếng nói.
"Mọi người như vậy mới giống là người một nhà chứ.!"
"Muội hiện cũng cảm thấy rất là vui.!" Song Ngư bỗng nhiên cũng bên cạnh lên tiếng đáp.
----------...----------
Tiệc vẫn kéo dài tới một lúc sau thì bỗng mọi người liền muốn nghe tấu khúc, thế là liền mọi người lập tức đều đồng hô vang.
"Nhất Nguyệt... Nhất Nguyệt... Nhất Nguyệt a...."
Nhất Nguyệt biết đã không thể từ chối nên liền cũng rất nhiệt tình đồng ý, tiếp Thập Ngũ Giai Nhân liền đã cảm ngộ sâu sắc công pháp Bát Vạn Thiên Âm hiện liền bước lên sân khấu, mười bốn người mỗi một nhạc cụ riêng liền lập tức hợp tấu thành một nhạc khúc chấn động lòng người.
"Hố... Hoan... hô... Nhất.. Nguyệt... Nhất Nguyệt... a...." Liền mọi người rất xung, hô vang cổ vũ rất nhiệt tình.
Nhất Nguyệt liền cũng không ngại ngùng gì trước người nhà, thế là cô cũng liền nhanh cất lên giọng hát trầm ấm đặc trưng của mình, liền hát lên ca khúc Tình Ca Tây Hải.
Do lần này hiện tấu khúc đã được hoàn thiện do sự tập luyện chăm chỉ của nhóm Thập Ngũ Giai Nhân, nên tấu khúc bây giờ phải nói rằng là nó rất kinh động lòng người.
Người Hồng Gia Trang lần đầu được nghe cách hát mới mẻ này, nên liền cũng không ngoại lệ rất nhanh cũng lập tức bị làm cho bất ngờ không thể nói nên lời.
La Thần hiện tầng hai nhìn xuống sân khấu châm chú xem diễn khúc, liền miệng cũng không ngừng nhép theo lời bày hát mà hắn đã rất quen thuộc này.
Song Ngư thì cũng rất vui thích cái không khí náo nhiệt này, nên liền cũng rất thích thú ngồi cùng bên cạnh với La Thần miệng cũng không ngừng ngâm nga theo bày hát.
"A... hay quá a..." Tiểu Bạch lần đầu được nghe cũng rất thích thú hô vang không ngừng. Tiểu Hắc bên cạnh thì cũng nhẹ gật đầu đồng ý, Hải Na Na thì vẫn luôn dính lấy Tiểu Bạch nói.
"Nhất Nguyệt tỷ.! Đẹp quá a..."
----------...----------
Khi tấu khúc Tình Ca Tây Hải vừa kết thúc, La Thần hắn liền dẫn đầu mọi người lập tức vỗ tay không ngừng hô.
"Nhất Nguyệt... Hay lắm a...."
Mọi người nghe thế liền cũng giật mình lập tức cũng vỗ tay không ngừng, liền Song Ngư lâu lập tức tiếng vỗ tay rất dồn dập náo nhiệt vô cùng.
"Hố.... Hay a... Hay.... Hay..."
"Nhất Nguyệt... Nhất Nguyệt... Nhất Nguyệt..."
Nhất Nguyệt đứng trên sân khấu cảm nhận được sự nhiệt tình của mọi người dành cho mình rất nhiều thì liền có chút rất xúc động trong lòng.
Tiếp buổi tiệc mọi người liền lại hướng Hồng Ca hô vang khi lúc này đã thấy hắn đã bước lên sân khấu muốn biểu diễn.
"Hố... Hồng Ca... Hồng Ca.... Hồng Ca a..."
"Này.! Hồng Ca ngươi đừng có làm mất mặt nhóm Thất Tinh Lang chúng ta đó." Bên dưới Thất Tinh Lang cũng liền có chút trêu đùa nói.
"A.. À..." Hồng Ca bỗng tằng hắn hai cái xong nói. "Để góp vui cùng mọi người, Hồng Ca xin hát một bày Cô Nương Bên Cầu, mong mọi người đừng chê nha."
"Hố.... Hay a.. Hồng Ca. ..Hồng Ca..." Nhóm Thất Tinh Lang liền dẫn đầu rất nhiệt tình cổ vũ cho huynh đệ của mình.
Liền rất nhanh mọi người lại được nghe một ca khúc hay do chính Hồng Ca lúc này biểu diễn.
Mỹ yêu Thạch Hồng Thủy lúc này ánh mắt liền cũng bị thu hút bởi Hồng Ca khẽ nhỏ lên tiếng nói.
"Huynh.! Thật Hồng Thủy ta không thể nào có thể nhìn thấu được huynh cả. Huynh.! Khi đứng ở đó sao lại thu hút đến như vậy cơ chứ..."
Thạch Hồng Thủy liền không thể rời mắt khỏi Hồng Ca, miệng thì cứ không ngừng nói những lời vô nghĩa mà chắc cũng chỉ riêng mình y là có thể hiểu được.
La Thần lúc này ngồi cùng với Song Ngư không ngừng đung đưa theo nhạc, vẻ mặt thì hiện đã quên đi hết mọi phiền muộn, miệng hắn thì vẫn luôn mĩm cười rất tươi.
Song Ngư bên cạnh thấy vậy cũng liền trong lòng rất ấm áp, liền nhẹ choàng tay ôm lấy cánh tay của La Thần mãi không chịu buôn ra.
Hoa Thiên tỷ phía sau thấy vậy liền cũng rất vui vẻ nhẹ mĩm cười hiền lành, Thiên Liên Anh, Dung nhi thì cũng thật tâm chúc phúc cho hai người.
Riêng Hồng Hiên Nhiên thì bỗng nhớ đến thứ tình cảm lúc trước kia của bản thân, thế là tỷ ấy bỗng liền có chút mủi lòng vẻ có chút cô đơn ánh mắt lập tức liền lại có chút đượm buồn ưu sầu cô liêu.
----------...----------
Song Ngư Hoành Lâu không có một khách nào, ấy vậy mà không khí bây giờ nó lại rất náo nhiệt vui tươi. Bên ngoài mọi người đi đường hiếu kì liền cũng đã có thể nghe ra được rõ ràng.
Tiếp lại còn được nghe hai tấu khúc chấn động lòng người kia, thế là liền mọi người lại xôn xao buôn chuyện hỏi đủ điều với nhau.
"Này.! Giọng hát nữ nhân kia có ai biết đó là ai không.?"
"Không rõ lắm.! Nhưng tuyệt đối đó không phải là của Tứ Sắc Giai Nhân danh chấn thành Kinh Sư đâu."
"Ta biết... ta biết a... Người đó chính là người của Song Ngư Hoành Lâu không lâu trước đã biểu diễn ở hồ Lộng Nguyệt đó."
"Ồ... Thật sự cô ấy hát quá hay... Còn có tấu khúc nó cũng mới lạ chưa từng có bao giờ nữa."
"Hàizz... Xem ra việc hôm nay ta không vào xem Song Ngư Hoành Lâu diễn tấu khúc nó là một sai lầm lớn rồi. Àizz..."
"Thôi đi.! Nhà ngươi mà cũng có đủ tiền để nằm mơ hay sao chứ."
"Ai nói là ta không có hả."
Tiếp một bày Cô Nương Bên Cầu do Hồng Ca hát xong, thì liền lại thấy mọi người lại rất nhiều xôn xao bàn luận một hồi lâu nữa.
Bỗng rồi cuối cùng cũng có người đã không khỏi quá hiếu kì mà liền cũng tiến lên muốn bước vào Song Ngư lâu nghe diễn tấu khúc.
Nhưng khi đến gần thì lại nhìn thấy trước cửa dán thông báo quán đã đóng cửa, thế là liền rất nhiều người lại một phen rất tiếc hận không thôi.
Bầu trời Kinh Sư đã chập tối, tây thành hôm nay có chút đông đúc đến lạ kỳ, chắc cũng là tại vì hôm nay tây thành nó vừa xuất hiện tặc tử làm loạn, vậy nên hiện mới có không ít người liền đi đến đây hóng chuyện rất nhiều.
Còn có cũng không ít người đến đây là vì hiếu kì về chuyện khai trương của Song Ngư Hoành Lâu danh chấn thành Kinh Sư.
Song Ngư Hoành Lâu lúc này lụa đỏ giăng khắp bên ngoài, còn có hai đường lụa đỏ kéo dài xuyên qua bên đường tới hàng liễu già bên cạnh con kênh nước phía bên kia đường trước mặt.
"Song Ngư Hoành Lâu." Nhiều người dân đi đường do đèn hoa ở đây hôm nay rực rỡ, nên liền nhìn rõ ràng được biển hiệu của Song Ngư lâu.
"Tây Hà Hoành Điếm Đoạn Ba."
"Song Ngư Y Vị Chấn Tam Hà."
Liền rất nhiều người lúc này lập tức tỏ ra rất kỳ lạ về hai câu đối trước cửa lớn của Song Ngư lâu. Thế là liền rất nhiều người lại một phen bàn tán.
"Tây Hà đoạn ba là ở đâu a... Y vị chấn tam hà nghe thôi cũng thấy thật có chút cuồng ngôn đi... Hàizz... Huynh đài này.! Huynh cũng muốn đi vào Song Ngư Hoành Lâu sao.... Àizz... Không dám không dám a... Vào cửa là một ngàn lượng lận đó nha.... X... x... o.... o...."
Tuy hiện Song Ngư Hoành Lâu danh tiếng rất thu hút chúng nhân, nhưng không vì lẽ thế mà tất cả bọn họ liền điên lên dám bỏ ra một ngàn lượng chỉ vì hiếu kì muốn đi vào xem thử.
----------...----------
Trang viện : La Thần
Bên trong trang viện La Thần mọi người đều hiện đang rất bận rộn chuẩn bị cho việc khai trương tối nay. La Thần hắn thì hiện cùng Hồng Hiên Nhiên, nhóm Thập Ngũ Giai Nhân đang rất gấp rút luyện tập tấu khúc.
Thiên Liên Anh lúc này thì tay luôn cầm tờ giấy lớn viết bài hát đứng bên cạnh Nhất Nguyệt nhắc bài cho cô ấy. Còn có Hồng Ca hiện cũng được gọi đến đây để tập một bài hát riêng. Dung nhi thì ở bên cạnh chuẩn bị trà nước cho mọi người.
Mỹ yêu Ấu Lam, Tiểu Bạch cũng được gọi đến đây để La Thần đích thân tập luyện ca hát, bên cạnh lại thấy Hải Na Na rất thích thú luôn bám dính lấy Tiểu Bạch. Nguyệt Vệ tất cả hiện cũng được gọi đến đây để có cơ hội làm quen với phong cách hát mới.
Song Ngư muội ấy thì hiện ngồi cùng với tỷ tỷ Hồng Ngư miệng cắn hạt dưa vẻ mặt hơi bực bội vì không được La Thần hắn để ý tới, Hồng Ngư bên cạnh thấy vậy thì liền chỉ biết thở dài buồn lòng cho muội muội của mình.
Nhóm Nhất Đẳng Yêu Quân thì hiện đang ở bên ngoài nhiều người không được La Thần hắn gọi vào, thế là liền tất cả lại không có gì làm lập tức lại cứ ở bên ngoài nghe ngóng nhìn qua nơi mọi người đang luyện tập.
Hoa Thiên Thiên, Bá thúc, phu thê Hải thúc, phu thê Lục thúc, phu thê Diệp thúc, Diệp Thanh, Diệp Hà, Thất Tinh Lang, cộng thêm nhiều người Hồng Gia Trang với năm tiểu nhị. Thì đang ở bên Song Ngư lâu sắp xếp chuẩn bị mọi thứ cho việc khai trương.
Hoa Đại Kỳ, Hoa Nhị Ngọc, Hải Hư Câu, Lục Diễn lúc này thì bỗng không cần ai sai bảo mà cũng liền rất chăm chỉ chạy sang Song Ngư lâu giúp đỡ mọi người.
Mộng Tuyết, Mị Tuyết thì hiện vẫn chưa cảm ngộ xong công pháp, vậy nên hiện vẫn không có xuất hiện. Còn có hai mỹ yêu Lãnh Điệp, Du Điệp thì do đã bị thương nên giờ đã quay về phòng dưỡng thương rồi.
----------...----------
Mỹ yêu Du Điệp do cảnh giới cao hơn Lãnh Điệp nên bị thương vẫn nhẹ hơn. Lúc này Du Điệp đang ngồi bên cạnh giường nhìn kĩ gương mặt hơi tái nhợt của Lãnh Điệp liền thở dài khẽ nói.
"Lãnh.! Ngươi không thể cứ như bao người nữ nhân khác không được hay sao chứ.!"
"Sao Lãnh ngươi lại cứ muốn khác người như vậy làm gì chứ.!"
"Lãnh.! Ngươi có thể quay lại con người trước kia của ngươi được hay không."
"Lãnh.! Không phải cứ như trước kia thì... thì... thì không phải chúng ta sẽ rất vui vẻ hơn sao chứ."
"Lãnh... x... x... o... o..."
Du Điệp nói xong một tràng trách cứ Lãnh Điệp nhiều thứ xong rồi cô liền cũng có chút đau lòng quay mặt sang một hướng khác không muốn nhìn Lãnh Điệp nữa. Tiếp cô liền trong lòng cảm thấy có chút đau nhói lập tức đứng lên rời giường đi đến cạnh cửa sổ, mắt nhìn lên bầu trời tối đen bỗng trong lòng rất ưu thương nhưng không hiểu vì sao mình lại ưu thương.
Lãnh Điệp vẫn nằm trên giường yên bất động, mắt thì vẫn nhắm nghiền giống như vẫn thiếp ngủ rất sâu, nào có giống đâu là người đang tỉnh cơ chứ.
Nhưng... nhưng lúc này đây bỗng nước mắt của cô liền tuôn rơi nơi khóe mi, nước mắt nóng rát cứ vậy rơi chảy ngang qua mang tai tiếp rơi thẳng xuống chăn mềm. Trong lòng cô thì hiện cũng như vạn đao dầy xé, đau đớn không tài nào tả xiết.
----------...----------
Bên ngoài khuôn viện mỹ yêu Ô Trúc cũng mắt chăm chăm nhìn về nơi mọi người đang luyện tập. Bỗng liền cô khẽ nhỏ nói.
"Nhị Hòa muội.! Muội sao không thèm quan tâm đến ta nữa vậy.?"
"Hả.! Ô Trúc cô là đang nói đến ai vậy.?" Bỗng mỹ yêu Thổ Thanh Liên lúc này vô tình nghe được nên liền hỏi.
"À... à... Không có gì đâu... Chắc là cô đã nghe nhầm rồi đi." Ô Trúc vẻ hơi ngại ngùng đáp.
"Ồ..." Mỹ yêu Thổ Thanh Liên mắt bỗng dưng mở lớn rất ngạc nhiên khi thấy Ô Trúc tựa băng sơn mà hiện cũng biết ngại ngùng.
"Hừ.! Hoa sen đất cô im ngay cho ta." Bỗng Ô Trúc không hiểu tại sao lại bùng nổ khi thấy dáng vẻ như trêu chọc kia của Thổ Thanh Liên.
"Í... Quỷ a..."
----------...----------
Tây thành : Song Ngư lâu.
Giờ lành đã điểm, Song Ngư Hoành Lâu liền đốt pháo khai hoa mở cửa đón khách đêm đầu tiên.
"Bùm... Bùm... Bùm..." Tiếng pháo nổ giòn tan rôm rả khiến không khí liền trở nên rất vui vẻ.
La Thần cùng mọi người hiện đã chuẩn bị xong hết mọi thứ, liền lúc này La Thần hắn đang ngồi ở trên tầng hai Song Ngư lâu nhìn ra bên ngoài ngắm cảnh đường người đi đông đúc.
Bên ngoài dân chúng tuy tối nay ai cũng hiếu kỳ về chuyện Song Ngư Hoành Lâu mà đến, ấy nhưng khi thấy tiếng pháo mừng khai trương đã điểm thì vẫn không hề thấy một ai là có ý muốn đi vào.
Phu thê Diệp Hào đảm đương việc đầu bếp thì hiện ở dưới bếp mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng bất cứ lúc nào đều liền cũng có thể lập tức nấu món đem lên ngay.
La Thần thấy vẻ lưỡng lự của mọi người ở bên ngoài thì liền nghĩ xem ra hôm nay sẽ không có khách rồi, thế là hắn bỗng liền muốn nhanh đóng cửa luôn cho mọi người có thể nghĩ ngơi luôn cho xong, đỡ phải mệt mỏi mà chẳng đem lại kết quả gì.
"Hoa Thiên tỷ.!" La Thần bỗng gọi.
"Thiếu gia có chuyện gì.?" Hoa Thiên tỷ rất nhanh liền chạy lên hỏi.
"Bảo dưới bếp cứ bất đầu nấu những món ăn ngon, liền mọi người chúng ta hôm nay sẽ mở tiệc ăn mừng vậy.!"
"Vâng.!" Hoa Thiên tỷ tuy không hiểu sao thiếu gia lại muốn như thế, nhưng tỷ ấy cũng không hỏi nhiều mà liền đáp xong nhanh đi xuống.
Chỉ một lúc sau Hoa Thiên tỷ liền lại chạy lên nói. "Thiếu gia.! Vậy giờ chúng ta sẽ không buôn bán nữa sao.?"
"Không cần quan tâm nữa.! Trước chúng ta cứ cùng nhau thử tay nghề của phu thê Diệp thúc trước đi."
"Món ngon chúng ta ăn, rượu ngon chúng ta uống. Hôm nay chúng ta cứ buông xả hết đi."
Hoa Thiên tỷ nghe vậy liền đã hiểu, thế là lại nhanh đi thông báo mọi người hôm nay chúng ta sẽ mở tiệc.
Gần một canh giờ sau vẫn không thấy một vị khách nhân nào bước vào Song Ngư Hoành Lâu. La Thần thấy thế liền bảo mọi người hãy dọn đồ ăn lên đi, chúng ta lập tức sẽ mở tiệc.
Liền rất nhanh nhiều bàn lớn, bàn nhỏ, dưới lầu, trên tầng, nhã gian cũng sắp xếp bàn không ít. Liền tất cả hiện đã đầy ấp món ngon cùng với rượu thơm.
Hồng gia Hồng Cô, Hồng Oa, Hồng Kỳ Yên dẫn đầu ngồi ở một nhã gian, còn những người còn lại thì cũng không ít hiện cũng đã bên dưới đầy người, tầng trên thì cũng đã đông đúc không kém.
La Thần thì vẫn ngồi ở nhã gian trên tầng trên cùng với Song Ngư, Hồng Ngư, Hồng Hiên Nhiên, Hoa Thiên Thiên, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Thiên Liên Anh, Dung nhi. Tiếp La Thần liền hướng mắt nhìn xuống tầng dưới hướng Bá thúc hô nói.
"Ngoại Quản Gia.! Thúc hãy dán thông báo ngoài tiệm đi."
"Vâng thiếu gia.!" Tiếp bá thúc rất nhanh theo sự chuẩn bị của La Thần liền ra bên ngoài dán lên tờ giấy thông báo.
Dân chúng hiếu kỳ bên ngoài đông đúc khi thấy tờ thông báo thì liền mắt mở to kinh ngạc há hốc vì quá bất ngờ với sự mới lạ về Song Ngư Hoành Lâu này.
Bởi thông báo nó viết rằng.
Song Ngư Hoành Lâu.
Giờ đón khách đã qua.
Đa tạ đã ủng hộ.
Hẹn mọi người ở lần sau.
"Ặc... Hoành lâu này làm ăn kiểu gì vậy a... Chỉ mới mở cửa chừng một canh giờ ấy vậy mà đã đóng cửa rồi sao... Ặc... Có cửa tiệm nào mà lại làm ăn như vậy không a... Thật.... Tại hạ cũng là lần đầu tiên mới gặp được đi..."
"..x... x... o... o...." Liền mọi người bên ngoài lại được một phen mới mẻ bàn tán xôn xao.
La Thần bên trong chẳng quan tâm liền bảo người đóng cửa lập tức mở tiệc, mọi người tuy vẫn không thể hiểu được thiếu gia sao lại vội vã như vậy làm gì, nhưng liền cũng không ai dám lên tiếng khuyên nói gì.
La Thần trên tầng hai nhã gian đứng dậy hướng mắt nhìn quanh qua những nhã gian xung quanh, xong tiếp lại nhìn xuống hết mọi người ở bên dưới lên tiếng nói.
"Chúng ta hôm nay ở đây món ngon cứ ăn, rượu ngon cứ uống, tấu khúc hay thì chúng ta nghe, cứ coi như hôm nay chúng ta ăn mừng khai trương quán của chúng ta đi."
"À.! Còn có mọi người hãy ăn uống hết mình mới được đó nha."
"Nào.! Giờ thì mọi người một nhà chúng ta hãy cùng nâng ly chúc mừng nào."
"Nào.! Mọi người... Cạn...."
Thất Tinh Lang một bàn bên dưới liền chẳng cần quan tâm đến thế sự, lập tức cũng liền vui vẻ hướng thiếu gia nâng ly hô lớn.
"Cạn...."
Tiếp La Thần liền nói. "Nào mọi người chúng ta cùng nhập tiệc HA..."
"Hô... hô... hô... Cạn... Cạn..." Năm tiểu nhị liền cũng chẳng quan tâm thế sự, lập tức cũng hô hào lớn giúp làm càng thêm náo nhiệt.
Năm tiểu nhị, bảy người Thất Tinh Lang, mười tám mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân, mười lăm người Thập Ngũ Giai Nhân, ba mươi mốt người Nguyệt Vệ, Hồng Gia Trang mười tám người, phu thê sáu người Hải, Lục, Diệp cùng một Bá thúc.
Diệp Thanh, Diệp Hà, Thiên Liên Anh, Dung nhi, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Hải Hư Câu, Hải Na Na, Lục Diễn, Hoa Đại Kỳ, Hoa Nhị Ngọc.
La Thần, Song Ngư, Hoa Thiên Thiên, Hồng Mỹ Nhân. Duy chỉ thiếu có Mộng Tuyết, Mị Tuyết, Du Điệp, Lãnh Điệp.
Tổng số người hiện nó liền lên tới hơn một trăm người, vậy nên Song Ngư Hoành Lâu tuy không có khách nhưng không khí bên trong thì nó hiện rất náo nhiệt không thể ngờ.
Song Ngư ngồi bên cạnh La Thần bỗng thấy chén của mình đầy ắp thức ăn vì bởi được La Thần và Tiểu Bạch không ngừng gắp cho. Thấy vậy Song Ngư liên mắt mở lớn không thể ăn nổi lên tiếng nói.
"Muội không phải là heo a..."
"Khục... khục..." La Thần nghe vậy liền bỗng có chút sặc sụa liền rất nhanh nhìn Tiểu Bạch ngây ngô vẫn không hiểu gì kia nói.
"Bạch Bạch.! Song nhi nào có phải heo đâu sao Bạch Bạch lại gắp nhiều thức ăn như vậy làm gì a..."
"Á... Nhưng đại ca ca người cũng có phần mà."
"Có sao... Ươm... Chắc Bạch Bạch là nhìn nhầm rồi đi."
"Á... Nào có thể nhìn nhầm chứ.! Mẫu thân tỷ tỷ... Là đại ca ca ăn hiếp Bạch Bạch a..."
"Ặc... nè.. nè.. Không được chơi ăn gian như thế chứ.!"
Mọi người xung quanh thấy thiếu gia nhà mình vẽ chẳng nề hà với mọi người mà cứ vô tư vui vẻ ngồi ăn uống cùng với mọi người như thế, thì mọi người tất cả liền lại rất vui vẻ và cảm thấy trong lòng rất may mắn khi được ở bên cạnh một chủ nhân như vậy.
"Đại tỷ.! Xem ra vị công tử La Thần hắn tấm lòng rất quan tâm xem trọng mọi người, xem ra quyết định của tỷ hiện muội cũng đã có chút có thể hiểu được rồi."
Hồng Chi tiểu thư cũng nhỏ nói với Bạch Nguyệt bên cạnh. "Thiếu gia người như vậy không sợ chúng hạ nhân sẽ không để ngài ấy vào mắt sao."
Bạch Nguyệt bên cạnh nghe vậy liền nói. "Tiểu thư.! Vậy người có ghét thiếu gia không,.. vậy người có không để thiếu gia vào mắt không.?"
Hồng Gia Trang bên kia mọi người lúc này liền thầm vui vẻ khi được cùng theo bên cạnh thiếu gia. Thất Tinh Lang, Thập Ngũ Giai Nhân thì đã quen nên hiện chẳng hề khép nép, liền người hô lớn, người cười to, cảnh tình cực kì khó có được ở bất cứ nơi đâu.
Đông Chí. "Để ta kể cho các ngươi biết lúc đó cái tên Hồ Thống hắn là mặt mài lo lắng sợ hãi đến như thế nào nha."
Hồ Thống. "Không được kể... Đông Chí ngươi mà dám nói thì ta sẽ tuyệt giao với ngươi luôn."
"Ha... ha... ha..." Mọi người nghe vậy thì liền một chàng cười lớn vui vẻ.
Nhóm Thập Ngũ Giai Nhân thì nhã nhận hơn nhiều, nhưng hiện cũng không kém phần nhộn nhịp nói.
Nhị Hồng. "Nói thật lúc đó ta còn tưởng cái bán nguyệt cầm nó là cây đàn hình mặt trăng cơ."
"Ha... ha.. ha... Thật vậy sao... ha.. ha.. ha..."
Thất Sương. "Còn ta lúc đó cứ tưởng mình là lạc vào tiên cảnh rồi cơ."
"Ha.. ha.. ha... Đúng... đúng... đấy... lúc đó ta cũng nghĩ như vậy đó."
"Xì... Thật sao..."
Bá thúc thì hiện cùng với mấy người bạn già rôm rả cười nói không ngớt. Liền mọi người chẳng hiểu sao khai trương nhưng hiện lại thành ra mở tiệc vui vẻ ăn uống no say.
Bá thúc. "Ươm... tay nghề nấu ăn của Diệp huynh xem ra rất ngon nha."
"Đúng đấy... đúng đấy.. Hải Đăng ta cũng thật không ngờ nó lại ngon như vậy luôn đấy."
"Lục Tài ta thì thật may mắn không uổng kiếp này rồi a."
Diệp thúc. "Huynh đệ quá lời rồi... chỉ là tài mọn mà thôi... không đáng để nói a..."
"Ngon thì bảo ngon có gì mà không dám nói chứ... Nào.! huynh đệ ta tiếp nâng ly đi..."
"Cạn...!"
Nhóm Nguyệt Vệ là đông người nhất, vậy nên hiện được chia ra ở nhiều bàn cùng ngồi ăn uống, cũng không kém phần náo nhiệt chút nào.
Hoàng Nguyệt. "Mỹ Nguyệt cô hãy kể nghe xem lúc đầu cô đã gặp thiếu gia như thế nào vậy.?"
"Đúng đấy.! Mỹ Nguyệt cô hãy kể đi... kể đi..."
Một bàn khác thì có Thủy Nguyệt nói. "Chỉ Nguyệt cô vậy mà lại cũng có ý với thiếu gia nha."
Trầm Nguyệt. "Ấy... Thủy Nguyệt muội đừng có trêu chọc Chỉ Nguyệt cô ấy nữa nha..."
"Đúng đấy... Ha... ha.. ha...." Liền lại một tràng cười rất vui vẻ.
Một bàn khác Tiểu Nguyệt lại nói. "Lộ Nguyệt tỷ có thể chỉ dạy muội cách dùng kiếm nhật được không.?"
"Đúng đó... còn những người chúng ta nữa nha..."
Còn về những mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân tuy không náo nhiệt như mọi người, nhưng hiện ít ra thì cũng chịu ngồi xuống cùng mọi người nhập tiệc. Thổ Thanh Liên cũng học theo kiểu cách của mọi người hướng Ô Trúc nói.
"Ô Trúc.! Nâng chén a..."
"Ờ.! Cạn." Ô Trúc mặt lạnh băng không cảm xúc nâng chén đáp.
Mỹ yêu Liễu Nhu thì lại cùng với Ấu Lam nói. "Ấu Lam cô ăn nhiều như vậy không sợ mập sao.?"
"Không sợ.! Không sợ. Đồ ăn ngon như vậy không kìm lòng được a."
Ngân Tâm Thảo vẻ lãnh cảm nâng chén. "Mọi người. Cạn.!"
"Cạn..!"
Vẻ mặt mọi người cứ như sắp ra chiến trường không bằng, chẳng thấy ai cười vui gì cả. Mà hiện chỉ thấy người thì không ngừng mời rượu, người thì không ngừng ăn.
La Thần trên tầng nhìn hết tất cả vẻ mặt vui cười có, nhiệt tình có, của mọi người vào mắt, thì liền trong lòng hắn cũng lập tức có chút ấm áp nhẹ mĩm cười khẽ lên tiếng nói.
"Mọi người như vậy mới giống là người một nhà chứ.!"
"Muội hiện cũng cảm thấy rất là vui.!" Song Ngư bỗng nhiên cũng bên cạnh lên tiếng đáp.
----------...----------
Tiệc vẫn kéo dài tới một lúc sau thì bỗng mọi người liền muốn nghe tấu khúc, thế là liền mọi người lập tức đều đồng hô vang.
"Nhất Nguyệt... Nhất Nguyệt... Nhất Nguyệt a...."
Nhất Nguyệt biết đã không thể từ chối nên liền cũng rất nhiệt tình đồng ý, tiếp Thập Ngũ Giai Nhân liền đã cảm ngộ sâu sắc công pháp Bát Vạn Thiên Âm hiện liền bước lên sân khấu, mười bốn người mỗi một nhạc cụ riêng liền lập tức hợp tấu thành một nhạc khúc chấn động lòng người.
"Hố... Hoan... hô... Nhất.. Nguyệt... Nhất Nguyệt... a...." Liền mọi người rất xung, hô vang cổ vũ rất nhiệt tình.
Nhất Nguyệt liền cũng không ngại ngùng gì trước người nhà, thế là cô cũng liền nhanh cất lên giọng hát trầm ấm đặc trưng của mình, liền hát lên ca khúc Tình Ca Tây Hải.
Do lần này hiện tấu khúc đã được hoàn thiện do sự tập luyện chăm chỉ của nhóm Thập Ngũ Giai Nhân, nên tấu khúc bây giờ phải nói rằng là nó rất kinh động lòng người.
Người Hồng Gia Trang lần đầu được nghe cách hát mới mẻ này, nên liền cũng không ngoại lệ rất nhanh cũng lập tức bị làm cho bất ngờ không thể nói nên lời.
La Thần hiện tầng hai nhìn xuống sân khấu châm chú xem diễn khúc, liền miệng cũng không ngừng nhép theo lời bày hát mà hắn đã rất quen thuộc này.
Song Ngư thì cũng rất vui thích cái không khí náo nhiệt này, nên liền cũng rất thích thú ngồi cùng bên cạnh với La Thần miệng cũng không ngừng ngâm nga theo bày hát.
"A... hay quá a..." Tiểu Bạch lần đầu được nghe cũng rất thích thú hô vang không ngừng. Tiểu Hắc bên cạnh thì cũng nhẹ gật đầu đồng ý, Hải Na Na thì vẫn luôn dính lấy Tiểu Bạch nói.
"Nhất Nguyệt tỷ.! Đẹp quá a..."
----------...----------
Khi tấu khúc Tình Ca Tây Hải vừa kết thúc, La Thần hắn liền dẫn đầu mọi người lập tức vỗ tay không ngừng hô.
"Nhất Nguyệt... Hay lắm a...."
Mọi người nghe thế liền cũng giật mình lập tức cũng vỗ tay không ngừng, liền Song Ngư lâu lập tức tiếng vỗ tay rất dồn dập náo nhiệt vô cùng.
"Hố.... Hay a... Hay.... Hay..."
"Nhất Nguyệt... Nhất Nguyệt... Nhất Nguyệt..."
Nhất Nguyệt đứng trên sân khấu cảm nhận được sự nhiệt tình của mọi người dành cho mình rất nhiều thì liền có chút rất xúc động trong lòng.
Tiếp buổi tiệc mọi người liền lại hướng Hồng Ca hô vang khi lúc này đã thấy hắn đã bước lên sân khấu muốn biểu diễn.
"Hố... Hồng Ca... Hồng Ca.... Hồng Ca a..."
"Này.! Hồng Ca ngươi đừng có làm mất mặt nhóm Thất Tinh Lang chúng ta đó." Bên dưới Thất Tinh Lang cũng liền có chút trêu đùa nói.
"A.. À..." Hồng Ca bỗng tằng hắn hai cái xong nói. "Để góp vui cùng mọi người, Hồng Ca xin hát một bày Cô Nương Bên Cầu, mong mọi người đừng chê nha."
"Hố.... Hay a.. Hồng Ca. ..Hồng Ca..." Nhóm Thất Tinh Lang liền dẫn đầu rất nhiệt tình cổ vũ cho huynh đệ của mình.
Liền rất nhanh mọi người lại được nghe một ca khúc hay do chính Hồng Ca lúc này biểu diễn.
Mỹ yêu Thạch Hồng Thủy lúc này ánh mắt liền cũng bị thu hút bởi Hồng Ca khẽ nhỏ lên tiếng nói.
"Huynh.! Thật Hồng Thủy ta không thể nào có thể nhìn thấu được huynh cả. Huynh.! Khi đứng ở đó sao lại thu hút đến như vậy cơ chứ..."
Thạch Hồng Thủy liền không thể rời mắt khỏi Hồng Ca, miệng thì cứ không ngừng nói những lời vô nghĩa mà chắc cũng chỉ riêng mình y là có thể hiểu được.
La Thần lúc này ngồi cùng với Song Ngư không ngừng đung đưa theo nhạc, vẻ mặt thì hiện đã quên đi hết mọi phiền muộn, miệng hắn thì vẫn luôn mĩm cười rất tươi.
Song Ngư bên cạnh thấy vậy cũng liền trong lòng rất ấm áp, liền nhẹ choàng tay ôm lấy cánh tay của La Thần mãi không chịu buôn ra.
Hoa Thiên tỷ phía sau thấy vậy liền cũng rất vui vẻ nhẹ mĩm cười hiền lành, Thiên Liên Anh, Dung nhi thì cũng thật tâm chúc phúc cho hai người.
Riêng Hồng Hiên Nhiên thì bỗng nhớ đến thứ tình cảm lúc trước kia của bản thân, thế là tỷ ấy bỗng liền có chút mủi lòng vẻ có chút cô đơn ánh mắt lập tức liền lại có chút đượm buồn ưu sầu cô liêu.
----------...----------
Song Ngư Hoành Lâu không có một khách nào, ấy vậy mà không khí bây giờ nó lại rất náo nhiệt vui tươi. Bên ngoài mọi người đi đường hiếu kì liền cũng đã có thể nghe ra được rõ ràng.
Tiếp lại còn được nghe hai tấu khúc chấn động lòng người kia, thế là liền mọi người lại xôn xao buôn chuyện hỏi đủ điều với nhau.
"Này.! Giọng hát nữ nhân kia có ai biết đó là ai không.?"
"Không rõ lắm.! Nhưng tuyệt đối đó không phải là của Tứ Sắc Giai Nhân danh chấn thành Kinh Sư đâu."
"Ta biết... ta biết a... Người đó chính là người của Song Ngư Hoành Lâu không lâu trước đã biểu diễn ở hồ Lộng Nguyệt đó."
"Ồ... Thật sự cô ấy hát quá hay... Còn có tấu khúc nó cũng mới lạ chưa từng có bao giờ nữa."
"Hàizz... Xem ra việc hôm nay ta không vào xem Song Ngư Hoành Lâu diễn tấu khúc nó là một sai lầm lớn rồi. Àizz..."
"Thôi đi.! Nhà ngươi mà cũng có đủ tiền để nằm mơ hay sao chứ."
"Ai nói là ta không có hả."
Tiếp một bày Cô Nương Bên Cầu do Hồng Ca hát xong, thì liền lại thấy mọi người lại rất nhiều xôn xao bàn luận một hồi lâu nữa.
Bỗng rồi cuối cùng cũng có người đã không khỏi quá hiếu kì mà liền cũng tiến lên muốn bước vào Song Ngư lâu nghe diễn tấu khúc.
Nhưng khi đến gần thì lại nhìn thấy trước cửa dán thông báo quán đã đóng cửa, thế là liền rất nhiều người lại một phen rất tiếc hận không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.