Chương 8: Không gian trữ vật
Mèo A Mao Huỳnh Mai
23/06/2023
Thành phố này gần biển nên cảnh sắc cũng rất đẹp.
Cô cũng mua một biệt thự gần biển, để có thể lâu lâu đứng ngoài ban công nhìn ra, có thể ngắm biển. Kiếm tiền thì kiếm tiền nhưng cũng phải hưởng thụ chứ.
Cô mua xe hơi, thuê một người giúp việc, một bảo vệ và một tài xế, để lâu lâu chở cô đi dạo chơi.
Lần này cô có nhà riêng ở một mình rồi nên làm gì cũng tự do hơn. Cô lập tức lấy cái máy mua hàng ở mức 4 ra, đặt một góc trong phòng.
Máy mua hàng này có hình dạng không khác cái tủ là mấy, phía mặt trước có một cánh cửa vào một cái ngăn kéo. Cánh cửa mở ra để bỏ đồ cần bán vào, ngăn kéo bên trên là để nhận tiền. Mặt trên có bảng điều khiển màn hình cảm ứng, khi bỏ đồ vào thì đóng cửa lại, bảng điều khiển mới sáng lên. Lúc này mới ấn vào nút "bán" trên bảng điều khiển. Sau đó nhấn vào nút "loại tiền" sẽ xuất hiện những loại tiền để mình chọn. Sau khi chọn tiền xong thì ấn vào nút "nhận tiền", vậy là cái ngăn kéo sẽ tự động đẩy ra. Cuối cùng đưa tay vào lấy tiền là xong.
Vì thế, để nhanh hơn, cô đã mua các đồ vật ở đây bỏ vào bán, giá bán trong máy mua hàng này lại cao gấp 3 lần giá vốn ấy. Tuy nhiên mấy món đồ quý giá như vàng, kim cương thì lại rẻ bèo, chỉ có vài ngàn, cho nên cô lỗ nặng luôn. Xem lại mới biết, máy này đem bán đến thế giới người ta xài đồ đều là vàng bạc kim cương, nên cô bán mấy thứ đó, quy ra tiền, rẻ là phải. Cũng may là có kiểu dáng nên mới có được vài ngàn, nếu không, là không đồng nào luôn.
Rút kinh nghiệm.
Thời gian 4 năm thấm thoát trôi qua.
Một ngàn tỷ, cuối cùng cũng đã đạt được.
Ting…
Tiếng chuông báo quen thuộc của hệ thống đã vang lên.
Mức 5 đã mở và một chiếc nhẫn màu bạc đã xuất hiện trên tay Tiền Tiền.
Hệ thống còn bảo cô nhỏ máu nhận chủ thì mới sử dụng được nó. Cái này chỉ có ở trong truyện thôi, nay được chứng kiến cảnh thật việc thật, đúng là hồi hộp.
Tiền Tiền dùng một cây kim nhỏ nhắm mắt đâm vào đầu ngón trỏ của mình, rồi nặn máu ra nhỏ vào chiếc nhẫn. Giọt máu vừa rơi vào chiếc nhẫn đã biến mất không thấy tung tích.
Sau khi tròn mắt kinh ngạc một lúc, cô mới đeo chiếc nhẫn vào ngón tay giữa ở bàn tay trái của mình. Nhìn nó cũng giống như một chiếc nhẫn bạc bình thường nên cũng sẽ không ai để ý.
Hiện tại, không gian bên trong mới chỉ là một cái hộp rỗng có thể tích một mét khối thôi. Nhưng mà có thể để vừa cái máy mua hàng vạn năng vào, có thể đem theo mọi lúc, và thậm chí còn thêm nhiều món đồ linh tinh khác nữa. Tính ra cũng rất tiện lợi, chỉ cần một suy nghĩ là có thể bỏ vào và lấy ra.
Thật là thần kỳ.
Còn nếu như muốn mở rộng thì phải chờ mở khoá mức 6, mà đương nhiên càng lên cao số tiền cần phải kiếm càng nhiều.
Lần này 20.000 tỷ.
Tiền Tiền lại tiếp tục cày thôi.
Chỉ là lần này Tiền Tiền không cần phải tranh thủ nữa.
Mở rộng thôi mà, từ từ cũng được.
Tiền Tiền luyện tập bỏ đồ vào không gian, rồi lấy ra cho nhuần nhuyễn, chỉ cần đặt tay lên món đồ cần bỏ vào, tập trung suy nghĩ phải bỏ nó vào không gian thì món đồ đó sẽ nhanh chóng thu nhỏ dần và bị hút vào chiếc nhẫn. Nhưng phải quan sát kỹ và làm nhiều lần mới thấy, chứ nếu bình thường thì chỉ thấy món đồ đó tự nhiên biến mất thôi.
Còn khi cho nó ra thì cũng tương tự.
Mà có lẽ, cũng đã đến lúc phải về thăm gia đình rồi!
Bốn năm rồi mà nhỉ?
Hai tên đó chắc cũng quên mất cô rồi.
Mấy năm nay, cô cũng thường gọi về nhà. Cha mẹ nói hai người họ cũng có đến tìm cô nhưng nghe nói cô đi du học, từ đó về sau, họ không đến nữa.
Thấy yên tâm rồi nên cô đã quay về.
Cả nhà vẫn ở ngôi nhà cũ.
Kim Xuyến và Kim Chi cũng đều đang học đại học. Đứa năm thứ ba, đứa thì năm một. Hai đứa nó nhát, không dám ra nước ngoài nên vẫn học ở thành phố này. Cũng gần nhà nên sáng đi chiều về cũng tiện. Hai thằng nhỏ thì đứa cấp 3, đứa cấp 2.
Cũng may đứa nào cũng ngoan nên cha mẹ cũng không phải lo lắng.
Tiền Tiền lập tức đổi cho gia đình sang một biệt thự lớn, có sân vườn đầy đủ, sống cho thoải mái.
Tiền thì mỗi người đã có tài khoản mấy chục tỷ hết rồi, chỉ cần không ăn chơi, bài bạc, casino, phung phí "đốt tiền nấu trứng tỏ ra mình giàu", thì cả đời cũng không cần lo lắng. Đương nhiên, hai đứa em trai còn nhỏ trải qua khổ còn ít nên chưa hiểu biết nhiều, vì thế mà tài khoản của chúng nó còn chưa công khai. Vẫn để cho cha mẹ quản lý. Đợi tụi nó lớn biết làm ra tiền rồi thì giao ra.
Nhưng mà, về chơi chưa được bao lâu thì hai tên đó lại gọi điện thoại tới hỏi:
- Thưa bác ạ! Con là Thái Giang đây, Tiền Tiền về chưa ạ?
Cha Tiền Tiền thật thà đáp:
- À, nó về rồi….
Hai người hỏi thăm một lúc.
Cha Tiền Tiền vừa tắt máy thì lại có điện thoại tới:
Bên kia:
- Chào bác ạ! Con là Phương Minh đây, Kim Tiền về chưa ạ?
Đương nhiên cha cô thật tình nên cũng nói cô đã về rồi.
Cũng may là Tiền Tiền vô tình nghe được cuộc điện thoại của cha, nếu không thì toan rồi.
Thế là cô lật đật chuẩn bị đồ đạc chuồn cho lẹ.
Mới dọn vào ở biệt thự mới chưa nóng mông mà cô đã phải đi nữa rồi, buồn ghê!
Nhưng biết làm sao được.
Thế là, chưa chờ hai người đó tìm tới Tiền Tiền đã đi mất xác, bởi vì cô nói bên nước ngoài cô đã có việc làm, nên dự định sẽ làm lâu dài ở bên đó.
Vậy là, Tiền Tiền lại đến ngôi biệt thự của mình ở thành phố biển.
Tuy nhiên, vừa mới bước xuống xe, chưa kịp vào nhà thì đã gặp nam chính Phương Minh đang đứng đợi cô trước cổng.
Có vẻ như anh ta cũng đã chờ rất lâu rồi.
Cô cũng mua một biệt thự gần biển, để có thể lâu lâu đứng ngoài ban công nhìn ra, có thể ngắm biển. Kiếm tiền thì kiếm tiền nhưng cũng phải hưởng thụ chứ.
Cô mua xe hơi, thuê một người giúp việc, một bảo vệ và một tài xế, để lâu lâu chở cô đi dạo chơi.
Lần này cô có nhà riêng ở một mình rồi nên làm gì cũng tự do hơn. Cô lập tức lấy cái máy mua hàng ở mức 4 ra, đặt một góc trong phòng.
Máy mua hàng này có hình dạng không khác cái tủ là mấy, phía mặt trước có một cánh cửa vào một cái ngăn kéo. Cánh cửa mở ra để bỏ đồ cần bán vào, ngăn kéo bên trên là để nhận tiền. Mặt trên có bảng điều khiển màn hình cảm ứng, khi bỏ đồ vào thì đóng cửa lại, bảng điều khiển mới sáng lên. Lúc này mới ấn vào nút "bán" trên bảng điều khiển. Sau đó nhấn vào nút "loại tiền" sẽ xuất hiện những loại tiền để mình chọn. Sau khi chọn tiền xong thì ấn vào nút "nhận tiền", vậy là cái ngăn kéo sẽ tự động đẩy ra. Cuối cùng đưa tay vào lấy tiền là xong.
Vì thế, để nhanh hơn, cô đã mua các đồ vật ở đây bỏ vào bán, giá bán trong máy mua hàng này lại cao gấp 3 lần giá vốn ấy. Tuy nhiên mấy món đồ quý giá như vàng, kim cương thì lại rẻ bèo, chỉ có vài ngàn, cho nên cô lỗ nặng luôn. Xem lại mới biết, máy này đem bán đến thế giới người ta xài đồ đều là vàng bạc kim cương, nên cô bán mấy thứ đó, quy ra tiền, rẻ là phải. Cũng may là có kiểu dáng nên mới có được vài ngàn, nếu không, là không đồng nào luôn.
Rút kinh nghiệm.
Thời gian 4 năm thấm thoát trôi qua.
Một ngàn tỷ, cuối cùng cũng đã đạt được.
Ting…
Tiếng chuông báo quen thuộc của hệ thống đã vang lên.
Mức 5 đã mở và một chiếc nhẫn màu bạc đã xuất hiện trên tay Tiền Tiền.
Hệ thống còn bảo cô nhỏ máu nhận chủ thì mới sử dụng được nó. Cái này chỉ có ở trong truyện thôi, nay được chứng kiến cảnh thật việc thật, đúng là hồi hộp.
Tiền Tiền dùng một cây kim nhỏ nhắm mắt đâm vào đầu ngón trỏ của mình, rồi nặn máu ra nhỏ vào chiếc nhẫn. Giọt máu vừa rơi vào chiếc nhẫn đã biến mất không thấy tung tích.
Sau khi tròn mắt kinh ngạc một lúc, cô mới đeo chiếc nhẫn vào ngón tay giữa ở bàn tay trái của mình. Nhìn nó cũng giống như một chiếc nhẫn bạc bình thường nên cũng sẽ không ai để ý.
Hiện tại, không gian bên trong mới chỉ là một cái hộp rỗng có thể tích một mét khối thôi. Nhưng mà có thể để vừa cái máy mua hàng vạn năng vào, có thể đem theo mọi lúc, và thậm chí còn thêm nhiều món đồ linh tinh khác nữa. Tính ra cũng rất tiện lợi, chỉ cần một suy nghĩ là có thể bỏ vào và lấy ra.
Thật là thần kỳ.
Còn nếu như muốn mở rộng thì phải chờ mở khoá mức 6, mà đương nhiên càng lên cao số tiền cần phải kiếm càng nhiều.
Lần này 20.000 tỷ.
Tiền Tiền lại tiếp tục cày thôi.
Chỉ là lần này Tiền Tiền không cần phải tranh thủ nữa.
Mở rộng thôi mà, từ từ cũng được.
Tiền Tiền luyện tập bỏ đồ vào không gian, rồi lấy ra cho nhuần nhuyễn, chỉ cần đặt tay lên món đồ cần bỏ vào, tập trung suy nghĩ phải bỏ nó vào không gian thì món đồ đó sẽ nhanh chóng thu nhỏ dần và bị hút vào chiếc nhẫn. Nhưng phải quan sát kỹ và làm nhiều lần mới thấy, chứ nếu bình thường thì chỉ thấy món đồ đó tự nhiên biến mất thôi.
Còn khi cho nó ra thì cũng tương tự.
Mà có lẽ, cũng đã đến lúc phải về thăm gia đình rồi!
Bốn năm rồi mà nhỉ?
Hai tên đó chắc cũng quên mất cô rồi.
Mấy năm nay, cô cũng thường gọi về nhà. Cha mẹ nói hai người họ cũng có đến tìm cô nhưng nghe nói cô đi du học, từ đó về sau, họ không đến nữa.
Thấy yên tâm rồi nên cô đã quay về.
Cả nhà vẫn ở ngôi nhà cũ.
Kim Xuyến và Kim Chi cũng đều đang học đại học. Đứa năm thứ ba, đứa thì năm một. Hai đứa nó nhát, không dám ra nước ngoài nên vẫn học ở thành phố này. Cũng gần nhà nên sáng đi chiều về cũng tiện. Hai thằng nhỏ thì đứa cấp 3, đứa cấp 2.
Cũng may đứa nào cũng ngoan nên cha mẹ cũng không phải lo lắng.
Tiền Tiền lập tức đổi cho gia đình sang một biệt thự lớn, có sân vườn đầy đủ, sống cho thoải mái.
Tiền thì mỗi người đã có tài khoản mấy chục tỷ hết rồi, chỉ cần không ăn chơi, bài bạc, casino, phung phí "đốt tiền nấu trứng tỏ ra mình giàu", thì cả đời cũng không cần lo lắng. Đương nhiên, hai đứa em trai còn nhỏ trải qua khổ còn ít nên chưa hiểu biết nhiều, vì thế mà tài khoản của chúng nó còn chưa công khai. Vẫn để cho cha mẹ quản lý. Đợi tụi nó lớn biết làm ra tiền rồi thì giao ra.
Nhưng mà, về chơi chưa được bao lâu thì hai tên đó lại gọi điện thoại tới hỏi:
- Thưa bác ạ! Con là Thái Giang đây, Tiền Tiền về chưa ạ?
Cha Tiền Tiền thật thà đáp:
- À, nó về rồi….
Hai người hỏi thăm một lúc.
Cha Tiền Tiền vừa tắt máy thì lại có điện thoại tới:
Bên kia:
- Chào bác ạ! Con là Phương Minh đây, Kim Tiền về chưa ạ?
Đương nhiên cha cô thật tình nên cũng nói cô đã về rồi.
Cũng may là Tiền Tiền vô tình nghe được cuộc điện thoại của cha, nếu không thì toan rồi.
Thế là cô lật đật chuẩn bị đồ đạc chuồn cho lẹ.
Mới dọn vào ở biệt thự mới chưa nóng mông mà cô đã phải đi nữa rồi, buồn ghê!
Nhưng biết làm sao được.
Thế là, chưa chờ hai người đó tìm tới Tiền Tiền đã đi mất xác, bởi vì cô nói bên nước ngoài cô đã có việc làm, nên dự định sẽ làm lâu dài ở bên đó.
Vậy là, Tiền Tiền lại đến ngôi biệt thự của mình ở thành phố biển.
Tuy nhiên, vừa mới bước xuống xe, chưa kịp vào nhà thì đã gặp nam chính Phương Minh đang đứng đợi cô trước cổng.
Có vẻ như anh ta cũng đã chờ rất lâu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.