Chương 63:
Khuyết Danh
03/08/2021
Diệp Tiên Tiên áp sát bên tai cậu ta, nói bằng giọng hung dữ: "Tôi phắc ông nội anh."
Bàn tay thì véo mạnh một cái ngược chiều kim đồng hồ.
"Shh..." Cậu bạn đẹp trai đau đến mức hít sâu một hơi, thì ra là một đóa hoa có gai, còn chưa hái được đã bị đâm đầy tay.
Cậu ta nâng cằm Diệp Tiên Tiên lên, "Tro cốt của ông nội anh vẫn còn ở đây, để anh đưa em về nhà chơi nhé, chỉ là, đợi anh chơi em trước cái đã rồi tính."
Diệp Tiên Tiên cười nhạo, "Có to được như que diêm không thế?"
[Que diêm?]
[Ha ha! Biết ngay là đi theo streamer Tiên Tiên sẽ có kịch vui để xem mà, ông đây cười chết mất.]
[Tui muốn biết rốt cuộc que diêm to như thế nào vậy?]
[So với nấm kim châm thì cũng không khác mấy đâu.]
[Tương tự như băng phách ngân châm ấy.]
[Nấm kim châm thì tui biết, nhưng băng phách ngân châm...]
[Trong sách võ hiệp của địa cầu cổ xưa có đó.]
[Thứ này mới nha.]
Mức độ đàn ông để ý tới dương vật còn lớn hơn nhiều so với việc phụ nữ để ý đến gương mặt. Bị người ta nói chỗ đó nhỏ, đặc biệt là bị một cô gái xinh đẹp nói, đó tuyệt đối là một sự sỉ nhục.
Cậu bạn đẹp trai hung tợn nói: "Đủ để chơi em."
[Tui thấy có vẻ là xe đạp đi qua đường hầm rồi.]
[Phụt!]
[Làm hại ông đây đang uống nước thì sặc.]
[Đây là một câu chuyện buồn...]
Diệp Thâm Thâm – chữ xanh lam: [Thiếu niên mạnh mẽ thì thiếu nữ vịn tường, thiếu niên yếu ớt thì thiếu nữ mất mát, thiếu nữ mạnh mẽ thì thiếu niên nằm thẳng, thiếu nữ yếu đuối thì thiếu niên buồn phiền...]
[Dâm ra một đầu đầy thơ hay nha!]
Diệp Thâm Thâm – chữ xanh lam: [Chút lòng thành thôi.]
Kẻ Chấp Pháp – chữ đen: [Dài dòng.]
Diệp Thâm Thâm – chữ xanh lam: [Oa oa...]
Diệp Tiên Tiên tinh mắt nhìn sang, cuối hành lang, cửa văn phòng giáo viên mở ra, Tang Vu ôm sách đi ra khỏi văn phòng, sơ mi trắng quần đen, sạch sẽ nghiêm túc. Cô cất cao giọng gọi: "Thầy Tang ơi..."
Thanh âm mang theo tiếng nức nở.
Tang Vu thấy là Diệp Tiên Tiên thì trong mắt có ánh sáng lóe lên, nhìn lại thì thấy cô đang bị tên nhóc học sinh lưu manh nhất khối ôm vào trong ngực thì ánh mắt trầm xuống, hắn bước nhanh đi về phía cô, kéo cậu bạn đẹp trai kia sang một bên, rồi đứng che chở bên cạnh Diệp Tiên Tiên, hắn hỏi: "Sao lại thế này?"
Đôi mắt Diệp Tiên Tiên hồng hồng, bả vai run rẩy, chỉ vào cậu học sinh nam kia rồi nói: "Thầy Tang ơi, anh ấy, anh ấy trêu em, hức ~"
Cậu bạn đẹp trai nhìn cô biến đổi sắc mặt y như ảo thuật thì trợn mắt, cực kỳ kinh ngạc.
Vả lại, vừa rồi cậu ta cũng chỉ mới dùng miệng, còn cô thì dùng cả tay, còn bóp mông cậu ta nữa.
Nếu nói đến chuyện bị trêu đùa thì cậu ta mới là bên bị đùa giỡn đó có được không?
Cậu ta lắp bắp nói: "Thầy, thầy ạ, em không trêu em ấy ạ. Em ấy còn bóp mông em nữa."
Nước mắt của Diệp Tiên Tiên rơi rào rào, tựa như vừa phải chịu sự uất ức vô cùng lớn, "Hu hu hu... Thầy Tang ơi, anh ấy, anh ấy nói bậy, em làm sao, làm sao có thể bóp mông anh ấy được ạ?"
[Rất thuyết phục... Cực kỳ thuyết phục.]
[Cái kỹ thuật diễn xuất này của streamer, anh đây phục tuyệt đối.]
Cậu bạn đẹp trai mặt đỏ tai hồng, "Thầy đừng tin em ấy, em ấy đang nói dối đấy ạ. Không tin thì thầy hỏi bọn họ đi ạ." Cậu ta chỉ vào mấy tên con trai vừa nãy còn rất hăng hái ồn ào trên hành lang.
Tang Vu lạnh giọng quát: "Cậu ta nói có đúng không?"
Biệt hiệu Thần mặt đen của Tang Vu không phải là hư danh, mấy cậu nhóc học sinh run cả chân lên, quay mặt nhìn nhau, rồi thành thật đáp, "Không ạ, bọn em không nhìn thấy ạ."
Cậu bạn đẹp trai thầm mắng bọn họ không có nghĩa khí, vẻ mặt trở nên suy sụp, biểu tình uể oải.
Cậu ta tên là Quý Hàn Mạt, là thủ lĩnh của lớp 12 – 5, bình thường thích nhất là nói lời ngả ngớn trêu ghẹo bạn học nữ nhưng ngoài ra thì cũng không làm gì khác.
Chỉ là cái bộ dạng đứng không ra đứng ngồi không ra ngồi như không có xương kia của cậu ta thật sự quá lưu manh, con gái trông thấy thì đều cho rằng không đứng đắn. Nhưng trời cho cậu ta một khuôn mặt vô cùng đẹp trai nên cũng có không ít người bị cậu ta làm cho mê muội.
Hôm nay lại thua dưới tay một cô nhóc vốn tưởng rằng sẽ giống như cô vợ nhỏ, yếu đuối để mặc cậu ta đùa giỡn.
Diệp Tiên Tiên quay sang làm mặt quỷ với cậu ta.
Quý Hàn Mạt nhếch miệng nhìn cô.
Nhếch miệng cái rắm, khoe răng đẹp hả?
"Ký chủ chú ý, yêu cầu phải tặng một cái hôn gió cho mục tiêu nhiệm vụ vừa rồi, thành công khen thưởng 100 tệ, thất bại thì trừng phạt rên rỉ trước mặt mọi người một phút."
Cái này thì đơn giản, cô giơ tay lên, không chút do dự hôn gió một cái về phía Quý Hàn Mạt. Đúng lúc này Tang Vu nhìn sang, trong lòng Diệp Tiên Tiên đánh thịch một cái, cô chớp chớp mắt, nói lí nhí: "Thầy Tang, là vừa rồi anh ấy ném sang cho em, nếu giờ em không trả nó về thì chẳng lẽ thầy lại muốn em giữ nó lại ạ?"
[Phụt!]
[Phụt...]
[Ông đây cười chết mất.]
Thầy Tang lạnh mặt, "Tôi sẽ nói chuyện với chủ nhiệm của lớp em."
Lời này là nói với Quý Hàn Mạt.
Quý Hàn Mạt thật sự muốn quỳ với Diệp Tiên Tiên luôn.
Tiểu nhân không dám bình luận bất cứ điều gì về ngài nữa đâu! Với trình độ văn hóa phong phú và khả năng ngôn ngữ xuất sắc của tiểu nhân cũng không thể hình dung được trình độ thay đổi sắc mặt của ngài.
Đại tỷ, tiểu nhân sai rồi, tiểu nhân phục ngài.
Dưới sự đưa tiễn vui vẻ và ánh mắt quái dị của mấy học sinh nam, Diệp Tiên Tiên đi theo Tang Vu vào văn phòng.
Văn phòng giáo viên không được tách biệt nhưng cũng có vách ngăn cao hơn nửa người bao xung quanh nên vẫn có chút riêng tư.
Tang Vu ngồi xuống ghế, Diệp Tiên Tiên đứng phía trước bàn làm việc của hắn, rũ đầu, ngoan ngoãn.
"Vì sao lại trêu cậu ta?"
Diệp Tiên Tiên trộm liếc hắn, người đàn ông bưng chén trà trong tay, từ từ nâng lên, khiến gương mặt của hắn càng hiện lên vẻ không dễ dãi và nghiêm túc.
Cô ngập ngừng nói: "Thầy Tang, thầy có thể đừng nghiêm túc như vậy không ạ, em... Sợ."
Tang Vu nhấp một ngụm trà, "Theo tôi thấy thì lá gan của em rất lớn."
Cô khẽ nâng cằm, nhìn Tang Vu, nghiêm túc nói: "Không đâu ạ, lá gan em rất nhỏ, thật đấy ạ."
Ở góc nhìn của Tang Vu, chiếc cằm của thiếu nữ nhòn nhọn nhỏ nhắn, đường cong đẹp đẽ tinh xảo, hút lấy ánh mắt của người đối diện.
Hắn khẽ khụ một tiếng, lấy sổ ra cho cô trả phép.
Không bám riết cái vấn đề kia nữa.
Cuối cùng, Tang Vu nói: "Trong quá trình học tập nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi tôi. Hoặc nếu cần học bù thì cũng có thể tìm tôi."
Nghĩ đến hoàn cảnh gia đình cô, Tang Vu bổ sung, "Yên tâm, không thu phí."
[Lại thêm một tên đàn ông đến tranh giành streamer của chúng ta.]
[Xử hắn đi.]
[Hình như là thầy của streamer.]
[Vậy thì càng là mặt người dạ thú.]
Bàn tay thì véo mạnh một cái ngược chiều kim đồng hồ.
"Shh..." Cậu bạn đẹp trai đau đến mức hít sâu một hơi, thì ra là một đóa hoa có gai, còn chưa hái được đã bị đâm đầy tay.
Cậu ta nâng cằm Diệp Tiên Tiên lên, "Tro cốt của ông nội anh vẫn còn ở đây, để anh đưa em về nhà chơi nhé, chỉ là, đợi anh chơi em trước cái đã rồi tính."
Diệp Tiên Tiên cười nhạo, "Có to được như que diêm không thế?"
[Que diêm?]
[Ha ha! Biết ngay là đi theo streamer Tiên Tiên sẽ có kịch vui để xem mà, ông đây cười chết mất.]
[Tui muốn biết rốt cuộc que diêm to như thế nào vậy?]
[So với nấm kim châm thì cũng không khác mấy đâu.]
[Tương tự như băng phách ngân châm ấy.]
[Nấm kim châm thì tui biết, nhưng băng phách ngân châm...]
[Trong sách võ hiệp của địa cầu cổ xưa có đó.]
[Thứ này mới nha.]
Mức độ đàn ông để ý tới dương vật còn lớn hơn nhiều so với việc phụ nữ để ý đến gương mặt. Bị người ta nói chỗ đó nhỏ, đặc biệt là bị một cô gái xinh đẹp nói, đó tuyệt đối là một sự sỉ nhục.
Cậu bạn đẹp trai hung tợn nói: "Đủ để chơi em."
[Tui thấy có vẻ là xe đạp đi qua đường hầm rồi.]
[Phụt!]
[Làm hại ông đây đang uống nước thì sặc.]
[Đây là một câu chuyện buồn...]
Diệp Thâm Thâm – chữ xanh lam: [Thiếu niên mạnh mẽ thì thiếu nữ vịn tường, thiếu niên yếu ớt thì thiếu nữ mất mát, thiếu nữ mạnh mẽ thì thiếu niên nằm thẳng, thiếu nữ yếu đuối thì thiếu niên buồn phiền...]
[Dâm ra một đầu đầy thơ hay nha!]
Diệp Thâm Thâm – chữ xanh lam: [Chút lòng thành thôi.]
Kẻ Chấp Pháp – chữ đen: [Dài dòng.]
Diệp Thâm Thâm – chữ xanh lam: [Oa oa...]
Diệp Tiên Tiên tinh mắt nhìn sang, cuối hành lang, cửa văn phòng giáo viên mở ra, Tang Vu ôm sách đi ra khỏi văn phòng, sơ mi trắng quần đen, sạch sẽ nghiêm túc. Cô cất cao giọng gọi: "Thầy Tang ơi..."
Thanh âm mang theo tiếng nức nở.
Tang Vu thấy là Diệp Tiên Tiên thì trong mắt có ánh sáng lóe lên, nhìn lại thì thấy cô đang bị tên nhóc học sinh lưu manh nhất khối ôm vào trong ngực thì ánh mắt trầm xuống, hắn bước nhanh đi về phía cô, kéo cậu bạn đẹp trai kia sang một bên, rồi đứng che chở bên cạnh Diệp Tiên Tiên, hắn hỏi: "Sao lại thế này?"
Đôi mắt Diệp Tiên Tiên hồng hồng, bả vai run rẩy, chỉ vào cậu học sinh nam kia rồi nói: "Thầy Tang ơi, anh ấy, anh ấy trêu em, hức ~"
Cậu bạn đẹp trai nhìn cô biến đổi sắc mặt y như ảo thuật thì trợn mắt, cực kỳ kinh ngạc.
Vả lại, vừa rồi cậu ta cũng chỉ mới dùng miệng, còn cô thì dùng cả tay, còn bóp mông cậu ta nữa.
Nếu nói đến chuyện bị trêu đùa thì cậu ta mới là bên bị đùa giỡn đó có được không?
Cậu ta lắp bắp nói: "Thầy, thầy ạ, em không trêu em ấy ạ. Em ấy còn bóp mông em nữa."
Nước mắt của Diệp Tiên Tiên rơi rào rào, tựa như vừa phải chịu sự uất ức vô cùng lớn, "Hu hu hu... Thầy Tang ơi, anh ấy, anh ấy nói bậy, em làm sao, làm sao có thể bóp mông anh ấy được ạ?"
[Rất thuyết phục... Cực kỳ thuyết phục.]
[Cái kỹ thuật diễn xuất này của streamer, anh đây phục tuyệt đối.]
Cậu bạn đẹp trai mặt đỏ tai hồng, "Thầy đừng tin em ấy, em ấy đang nói dối đấy ạ. Không tin thì thầy hỏi bọn họ đi ạ." Cậu ta chỉ vào mấy tên con trai vừa nãy còn rất hăng hái ồn ào trên hành lang.
Tang Vu lạnh giọng quát: "Cậu ta nói có đúng không?"
Biệt hiệu Thần mặt đen của Tang Vu không phải là hư danh, mấy cậu nhóc học sinh run cả chân lên, quay mặt nhìn nhau, rồi thành thật đáp, "Không ạ, bọn em không nhìn thấy ạ."
Cậu bạn đẹp trai thầm mắng bọn họ không có nghĩa khí, vẻ mặt trở nên suy sụp, biểu tình uể oải.
Cậu ta tên là Quý Hàn Mạt, là thủ lĩnh của lớp 12 – 5, bình thường thích nhất là nói lời ngả ngớn trêu ghẹo bạn học nữ nhưng ngoài ra thì cũng không làm gì khác.
Chỉ là cái bộ dạng đứng không ra đứng ngồi không ra ngồi như không có xương kia của cậu ta thật sự quá lưu manh, con gái trông thấy thì đều cho rằng không đứng đắn. Nhưng trời cho cậu ta một khuôn mặt vô cùng đẹp trai nên cũng có không ít người bị cậu ta làm cho mê muội.
Hôm nay lại thua dưới tay một cô nhóc vốn tưởng rằng sẽ giống như cô vợ nhỏ, yếu đuối để mặc cậu ta đùa giỡn.
Diệp Tiên Tiên quay sang làm mặt quỷ với cậu ta.
Quý Hàn Mạt nhếch miệng nhìn cô.
Nhếch miệng cái rắm, khoe răng đẹp hả?
"Ký chủ chú ý, yêu cầu phải tặng một cái hôn gió cho mục tiêu nhiệm vụ vừa rồi, thành công khen thưởng 100 tệ, thất bại thì trừng phạt rên rỉ trước mặt mọi người một phút."
Cái này thì đơn giản, cô giơ tay lên, không chút do dự hôn gió một cái về phía Quý Hàn Mạt. Đúng lúc này Tang Vu nhìn sang, trong lòng Diệp Tiên Tiên đánh thịch một cái, cô chớp chớp mắt, nói lí nhí: "Thầy Tang, là vừa rồi anh ấy ném sang cho em, nếu giờ em không trả nó về thì chẳng lẽ thầy lại muốn em giữ nó lại ạ?"
[Phụt!]
[Phụt...]
[Ông đây cười chết mất.]
Thầy Tang lạnh mặt, "Tôi sẽ nói chuyện với chủ nhiệm của lớp em."
Lời này là nói với Quý Hàn Mạt.
Quý Hàn Mạt thật sự muốn quỳ với Diệp Tiên Tiên luôn.
Tiểu nhân không dám bình luận bất cứ điều gì về ngài nữa đâu! Với trình độ văn hóa phong phú và khả năng ngôn ngữ xuất sắc của tiểu nhân cũng không thể hình dung được trình độ thay đổi sắc mặt của ngài.
Đại tỷ, tiểu nhân sai rồi, tiểu nhân phục ngài.
Dưới sự đưa tiễn vui vẻ và ánh mắt quái dị của mấy học sinh nam, Diệp Tiên Tiên đi theo Tang Vu vào văn phòng.
Văn phòng giáo viên không được tách biệt nhưng cũng có vách ngăn cao hơn nửa người bao xung quanh nên vẫn có chút riêng tư.
Tang Vu ngồi xuống ghế, Diệp Tiên Tiên đứng phía trước bàn làm việc của hắn, rũ đầu, ngoan ngoãn.
"Vì sao lại trêu cậu ta?"
Diệp Tiên Tiên trộm liếc hắn, người đàn ông bưng chén trà trong tay, từ từ nâng lên, khiến gương mặt của hắn càng hiện lên vẻ không dễ dãi và nghiêm túc.
Cô ngập ngừng nói: "Thầy Tang, thầy có thể đừng nghiêm túc như vậy không ạ, em... Sợ."
Tang Vu nhấp một ngụm trà, "Theo tôi thấy thì lá gan của em rất lớn."
Cô khẽ nâng cằm, nhìn Tang Vu, nghiêm túc nói: "Không đâu ạ, lá gan em rất nhỏ, thật đấy ạ."
Ở góc nhìn của Tang Vu, chiếc cằm của thiếu nữ nhòn nhọn nhỏ nhắn, đường cong đẹp đẽ tinh xảo, hút lấy ánh mắt của người đối diện.
Hắn khẽ khụ một tiếng, lấy sổ ra cho cô trả phép.
Không bám riết cái vấn đề kia nữa.
Cuối cùng, Tang Vu nói: "Trong quá trình học tập nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi tôi. Hoặc nếu cần học bù thì cũng có thể tìm tôi."
Nghĩ đến hoàn cảnh gia đình cô, Tang Vu bổ sung, "Yên tâm, không thu phí."
[Lại thêm một tên đàn ông đến tranh giành streamer của chúng ta.]
[Xử hắn đi.]
[Hình như là thầy của streamer.]
[Vậy thì càng là mặt người dạ thú.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.