Chương 64:
Khuyết Danh
06/08/2021
Diệp Tiên Tiên nở một nụ cười ngọt ngào, "Em biết rồi ạ, cảm ơn thầy Tang."
Mới vừa về tới lớp học thì tiếng chuông vang lên.
"Diệp Tiên Tiên."
Nghe được tiếng gọi, cô quay đầu lại.
Một đầu tóc đỏ, áo rộng thùng thình, quần cũng thùng thình, là Vệ Dương.
Khẽ gật đầu với cậu ta, Diệp Tiên Tiên đi về chỗ của mình rồi ngồi xuống.
Vệ Dương đang định đi tới nói chuyện với cô thì thầy giáo đã bước vào. Bất đắc dĩ, cậu ta chỉ đành uể oải quay về chỗ nằm bò ra bàn, nhưng đôi mắt thì như dính ở trên lưng Diệp Tiên Tiên.
Quan Tiểu Kha nhìn cô, "Sao tớ cứ thấy mới mấy ngày không gặp mà cậu lại xinh đẹp lên vậy nhỉ."
Diệp Tiên Tiên cười cười, "Chắc là ở nhà nghỉ nên thần sắc tốt lên."
Quan Tiểu Kha lại nhỏ giọng nói: "Vệ Dương cứ nhìn cậu mãi đấy."
Nhóm làn đạn cũng nhắc nhở.
[Streamer ơi, yêu quái lông đỏ đang nhìn lén em đấy.]
[Vài ngày không gặp yêu quái lông đỏ, giờ gặp lại chợt thấy thật thân thiết.]
[Thân thiết thì làm gay với cậu ta đi.]
[Cút!]
Diệp Tiên Tiên không quay đầu lại nhìn, hiện tại cô đã quên mất còn một cái nhiệm vụ cô gái si tình nhằm vào Vệ Dương.
Đúng lúc này hệ thống nhắc nhở cô, "Ký chủ còn một nhiệm vụ cô gái si tình chưa hoàn thành."
Nhiệm vụ này, Diệp Tiên Tiên tính sẽ từ bỏ, dù sao cũng không có trừng phạt, mà hiện tại cô cũng đã có đủ tiền để chi tiêu, hà cớ gì phải miễn cưỡng chính mình chứ.
Sau tiết thứ nhất, Quan Tiểu Kha nói với cô chuyện Tiền Bích Vũ bị trường xử phạt nên mấy ngày nay mặt xám mày tro, không dám khoe khoang nữa.
Hai người đang nói chuyện thì Dịch Trận Phong chạy tới, tươi cười như được tắm mình trong gió xuân, "Diệp Tiên Tiên, hôm đó cậu không sao chứ? Đây là vở ghi chép bài học mấy ngày nay, tớ chuẩn bị riêng cho cậu đấy. Cầm dùng đi." Ngón tay thon dài của cậu ta cầm một quyển vở ghi chép có bìa minh họa phim hoạt hình đưa qua.
Nếu là trước đây, trái tim thiếu nữ của Diệp Tiên Tiên nhất định sẽ vì cậu ta mà đập thình thịch, nhưng hiện tại...
Cô chỉ có thể tặng cho cậu ta hai chữ viết hoa 'HA HẢ'.
Nhưng nói tới đóng kịch thì không chỉ có mình Dịch Trận Phong sẽ làm.
Nhận lấy quyển vở, cô hơi cúi đầu cười nhẹ rồi nói lời cảm ơn.
Có một câu thơ thế này:
Cái cúi đầu kia sao quá đỗi dịu dàng.
Tựa đóa sen e ấp chao ngang trước làn gió mát. (*)
(*)Trích trong bài thơ Sayonara – Tặng người con gái Nhật Bản của nhà thơ Từ Chí Ma.
Từ đó có thể thấy được lực sát thương của cái cúi đầu thẹn thùng cười nhẹ của người con gái.
Dịch Trận Phong nhìn đến ngây người, hai người đứng rất gần nhau, mùi hương thoang thoảng trên cơ thể thiếu nữ phảng phất nơi chóp mũi, khiến cậu ta có cảm giác bồng bềnh như bị say hương.
Hai mắt của Quan Tiểu Kha ánh lên vẻ buồn bã.
[Sức hấp dẫn của streamer không thể chống đỡ mà.]
[Ông đây nhìn cậu ta là thấy không giống người tốt rồi.]
[Chú lại nhìn ra được nữa hả?]
[Ông đây đã nói là ông đây có mắt nhìn xuyên thấu mà.]
...
Phắc! Không phải để ý ông đây hả? Vậy mà còn cười lẳng lơ như vậy với bạn nam khác, Diệp Tiên Tiên, cậu đúng là lả lơi ong bướm. Vệ Dương liếm hàm răng, đi tới đẩy Dịch Trận Phong sang một bên, ôm ngang vai Diệp Tiên Tiên rồi nói: "Cậu chính là người con gái của ông đây, phải tuân thủ nữ tắc. Hiểu không hả?"
Còn ánh mắt cậu ta thì lại khiêu khích nhìn về phía Dịch Trận Phong.
Người khác có thể sợ Dịch Trận Phong, nhưng cậu ta không sợ.
Nụ cười trên mặt Dịch Trận Phong cứng lại, cậu ta tự nhận mình cao hơn một bậc so với Vệ Dương, hơn nữa rất tin tưởng đối với địa vị của mình trong lòng Diệp Tiên Tiên. Cậu ta cau mày hỏi Diệp Tiên Tiên, "Cậu ta nói, không phải là thật đúng không?"
Vẻ mặt Diệp Tiên Tiên trở nên mờ mịt, sau đó mới nhỏ giọng cãi lại, "Không thể nào, Vệ Dương nói bậy."
Vệ Dương mất hứng, "Nếu không phải cậu thích tôi thì sao lại có thể cho tôi xem... Ưm..."
[Anh đây đã đoán được yêu quái lông đỏ muốn nói cái gì.]
[Streamer phản ứng siêu nhanh á!]
Diệp Tiên Tiên nhanh tay che miệng Vệ Dương lại, tên Vệ Dương này đúng là nói năng không suy nghĩ, nếu không phải cô nhanh chóng che lại thì không biết chừng lại phun ra lời hết hồn gì đó. Cô cười cười với Quan Tiểu Kha và Dịch Trận Phong đang nhìn về phía cô, "Cậu ấy đau răng, tớ che lại giúp ấy mà."
Ông đây không đau răng, ông đây đau lòng.
Vệ Dương còn đang tự mình đau lòng nhưng chuyện vẫn chưa xong, cơn đau vì bị véo thịt từ nơi đùi truyền đến, đau đến mức suýt chút nữa cậu ta đã gào lên.
[Ha ha ha, ai bảo miệng tiện, véo tiếp đi. Cái chiêu này đến tiện mỹ nam cũng không chịu nổi kia kìa.]
[Nếu streamer véo tui thì tui cũng cam lòng.]
Diệp Tiên Tiên nói bằng giọng hơi mang theo ý cảnh cáo, "Nếu hết đau rồi thì tớ sẽ buông ra."
Vệ Dương vội vàng gật đầu như giã tỏi.
Trong lòng thì rầu muốn chết, hình tượng đẹp trai của ông đây toàn bị cô nhóc này làm hỏng.
Quan Tiểu Kha buồn cười vì được xem cảnh tượng hài hước.
Còn sắc mặt của Dịch Trận Phong thì có phần khó coi.
Tiền Bích Vũ "Xí" một tiếng về phía Diệp Tiên Tiên rồi nói, "Dâm phụ không có đàn ông là không sống nổi."
Giọng nói không coi là nhỏ nên không ít bạn học trong lớp đều nghe được. Không ai để ý tới cô nàng, đang làm gì thì vẫn làm đó.
Thế nhưng Diệp Tiểu Hiệp lại quay đầu sang đây, nói ra một câu làm bốn phía khiếp sợ.
"Người Diệp Tiên Tiên thích là tớ."
Rì rầm!
Rì rầm! Tiếng thì thầm nổi dậy khắp nơi.
Bạn học xung quanh nghe thấy lời nói của Diệp Tiểu Hiệp thì đều ồn ào nhìn về phía cậu ta, nhìn từng hạt đậu thanh xuân nổi trên gương mặt kia, rồi lại nhìn sang Vệ Dương tuy rằng áo quần lố lăng nhưng gương mặt vẫn đẹp trai ngời ngời, có thể tin một phần nhỏ trong lời của Diệp Tiểu Hiệp đã là tốt lắm rồi.
[Phụt, thằng nhóc mặt mụn góp vui cái gì vậy chứ?]
[Streamer của chúng ta đâu có mù.]
[Người ta chỉ là xấu một chút, dương vật nhỏ một chút, chứ thật ra cũng không tệ mà! Sao đều có vẻ mặt kia vậy?]
[Không tệ thì chú lên đi.]
[Anh đây có khẩu vị thanh đạm.]
Vẻ mặt Quan Tiểu Kha lộ ra kinh ngạc, "Không phải chứ? Sao có thể."
Diệp Tiên Tiên thì càng bất ngờ hơn, cô thích Diệp Tiểu Hiệp á? Sao chính cô cũng không biết vậy? Sửng sốt trong giây lát, đang định lên tiếng thì cô trông thấy Vệ Dương đập một phát lên đầu Diệp Tiểu Hiệp, "Còn nói bậy nói bạ thì tôi đánh cậu đấy. Người con gái của ông đây đương nhiên là thích ông đây rồi."
Diệp Tiên Tiên cảm thấy, cô và Vệ Dương rất trong trong sạch sạch á. Đương nhiên, việc bị cậu ta sờ rồi hôn không tính. Cô tức giận nói: "Vệ Dương, nếu cậu còn nói linh tinh là cậu và tôi có quan hệ thì tôi cũng đánh cậu."
Mới vừa về tới lớp học thì tiếng chuông vang lên.
"Diệp Tiên Tiên."
Nghe được tiếng gọi, cô quay đầu lại.
Một đầu tóc đỏ, áo rộng thùng thình, quần cũng thùng thình, là Vệ Dương.
Khẽ gật đầu với cậu ta, Diệp Tiên Tiên đi về chỗ của mình rồi ngồi xuống.
Vệ Dương đang định đi tới nói chuyện với cô thì thầy giáo đã bước vào. Bất đắc dĩ, cậu ta chỉ đành uể oải quay về chỗ nằm bò ra bàn, nhưng đôi mắt thì như dính ở trên lưng Diệp Tiên Tiên.
Quan Tiểu Kha nhìn cô, "Sao tớ cứ thấy mới mấy ngày không gặp mà cậu lại xinh đẹp lên vậy nhỉ."
Diệp Tiên Tiên cười cười, "Chắc là ở nhà nghỉ nên thần sắc tốt lên."
Quan Tiểu Kha lại nhỏ giọng nói: "Vệ Dương cứ nhìn cậu mãi đấy."
Nhóm làn đạn cũng nhắc nhở.
[Streamer ơi, yêu quái lông đỏ đang nhìn lén em đấy.]
[Vài ngày không gặp yêu quái lông đỏ, giờ gặp lại chợt thấy thật thân thiết.]
[Thân thiết thì làm gay với cậu ta đi.]
[Cút!]
Diệp Tiên Tiên không quay đầu lại nhìn, hiện tại cô đã quên mất còn một cái nhiệm vụ cô gái si tình nhằm vào Vệ Dương.
Đúng lúc này hệ thống nhắc nhở cô, "Ký chủ còn một nhiệm vụ cô gái si tình chưa hoàn thành."
Nhiệm vụ này, Diệp Tiên Tiên tính sẽ từ bỏ, dù sao cũng không có trừng phạt, mà hiện tại cô cũng đã có đủ tiền để chi tiêu, hà cớ gì phải miễn cưỡng chính mình chứ.
Sau tiết thứ nhất, Quan Tiểu Kha nói với cô chuyện Tiền Bích Vũ bị trường xử phạt nên mấy ngày nay mặt xám mày tro, không dám khoe khoang nữa.
Hai người đang nói chuyện thì Dịch Trận Phong chạy tới, tươi cười như được tắm mình trong gió xuân, "Diệp Tiên Tiên, hôm đó cậu không sao chứ? Đây là vở ghi chép bài học mấy ngày nay, tớ chuẩn bị riêng cho cậu đấy. Cầm dùng đi." Ngón tay thon dài của cậu ta cầm một quyển vở ghi chép có bìa minh họa phim hoạt hình đưa qua.
Nếu là trước đây, trái tim thiếu nữ của Diệp Tiên Tiên nhất định sẽ vì cậu ta mà đập thình thịch, nhưng hiện tại...
Cô chỉ có thể tặng cho cậu ta hai chữ viết hoa 'HA HẢ'.
Nhưng nói tới đóng kịch thì không chỉ có mình Dịch Trận Phong sẽ làm.
Nhận lấy quyển vở, cô hơi cúi đầu cười nhẹ rồi nói lời cảm ơn.
Có một câu thơ thế này:
Cái cúi đầu kia sao quá đỗi dịu dàng.
Tựa đóa sen e ấp chao ngang trước làn gió mát. (*)
(*)Trích trong bài thơ Sayonara – Tặng người con gái Nhật Bản của nhà thơ Từ Chí Ma.
Từ đó có thể thấy được lực sát thương của cái cúi đầu thẹn thùng cười nhẹ của người con gái.
Dịch Trận Phong nhìn đến ngây người, hai người đứng rất gần nhau, mùi hương thoang thoảng trên cơ thể thiếu nữ phảng phất nơi chóp mũi, khiến cậu ta có cảm giác bồng bềnh như bị say hương.
Hai mắt của Quan Tiểu Kha ánh lên vẻ buồn bã.
[Sức hấp dẫn của streamer không thể chống đỡ mà.]
[Ông đây nhìn cậu ta là thấy không giống người tốt rồi.]
[Chú lại nhìn ra được nữa hả?]
[Ông đây đã nói là ông đây có mắt nhìn xuyên thấu mà.]
...
Phắc! Không phải để ý ông đây hả? Vậy mà còn cười lẳng lơ như vậy với bạn nam khác, Diệp Tiên Tiên, cậu đúng là lả lơi ong bướm. Vệ Dương liếm hàm răng, đi tới đẩy Dịch Trận Phong sang một bên, ôm ngang vai Diệp Tiên Tiên rồi nói: "Cậu chính là người con gái của ông đây, phải tuân thủ nữ tắc. Hiểu không hả?"
Còn ánh mắt cậu ta thì lại khiêu khích nhìn về phía Dịch Trận Phong.
Người khác có thể sợ Dịch Trận Phong, nhưng cậu ta không sợ.
Nụ cười trên mặt Dịch Trận Phong cứng lại, cậu ta tự nhận mình cao hơn một bậc so với Vệ Dương, hơn nữa rất tin tưởng đối với địa vị của mình trong lòng Diệp Tiên Tiên. Cậu ta cau mày hỏi Diệp Tiên Tiên, "Cậu ta nói, không phải là thật đúng không?"
Vẻ mặt Diệp Tiên Tiên trở nên mờ mịt, sau đó mới nhỏ giọng cãi lại, "Không thể nào, Vệ Dương nói bậy."
Vệ Dương mất hứng, "Nếu không phải cậu thích tôi thì sao lại có thể cho tôi xem... Ưm..."
[Anh đây đã đoán được yêu quái lông đỏ muốn nói cái gì.]
[Streamer phản ứng siêu nhanh á!]
Diệp Tiên Tiên nhanh tay che miệng Vệ Dương lại, tên Vệ Dương này đúng là nói năng không suy nghĩ, nếu không phải cô nhanh chóng che lại thì không biết chừng lại phun ra lời hết hồn gì đó. Cô cười cười với Quan Tiểu Kha và Dịch Trận Phong đang nhìn về phía cô, "Cậu ấy đau răng, tớ che lại giúp ấy mà."
Ông đây không đau răng, ông đây đau lòng.
Vệ Dương còn đang tự mình đau lòng nhưng chuyện vẫn chưa xong, cơn đau vì bị véo thịt từ nơi đùi truyền đến, đau đến mức suýt chút nữa cậu ta đã gào lên.
[Ha ha ha, ai bảo miệng tiện, véo tiếp đi. Cái chiêu này đến tiện mỹ nam cũng không chịu nổi kia kìa.]
[Nếu streamer véo tui thì tui cũng cam lòng.]
Diệp Tiên Tiên nói bằng giọng hơi mang theo ý cảnh cáo, "Nếu hết đau rồi thì tớ sẽ buông ra."
Vệ Dương vội vàng gật đầu như giã tỏi.
Trong lòng thì rầu muốn chết, hình tượng đẹp trai của ông đây toàn bị cô nhóc này làm hỏng.
Quan Tiểu Kha buồn cười vì được xem cảnh tượng hài hước.
Còn sắc mặt của Dịch Trận Phong thì có phần khó coi.
Tiền Bích Vũ "Xí" một tiếng về phía Diệp Tiên Tiên rồi nói, "Dâm phụ không có đàn ông là không sống nổi."
Giọng nói không coi là nhỏ nên không ít bạn học trong lớp đều nghe được. Không ai để ý tới cô nàng, đang làm gì thì vẫn làm đó.
Thế nhưng Diệp Tiểu Hiệp lại quay đầu sang đây, nói ra một câu làm bốn phía khiếp sợ.
"Người Diệp Tiên Tiên thích là tớ."
Rì rầm!
Rì rầm! Tiếng thì thầm nổi dậy khắp nơi.
Bạn học xung quanh nghe thấy lời nói của Diệp Tiểu Hiệp thì đều ồn ào nhìn về phía cậu ta, nhìn từng hạt đậu thanh xuân nổi trên gương mặt kia, rồi lại nhìn sang Vệ Dương tuy rằng áo quần lố lăng nhưng gương mặt vẫn đẹp trai ngời ngời, có thể tin một phần nhỏ trong lời của Diệp Tiểu Hiệp đã là tốt lắm rồi.
[Phụt, thằng nhóc mặt mụn góp vui cái gì vậy chứ?]
[Streamer của chúng ta đâu có mù.]
[Người ta chỉ là xấu một chút, dương vật nhỏ một chút, chứ thật ra cũng không tệ mà! Sao đều có vẻ mặt kia vậy?]
[Không tệ thì chú lên đi.]
[Anh đây có khẩu vị thanh đạm.]
Vẻ mặt Quan Tiểu Kha lộ ra kinh ngạc, "Không phải chứ? Sao có thể."
Diệp Tiên Tiên thì càng bất ngờ hơn, cô thích Diệp Tiểu Hiệp á? Sao chính cô cũng không biết vậy? Sửng sốt trong giây lát, đang định lên tiếng thì cô trông thấy Vệ Dương đập một phát lên đầu Diệp Tiểu Hiệp, "Còn nói bậy nói bạ thì tôi đánh cậu đấy. Người con gái của ông đây đương nhiên là thích ông đây rồi."
Diệp Tiên Tiên cảm thấy, cô và Vệ Dương rất trong trong sạch sạch á. Đương nhiên, việc bị cậu ta sờ rồi hôn không tính. Cô tức giận nói: "Vệ Dương, nếu cậu còn nói linh tinh là cậu và tôi có quan hệ thì tôi cũng đánh cậu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.