Chương 1360: Đánh Hoàng Tung, Thống Nhất Đông Khánh (50)
Nấm Hương Xào
21/01/2024
Đám cá muối không ngừng cổ vũ Vệ Từ, like mạnh cho đồng chí!
Người khác không coi bác Streamer là huynh đệ thì cũng coi là đàn ông, chỉ riêng Vệ Từ dám “trêu ghẹo” như vậy, quả thật là tấm gương cho giới dũng sĩ.
Trước kia luôn cảm thấy Vệ Từ là người nho nhã và quá mức hướng nội, bây giờ nhìn một cái, cha mạ ôi, bản lĩnh trêu chọc em gái của người ta cao lắm đấy!
Đám cún độc thân không vui, xem livestream còn phải ăn thức ăn cho chó.
[Tinh Nguyệt Thiên Vận]: Đá một phát bay bát thức ăn cho chó bốc mùi yêu đương chua loét này đi!
[Tiểu Loli Đẹp Trai]: Cún độc thân từ chối ăn thức ăn cho chó, ném lại chỗ cũ.
[Thi Vũ]: Bất ngờ không kịp đề phòng ăn phải thức ăn cho chó, loại thức ăn cho chó này cục cưng không ăn đâu! (╯‵□′)╯︵┻━┻
[Mê Làm Trò Thì Phải Làm Sao]: Ha ha ha, bị con ếch xanh phản công kìa, bác Streamer có bị “con ếch xanh thích du lịch” kia trêu chọc hay không?
Đám cá muối đến góp vui cười hả hê, những chú cá muối lớn tuổi kiên trì độc thân có cảm giác uy hiếp tràn trề.
[Chiêng Đồng Nhỏ Nhỏ Nhỏ]: Không phải, mấy thím không cảm thấy dạo gần đây bác Streamer và Từ mỹ nhân tương tác quá thường xuyên sao?
Tần suất trước đây như thế nào?
Nắng hạn gặp mưa rào!
Nếu không phải thỉnh thoảng bác Streamer nhắc đến Vệ Từ, bọn họ cũng hoài nghi cặp đôi Streamer và Vệ Từ có phải đã bơ nhau rồi hay không.
Tần suất hiện tại như thế nào?
Giống như bài thi của học sinh cấp ba. Ba ngày một bài thi nhỏ, năm ngày một bài thi lớn, có khi còn phải thi cả tháng.
[Ngọc Tử Hư]: Ài, bác Streamer cũng không phải người có thể cùng chúng ta làm cún độc thân nữa, bác ấy đã bị khai trừ khỏi liên minh cún độc thân của chúng ta.
[Yêu Ảnh Vân]: Con ếch xanh đã biết trêu ghẹo em gái rồi, thế giới này không còn chốn dung thân cho cún độc thân nữa rồi.
Khương Bồng Cơ nhịn không được cười ra tiếng.
Thật may cô kịp nuốt chỗ cơm trong miệng xuống, nếu không lại thất lễ rồi.
Vệ Từ ngoan ngoãn nhận lấy chén cơm không cô đưa qua, xới đầy bát cơm còn gắp thêm đồ ăn vào.
Dạ dày của Khương Bồng Cơ lớn gấp mấy lần dạ dày của đàn ông bình thường, Vệ Từ đã quen với chuyện này, anh không lo lắng Khương Bồng Cơ ăn quá nhiều, ngược lại lo lắng cô ăn chưa no. Kiếp trước cô bị bệnh dạ dày nghiêm trọng, ngự y nói nguyên nhân là do ăn uống không hợp lý trong thời gian dài.
Kiếp này anh phải chăm sóc cô thật tốt, không thể để cô làm ẩu nữa.
“Chủ công cười gì vậy?” Vệ Từ hỏi.
Khương Bồng Cơ cười, nói: “Trước đây ta luôn cảm thấy Tử Hiếu hơi trầm lắng bị động, hôm nay thả lỏng thật khiến người ta mở rộng tầm mắt.”
Vệ Từ mỉm cười.
Đó cũng phải xem đối tượng là ai.
Khương Bồng Cơ lấy hai tay che mắt, môi chu ra trêu đùa anh: “Tử Hiếu, huynh đừng cười nha, mỗi lần huynh cười đều khiến người ta ‘khó chịu’ nha.”
Vệ Từ ngừng cười, trên mặt hiện lên màu đỏ ửng khả nghi.
Bàn về độ mạnh dạn phóng khoáng, anh còn kém xa Khương Bồng Cơ.
Khán giả xem livestream bùng nổ rồi, ai nấy đều tức đến nỗi phình ra như cá nóc, biến bi phẫn thành năng lượng đâm chọc soi mói, bình luận tràn ngập màn hình.
Có để yên cho người ta xem livestream hay không hả? Có thể đợi đến khi livestream kết thúc rồi mới chọc ghẹo nhau, cùng nhau phát thức ăn cho chó có được hay không?
Khương Bồng Cơ khăng khăng không chịu, ai bảo đám cá muối xem livestream luôn nói Tử Hiếu là ông “sã” bà “sã” của bọn họ?
Cô sẽ để cho bọn họ xem Vệ Tử Hiếu rốt cuộc là của ai.
Đám cá muối hoàn toàn cạn lời.
Livestream kết thúc đúng giờ, Khương Bồng Cơ nhấc bút viết thư hồi âm cho Kỳ Quan Nhượng, cẩn thận dặn dò anh ta những nơi cần chú ý.
Đạp Tuyết chẳng qua chỉ là một quân cờ bị vứt bỏ, hệ thống chủ ném cô ta ra chỉ để thử một lần mà thôi.
Nếu thành công, cơ nghiệp của Khương Bồng Cơ sẽ chịu đả kích, tạm thời phải ngừng bước.
Nếu thất bại, chẳng qua chỉ hy sinh một quân cờ có cũng được không có cũng chẳng sao, hệ thống chủ vẫn giấu giếm rất tốt.
Đạp Tuyết đáng thương vẫn không biết gì cả.
Nhớ đến Kỳ Quan Nhượng miêu tả dáng vẻ thần thái Đạp Tuyết ra sao, trong lòng Khương Bồng Cơ lại càng ghét hệ thống chủ.
Dù không tận mắt nhìn thấy nhưng cô cũng đoán được hệ thống chủ dùng thủ đoạn gì để mê hoặc Đạp Tuyết, từng bước từng bước khiến cô ta bán mạng.
“Người đâu, dùng tốc độ nhanh nhất đưa bức mật thư này tới tay Kỳ Quan quân sư ở Hoàn Châu, càng nhanh càng tốt.”
Khương Bồng Cơ để Văn Chứng đóng giữ ở Hoàn Châu không phải là lo lắng anh ta không chịu nổi những gian khổ trên đường hành quân như trong suy nghĩ của Dương Tư.
Kỳ Quan Nhượng là tâm phúc kiêm tri kỷ của cô, có một số chuyện ngay cả Vệ Từ cô cũng không tiết lộ, nhưng lại cho Kỳ Quan Nhượng biết rõ tình hình.
Không phải cô không tin tưởng Vệ Từ, chỉ là cô thấy tính cách Vệ Từ và Kỳ Quan Nhượng khác nhau, những chuyện như vậy giao cho Kỳ Quan Nhượng thì thích hợp hơn.
Hơn nữa...
Hoàn Châu nhìn có vẻ yên bình nhưng thật ra ẩn giấu tai hoạ ngầm, cô muốn Kỳ Quan Nhượng giúp cô để ý.
Chờ diệt được Hoàng Tung, nghỉ ngơi một trận sau đó xuất binh đánh Nam Thịnh.
Thế cục thiên hạ cơ bản đã nằm trong tay cô, cô cũng không tin hệ thống chủ ngư ông đắc lợi trốn phía sau còn có thể nhịn được.
Ngày thu hoạch đang tới gần, thời tiết nóng bức mát mẻ hơn một chút.
Khương Bồng Cơ phái mật thám đi điều tra, giám sát chặt chẽ tình hình đồng ruộng, bên Hoàng Tung cũng như gặp phải đại địch.
Giữa hai quân bị một bầu không khí căng thẳng bao trùm.
Vào thời điểm nhạy cảm này, một người ngoài dự đoán xuất hiện trước mặt Khương Bồng Cơ.
Hôm ấy, cô rảnh rỗi nên mang binh vào núi sâu gần đó săn bắn mùa thu, động vật trong thời tiết này là béo khỏe nhất.
Cơm nước trong quân không ngon, cô cũng không cho bản thân đặc quyền, tướng sĩ bình thường ăn gì thì cô ăn cái đó, không hề oán thán một lời.
Dù có mỹ nhân như Vệ Từ để ngắm khi ăn cơm nhưng Khương Bồng Cơ vẫn thấy gần đây quá thiếu chất béo.
Vừa nghĩ đến hiện tại sắp đến ngày mùa thu hoạch, chính là thời điểm tốt nhất để đi săn thú, cô liền muốn mang binh đi ra ngoài săn bắn.
Mọi người đương nhiên muốn ngăn cô lại, lúc này chạy ra ngoài săn thú không sợ quân địch mai phục hay sao?
Khương Bồng Cơ giơ hai tay bảo đảm: “Không đi xa đâu, chỉ vào núi gần doanh trại săn thú thôi, bắt một ít động vật nhỏ, không bắt heo rừng, gấu hoang hay sài lang, hổ báo đâu, ta còn mang theo hơn trăm hộ vệ đi theo, nếu gặp gì đó khả nghi sẽ lập tức trở về.”
Khuyên can mãi đám Vệ Từ mới thôi, Khương Bồng cơ sợ bọn họ đổi ý, huýt sáo một tiếng gọi Tiểu Bạch đến, nhảy lên ngựa phóng đi.
“Dạo gần đây quả thực quá ngột ngạt bức bách, cuối cùng cũng tìm được cơ hội đi hóng gió.”
Lời này Khương Bồng Cơ nói với khán giả trong kênh livestream, nhưng lại khiến Tần Cung đi theo hiểu lầm, tưởng cô đang nói với hắn.
Tần Cung kìm nén hồi lâu mới nói ra một câu, gượng gạo nói đỡ cho mấy vị quân sư và tướng quân.
“Các tiên sinh cũng là vì lo lắng cho chủ công.”
Cá muối trong kênh livestream cười hì hì trả lời.
[Không Bằng Đi Nựng Mèo]: Cậu nhóc Tần Cung vẫn không hiểu rõ thực lực của chủ công nhà mình nha, nếu thả bác Streamer ra khỏi nhà giam thì người xui xẻo sẽ là người khác.
[Lá Sen Xanh Xanh]: Khương Bồng Cơ có biệt hiệu “Khương thăng thiên” trên giang hồ, đây là cô gái có thể làm được bất cứ chuyện gì, Tần Cung vẫn còn non và xanh lắm.
[Dê Bay Theo Gió]: Không liên quan nhưng đột nhiên nghĩ tới một vị nam thần cũng là người thích săn bắn, lúc hắn đi săn còn không mang lính theo, kết quả bị môn khách Hứa Cống dùng tên tẩm độc ám sát mà chết. Bác Streamer à, bác tuyệt đối đừng đi vào vết xe đổ này nha, kẻ thù của bác còn nhiều hơn kẻ thù của nam thần đó!
[Thà Rằng Không Nghiên Cứu]: Nếu như bác Streamer cũng bị người ta dùng tên tẩm độc ám sát mà chết, như vậy tình tiết vở kịch quả thực rất vi diệu.
Khương Bồng Cơ liếc qua đống bình luận một cái, nghiêng đầu cười nhìn về phía Tần Cung.
“Lo lắng cái gì, lo lắng đột nhiên có một mũi tên độc bay từ trong rừng ra giết chết ta hay sao?”
Tần Cung vừa nghe trong đầu lập tức vang lên chuông cảnh báo, hơi khom lưng, mắt khẩn trương quan sát xung quanh.
Người khác không coi bác Streamer là huynh đệ thì cũng coi là đàn ông, chỉ riêng Vệ Từ dám “trêu ghẹo” như vậy, quả thật là tấm gương cho giới dũng sĩ.
Trước kia luôn cảm thấy Vệ Từ là người nho nhã và quá mức hướng nội, bây giờ nhìn một cái, cha mạ ôi, bản lĩnh trêu chọc em gái của người ta cao lắm đấy!
Đám cún độc thân không vui, xem livestream còn phải ăn thức ăn cho chó.
[Tinh Nguyệt Thiên Vận]: Đá một phát bay bát thức ăn cho chó bốc mùi yêu đương chua loét này đi!
[Tiểu Loli Đẹp Trai]: Cún độc thân từ chối ăn thức ăn cho chó, ném lại chỗ cũ.
[Thi Vũ]: Bất ngờ không kịp đề phòng ăn phải thức ăn cho chó, loại thức ăn cho chó này cục cưng không ăn đâu! (╯‵□′)╯︵┻━┻
[Mê Làm Trò Thì Phải Làm Sao]: Ha ha ha, bị con ếch xanh phản công kìa, bác Streamer có bị “con ếch xanh thích du lịch” kia trêu chọc hay không?
Đám cá muối đến góp vui cười hả hê, những chú cá muối lớn tuổi kiên trì độc thân có cảm giác uy hiếp tràn trề.
[Chiêng Đồng Nhỏ Nhỏ Nhỏ]: Không phải, mấy thím không cảm thấy dạo gần đây bác Streamer và Từ mỹ nhân tương tác quá thường xuyên sao?
Tần suất trước đây như thế nào?
Nắng hạn gặp mưa rào!
Nếu không phải thỉnh thoảng bác Streamer nhắc đến Vệ Từ, bọn họ cũng hoài nghi cặp đôi Streamer và Vệ Từ có phải đã bơ nhau rồi hay không.
Tần suất hiện tại như thế nào?
Giống như bài thi của học sinh cấp ba. Ba ngày một bài thi nhỏ, năm ngày một bài thi lớn, có khi còn phải thi cả tháng.
[Ngọc Tử Hư]: Ài, bác Streamer cũng không phải người có thể cùng chúng ta làm cún độc thân nữa, bác ấy đã bị khai trừ khỏi liên minh cún độc thân của chúng ta.
[Yêu Ảnh Vân]: Con ếch xanh đã biết trêu ghẹo em gái rồi, thế giới này không còn chốn dung thân cho cún độc thân nữa rồi.
Khương Bồng Cơ nhịn không được cười ra tiếng.
Thật may cô kịp nuốt chỗ cơm trong miệng xuống, nếu không lại thất lễ rồi.
Vệ Từ ngoan ngoãn nhận lấy chén cơm không cô đưa qua, xới đầy bát cơm còn gắp thêm đồ ăn vào.
Dạ dày của Khương Bồng Cơ lớn gấp mấy lần dạ dày của đàn ông bình thường, Vệ Từ đã quen với chuyện này, anh không lo lắng Khương Bồng Cơ ăn quá nhiều, ngược lại lo lắng cô ăn chưa no. Kiếp trước cô bị bệnh dạ dày nghiêm trọng, ngự y nói nguyên nhân là do ăn uống không hợp lý trong thời gian dài.
Kiếp này anh phải chăm sóc cô thật tốt, không thể để cô làm ẩu nữa.
“Chủ công cười gì vậy?” Vệ Từ hỏi.
Khương Bồng Cơ cười, nói: “Trước đây ta luôn cảm thấy Tử Hiếu hơi trầm lắng bị động, hôm nay thả lỏng thật khiến người ta mở rộng tầm mắt.”
Vệ Từ mỉm cười.
Đó cũng phải xem đối tượng là ai.
Khương Bồng Cơ lấy hai tay che mắt, môi chu ra trêu đùa anh: “Tử Hiếu, huynh đừng cười nha, mỗi lần huynh cười đều khiến người ta ‘khó chịu’ nha.”
Vệ Từ ngừng cười, trên mặt hiện lên màu đỏ ửng khả nghi.
Bàn về độ mạnh dạn phóng khoáng, anh còn kém xa Khương Bồng Cơ.
Khán giả xem livestream bùng nổ rồi, ai nấy đều tức đến nỗi phình ra như cá nóc, biến bi phẫn thành năng lượng đâm chọc soi mói, bình luận tràn ngập màn hình.
Có để yên cho người ta xem livestream hay không hả? Có thể đợi đến khi livestream kết thúc rồi mới chọc ghẹo nhau, cùng nhau phát thức ăn cho chó có được hay không?
Khương Bồng Cơ khăng khăng không chịu, ai bảo đám cá muối xem livestream luôn nói Tử Hiếu là ông “sã” bà “sã” của bọn họ?
Cô sẽ để cho bọn họ xem Vệ Tử Hiếu rốt cuộc là của ai.
Đám cá muối hoàn toàn cạn lời.
Livestream kết thúc đúng giờ, Khương Bồng Cơ nhấc bút viết thư hồi âm cho Kỳ Quan Nhượng, cẩn thận dặn dò anh ta những nơi cần chú ý.
Đạp Tuyết chẳng qua chỉ là một quân cờ bị vứt bỏ, hệ thống chủ ném cô ta ra chỉ để thử một lần mà thôi.
Nếu thành công, cơ nghiệp của Khương Bồng Cơ sẽ chịu đả kích, tạm thời phải ngừng bước.
Nếu thất bại, chẳng qua chỉ hy sinh một quân cờ có cũng được không có cũng chẳng sao, hệ thống chủ vẫn giấu giếm rất tốt.
Đạp Tuyết đáng thương vẫn không biết gì cả.
Nhớ đến Kỳ Quan Nhượng miêu tả dáng vẻ thần thái Đạp Tuyết ra sao, trong lòng Khương Bồng Cơ lại càng ghét hệ thống chủ.
Dù không tận mắt nhìn thấy nhưng cô cũng đoán được hệ thống chủ dùng thủ đoạn gì để mê hoặc Đạp Tuyết, từng bước từng bước khiến cô ta bán mạng.
“Người đâu, dùng tốc độ nhanh nhất đưa bức mật thư này tới tay Kỳ Quan quân sư ở Hoàn Châu, càng nhanh càng tốt.”
Khương Bồng Cơ để Văn Chứng đóng giữ ở Hoàn Châu không phải là lo lắng anh ta không chịu nổi những gian khổ trên đường hành quân như trong suy nghĩ của Dương Tư.
Kỳ Quan Nhượng là tâm phúc kiêm tri kỷ của cô, có một số chuyện ngay cả Vệ Từ cô cũng không tiết lộ, nhưng lại cho Kỳ Quan Nhượng biết rõ tình hình.
Không phải cô không tin tưởng Vệ Từ, chỉ là cô thấy tính cách Vệ Từ và Kỳ Quan Nhượng khác nhau, những chuyện như vậy giao cho Kỳ Quan Nhượng thì thích hợp hơn.
Hơn nữa...
Hoàn Châu nhìn có vẻ yên bình nhưng thật ra ẩn giấu tai hoạ ngầm, cô muốn Kỳ Quan Nhượng giúp cô để ý.
Chờ diệt được Hoàng Tung, nghỉ ngơi một trận sau đó xuất binh đánh Nam Thịnh.
Thế cục thiên hạ cơ bản đã nằm trong tay cô, cô cũng không tin hệ thống chủ ngư ông đắc lợi trốn phía sau còn có thể nhịn được.
Ngày thu hoạch đang tới gần, thời tiết nóng bức mát mẻ hơn một chút.
Khương Bồng Cơ phái mật thám đi điều tra, giám sát chặt chẽ tình hình đồng ruộng, bên Hoàng Tung cũng như gặp phải đại địch.
Giữa hai quân bị một bầu không khí căng thẳng bao trùm.
Vào thời điểm nhạy cảm này, một người ngoài dự đoán xuất hiện trước mặt Khương Bồng Cơ.
Hôm ấy, cô rảnh rỗi nên mang binh vào núi sâu gần đó săn bắn mùa thu, động vật trong thời tiết này là béo khỏe nhất.
Cơm nước trong quân không ngon, cô cũng không cho bản thân đặc quyền, tướng sĩ bình thường ăn gì thì cô ăn cái đó, không hề oán thán một lời.
Dù có mỹ nhân như Vệ Từ để ngắm khi ăn cơm nhưng Khương Bồng Cơ vẫn thấy gần đây quá thiếu chất béo.
Vừa nghĩ đến hiện tại sắp đến ngày mùa thu hoạch, chính là thời điểm tốt nhất để đi săn thú, cô liền muốn mang binh đi ra ngoài săn bắn.
Mọi người đương nhiên muốn ngăn cô lại, lúc này chạy ra ngoài săn thú không sợ quân địch mai phục hay sao?
Khương Bồng Cơ giơ hai tay bảo đảm: “Không đi xa đâu, chỉ vào núi gần doanh trại săn thú thôi, bắt một ít động vật nhỏ, không bắt heo rừng, gấu hoang hay sài lang, hổ báo đâu, ta còn mang theo hơn trăm hộ vệ đi theo, nếu gặp gì đó khả nghi sẽ lập tức trở về.”
Khuyên can mãi đám Vệ Từ mới thôi, Khương Bồng cơ sợ bọn họ đổi ý, huýt sáo một tiếng gọi Tiểu Bạch đến, nhảy lên ngựa phóng đi.
“Dạo gần đây quả thực quá ngột ngạt bức bách, cuối cùng cũng tìm được cơ hội đi hóng gió.”
Lời này Khương Bồng Cơ nói với khán giả trong kênh livestream, nhưng lại khiến Tần Cung đi theo hiểu lầm, tưởng cô đang nói với hắn.
Tần Cung kìm nén hồi lâu mới nói ra một câu, gượng gạo nói đỡ cho mấy vị quân sư và tướng quân.
“Các tiên sinh cũng là vì lo lắng cho chủ công.”
Cá muối trong kênh livestream cười hì hì trả lời.
[Không Bằng Đi Nựng Mèo]: Cậu nhóc Tần Cung vẫn không hiểu rõ thực lực của chủ công nhà mình nha, nếu thả bác Streamer ra khỏi nhà giam thì người xui xẻo sẽ là người khác.
[Lá Sen Xanh Xanh]: Khương Bồng Cơ có biệt hiệu “Khương thăng thiên” trên giang hồ, đây là cô gái có thể làm được bất cứ chuyện gì, Tần Cung vẫn còn non và xanh lắm.
[Dê Bay Theo Gió]: Không liên quan nhưng đột nhiên nghĩ tới một vị nam thần cũng là người thích săn bắn, lúc hắn đi săn còn không mang lính theo, kết quả bị môn khách Hứa Cống dùng tên tẩm độc ám sát mà chết. Bác Streamer à, bác tuyệt đối đừng đi vào vết xe đổ này nha, kẻ thù của bác còn nhiều hơn kẻ thù của nam thần đó!
[Thà Rằng Không Nghiên Cứu]: Nếu như bác Streamer cũng bị người ta dùng tên tẩm độc ám sát mà chết, như vậy tình tiết vở kịch quả thực rất vi diệu.
Khương Bồng Cơ liếc qua đống bình luận một cái, nghiêng đầu cười nhìn về phía Tần Cung.
“Lo lắng cái gì, lo lắng đột nhiên có một mũi tên độc bay từ trong rừng ra giết chết ta hay sao?”
Tần Cung vừa nghe trong đầu lập tức vang lên chuông cảnh báo, hơi khom lưng, mắt khẩn trương quan sát xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.