Hệ Thống: Tìm Chồng & Hảo Cảm Ân Ái
Chương 20: Thế giới 2: BỊA CHUYỆN
Mèo A Mao Huỳnh Mai
21/08/2022
Sáng ra khi Thu Nhã tỉnh lại thì tá hỏa. Khi phát hiện bản thân không mảnh vải che thân, bên cạnh còn có ông anh bê đê cũng trần truồng, hai người vẫn đang trong tư thế ôm nhau.
Trời ơi! Đêm qua họ đã làm cái gì thế này?
Cô nhìn xuống ga giường thì phát hiện vết máu đỏ tươi dính trên đó, thật là chói mắt. Thu Nhã cảm thấy trước mắt mình sấm nổ vang rền, trời long đất lở. Đêm qua chẳng lẽ hai người uống rượu và trong lúc say rượu đã… trời ơi…. Cô phải làm sao bây giờ?
Trong lúc Thu Nhã đang trong tình trạng khiếp vía kinh hãi thì Khánh Tường chợt mở mắt ra. Sau đó gọi khẽ.
- Thủy!
Thu Nhã máy móc quay đầu nhìn lại Khánh Tường. Lúc này cô quả thật muốn chết quách cho xong, dù cho nhiệm vụ có thất bại, dù cho cô có bị phạt làm con dòi 10 ngày, cô vẫn cam tâm tình nguyện. Chứ mà, hai người họ rõ ràng là anh em ruột, dù ông anh ba này là bê đê, dù cho hai người đều say rượu không phân biệt đâu là đâu, lỡ để xảy ra quan hệ thì Thu Nhã vẫn không còn mặt mũi nào làm người. Tuy cô có thể rời khỏi thế giới này nhưng còn nguyên chủ thì thế nào đây? Cô ấy nhất định cũng sẽ không thiết sống nữa.
Đang lúc Thu Nhã muốn đi tự vận cho rồi thì đột nhiên Khánh Tường ngồi dậy vươn tay ôm lấy thân thể cô vào lòng từ phía sau, dịu dàng nói.
- Thủy! Đêm qua anh hạnh phúc lắm, cuối cùng chúng ta cũng đã thuộc về nhau rồi.
Nghe anh ta nói, Thu Nhã kinh hãi nhìn anh ta. Lắp bắp.
- Anh…. Anh ba… anh đang nói cái gì vậy?
Khánh Tường đáp.
- Thủy! Anh yêu em.
Thu Nhã hốt hoảng hô lên.
- Anh ba. Anh điên rồi! Chúng ta là anh em….
- Cũng không phải anh em ruột.
Khánh Tường lập tức cắt lời Thu Nhã.
- Hả?
Thu Nhã không khỏi ngẩn ngơ. Chuyện này là thế nào?
Khánh Tường vẫn ôm chặt cơ thể lõa lồ của cô và nói.
- Chúng ta không phải anh em ruột mà anh cũng không phải bê đê.
Khánh Tường bắt đầu bịa chuyện nói, Thu Thủy là do cha mẹ nhặt về nuôi lớn. Nhưng mà họ lại rất thương yêu Thu Thủy. Khi Khánh Vương (tên của nguyên chủ) bắt đầu hiểu chuyện thì đã yêu Thu Thủy. Nhưng mà, Khánh Vương lại không thể nào bày tỏ được. Trong mắt thiên hạ hai người họ rõ ràng là anh em ruột. Thậm chí cha mẹ họ cũng gần như quên mất Thu Thủy là con nuôi rồi. Thế cho nên, Khánh Vương mới tự biến mình thành bê đê, một là che mắt thiên hạ, hai là nếu như anh ta là bê đê thì cho dù có ngủ chung với Thu Thủy cha mẹ cũng sẽ không nói gì.
Khánh Tường bịa chuyện cứ y như là thật làm cho Thu Nhã cũng phải tin. Hơn nữa cô ngẫm lại cũng thấy có lý. Trong nhà ai cũng đẹp, chỉ có mỗi nguyên chủ là xấu, thì chắc không phải con ruột rồi. Chỉ có mỗi việc làm cô khó hiểu là nếu như anh ta giả bê đê thì tại sao thời gian trước lại bỏ nhà theo trai?
Tuy nhiên, Khánh Tường cũng đã nghĩ ra điều này, nên liền nói.
- Đó là vì anh muốn hoàn toàn che mắt thiên hạ. Chỉ khi nào anh hoàn toàn trở thành bê đê rồi thì cho dù chúng ta có thế nào cũng sẽ không ai biết. Thủy! Anh biết anh làm vậy là ích kỷ lắm nhưng mà do anh quá yêu em thôi.
Nói về diễn xuất thì Khánh Tường rất tự tin nha! Muốn anh ta diễn yêu thương ghét hận lâm ly bi đát như thế nào cũng được. Ai bảo anh ta là diễn viên làm gì. Mặc dù lúc còn sống anh ta không may mắn có cơ hội trở thành diễn viên nổi tiếng. Nhưng mà kỹ thuật diễn rất tốt, thế cho nên các đoàn phim luôn mời anh ta đóng thế đấy. Khụ… mặc dù diễn viên đóng thế còn thua cả vai phụ, bởi vì ngay cả cái bản mặt ra sao cũng không ai biết, nhưng bộ tưởng ai muốn đóng thế là có thể đóng thế được sao. Những màn nhào lộn nguy hiểm hỏi có mấy thằng diễn viên đóng vai chính dám làm? Chỉ tại anh ta không có thời, không được tổ đãi cho nên không lên vai được thôi.
Trở lại hiện tại.
Thu Nhã nghe những lời đầy tình cảm của Khánh Tường cũng khiến cô động lòng. Nếu như họ không phải anh em ruột thì hoàn toàn không sao rồi. Như vậy cô cũng không cần phải tìm chồng đâu xa. Chỉ là hiện tại thân phận của hai người có hơi khó khăn để tổ chức lễ cưới rồi.
Thu Nhã cắn môi suy nghĩ một lát, cuối cùng mới lên tiếng.
- Nếu như anh đã nói vậy thì thôi chuyện cũng lỡ rồi, chúng ta nên nói rõ với cha mẹ thì hơn. Em tin cha mẹ cũng sẽ không phản đối và thậm chí còn cho chúng ta cưới nhau nữa.
Cưới nhau? Khánh Tường không nghĩ tới chuyện đó nha. Anh ta chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ thôi có được không? Hơn nữa nếu đem chuyện này nói ra thì đảm bảo họ sẽ chém chết anh ta luôn mất. Tuyệt đối không thể để cho cha mẹ nguyên chủ biết được. Có điều, hiện tại Thu Nhã cũng đã tin anh ta, nếu như lúc này nói trái với ý muốn của cô thì không phải hảo cảm sẽ không đạt được sao? Cho nên nói gì thì nói, lúc này anh phải tranh thủ chiếm chút hảo cảm mới được, rồi sao đó sẽ tính tiếp.
Nghĩ vậy, Khánh Tường bèn gật đầu.
- Được! Để hôm nào cha mẹ vui vẻ anh sẽ nói chuyện này. Nhưng mà bây giờ anh muốn làm một chuyện trước.
- Chuyện gì?
Thu Nhã đang tò mò thì đột nhiên Khánh Tường đã xoay người cô lại, rồi đè cô nằm dưới thân, nở nụ cười tà mị, nói.
- Đêm qua chúng ta đều say nên không cảm giác được. Cho nên giờ anh muốn chúng ta thật sự phải cảm thụ được sung sướng đúng nghĩa đó.
Khánh Tường nói xong, không đợi Thu Nhã phản ứng, đã lập tức hôn đi xuống. Miệng hôn môi, bàn tay thì mò xuống phía dưới của Thu Nhã mà xoa nắn trêu chọc. Ừ thì quả thật Thu Nhã cũng bị kích thích mà, vì thế không bao lâu cũng đã ướt át rồi. Dù sao đêm qua cũng đã làm rồi, bây giờ làm thêm cái nữa thì có sao đâu. Thế nên, Thu Nhã cũng không ngần ngại phối hợp một chút. Cho đến khi côn th*t của Khánh Tường cấm vào, Thu Nhã còn phát ra tiếng rên rỉ kiều mị.
Mà Khánh Tường cũng rất sung sướng nha! Độ hảo cảm ân ái của anh ta đã tăng lên 50 rồi kìa. Đúng là một bước nhảy vọt hoàn mỹ hơn cả sự mong đợi của anh ta nữa.
Chỉ là sau khi hết hiệp, anh ta muốn làm hiệp nữa để tăng nhanh độ hảo cảm thì Thu Nhã lại không đồng ý. Mà nói.
- Khi nào chính thức làm vợ chồng thì anh muốn bao nhiêu cũng được.
Nói rồi, cô liền bật dậy mặc quần áo đi ra ngoài tắm rửa.
Khánh Tường chỉ có thể đành chịu chứ sao bây giờ. Cũng không thể làm cô không vui được đúng không?
Thu Nhã và Khánh Tường cùng nhau ra nhà máy.
Thu Nhã cũng định tìm cơ hội nói với cha mẹ chuyện này nhưng ngặt nỗi họ luôn bận sấp mặt nên cô cũng không nói được gì.
Còn Khánh Tường thì thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần kéo dài một thời gian nữa chờ anh ta xong nhiệm vụ thì tới lúc đó ai làm gì mặc kệ. Anh ta cũng đi rồi.
Khánh Tường định tối nay tiếp tục dụ dỗ Thu Nhã ân ái, nhưng nào ngờ, cha mẹ của Khánh Vương và Thu Thủy lại về nhà.
Trời ơi! Đêm qua họ đã làm cái gì thế này?
Cô nhìn xuống ga giường thì phát hiện vết máu đỏ tươi dính trên đó, thật là chói mắt. Thu Nhã cảm thấy trước mắt mình sấm nổ vang rền, trời long đất lở. Đêm qua chẳng lẽ hai người uống rượu và trong lúc say rượu đã… trời ơi…. Cô phải làm sao bây giờ?
Trong lúc Thu Nhã đang trong tình trạng khiếp vía kinh hãi thì Khánh Tường chợt mở mắt ra. Sau đó gọi khẽ.
- Thủy!
Thu Nhã máy móc quay đầu nhìn lại Khánh Tường. Lúc này cô quả thật muốn chết quách cho xong, dù cho nhiệm vụ có thất bại, dù cho cô có bị phạt làm con dòi 10 ngày, cô vẫn cam tâm tình nguyện. Chứ mà, hai người họ rõ ràng là anh em ruột, dù ông anh ba này là bê đê, dù cho hai người đều say rượu không phân biệt đâu là đâu, lỡ để xảy ra quan hệ thì Thu Nhã vẫn không còn mặt mũi nào làm người. Tuy cô có thể rời khỏi thế giới này nhưng còn nguyên chủ thì thế nào đây? Cô ấy nhất định cũng sẽ không thiết sống nữa.
Đang lúc Thu Nhã muốn đi tự vận cho rồi thì đột nhiên Khánh Tường ngồi dậy vươn tay ôm lấy thân thể cô vào lòng từ phía sau, dịu dàng nói.
- Thủy! Đêm qua anh hạnh phúc lắm, cuối cùng chúng ta cũng đã thuộc về nhau rồi.
Nghe anh ta nói, Thu Nhã kinh hãi nhìn anh ta. Lắp bắp.
- Anh…. Anh ba… anh đang nói cái gì vậy?
Khánh Tường đáp.
- Thủy! Anh yêu em.
Thu Nhã hốt hoảng hô lên.
- Anh ba. Anh điên rồi! Chúng ta là anh em….
- Cũng không phải anh em ruột.
Khánh Tường lập tức cắt lời Thu Nhã.
- Hả?
Thu Nhã không khỏi ngẩn ngơ. Chuyện này là thế nào?
Khánh Tường vẫn ôm chặt cơ thể lõa lồ của cô và nói.
- Chúng ta không phải anh em ruột mà anh cũng không phải bê đê.
Khánh Tường bắt đầu bịa chuyện nói, Thu Thủy là do cha mẹ nhặt về nuôi lớn. Nhưng mà họ lại rất thương yêu Thu Thủy. Khi Khánh Vương (tên của nguyên chủ) bắt đầu hiểu chuyện thì đã yêu Thu Thủy. Nhưng mà, Khánh Vương lại không thể nào bày tỏ được. Trong mắt thiên hạ hai người họ rõ ràng là anh em ruột. Thậm chí cha mẹ họ cũng gần như quên mất Thu Thủy là con nuôi rồi. Thế cho nên, Khánh Vương mới tự biến mình thành bê đê, một là che mắt thiên hạ, hai là nếu như anh ta là bê đê thì cho dù có ngủ chung với Thu Thủy cha mẹ cũng sẽ không nói gì.
Khánh Tường bịa chuyện cứ y như là thật làm cho Thu Nhã cũng phải tin. Hơn nữa cô ngẫm lại cũng thấy có lý. Trong nhà ai cũng đẹp, chỉ có mỗi nguyên chủ là xấu, thì chắc không phải con ruột rồi. Chỉ có mỗi việc làm cô khó hiểu là nếu như anh ta giả bê đê thì tại sao thời gian trước lại bỏ nhà theo trai?
Tuy nhiên, Khánh Tường cũng đã nghĩ ra điều này, nên liền nói.
- Đó là vì anh muốn hoàn toàn che mắt thiên hạ. Chỉ khi nào anh hoàn toàn trở thành bê đê rồi thì cho dù chúng ta có thế nào cũng sẽ không ai biết. Thủy! Anh biết anh làm vậy là ích kỷ lắm nhưng mà do anh quá yêu em thôi.
Nói về diễn xuất thì Khánh Tường rất tự tin nha! Muốn anh ta diễn yêu thương ghét hận lâm ly bi đát như thế nào cũng được. Ai bảo anh ta là diễn viên làm gì. Mặc dù lúc còn sống anh ta không may mắn có cơ hội trở thành diễn viên nổi tiếng. Nhưng mà kỹ thuật diễn rất tốt, thế cho nên các đoàn phim luôn mời anh ta đóng thế đấy. Khụ… mặc dù diễn viên đóng thế còn thua cả vai phụ, bởi vì ngay cả cái bản mặt ra sao cũng không ai biết, nhưng bộ tưởng ai muốn đóng thế là có thể đóng thế được sao. Những màn nhào lộn nguy hiểm hỏi có mấy thằng diễn viên đóng vai chính dám làm? Chỉ tại anh ta không có thời, không được tổ đãi cho nên không lên vai được thôi.
Trở lại hiện tại.
Thu Nhã nghe những lời đầy tình cảm của Khánh Tường cũng khiến cô động lòng. Nếu như họ không phải anh em ruột thì hoàn toàn không sao rồi. Như vậy cô cũng không cần phải tìm chồng đâu xa. Chỉ là hiện tại thân phận của hai người có hơi khó khăn để tổ chức lễ cưới rồi.
Thu Nhã cắn môi suy nghĩ một lát, cuối cùng mới lên tiếng.
- Nếu như anh đã nói vậy thì thôi chuyện cũng lỡ rồi, chúng ta nên nói rõ với cha mẹ thì hơn. Em tin cha mẹ cũng sẽ không phản đối và thậm chí còn cho chúng ta cưới nhau nữa.
Cưới nhau? Khánh Tường không nghĩ tới chuyện đó nha. Anh ta chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ thôi có được không? Hơn nữa nếu đem chuyện này nói ra thì đảm bảo họ sẽ chém chết anh ta luôn mất. Tuyệt đối không thể để cho cha mẹ nguyên chủ biết được. Có điều, hiện tại Thu Nhã cũng đã tin anh ta, nếu như lúc này nói trái với ý muốn của cô thì không phải hảo cảm sẽ không đạt được sao? Cho nên nói gì thì nói, lúc này anh phải tranh thủ chiếm chút hảo cảm mới được, rồi sao đó sẽ tính tiếp.
Nghĩ vậy, Khánh Tường bèn gật đầu.
- Được! Để hôm nào cha mẹ vui vẻ anh sẽ nói chuyện này. Nhưng mà bây giờ anh muốn làm một chuyện trước.
- Chuyện gì?
Thu Nhã đang tò mò thì đột nhiên Khánh Tường đã xoay người cô lại, rồi đè cô nằm dưới thân, nở nụ cười tà mị, nói.
- Đêm qua chúng ta đều say nên không cảm giác được. Cho nên giờ anh muốn chúng ta thật sự phải cảm thụ được sung sướng đúng nghĩa đó.
Khánh Tường nói xong, không đợi Thu Nhã phản ứng, đã lập tức hôn đi xuống. Miệng hôn môi, bàn tay thì mò xuống phía dưới của Thu Nhã mà xoa nắn trêu chọc. Ừ thì quả thật Thu Nhã cũng bị kích thích mà, vì thế không bao lâu cũng đã ướt át rồi. Dù sao đêm qua cũng đã làm rồi, bây giờ làm thêm cái nữa thì có sao đâu. Thế nên, Thu Nhã cũng không ngần ngại phối hợp một chút. Cho đến khi côn th*t của Khánh Tường cấm vào, Thu Nhã còn phát ra tiếng rên rỉ kiều mị.
Mà Khánh Tường cũng rất sung sướng nha! Độ hảo cảm ân ái của anh ta đã tăng lên 50 rồi kìa. Đúng là một bước nhảy vọt hoàn mỹ hơn cả sự mong đợi của anh ta nữa.
Chỉ là sau khi hết hiệp, anh ta muốn làm hiệp nữa để tăng nhanh độ hảo cảm thì Thu Nhã lại không đồng ý. Mà nói.
- Khi nào chính thức làm vợ chồng thì anh muốn bao nhiêu cũng được.
Nói rồi, cô liền bật dậy mặc quần áo đi ra ngoài tắm rửa.
Khánh Tường chỉ có thể đành chịu chứ sao bây giờ. Cũng không thể làm cô không vui được đúng không?
Thu Nhã và Khánh Tường cùng nhau ra nhà máy.
Thu Nhã cũng định tìm cơ hội nói với cha mẹ chuyện này nhưng ngặt nỗi họ luôn bận sấp mặt nên cô cũng không nói được gì.
Còn Khánh Tường thì thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần kéo dài một thời gian nữa chờ anh ta xong nhiệm vụ thì tới lúc đó ai làm gì mặc kệ. Anh ta cũng đi rồi.
Khánh Tường định tối nay tiếp tục dụ dỗ Thu Nhã ân ái, nhưng nào ngờ, cha mẹ của Khánh Vương và Thu Thủy lại về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.